← Ch.0515 | Ch.0517 → |
Mạnh Hạo trầm mặc một lát, nhìn chung quanh, bỗng nhiên tay phải vung lên, hơn một trăm viên đan dược lập tức bay lên, ở giữa không trung vỡ vụn hóa thành mảnh vỡ, thẳng đến chỗ hơn một trăm tu sĩ đang hôn mê ở xa xa, được chim anh vũ cùng miếng mỡ đông bảo hộ lúc trước kia, thẩm thấu, tan ra trên thân thể của những tu sĩ đang hôn mê kia. Hơn một trăm tu sĩ này toàn thân chấn động, đều chậm rãi mở hai mắt ra.
Bọn họ sau khi tỉnh dậy, cả đám đều có chút mờ mịt, nhưng rất nhanh liền thanh tỉnh lại, nhìn về bốn phía.
Xung quanh không còn núi, không còn đan tuyền, đến cả những ốc xá mà bọn họ tu kiến cũng đều không còn. Ngay cả hồ nước kia, giờ phút này cũng đã sớm biến mất, chỉ có một cái hố sâu tồn tại.
Hơn một trăm người này trầm mặc, đáy lòng chua xót, bọn họ thật vất vả mới ở chỗ này tìm được sự an toàn, có thể thuận lợi tu hành, nhưng hôm nay tất cả đều mất hết rồi.
- Không còn động phủ, ta có thể đi cướp một cái động phủ khác cho các ngươi!
Mạnh Hạo chậm rãi mở miệng, hơn một trăm người này toàn bộ ngẩng đầu, nhìn Mạnh Hạo.
- Không còn đan tuyền, ta có thể tạo nên một đan tuyền mới cho các ngươi!
Mạnh Hạo nói ra câu nói thứ hai, hơn một trăm người này, một đám ánh mắt lộ ra hào quang, trong hào quang này đốt lên một tia chấp nhất.
- Các ngươi nếu nguyện ý, có thù tất báo thì theo ta đi giết người!
Mạnh Hạo vung tay áo lên, thanh âm như lôi đình rầm rầm truyền ra, thân mình hắn nhoáng một cái bay lên, ở phía sau hắn, trong mắt hơn một trăm tu sĩ này sát cơ nhất thời mãnh liệt, nhất nhất bay lên, theo Mạnh Hạo lao thẳng đến phía trước. Bọn họ là tu sĩ Mặc Thổ, bọn họ có thù tất báo!
Linh thức Mạnh Hạo chớp mắt tản ra, bắt giữ thân ảnh đang tháo chạy của Lão Tổ tam đại tông.
Mạnh Hạo ở phía trước, hơn một trăm tu sĩ kia theo sau, gào thét mà đi, ở trên bầu trời kết thành tấm, khí thế kinh người.
Trong linh thức của Mạnh Hạo, hắn rõ ràng thấy được Lão Tổ của tam đại tông đang lựa chọn các phương hướng tháo chạy khác nhau. Hơn nữa ai nấy tốc độ đều cực nhanh, hiển nhiên đều dùng thủ đoạn bí thuật.
- Ba phương hướng...
Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, tay phải nâng lên chỉ một cái vào mặt đất, mặt đất lập tức vù vù. Người ngoài nhìn lại thì như thường, nhưng ở trong mắt Mạnh Hạo, thì lại là xuất hiện ảo ảnh trọng điệp, ngay sau đó lượng lớn yêu khí gào thét mà đến, tràn ngập ở trước người Mạnh Hạo, rất nhanh ngưng tụ lại.
Trong nháy mắt, liền hóa thành hai cỗ thân hình mơ hồ, nhìn không rõ bộ dáng. Một đoàn mơ hồ, chỉ có thể nhìn thấy khí tức tán ra ngoài, nhưng trong mắt những người khác, lại vẫn là một mảnh trống trơn.
Ánh mắt Mạnh Hạo lóe lên, tay phải vung lên, lập tức hai cỗ Huyết Thân hóa thành hồng quang xuất hiện, khi hiện ra trước mặt Mạnh Hạo thì đã trở thành hai đạo thân ảnh, sau khi cùng thân ảnh yêu khí kia dung hợp, lập tức phát ra khí thế kinh người.
Đây là phương pháp mà Mạnh Hạo nghĩ đến, có thể để yêu khí cùng Huyết Thân dung hợp, như vậy, chẳng khác gì là thân ngoại hóa thân của hắn, chẳng những có thể bị ý thức của hắn khống chế, mà còn có thể thu phát tùy tâm.
Tuy nói ở trên phương diện chiến lực thì không bằng bản tôn, nhưng loại dung hợp giữa Huyết Thân cùng yêu khí này có thể ở trong khoảng thời gian ngắn, bộc phát ra cường thế nhất định. Nếu lúc này là thời kỳ toàn thịnh của Lão Tổ tam đại tông, đương nhiên không thể địch lại được.
