Vay nóng Tima

Truyện:Ma Thú Lãnh Chúa - Chương 705

Ma Thú Lãnh Chúa
Trọn bộ 833 chương
Chương 705: Âm Ma
0.00
(0 votes)


Chương (1-833)

Siêu sale Lazada


Tinh Không tòa thành bốn phía là núi, so với Đà Phong tòa thành người đến kẻ đi tấp nập thì dân cư thường trú cùng dân cư lưu động đều ít hơn phân nửa, nhưng diện tích lại lớn hơn, thoạt nhìn cực kỳ rộng lớn. Tửu quán, lữ quán, thương điếm..., mỗi một tòa kiến trúc đều vừa cao vừa lớn. Nhất là giao dịch đại sảnh quan trọng nhất của lưu lãng tòa thành, càng được xây dựng lên trên một ngọn núi cao vút trong mây, khí thế hùng vĩ.

Nơi cực tây cằn cỗi, ma thú hoành hành, người thường định cư rất ít. Khách vãng lai tới Tinh Không tòa thành đều là lưu lãng giả đến từ các nơi, có người đến cực tây du lịch thám hiểm, có người tại Tinh Không tòa thành bán ra con mồi hoặc là vật phẩm đặc thù....

So với Đà Phong tòa thành, bởi vì người thường lui tới rất ít nên các vật phẩm bán ra trong giao dịch đại sảnh cũng không nhiều, tuyệt đại bộ phận vật phẩm đều chuyên nhắm vào các lưu lãng giả có kinh nghiệm nhất định. Chế tác tinh xảo, giá cả theo đó cũng cao hơn không ít, người bình thường cho dù có đến đây sợ cũng không mua nổi.

Sau khi đại khái hiểu rõ địa hình cùng tình huống của Tinh Không tòa thành, Dương Lăng dẫn mọi người đi thẳng đến giao dịch đại sảnh, chuẩn bị tìm vị diện thương nhân trong truyền thuyết để mua lấy tinh tiêu chỉ đường đến Vong Linh vị diện. Căn cứ theo tin tức từ khắp nơi, các thế lực lớn xác định mẫu sào đang ở Cửu U sơn mạch, phái ra rất nhiều tinh nhuệ tìm kiếm. Thời gian có hạn, sau khi mua được tinh tiêu phải nhanh chóng chạy tới Cửu U sơn mạch, nếu không, nói không chừng sẽ không kịp.

Đến Cửu U sơn mạch, nhiệm vụ quan trọng nhất chính là thăm dò Thông Thiên tháp, nhưng chỉ cần có thể, Dương Lăng cũng không muốn dễ dàng bỏ qua cơ hội thu lấy mẫu sào. Nếu nhanh chóng đuổi kịp, cái khác không nói, ít nhất cũng xem được tràng đại chiến giữa các thế lực lớn, thậm chí đục nước béo cò.

Giống như các tòa lưu lãng thành khác, giao dịch đại sảnh của Tinh Không tòa thành có ba tầng, chia làm khu bình thường, khu tinh phẩm cùng khu khách quý, diện tích rộng lớn. Nhưng đi khắp cả tòa giao dịch đại sảnh, Dương Lăng cũng không tìm thấy vị diện thương nhân chuyên bán tinh tiêu trong truyền thuyết, không ít người thậm chí cho tới bây giờ còn chưa nghe qua có người nào giống như vậy.

"La Đức Lý Cách Tư, tên ngâm du thi nhân kia lúc đầu rốt cuộc nói như thế nào?" Sau khi tìm đi tìm lại vài lần cũng không thấy mục tiêu, Dương Lăng cau mày, trầm giọng hỏi Thi Vu Vương ở phía sau.

"Đại nhân, việc này...." Thi Vu Vương dừng một chút, sau khi do dự thì cắn răng nói tiếp:" lúc ấy, ta tại trong một gian tửu quán gặp phải một lão đầu đang liều mạng uống rượu. Hắn tự giới thiệu mình là một ngâm du thi nhân. Từng đi đến tuyệt đại bộ phận các địa phương ở hỗn loạn vị diện, tại Tinh Không tòa thành từng gặp qua một vị diện thương nhân chuyên bán tinh tiêu.

Hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều!

