← Ch.001 | Ch.003 → |
Sau mấy lần dụng công ghi nhớ khẩu quyết cùng các động tác của Vu thuật Dương Lăng cảm thấy đầu não choáng váng, càng ngày ý thức càng mơ hồ. Không biết qua bao lâu Dương Lăng mở mắt ra nhìn, con đại hoàng phong vừa thu phục không biết đã bay đi đâu, hắn nhớ tới vu tháp thần bí trong lòng thầm động hạ ý thức niết một thức thủ ấn. Chỉ trong nháy mắt đầu đại hoàng phong bị thuần hóa bỗng xuất hiện trước mặt hắn, nhìn kỹ, Dương Lăng nhận thấy nó to hơn trông thấy, trước chỉ to bằng ngón cái giờ phát triển gần bằng một cái chuôi dao. Bên ngoài còn có hai hàm răng sắc bén, hàn quang lòe lòe, hắc giác nơi đỉnh đầu càng thêm bén nhọn, thoạt nhìn phá lệ dữ tợn dọa người. Xem ra, vu tháp thần bí rất có lợi đối với nó. Vui mừng lẫn sợ hãi trôi qua, Dương Lăng cẩn thận kiểm tra đoạn trí nhớ xa lạ trong đầu, chứng kiến từ lúc con đại hoàng phong chỉ bé như một con kiến phá trứng ra, một hồi chứng kiến nó trở thành một con đại hoàng phong trưởng thành. Xem ra, Dương Lăng không chỉ tự mình thuần hóa được con đại hoàng phong mà còn thu được trí nhớ của nó.
Con đại hoàng phong bị thuần hóa là một loại ma thú cấp thấp có tên là giác phong thú, thông qua trí nhớ của nó Dương Lăng đã biết mình đang ở Đặc Lạp Tư sâm lâm có diện tích hàng ngàn dặm. Nơi này hiếm có bóng người, ma thú hoành hành, ở chỗ sâu trong sâm lâm còn có rất nhiều sinh vật cường đại, cho dù là loài giác phong thú cũng không dám xâm nhập.
Xuyên qua không gian?
Sau khi rõ ràng rằng mình đã lạc tới một thế giới xa lạ Dương Lăng lắc đầu cười khổ. Dù thế nào hắn cũng không thể tưởng được có ngày mình xảy ra chuyện kỳ lạ này với bản thân mình. Muốn sống sót, chỉ có thể tự mình cường lên mới mong sinh tồn ở cái thế gới nhược nhục cường thực này, mới mong có thể tìm được đường về nhà!
Nỗi khiếp sợ trôi qua, Dương Lăng chậm rãi tỉnh táo lại. Nơi này không có TV, không có võng lạc, lại còn có vô số ma thú kinh khủng, muốn trở lại với quê quán quen thuộc trước hết phải cố gắng sống sót. Nếu không cẩn thận, đừng nói về nhà mà chỉ sợ rằng chỉ nháy mắt đã bị đàn ma thú không chỗ nào không có ở đây nuốt vào trong bụng. Thế giới xa lạ, nguyên thủy sâm lâm nghiễm mậu khôn cùng, đàn ma thú đáng sợ lại còn có vu tháp thần bí cùng vu quyết thần kỳ.
Khẽ vuốt chiếc hắc giác sắc bén trên đầu giác phong thú trong lòng Dương Lăng lại có thêm một chút hy vọng. Có lẽ, ở đại lục xa lạ này sẽ có thể mang đến cho hắn nhiều sự mới lạ.
Cẩn thận xem lại, hắn rất nhanh đã có thể tập được kỹ xảo chỉ huy giác phong thú. Sau khi thuần thục chỉ cần trong lòng hắn vừa động con giác phong thú đã thuần hóa kia đã có thể rõ ràng ý tứ của hắn, linh hoạt giống như sử dụng chính ngón tay của mình vậy. Đồng thời, suy nghĩ của giác phong thú cũng sẽ nhanh chóng truyền tới trong đầu mình, loại cảm giác này phi thường kỳ diệu dường như gắn thêm một cái đầu nhiều mắt trên mình. Hàm răng của giác phong thú sắc bén vô cùng, đừng nói xương cốt của ma thú mà ngay cả cứng rắn như tảng đá cũng một phát là bị cắn thủng một lỗ. Thực vật có thể kiếm khắp nơi nơi, những xác chết trên mặt đất, loài kiến trắng to lớn thậm chí cả chút quáng thạch tất cả đều có thể dụng được. Nhớ tới kết quả của con tê ngưu Dương Lăng cũng không hề có ý định thân cận cùng loài giác phong thú này nhưng từ sau sau khi con giác phong thú thuần hóa cắn chết một con thỏ hoang thì hắn chợtcó một ý nghĩ vô cùng táo bạo.
