Vay nóng Tima

Truyện:Ma Ngân - Chương 0565

Ma Ngân
Trọn bộ 1129 chương
Chương 0565: Bao vây tiểu trừ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1129)

Siêu sale Shopee


- Tập đoàn Thợ Săn này rốt cuộc lai lịch gì? Vậy mà lại lập tức tác động tới hai quốc gia. Thậm chí còn phải ra Hạm đội chủ lực thứ 7 nữa? 55 chiếc Ma Văn chiến hạm, đây rõ ràng chính là đãi ngộ chỉ con ruột mới có a! Quách Tương Vò nhìn thấy tin tức như thế, hơi có chút kinh ngạc hỏi.

Quan hệ giữa Quách Tương Võ và Áo Thác phi thường không tồi, bởi vậy hắn biết rõ Áo Thác là kẻ vắt cổ chảy ra nước, nhớ ngày đó Công ty Khắc Lạc Y cần gấp Ma Văn chiến hạm để áp giải nguyên liệu, ó ý định mượn Áo Thác hai mươi chiếc Ma Văn chiến hạm, chỉ có mỗi hai mươi chiếc thôi a. Kết quả là Áo Thác kia kêu một tiếng không tình nguyện a, dường như bị cắt thịt vậy, cuối cùng trải qua thương lượng hồi lâu, mới giảm từ hai mươi chiếc tới mười lăm chiếc. Đồng thời trong thời gian hỗ trợ thì ăn, mặc, ở, đi lại còn cần Công ty Khắc Lạc Y tới gánh vác.

Chuyện này không sai biệt lắm đã trôi qua được mười năm rồi, nhưng Quách Tương Võ vẫn nhớ rất rõ.

Nhưng giờ khắc này, chỉ là do Tập đoàn Thợ Săn bị khi dễ, vậy mà hắn lại lập tức phái ra 55 chiếc Ma Văn chiến hạm, thậm chí còn bao gồm cả Hạm đội thứ 7 mà Áo Thác quý như bảo bối. Đây là thói đời gì vậy? Sao lại tương phản tới mức này được? Một tập đoàn có thể được loại đãi ngộ này, trong mắt Quách Tương Võ, thì cũng không phải là một tập đoàn bình thường, mà trọng yếu hơn là, Bắc Áo liên hợp thể vậy mà cùng xuất binh theo nữa.

Làm cho người ta có cảm giác, rất giống như hai tên đại ca đi giúp tiểu đệ đánh một hồi vậy.

Sắp xếp ra trận thế lớn như vậy, có thể nói, trong mắt Quách Tương Võ thì Tập đoàn Thợ Săn này cũng không phải là kẻ bình thường gì.

- Dò xét một chút, Tập đoàn Thợ Săn này rốt cuộc lai lịch gì? Quách Tương Võ phân phó, không hề nghi ngờ, giờ khắc này, Quách Tương Võ không thể không bắt đầu chú ý tới Tập đoàn Thợ Săn.

Trên thực tế, tập đoàn có thể được Quách Tương Võ chú ý thì trên cơ bản cũng không có mấy.

Nữ thư ký có hiệu suất làm việc cùng cực kỳ cao, lấy quản lý Ma Văn trong tay ra, chỉ dùng mười phút thời gian thì đã thu thập tư liệu về Tập đoàn Thợ Săn, sửa sang lại xong, sau đó đặt trước mặt Quách Tương Võ.

Hơi nhìn tư liệu về Tập đoàn Thợ Săn một cái, Quách Tương Võ hơi nhíu mày, chỉ từ tư liệu này mà xem, thì Tập đoàn Thợ Săn này rất bình thường, không có chút đặc biệt nào, chỉ là tốc độ phát triển hơi nhanh một chút.

Nhưng khi Quách Tương Vò nhìn thấy sản phẩm cụ thể của Tập đoàn Thợ Săn, bộ lông mày vốn nhíu chặt lại đột nhiên nhướng lên, toát ra vẻ giật mình nhàn nhạt, trên thực tế có thể làm cho Quách Tương Võ bày ra biểu tình này thì thật sự không nhiều lần lắm.

