Truyện ngôn tình hay

Truyện:Ma Ngân - Chương 0274

Ma Ngân
Trọn bộ 1129 chương
Chương 0274: Hội đấu giá
0.00
(0 votes)


Chương (1-1129)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Qua hai mươi phút, Xích Ảnh Chiến Văn đã được Tiêu Hoằng chế tác xong, đối với Tiêu Hoằng cấp Ngự Sư mà nói, một cái Chiến Văn của Ngự Giả cấp hai, quả thực chỉ là trò vặt, cũng giống như năm đó, Tiêu Hoằng chế tác Ma Văn ảnh hiệu vậy.

Rót Ngự lực trong cơ thể vào đó, bên trong ước chừng có 5000 cỗ Ngự lực, đây đều là công lao của Hàn băng vạn năm màu tím, tiếp theo Tiêu Hoằng cũng tiến hành thí nghiệm sản phẩm này.

Trên bề mặt Ma Văn bao phủ một tầng Ma Văn chất lỏng được mã hóa, hắn cầm bút Ma Văn ký hiệu, bỗng nhiên vẽ một phen, lại ghi lên mặt trái của Ma Văn một chữ "X", sau đó liền đặt nó vào trong một hộp gỗ bình thường, phân phó Vương Phàm đưa đến Hãng giao dịch Ma Văn để bán đấu giá.

Bởi vì phí tổn của "Xích Ảnh" này chỉ có 200 kim, bởi vậy, Tiêu Hoằng ghi ra giá là 500 kim, tuy rằng Hàn băng vạn năm màu tím thì Tiêu Hoằng không thiếu, nhưng cũng không thể tặng không được, đều phải tính thành tiền.

Thấy Vương Phàm cầm hộp gỗ đi ra ngoài, Tiêu Hoằng cũng không tiếp tục để ý tới thứ này nữa, mà bắt đầu phối chế dược phẩm Huyết Nguyên, sau đó tiếp tục con đường tu luyện của mình.

Trước sau như một, lặp lại cuộc sống ngày xưa, đọc sách, tu luyện.

Tuy rằng sau khi trở thành Ngự Sư, tăng trưởng Ngự lực trở nên chậm rãi hơn rất nhiều, nhưng Tiêu Hoằng tin chắc rằng, chỉ cần kiên trì bền bỉ, thì vẫn có thể nhanh chóng đạt tới Ngự Sư cấp hai.

Mà trong tu luyện, Tiêu Hoằng vẫn đang nghĩ cách để tăng tốc độ, tăng lên Ngự lực, hiện giờ biện pháp duy nhất chính là gia tăng số lượng Ma Văn châm, nhưng điều này cũng có nghĩa là phí tổn tu luyện sẽ lại lần nữa tăng cao, tuy nhiên, hiện tại tiền mặt trên người Tiêu Hoằng lại lần nữa đầy đủ, vẫn có thể chịu được loại tiêu hao này.

Có ý tưởng như vậy, sau khi tu luyện một giờ, Tiêu Hoằng liền mở ra ngân châm hợp kim mà Mạc Hi đưa cho hắn, bởi vì khi trước đã dùng hai thanh, hiện giờ còn lại mười thanh, tuy nhiên, số lượng này đã không ít rồi.

Cùng lúc đó, Vương Phàm mang Chiến Văn mà Tiêu Hoằng chế tác ra tới đài bán đấu giá Chiến Văn, hắn cũng biết, lần này Tiêu Hoằng chỉ là thử nghiệm, bởi vậy Vương Phàm lựa chọn phương thức nặc danh, nếu không thì chỉ cần điền tên Tiêu Hoằng lên, hậu quả là những người bệnh chịu ơn Tiêu Hoằng sẽ lao tới, bất kể tốt xấu, trực tiếp dùng giá cao để mua.

Nếu như vậy, thì sẽ không thể hiện ra được ý nghĩa của Xích Ảnh Chiến Văn.

Đối với Chiến Văn loại đao, ở Hãng giao dịch Ma Văn thì lượng tiêu thụ vĩnh viễn đều là tốt nhất, chỉ cần không có gì sai sót lớn, thì trên cơ bản đều có thể bán ra được giá tốt.

Giờ phút này trong Hãng giao dịch Ma Văn, vẫn như trước là người đến người đi, bởi vì trị liệu kỳ đã chấm dứt, Hãng giao dịch Ma Văn Chiến Văn đã hoàn toàn bị các binh sĩ tới giao dịch.

Trọng yếu hơn một chút là, Ma Văn bán đấu giá một tuần một lần cũng sắp bắt đầu rồi, bởi vậy, bất kể là thương nhân, hay là binh sĩ có nhu cầu Chiến Văn, thì đều tụ tập tại đây.

Tiền tuyến y tế binh thì có Dược Văn trị ngoại thương của Trương Cẩm Dương, Ngự Văn Giả thì có Chiến Văn của Bối La Chế Văn đại sư Ngô Tân, Ngô Tân có trình độ Ngự Sư cấp hai.

Có thể nói, ở trong này, mỗi một quân nhân đều chờ đợi có thể mua được Chiến Văn của Ngô Tân, mà Chiến Văn của hắn cũng có giá gấp ba, bốn lần giá tài liệu chế tạo.

Nhưng dù vậy, đồ của hắn vẫn rất đắt hàng, bất kỳ một binh sĩ mà mà mua được Chiến Văn của Ngô Tân thì đều cảm thấy vô cùng mừng rỡ.

Tám giờ tối, Ma Văn hội đấu giá tràng rộng lớn đã không còn chỗ ngồi, Ngô Tân có bộ dáng hơn năm mươi tuổi, mặc một bộ y phục màu xám đã xuất hiện tại hội trường, mà phía sau hắn là hai gã tư nhân cảnh vệ, đều là cao thủ Ngự Giả cấp năm.

Khi Ngô Tân xuất hiện, toàn bộ hội trường lập tức trở nên lặng ngắt như tờ, gần như vào giờ khắc này, mọi người đều hướng ánh mắt về phía Ngô Tân.


Một số người thì đã theo bản năng cầm lấy túi tiền, bọn họ rất rõ ràng, Ngô Tân xuất hiện, cũng có nghĩ là Ngô Tân có Chiến Văn mới mang tới bán đấu giá.