Giác phong thú mặc dù đáng sợ, nhưng sau khi thuần hóa tuyệt đối là một trợ thủ không tồi. Mảnh sâm lâm này rất thần kỳ, hoặc là dã thú rất điên cuồng, có khi, nhìn một con thỏ hoang vô hại há mồm lại có thể phun ra một đoàn ngọn lửa, có khi, một con cá trong nước cũng có thể phun ra một đạo băng tiễn, còn những đàn đại phong lực lượng so với tê ngưu còn lớn hơn cắn một miếng có thể rứt xuống một miếng thịt. Không có sức mạnh, Dương Lăng rõ ràng tự mình căn bản là không có khả năng đi ra khỏi mảnh nguyên thủy sâm lâm xa lạ này.
Dưới sự chỉ dẫn của con giác phong thú đã thuần hóa, Dương Lăng cẩn thận đi tới ổ của giác phong thú, Hắn cẩn thận nằm im trong một bụi cây không nhúc nhích, chăm chú nhìn tổ của đàn giác phong thú. Tổ của giác phong thú được lập tại một mảnh cỏ dại bụi rậm trên một vách đá. Từ xa nhìn lại, một đàn giác phong thú không ngừng bay ra bay vào, có con đang cắn một tảng lớn không biết là loại thịt dã thú gì, có con đang tha một nhánh cây khô về tổ, còn có vài con đang cùng nhau dùng sức vây bắt mấy đầu thỏ hoang. Đặc biệt vòng ngoài, còn có không ít giác phong thú có vẻ rất tráng kiện bay tới bay lui tuần tra.
Dương Lăng trong lòng vừa động, chỉ huy con giác phong thú đã thuần hóa bay ra nhằm hấp dẫn con mồi lại đây. bị tuần hóa giác phong thú chàng một chút hậu, lại dương dương dã sanh giác phong thú giận dữ, điên cuồng địa đuổi lại đây. Ngay nó bay qua một mảnh bụi cỏ thì, đột nhiên, một giọt máu tươi vừa vặn rơi vào liễu ót thượng. Thoáng chốc gian trên người ngân quang đại tác, hiện lên liễu đám huyền ảo phù văn. đắc thủ hậu, Dương Lăng mang theo hai giác phong thú cẩn thận dực dực địa rời khỏi khứ. Bây giờ vu lực không đủ, mỗi lần chỉ có thể tuần hóa nhất chích giác phong thú, nếu không cẩn thận bị đại quần dã sanh giác phong thú phát hiện hành tung, vậy thật là chết không có chỗ chôn liễu. cẩn thận dưới, Dương Lăng xa xa địa rời khỏi khứ. Không nghĩ tới vừa định nằm xuống hiết khẩu khí, bên cạnh giác phong thú tựu đột nhiên khẩn trương địa thụ khởi cái đuôi, theo sát trứ cách đó không xa truyền đến liễu một trận quỷ khóc bàn tiếng sói tru. Khẩn trương dưới, hắn cẩn thận dực dực địa kháo quá khứ, chỉ thấy một đầu trâu nghé bàn lớn nhỏ cự lang đang cùng một cái hắc bạch tương gian cự hình mãng xà hiệp lộ gặp lại.