Đầu đập vào mi mắt của Quách Tương Võ chính là Ma Văn Xa dùng đỉnh cấp tài liệu có thể tích biến thái kia của Tập đoàn Thợ Săn, ngay sau đó là tính năng cực kỳ tiên tiến, hơn nữa còn có hình dáng khác loại, ngoài ra còn có cả đủ các loại thiết bị có chứa kỹ thuật Để văn Chiến Văn.

- Kỹ thuật Để văn bảy hướng! Trời ạ! Quách Tương Võ không kìm được thốt lên, vốn việc Hồng Lượng kia có liên hệ với Áo Thác thì cũng đã làm cho Quách Tương Võ đủ giật mình rồi, nhưng không thể tưởng được, bọn họ lại cùng có thiên ti vạn lũ liên hệ cùng Thánh Đàn, hơn nữa có thể có được Chiến Văn mang kỹ thuật Để văn bảy hướng, hiển nhiên quan hệ này cũng không phải là sâu sắc một cách bình thường a.

Mà trọng yếu hơn là, những Ma Văn Xa dùng tài liệu làm cho người không thể cự tuyệt, cùng với tính năng tiên tiến, không chút nào khoa trương mà nói, trình độ chế tác của Ma Văn Xa kia đã gần như tương xứng với nhãn hiệu lâu đời Khắc Lạc Y của hắn rồi, mà trọng yếu hơn là còn có loại kỹ thuật truyền thần kinh này nữa, cùng với Ma Văn động cơ, tất cả không thể không làm cho Công ty Khắc Lạc Y cảm thấy ngạc nhiên thán phục.

Không hề nghi ngờ, giờ phút này cho dù coi Tập đoàn Thợ Săn là con ruột của Áo Thác thì cùng có chút đạo lý.

- Lão bản, Tập đoàn Thợ Săn này, chúng ta có phải ứng dụng một chút hay không? Dù sao tài liệu đỉnh cấp kia cùng khá rẻ.


Tần Vũ bỗng nhiên nhẹ nhàng nói.

- Tự ngươi tính toán đi, ta kiểu gì cũng có một loại cảm giác, Tập đoàn Thợ Săn này có chút lạ lùng! Quách Tương Võ nhẹ nhàng đáp, sau đó liền đi ra khỏi phòng.

Có ý tưởng giống với Quách Tương Võ, cũng làm ra các hành động tương tự, thì có vô số công ty, gần như nhiều đếm không xuể, vốn Tập đoàn Thợ Săn chỉ nổi tiếng tại khu vực xung quanh Thánh Đàn, nhưng lại còn mang xú danh trong lòng các tập đoàn khác tại khu vực này, tuy nhiên giờ khắc này, thanh danh của Tập đoàn Thợ Săn xem như đã truyền khắp toàn bộ Gia Đô Đế Quốc, thậm chí còn có cả Tân Cách Công Quốc và Liên bang Mạnh Tịch Tư cùng vậy.

Tiêu Hoằng ở trong Vân Hạ Hào, căn bản cũng không biết tất cả chuyện này, hiện tại mục tiêu của hắn chính là bắt được mấy tên tiểu tử của Hắc Hồ Tử Hải Đạo Đoàn kia, ra sức đạp cho một trận! Đồng thời lúc này, Tiêu Hoằng cũng đã chỉ huy trăm chiếc Ma Văn chiến hạm, dùng mười chiếc làm một đơn vị, nhanh chóng tách ra, dùng phương ức tìm kiếm rải thảm, sưu tầm trong không gian.

Những nơi đi qua, toàn bộ đều được ném dụng cụ thăm dò ra, chỉ cần một cái bị kinh động, sẽ ngay lập tức bị phát hiện.

Không chút nào khoa trương mà nói, hạm đội mênh mông như thế, trải rộng trong một khu vực, chỉ vì xử lý một đám tiểu hải tặc dám làm cho Tập đoàn Thợ Săn chịu thiệt trước đó, điều này làm cho mọi người của hai liên hợp thể cũng không kìm được ngạc nhiên thán phục.

Thậm chí thời điểm này, một ít truyền thông hạm còn thử tiến vào hư không, kết quả lại bị Tiêu Hoằng vô tình đuổi đi, thậm chí một ít thương thuyền cũng bị ép ở lại trong lãnh thổ hai nước.

