← Ch.516 | Ch.518 → |
Sau khi hấp thu sạch sẽ năng lượng tích lũy bên trong ma quỷ cốc qua vô số năm tháng, không gian liệt phùng hoàn toàn khôi phục bình tĩnh, dòng suối năng lượng kinh khủng nơi bầu trời Bạch Lãng sơn cũng tan thành mây khói. Không gian liệt phùng vốn không ngừng rung chuyển biến ảo bây giờ chỉ còn là một lỗ hổng nho nhỏ, từng chút một chậm rãi nhuyễn động, thỉnh thoảng mới rơi ra một hai khối quáng thạch.
" Đại nhân, ngươi không có việc gì chứ?" Khiếp sợ qua đi, nhìn Dương Lăng đang ngồi ở tụ linh trận, trường bào đỏ bừng thấm đẫm máu tươi, Thi Vu Vương lo lắng không thôi.
Mắt thấy Dương Lăng một quyền đánh nát một toàn cự thạch to như hòn núi nhỏ, hắn hiểu được thực lực Dương Lăng lại có tiến bộ. Nhưng nhìn huyết y trên người Dương Lăng, liên tưởng đến dòng suối năng lượng kinh khủng, trong lòng lại có điểm bất an, không rõ tới cùng xảy ra sự tình gì.
" Tốt, phi thường tốt, yên tâm đi." Nhìn không gian liệt phùng đã hoàn toàn khôi phục bình tĩnh, Dương Lăng hài lòng cười cười." Nghe nói trên đại lục còn có mấy không gian liệt phùng khác, có thời gian, nhất định phải đi xem."
Trong mắt người bình thường, không gian liệt phùng chẳng khác gì ma quỷ, không có ai dám đến gần. Lúc trước Dương Lăng cũng không ngoại lệ, nhưng sau khi vô ý phát hiện ra diệu dụng của tụ linh trận, đại lượng năng lượng tích lũy của không gian liệt phùng trở thành vô giới chí bảo trong mắt hắn. Chỉ mới hấp thu năng lượng tích lũy của một cái không gian liệt phùng mà thực lực đã tăng mạnh, nếu mang năng lượng của tất cả không gian liệt phùng trên đại lục hấp thu sạch sẽ, như vậy chẳng phải so với nuốt chửng tinh tủy còn sướng hơn sao?
" Đại nhân, người thực sự không có việc gì chứ?" Nhìn huyết y trên người Dương Lăng, Yêu Cơ khẽ nhíu mày, vừa nói vừa lắc lắc cái eo nhỏ nhắn như rắn nước đi tới." Nếu không, ta giúp ngài xem kỹ xem thử có chuyện gì xảy ra không?"
" Tát Lạp, không cần, thực sự không có việc gì, à..... La Đức Lý Cách Tư bị trọng thương nơi trán, Hắc Long Vương cùng Cự Viên Vương bọn họ đều cũng bị thương, ngươi đi kiểm tra cẩn thận bọn họ đi. Mang cả người trên dưới từng tấc thịt của bọn họ ra kiểm tra rõ ràng cho ta. Ngàn vạn lần đừng để sót lại bệnh căn gì." Nhìn khuôn mặt như hoa đào cùng mi mục hàm tình của Yêu Cơ, lại nhìn bàn tay nhỏ bé trắng noãn mềm mại không xương của nàng, Dương Lăng liên tưởng đến chân diện mục của nàng liền vội vàng cự tuyệt hảo ý. Len lén lui về sau nửa bước, mang hết họa thủy chuyển sang đám người Thi Vu Vương cùng Hắc Long Vương đầu ngưu cường tráng.
" Không có việc gì, một chút vết thương nhẹ thôi mà, hình như sơn cốc bên kia có chút việc, ta đi trước đây." Nhìn Yêu Cơ khát khao nhìn mình, Thi Vu Vương được xưng là lão quái vật cũng run rẩy cả người, vội vàng đào tẩu.