Mà bản thân Ngô Tân thì trên cơ bản cũng có thể được xưng là một trong mấy đại Chế văn sư có thể đếm được trên đầu ngón tay tại Vũ Nhuận Tinh, nổi danh cùng Dược sư Trương Cẩm Dương, Cơ khí sư Mạc Hi.

Ba người này vẫn được mọi người coi là Bối La tam bảo, tuy nhiên, vài ngày trước đó, Trương Cẩm Dương có thể nói là khá mất mặt, bị một Dược sư khác tên là Tiêu Hoằng chèn ép.

Tuy nhiên, điều này dường như cũng không ảnh hưởng tới Dược Văn bán ra của Trương Cẩm Dương, dù sao, cho tới lúc này thì Tiêu Hoằng còn chưa công khai hoặc là bán ra Dược Văn của hắn.

Nghe nói, hắn lại một lần nữa "bế quan" trong Bối La thư viện, hơn nữa nơi đó có thể nói là đề phòng sâm nghiêm, nghiêm cấm người thường tới gần, thậm chí Bì Nặc còn tự mình hạ lệnh, Ma Văn Xa nghiêm cấm bóp còi trong phạm vi 200 thước của Bối La thư viện.

- Trương Dược Sư, nhiều ngày không thấy, biệt lai vô dạng a.

Ngô Tân hơi hướng về phía thính phòng mà phất tay, sau đó chậm rãi ngồi bên cạnh Trương Cẩm Dương, vẻ mặt tươi cười, tuy nhiên, tại đây sau vẻ tươi cười này thì dường như còn có một tia vui sướng khi người khác gặp họa.

Trương Cẩm Dương hơi nhìn Ngô Tân một cái, rồi không hề để ý tới nữa, giữa Dược sư và Chế văn sư cũng có chút liên quan, bởi vậy, Trương Cẩm Dương và Ngô Tân mặc dù không có cừu hận, nhưng cũng được coi như là nửa đối thủ cạnh tranh.

- Nghe nói, mấy ngày trước về phần trị liệu người bệnh, ngài bị một kẻ hai mươi tuổi, gọi là Tiêu Hoằng áp chế phải không, xem ra Trương Dược Sư hẳn là nên hảo hảo nghĩ lại một chút, nếu không thì không lâu sau, chẳng phải biến thành ta và Tiêu Hoằng tranh chấp ư? Còn lão nhân gia ngài chỉ có thể ở bên cạnh mà nhìn sao?

Ngô Tân nói tiếp.

- Hừ, lần trước chỉ có thể tính là tên tiểu tử Tiêu Hoằng kia to mồm mà thôi, trên phương diện Dược Văn, Tiêu Hoằng hắn còn kém xa ta. Nhưng thật ra Ngô lão ca vẫn nên coi chừng, đừng để xuất hiện ra tên Vương Hoằng, Lý Hoằng nào đó, đánh bại lão nhân gia ngài đấy!

Trương Cẩm Dương cũng rất khó coi, nhưng nói về công phu mồm mép, hắn vẫn chưa rơi xuống hạ phong chút nào.

- Đánh bại ta? Trong vòng ba mươi năm, ít nhất ở Bối La, sẽ không xuất hiện người này đâu, mặc dù xuất hiện Vương Hoằng, Lý Hoằng gì đó, thì ta cũng sẽ không chút do dự đạp hắn xuống, để cho hắn biết rằng hai chữ "đại sư" không phải tùy tiện có thể được gọi đâu!

Ngô Tân tràn đầy tự tin nói.

Trương Cẩm Dương cũng không nói gì, chỉ khinh thường mà cười, tiếp theo hướng ánh mắt về phía đài đấu giá.

Tại một góc không bắt mắt trong thính phòng, La Kiệt và Tân Du đang ngồi tại đó, mặc một bộ thường phục, mang theo kính đen, bày ra bộ dáng của một thương nhân, mục đích bọn họ tới đây rất đơn giản, đó chính là trong cuộc chiến lần trước, Chiến Văn của Bối La quân đoàn có tính năng kém quá xa so với Duy Lâm quân đội.

Lần này, mục đích bọn họ tới đây chính là muốn nhìn một cái xem có Ma Văn cấu nào tốt một chút hay không, nếu thích hợp thì sẽ mang về trang bị cho quân đội.

Về phần Ngô Tân, cấu tạo của hắn quá mức phức tạp, phí tổn lại hơi cao, cung cấp cho sĩ quan thì còn có thể, nhưng nếu trang bị quân đội với số lượng lớn, thì lại là không thực tế.


Rất nhanh, người chủ trì bán đấu giá gần ba mươi tuổi đã chậm rãi xuất hiện, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười hòa nhã, rất có sức cuốn hút.

- Các quý vị, các nữ sĩ, chúc các vị một buổi tối tốt lành, hoan nghênh đến tham gia cuộc bán đấu giá đêm nay, bán đấu giá lần này, tổng cộng có tất cả ba mươi ba Chiến Văn, trong đó bao gồm Dược Văn Vãn Sa của Đại dược sư Trương Cẩm Dương, cùng với Thiên Nhận Chiến Văn của Đại chế văn sư Ngô Tân.

Người chủ trì bán đấu giá nói rõ ràng từng chữ một, thanh âm tràn ngập vẻ kích động.

Nghe người chủ trì bán đấu giá giới thiệu, toàn bộ phòng đấu giá lập tức bắt đầu nghị luận, rì rầm không ngừng.

Dược Văn của Trương Cẩm Dương, tự nhiên không cần nhiều lời, trên cơ bản coi như là cực phẩm Dược Văn có thể mua được ở Vũ Nhuận Tinh, thường thường bị các thương nhân đầu cơ trục lợi, mua tới các thành thị khác, tuyệt đối có thể hô lên cái giá trên trời.

Đương nhiên, mọi người chú ý nhất vẫn là Chiến Văn của Ngô Tân, "Thiên Nhận" có một chữ "nhận", dường như đã biểu lộ, đây là một loại Chiến Văn dùng năng lượng nhận làm chủ yếu, đối với quân nhân mà nói, thứ này tất nhiên được vô cùng hoan nghênh.