Ở bên kia, Hắc Hồ Tử Hải Đạo Đoàn ẩn giấu trong khu vực giữa hai viên tinh cầu to lớn trạng thái khí, đây cũng là địa điểm che dấu theo thói quen của bọn hắn.

Giờ phút này đại hán râu xồm và các hạm viên đang ở trong Ma Văn chiến hạm, liên hoan ăn uống, có 5000 vạn kim tiền chuộc của Tập đoàn Thợ Săn, không thể nghi ngờ bọn họ có thể kiên trì trong thời gian rất dài. Không cần tiếp tục mạo phiêu lưu đi bắt cóc Ma Văn hạm nữa.

- Từ hôm nay trở đi, chúng ta nghỉ ngơi nửa năm, ẩn thân trong hư không, nửa năm sau, chúng ta lại tới đây, bắt cóc thương thuyền của Tập đoàn Thợ Săn.

Ở trong phòng điều khiển chính của Quỷ Mị Hào Ma Văn chiến hạm, đại hán râu xồm giơ lên một chén đầy Hồng tửu, nói với các hạm viên đối diện.

- Cảm tạ Ni Lạc Thuyền trưởng! Đám hạm viên đều hô lên với đại hán râu xồm, trong tay cũng giơ chén rượu lên cao, một bộ dáng rất vui mừng.

- Ni Lạc Thuyền trưởng, ta kiểu gì cũng cảm thấy sự tình có chút kỳ quái, Tập đoàn Thợ Săn kia làm cho ta có cảm giác, giống như là rất thống khoái. Nếu là các tập đoàn khác trước kia, đừng nói là 5000 vạn kim, cho dù 100 vạn kim, bọn họ cũng đều cò kẻ mặc cả hồi lâu mới xong! Bỗng nhiên, một thanh niên không đến hai mươi tuổi hỏi đại hán râu xồm.

- Theo ta thấy, tám phần là do tên lão bản nhát gan kia sợ phiền phức, rủi ro miễn tai họa, tuy nhiên, có cái gì mà cần lo lắng cơ chứ? Dù sao tiền đã tới tay, chúng ta đã quay về khu vực an toàn rồi! Lại một gã hạm viên lên tiếng:

- Hơn nữa chỉ cần có khoản tiền này, chúng ta sẽ làm được càng nhiều chuyện hơn.

- Nói rất đúng, mặc kệ Tập đoàn Thợ Săn là cái gì, tóm lại tất cả liên hợp thể đều không một tên nào tốt, đều là đám ngụy quân tử mang ngụy trang chính nghĩa, nếu Tập đoàn Thợ Săn dễ khi dễ, ta cũng không ngại khi dễ lần thứ hai nữa! Ni Lạc nói, trên mặt tràn ngập vẻ miệt thị và hưng phấn.

Không chút nào khoa trương mà nói, đây là 5000 vạn kim a, đây tuyệt đối là món tiền chuộc lớn nhất mà Hắc Hồ Tử Hải Đạo Đoàn từ trước tới nay chặn được, vốn hắn còn tưởng rằng đối phương còn có thể cò kẻ mặc cả, nhưng lão bản của Tập đoàn Thợ Săn kia rồi lại không nói câu nào, trực tiếp chuyển cho hắn.


Tuy nhiên, trong lúc mọi người đang tranh nhau hò hét, vui mừng ăn uống, cười nói Tập đoàn Thợ Săn yếu đuối, cánh cửa kim loại cũ nát của phòng điều khiển chính trong Quỷ Mị Hào đột nhiên bị mở ra, sau đó Phó đoàn trưởng Ai Lý Khắc đã qua tuổi bốn mươi, nhanh chóng bước tới, trong mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ.

- Ai Lý Khắc, ngươi tới đây có chuyện gì vậy? Sao lại hoang mang rối loạn lên như vậy! Thấy Ai Lý Khắc đi đến, Ni Lạc thoải mái nói.

- Thuyền trưởng, ngài còn có tâm tình ở trong này uống rượu ư, lần này xảy ra đại loạn rồi, chúng ta đã động tới thứ không nên động rồi! Ai Lý Khắc cau mày, giọng điệu lo lắng nghiêm trọng.

- Thứ không nên động tới? Lời này có nghĩa gì vậy? Ni Lạc thấy Ai Lý Khắc mang bộ dáng này, vẫn nói với vẻ không cho là đúng.