Tìm hết cả tòa giao dịch đại sảnh cũng không thấy vị diện thương nhân trong truyền thuyết, trong lòng Thi Vu Vương so với những người khác càng thất vọng hơn. Sầu mi khổ kiểm, mang theo một sự ân hận thật sâu. Vì muốn cứu lại nữ nhi của mình, Dương Lăng đã không chối từ lao khổ, từ Cự Long sơn mạch xa xôi phong trần gió bụi chạy đến đây. Không ngờ, lại vì tin tình báo không đầy đủ của mình mà cuối cùng không thu hoạch được gì.

Lời của một lão tửu quỷ mà cũng tin?

Dương Lăng cười khổ lắc đầu. Nhìn Thi Vu Vương đang ân hận, lại nhìn tóc bạc trên đầu cũng như sự chua xót trong lòng hắn, khe khẽ thở dài một hơi. Yên lặng đi tới bên cạnh, không hề nói thêm điều gì. Tại trong mắt người khác, Thi Vu Vương cả ngày luôn tươi cười, thậm chí có chút biến thái, chỉ có Dương Lăng rõ ràng, ở sâu trong nội tâm Thi Vu Vương luôn thống khổ.

Không thể nghi ngờ, Thi Vu Vương lần này hành động quá nóng nảy. Nhưng là do mong ước quá lớn mà thôi.

"Đại nhân. Đây là tinh hạch của địa ngục tam đầu khuyển có thực lực lĩnh vực. Sau khi nuốt vào có thể nhanh chóng thành thần. Mỗi khỏa giá hai vạn mặc tinh. Ngài cần bao nhiêu khỏa?" Ngay khi Dương Lăng lắc đầu, chuẩn bị dẫn mọi người rời đi thì một gã trẻ tuổi chống quải trượng vừa nói vừa đi đến.

Chỉ thấy hắn tóc tai rối bù. Từ đầu gối chân trái trở xuống trống rỗng. Tựa hồ bản thân từng bị thương nặng. Quần áo trên người vừa rách lại vừa bẩn. Từ xa xa tản mát ra một cổ mùi vị khác thường. Tựa hồ đã hơn mười năm không tắm giặt. Nhìn bộ dáng, tựa hồ là một tên bán hàng thất bại. Hoặc là một tên lưu lãng giả sống ở tầng thấp nhất, chỉ có thể dựa vào bán đi một ít vật phẩm mà kiếm sống qua ngày.

"Hai vạn mặc tinh một viên tinh hạch. Ngài cần bao nhiêu. Ta sẽ bán hết cho ngài?" Nhìn tên trẻ tuổi lấy ra một đống ma thú tinh hạch lộn xộn, Dương Lăng cười cười. Đối với ma thú thần hệ mà nói, thần cách dưới hạ vị thần đã không còn đáng giá nhắc tới, huống chi là một quả ma thú tinh hạch chỉ có lĩnh vực thực lực?

"Ách, cái này..." tên tiểu phiến tử chân trái tàn phế chịu đả kích. Nhưng thắng lại da mặt dày. Trong đầu xoay chuyển nhanh." Đại nhân. Ngoại trừ tinh hạch. Ta còn có rất nhiều quáng thành cùng da thú hiếm thấy. Thần cách cũng có. Ngài có muốn xem hay không? Tuyệt đối là hàng tốt!"

" Thôi bỏ đi, ngươi cứ giữ lấy mà từ từ dùng." Nhìn cái không gian giới chỉ cáu bẩn của tên trẻ tuổi, Dương Lăng lắc đầu, dẫn mọi người nhanh chóng rời đi, chuẩn bị tại bên trong Tinh Không tòa thành đảo qua vài vòng, xem thử có thể tìm được tin tức liên quan gì hay không. Nếu thật sự không có, vậy cũng chỉ đành trực tiếp đi tiếp đến Cửu U sơn mạch.

" Đại nhân, vậy có cần người hướng đạo không? Tinh Không tòa thành có diện tích rất lớn, địa hình phụ cận càng thêm phức tạp, nhưng ta ở chỗ này đã sinh sống mấy ngàn năm, không có gì không rõ!" Tên trẻ tuổi không cam lòng đi vài bước theo sát đám người Dương Lăng. Mắt thấy quần áo Dương Lăng chế tác tinh xảo, có rất nhiều hộ vệ thực lực cường đại theo sau, thân phận tuyệt đối không phú thì quý, làm sao có thể bỏ qua cơ hội phát tài?

