Vay nóng Tinvay

Truyện:Ngã Dục Phong Thiên - Chương 1764

Ngã Dục Phong Thiên
Trọn bộ 1965 chương
Chương 1764: Khôi thi thể này các ngươi bán sao?
0.00
(0 votes)


Chương (1-1965)

Siêu sale Shopee


Ngaykhi khối thi thể kia xuất hiện, lập tức có một luồng dao động kinh người, trongnháy mắt khuếch tán từ trên cơ thể này đến, dao động này tản ra bốn phía, lập tứckhiến cho triệu đệ tử Thương Môn Phái, từng người sắc mặt tái nhợt, toàn bộphun ra máu tươi, đồng loạt lùi về sau, trong thần sắc hoảng sợ.  

Tu vi của bọn họ trong chớp mắt đều hỗn loạn, dường nhưkhông thể khống chế.  

Còn mấy chục ngàn cường giả kia lúc này biến sắc, từngngười như gặp đại địch, trong óc nổ vang, dường như đưa thân vào thây chấtthành núi, máu chảy thành xông, bị vô số rống giận che mất.  

Khí thế như hồng, thiên địa biến sắc, bầu trời cuồn cuộn, mây mù ngập trời! 

Hình như có một luồng khí thế không cách nào hình dung tảnra từ trên thi thể này, bao phủ mọi người cũng hóa thành áp lực, khiến cho dướingàn vạn núi lớn, toàn bộ nổ vang chấn động, mặt đất run rẩy, hình như có trầnvụ dục bay lên không, nhưng lại bị vỗ xuống, khiến cho mặt đất run lên, vô sốliên kiều giữa ngàn vạn núi lớn đều lay động kịch liệt, vô số đệ tử tinh thầntoàn bộ có sấm sét quanh quẩn.

Còn khí thế dâng lên trên núi lớn vào lúc này giống nhưcó bàn tay vô hình, hung hăng vỗ, trực tiếp vỡ vụn.  

Cảnh tượng này làm tất cả mọi người bốn phía hít sâu, duychỉ có hai tỷ đệ kia không cảm nhận được uy lực gì nhưng thấy hết thảy xảy ra ởbốn phía, tỷ tỷ kia dù tính tình thô cỡ nào cũng sắc mặt tái nhợt không cònchút máu, nàng ngơ ngác nhìn khối thi thể kia, nàng nhớ đây là nàng đi trên đườngnhặt được.   "Ta... ta đã lượm được khối thi thể gì vậy..."Đáy lòng nàng lẩm bẩm, nàng thấy một triệu người phun ra máu tươi, thấy được mặtđất run lên, ngọn núi nổ vang, thấy được mấy chục ngàn cường giả kia hoảng sợ, thấy được ánh mắt của lão già trường bào vàng sậm lúc này lóe sáng chói mắt ngườikhác.  

Nhưng mà nàng không chú ý đến trong những thi thể xuất hiệnbên trong túi trữ vật vỡ nát không thấy thi thể chó ngao.  

Cùng lúc đó, bốn phía trong chớp mắt nổi lên vô số thanhâm thất thanh vù vù.   - Đây là... đây là...   - Thi thể Chí Tôn, đây là thi thể Chí Tôn, trời ạ, đây làkhối thi thể Chí Tôn cửu nguyên!!  - Khó trách Thương Mang Chung minh lúc trước, Chí Tôn cửunguyên trong cả Thương Mang không có bao nhiêu, lúc này túi trữ vật Vân gia haingười lại bất ngờ có một khối... thi thể Chí Tôn!  - Đây là chí bảo! Mọi người ồ lên, lão già trường bàovàng sậm bỗng nhiên vung tay áo, lập tức từng phong ấn rơi trên người Mạnh Hạo, phong kín uy lực, khiến cho bốn phía từ từ khôi phục như bình thường nhưng đáylòng mọi người vẫn lưu lại rung động như vậy.

- Thi thể này các ngươi từ đâu có được? Lão gia tử liếcnhìn thi thể Mạnh Hạo, vừa nhìn nữ tử tư xưng Vân San kia, thản nhiên nói.   - Lượm... lượm được... Vân San run run nói.  

Lời nàng vừa nói ra, tất cả mọi người bốn phía đều mở tomắt, không thể tin, cũng không tưởng tượng nổi, thần sắc dần dần cổ quái, chodù là lão già trường bào vàng sậm kia khi nghe được câu này giống như có sấmsét nổ vang, ngẩn ra, sau đó cười khổ.

Hắn lúc trước bình tĩnh nhưng trên thực tế trong lòng đãsớm nổi lên sóng lớn, cửu nguyên trong Thương Mang cũng ít thấy, mỗi người đềulà cường giả tuyệt thế, cường giả như vậy... còn sống còn có cơ hội thấy đượcnhưng sau tử vong... có thể thấy được thi thể quả là hiếm thấy.  

