← Ch.334 | Ch.336 → |
Thi vu vương dùng ưng trảo của mình cấp lấy hải đạo như hai con gà đi về phía khoang thuyền.
Mặc dù hai gã hải đạo đã cung khai, nhưng Thi vu vương vẫn thấy hỏi một câu trả lời một câu như vậy quá chậm, hừ lạnh một tiếng sau đó đem hai tên hải đạo đi.
Dù không có luyện hồn thuật huyền ảo như Dương Lăng, nhưng là một Thi vu vương cường đại, hắn tự nhiên am hiểu vong linh ma pháp " Sưu Hồn Thuật", giống như Dương Lăng có thể mạnh mẽ hiểu rõ trí nhớ của người khác, chỉ là hao phí không ít ma lực cùng tinh thần lực mà thôi.
Không lâu sau, hắn thuận lợi nắm rõ trí nhớ của hai tên hải đạo. Đừng nói nhiệm vụ của hai người bọn họ lần này là gì, ngay cả cái khố đang mặc màu gì hắn cũng biết rõ, Thi vu vương nhanh chóng đi đến hồi báo với Dương Lăng.
Nguyên lai trên biển rộng có rất nhiều hải đạo, nghe theo sự sai khiến của Độc Nhãn Long có không ít. Từ lần trước sau khi tập kích Duy Sâm tòa thành thất bại, Độc Nhãn Long đều không bước ra ngoài, cả ngày cùng với hải tộc thần bí thương lượng, không rõ là chuyện gì. Tất cả việc liên lạc với hải đạo đều giao cho thân vệ chấp hành.
Hai gã Phất Lôi Đức và Gia Lý Kỳ là hai gã đào binh đi làm hải đạo, vốn chỉ là hai tên hải đạo bình thường, bởi vì Độc Nhãn Long tập kích Duy Sâm tòa thành, đánh một trận tổn thất thảm trọng, mấy ngay nay mới chọn hai người bọn họ, đề bạt thành thân vệ. Lúc này đây, hai tên này vừa vặn là lần đầu tiên chấp hành nhiệm vụ.
Vì để vững vàng khống chế các đầu lĩnh hải đạo trong tay, Độc Nhãn Long thông qua các biện pháp, để cho họ nuốt vào kịch độc Đa Hồng Hoàn, để cho bọn họ cách một đoạn thời gian phải dùng mỹ nữ hoặc tài phú để đổi lấy giải dược. Nếu không đáp ứng điều kiện trên, sẽ không có giải dược, chỉ còn cách hứng chịu hậu quả thảm trọng. Sức lực dần tiêu tán, cuối cùng cả người lở loét, sống không băng chết.
Nhiệm vụ của hai gã hải đạo lúc này chính là đi đến các chổ hải đạo, thu về mỹ nữ hoặc tài phú để đổi lấy giải dược, cũng thông tri cho bọn họ, một tháng sau, suất lãnh nhân mã đến đảo A Cổ Khắc Tư cách đây hơn ngàn dặm tập trung.
" Dát dát dát, hai tên này cũng thật xui xẻo, lần đầu tiên đi chấp hành nhiệm vụ đã bị chúng ta bắt được!"
Nhìn hai tên hải đạo sắc mặt tái nhợt, hữu khí vô lực, Thi vu vương dát dát cười to.
Lần đầu tiên chấp hành nhiệm vụ?
Người nói vô tâm, người nghe hữu ý!
Nhìn hai tên hải đạo cả người đầy vết máu, lại nhìn biển rộng mênh mang phía xa, Dương Lăng nghĩ đến một chủ ý lớn mật.
Chỉ huy đại quân bao vây Mã Lý Á Nạp quần đảo, cố nhiên có thể phá hủy căn cứ của hải đạo, nhưng nếu giả trang làm hai tên hải đạo đi vào, có lẽ có thể thu được nhiều tin tức, thậm chí có thể bắt được con cá to Độc Nhãn Long.
Theo trí nhớ của hai gã tù binh, Độc Nhãn Long từ khi tập kích Duy Sâm tòa thành thất bại, tựa hồ biến thành một người khác. Hành tung phiêu hốt, bên người lúc nào cũng có vài tên hải tộc thần bí, mọi khi đều thông ma pháp truyền tin ra lệnh cho thân vệ hành động. Muốn tìm đến hắn một kích trực tiếp đoạt mạng, khả năng cực thấp.