Tại Tinh Không tòa thành sống mấy ngàn năm, không gì không biết?

Dương Lăng trong lòng vừa động, lưu lãng tòa thành người đến kẻ đi đông đúc, người vừa đến đối với tất không quen, nhưng những tiểu nhân vật tồn tại nơi tầng chót nhiều năm, rất có thể lại biết được không ít chuyện. Nhanh chóng xoay người, nhàn nhạt nói: " Tốt, ta hỏi ngươi, Vị diện thương nhân mấy trăm năm trước ở đây bán tinh tiêu bây giờ đi đâu rồi?"

"Âm Ma, ngươi tìm..." ngưởi trẻ tuổi cả người chấn động, sắc mặt đại biến. Sau khi hiểu được ý của Dương Lăng liền xoay người rời đi. Mặc dù chỉ còn một chân nhưng lại chống quải trượng bước đi như bay, tựa như hận không thể chạy càng xa càng tốt, phảng phất như gặp phải chuyện gì cực kỳ kinh khủng.

"Không gian trói buộc!"

Theo một tiếng hừ lạnh của Dương Lăng, gã thanh niên còn chưa đi được bao xa cả người chấn động, như bị hóa đá không cách nào nhúc nhích. Không cách nào chạy trốn, không cách nào há miệng kêu cứu, thậm chí ngay cả muốn cử động đầu ngón tay cũng cực kỳ khó khăn!. Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện tại trên người hắn đang bao phủ bởi một vòng sương trắng nhàn nhạt. Trong khoảng thời gian này, theo sự hấp thu thiên địa linh khí cùng tín ngưỡng lực bạo tăng, vu lực cùng tinh thần lực của Dương Lăng đã tiến thêm một bước, uy lực của Không gian trói buộc vu thuật theo đó càng ngày càng mạnh. Có thể đột nhiên bao phủ phương viên mấy ngàn bộ, cũng có thể đột nhiên tác dụng trên người địch nhân, như định thân thuật khiến đối phương khó có thể nhúc nhích. Dùng một chiêu này để đối phó với tuyệt thế cường giả thì uy lực không lớn, nhưng dùng để đối phó với một tên lưu lãng giả bình thường thì dư sức.

Tuyệt thế cường giả ẩn dấu hơi thở?

Tên trẻ tuổi Ba Nhĩ âm thầm kêu khổ, hiểu được đã vô tình gặp phải cường giả chính thức. Vốn sau khi cảm giác được trong cơ thể Dương Lăng không có năng lượng ba động gì, hắn còn tưởng rằng Dương Lăng chỉ là một tên công tử ăn chơi dẫn đông đảo thị vệ đi du ngoạn. Không nghĩ tới, Dương Lăng mới là một tuyệt thế cường giả thâm tàng bất lộ.

"Tốt, rất tốt, ta vừa vặn đang thiếu một người hướng đạo!" Dương Lăng thuấn di đến trước mặt người trẻ tuổi, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một khối nguyệt hồn thạch, nhàn nhạt nói: " Dẫn ta đi gặp vị Âm Ma kia thì khối nguyệt hồn thạch này sẽ là của ngươi. Nếu không, ta không ngại đánh tan linh hồn của ngươi, để cho Tinh Không tòa thành lại có thêm một tên ngu ngốc!"

Luyện hóa linh hồn tên trẻ tuổi thì có thể trực tiếp thu lấy trí nhớ của hắn, nhưng sau lưng mỗi một tòa lưu lãng thành đều có tuyệt thế cường giả tọa trấn. Không tới lúc vạn bất đắc dĩ, Dương Lăng cũng không muốn tại bên trong tòa thành tùy tiện động thủ, không muốn phá hư quy củ của lưu lãng tòa thành. Dù sao, mặc dù xung quanh không có ai, nhưng cũng không dám cam đoán là ở một góc tối nào đó có cất giấu giám trắc ma pháp trận gì hay không, cũng không dám cam đoán có hay không đang bị tuyệt thế cường giả quan sát.