Cửu nguyên cơ hồ là thọ nguyên vô tận, cho nên có khảnăng tạo hóa hoặc chính là ý đồ Siêu Thoát, đánh sâu vào Đạo Nguyên Cảnh, tồn tạinhư vậy, sau khi thất bại sẽ tan xương nát thịt, không có khả năng cất giữ.  

Hoặc là chính người đấu pháp, trực tiếp chết trận nhưng cửunguyên đấu pháp rất khó giữ thân thể hoàn chỉnh, gần như đều phá thành mảnh nhỏ, cho nên một khối thi thể Chí Tôn cửu nguyên hoàn chỉnh, cực kỳ khó thấy.  

Lúc này lão già trường bào vàng sậm hơi suy nghĩ, hiểunhân quả, hai tỷ đệ này ngẫu nhiên nhặt được thi thể này trên đường, đi tớiThương Mang Tinh, dẫn đến trận pháp tiếng chuông, còn lão nơi này rõ ràng hiểulầm nữ tử giấu đối phương trong túi trữ vật.  

Lúc này nghĩ hết thảy hợp lí, duy nhất không hợp lí chínhlà người chết không gây ra trận pháp tiếng chuông.   "Còn có một tia sinh cơ, xem ra cùng người đấu pháp, tại thời điểm mấu chốt vì chạy trốn, bị thương nặng gần như hồn phi phách tán, nếu muốn khôi phục ít nhất cần mấy ngàn năm mới có thể." Lão già trườngbào vàng sậm trong mắt lóe lên tham lam, ngoài mặt mỉm cười, nâng tay muốn mangthi thể đi, về phần xử lý hai tỷ đệ này, lão không cần để ý.  

Nhưng rất nhanh, lão già trường bào vàng sậm nhíu mày.   "Lại có sợi dây nhân quả... có chút phiền phức, xemra hồn phách người này tan hơn phân nửa nhưng rõ ràng có lòng biết ơn với hai tỷđệ này." Lão già như suy nghĩ, lúc này mọi người bốn phía trong mắt đềulóe sáng kỳ lạ, nhìn thi thể Mạnh Hạo, về hai tỷ đệ kia thật không ai để ý.

Vân San run rẩy, lúc này nàng sợ, sợ hãi đến cực hạn, đáylòng nàng hối hận không dám đi lượm thi thể này, không nên mang tiểu đệ đến nơinày lừa hôn.  

Nhưng khi nàng sợ hãi run rẩy, bên cạnh nàng, thiếu niênkia hít sâu, cầm tay nữ tử, hắn bình thường yếu ớt nhưng lúc này hắn rất ổn.  

Nữ tử sửng sốt, nhìn thiếu niên, thiếu niên tuy sợ hãi nhữngvẫn gật đầu với tỷ tỷ.  

Sau một lúc lâu, cặp mắt lão già trường bào vàng sậm lóelên, mỉm cười.

- Khối thi thể này, các ngươi muốn bán sao? Lão phu muốnmua.  

Nữ tử nghe lời này, mở to mắt, đang muốn nói, thiếu niênbên cạnh lập tức đi lên trước một bước, đứng trước tỷ tỷ hắn, ôm quyền cúi đầunhìn lão già trường bào vàng sậm.   - Vãn bối Vân Phong, lần này đến Thương Mang Phái là vìcưới Thánh nữ Thương Mang, thi thể này không thể bán, đó là sính lễ! Thiếu niênlớn tiếng nói, lúc này, tỷ tỷ bên cạnh hắn hoàn toàn ngẩn người, dường như lờinói của tiểu đệ lúc này là nàng cảm thấy tính tình tiểu đệ giống như không lớn.

Lão già trường bào vàng sậm liếc nhìn thiếu niên, trong mắtlộ ra tia hứng thú, lời nói thiếu niên làm lão cảm thấy có chút ý nghĩa.   - Có cam đảm, cũng được, ngươi bái nhập Thương Mang Phái, lão phu cho ngươi một danh ngạch đệ tử trong môn.   - Về việc cưới vợ, lão phu cho ngươi cơ hội, trong haingàn năm, nếu tu vi của ngươi bước vào Đạo Cảnh, như vậy lão phu sẽ thúc đẩyngươi cùng Thánh nữ Thương Mang kết thành đạo lữ! 

Thiếu niên chần chờ còn tỷ tỷ của hắn mừng như điên, vốnlần này bọn họ đến là vì muốn tìm chỗ tốt hơn nhưng nếu tiểu đệ mình là đệ tửThương Mang Phái đối với nàng lại là thu hoạch lớn nhất, lúc này nhanh chóngnói, đồng ý thay tiểu đệ.   - Nhưng tỷ tỷ của ta, tỷ ấy... Thiếu niên chần chờ nói.   - Tu vi không tệ, cơ sở ổn định, tu không được ThươngMang Pháp, nhưng thân ngươi là đệ tử trong môn, phải chiêu tôi tớ, tỷ tỷ ngườilàm tôi tớ cho ngươi là tốt rồi. Lão già áo báo vàng sậm nói, liếc nhìn thi thểMạnh Hạo, thấy được sợi dây nhân quả giữa Mạnh Hạo và hai tỷ đệ, hai tỷ đệ tự táchra là giải quyết được quan hệ rồi, không để ý nơi này nữa, vung tay áo, cuốntheo thi thể Mạnh Hạo, trong nháy mắt đi xa.  