- Tự ngài nhìn một cái đi.

Ai Lý Khắc nói xong, liền mở ra hệ thống tiếp nhận tin tức của Quỷ Mị Hào, ngay sau đó, trên màn hình chính của phòng điều khiển chính liền xuất hiện vô số tin tức về việc Tập đoàn Thợ Săn quyết tâm tiêu diệt hải tặc đoàn, càng làm cho người ta nhìn thấy ghê người chính là, chỉ riêng lần này đã xuất động ước chừng 105 chiếc Ma Văn chiến hạm! Vận dụng binh lực của hai quốc gia, tạo thành thế trận vây sát liên hợp.

Trong đó còn có rất nhiều hình ảnh khác, đều là hạm đội trùng trùng điệp điệp cuồn cuộn mãnh liệt của Tập đoàn Thợ Săn.

- Hả... ? Gần như ngay khi hình ảnh này hiện ra trước mặt đám hải tặc, tất cả các hạm viên đều hóa đá ngay tại chỗ, dùng ánh mắt khó tin nhìn lên hình ảnh trên màn hình chính, một số đã trợn trừng hai mắt.

Xuất động 105 chiếc Ma Văn chiến hạm, chỉ vì tập kích một tiểu hải tặc đoàn như bọn họ ư? Điều này dường như có chút hư ảo thì phải? Thậm chí phản ứng đầu tiên của rất nhiều người đó là, cần phải gươm đao lớn như vậy hay sao? Phản ứng thứ hai chính là, chỗ tốt của Tập đoàn Thợ Săn kia dường như thật sự không phải dễ chiếm như vậy.

Ngay cả Ni Lạc vừa rồi còn mang vẻ mặt đắc ý, ra quyết định lại tìm cơ hội đi tập kích Tập đoàn Thợ Săn một lần nữa, lúc này vẻ mặt đã cứng lại, trong mắt tuy rằng chưa từng có chút sợ hãi nào, nhưng lại che kín vẻ nghiêm trọng.

- Vậy mà lại... Lại còn có cả Hạm đội thứ 7? Qua hơn nửa ngày, Ni Lạc mới bật thốt lên, hắn tự nhiên biết điều này có ý nghĩa gì, Hạm đội thứ 7 của Gia Đô Đế Quốc tiến đến tiêu diệt cường đạo ư? Cũng không phải Ni Lạc khinh thường bản thân mình, mà là trên thực tế việc này giống như cầm Thượng Phương Bảo Kiếm để cắt dưa hấu vậy.

- Tập... Tập đoàn Thợ Săn này rốt cuộc có lai lịch gì? Tại sao lại có thể làm được như vậy? Chúng ta không phải chi bắt cóc một chiếc Ma Văn chiến hạm của bọn họ thôi sao? Có cần thiết phải gây chiến lớn như vậy hay sao? Một gã hạm viên thì thào tự nói, trong ánh mắt đã toát ra vẻ sợ hãi.

Hắn đã có nhiều năm kinh nghiệm, phi thường rõ ràng, xuất động trăm chiếc Ma Văn chiến hạm, đây rõ ràng chính là muốn đẩy Hắc Hồ Tử Hải Đạo Đoàn vào đường chết a, hơn nữa là kiểu khống chết không ngừng, tuyệt đối sẽ không nửa đường bỏ cuộc.

Nguyên nhân là ở chỗ, tất cả truyền thông đều biết chuyện này, ngay cả Hạm đội thứ 7 cũng đều xuất động, nếu không thể mang tới một chiến quả oanh liệt, vậy thì mặt mũi của Gia Đô Đế Quốc sẽ ném vào đâu đây? Mà trọng yếu hơn là, lần này lại còn là do hai quốc gia đồng thời xuất động hạm đội, tả hữu giáp công!

- Thuyền... Thuyền trưởng, hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Ai Lý Khắc hỏi, vừa rồi còn cho rằng Tập đoàn Thợ Săn dễ bóp nặn, hiện tại bọn họ mới thật sự ý thức được, căn bản không phải như bọn họ nghĩ, mà lần này thực sự chính là chọc vào một tổ ong vò vẽ rồi.