" Ai, không cẩn thận uống nhiều lãng mỗ tửu quá, không thể chịu nổi." Hắc Long Vương ôm bụng, mượn cớ đi tiểu bỏ chạy. Đáng thương cho hắn, sống mấy ngàn năm ngay cả bàn tay nhỏ bé của mẫu long còn chưa chạm qua, hắn không muốn thanh danh của mình bị hủy trong tay Yêu Cơ. Ngay cả đám người đang lo lắng vây quanh cũng vậy, vừa bị đôi mắt đẹp của Yêu Cơ liếc phải, chẳng khác gì chuột thấy mèo lập tức bỏ chạy. Ngay cả tên gia hỏa Tử thử Băng Băng vừa chạy ra không biết gì, cũng cùng một dạng cong đuôi chạy vội. Thiên diện huyễn điêu nhìn theo chi chi cười to.
" Đại nhân, chẳng lẽ người thấy ta xấu xí đến thế sao?" Nhìn đám ngươi xung quanh nháy mắt đã bỏ chạy hết, Yêu Cơ ai oán trừng mắt liếc Dương Lăng một cái.
Mùa thu cũng sắp tới, chẳng lẽ đã đến lúc thổ bạt thử động tình?
Nhìn Yêu Cơ mười phần là nữ nhân. Dương Lăng mặt ngoài tuy bất động thanh sắc, nhưng cả người nổi da gà chắc khác gì Thi Vu Vương. Hắn âm thầm trầm tư, có nên hay không nhanh chóng bồi dưỡng một đầu thổ bạt thử cường tráng, nếu không, cứ để Yêu Cơ tùy ý phóng điện như vậy, nói không chừng ngay cả Hắc Long Vương cùng Cự viên vương cũng mang bệnh trong lòng. Ma pháp nơi Thái Luân đại lục phát triển, nhưng về phương diện chuyên trị nam khoa, ngay cả thú y cũng không có, vạn nhất làm hại đám người Hắc Long Vương cùng Cự Viên Vương tuyệt hậu thì thật là tội lỗi.
" Nói bậy, chỉ là bọn hắn không có mắt nhìn mà thôi. Đương nhiên, cái...kia... Trong khi có nhiều người. Ngươi cũng nên hơi chú ý một chút." Dương Lăng giả vờ cười to, dừng một chút rồi nói tiếp: " Qua một đoạn thời gian nữa, chúng ta có thể tiến vào thần ma mộ tràng mạo hiểm. Đến lúc đó, chỉ cần tìm một viên thần cách nuốt vào, ngươi có thể nhanh chóng như ý nguyện, trở thành một nữ nhân chân chính."
" Cám ơn đại nhân!" Yêu Cơ mừng rỡ, lắc lư cái eo nhỏ nhắn đi tới trước mặt Dương Lăng quỳ xuống cảm tạ. Song, ngay khi nàng đang lo lắng làm thế nào mới có thể tiến thêm một bước trong quan hệ với Dương Lăng thì, ngẩng đầu lên đã thấy Dương Lăng sớm đã chạy mất.
Bị một cổ hương phong thổi vào mặt, Dương Lăng thật sự không chịu nổi, trực tiếp thuấn di vào vu tháp không gian, tại đại hải rộng lớn tẩy sạch vết máu cùng dơ bẩn trên người. Sau khi đổi một bộ trường bào khác liền trực tiếp thuấn di đến tụ linh trận trên đỉnh Bạch Lãng sơn, phi thân lên đại vu thai khoanh chân ngồi xuống, bố trí cấm chế bao phủ cả toàn Bạch Lãng sơn. Mặc dù không gian liệt phùng đã hoàn toàn khôi phục bình tĩnh, nhưng vì dự phòng vạn nhất, vẫn phải bày ra cấm chế thủ hộ cho bảo đảm.
Hô......
