← Ch.534 | Ch.536 → |
Mặc dù muốn lập tức rút thanh Chiến Hồn Đao ra, nhưng nhìn chiến trường rộng lớn, cảm giác uy áp vô thượng và Năng lượng ba động mênh mông mà Đại hán phát ra, Dương Lăng lại không dám coi thường vọng động. Làm một Linh hồn đại vu, hắn nhìn thấy trên chiến trường bao phủ một Cấm chế, tận lực áp chế Năng lượng ba động và uy áp của Đại hán. Chiến Hồn Đao ẩn chứa rất nhiều Vu lực, là hạch tâm của cả tòa Cấm chế. Thần Cách của Đại hán đã bị đánh nát hoặc là đào ra. Nhưng chỉ bằng Năng lượng ẩn chứa trong cơ thể đã rất kinh người, hình thành một suối Năng lượng đáng sợ trên bầu trời chiến trường. Tùy tiện rút đao ra, có lẽ không cẩn thận khiến cả chiến trường hỏng mất, không ai dám đảm bảo không phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
"Đi, nhìn xem tình huống xung quanh thôi" cẩn thận, Dương Lăng vừa đi vừa quan sát tình huống xung quanh, cẩn thận lĩnh ngộ sự ảo diệu của Cấm chế. Chỉ có thể hiểu rõ hết tình huống xung quanh, mới có thể nghĩ biện pháp rút ra Chiến Hồn Đao.
Vừa bắt đầu, mọi người còn rất cẩn thận, tiến từng bước một, sợ là không cẩn thận sẽ xuất hiện Vong linh có thực lực Thượng vị thần thú. Nhưng dọc theo đường đi, thì Cương thi và Khô lâu cấp thấp gặp không ít, nhưng Vong linh có cấp bậc Thượng vị thần thú lại có không ít. Vì vậy từng bước bình tĩnh lại, càng đi càng nhanh.
"Trời ạ, mấy trăm Thần thú, mà không còn một viên Thần Cách" Hải Đức Lạp chán nản lắc đầu.
Vốn nhìn thấy Thần thú trên chiến trường rất là kinh khủng, nàng còn rất chờ mong, hy vọng nhặt được vài viên Thần Cách. Không ngờ rằng, hy vọng càng lớn, thất vọng càng cao, vòng vo cả nửa giờ cũng chỉ nhặt được vài mảnh Thần Cách vỡ nát.
"Đúng vậy, tất cả đều là Một kích trí mạng, một đao đánh vỡ Thần Cách, thật sự quá đáng sợ" Nhìn hài cốt của mỗi Thần thú, lại nhìn thấy vết thương đáng sợ trên người bọn nó, Yêu Cơ tê dại da đầu, làm Đại vương hô phong hoán vũ ở Ô Lạp Nhĩ núi non hàng ngàn hàng vạn năm, hôm nay nàng hiểu rằng mình còn kém quá xa. Ngay cả Thấn thú có thực lực Thượng vị thần đỉnh cũng bị Một kích trí mạng, huống chi là một Lĩnh vực cường giả nho nhỏ.
"Ồ, Đại nhân, đây là cái gì?"
Cự Viên vương tốc độ rất nhanh, bới một đống hài cốt ra. Lộ ra một Phương tiêm bi cao bằng một người.
Dương Lăng đi đến nhìn, thì phát hiện Phương tiêm bi rất lạnh lẽo, khắc đầy Phù văn huyền ảo. Tản mát ra một trận Năng lượng ba động mịt mờ, rất tương tự như Vu lực ba động phát ra từ Chiến Hồn Đao. Nhìn bộ dạng, như là một phần của Cấm chế.
"Ồ, Thượng cổ Luyện Hồn Thuật?"
Ở mặt sau của Phương tiêm bi, Dương Lăng phát hiện rất nhiều phù điêu. Ghi chép một loại Luyện Hồn Thuật, ngoại trừ chữ Hán cổ, còn có không ít hình vẽ, có phần tương tự như Luyện Hồn Thuật trong Phương tiêm bi ở Vu Tháp. Chỉ là có một ít chi tiết khác biệt mà thôi, có chỗ kể lại khá tỉ mỉ về một ít tình huống của Thái Luân đại lục.
"Đại nhân, bên này cũng có một tấm" Lá gan Cự Viên vương càng lúc càng lớn, rất nhanh, bới một đống hài cốt ra tìm được một bức Phương tiêm bi khác, Dương Lăng đi đến nhìn, giống hệt tấm vừa phát hiện, chỉ khác là Vu thuật ghi phía sau khác nhau mà thôi.
Một, hai, ba....
Hơn một canh giờ sau, mọi người vòng vo một vòng quanh Chiến trường, tổng cộng tìm được 102 bức Phương tiêm bi. Ở mặt sau đều ghi chép Vu thuật, ít thì có một loại, nhiều thì có ba loại. Có cái chỉ ghi nửa đoạn, có cái chữ viết rất mờ nhạt, thậm chí còn không nhìn rõ. Dường như Phương tiêm bi bị người phá hoại hoặc đào đi.