Bốn chiếc Ma Văn chiến hạm cổng thêm một chiếc Ma Văn vận binh hạm, nếu muốn chống cự với 105 chiếc Ma Văn chiến hạm của Tiêu Hoằng, đây quả thực chính là thần thoại hoang đường, tuy nhiên, Ni Lạc cũng không quá sợ hãi, mà ra sức làm cho đầu óc mình tỉnh táo lại, không ngừng suy tư.

*****

Từ thế cục trước mắt mà nói, nếu chỉ là mấy chiếc, cho dù là mười mấy chiếc Ma Văn chiến hạm, thì bọn họ ẩn trốn ở chỗ này, cũng không dễ dàng bị phát hiện.

Nhưng nếu có hơn một trăm chiếc, vậy thì lại là chuyện khác.

Dựa theo Ni Lạc lý giải, hoàn toàn có thể dùng mười chiếc làm một đơn vị, tiến hành phong tỏa kiểu mắt lưới, sau đó không ngừng thu nhỏ lại vòng vây, cuối cùng ập tới.

Nhưng mà tình thế còn khó khăn hơn so với Ni Lạc tưởng tượng quá nhiều! Ngay khi đám người Ni Lạc còn đang cảm thấy kinh hãi trước hành động của Tiêu Hoằng, thì trong hư không, có một Ma Văn kim loại hình trùy đột nhiên dùng tốc độ cao tới gần đây.

Sau đó nó bay sát qua hạm đội của Hắc Hồ Tử, trong lúc này, thông quan hệ thống quét hình, Ni Lạc có thể rõ ràng nhìn thấy, vật thể hình trùy kia khi bay ngang qua hạm đội đã lóe sáng lên ánh đèn màu đỏ.

Loại vật thể hình trùy này chính là một dụng cụ thăm dò, có thể thu thập tất cả hình ảnh bốn phía, đây cũng là một loại dụng cụ thăm dò mà Tập đoàn Thiên Xà mới nghiên cứu chế tạo ra.

Nhìn thấy một đồ vật như vậy đi ngang qua, tuy rằng Ni Lạc không biết đây là thứ gì, nhưng tuyệt đối không phải là thứ tốt.

- Truyền lệnh, toàn thể hạm viên ngừng ăn uống chúc mừng, ngay tức khắc nghe mệnh lệnh, xuất phát, mau xuất phát! Ni Lạc hạ lệnh, sau đó đeo lên cặp kính râm, ngồi trên ghế chủ tọa.

Đại khái chỉ mười mấy phút trôi qua, các thành viên Hắc Hồ Tử Hải Đạo Đoàn rất có tố chất, đã ngừng lại mọi việc, nhanh chóng xuất phát, giống như quỷ mỵ, như những tia chớp rời khỏi địa điểm tập hợp, ra sức tìm cách ẩn mình trong hư không.

Nhưng chỉ không đến vài phút, lại có thêm một chiếc dụng cụ thăm dò đã bay ngang qua hạm thể của bọn họ.

Tiêu Hoằng ở trong Vẫn Hạ Hào, tự nhiên là thấy rõ điều này, ánh mắt vẫn rất bình thản, lập tức thông qua Ma Văn thông tin trên chiến hạm, ra lệnh:

- Hạm đội thứ 22, chấm dứt tìm kiếm khu phía bắc, nhanh chóng vậy kín khu phía nam.

Mệnh lệnh như vậy cũng được truyền đến Hạm đội thứ 7 của Bội Gia, vậy kín khu vực phía nam của Gia Đô Đế Quốc, nếu so sánh khu vực trước mắt là một con sông, thì hiện tại Tiêu Hoằng cần phải làm chính là phá chặn kín hai đường nam bắc của con sông, kể từ đó, Hắc Hồ Tử Hải Đạo Đoàn sẽ hoàn toàn bị nhốt trong một khu vực, còn hai phía đông tây chính là Gia Đô Đế Quốc và Liên bang Mạnh Tịch Tư.

Đồng thời, Tiêu Hoằng còn ra lệnh cho các hạm đội tiến hành phong tỏa kiểu tung lưới, tập hợp tới địa điểm chỉ định, sau đó ngừng lại, không ngừng ép vào trong, giống như cất lưới vậy.

Đây cũng là một loại kỹ xảo vậy giết tàn quân địch nhân trong chiến đấu giữa các hành tinh mà Áo Thác đã dạy cho Tiêu Hoằng.

