← Ch.191 | Ch.193 → |
Trong khi chúc thọ, Đại thần nghi lễ từng bước đọc lên lễ vật mà mọi người kính tặng.
"Ban Đồ đế quốc, Ma tinh pháo, hai"
Đức Lạp đế quốc, Thiên tàm y, hai
La Tư đế quốc, bảo mã Hương mạt, năm.
Nghe đến lễ vật mà mấy đại quốc tặng, mọi người sợ hãi than. Ma tinh pháo uy lực rất lớn, là vũ khí lợi hại nhất khi công phá thành trì và đối phó với Kỵ binh hạng nặng. Ban Đồ đế quốc mặc dù Ma pháp có một không hai trên Thái Luân đại lục, nhưng Ma tinh pháo số lượng rất ít, không ngờ rằng một lần lại tặng hai cây.
Đức Lạp đế quốc ở phía Tây Bắc Thái Luân đại lục quốc lực vô cùng cường đại, Thiên tàm y có khả năng ngăn cản hầu hết vật lý công kích, là bảo vật phòng thân hiếm có của Thái Luân đại lục. Cả Đức Lạp đế quốc mỗi năm chỉ có thể sản xuất được vài bộ Thiên tàm y, mọi người không hề nghĩ được rằng bọn họ đưa ra cả năm chiếc.
Nếu so sánh với Ma tinh pháo và Thiên tàm y thì bảo mã Hương Mạt của La Tư đế quốc cũng không kém một chút nào, tốc độ rất nhanh, truyền thuyết nói rằng nếu như toàn lực chạy trốn thì ngay cả tia chớp cũng không đuổi kịp, chính mình có bảo mã Hương mạt chính là mong muốn lớn nhất của một tên võ tướng.
So sánh với các đại đế quốc có thực lực hùng hậu, thì lễ vật của các Đại thương nhân và các khách mời mặc dù còn kém một bậc, nhưng cũng vô cùng tốt.
Có người đưa lên tinh thạch kiếm hiếm thấy, có người tặng Ma pháp trượng có từ thời viễn cổ, có người tặng trứng ma thú cấp cao, khiến mọi người sợ hãi không thôi.
Sau khi đọc xong, Đại thần nghi lễ khép lại quyển sách nhỏ trên tay, vừa định lưu lại, thì đột nhiên một gã bồi bàn nhỏ giọng nhắc nhở, giống như nhớ đến điều gì. Cười rất mất tự nhiên, lớn tiếng nói:
-"Cuối cùng, là Ma thú lĩnh chủ đến từ Đặc Lạp Tư sâm lâm xa xôi."
Nói được một nửa, đại thần nghi lễ giở quyển sách nhỏ trong tay ra. Sau đó xấu hổ nhìn tên bồi bàn phía sau. Trong thời gian ngắn, hắn còn không thể rõ ràng Ma thú lĩnh chủ rốt cuộc tặng lễ vật gì.
Vốn Dương Lăng cũng không trong hàng ngũ khách mời tham gia Thọ yến của Bệ hạ, chỉ là Hải Nhi Bối Lý ra sức chu toàn, cuối cùng chỉ là tạm thời thêm vào. Rất là bận bịu nên đại thần nghi lễ cũng không chú ý là Dương Lăng đến hay chưa, hết lần này đến lần khác Dương Lăng không quá rõ ràng quy củ ở đây, sau khi tiến đến cũng không có kịp thời tìm người để đăng ký lễ vật của mình, kết quả khiến cho có màn xấu hổ này.
"Khi đến chúc thọ ngay cả một lễ vật đơn giản cũng không có. Đây đúng là sự bất kính đối với Bệ hạ, là sự vô lễ đối với Gia Lợi Á Công quốc chúng ta thậm chí cả với Lợi Văn Tát công quốc."
Nhìn đại thần nghi lễ xấu hổ, Đại thần ngoại giao của Công quốc đi ra, lên tiếng trách mắng trước. Khuôn mặt tam giác đầy nếp nhăn giống La Bá Đặc như đúc, không cần suy nghĩ nhiều, Dương Lăng cũng hiểu hắn là cha La Bá Đặc.