Dã lang cả người hắc mao, đôi lão nha sắc bén hàn quang lòe lòe, Dương Lăng không chút nào hoài nghi nó một ngụm là có thể giảo toái xương cốt chính hắn. Mà mãng xà càng thêm khiến kẻ khác kinh hãi, thân hình túc chừng gấp đôi thân Dương Lăng, chiếc lưỡi tinh hồng rất nhanh co rụt trong mồm, đôi con mắt to như chiếc đèn gắt gao nhìn chằm chằm dã lang đối diện. Sau một lúc giằng co con dã lang bắt đầu xông lên tiến công, sau một tiếng rít gào rung trời nó há mồm phun ra một đoàn hỏa diệm màu đỏ sậm. Mà mãng xà cũng không cam yếu thế, sau một đạo băng tiễn bay lên dập tắt hỏa diễm, " bá" một tiếng hung hăng trườn thăn lao tới.
Dã lang phún hỏa, mãng xà phún thủy?
Sau khi dụi dụi lại hai mắt, Dương Lăng trợn mắt há hốc mồm hoài nghi tự mình có phải đang nằm mơ hay không. Ngay lúc Dương Lăng còn đang thất thần chỉ trong nháy mắt dã lang đã cắn đúng vị trí thất thốn của mãng xà, con mãng xà liền cuốn con dã lang khổng lồ gắt gao không rời. Song phương cùng rít gào cuống quít, sử ra khí lực toàn thân, một trận chém giết kinh tâm động phách trôi qua, xương cốt toàn thân dã lang bị niết đến gãy đoạn từng khúc, đồng tử phóng đại, giãy dụa càng ngày càng vô lực mà mãng xà cũng không dễ thụ, cả người lưu huyết, nhất là địa điểm yếu mệnh chỗ thất thốn máu càng chảy mạnh ra như suối chảy, tiếng rít càng ngày càng yếu.
Sau khi dùng máu thuần hóa giác phong thú sắc mặt Dương Lăng tái nhợt đi. Mắt thấy dã lang cùng mãng xà lưỡng bại câu thương, trong lòng hắn chợt động liền thả hai con giác phong thú bay ra. Rất nhanh, dị biến giác phong thú đã nhanh chóng giải quyết con mãng xà đang khổ khổ giãy dụa.
Ngồi xuống bên cạnh con dã lang đang co quắp, Dương Lăng mặc niệm khẩu quyết, bả tay phải nhẹ nhàng đặt lên trên đầu nó. Rất nhanh, cơ thể dã lang héo khô dần dần, cả người toát ra một tia huyết khí. Chậm rãi, trong lòng bàn tay Dương Lăng đã ngưng kết một viên huyết châu. Ngưng huyết thuật, huyết vu bí pháp, luyện hóa tinh hoa của thiên địa vạn thú.
Nhìn viên huyết châu đỏ bừng trong tay, Dương Lăng chỉ do dự chốc lát, sau đó cắn răng nuốt vào. Căn cứ theo sự giải thích trên tấm bia đá, loại huyết châu do luyện hóa máu huyết dã thú này tinh hoa ảo diệu vô cùng, là trợ lực lớn nhất để huyết vu tiến giai, có thể nhanh chóng đề cao vu lực.
-Sách sách, quả nhiên kỳ diệu đến không thể nói lên lời được!
Sau khi thành công dung hợp năng lượng của huyết châu, Dương Lăng chậm rãi mở đôi mắt ra. Dường như núi càng sẫm hơn, bầu trời dường như xanh hơn, có thể rõ ràng cảm giác được tiếng gió lay động ngọn cỏ trong vòng vài chục thước xung quanh. Đứng lên kiểm tra toàn thân, Dương Lăng cảm giác cả người tràn ngập khí lực, một quyền là có thể tạp xuất một lỗ hổng trên cây. Xem ra, huyền ảo thần bí vu huyền quả nhiên lợi hại, không những được tuần hóa mãnh thú, còn có thể thông qua ngưng huyết thuật hấp thụ năng lượng của bọn chúng. Sau khi rõ ràng hết diệu dụng của vu thuật, Dương Lăng tràn đầy hy vọng có thể đi ra khỏi phiến nguyên thủy sâm lâm kỳ lạ này. Có lẽ, lần đi tới thế giới xa lạ này lại thành có thể hưởng thụ một cuộc sống khác so với người thường.
2c chưa qua biên tập nên có lỗi xin gửi tin nhắn báo cho mình:lythongcz hoặc Kính mời các huynh đệ, tỷ muội tham gia dịch Ma Thú Lĩnh Chủ.
← Ch. 001 | Ch. 003 → |