← Ch.627 | Ch.629 → |
Làm thế nào bây giờ?
Nhìn Vũ Ma với thực lực kinh người, mọi người càng lúc càng lo lắng. Một mình một ngựa xông vào nơi ở của Cách Lâm Gia tộc, mở đường máu ở trong đông đảo Võ sĩ đao phong cao cấp, đã chứng minh thực lực của hắn. Mặc dù bị lời nguyền rủa đáng sợ, thân thể không có biện pháp khôi phục hoàn toàn, nhưng lực công kích không phải nhỏ, quyết không phải là Thượng vị thần đỉnh bình thường có thể đối phó.
Truyền thuyết, sau khi chạy ra khỏi Thiên Sơn, Vũ Ma bị thương nặng, đám cừu gia truy sát có Lưu lãng giả thực lực Thượng vị thần đỉnh, có Khổ tu giả thực lực cao siêu, thậm chí còn có mấy người Thần chức cường giả. Song, ở tình huống như vậy, hắn vẫn có thể sống sót, giết chết từng tên cừu gia truy sát mình. Thực lực của Vũ Ma kinh khủng đến mức nào có thể tưởng tượng được.
Trực diện giao chiến, cho dù cùng xông lên, mọi người sợ rằng cũng không phải đối thủ, vội vã lui lại cũng không phải biện pháp, đối phương mặc dù mất một chân, nhưng tốc độ vẫn khiến kẻ khác sợ hãi, đừng nói là Lưu lãng giả chỉ có thực lực Trung vị thần và Hạ vị thần, mà ngay cả Lý Tra Đức Sâm có thực lực Thượng vị thần đỉnh cũng kém quá nhiều. Hoảng hốt chạy trốn, sợ rằng còn chết nhanh hơn.
"Chúng ta không có Thần Khí hộ thể, mà dù có ngươi cũng đừng mong cướp được" Lý Tra Đức Sâm trầm giọng nói. Có thể ở trong cơn mưa lớn thế này mà tìm được vị trí chính xác của nhóm mình trong Thần Ma mộ tràng rộng lớn này, cho thấy rằng Vũ Ma đã có chuẩn bị mà đến. Chạy không có biện pháp, hoặc là giao Thần Khí ra, quỳ xuống đất xin tha thứ, hoặc là không chết không ngừng. So sánh với nhục nhã mà xin tha, Lý Tra Đức Sâm chọn chiến đấu.
"Có thể hay không cuốn người này vào Không gian Vu tháp, dựa vào Vu Tháp giết chết hắn?" Nhìn Vũ Ma khí thế bức người, Dương Lăng tìm biện pháp đối phó, nhớ đến làn sương trắng trong Không gian Vu tháp có thể hạn chế lực lượng và tốc độ kẻ địch. Trầm ngâm một lát, hắn lắc đầu, bỏ ngay ý nghĩ cực kỳ mạo hiểm này đi, phất tay triệu Thi vu vương và Áo Phỉ Lệ Á ra. Thực lực của Vũ Ma quá cao siêu, mạnh hơn Sát thủ Lưu Độc vô số lần. Đầu tiên không nói có thể mang đối phương vào Không gian Vu tháp hay không, có thể đối phó hay không lại là một vấn đề rất lớn. Không gian Vu tháp là nhà của Ma thú đại quân, cũng là địa điểm tránh nạn cuối cùng của mình. Nếu không chỉ không có cách đối phó với Vũ Ma, ngược lại còn bị hắn phá hoại, hậu quả không thể nào tưởng tượng đượ. Cùng với việc mạo hiểm đem hắn vào trong, còn không bằng đem hai người Áo Phỉ Lệ Á và Thi vu vương đã nắm giữ Ma Thần chiến trận ra đánh với đối phương.
"Hừ, Đao phong Võ sĩ của Cách Lâm Gia tộc"
Nhìn thanh trọng kiếm trong tay Lý Tra Đức Sâm, Vũ Ma hừ lạnh một tiếng, vô ý thức nắm chặt cây trượng trong tay. Trăm ngàn năm qua, mặc dù vẫn che dấu tung tích, không muốn dễ dàng bại lộ tung tích nhưng chỉ cần gặp phải một tên Võ sĩ của Cách Lâm Gia tộc, hắn không tha một ai, giết chết hết. Nhưng, khi hắn đang chuẩn bị giết chết Lý Tra Đức Sâm, thì lại nhìn cái cằm và khuôn mặt của hắn, lại có cảm giác quen thuộc.
"Ồ, sao lại giống thế chứ" nhìn khuôn mặt của Lý Tra Đức Sâm, một khuôn mặt xinh đẹp hiện lên trong lòng Vũ Ma.
