← Ch.691 | Ch.693 → |
Vì khinh thường khiến cho Linh hồn bị thương nặng, nên Cự Long Lĩnh chủ Khoa Lôi Tát càng không phải đối thủ của Dương Lăng. Không chống được thanh Chiến Hồn Đao sắc bén, càng không chống được Linh hồn công kích kinh khủng, bị những đòn tấn công liên tiếp của Dương Lăng khiến thương thế càng lúc càng nặng, dùng tất cả sức lực của bản thân cũng không thể nào lao ra được.
"A... chết đi, tất cả chết hết đi"
Nhìn Ma thú đại quân có ở khắp nơi, nhìn Dương Lăng theo sát như hình với bóng, càng đánh càng hăng, Cự Long Lĩnh chủ Khoa Lôi Tát tuyệt vọng hoàn toàn. Rít lên một tiếng rồi niệm một đoạn chú ngữ, chuẩn bị tự bạo Thần Cách. Từ khi tộc nhân bị tàn sát gần hết, mất đi liên lạc với Long Thần, hắn chưa từng thấy qua, cũng không tin vào kỳ tích. Không còn đường để chọn, hắn quyết định lựa chọn tự bạo, dù có chết cũng phải kéo theo đám người Dương Lăng chôn cùng.
"Không tốt"
Nhìn Khoa Lôi Tát đột nhiên rút lại thành một vòng như con Rùa rụt cổ, nghe tiếng chú ngữ hắn niệm, Dương Lăng hoảng sợ, tăng tốc xông lên, chém mạnh xuống một đao. Một người có thực lực Thượng vị thần đỉnh tự bạo Thần Cách đã rất đáng sợ, vậy một tên Thần chức cường giả cấp tám đỉnh tự bạo Thần Cách, uy lực sẽ đến mức nào.
Phốc....
Thanh Chiến Hồn Đao sắc bén bổ tung lớp vẩy dày trên người Khoa Lôi Tát, lưu lại một vết thương tận xương, một tia máu phụt lên không. Không ngờ rằng, Khoa Lôi Tát vì biết không thể nào thoát thân nên cắn chặt răng, không những không ngừng lại, mà còn không để ý tất cả tăng tốc độ niệm chú ngữ.
"Hừ, muốn chết"
Dương Lăng hừ lạnh một tiếng, toàn lực tấn công. Chiến Hồn Đao mang theo một tia Đao mang màu đỏ và tia chớp, hắn vốn còn chuẩn bị đánh Khoa Lôi Tát trọng thương rồi thuần hóa hắn. Bây giờ thấy đối phương muốn tự bạo thần cách, nên cũng không muốn giữ lại, thanh Chiến Hồn Đao sắc bén lao thẳng đến yết hầu đối phương, chuẩn bị trực tiếp cắt đứt yết hầu hắn, xem hắn còn niệm chú ngữ được nữa không.
Xuy...
Tốc độ của Dương Lăng rất nhanh, nhưng Kim Bằng ở một bên quan chiến còn nhanh hơn, "Xuy" một tiếng hòa thành bản thể, cánh khẽ vỗ nhẹ một cái đã đến trước mặt Cự Long Lĩnh chủ Khoa Lôi Tát. Cự trảo sắc bén đâm thẳng vào bụng đối phương, chuẩn xác nắm chặt Thần Cách, nhẹ nhàng sờ một cái, Khoa Lôi Tát đang muốn chết kêu lên thảm thiết, cả người run run, không thể nào niệm chú ngữ được nữa.
"Hắc hắc, muốn Tự bạo Thần Cách ư, không dễ vậy đâu" Kim bằng cười lạnh, lại dùng sức sờ nắn, khiến Khoa Lôi Tát đau đến mức mặt không còn chút máu, lạnh lùng nói tiếp: "Đối đầu với Ma Thú Thần hệ chúng ta, ngươi muốn chết cùng khó"
Cự Long Lĩnh chủ Khoa Lôi Tát rất mạnh, một người đã chống lại được sự liên thủ của đám người Thi vu vương và Áo Phỉ Lệ Á, nhưng trước mặt Kim Bằng mà nói, thực lực còn kém xa. Huống hồ, đối phương còn bị thương rất nặng, rất nhanh, Thần Cách bị nắn mạnh vài cái khiến Khoa Lôi Tát đau đến mức không muốn sống, máu chảy quá nhiều, Linh hồn bị thương nặng hơn, ý thức càng lúc càng mơ hồ.
"La Đức Lý Cách Tư lập tức phong tỏa cả Cự Long tòa thành, quét dọn chiến trương thật nhanh" Phân phó vài câu, Dương Lăng ép một giọt máu ra, thuận lợi thuần hóa Cự Long Lĩnh chủ Khoa Lôi Tát.