Đồng thời hắn còn có cả dụng cụ thăm dò, chỉ cần toàn bộ được bố trí đúng chỗ, bất kể như thế nào thì Hắc Hồ Tử Hải Đạo Đoàn cũng không trốn thoát được.

Tuy nhiên, điều làm cho Tiêu Hoằng hơi có chút kinh ngạc chính là, tuy rằng sức chiến đấu của Hắc Hồ Tử Hải Đạo Đoàn chưa phải quá cường hãn, nhưng kỹ thuật chạy trốn cũng tuyệt đối là nhất lưu, cho dù đối mặt với nhiều mặt chặn dường như vậy, thì chúng vẫn có thể tìm ra khe hở mà chui ra ngoài.

Do đó cũng có thể thấy được, Ni Lạc kia cũng không phải là kẻ lỗ mãng hoặc hạng người giá áo túi cơm. Ít nhất là từ kỹ thuật chạy trốn mà nói, hắn cũng làm cho người ta có cảm giác giống như một con cá chạch trơn tuột.

Đáng tiếc chính là, hai đầu nam bắc đã hoàn toàn bị phá hỏng, 105 chiếc Ma Văn chiến hạm tạo thành đội ngũ cường đại, không thua gì thiên la địa võng! Có thể chuồn ra một đạo lớp phong tỏa, không có nghĩa là có thể thoát khỏi toàn bộ được, đồng thời Hạm đội thứ 7 của Bội Gia, cùng với hạm đội mà Mạnh Tịch Tư phái tới, trải qua không ngừng co rút lại, nên vòng vây đã càng ngày càng thu nhỏ hơn.


Ni Lạc ở trong Quỷ Mị Hào, lúc này trên trán đã đẫm ướt mồ hôi, vốn ban đầu thì còn đơn giản, nhưng lúc này trong mắt đã tràn ngập vẻ hoảng sợ.

Hắn không biết rốt cuộc là ai đang chỉ huy Hạm đội Thợ Săn, kỹ thuật vậy quét tuyệt đối có thể nói là cao minh tới mức biến thái, điều này cũng không gì đáng trách, không nên coi Tiêu Hoằng là một chỉ huy bình thường, dù sao thì Tiêu Hoằng cũng từng là danh tướng của Phục Thản Đế Quốc! Hắn đã từng một lần đánh cho Duy Lâm Công Quốc hoa rơi nước chảy rồi.

[ truyen cua tui ʘʘ net ]

Mặc dù Ni Lạc có cáo già xảo quyệt, nhưng Tiêu Hoằng lại có ưu thế binh lực tuyệt đối.

Đại khái chỉ trôi qua sáu tiếng đồng hồ, dưới sự chỉ huy của Tiêu Hoằng, vòng vây đã thu nhỏ lại diện tích một phần năm lúc ban đầu, Hắc Hồ Tử Hải Đạo Đoàn đã bị bao vậy ở trong đó.

Gần như ngay khi Ni Lạc một đường hướng bắc, đi vòng qua mười chiếc Ma Văn chiến hạm, chuẩn bị thoát tới khu vực an toàn, hắn lại phát hiện ra, mười bốn chiếc Ma Văn chiến hạm do Vẫn Hạ Hào suất lĩnh đã xuất hiện phía trước Hắc Hồ Tử hạm đội, cũng triển khai ra đội hình hình quạt.

Đồng thời còn có Hạm đội thứ 9 cũng chạy tới, vậy quanh phía sau Hắc Hồ Tử hạm đội, có thể nói là không đường nào thoát nữa.

Hắc Hồ Tử hạm đội không đường để trốn! Đồng thời từng chiếc hạm pháo, chùm tia sáng phóng xạ khí, đều nhắm ngay vào năm chiếc tàu của Hắc Hồ Tử hạm đội đáng thương này, từng viên Ma Văn phi đạn cũng đã rất nhanh được lên nòng.

Một màn như vậy rốt cuộc có ý nghĩa gì, không cần nói cũng biết, Tiêu Hoằng đã cầm lợi kiếm trong tay, dí sát vào yếu hầu của Hắc Hồ Tử rồi.