"Một kích trí mạng" Nhìn thấy đại chiến đã không thể tránh khỏi, Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức không để ý thực lực chênh lệch, quyết đoán ra tay, thanh trường kiếm sắc bén bắn ra, lập tức cả người hóa thành một tia sáng, lao về phía Vũ Ma. Không cần một kích trí mạng, nhưng chỉ cần liều chết khiến đối phương rối loạn, sẽ tạo cơ hội cho đám người Dương Lăng và Lý Tra Đức Sâm lao ra. Trong đoàn người, Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc có nhiều người nhất, thực lực kém nhất. Ngoại trừ hắn, thì tất cả đều chỉ có thực lực Lĩnh vực, thậm chí Thánh vực. Chỉ cần Vũ Ma ra tay, không biết chừng sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn. Hoảng sợ lui lại, có lẽ đám người Dương Lăng và Lý Tra Đức Sâm còn thoát thân, nhưng đám kim sắc đầu bồng võ sĩ tuyệt đối sẽ chết.
Vì Tộc nhân, Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức chỉ có thể lao lên.
Hô.
Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức tốc độ rất nhanh, bao phủ trong một đoàn kiếm khí sắc bén xẹt qua không trung, giống như một con thiêu thân biết rõ phía trước đầy nguy hiểm cũng không lùi bước.
"Hừ, muốn chết"
Vũ Ma hừ lạnh một tiếng, rút một thanh nhuyễn kiếm trong suốt từ cây trượng ra. Một kiếm chém đứt thanh kiếm của Kiếm Thần, sau đó tiến lên một bước, trực đâm vào ngực đối phương, không thèm để ý đến kiếm khí sắc bén của Kiếm Thần.
Phốc.
Thanh nhuyễn kiếm sắc bén không hề bị áo giáp của Kiếm Thần cản lại, đâm vào ngực hắn, chuẩn xác đâm vào Thần Cách của hắn. Tốc độ nhanh đến mức Kiếm Thần không kịp né tránh, chỉ cảm thấy mắt hoa lên, kiếm của đối phương đã đâm vào, một cỗ uy áp khôn cùng cũng theo đó mà xuất hiện, trong nháy mắt ý thức trở nên mơ hồ, hành động khó khăn.
"A, Sinh mệnh lao lung"
"Lôi đình phong bạo"
Thấy tình hình của Kiếm Thần không ổn, mọi người hoảng sợ, đám người Tinh Linh Đại Tế Tự và Lý Tra Đức Sâm quyết đoán ra tay. Thi vu vương và Áo Phỉ Lệ Á hợp sức thi triển Ma Thần chiến trận xông lên. Đáng tiếc tốc độ của Vũ Ma thật sự quá nhanh, ngay lập tức không kịp cứu viện.
"Không gian Trói buộc"
Đúng lúc nguy cấp nhất, Dương Lăng vốn định dẫn Vũ Ma vào Cấm chế mới ra tay, không thể không lao ra, rút Chiến Hồn Đao ra, bắt Vu ấn Thuấn di ra ngoài, một đao chém vào cổ Vũ Ma.
Ông.
Chiến Hồn Đao ngâm lên một tiếng như tiếng gọi của Tử thần, nhiếp lấy hồn phách, một cỗ Sát khí ngập trời theo đó mà xuất hiện, ra sau nhưng tới trước, nhưng trong nháy mắt đã đến trước mặt Vũ Ma.
"Ồ, Không gian Thuấn di Pháp tắc?" Vũ Ma kêu lên sợ hãi, lập tức tay trái vung lên, nắm chặt lấy Chiến Hồn Đao gần trong gang tấc, tay kiếm lại đẩy mạnh, đâm thẳng vào Thần Cách trong cơ thể Kiếm Thần. Cho dù lọt vào vòng vây của mọi người cũng không hề sợ hãi.
Mạnh, quá mạnh.
Dương Lăng hoảng hốt, vốn nghĩ rằng cho dù không chém đứt đầu đối phương, thì ít nhất cũng có thể ép đối phương lùi lại vài bước, cứu được Kiếm Thần. Không ngờ rằng, đối phương dùng tay không cũng bắt được Chiến Hồn Đao, thật không thể nào tin nổi.
"Liên Hoàn Hồn bạo"
Dương Lăng quát lên một tiếng, một đạo Liên Hoàn Hồn bạo trực tiếp công kích Linh hồn của đối phương. Rồi cả người cuộn tròn như bánh xe, cố gắng rút ra Chiến Hồn Đao đang bị đối phương nắm lấy, một cước đá bay Kiếm Thần ra ngoài.