Cho dù La Kiệt cùng Tân Du trong góc, thì tinh thần cũng không khỏi tập trung hơn, trong lòng âm thầm chờ đợi, Chiến Văn của Ngô Tân, tốt nhất nên có thể áp dụng đại chúng, hơn nữa còn chế tác đơn giản, phí tổn thì tốt nhất là nên rẻ một ít.

- Hơn nữa lần này, chúng ta cũng vinh hạnh mời được Bối La Tham mưu trưởng Bì Nặc đảm nhiệm Thí văn sư, xin mời!

Sau khi bán đấu giá sư giới thiệu, Bì Nặc liền chậm rãi đi lên đài bán đấu giá, trên thân là một bộ quân trang, trải qua dùng Văn đan điều dưỡng của Tiêu Hoằng, nhìn qua còn muốn lên tinh thần hơn trước rất nhiều, làn da tràn ngập vẻ sáng bóng, dường như trẻ ra vài tuổi.

Nhìn thấy Bì Nặc hoàn hảo không tổn hao gì đi lên đài bán đấu giá, phòng đấu giá vốn tràn ngập tiếng nghị luận, lập tức trở nên lặng ngắt như tờ, giờ khắc này, ánh mắt mọi người gần như đều nhắm ngay Bì Nặc, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin.

Bì Nặc trọng thương thì bọn họ cũng biết, hơn nữa phía Bối La quân đoàn cũng đưa ra đánh giá về thương thế, thấp nhất cũng là tàn tật, nhưng sau đó lại được Tiêu Hoằng tiếp nhận, hoàn toàn chữa trị tốt cho Bì Nặc, trên cơ bản thì mọi người đều nửa tin nửa ngờ, nhưng hôm nay chính mắt nhìn thấy, trạng thái của Bì Nặc dường như còn tốt hơn khi trước, trong lòng không khỏi ngạc nhiên thán phục.

La Kiệt bên trong góc, lúc này nhìn về phía Bì Nặc, mặc dù không có căm thù, nhưng cũng có một tia khinh thường, nguyên nhân thì tất nhiên là do Tiêu Hoằng, lần trước Tiêu Hoằng chống đối hắn, hắn vẫn còn ghi hận, càng trọng yếu hơn là, hiện tại Bì Nặc đã trở thành kẻ trung thành với Tiêu Hoằng, đường đường là Tham mưu trưởng Bối La quân đội, vậy mà lại khom người trước một tên trung úy thấp kém, điều này không khỏi quá mức dọa người.

Mặc dù trong tâm có kính trọng cũng không sao, nhưng cũng không nên để cho một vị Tham mưu trưởng mất giá như vậy chứ, còn ra thể thống gì nữa, nhưng thật không may là, hiện tại bất kể là Tiêu Hoằng, hay là Bì Nặc, thì hắn đều không đắc tội nổi, Bì Nặc thì rất được nhân tâm, lại có quan hệ tốt với hắn, tất nhiên là hắn không thể nói được gì rồi, về phần Tiêu Hoằng ư? Phỏng chừng hiện tại Tiêu Hoằng hơi ho khan một tiếng, một tên Bì Nặc cộng thêm hai đại Doanh trưởng sẽ lo sốt vó mà chạy tới thăm.

Một tên Bì Nặc, hai đại Doanh trưởng, đây chính là một nửa quân lực của Bối La quân đoàn a.

Bởi vậy, đối với Bì Nặc, La Kiệt chỉ có thể nén tức giận trong lòng.

Rất nhanh, hội đấu giá đã bắt đầu, vật phẩm bán đấu giá đầu tiên thì đều là các mặt hàng bình thường, không có gì bất ngờ cả, phần lớn đều theo giá quy định mà bán đi.

Nửa tiếng sau, cao trào lần đầu tiên đã diễn ra, vật phẩm bán đấu giá số 15 chính là Dược Văn Vãn Sa của Đại dược sư Trương Cẩm Dương, đối với Dược Văn của Trương Cẩm Dương, bình thường thì các y tế binh đều rất thích, nhưng mà nếu cao cấp quá, thì các y tế binh sẽ không quá nhiều hứng thú nữa, bởi vì chúng quá mức đắt đỏ, hơn nữa binh sĩ chủ yếu phải chịu ngoại thương, mà Dược Văn thì đều không phải toàn bộ đều trị ngoại thương, nhưng mà các thương nhân tại đây thì đều sáng mắt lên, một cái Dược Văn của Trương Cẩm Dương, ở trong này có thể bán được ba đến bốn lần phí chế tạo, nhưng nếu lấy đến các thành thị khác, bán được bảy, tám lần thì cũng có khả năng.

Gần như ngay khi báo ra tên Dược Văn của Trương Cẩm Dương, toàn trường đã lặng ngắt như tờ, mọi người đều hướng ánh mắt về phía đài, từ trên mặt đất chậm rãi nâng lên một hộp gỗ tinh mỹ, đồng thời ai cũng nóng lòng muốn thử.

Biểu tình của mọi người như vậy, tự nhiên là khiến cho Trương Cẩm Dương rất thư sướng, không sai, lần trước bản ghi chép siêu cấp của Tiêu Hoằng, đã khiến cho danh dự của hắn ở Bối La quân đoàn giảm mạnh, nhưng ở Vũ Nhuận Tinh, thì hắn vẫn có uy vọng không giảm chút nào.

*****

- Dược Văn Vãn Sa, Dược Văn của Ngự Giả cấp năm, có công năng khơi thông mạch máu, kích hoạt tổ chức tế bào, giá trị trị bệnh: 400.

Chuyên viên bán đấu giá giới thiệu một chút về Dược Văn Vãn Sa của Trương Cẩm Dương, đồng thời thật cẩn thận mở hộp gỗ bày ra, rồi ra dấu bảo Bì Nặc có thể thí nghiệm một chút.

Đối mặt với Dược Văn Vãn Sa của Trương Cẩm Dương, trên mặt Bì Nặc hiện lên một chút vẻ phức tạp. Nếu là trước kia thì cũng không có gì, nhưng hiện tại, biết được Trương Cẩm Dương từng muốn làm hại chính mình, Bì Nặc không còn chút cảm tình gì với Trương Cẩm Dương, nhưng cố tình, hiện tại lại không thể động tới Trương Cẩm Dương: một là không có chứng cớ, hai là Trương Cẩm Dương có gốc lớn, tư chất còn muốn lâu năm hơn so với La Kiệt, thực dễ dàng rút giây động rừng. Hơn nữa lúc này, Bối La Ma Văn quân đoàn đang ở vào trạng thái suy yếu nhất.