"Chẳng lẽ, Lão Vu bà đã đến Chiến trường này, hoặc là vô ý nhặt được một bức Phương tiêm bi từ đây, qua đó tìm ra Vu thuật ghi trên đó?" Nhớ đến pháp thuật tương tự như Vu thuật của Lão Vu bà, lại nhìn những mô đất trống, Dương Lăng trầm ngâm không nói.
Phương tiêm bi ghi chép Vu thuật là một phần của Cấm chế, cùng với Chiến Hồn Đao hợp thành một Cấm chế khổng lồ, cố gắng áp chế Vong linh trên Chiến trường. Căn cứ vào các loại tình huống thì đây là một giam cầm cấm chế khổng lồ, điệp gia thêm Trọng Lực cấm chế và Linh hồn Cấm chế, để tránh cho hài cốt trên Chiến trường phát sinh biến dị. Vài tòa Phương tiêm bi sau khi bị phá hư, nên Cấm chế bị ảnh hưởng nhất định, qua đó khiến cho hài cốt ở phía ngoài biến thành Vong linh. May là Thượng vị thần thú đều ở bên trong Chiến trường, nếu không, không biết chừng cả tòa thành này đã bị Vong linh cường đại phá hủy rồi.
"Đại nhân, Truyền Tống Trận, ở đây có một Truyền Tống Trận" Thi vu vương lớn tiếng kêu lên, được Cự Viên vương và Hắc Long vương trợ giúp, bới một đống hài cốt ra, lộ ra một Truyền Tống Trận khổng lồ.
Truyền Tống Trận rất lớn, lớn hơn Truyền Tống Trận đơn giản rất nhiều, phủ kín rất nhiều cực phẩm tinh thạch, bày rất nhiều tinh thạch của Siêu giai Ma thú, tản mát ra một trận Năng lượng ba động mênh mông. Đúng là dựa vào cỗ Năng lượng ba động này mà Thi vu vương mới phát hiện ra tòa Truyền Tống Trận bị bao phủ bởi đống hài cốt này.
"Ồ, mắt đen, tóc đen" Yêu Cơ tìm được một cột đá bị hư hoại ở gần Truyền Tống Trận, nhìn bức phù điêu trên mặt, kêu lên thất thanh: "Đại nhân, đây chẳng lẽ là Tộc nhân của người?"
Đừng nói là Thái Luân đại lục, mà ở Vị Diện khác, người có mắt đen, tóc đen cũng rất hiếm có. Cho nên sau khi nhìn thấy bức phù điêu trên cột đá, Yêu Cơ lập tức nghĩ đến Gia tộc thần bí của Dương Lăng. Từ trước đến nay, tất cả mọi người đều biết Dương Lăng đến từ một Gia tộc thần bí và cường đại. Nhưng Gia tộc hắn có bao nhiêu người, Gia tộc hắn ở đâu, thì không một ai biết được.
Điêu khắc Trung Hoa?
Dương Lăng đưa tay cướp lấy cột đá nhỏ trong tay Yêu Cơ, cẩn thận quan sát một lát thì cảm thấy chấn động trong lòng. Đây đâu phải là là cột đá, rõ ràng là bức tượng trong lịch sử Trung quốc, một bức tượng dùng Bạch ngọc làm ra. Có lẽ vì bị hư hỏng nhiều, hoặc là trải qua thời gian quá nhiều, bức phù điêu trên pho tượng rất mơ hồ, chỉ có thể loáng thoáng nhìn thấy vài người có mắt đen, tóc đen, hình rồng trên người rất mơ hồ, khó nhìn thấy. Nhưng mặc dù như thế dám chắc đây tuyệt đối là bức tượng Trung hoa. Đây rốt cuộc là đâu, Thượng cổ Vu sư ở Thái Luân đại lục rốt cuộc là ai?
Vuốt ve bức tượng, Dương Lăng nghi hoặc càng lúc càng lớn, Vu thuật quen thuộc, Cấm chế huyền ảo, Chiến Hồn Đao cường đại. Còn có Ngũ Trảo Kim Long ở trên cửa thành, tất cả đều cho thấy tòa thành này là di tích mà Thượng cổ Vu sư lưu lại. Sau một trận đại chiến, Tòa thành cường thịnh đã biến thành bộ dạng này, ngay cả bức tượng cũng chỉ còn một mảnh nhỏ, trận chiến năm đó khủng khiếp đến thế nào cũng có thể tưởng tượng được.
Tất cả đã chết, hay là hấp tấp rời khỏi tòa thành?
Nhìn vô số hài cốt xung quanh, Dương Lăng lắc đầu, muốn tìm hài cốt của Thượng cổ Vu sư trong đám hài cốt này, đúng là nằm mơ. Ngoài ra, từ hiện trường mà thấy, lực chiến đấu của Thượng cổ Vu sư quá cường đại, ngay cả thần thú Thượng vị thần đỉnh cũng Một kích trí mạng, hiển nhiên không thể dễ dàng bị giết. Rất có thể là vì che dấu tung tích hoặc là tránh né kẻ địch đáng sợ hơn nên bắt buộc phải vội vàng rút lui.