Thần sắc mọi người nơi này rung động, mới lúc lâu mới tảnra, có đệ tử Thương Mang Phái tiến lên mang thiếu niên cùng tỷ tỷ rời đi, làmvài thủ tục tông môn, dọc đường đi trong mắt thiếu niên có mê mang, tỷ tỷ lại mặtmày hớn hở, cho rằng lần này lời to.  

Nhất là mình nhìn về tiểu đệ, trong mắt có tán thưởng, cómong đợi, cảm thấy tiểu đệ trưởng thành rồi, những nói lời này, lời nói kia đủđể chứng minh cơ trí cùng trấn định của tiểu đệ.  

Chỉ có thiếu niên Vân Phong tự mình hiểu rõ, vừa rồitrong chớp mắt bên tai hắn có thanh âm trầm thấp, nói cho hắn biết, muốn hắn mởmiệng.   "Cái người dạy ta nói chuyện thế nào là ai... chẳng lẽlà... thi thể kia!" Trong lòng thiếu niên thấp thỏm, trong mắt mờ mịt, tiếptục đi theo đệ tử Thương Mang Phái đi xa.  

Cùng lúc đó, trong ngàn vạn núi lớn một trong tám cửa núilớn, lão già áo bào vàng sậm cất bước, dịch chuyển, trong mắt lão mừng như điên, vụt qua, trực tiếp đến chỗ sâu ngàn vạn núi lớn, nơi đó có truyền tống trận, lão không dừng lại, trong khoảnh khắc bước vào trong trận pháp.

Trận pháp nổ vang, tia sáng nhoáng lên, thân ảnh lão biếnmất, khi xuất hiện đã ở dưới mặt đất Thương Mang Tinh, nơi này là bên trongThương Mang Tinh, cũng là hạch tâm Thương Mang Phái! 

Cả bên trong Thương Mang Tinh, giống như trong tinhkhông, cũng có nhật nguyệt, cũng có tinh tú, trên mỗi một viên tinh tú đều cókhí tức cường giả tràn ra, dường như đang bế quan.  

Trong cả tinh không khuếch tán bốn phương tám hướng, trong trung tâm vùng tinh không này là một biển lửa, mà trong biển lửa bất ngờ... ẩn chứa nửa viên tinh tú!!

Nửa viên tinh tú này có chút đổ nát, tràn ra ý mục nát củanăm tháng, trên đó xây dựng rất nhiều lầu đại điện, phong cách cổ xưa lộ rathăng trầm.  

Lão già áo bào vàng sậm khi xuất hiện, tiếp tục nổ vangbay nhanh, chạy thẳng đến biển lửa, chạy thẳng tới nửa viên tinh tú, vừa mới đếngần, thanh âm của hắn lập tức truyền ra.   - Chư vị đạo hữu, nhìn lão phu lần này mang đến gì chocác ngươi! Lão già áo bào vàng sậm cười ha ha, vung tay, thi thể Mạnh Hạo bayra trong khoảnh khắc, lơ lửng giữa không trung trên lầu này.

Mới vừa xuất hiện, phong ấn trên đó tản ra, uy lực dao độngkinh người, bao trùm nửa viên tinh tú này, khiến cho vô số người chấn động, cóbảy luồng khí tức cửu nguyên, ầm ầm bùng phát, hóa thành sáu thân ảnh trongnháy mắt xuất hiện bốn phía thi thể Mạnh Hạo, từng người động dung.   - Thi thể Chí Tôn, Lão ngũ, người là từ nơi nào tìm được!  - Còn chưa hoàn toàn tử vong, còn một tia tàn hồn...   - Thi thể Chí Tôn như thế vô cùng hiếm thấy, đáng tiếcthi thể này tuy rằng hoàn chỉnh nhưng bên trong gần như khô héo cực hạn!

- Khô héo không sao, Thương Mang Phái ta vô hạn tàinguyên có thể làm thi thể này trong thời gian nhanh nhất khôi phục trạng thái đỉnhphong, có thi thể này, kế hoạch tiếp dẫn Chí Tôn thứ chín có thể thi triển trướcthời hạn! 

Lão già áo bào vàng sậm cười ha ha, thần sắc phấn chấn, mộtluồng thần thức còn kinh khủng hơn bọn họ nhiều lắm, trong tiếng nổ vang, trựctiếp từ trong nửa viên tinh tú này bùng phát, bao phủ bốn phía, bao gồm bảythân ảnh bên trong lão già áo bào vàng sậm lập tức thần sắc nghiêm nghị, ôm quyềncúi đầu.   - Bái kiến chưởng giáo!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1965)