Vay nóng Tinvay

Truyện:Ma Thú Lãnh Chúa - Chương 060

Ma Thú Lãnh Chúa
Trọn bộ 833 chương
Chương 060: Ai là kẻ ác tâm nhất
0.00
(0 votes)


Chương (1-833)

Siêu sale Lazada


Nếu nói Tà nhãn cùng Giác phong thú công kích làm kẻ khác chấn động, vậy khô mộc chiến sĩ càng làm kẻ khác rung động không thôi.

Thân cao hơn mười thước, cả người đều là bắp thịt to lớn. Càng kinh khủng nữa là mỗi một đốt ngón tay lại có một cái đinh bén nhọn, dữ tợn dọa người, chỉ cần một kích liền xuyên thủng thân thể phong lang như đậu hủ vậy.

Hung khí hình người?

Nhìn khô mộc chiến sĩ các đốt ngón tay đầy đinh nhọn, đừng nói là Tác Phỉ Á cùng đám người thần điện kỵ sĩ Khắc Lỗ Tư mà kể cả Dương Lăng cũng rung động không thôi. Không nghĩ tới tại sâu bên trong rừng hấp thu đại lượng thiên địa linh khí và sinh mệnh năng lượng, đám người khổng lồ này lại tiến giai trở lên kinh khủng như vậy.

Sau khi tiến giai, khô mộc chiến sĩ mặc dù không có Lang nha bổng, nhưng các đốt ngón tay lại dài ra những cái đinh kinh khủng, hơn nữa thân thể bọn họ cao lớn cùng với sức mạnh vô hạn, quả thực là một hung khí hình người. Dương Lăng không nghi ngờ chút nào cho dù đối mặt với cỗ xe tăng nước Mỹ mới nghiên cứu thành công, khô mộc chiến sĩ chỉ cần một quyền là quét sạch mọi chướng ngại.

Rung động, thật sự quá rung động.

Nhìn ma thú đại quân dưới tay Dương Lăng, nhìn lực công kích kinh khủng của chúng, tự suy nghĩ mình có kinh nghiệm phong phú thần điện kỵ sĩ Khắc Lỗ Tư cùng pháp sư che mặt Mật Tuyết Nhi rung động không thôi. Đối mặt đàn phong lang đang đói bụng, bọn họ mặc dù cũng có biện pháp đánh lui, nhưng tuyệt đối không có giống như Dương Lăng dễ dàng, hung mãnh như vậy.

Tàn sát, không một chút lo lắng tàn sát!

Nhìn Tà nhãn, Giác phong thú cùng khô mộc chiến sĩ điên cuồng công kích, lại nhìn phong lang tuyệt vọng, Tác Phỉ Á cùng đám người Thần điện kỵ sĩ Khắc Lỗ Tư đều dừng công kích lại. Không cần suy nghĩ nhiều, bọn họ cũng hiểu được đàn phong lang này đã gặp phải một thiết bản, một khối thiết bản thật to.

Lao lên vài lần, mắt thấy không những không thể lao lên, ngược lại thương vong thảm trọng, con sói đầu đàn tru lên một tiếng dài, chuẩn bị dẫn theo bầy sói chuẩn bị lẩn tránh tới nơi hoang dã. Không nghĩ tới cơn ác mộng còn ở phía sau, theo một tiếng ra lệnh của Dương Lăng, đông đảo ma thú khát máu bắt đầu dữ tợn đuổi theo.

Tà nhãn hành động chậm trạp, truy đuổi không có tác dụng lớn, nhưng Giác phong thú với tốc độ rất nhanh đúng là cơn ác mộng của phong lang. Vô luận chúng nó chạy nhanh bao nhiêu, vô luận chúng nó trốn vào đâu cũng tránh không khỏi đàn Giác phong thú đuổi giết. Tại tràng đuổi giết sực mùi máu tanh này, thú một sừng tốc độ như tia chớp, châm độc khó lòng phòng bị cùng với hàm răng sắc bén, phát huy tác dụng rất lớn.

Giác phong thú chiến tích tráng lệ, nhưng khô mộc chiến sĩ càng thêm kinh khủng, dưới sự chỉ huy của Dương Lăng, chúng nó dứt khoát lăn từ trên sườn núi xuống. Dọc theo đường đi, giống như cái xe lu tạo thành một con đường máu, đinh sắc nhọn giống như lưỡi đao của tử thần quét ngang qua lũ phong lang không kịp né tránh.

Nhìn đông đảo ma thú công kích sắc bén, mặc kệ thần điện kỵ sỹ Khắc Lỗ Tư hay là pháp sư che mặt Mật Tuyết Nhi trong khoảng thời gian ngắn đều nói không ra lời. Mặc dù bọn họ đều chứng kiến không ít quy mô lớn kỵ binh chiến đấu, nhưng chưa thấy qua ma thú đại quân nào công kích kinh khủng và tàn nhẫn đến như vậy.

Hắn rốt cuộc là ai, xuất thân từ gia tộc nào trên đại lục?