Bất kính đối với Bệ hạ?
Vừa nghe Đại thần ngoại giao Cách Lý Kỳ Ba Nạp nói như vậy, mọi người nhỏ giọng bàn tán, đều nhìn Dương Lăng đang ở cuối đám người. Được Cách Lý Kỳ ra hiệu, một số tên quý tộc cố ý phóng đại, công kích Dương Lăng vẫn đang không có biểu hiện gì.
Cách Lý Kỳ đều kiên trì phản đối trợ giúp Ma thú lĩnh mới ra đời của Dương Lăng, thậm chí còn đề nghị kết minh với Ban Đồ đế quốc, xuất quân tiêu diệt thế lực của Dương Lăng. Vì thế, thậm chí không tiếc hết thảy để xung đột với thế lực của gia tộc Ni Cổ Nạp Tư, bây giờ thấy Dương Lăng không chuẩn bị được lễ vật, làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt đến như vậy?
"Hừ, đây không chỉ là bất kính đối với bệ hạ, mà là bất kính với tất cả mọi người chúng ta"
"Hắc hắc, có lẽ nghèo đến mức ăn cũng không đủ lo, chạy đến Mông Đặc Sâm để xin cơm đây?"
Dưới sự nhắc nhở của đại thần ngoại giao Cách Lý Kỳ, các thế lực theo hắn đều công kích Dương Lăng, cố ý phóng đại. Từ vô lễ đối với bệ hạ, mờ rộng ra bất kính đối với Lợi Văn Tát công quốc, thậm chí công kích từ nhiều phía đối với Ma thú lĩnh. Giọng càng lúc càng lớn.
Không kịp ứng phó, Hải Nhi Bối Lý vội vàng giải thích giúp Dương Lăng, đáng tiếc, đối mặt với tên Cách Lý Kỳ người đông thế mạnh cơ bản không làm nên chuyện gì.
Từ khi bắt đầu, Bệ hạ ngồi ở bên trên vẫn không có biểu hiện gì, tùy ý cho mọi ngượi nhỏ giọng tranh luận. Hoặc là nhẹ nhàng uống một ngụm rượu bồ đào, hoặc là nói nhỏ vài câu với Hoàng hậu, coi như không hề nghe thấy mọi người nói. Đến sau này, thấy mọi người càng lúc càng lớn tiếng, nhíu nhíu mày, rồi cho người hầu gọi đại thần nghi lễ lên, nhỏ giọng nói vài câu.
"Các vị, xin mời im lặng"
Được ý chỉ của Bệ hạ, đại thần nghi lễ hiểu được tiếp theo nên làm thế nào, dừng lại một chút rồi nói:
"Dương đại nhân từ Ma thú lĩnh đến Mông Đặc Sâm tham gia thọ yến, đây chính là sự kính trọng đối với Bệ hạ, có lễ vật hay không không quan trọng."
"Lễ vật lớn bé không quan trọng. Nhưng không có cái gì thì thật sự quá vô lễ. Tên Tiễu lĩnh chủ ngu muội như vậy, cơ bản là không có tư cách tham dự Thọ yến của bệ hạ, Ma thú lĩnh lạc hậu, cơ bản không đáng giá để Liên minh Công quốc chúng ta ủng hộ"
Mặc dù bệ hạ đã cho thấy thái độ thông qua đại thần Nghi lễ, nhưng Cách Lý Kỳ vẫn không cam lòng bỏ qua. Công kích Dương Lăng vô lễ chỉ là mặt ngoài, mục đích chính là hy vọng đả kích các thế lực ủng hộ kết giao với Ma thú lĩnh, qua đó đạt được mục đích kết minh với Ban Đồ đế quốc.
Sớm ở trong Tư Tháp Nạp thành, Dương Lăng đã thông qua thành chủ Khắc Lỗ Ngõa biết được lập trường của đại thần ngoại giao Cách Lý Kỳ, cười lạnh lùng, đi nhanh ra.