Đại vu thai hiện lên từng đám phù văn thần bí huyền ảo, nhanh chóng xoay tròn. Tản mát ra một trận ba động năng lượng mịt mờ, tỏa ra bốn phương tám hướng, mang cả tòa Bạch Lãng sơn bao phủ lại. Có tụ linh trận cuồn cuộn không ngừng cung cấp đại lượng năng lượng, tốc độ bố trí cấm chế của Dương Lăng rất nhanh. Trước tiên bày ra giam cầm cấm chế, sau đó lại gia điệp thêm ảo trận cùng trọng lực cấm chế. Càng đi đến gần ngọn núi, ảo trận lại càng nhiều, uy lực của trọng lực cấm chế lại càng lớn, nghiêm ngặt mang cả ma quy cốc bao vây lấy.
Vì trách cho người thường lỡ đi vào Bạch Lãng sơn mà lâm vào cấm chế, Dương Lăng để cho Thi Vu Vương truyền lệnh đến quốc vương của các công quốc nơi bờ biển hoàng kim, tuyên bố từ nay về sau, Bạch Lãng sơn được liệt vào cấm địa của vu môn, nghiêm cấm mọi người ra vào. Vì dự phòng vạn nhất, tại chân núi còn bố trí thêm cương tiếu, hoàn toàn phong tỏa cả Bạch Lãng sơn.
" Có nên hay không bố trí thêm một tầng tinh vụ, cản trở thần thức của địch nhân, đề cao thêm uy lực của cấm chế?" Sau khi dựa vào tốc độ siêu nhanh chạy quanh Bạch Lãng sơn một vòng, ngẫm lại uy lực kinh người của tinh vụ, Dương Lăng trong lòng vừa động.
Giam cầm cấm chế cùng ảo trận đều có khả năng cản trở thần thức của địch nhân ở một mức nhất định, nhưng so sánh với tinh vụ từ hồn tinh tỏa ra thì vẫn còn kém nhiều. Dưới sự cản trở của tinh vụ, thân là thực lực trung vị thần đỉnh cửu đầu xà vương cũng biến thành một con ruồi vô đầu, tinh vụ cường đại cỡ nào cũng có thể tưởng tượng. Đáng tiếc, cho dù hao hết linh hồn năng lượng ẩn chứa trong hồn tinh cũng vô pháp hình thành một mảnh tinh vụ bao phủ cả tòa Bạch Lãng sơn.
Làm sao bây giờ?
Làm thế nào mới có thể tăng mạnh uy lực của cấm chế, tránh cho bị địch nhân với thực lực cường đại khám phá trọng trọng ảo trận mạnh mẽ xông vào?
Sau khi nhíu mày, nhìn đám tiên nữ trên núi đang bay tới bay lui giúp Thi Vu Vương quét dọn chiến trường của huyết thiên sứ, Dương Lăng nhanh chóng nhớ tới mấy bản ghi chép về linh hồn cấm chế nơi phương tiêm bi. Nhớ tới sự huyền bí của thiên sứ chiến trận, hắn phi thân lên đại vu thai ngồi xuống, triển khai vu ấn, bình tâm tĩnh khí tìm hiểu về sự huyền bí của linh hồn cấm chế.
Phương tiêm bi ở vu tháp tầng năm có rất nhiều bản ghi chép về linh hồn cấm chế. Nếu tu luyện thành công có thể cách không thu lấy hồn phách người khác, mang đối phương biến thành ngu ngốc; hoặc là phong ấn trí nhớ của người khác, để cho đối phương đột nhiên mất đi một đoạn trí nhớ; cũng có thể ngăn cản thần thức của địch nhân, che dấu linh hồn ba động của chính mình.....
"Tâm điện cảm ứng."
Sau khi nhanh chóng xem lướt một lần, Dương Lăng nhanh chóng tìm được loại vu thuật cần thiết. Đây là một loại linh hồn cấm chế đặc thù, cũng có thể nói là một loại linh hồn vu thuật bất đồng với những loại khác, có thể dùng để dò xét hoàn cảnh xa lạ, cũng có thể dùng để cảm ứng khoảng cách lẫn nhau. Tại một trình độ mà nói, cùng với ma pháp truyền tin của thái luân đại lục cũng không sai biệt lắm, nhưng trực tiếp dùng hình thức ba động của linh hồn xuất đi, tốc độ nhanh hơn nhiều.