Tuy nhiên, nếu triệu tập một lượng lớn hải đạo đến đảo A Cổ Khắc Tư, Độc Nhãn Long lúc đó nhất định sẽ xuất hiện. Giả trang thành hải đạo không chỉ có cơ hội đến gần con hồ lý giảo hoạt này, còn có thể đem tất cả hải đạo một lưới bắt hết.
" La Đức Lý Cách Tư, có hứng thú hay không giả trang thành một tên hải đạo, theo ta lên đảo?"
Việc này không nên chậm trễ, đã quyết định chủ ý, Dương Lăng lập tức hành động.
Giả trang thành hải đạo?
Thi vu vương kinh nghiệm phong phú, nghe Dương Lăng nói như vậy, trầm tư trong chốc lát đã hiểu được ý định của hắn.
"Dát dát dát, hảo, ta rất có hứng thú, trên đảo còn có không ít hải đạo mỹ nữ, cơ hội tốt như thế lẽ nào lại bỏ qua!".
" Hảo, ngươi chuẩn bị một chút, chúng ta lập tức xuất phát!"
" Không, đại nhân, cho ta một ngày thời gian. Ngay tối đêm mai, chúng ta sẽ hành động!"
Nhìn hai gã tù binh đang hoảng sợ, Thi vu vương dát dát cười to, nhớ tới bí thật đã thật lâu chưa sử dụng
" Dát dát dát, sẽ rất kích thích lắm đây!"
Rất kích thích?
Nhìn Thi vu vương đang hưng phấn, Dương Lăng lắc lắc đầu sau đó rời đi, tùy ý để hắn hành động. Thi vu vương có khi thoạt nhìn điên điên khùng khùng, thậm chí có chút biến thái, nhưng khi làm chuyện đại sự sẽ tuyệt không hàm hồ. Hắn nếu đã nói như vậy, tự nhiên có đạo lý của hắn.
Một ngày thời gian rất nhanh trôi qua.
Tối ngày thừ hai, mặc dù sớm có chuẩn bị, nhưng khì nhìn thấy hai cái mặt nạ da người rất sống động trong tay Thi vu vương, Dương Lăng vô cùng chấn động.
Dương Lăng vạn vạn lần không nghĩ tới, Thi vu vương kích thích đến nỗi lột da mặt của hai tên tù binh xuống làm mặt nạ, còn hai gã kia sớm đã không thấy bóng dáng. Cũng không biết là bị Thi vu vương ném xuống biển, hay là bị hắn dứt khoát dùng vong linh ma pháp biến thành hai bộ xương khô.
" Dát dát dát, mấy ngàn năm không có động thủ, kỹ thuật kém một chút. Ài, nhớ đến nắm đó..."
Thi vu vương lắc lắc đầu, đem một tấm mặt nạ đeo vào, một lúc sau đã biến thành tên hải đạo Gia Lý Kỳ. Ngoại trừ vóc người hơi khác một chút, nhưng thoạt nhìn so với hai tên tù binh xui xẻo kia không có gì khác nhau.
" Phất Lôi Đức huynh đệ, chẳng biết lần này chúng ta có thu được mỹ nữ không, chúng ta nên tranh thủ thời gian, làm chút chuyện khoái lạc a!"
Sau khi mặc vào quần áo của Thượng Hải đạo, Thi vu vương cười cười, không chỉ có bề ngoài giống nhau, ngay cả thanh âm cũng được sữa đổi lại, làm cho Dương Lăng bội phục không thôi.
Thi vu chính là thi vu, không hổ là lão quái vật ngàn năm đến từ vong linh vi diện.
Sau khi chuẩn bị thỏa đáng, hóa trang thành tên hải đạo Phất Lôi Đức, Dương Lăng cùng Thi vu vương rời khỏi đại quân, cưỡi trên một con Tây Nhã Đồ hải quy rời đi.
Căn cứ vào trí nhớ của hai tên tù binh, Ô Sa đảo chính là đảo lớn nhất nằm trong Mã Lý Á Nạp quần đảo.