Lấy một chiếc hộp gỗ nhỏ được làm từ gỗ đàn hương trong Không gian giới chỉ ra, rồi nói:
"Bởi vì mới thành lập, mặc dù có tài nguyên phong phú về quáng thạch, ma thú tinh hạch, nhưng vì thiếu rất nhiều tinh tệ và thợ thủ công lành nghề, trong khoảng thời gian ngắn quả thật không có lễ vật quý trọng, mong bệ hạ và hoàng hậu bao dung tha thứ"
Đưa chiếc hộp gỗ nhỏ cho Đại thần nghi lễ, Dương Lăng nói tiếp:
"Mấy ngàn năm nay, gia tộc ta có truyền thừa một viên tinh thạch nhỏ, truyền thuyết nói có khả năng giúp người trẻ mãi không già, hy vọng hoàng hậu thích?"
Lễ vật tặng cho hoàng hậu?
Vừa nghe Dương Lăng nói vậy, mọi người đều cảm thấy ngoài ý muốn, đều nghi hoặc nhìn vào hộp gỗ nhỏ, ngay cả Bệ hạ và Hoàng hậu vẫn giữ được bình tĩnh cũng không ngoại lệ.
Được Bệ hạ ra hiệu, Đại thần nghi lễ nhẹ nhàng mở hộp gỗ ra, nhất thời ánh sáng bắn ra bốn phía, lộ ra một viên tinh thạch trong suốt.
"Trời ạ, Cực phẩm tinh toản, ta không nhìn lầm chứ?"
"Lôi cuốn, thật sự quá lôi cuốn"
Nhìn Tinh toản trong suốt bên trong hộp gỗ, nhìn tia sáng làm người ta say mê, mọi người thất thanh kêu to.
Người đi đường xem náo nhiệt, chuyên gia lại có cách quan sát riêng.
Người bình thường sợ hãi vì ánh sáng mê người của Tinh toản, nhưng Ma pháp sư ở đây đều sợ hãi kêu lên vì ma lực. Truyền thuyết, nếu đeo Cực phẩm tinh toản trong thời gian dài, có thể hấp thu được năng lượng thuần khiết bên trong, không chỉ có tăng cường ma lực, hơn nữa thể chất cũng dần dần được cải thiện, thậm chí trẻ mãi không già giống như Dương Lăng nói.
"Ở quê hương ta, mọi người vẫn nói Tinh toản lưu giữ được rất lâu, một viên mãi mãi truyền lưu, dùng để tượng trưng cho một đôi yêu nhau mãi mãi không phai nhạt"
Dừng lại một chút, Dương Lăng nói tiếp:
"Chỉ có Hoàng hậu xinh đẹp, mới có thể phù hợp với Tinh toản, ta tin tưởng tình yêu của bệ hạ và Hoàng hậu, sẽ giống như Tinh toản vĩnh viễn lưu truyền"
Vừa nghe Dương Lăng nói như vậy, nhìn viên Tinh toản trong tay, Hoàng hậu càng thêm yêu thích không buông tay. Trầm ngâm một lát rồi nói nhỏ vài câu bên tai Bệ hạ.
"Tốt, rất tốt, ta tin tưởng, đây không chỉ là lễ vật quý trọng nhất trong bữa Thọ yến, mà cũng là lời chúc phúc tốt nhất mà đời này ta và Hoàng hậu Ni Na được tặng"
Bệ hạ vừa nói vừa cầm tay Hoàng hậu đứng lên, hưng phấn nói:
"Nào, để chúng ta kính vị khách từ xa Dương Lăng một chén, chúc cho lãnh địa của hắn được Thần linh phù hộ, cùng Gia Lợi Á Công quốc chúng ta, cùng Lợi Văn Tát công quốc chúng ta hữu nghị mãi mãi"
Được bệ hạ cầm đầu, mọi người đều hướng Dương Lăng chúc rượu, ngay cả nhóm đại thần ngoại giao Cách Lý Kỳ cũng không thể làm gì khác là phải nâng chén. Đương nhiên, mặc dù mặt ngoài cười cười, nhưng trong lòng lại khó chịu hơn cả ăn phải một con ruồi chết. Nhất là La Bá Đặc càng buồn bực đến suýt hộc máu.