Chậm rãi cầm lấy Dược Văn Vãn Sa tinh mỹ, Bì Nặc liền khu động, tiếp theo Ma Văn trị bệnh liền "bá" một tiếng, phát ra một chùm tia sáng như hắc sa nhoáng lên một cái rồi tắt.

Đồng thời Ma Văn trị bệnh cũng cấp ra chỉ số trị bệnh: 4010 điểm.

Đối với Dược Văn của Ngự Đồ cấp năm mà nói, chỉ số trị bệnh như thế đẵ xem như rất tốt đẹp, cộng thêm đặc tính trị bệnh đặc thù, đồng thời là xuất từ tay Trương Cẩm Dương, vì thế chỉ thấy các thương nhân trong hội trường đều hai mắt tỏa sáng.

- Dược Văn Vàn Sa của Trương Cẩm Dương đại sư, giá quy định 1500 kim tệ, mỗi lần ra giá không được thấp hơn 100 kim tệ.

Chuyên viên bán đấu giá đặt trở lại Dược Văn Vãn Sa vào hộp gỗ tinh mỹ, cao giọng nói.

Có thể nói giá này là rất thấp, nhưng Trương Cẩm Dương tin chắc rằng, chờ một chút nữa theo đấu giá bắt đầu, giá sẽ như ngồi hỏa tiễn nhảy vọt lên.

-Ta ra 2000 kim tệ. Ta ra 2100 kim tệ. 2500 kim tệ.

Ngay thời điểm chuyên viên bán đấu giá nói ra giá quy định, tiếng đấu giá như thế liền bắt đầu không dứt bên tai, tiếng người ồn ào, bầu không khí nặng nề trong hội trường hội đấu giá vừa rồi, giờ này đà không còn lại chút gì.

Mà cuối cùng Dược Văn Vãn Sa của Trương Cẩm Dương lên tới giá giao dịch đồng ý 4100 kim tệ, có thể nói là giá rất cao.

- 4100 kim tệ! Nếu Chiến Văn của Ngô Tân ngài có thể vượt qua con số này, vậy tính ngài thắng!

Trương Cẩm Dương nhìn con số "4100" trên màn hình lớn phía sau bàn bán đấu giá, mỉm cười, nhẹ giọng nói, tâm tình thật không tệ. Phí tổn 1000 kim tệ mà bán được giá này, ở trong mắt thường nhân đã là xa không theo kịp.

Ngô Tân ngồi ngay ngắn trên ghế cao, thần sắc không nhúc nhích, khóe miệng chỉ khẽ nhếch nhưng không có lên tiếng nói chuyện.

Rất nhanh, sau khi lần lượt đấu giá mười mấy Ma Văn bình thường liền tới Chiến Văn số 32, cũng chính là Thiên Nhận Chiến Văn của Ngô Tân.

Theo Thiên Nhận Chiến Văn xuất hiện, người xem chờ đợi đã lâu, thậm chí người mua trong lúc nhất thời trong ánh mắt đồng loạt phát sáng, ánh mắt chờ mong từ từ di chuyển tới hộp gỗ tinh mỹ trên bàn bán đấu.

Nếu Dược Văn của Trương Cẩm Dương chính là nhóm thương nhân cảm thấy hứng thú nhất, như vậy Chiến Văn của Ngô Tân không chi có thương nhân, mà các sĩ quan đang ngồi đó cũng vô cùng hâm mộ.

Rất nhiều sĩ quan tích lũy tiền rất lâu, phần lớn chính là để có thể thành công đấu giá được Chiến Văn của Ngô Tân. Chỉ tiếc, Chiến Văn của Ngô Tân thường thường mỗi tháng chỉ xuất hiện một cái, cộng thêm thương nhân quấy rối, bởi vậy người đấu giá được thật sự không nhiều lắm.

Nhất là, lần này là loại Chiến Văn đao được quân đội ưa chuộng.

Theo hộp gỗ tinh mỹ có chứa Thiên Nhận Chiến Văn hoàn toàn hiện ra trước mắt mọi người, chuyên viên bán đấu giá cũng là tăng cao âm lượng hết mức:

- Hiện tại xin công bố với quý vị, đây là vật đấu giá hàng đầu của ngày hôm nay, là Thiên Nhận Chiến Văn kiệt tác của Chế Văn đại sư Ngô Tân, cơ sở số liệu là: Chiên Văn loại đao, Ngự Giả cấp ba, uy lực đánh giá 2900 điểm!


- Oa...

Nghe tới số liệu này, bên trong hội trường không kềm được phát ra tiếng ồ ngạc nhiên thán phục như thế.

Không hề nghi ngờ, số liệu như vậy trên cơ bản đã có thể xưng là cực phẩm trong Chiến Văn của Ngự Giả cấp ba, đã cực hạn đến gần Ngự Giả cấp bốn.

La Kiệt ở trong góc, thần sắc lại hơi đổi, hiển nhiên xem theo số liệu trên Thiên Nhận Chiến Vãn, hẳn là phi thường thích hợp dùng cho quân đội, duy nhất không được hoàn mỹ là yêu cầu cấp bậc Ngự lực hơi cao, không thể thông dụng, nếu là giảm xuống còn Ngự Giả cấp hai, đồng thời uy lực không giảm nhiều thì quá tốt rồi.

Hiển nhiên, ý nghĩ như vậy ngay cả La Kiệt tự mình xem ra, đều có phần cảm thấy mơ mộng hão huyền.

Tuy nhiên, đối với Thiên Nhận Chiến Văn, trong lòng La Kiệt vẫn là tràn ngập chờ đợi, thậm chí đã chuẩn bị sẵn sẽ đi nhờ vả Ngô Tân.

Bì Nặc đứng trên đài bán đấu giá, vào lúc này, trong lòng hắn cũng tràn ngập chờ mong: không biết lần này, Ngô Tân lại sẽ mang đến cho hắn điều ngạc nhiên vui mừng gì đây?!?! Trong tay hắn đã có một Chiến Văn của Ngô Tân chế tác, biểu hiện trong chiến đấu rất xuất sắc.