Tây Nhã Đồ hải quy chính là ma thú năm giai, năng lực công kích không có gì đáng nói, nhưng năng lực phòng thủ lại vô cùng xuất sắc. Gặp phải tình huống nguy hiểm, sẽ thu đầu lại, ẩn vào trong quy xác(mai rùa), dựa vào quy xác cứng rắn chống lại công kích của địch nhân. Ngoại trừ cự nỏ, lệ hoa nỏ căn bản không cách nào làm nó bị thương tới gân cốt.
Ô Sa đảo rất lớn, so với Duy Sâm trấn nhỏ hơn không bao nhiêu, phía ngoài là cát trắng, ở giữa là một rừng cây rậm rạp. Trong đó có rất nhiều đại thụ là dừa, trên cây dầy đặc thủy quả.
"Đứng lại!"
" Hắc hắc, đang đêm mà dám xông vào Ô Sa đảo của chúng ta, các ngươi không muốn sống à!"
Dương Lăng cùng Thi vu vương vừa mới lên bờ, thì từ các loạn thạch trên mặt cát chui ra vài tên xích lõa hải đạo. Có tên cầm xa luân bàn, có tên cầm trọng phủ, có tên đang giơ tiêu thương, củng có tên cầm nỏ màu đen nhánh. Xem ra hải đạo trên đảo không nhiều lắm, nhưng tất cả đều đã có qua huấn luyện một ít, đã từng trãi qua trăm trận đánh.
" Hừ, mở to cẩu nhãn của các ngươi xem đây là cái gì, còn không mau gọi thủ lĩnh của các ngươi đến!"
Thi vu vương không thèm để ý đến tiêu thương cùng nỏ tiễn, từ từ giơ khô lâu lệnh bài lên.
Khô lâu lệnh bài?
Nhìn khô lâu lệnh bài màu đen trong tay Thi vu vương, đám hải đạo cả người chấn động, nhanh chóng hạ vũ khí xuống, phái người quay trở về hồi báo.
Các thần bí nhân này cứ cách một tháng lại đến đảo một lần, mang đi thu hoạch cả tháng mà chúng cực khổ kiếm được. Mặc dù không rõ thân phận của bọn họ, nhưng thấy thủ lĩnh với bọn họ phải gật đầu khom lưng, đứa ngốc cũng biết được đối phương là đại nhân vật mà mình không thể đụng chạm đến.
Động tác của đám hải đạo rất nhanh, không lâu sau, một nữ tử tóc đỏ lưng đeo song đao nhanh chóng tiến đến, theo sau là vài nữ thị vệ mang chiến giáp màu đỏ. Căn cứ trí nhớ của hai tên tù binh, thủ lĩnh của đám hải đạo này chính là Mã Cách Lệ Đặc, nữ tử tóc đỏ này.
Theo từng cơn gió thổi qua, mái tóc dài màu đỏ bay phất phơ, lưng đeo song đao phối hợp với vóc người của nàng, thoạt nhìn nữ thủ lĩnh này vô cùng đặc biệt. Xuyên qua khinh giáp, có thể thấy được một mảnh tuyết trắng mê người. Hai quả đào như cơn sóng theo nhịp bước của chủ nhân mà lên xuống nhấp nhô mãnh liệt, dường như bất cứ lúc nào cũng có cò thể bung ra, làm cho người khác không khỏi hoài nghi nếu cứ như vậy không biết khinh giáp có bị hai trái đào kia phá hủy không.
" Hai vị đại nhân, hoan nghênh đến Ô Sa đảo của chúng ta!" Từ phía xa, nữ thủ lĩnh đã lộ ra nụ cười vô cùng gợi tình.
" Sách sách, vốn đã nghe các huynh đệ hay đồn đãi, Ô Sa đảo có một nữ thủ lĩnh vô cùng xinh đẹp, bây giờ gặp qua, không chỉ đơn giản là xinh đẹp thôi!"
Khẽ liết vóc người ngạo nhân của nữ thủ lĩnh, Dương Lăng vẻ mặt cười cười:
" Mãi đến hôm nay mới được kiến thức phong thái của Mã Cách Lệ tiểu thư, quả thật là một tổn thất rất lớn của hai huynh đệ bọn ta!"