Thượng Cổ Thần ma có các thần thông riêng của mình, Thần thú Vị Diện lưu lãng cũng không ngoại lệ. Lúc đầu, mặc dù may mắn thuần hóa được Kim Bằng, nhưng không có nghĩ là sẽ thuần hóa được Thần thú khác và Thượng Cổ Thần ma. Tuy nhiên, sau khi tiến giai đến Cao cấp Hồn Vu, mặc dù không có cách nào thuần hóa được, nhưng thuần hóa Khoa Lôi Tát còn không có vấn đề gì.
Có đội quân công kích từ xa như Liệt hỏa tinh linh, Ma thú đại quân là cao thủ phóng hỏa, có đám Hải Tộc như Y Lỵ Toa, cứu hỏa cũng rất giỏi. Rất nhanh, dưới sự cố gắng của mọi người, ngọn lửa đang thiêu hủy Cự Long tòa thành đã bị dập tắt hoàn toàn. Nhìn thấy sự cường hãn của Ma thú đại quân, bất kể là binh lính hay là người dân, hầu hết đều sáng suốt lựa chọn đầu hàng. Nhất là khi Cự Long Lĩnh chủ Khoa Lôi Tát quy thuận Ma thú đại quân hiện thân, thì đám Cự Long và binh lính còn đang ngoan cố chống cự cũng giơ tay đầu hàng. Lúc trời bắt đầu hửng sáng thì cả Cự Long tòa thành đã hoàn toàn rơi vào tay Ma thú đại quân, tình hình nhanh chóng được ổn định.
Sau khi thuần hóa Cự Long Lĩnh chủ Khoa Lôi Tát, Dương Lăng thuận lợi có được trí nhớ của hắn, nhưng rất khổng lồ, ngay lập tức Dương Lăng không có thời gian và tinh lực để sửa sang lại. Nói chuyện một lát với Khoa Lôi Tát, rất nhanh hắn hiểu được không ít chuyện.
Thì ra, đúng như trong truyền thuyết, rất lâu trước kia, Cự Long sơn mạch tài nguyên phong phú là nhà của đám Viễn cổ Cự Long, các loài Cự Long sinh sống ở đây. Cho dù các Đại thần hệ và Đại gia tộc tung hoành ở các Vị Diện cũng không dám dễ dàng bước vào vùng đất được Long Thần bảo vệ và chúc phúc. Khoa Lôi Tát là con của một con Cự Long và một con Thần Quy sinh ra, trong cơ thể chảy máu của Viễn cổ Cự Long. Dựa vào thiên phú và cố gắng hơn người, tuổi còn rất trẻ đã tu luyện đến Thượng vị thần đỉnh, đạt được sự ghi nhận của tộc Cự Long. Trải qua thời gian dài tu luyện và thử thách, thuận lợi trở thành Chấp sự trưởng lão của tộc Cự Long.
Cự Long sống rất tự tại, không hề phải lo lắng gì ở Cự Long sơn mạch. Song, một tai họa không ai nghĩ ra đột nhiên phủ xuống. Vân Trung thành cầm đầu mấy Thế lực lớn, đột nhiên hợp sức tập kích Cự Long tòa thành, lòng dạ độc ác, ngay cả đám Ấu Long mới sinh cũng không buông tha. Phản ứng lại, đám Cự Long cũng nhanh chóng chặn lại kẻ địch tấn công, thậm chí còn phản kích lại. Đáng tiếc, kẻ thù quá nhiều, quá cường đại, mặc dù chiến đấu quên mình cũng không làm nên chuyện gì. Cự Long tòa thành rơi vào trong tay kẻ thù, Cự Long ở Cự Long sơn mạch hầu hết đều bị tàn sát hết.
Ngày thảm họa đó, Khoa Lôi Tát đang du lịch ở bên ngoài, biết được tình hình đã nhanh chóng quay lại, nhưng đáng tiếc đã quá muộn. Vì điều tra rõ trắng đen, vì có một ngày báo thù được Vân Trung thành và các Thế lực lớn, hắn đã tự phong ấn hầu hết thực lực, thay đổi trang phục, hóa thành một gã Lưu lãng giả bình thường ẩn ở trong Cự Long sơn mạch. Sau khi các Thế lực lớn rút khỏi Cự Long sơn mạch, hắn lập tức nắm lấy cơ hội ngàn năm có một này, một lần nữa chiếm lấy Cự Long tòa thành. Âm thầm điều tra nguyên nhân của vụ huyết án năm đó. Vì thế, hắn rất cẩn thận và ẩn nhẫn, ngoại trừ chiếm cứ vùng đất hơn mười vạn dặm xung quanh Cự Long tòa thành, thì hắn không chủ động tấn công Lãnh địa khác, ẩn nhẫn chịu đựng.
Nhìn Cự Long Lĩnh chủ Khoa Lôi Tát ở trước mặt, Dương Lăng thầm than trong lòng, không thể không phục sự cứng cỏi và cố chấp của hắn. Ở tình huống mối thù treo ở trên đầu, còn có thể ẩn giấu cả triệu năm, có thể giữ được sự cẩn thận dài như vậy, điều này không phải người bình thường có thể làm được, không hổ là một lão Rùa già tu luyện thành tinh.