Tại thời kỳ viễn cổ, một ít bộ lạc không có nhiều vu vũ và vu vệ, chỉ có vài tên linh hồn đại vu trấn thủ. Vì liên hợp tác chiến và đề cao năng lực cùng nhau hợp tác giữa các bộ lạc, các linh hồn đại vu đã sáng tạo ra tâm điện cảm ứng vu thuật. Tu luyện thành công, các vu vũ cùng vu vệ có thể tâm ý tương thông, phối hợp ăn ý, tại chiến trường phát huy chiến đấu lực cường đại. Càng tuyệt vời hơn chính là, sau khi tu luyện đến cao giai, mọi người có thể trong nháy mắt kết thành một chỉnh thể, mang lực lượng từng người kết hợp lại trở thành một lực lượng chỉnh thể để dối kháng với lực lượng cường đại của yêu ma quỷ quái.
" Nguyên lai, đây là bí mật của thiên sứ chiến trận." Mặc niệm tu luyện khẩu quyết của tâm niệm cảm ứng, sau khi hiểu được chuyển gì xảy ra, Dương Lăng chợt hiểu ra. Mặc dù có một ít chi tiết so với thiên sứ chiến trận bất đồng, nhưng dị khúc đồng công (nhiều cách khác nhau mà có cùng một tác dụng), đều có thể trong nháy mắt mang lực lượng của mọi người kết hợp lại.
Sau khi nghiên cứu kĩ huyền bí của tâm điện cảm ứng, hồn tinh trong đầu Dương Lăng tản mát ra một mảnh tinh vụ nồng đậm. Không tiếc hao phí đại lượng vu lực ngưng kết thành một khỏa hồn châu, khắc lên đó một đám phù văn thần bí huyền ảo, bày ra từng đạo linh hồn cấm chế. Sau đó triệu tập đám người Thi Vu Vương cùng Hắc Long Vương, phân phó bọn họ nuốt hồn châu vào rồi truyền thừa phương pháp tu luyện tâm điện cảm ứng.
" Nhất định phải nắm chắc thời gian tu luyện loại vu thuật này, nhanh chóng tạo nên vạn thú lĩnh vực độc đáo đặc biệt của ma thú đại quân chúng ta." Sau khi hao phí năng lượng ngưng kết hồn châu, thân thể Dương Lăng có điểm uể oải, nhưng nghĩ đến rốt cuộc đã tìm được phương pháp tu luyện vạn thú lĩnh vực, hai mắt lại lấp lánh hữu thần.
" Đại nhân, người nói là sau khi tu luyện loại pháp thuật này, chúng ta có thể giống như thiên sứ kết trận tác chiến?" Thi Vu Vương phản ứng nhanh nhất.
Làm một gã Thi Vu Vương từng nắm trong tay cả ngàn vạn quân, không ai so với hắn rõ ràng hơn uy lực khi liên hợp tác chiến của đại binh đoàn nơi chiến trường. Nếu có thể giống như Áo Phỉ Lợi Á và các thiên sứ mang lực lượng của tất cả ma thú dồn lại một thể, thì khó có thể tưởng tượng nổi lực lượng đó có uy lực kinh khủng cỡ nào.
Dù sao, ma thú bên trong vu tháp không gian có cả ngàn đầu, thậm chí vạn đầu. Nếu sau này có thêm vạn đầu thần thú, lợi dụng tâm điện cảm ứng pháp thuật bắt bọn nó điệp gia lực lượng lại, vậy thì sẽ thế nào?
"Không sai, sau khi lĩnh ngộ hoàn toàn đạo vu thuật này, các ngươi có thể mang lực lượng của từng người điệp gia vào nhau, cùng đối phó với địch nhân cường đại." Nhìn đám ngươi Thi Vu Vương và Yêu Cơ đang khiếp sợ, Dương Lăng cười cười, phất tay ý bảo bọn họ lui ra, nắm chắc thời gian tu luyện.
← Ch. 516 | Ch. 518 → |