" Bây giờ gặp cũng đâu đã muộn?"
Nhìn thấy vẽ mặt dâm đãng của Dương Lăng, nữ thủ lĩnh trong mắt tinh quang chợt lóe, trong chớp mắt đã khôi phục lại bình thường, giả vờ tùy ý hỏi:
" Nghe nói Hà Tư Thái đại nhân được điều đến quấn đảo Gia Lặc ở phía Bắc, chẳng biết hai vị đại nhân có tin tức của người hay không?"
Hà Tư Thái?
Nhìn nữ thủ lĩnh Mã Cách Lệ Đặc ra vẻ như tùy ý hỏi, Dương Lăng trong lòng chấn động, hiểu được chính mình dù có khô lâu lệnh bài, nhưng đối phương vẫn còn hoài nghi thân phận của mình và Thi vu vương.
Hà Tư Thái chính là một tên thân vệ bình thường bên cạnh Độc Nhãn Long, tướng mạo bình thường, năng lực cũng không có gì đáng nói, trong trận tấp kích bất ngờ vào Duy Sâm tòa thành, phải bỏ mạng. Ngoại nhân đối với hắn tuyệt đối không có chút ấn tượng, nhưng nếu Dương Lăng cùng Thi vu vương thân phận là thật, là người thân vệ bên cạnh Độc Nhãn Long, không có khả năng không biết đến Hà Tư Thái này.
" Thật đáng tiếc, Hà Tư Thái huynh đệ một đoạn thời gian trước bất hạnh ngộ nạn, đã trờ về hầu hạ bên cạnh hải thần rồi!"
Dương Lăng sắc mặt âm trầm, làm vẻ trầm trọng lắc đầu.
"Trận chiến ấy huynh đệ chúng ta không ít người mất mạng. Ta cùng với Gia Lý Kỳ tương đối may mắn, không chỉ có đi theo đại nhân trở lại đại hải, trong mấy ngày nay còn may mắn trở thành thân vệ của hắn!"
Vừa mới trở thành thân vệ của đại nhân?
Nghe Dương Lăng nói như vậy, nữ thủ lĩnh Mã Cách Lệ Đặc chợt hiểu ra, đối với gương mặt xa lạ của bọn họ không còn hoài nghi, dẫn bọn họ tiến vào một tòa thành được phòng thủ nghiêm mật.
Sau bảy tám lần rẽ, nàng dẫn Dương Lăng cùng Thi vu vương đến một ngôi nhà nhỏ làm bằng gỗ, bên trong giam giữ mười mấy nữ nhân. Có thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi, có thiếu phụ mê người hơn hai mươi tuổi, thậm chí còn có vài tiểu cô nương cao tới ngực của Dương Lăng chừng mười hai tuổi.
"Đại nhân, trong khoảng thời gian này, tình hình vô cùng khó khăn, Ma Thú Lĩnh phái ra đại quân truy tìm hành tung của chúng ta!"
Nữ thủ lĩnh Mã Cách Lệ Đặc sắc mặt có vẻ khó khăn, trầm ngâm một lái lại nói:
" Bất quá, theo yêu cầu của Ác Ma Đảo, những cô gái nầy đều là cực phẩm, đại nhân xem lần này có thể phá lệ một lần, cho ta một ân huệ?"
Ác ma đảo?
Nhìn sắc mặt có chút khó khăn của nữ thủ lĩnh Mã Cách Lệ Đặc, Dương Lăng trong lòng vưa động, hiểu được chính mình trong lúc vô ý biết được một tin tức bí mật. Thân là thân vệ của Độc Nhãn Long, trí nhớ của hai gã tù binh này cũng không có bất kì điều gì về Ác Ma Đảo này, bởi vậy có thể thấy được Ác ma đảo thần bí đến nhường nào!
Rốt cuộc Ác ma đảo ở nơi nào, tại sao phải cần nhiều tuyệt sắc mỹ nữ đến như vậy? Phía sau hòn đảo thần bí này, tới cùng ẩn tàng bí mật gì?
Nhìn những nữ nhân xinh đẹp mê người trong căn nhà gỗ, Dương Lăng trong khoảng thời gian ngắn, nghi vần trùng trùng.
← Ch. 334 | Ch. 336 → |