Thật cẩn thận mở ra hộp gỗ tinh mỹ chứa Thiên Nhận Chiến Văn, ánh mắt mọi người toàn trường cũng đồng loạt tụ tập nơi này. Chỉ thấy phía trên Tái thạch Kim nam thạch, từng đường nét vẽ rực rỡ, lại lần nữa hiện ra trước tầm nhìn mọi người, làm cho ánh mắt mọi người phát sáng lóng lánh đủ màu sắc tươi đẹp.

Một số trong biểu tình tràn ngập chờ mong, chính là không biết ai có thể cuối cùng may mắn có được nó.

Bì Nặc đồng dạng nhẹ nuốt một ngụm nước miếng. Hôm nay hắn làm khách đồng thời phụ trách Thí văn sư, chính là nhằm vào Thiên Nhận Chiến Văn mà tới.

Thật cẩn thận nâng lên Thiên Nhận Chiến Văn, Bì Nặc liền khu động, trong nháy mắt chi cảm thấy một năng lượng cực kỳ cường hãn hình thành trong cánh tay mình.

Hít sâu mấy hơi thở, Bì Nặc liền nhắm vào cái bia năng lượng, bắn ra một đao năng lượng màu lam sáng lóa hình trăng lưỡi liềm, vô cùng chuẩn xác kích ngay hồng tâm, đồng thời cấp ra giá trị uy lực là 2911 điểm.

Nhìn thấy giá trị uy lực như thế, trong lòng mọi người không khỏi nhảy dựng lên, làm cho người ta có một loại cảm giác bùng nổ trong lòng.

Nhưng mà, đây còn chi là một cái bắt đầu, khi Bì Nặc lại lần nữa bắn ra năng lượng thể hình tròn màu lam sậm, mọi người lại kinh ngạc phát hiện; năng lượng thể trên đường vận hành, đột nhiên biến hóa thành ba cái, đồng loạt công kích trên tấm bia năng lượng, cấp ra giá trị uy lực phân biệt là: 2000, 2400, 2200 điểm.

- Đồng thời đánh vào ba mục tiêu mà còn có thể bảo trì uy lực mạnh mẽ như thế, khó có được, khó có được a!

Tân Du ngồi bên cạnh La Kiệt, thì thào lẩm bẩm, hắn có thể tưởng tượng; nếu trong quân đội Bối La, mọi người đều phối hợp với Chiến Văn như thế, thì sẽ là bộ dáng gì đây?

Tuyệt đối có thể trong nháy mắt hình thành một lưới hỏa lực cực kỳ cường đại, vững chắc ngăn chặn hỏa lực của đối thủ. Chỉ tiếc, hắn cũng có thể nhìn ra được, Chiến Văn của Ngô Tân chế tác rất tinh tế, rất khó trong khoảng thời gian ngắn sản xuất với số lượng nhiều được.

Nghĩ đến đây, trong lòng Tân Du không khỏi tiếc nuối.

Đồng dạng, mọi người trong hội trường, trong ánh mắt cũng hiện lên từng đợt sáng, bọn họ rất rõ ràng Chiến Văn như vậy có giá trị biết bao, liên tục công kích ba cái mục tiêu, còn có thể bảo trì được giá trị uy lực như thế, đủ để thấy tài năng của Ngô Tân cao minh đến mức nào.

Tuy nhiên, hết thảy còn không có chấm dứt, ngay sau đó chi thấy chỗ cánh tay Bì Nặc, một cái Chiến Văn màu đen hình trăng lưỡi liềm, bắt đầu điên cuồng xoay tròn, hơn nữa vận tốc quay không ngừng nhanh hơn.

'Ầm!'

Năm giây qua đi, theo năng lượng thể màu đen từ trong tay Bì Nặc bắn ra, kích trên Ma Văn tấm bia. Trong nháy mắt, Ma Văn tấm bia liền cấp ra một con số khiến người ta ngưỡng mộ, giá trị uy lực: 9000 điểm!

Oa!


Theo con số như thế hiện ra, toàn bộ hội trường trong nháy mắt nổ tung, tuy rằng cần súc lực, nhưng một cái Ma Văn của Ngự Giả cấp ba mà có thể đạt tới giá trị uy lực như thế, thật sự là rất kinh người!

Thậm chí mọi người ẩn ẩn có thể nhìn thấy, trên Ma Văn tấm bia hợp kim kia rõ ràng có một vết nứt sâu.

La Kiệt nhìn thấy chữ số như vậy, trái tim trong lồng ngực lại nhảy thình thịch không ngừng. Uy lực như thế, hiển nhiên không những áp chế được hỏa lực, mà trận địa công kích vẫn hữu hiệu như trước, có thể nói là Ma Văn chiến đấu toàn phương vị!

- Chiến Văn của Ngô Tân đại sư, quả nhiên không tầm thường, về tính đặc biệt của nó, nói vậy mọi người đã thấy qua, năng lượng ẩn chứa bên trong là 1700 cổ, có thể nói là rất tốt đẹp! Hiện tại bắt đầu đấu giá, giá thấp nhất là 2000!

Chuyên viên bán đấu giá hai mắt tỏa sáng, lên tiếng nói.

-Ta ra 3000 kim tệ!

-Ta ra 4500 kim! 5000 kim!

Chỉ qua ba lần kêu giá, Thiên Nhận Chiến Văn của Ngô Tân đã hoàn toàn vượt qua Dược Văn Vãn Sa của Trương Cẩm Dương.

Nhìn lại Ngô Tân ngồi phía trên đó, vẻ tươi cười trên mặt đã dần dần bắt đầu sáng lên, tiếp theo chậm rãi đặt bàn tay thon dài trắng nõn lên vai Trương Cẩm Dương.

- Thấy rồi chứ? Đây là thực lực!

Ngô Tân nhẹ giọng nói, trên nét mặt đã xuất hiện vẻ đắc ý khó có thể che giấu.

Trương Cẩm Dương ở bên cạnh Ngô Tân, vẻ trêu tức vừa rồi đã không còn lại chút gì, hắn cố giữ vẻ mặt bình tĩnh, không hé răng. Từ ngày bước vào Bối La, hai người vẫn luôn so đấu, kết quả mỗi một lần Ngô Tân đều là hoàn toàn vượt qua Trương Cẩm Dương, lần này cũng không ngoại lệ.