Tất cả, rất là nhanh.
Sau khi tiến giai đến Trung cấp Hồn Vu, Ngũ Hành độn thuật của Dương Lăng đã thành thục, nhanh đến mức nằm ngoài tưởng tượng của mọi người. Đám người Thi vu vương và Lý Tra Đức Sâm ra tay trước mới đến được nửa đường, hắn đã cùng với Vũ Ma đánh một hiệp, cứu được Kiếm Thần suýt nữa thì chết.
"Ha ha ha, tốt, tốt, không hổ là tên có Thần Khí hộ thể, đáng giá cho ta ra tay"
Nhìn Dương Lăng kinh nghiệm phong phú, một chiêu là lui, nhìn vết thương trong lòng bàn tay do Chiến Hồn Đao lưu lại, Vũ Ma há miệng cười to, sắc mặt biến đổi, như là tảng băng không có chút biểu tình gì, trong cơ thể tản mát ra một cỗ Năng lượng ba động mênh mông, một hơi thở lạnh lẽo lan ra ngoài. Hơi thở lạnh lẽo trong phạm vi nào thì hạt mưa như thủy ngân rất nặng nề, mỗi một giọt đều rất sắc bén, dễ dàng xé rách áo giáp và da thịt của mọi người. Đám người Thi vu vương và Lý Tra Đức Sâm là Thượng vị thần thần còn có thể miễn cưỡng ngăn cản, nhưng đám người Tinh Linh Đại Tế Tự và Ba Đặc Lặc chỉ là Trung vị thần thì lại luống cuống tay chân. Còn đám Võ sĩ chỉ là Lĩnh vực hay Thánh vực thì vết thương đầy mình. Vũ Sát Không gian, tuyệt chiêu của Vũ Ma, rốt cuộc hiện ra hàm răng dữ tợn trước mặt mọi người.
"Đi, đi mau, không phải Thượng vị thần thì đi hết đi, nhanh" Dương Lăng nắm lấy Ba Đặc Lặc không biết sống chết liều mạng lao lên, quyết định thu hắn và Yêu Cơ ở trong lều vào Không gian Vu tháp, ra lệnh cho đám người Kiếm Thần và Tinh Linh Đại Tế Tự nhanh chóng rời đi. Vũ Ma quá cường đại, Thượng vị thần còn không thể nào chiếu cố được mình, những tên chỉ có thực lực Trung vị thần hay Hạ vị thần không chịu nổi một chiêu.
"Nhanh, chạy vào rừng nhanh"
"Nhanh, chạy mau"
Nhìn Dương Lăng đang nhảy về phía Vũ Ma, nhìn đám người Thi vu vương, Áo Phỉ Lệ Á, Y Lệ Toa và Lý Tra Đức Sâm đang liều mạng cầm chân đối phương, Kiếm Thần quyết đoán xoay người rời khỏi, dấn theo moi người chạy về phía khu rừng rậm ở xa xa, cắn răng dùng hết sức lực bản thân. Thời gian là tính mạng, chậm một khắc, thì đám người Dương Lăng lưu lại cản đường lại nguy hiểm thêm một chút. Tình thế đám người Dương Lăng không ổn, cùng lúc đó, Địch Áo ở trên một sườn núi xa xôi lại đang rất thoải mái.
"Thiếu gia, Vũ Ma đã ra tay" một gã do thám đột nhiên chui ra từ trong lòng đất, thông báo cho Địch Áo tin tức mới nhất"
"Ha ha ha, rất tốt, không ngờ rằng, ngay cả lão quái vật Vũ Ma cũng tự mình ra tay. Lần này ta xem tên Dương Lăng này chết như thế nào" Địch Áo cười to, nắn nắn cái mông đít vừa to vừa mềm mại của một tên thị vệ nữ, nắm eo nhỏ của nàng ôm chặt vào người.
"Thiếu gia, thực lực Vũ Ma rất mạnh mẽ, dù chúng ta xông lên cũng không nhất định là đối thủ của hắn, nếu hắn móc lấy Thần Cách của Dương Lăng, vậy" Lão già áo đen Duy Tháp Lợi nhíu mày, hắn mặc dù rất mạnh mẽ, ngón tay có đeo một cái Long đầu giới chỉ hai đầu rồng, nhưng hắn không dám chắc đối phó được Vũ Ma.
"Hắc hắc, Duy Tháp Lợi, ngươi nghĩ nhân vật như Vũ Ma còn muốn Thần Cách của một Thượng vị thần sao?" Địch Áo cười lạnh, rất là tự tin, sờ sờ bộ ngực mềm mại của mỹ nhân trong ngực.
← Ch. 627 | Ch. 629 → |