"Đại nhân, trải qua điều tra, ta hoài nghi rằng Thành chủ Vân Trung thành đã hợp sức cùng với vài Thế lực lớn khác đã giết chết Long Thần của chúng ta, vì diệt trừ hậu hoạn nên mới ra tay tiêu diệt Cự Long sơn mạch chúng ta" Khoa Lôi Tát rơi lệ, quỳ xuống trước mặt Dương Lăng: "Đại nhân, người nhất định phải giúp ta, giúp ta giết chết lão già Thành chủ Vân Trung thành"
Vừa bị Dương Lăng thuần hóa, Khoa Lôi Tát mặc dù không thể nào phản kháng ý chí của Dương Lăng, nhưng trong lòng vẫn rất không thoải mái. Nhưng, khi hắn hiểu thêm về thực lực của Dương Lăng, hiểu rõ thực lực và tiềm lực của Ma Thú Thần hệ, hắn cam tâm tình nguyện gia nhập Ma Thú Thần hệ. Triệu năm nay, hắn đã xâm nhập Long Sào ở bên dưới Cự Long tòa thành, dùng danh nghĩa mà âm thầm tìm biện pháp cứu sống và ấp ra không ít Cự Long. Nhưng dùng để bảo vệ Cự Long tòa thành còn không có vấn đề gì, nhưng dùng để báo thù lại không làm được.
Bất kể là Vân Trung thành cao cao tại thượng, hay là các Thế lực lớn như A Khuê Long thần hệ, tất cả đều không phải một Lĩnh chủ nhỏ bé như hắn có thể đối phó. Một đội Thiên Sứ 12 cánh là có thể dễ dàng hủy diệt cả Cự Long tòa thành, huống hồ là Thành chủ Vân Trung thành có thực lực cường đại, có thể tự do ra vào Thần Chi Tù Lao trong truyền thuyết. Với thực lực của bản thân, Khoa Lôi Tát hiểu rằng không thể nào tìm các Thế lực lớn năm đó báo thù. Nhưng, hiểu được tiềm lực của Ma thú đại quân, hắn đã thấy được hy vọng báo thù. Là một Thần hệ vừa ra đời, Ma Thú Thần hệ còn rất nhỏ bé, thậm chí còn không bằng một ít Lãnh địa và Đại gia tộc truyền thừa hàng chục triệu năm, nhưng hơn ở tiềm lực. Nếu Dương Lăng là Chủ Thần tương lai ra sức hỗ trợ, cũng không phải không thể báo thù, dẫn đại quân giết đến Vân Trung thành, cũng không phải là một giấc mơ không thể nào đạt được?
Vân Trung thành?
Dương Lăng lắc lắc đầu, với thực lực của Ma thú đại quân hiện nay, đối phó Thiên Sứ chiến đội 12 cánh còn không biết Hươu chết về tay ai, trực tiếp giết tới Vân Trung thành, tuyệt đối là muốn chết. Trầm ngâm một lát, hắn nhấp một ngụm Lang mỗ tửu rồi nói: "Khoa Lôi Tát, Ma Thú Thần hệ chúng ta không sợ bất cứ kẻ thù nào. Nhưng bây giờ còn chưa phải lúc xảy ra xung đột với các Đại Thần hệ khác"
"Ta hiểu, Đại nhân, nhiều năm như vậy ta cũng đã nhịn được, dù đợi thêm triệu năm nữa cũng được. Chỉ cần có một ngày có thể chặt đầu Thành chủ Vân Trung thành, bất kể bao lâu ta cũng đợi" Thấy Dương Lăng không có từ chối, Khoa Lôi Tát rất vui mừng, rốt cuộc thấy được một tia hy vọng. Chỉ cần có thể báo thù rửa hận, đừng nói là một triệu năm, mà cho dù dùng cả tính mạng mình, hắn cũng không tiếc.
"Được rồi, Khoa Lôi Tát, ngươi có nghe thấy Thông Thiên Tháp không?" Dương Lăng vừa nói vừa phất tay ra hiệu cho Khoa Lôi Tát đứng lên, hỏi hắn về Thông Thiên Tháp.
"Thông Thiên Tháp?" Khoa Lôi Tát chấn động cả người, hít một hơi thật sâu rồi nói: "Đại nhân, nếu ngươi tìm người khác hỏi, có lẽ còn không biết Thông Thiên Tháp là gì. Nhưng rất lâu trước kia, ta từng nghe Đại trưởng lão trong Tộc nói qua, ở tận sâu trong Cửu U Sơn mạch có một tòa Thông Thiên Tháp đáng sợ. Xung quanh là Thần giai ma thú hoành hành, Vong linh kinh khủng có thể thấy ở khắp nơi, địa hình hiểm trở, ngay cả một gã Thần chức cường giả cũng khó có thể đến gần, càng đáng sợ hơn là..." Mặt Khoa Lôi Tát tái lại, trầm ngâm không nói, như là nhớ đến chuyện gì rất kinh khủng vậy.
← Ch. 691 | Ch. 693 → |