Mà cuối cùng, Thiên Nhận Chiến Văn của Ngô Tân được một đại thương nhân Hồ Giai giành về mình với giá cả siêu cao tới 7400 kim tệ, sáng tạo một kỷ lục mới trong bản ghi chép giá cả Chiến Văn của Ngự Giả cấp ba.

Đồng dạng cũng làm cho rất nhiều người tiếc nuối, chỉ có thể dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Hồ Giai lấy đi Thiên Nhận Chiến Văn.

Theo Thiên Nhận Chiến Văn bán ra, có thể nói hội đấu giá cũng hoàn toàn tiến vào tới giai đoạn chót rồi, thậm chí một ít người đã trước thời hạn rời hội trường, bởi vì bọn họ đã không có hi vọng gì.

- Kế tiếp tiến hành bán đấu giá, là một cái Chiến Văn cuối cùng của hội đấu giá lần này, cũng là Chiến Văn lâm thời gia nhập hội đấu giá, tên là Xích Ảnh Chiến Văn, Ngự Giả cấp hai, người chế tác tạm chưa để lộ tính danh!

Chuyên viên bán đấu giá lên tiếng nói, giọng điệu như trước mang đầy tính kích động.

Tuy nhiên, niềm hưng phấn dưới hội trường cũng chỉ rời rạc, một ít người đã bắt đầu thu thập đồ vật này nọ, còn có một số người trao đổi lẫn nhau điều gì đó, trực tiếp vứt câu nói của chuyên viên bán đấu giá qua một bên.

La Kiệt trong góc cũng đồng dạng bắt đầu thu thập đồ vật các thứ, tuy nhiên, không có định lập tức rời đi. Dù sao đã ngồi đây một thời gian dài như vậy, có theo dõi lần bán đấu giá cuối cùng này cũng không mất gì.

Nhìn thấy một cái hộp gỗ thật bình thường từ dưới bàn bán đấu giá trồi lên. Bì Nặc đứng bên bàn bán đấu giá, nhẹ lắc lắc đầu: đầu tiên bán ra chắc cũng không cần kiểm tra kỹ. Tuy nhiên, Bì Nặc đối với một cái Chiến Văn nho nhỏ như vậy không có kỳ thị, lập tức mở ra hộp gỗ, tiếp theo đó là sửng sốt.

Chỉ thấy bên trong Chiến Văn căn bản nhìn không tới cảm giác duyên dáng mảy may nào, đường nét trong đó đã bị vẽ loạn lên tùm lum, là các loại thủ đoạn giữ bí mật, nhìn qua liền giống như một món đồ chơi năm sáu màu sặc sỡ.

Tái thạch chọn dùng, cũng là Hồng anh thạch cực kỳ bình thường, mà không phải là Kim nam thạch

*****

Một số quần chúng, ánh mắt còn dừng lại trên bàn bán đấu giá, trên mặt cũng đã lộ rõ vẻ khinh thường. Trong mắt bọn họ, hội đấu giá ở thời điểm danh hoa Thiên Nhận Chiến Văn kia có chủ là đã kết thúc rồi.

Dù vậy, Bì Nặc vẫn tiện tay lấy ra Xích Ảnh Chiến Văn, lập tức khu động, nhưng mà, ngay tại khoảnh khắc khu động kia, sắc mặt Bì Nặc lại đột nhiên biến đổi!

Trong một chớp mắt lúc đó, Bì Nặc liền cảm nhận được rành rành, một luồng năng lượng cực kỳ sinh động không ngừng chạy tán loạn bên trong cánh tay, giống như một con ngựa hoang thoát cương. Tuy nhiên, đây mới chỉ là bắt đầu, ngay sau đó, bên trong ánh mắt hắn tức thì bị một thoáng rung động thay thế, bởi vì hắn có thể cảm nhận được rõ ràng: Xích Ảnh Chiến Văn ước chừng có 5000 cổ năng lượng kiên cố.

"Cái này... Như thế nào lại có thể như vậy? Bên trong Chiến Văn của Ngự Giả cấp hai, sao có thể có nhiều cổ năng lượng như vậy?" Thấy Bì Nặc đứng trên đài bán đấu giá, thật lâu chưa nhích động, trên mặt quần chúng mơ hồ toát ra vẻ kinh ngạc.

- Này! Bì Nặc có chuyện gì vậy?

- Hẳn không phải là một cái phế văn không thể kích phát chứ?

Mọi người dưới đài đều phỏng đoán lung tung. Hiện giờ dường như đây cũng là điều duy nhất có thể hấp dẫn bọn họ.

Nhưng mà, ngay lúc mọi người đều đang suy đoán, chỉ thấy Bì Nặc đã nhích động, chậm rãi nâng lên cánh tay, bắn ra một năng lượng thể màu đỏ hình quả trứng vào ngay Ma Văn tấm bia trước mặt.

"Ầm!"

Sau một tiếng nổ vang giòn tan, lại nhìn trên Ma Văn tấm bia liền cấp ra số liệu giá trị uy lực: 2433 điểm.

Bá!

Nhìn thấy giá trị uy lực như vậy, tiếng bàn tán xôn xao trong hội trường lập tức im bặt. Vừa rồi mọi người còn châu đầu ghé tai, thần sắc đều biến đổi, đều dời ánh mắt nhắm ngay màn hình phía trên Ma Văn tấm bia.

- Cái này...

Vừa rồi mọi người còn miệng đầy trào phúng, còn gọi Xích Ảnh Chiến Văn tên là Chiến Văn vở hài kịch, không khỏi bật thốt ra như thế, giá trị uy lực như thế không thể không làm cho bọn họ cảm thấy khiếp sợ.

Đúng vậy, tuy rằng không có cao bằng Thiên Nhận Chiến Văn, nhưng nghĩ lại một chút, đó chính là Xích Ảnh Chiến Văn của Ngự Giả cấp hai, so với Thiên Nhận Chiến Văn còn thấp một cấp.