Tiêu Hoằng ở trong phòng điều khiển chính, chậm rãi vươn tay phải, hơi nâng lên, nói:

- Tất cả Ma Văn chiến hạm nghe lệnh, chuẩn bị bắn cùng lúc!

- Chờ một chút, Hồng lão bản, đừng xúc động a, chúng ta từ xa chạy tới, cũng không phải là đến để bắn pháo hoa a, chẳng lẽ ngài đã quên 5000 vạn kim hay sao? Chỉ cần bắn một lượt này xuống, thì phỏng chừng ngay cả mảnh vụn cũng không còn, huống chi còn có bốn chiếc Ma Văn chiến hạm này nữa chứ, nói không chừng bên trong còn có cả con tin vô tội nữa.

Thấy Tiêu Hoằng quyết tâm hạ sát thủ, Bội Gia bên trong màn hình vội vàng ngăn cản.

Nghe vậy, sắc mặt vốn bình thản của Tiêu Hoằng cũng hơi động, hiển nhiên, Bội Gia nói rất có lý, mình đến đây cũng không phải là để bắn pháo hoa a.

- Ra lệnh, yêu cầu chúng đầu hàng, nếu không thì chắc chắn phải chết! Tiêu Hoằng nhíu mày, thông qua Ma Văn thông tin phân phó.

Sau khi Tiêu Hoằng ra lệnh một tiếng, Vẫn Hạ Hào lập tức bắn lên không trung ba viên Ma Văn đạn pháo, sau đó các ngọn đèn trên chiến hạm đều đổi thành màu đỏ, điều này giống như nổ súng cảnh báo vậy, yêu cầu đối phương lập tức đầu hàng.

Đồng thời tất cả Ma Văn chiến hạm cũng bắt đầu sửa lại góc bắn của Ma Văn trọng pháo.

Ni Lạc ở trong Quỷ Mị Hào, nhìn thấy hình ảnh như vậy, trên khuôn mặt giống như tro tàn lại lóe lên vẻ sợ hãi, bởi vì hắn không dám tưởng tượng tiếp theo đó rốt cuộc sẽ là cái gì? Cực hình ư? Còn có cả tình cảnh ngục tù vô cùng vô tận nữa, chỉ tiếc bọn họ thoát khỏi long đàm, lại chui vào hang hổ.


Tuy nhiên, lúc này Ni Lạc cũng phi thường sáng suốt, biết có tiếp tục phản kháng thì sẽ có hậu quả là gì, vì hạm viên của mình, Ni Lạc cuối cùng vẫn hạ mệnh lệnh đầu hàng.

Sau khi Ni Lạc hạ lệnh, trên mặt các hạm viên khác cũng đều hiện lên vẻ đau thương cũng không cam lòng, tuy nhiên, vì bảo tồn tính mạng thì họ vẫn bật lên các ngọn đèn màu trắng.

Có thể nói, cho tới bây giờ bọn họ vẫn còn không thể tin được, Tập đoàn Thợ Săn trước đó không chút danh tiếng nào, vậy mà lại có năng lực cường đại như vậy, cho dù Ni Lạc có cao minh, thì tình cảnh của bọn họ cũng không cách nào lay chuyển Tập đoàn Thợ Săn được.

Nhìn thấy Hắc Hồ Tử hạm đội cáo già xảo quyệt đều chiếu ra ngọn đèn màu trắng, Liệt Nông ở trên Kiếm Nhận Hào khẽ cười, sau đó phân phó đội ngũ đổ bộ, hoàn toàn khống chế năm chiếc Ma Văn hạm này.

Sau đó trong các chiến hạm mà Tiêu Hoằng suất lĩnh đều bắn ra từng chiếc tàu đổ bộ, loại đổ bộ này có thể làm cho binh sĩ tử trong hư không hạ xuống hành tinh, cũng có thể mạnh mẽ tiếp cận đầu mối chiến hạm của địch nhân, từ đó khống chế được Ma Văn chiến hạm đã đầu hàng.

Đại khái chỉ sau vài phút, các tàu đổ bộ đã xử lý xong Ma Văn hạm của Hắc Hồ Tử hạm đội, sau đó các binh sĩ liền nhảy vào trong đó, vô cùng thành thạo khống chế các ngóc ngách trong hạm thể.