Nhìn Dương Lăng đứng ở cách đó không xa, pháp sư che mặt Mật Tuyết Nhi nghi hoặc không thôi. Nàng chưa thấy qua triệu hồi sư nào có thể triệu hồi nhiều ma thú đến như vậy, cũng chưa thấy qua Tà nhãn cùng Giác phong thú lợi hại đến như vậy. Ở Đặc Lạp Tư sâm lâm, đám ma thú cấp thấp này tùy ý đều có thể thấy được, không chịu nổi một kích. Không nghĩ tới trong tay Dương Lăng, chúng nó lại có lực công kích kinh khủng đến như vậy.

Chẳng lẽ hắn đến từ Ba Khắc Lỗ gia tộc thần bí hoặc là Tư Ba Khắc gia tộc cổ xưa?

Nhớ tới đạo sư trước kia có giảng qua, Mật Tuyết Nhi trong lòng vừa động, nhớ tới một ít gia tộc thực lực khổng lồ không muốn người biết. Chỉ có bọn họ mới có năng lực thần bí đến như vậy, cũng chỉ có bọn họ mới có thể bồi dưỡng ra một hậu duệ xuất sắc như Dương Lăng. Nếu không, tuyệt đối không thể giải thích được tại sao Dương Lăng tuổi còn trẻ như vậy lại có năng lực nổi bật như thế.

Vốn Mật Tuyết Nhi còn chuẩn bị lấy danh nghĩa giáo đình đòi Dương Lăng giao ra Xà yêu huyết trượng, nhưng nhìn thấy thực lực cường đại của hắn, không khỏi thầm nghĩ từ từ tính kế. Liên hợp vài tên pháp sư và võ sĩ của giáo đình, có lẽ việc đánh bại bản thân Dương Lăng không phải khó, nhưng nếu làm cho gia tộc truyền thừa mấy ngàn năm sau lưng hắn tức giận, có lẽ sẽ mang đến cho giáo đình phiền toái rất lớn.

Trong cơn thất thần, Mật Tuyết Nhi không hề phát giác ra chẳng biết lúc nào Khắc Lỗ Tư ánh mắt âm độc, đố kỵ nhìn Dương Lăng ở cách đó không xa.

Dưới sự hợp lực đả kích của đông đảo ma thú, rất nhanh phong lang gần như toàn quân chết hết, chỉ còn một vài con may mắn chạy thoát. Khắp nơi đều là thi thể chó sói co quắp, máu chảy thành sông, sườn núi một mảnh đỏ bừng.

-Ngươi chính là Dương Lăng, tên triệu hồi sư đánh chết xà quái chín đầu?

Sau khi lấy lại tinh thần, Mật Tuyết Nhi mặc dù biết rõ nhưng vẫn hỏi trước.

Quay đầu lại nhìn, nhìn cơ thể mảnh khảnh duyên dáng của Mật Tuyết Nhi, nhìn mái tóc dài màu vàng cùng đôi mắt trong suốt của nàng, Dương Lăng không khỏi nhìn vài lần. Mặc dù đối phương che một cái khăn che mặt, nhưng hắn có thể dám chắc, đây là một mỹ nữ, một mỹ nữ cực kỳ xinh đẹp.

-Hừ, nhìn cái gì vậy, còn không nhanh đem lũ ma thú đang tàn nhẫn nuốt chửng thi thể phong lang của ngươi thu hồi lại? Đừng có làm cho chúng ta ghê tởm?

Thấy Dương Lăng nhìn chằm chằm Mật Tuyết Nhi, Khắc Lỗ Tư rất là bất mãn.

-Hắc hắc, rất là xin lỗi đã khiến ngươi ghê tởm. Nhưng nhìn thấy mấy tên để mắt trên trời ta cũng rất ghê tởm.

Chẳng biết vì sao, vừa nhìn thấy tên Khắc Lỗ Tư, cái bộ dáng tự cao tự đại, Dương Lăng cảm giác cả người đều không thoải mái.

Làm người khác ghê tởm, con mắt để trên trời?

Vừa nghe Dương Lăng nói như vậy, Mật Tuyết Nhi bật cười, mà Khắc Lỗ Tư lại tức giận đến sắc mặt tái nhợt. Từ trước tới nay, hắn vẫn tự cho mình dung mạo anh tuấn cùng với tự hào về thân phận cao quý, trước khi gia nhập giáo đình bên người mỹ nữ nhiều đến mức không thể nhớ rõ. Bây giờ Dương Lăng lại dám nói ghê tởm chính mình.

Vô cùng tức giận, Khắc Lỗ Tư vốn định hung hăng giáo huấn Dương Lăng nhưng nhìn đông đảo ma thú đang điên cuống cắn xé thi thể phong lang, lại không dám coi thường vọng động, hung hăng nói:

-Hừ, ngay cả người đàn bà của mình cũng không bảo vệ được, làm sao tính là một tên nam nhân

-Ta có phải nam nhân hay không, đem mẹ ngươi đến đây thử là biết biết!

Không chút do dự, Dương Lăng há mồm nói lại.

-Ngươi....

Khắc Lỗ Tư tức giận thiếu chút nữa hộc máu, gắt gao nắm thanh trường thương trong tay. Sắc mặt lúc xanh lúc trắng, hận không được đem Dương Lăng tại chỗ đốt thành tro bụi.

Ma Thú Lĩnh Chủ.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-833)