Nguyệt hồn thạch, nguyện hồn thạch ẩn chưa rất nhiều năng lượng có giá trị liên thành?

Nhìn nguyệt hồn thạch trong suốt trong tay Dương Lăng, tên trẻ tuổi Ba Nhĩ trong lòng đại chấn. Một khối nguyệt hồn thạch nho nhỏ, tựu cũng đủ đổi lấy mấy vạn mặc tinh, đủ cho hắn tìm mục sư tốt nhất chữa bệnh cho mẫu thân cũng như mang đến cuộc sống tốt đẹp nhất. Âm Ma của Khoa La Lạp đại liệt cốc thực lực cực kỳ kinh khủng, những ai tự tiện đi vào đều không có khả năng sống đi ra, nhưng với khỏa nguyệt hồn thạch giá trị liên thành này thì cũng đủ để đánh cuộc một phen. Huống chi, thực lực của đối phương lại kinh người như thế, nếu đi thì còn có một đường sinh cơ, không đi không chừng lập tức chết ngay chỗ này.

Từ sau lần mất đi một cái chân mấy trăm năm trước, cả nhà hắn đã lâm vào khốn cảnh. Ba Nhĩ không dám tưởng tượng, nếu mất đi cả trụ cột là hắn, thì mẫu thân bệnh nặng lâu năm sẽ xoay sở thế nào? Tên trẻ tuổi Ba Nhĩ thông minh liền phản ứng linh hoạt, nhanh chóng lựa chọn quyết định sáng suốt, ánh mắt đáng thương nhìn Dương Lăng.

" Không nên nghĩ đến việc chạy trốn, càng không nên ảo tưởng đến có ai có thể cứu ngươi. Ta đã lưu lại linh hồn ấn ký trong đầu ngươi; cho dù ngươi có chạy xa cả trăm dặm, cũng có thể trong nháy mắt đánh tan linh hồn của ngươi. Ngươi là một kẻ thông minh, hẳn là rất rõ ràng tiếp theo nên làm thế nào. Đạt được mục đích rồi, thì khỏa nguyệt hồn thạch này sẽ là của ngươi!" Dương Lăng phất tay triệt tiêu đi Không gian trói buộc, nghe tóm tắt một tí, rất nhanh hiểu được có chuyện gì xảy ra

Hóa ra, mấy trăm năm trước, ở Tinh Không tòa thành đột nhiên xuất hiện một thương nhân thực lực thâm sâu khó lường tự xưng là Âm Ma. Ngoại trừ bán ra một ít bảo vật hiếm thấy, còn âm thầm tiêu thụ tinh tiêu trong truyền thuyết. Đáng tiếc, vừa xuất hiện không bao lâu thì chẳng biết vì sao đột nhiên rời khỏi tòa thành, đi đến Khoa La Lạp đại liệt cốc cách đây mấy trăm dặm tiềm tu. Thỉnh thoảng mới đến tòa thành bổ sung vật tư. Số lần đến không nhiều lắm, nhưng lần nào cũng mua vào rất nhiều, tựa hồ đang làm thí nghiệm gì đó, ra tay rất hào phóng, nhanh chóng khiến cho hữu tâm nhân chú ý.

Vì cuộc sống, Ba Nhĩ biết được không ít tên dùng cách cướp đoạt mà kiếm ăn, âm thầm giúp bọn hắn bán đi một ít tang vật tại giao dịch đại sảnh. Có một lần nóng đầu, cùng mấy tên lớn gan lẻn vào Khoa La Lạp đại liệt cốc, giúp bọn hắn ở bên ngoài canh gác. Không ngờ bên trong sơn cốc đột nhiên truyền ra một trận thanh âm đáng sợ, mười tên cường đạo thực lực thần giai đi vào sơn cốc đều bị giết chết, Ba Nhĩ cũng trúng phải công kích vô hình, bất ngờ ngã xuống vách núi. Mặc dù sau đó may mắn tránh được một kiếp, nhưng cũng bởi vậy mà mất đi một cái chân trái. Dù đã cách đây mấy trăm năm nhưng nhớ tới sự kinh khủng lần đó, Ba Nhĩ vẫn không khỏi khiếp sợ.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-833)