Trong lúc nhất thời, mọi người vừa rồi còn tự nói chuyện phiếm, biểu tình đã dần dần bắt đầu trở nên nghiêm túc cả lên, ánh mắt bắt đầu lục tục tụ lại trên đài bán đấu giá.

La Kiệt lại tâm thần vừa động, có thể sáng tạo ra Chiến Văn như thế, hiển nhiên không phải là kẻ đầu đường xó chợ, mà đó là ai chứ?

- Ngô Tân đại sư! Xem ra dường như ngài có đối thủ rồi!

Trương Cẩm Dương bỗng nhiên nhẹ giọng nói.

- Đối thủ? Một cái Chiến Văn nho nhỏ như vậy mà là đối thủ của ta ư, nói đùa?

Ngô Tân không thèm quan tâm, đáp lại:

- Ta thừa nhận, đối với Chiến Văn của Ngự Giả cấp hai mà đạt tới uy lực thế này, quả thật coi như không tệ. Nhưng phỏng chừng kẻ chế tác hẳn là tiêu phí rất nhiều tài liệu quý báu, hơn nữa chỉ riêng về mặt tiến công, đồ đệ của đồ đệ ta đều có thể chế tác...

Không đợi Ngô Tân nói dứt câu, nhìn lại Bì Nặc, bỗng nhiên đã lại lần nữa nâng lên cánh tay.


"Ầm ầm ầm ầm..."

Ngay sau đó, chỉ thấy trên cánh tay Bì Nặc dày đặc quang nhận hình quả trứng màu đỏ, giống như từng chuỗi trân châu gần như nối liền thành một đường, cuồn cuộn không ngừng bắn ra.

Giá trị uy lực cuồn cuộn không ngừng, giống như quét lên trên màn hình. Nếu quan sát cẩn thận mỗi một lần đả kích, uy lực cũng không thấp hơn 2400 điểm, mà đặc tính bắn liên tiếp kinh người, đồng thời tính ổn định cũng cực kỳ cao.

Lại nhìn dưới đài, giờ khắc này tất cả người xem đã hoàn toàn sửng sốt ngây người.

Nếu nói, vừa rồi Thiên Nhận Chiến Văn của Ngô Tân, có thể dẫn lên hỏa lực áp chế cực mạnh, như vậy hiện tại Xích Ảnh Chiến Văn này lại là cái gì: gần như một đường bắn liên tiếp đủ để khiến địch nhân không ngẩng đầu lên được, chỉ có bị động bị đánh.

La Kiệt ngồi ở trong góc, đã không kiềm được lột kính mát xuống từ hồi nào, thân mình chồm tới trước, ý đồ muốn nhìn kỹ xem hình dáng của Xích Ảnh Chiến Văn kia.

Tân Du ngồi một bên lại mặt đỏ tai hồng, cái "Ngự Giả cấp hai" này mà trang bị cho quân đội với phạm vi lớn, tuyệt đối là một cấp bậc lý tưởng, mà đặc tính bắn liên tiếp này, tuyệt đối là bọn hắn tha thiết ước mơ.

Trong lúc nhất thời, La Kiệt, Tân Du đã bắt đầu có chút da đầu run lên, làm cho người ta có cảm giác giống như một lão quang côn nhìn thấy một mỹ nữ cực phẩm vậy.

Hiện tại bọn họ thật sự có một loại xúc động, chính là trực tiếp phóng lên bàn bán đấu giá, lấy Ma Văn súng lục chĩa vào đầu người bán đấu giá buộc hắn nói ra, người chế tác Xích Ảnh Chiến Văn này là ai.

Ngô Tân đầu tiên nhìn thấy đặc tính bắn liên tiếp như thế, không kềm được nuốt một ngụm nước miếng, tiếp theo cố bày ra một bộ dáng bình tĩnh tự nhiên nói:

- Xem ra, kẻ chế tác Xích Ảnh Chiến Văn vẫn là có một chút bổn sự. Tuy nhiên, cũng chỉ là sơ cấp, năng lượng thể phân liệt đả kích mới là chỗ khó, phỏng chừng hắn rất khó chế tạo ra được!

Nhưng mà, ngay thời điểm Ngô Tân cố gắng trấn định nói xong lời nói này, lại phát hiện, Bì Nặc đã lại một lần nữa nâng lên cánh tay, tiếp theo hồng quang trên cánh tay nhoáng lên một cái rồi rậm rạp chừng hơn một trăm cái đao năng lượng màu đỏ đồng loạt bắn ra, tiếp theo giống như Thiên Nữ Tán Hoa kích lên hướng Ma Văn tấm bia.

Trong khoảnh khắc, cả khu vực phụ cận Ma Văn tấm bia, quang nhận màu đỏ giống như mưa rơi, tiếng "tách tách" nện trên đài bán đấu giá, ngay sau đó, lại nhìn khán đài khung thép ở gần đó, đã trở nên một đống hỗn độn, quang nhận lưu lại từng đường dấu vết, rải rác ngang dọc trên mặt thép, may mà nơi đó không có ai, nếu không lần này hẳn đã biến thành thịt vụn không sai.

Lại nhìn dưới đài, mọi người đã nhất tề hóa đá tại đương trường, từng người đều mở lớn hai mắt, nhìn bộ dáng chật vật của khán đài bên cạnh, càng làm cho những người này cảm thấy rung động chính là Ma Văn tấm bia thu thập đưa ra vài cái số liệu quang nhận, như trước không có thấp hơn 2400 điểm.

Lực bắn liên tiếp siêu cường, lực sát thương siêu cường, tính ổn định siêu cường! Không thể nghi ngờ, đây dường như chính là Chiến Vãn siêu cấp được chế ra để làm tỏa sáng cho quân đội.

La Kiệt, Tân Du, lúc này thân mình đã bắt đầu không kiềm lòng được đứng bật lên, hai mắt tỏa sáng như ngọn đèn, tinh thần đã ở vào giai đoạn cực độ phấn khởi.

Về phần quần chúng lại càng hơn thế! Tuy rằng Xích Ảnh Chiến Vãn không có thể hiện mảy may hoa lệ, nhưng tính thực dụng cường hãn này đủ để chinh phục mọi người, một ít thương nhân năng lực chịu đựng trong lòng coi như cường đại, đã bắt đầu ngấm ngầm thông qua Ma Văn thông tin, bảo thuộc hạ bán ra thương phẩm của cải giá rẻ lấy tiền mặt, để gom góp tài chính, hy vọng bản thân trong đấu giá kế tiếp có đủ sức chiến đấu.