- Nhớ kỹ, đây là lão bản tiêu phí một số tiền lớn để làm cho các ngươi có cơ hội thực chiến, cố gắng nắm chắc, căn cứ vào chủ nghĩa nhân đạo mà làm, tuy nhiên, người phản kháng thì đều giết không tha! Liệt Nông ở trong phòng điều khiển chính, mặt không đổi sắc, chỉ huy các binh sĩ.

Tuy rằng chỉ được huấn luyện trong mấy tháng thời gian, nhưng hoàn toàn có thể nhìn ra được, hiệu quả huấn luyện của Liệt Nông là rất rõ ràng, hơn nữa trang bị cực kỳ tiên tiến, gần như chỉ dùng một giờ ngắn ngủn, toàn bộ hạm thể đã bị khống chế.

Cùng lúc đó, Thích Khách Minh ở trong Vẫn Hạ Hào cũng đều xuất phát, thân khoác giáp vải màu xám, đeo một chiếc mặt nạ khô lâu.

Sau khi Liệt Nông phát ra tín hiệu chiếm lĩnh thành công, Vẫn Hạ Hào liền từ từ tới gần Quỷ Mị Hào, sau đó bắt đầu tiếp nối với nó.

Lúc này Tiêu Hoằng mang vẻ mặt lạnh như băng, dưới sự hộ vệ của Thích Khách Minh, đi theo thông đạo, trực tiếp tiến vào trong Quỷ Mị Hào. Ngay khi tiến vào, một loại mùi ẩm mốc khó chịu từ trong Quỷ Mị Hào truyền đến, không khỏi làm cho người ta phải nhíu mày, đồng thời toàn bộ Quỷ Mị Hào cũng vô cùng hỗn loạn, nếu so với Vẫn Hạ Hào vô cùng sạch sẽ kia, thì nơi này quả thực chính là một bãi rác, từ đó cũng có thể thấy được cuộc sống của bọn họ sa sút tới mức nào.

Trên vách tường kim loại phía trên hành lang, có đủ loại hình vẽ nham nhớ, Tiêu Hoằng cũng không để ý, trực tiếp dựa theo chỉ dẫn của binh sĩ Thợ Săn, nhanh chóng bước vào trong phòng điều khiển chính.

Lúc này Ni Lạc đã bị ép dồn vào cạnh bàn làm việc, các hạm viên còn lại thì bị Thợ Săn binh sĩ ép phải ngồi xổm xuống, hai tay ôm đầu.

Tuy rằng Ni Lạc có thực lực Đại Ngự Sư cấp một, nhưng đối mặt với đám thợ săn binh sĩ giống như một bầy sói này, hắn vẫn không thể làm được chuyện gì, phản kháng chỉ có thể đầy hắn vào vực sâu không đáy mà thôi.

Tiêu Hoằng nhàn nhã nhìn quanh phòng điều khiển chính một vòng, cuối cùng hướng ánh mắt về phía Ni Lạc đang đeo cặp kính râm nhỏ kia.

- Ngươi thực sự cho rằng Tập đoàn Thợ Săn dễ ức hiếp như vậy hay sao? Tiêu Hoằng nhẹ nhàng nói với Ni Lạc.

- Tiểu tử, hôm nay lão tử coi như thua vào tay ngươi, muốn giết muốn chửi thì cứ tự nhiên, dù sao lão tử cũng là từ trong địa ngục mà đi ra, chỉ tiếc, trong đời này không có khả năng tiêu diệt đám liên hợp thể rác rưởi của các ngươi! Ni Lạc bỗng nhiên gầm lên.

Ẩm... ! Ngay khi Ni Lạc đang hét lên, Tiêu Hoằng đã vung chân, đá một cú cực mạnh vào phần eo Ni Lạc, trực tiếp đá văng hắn ra ngoài.

Chỉ là một cú đá này vẫn còn chưa đủ làm cho Ni Lạc bị thương, ngay lập tức Ni Lạc đã bật người dậy, tuy nhiên, đúng lúc này Tiêu Hoằng đã nhanh chóng bước lên, vung tay cho hắn một cái tát! Tiêu Hoằng từ lúc chào đời tới nay, thì đây chính là lần đầu tiên bị người khác tống tiền, sau khi bị bắt thì lại còn kiêu ngạo như vậy, trong lòng hắn lập tức bùng lên một cơn tức!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1129)