Nhưng hôm nay Mạnh Hạo đã sớm nhìn ra, ba người này trừ bỏ tu sĩ đầu to kia ra, thì hai người còn lại đều đã thương tích trầm trọng, mệt mỏi vô cùng, tu vi bị hao tổn nghiêm trọng, lại thêm tâm thần bị chấn động, bây giờ chính là lúc tu vi bị vây ở thời kì yếu ớt nhất.
Lúc này, Mạnh Hạo có nắm chắc, hóa thân của mình, có thể đem đối phương giết chết!
Vả lại lấy linh thức hiện nay của Mạnh Hạo, có thể khống chế hai cỗ hóa thân như vậy, nếu có phát sinh điều gì ngoài ý muốn, cũng có biện pháp bù đắp lại. Giờ phút này ý thức truyền ra, hai cỗ hóa thân do Huyết Thân cùng yêu khí dung hợp mà thành này, nháy mắt theo hai phương hướng, gào thét mà đi.
Dưới sự sắp xếp của Mạnh Hạo, hơn một trăm tu sĩ theo sau hắn cũng lần lượt phân tán ra, hóa thành ba nhóm, hai nhóm nhanh chóng lao theo hai cỗ hóa thân kia.
Còn Mạnh Hạo thì ngẩng đầu, linh thức tập vào tu sĩ đầu to, người duy nhất trong số ba Lão Tổ của tam đại tông vẫn còn túi trữ vật kia, bước đi, mang theo hơn năm mươi người, lao thẳng đến phía trước.
- Đuổi giết Mạnh mỗ mấy ngày, lại cường ép trận pháp bên ngoài động phủ của ta, há có thể cho các ngươi đào tẩu như thế!
Trong mắt Mạnh Hạo chợt lóe sát cơ, những người này nếu đã muốn tìm chết, thì Mạnh Hạo cũng sẽ không mềm lòng.
Huống hồ trọng yếu nhất là, bọn họ nhìn thấy một màn không nên thấy. Mà thấy một màn như vậy rồi thì kết cục chỉ có tử vong!
Mang theo sát cơ, Mạnh Hạo nhanh như chớp bay đi.
Giờ phút này ở một phương hướng khác, lão giả tóc đỏ sắc mặt tái nhợt, bay nhanh bỏ chạy. Từng màn lúc trước đang tái hiện trong đầu lão, từ đuổi giết cho đến phá trận, rồi đến thiên kiếp, rồi sau đó mấy trăm người trong khoảnh khắc tử vong, hầu như không còn.
Kết Đan của bản thân xuất hiện nhiều vết nứt, nay mười thành tu vi chỉ còn phát huy được bốn, năm đã là nhiều. Hơn nữa, quan trọng nhất là túi trữ vật trống trơn, không có đan dược, không có pháp bảo, không có bất cứ thứ gì dùng để khôi phục.
Một cảm giác bi thương khó nén hiện lên trong lòng lão giả tóc đỏ, hóa thành hối hận mãnh liệt phát ra tự đáy lòng. Lão hối hận hành động đuổi giết lúc trước, trước đây cho dù có nghĩ bể đầu, lão cũng không bao giờ tưởng tượng ra được, lại có tình huống nghịch chuyển như thế phát sinh.
- Phải đào tẩu nhanh một chút, bế quan tu hành, đợi ngày sau tu vi khôi phục, rồi lại triệu tập những đạo hữu khác cùng đến giết chết người này!
Ánh mắt lão giả tóc đỏ lộ ra ý tàn nhẫn, lão tin tưởng chỉ cần mình đem chuyện tình đối phương luyện chế được đan dược màu vàng nói ra, toàn bộ Mặc Thổ sẽ có cực kì nhiều tu sĩ đuổi giết tới.
Hơn nữa vô cùng có khả năng đưa tới mấy lão quái Nguyên Anh, đến khi đó, đối phương cho dù có ba đầu sáu tay, cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Ánh mắt lão giả tóc đỏ chợt lóe tia máu, đang cấp tốc gào thét lao về phía trước, bỗng đột nhiên tâm thần khẽ động, một cỗ cảm giác nguy cơ tràn ngập tâm thần lão. Thân thể đang lao về phía trước của lão không chút do dự, lập tức chuyển sang hướng bên cạnh.
Gần như trong nháy mắt khi lão di động nghịch chuyển thân thể, thì có một đạo huyết quang từ bên người lão lao qua, tốc độ cực nhanh, nhấc lên sóng gợn, khiến cho lão giả tóc đỏ biến sắc, trái tim bang bang nhảy lên. Chớp mắt vừa rồi kia, chỉ cần lão tránh đi hơi chậm một chút thôi, giờ phút này sợ là đầu đã nát bét rồi!
- Vỡ!
Mắt thấy đạo hồng mang nọ xuyên thấu qua bên người lão giả tóc đỏ, tan vào hư vô, thì một cái tiếng động âm lãnh truyền ra.
← Ch. 0515 | Ch. 0517 → |