- Hiện tại Ngô Tân đại sư, còn có gì để biện giải không?

Trương Cẩm Dương dời ánh mắt nhìn ngay Ngô Tân, mở miệng hỏi.

- Ta... ta không thể không thừa nhận, Xích Ảnh Chiến Văn này có thể nói là cực phẩm trong Chiến Văn loại đao, nhưng... nhưng uy lực của nó chỉ dừng lại ở 2400 điểm, nếu là trận địa công kích, hoặc là đối thủ có phòng ngự siêu cường, phỏng chừng sẽ rơi vào cảnh trứng chọi đá! Ngươi cũng biết, dường như nó không có công năng súc lực!

Ngô Tân ngẫm nghĩ, rồi biện giải.

Không biết là trùng hợp hay là Bỉ Nặc cố ý làm khó dễ Ngô Tân, gần như ngay lúc Ngô Tân nói vừa dứt lời, Bỉ Nặc lại một lần nữa nâng lên cánh tay, trong nháy mắt, trên cánh tay hình thành một vòng quang nhận màu đỏ không ngừng xoay tròn, ngoài rìa lại có hình răng cưa, theo mỗi một lần xoay tròn, quang nhận hình răng cưa này đều trở nên hơi lớn hơn một chút.

Năm giây thời gian mau chóng lướt qua, trên cánh tay Bì Nặc chỗ quang nhận dạng răng cưa hình tròn đả trở nên bằng cỡ cái đĩa.


Đồng dạng, trong lòng mọi người cũng theo đó thắt lại, chờ mong kế tiếp rốt cục phát sinh cái gì?

"Ầm!'

Ngay sau đó, quang nhận bằng cỡ cái đĩa lập tức đánh lên Ma Văn tấm bia, vang lên một tiếng nổ điếc tai, tiếp theo chỉ thấy Ma Văn tấm bia kiên cố kia đã bị xuyên thủng. Quang nhận xuyên thủng Ma Văn tấm bia còn tiếp tục đánh thẳng tới bức tường hợp kim phòng hộ cách xa mấy chục thước mới ngừng lại, đồng thời để lại trên đó một dấu vết thật sâu!

Tĩnh mịch!

Giờ khắc này, gần như mọi người đều hóa đá ờ đương trường, mỗi người đều nhìn Ma Văn tấm bia bị xuyên thủng không nhúc nhích.

Một màn như thế, không thể nghi ngờ đã chứng tỏ một điều, đó chính là Ma Văn tấm bia cấp Ngự Giả trước mắt này đã không chịu nổi súc lực công kích của Xích Ảnh Chiến Văn.

Uy lực đánh giá, tối thiểu ở 10000 trở lên.

Một cái Chiến Văn của Ngự Giả cấp hai mà uy lực trên 10000, điều đó quả thực có hơi khoa trương. Trong lúc nhất thời, toàn bộ bầu không khí trong hội trường giờ khắc này dường như đã cô đọng lại.

Một ít thương nhân hơi lớn tuổi đã bắt đầu run rẩy lấy ra thuốc trợ tim, ngậm trong miệng, đồng thời khép hờ hai mắt, bắt đầu ngồi hít thở sâu.

La Kiệt ngồi trong góc nhìn thấy uy lực như vậy, cũng cảm thấy máu dâng lên, trước mắt tối sầm, hiển nhiên là hưng phấn quá độ mà ra.

- Hiện tại, Ngô Tân đại sư còn có gì để nói không? Trương Cẩm Dương hỏi lần nữa.

- Ta... ta... Đúng vậy, đây quả thật là một cái Chiến Văn ưu tú, nhưng nó có một khuyết điểm trí mạng, bắn liên tiếp siêu cường, lực sát thương siêu cường không thể nghi ngờ sẽ mang tới một cái tệ đoan; đó chính là năng lượng cổ tiêu hao quá nhanh, do đó làm cho thọ mệnh của Chiến Văn giảm xuống rất nhanh!

Ngô Tân suy nghĩ hồi lâu, mới mở miệng nói. Đồng thời không ngừng chờ mong Bì Nặc đừng nâng cánh tay lên.

Trên thực tế, lúc này quả thật Bì Nặc cũng không có nâng cánh tay lên, mà chỉ nhỏ giọng nói thầm một câu bên tai người bán đấu giá, chỉ thấy sắc mặt người bán đấu giá đột nhiên biến đổi.

- Hiện tại, xin tuyên bố với mọi người một số liệu cuối cùng của Xích Ảnh Chiến Văn, hy vọng mọi người có chuẩn bị trong lòng, đó chính là... bên trong Xích Ảnh Chiến Văn này, có được số năng lượng cổ là 5000 cổ!

Mấy chữ cuối cùng gần như là người bán đấu giá gào to lên.

-Hả!!!

Ngay thời điểm người bán đấu giá nói ra số liệu như thế, toàn bộ hội trường hoàn toàn bùng nổ.

- Cái gì? 5000 cổ?

- Chiến Văn của Ngự Giả cấp hai mà lại có 5000 cổ năng lượng? Không phải nói đùa chứ?

Mọi người lại lần nữa bàn tán sôi nổi, 5000 cổ không thể nghi ngờ chẳng khác nào tuyên bố một sự thật rõ ràng; đó chính là một cái Chiến Văn có tuổi thọ sử dụng cùng cấp với ba cái.

La Kiệt nghe nói như thế suýt nữa liền trực tiếp nghẹt thở, về phần Tân Du cũng đã ôm ngực, cực độ hưng phấn cộng với cực độ khiếp sợ, đã làm cho năng lực chịu đựng trong lòng hắn lên tới cực hạn.

Mà Ngô Tân lúc này, cũng đã hoàn toàn triệt để á khẩu không trả lời được. Giờ khắc này, hắn xem như đã nhìn ra, Bì Nặc dường như chính là cố ý làm cho hắn không qua được, mỗi lần hắn đưa ra một khuyết điểm, thì Bì Nặc đều sẽ biểu hiện ra tính năng, làm cho hắn á khẩu không trả lời được!.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1129)