Vốn thấy nhóm của cha đả kích, Dương Lăng không rên được một tiếng, thể diện không còn, hắn cao hứng đến độ thiếu chút nữa nhảy lên cười to. Ai ngờ được trong nháy mắt, Dương Lăng lại ngoài dự đoán đoán của mọi người được mọi người chúc phúc, được bệ hạ chúc phúc.
Trong thời gian ngắn, hắn không kịp phản ứng, nụ cười trên mặt trở lên cứng đờ, cùng với khuôn mặt tam giác thì còn khó coi hơn cả việc khóc to.
Thấy Dương Lăng tùy cơ ứng biến, dâng tặng Tinh toản hiếm có, được Bệ hạ và Hoàng hậu khen ngợi, rất nhiều người không khỏi quý trọng hắn. Nhất là mấy tên thương nhân nhạy cảm, càng thừa dịp nâng chén chúc phúc để thân cận với hắn.
Hoa nở thì kết quả, thành công.
Nhìn đám Đại thương nhân đều lại gần, Dương Lăng tự nhiên không bỏ qua cơ hội tốt như vậy. Từ địa lý vị trí nói đến quy hoạch phát triển của sơn cốc, nói từ mỏ lưu huỳnh lớn ở trong Sơn cốc đến các loại gỗ chất lượng cao.
"Xây dựng một hải cảng lớn ở Đa Não hà? Tốt, vô cùng tốt?"
"Dương đại nhân, nghe nói cách đây không lâu ngươi đấu giá một rừng cây gỗ sơn, có thể hay không đấu giá các loại khoáng sản như lưu huỳnh?"
Nghe được kế hoạch quy mô lớn của Dương Lăng, đám Đại thương nhân đều cảm thấy hứng thú với Ma thú lĩnh ở cạnh Đặc Lạp Tư sâm lâm. Đặc Lạp Tư sâm lâm là khu rừng nguyên thủy lớn nhất Thái Luân đại lục, tài nguyên phong phú, có rất nhiều cây gỗ chất lượng tốt, quáng thạch và ma thú tinh hạch, chỉ cần giải quyết vấn đề an toàn vận chuyển, Ma thú lĩnh tuyệt đối sẽ đem đến cho các thương hội rất nhiều lợi nhuận.
"Dương đại nhân, ngươi vừa nói gia tộc ngươi truyền thừa mấy ngàn năm, không biết rốt cuộc là gia tộc nào trên đại lục?"
Trầm ngâm một lát, một tên Thương nhân mặc quần áo Trung Hoa vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào Dương Lăng, là người phụ trách của Thương hội, hắn rất nhạy cảm phát hiện được ý trong lời nói của Bệ hạ. Cho dù không ủng hộ mạnh mẽ, thì đoán rằng Bệ hạ cũng không có khả năng nghe ý kiến của nhóm Đại thần ngoại giao Cách Lý Kỳ, kết minh với Ban Đồ đế quốc rồi đối phó với Ma thú lĩnh.
Cứ như vậy, chỉ cần Dương Lăng có thực lực đứng vững lại áp lực khắp nơi, vậy Ma thú lĩnh tuyệt đối sẽ phát triển rất nhanh, càng sớm tham gia vào việc kiến thiết Ma thú lĩnh, thì lợi ích đạt được càng cao. Đương nhiên, điều kiện tất yếu là Dương Lăng phải có đủ thực lực, có thể cam đoan lợi ích của Thương hội, vậy việc gia tộc của Dương Lăng hết sức ủng hộ cũng không thể thiếu.
← Ch. 191 | Ch. 193 → |