"Gia tộc của ta rất lớn, có rất nhiều nhánh, trong Thợ săn từng có không ít người đi du lịch đến các Vị Diện, nhưng người khắc trên bức phù điêu này có phải là Tộc nhân của ta hay không, ngay lập tức ta cũng không rõ lắm" Dương Lăng cười cười.
Lão Vu bà chạy về Ác Ma đảo dám chắc sẽ lập tức tăng cường phòng thủ của Ác Ma đảo, thậm chí, Hải Yêu Vương đáng sợ lúc nào cũng có thể quay lại. Mặc dù không thể nào dùng Truyền Tống Trận, nhưng đối với Thượng vị thần cường đại mà nói, trực tiếp bay từ Ba Lạp Khắc thành về cũng không mất quá nhiều thời gian. Thời gian rất gấp gáp, phải nghĩ biện pháp nhanh chóng lấy được Chiến Hồn Đao. Dùng tốc độ nhanh nhất phá hủy Ác Ma đảo.
Cung điện nguy nga từng tòa nối tiếp một tòa, liên miên không dứt, che dấu rất nhiều bí mật có liên quan đến Thượng cổ Vu sư. Nhưng được đông đảo Cấm chế bảo vệ, đừng nói là người bình thường, mà ngay cả Linh hồn đại vu hắn cũng không dám xông loạn. sau khi phá hủy Ác Ma đảo, giết chết Giáo hoàng điên cuồng, sẽ tìm thời gian từ từ thăm dò Tòa thành này cũng không muộn.
"Tát Lạp, lại đây, giúp ta cùng chữa trị tòa Truyền Tống Trận này. Những người khác tiếp tục quét dọn chiến trường, xem có bảo bối gì đáng giá hay không?"
Thi vu vương đeo Tử Vong hào giác lên lưng, chỉ huy mọi người nhanh chóng hành động. Làm một gã lĩnh ngộ Tâm Ma Pháp tắc, từng có hàng ngàn hàng vạn Đại quân, La Đức Lý Cách Tư có Tinh thần lực cường đại, hơn nữa rất khôn khéo, thấy Dương Lăng không muốn nói nhiều lời về Gia tộc, lập tức ngăn cản đám người Yêu Cơ và Cự Viên vương tiếp tục hỏi, vùi đầu vào chữa trị Truyền Tống Trận đã bị phá hỏng.
"La Đức Lý Cách Tư, sau đây, ta phải tập trung tinh thần phá giải Cấm chế trên chiến trường. Các chuyện khác giao cho ngươi, các loại bảo vật như tinh thạch và Thần Khí không quan trọng. Quan trọng nhất là sửa được Truyền Tống Trận, chúng ta phải tận dụng thời gian đi ra ngoài, có Truyền Tống Trận, sau này lúc nào cũng có thể đi vào thăm dò"
Dương Lăng dặn dò hai câu, đi nhanh về phía Chiến Hồn Đao. Có lão già Thi vu vương giàu kinh nghiệm này, các chuyện phức tạp không cần hắn tự mình nói. Thi vu vương mặc dù tính tình kỳ quái, thậm chí là biến thái, nhưng năng lực rất tốt. Lực chiến đấu không phải mạnh nhất, nhưng năng lực ứng biến và tổ chứ thì không có bất cứ ai bên người có thể bằng được.
Cấm chế mà Đại Vu bày ra, cũng chỉ có Đại Vu mới có thể phá giải.
Sau khi đi một vòng quanh chiến trường, Dương Lăng nhanh chóng nghĩ đến một biện pháp an toàn lấy ra Chiến Hồn Đao. Chỉ cần dùng Nhiếp vật Cấm chế thu lấy 102 bức Phương tiêm bi còn lại trong nháy mắt, Cấm chế bao phủ cả chiến trường sẽ tan biến thành mây khói. Tuy nhiên, phải hóa giải được Suối Năng lượng trên chiến trường đã, thu lấy hết tất cả Năng lượng trên chiến trường, tránh phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
Bất kể là Thi vu vương hay là Giác hồn xà, tất cả đều rất thèm khát Năng lượng trên chiến trường. Nhưng dựa vào hai người bọn họ hấp thu hết Năng lượng trên chiến trường, không biết phải đến ngày tháng năm nào. Năng lượng ngưng tụ ở chiến trường quá nhiều, có Ma lực mênh mông, cũng có Linh hồn Năng lượng. Ngay cả có 100 con Giác hồn xà, hay 1000 Thi vu vương cũng không thể nào hấp thu hết ngay lập tức, tuy nhiên, không phải không có biện pháp gì. Một người trong thời gian ngắn không có biện pháp hấp thu nhiều Năng lượng như vậy, nhưng Vu Tháp thần bí thì càng nhiều càng ít.
← Ch. 534 | Ch. 536 → |