← Ch.004 | Ch.006 → |
Sáng sớm, mặt trời mới từ phương đông lộ ra khuôn mặt tươi cười, ánh mặt trời màu vàng kim chiếu sáng khắp mặt đất, vạn vật đều vui vẻ tỉnh lại từ trong giấc ngủ say, khắp nơi đều là cảnh tượng bừng bừng sinh cơ. Trên đường người đến người đi dần dần nhiều hơn, có người tham gia tập thể dục, có người mở phiên chợ sáng, có người ra ngoài mua đồ vật, có người vội vàng đi làm...một ngày đêm bận rộn lại bắt đầu.
Sau khi tập thể thao xong, Lý Dật đi trên đường cái, nhìn mọi người bận rộn trên đường, cảm giác chính mình đã bắt đầu dung nhập vào thế giới này.
Đi tới một tiệm bán bánh bao, nhìn nồi bánh bao nóng hầm hập, Lý Dật vô ý thức liếm liếm môi, đi vào tiệm nói: "Cho hai hộp bánh bao, một bát cháo."
"Được!" Ông chủ hưng phấn lên tiếng, dùng tốc độ nhanh nhất đem bánh bao đưa tới trước mặt Lý Dật.
"Máy vi tính của cậu trúng bệnh độc sao?"
"Trúng rồi, cũng không biết tên chó chết nào nghiên cứu ra loại virus này, phần mềm diệt virus vốn vô dụng!"
"Tôi tại Thiên Nhai, nhìn thấy một ít trang web có một bài post, trong bài post nói, mấy ngày hôm trước khi virus SCK còn chưa lưu hành, có một ai đó chưa đầy một phút đồng hồ đã diệt trừ nó!"
"Nghe SB thổi phồng, virus bị truyền bá đã hơn một ngày, online còn không có phần mềm diệt virus, nếu như thật có người có thể diệt được, tự hắn nghiên cứu một phần mềm diệt trừ, đó còn không phát tài sao?"
"Cũng phải, tôi xem hơn phân nửa là giả thôi."
...
Virus SCK?
Trong lòng Lý Dật khẽ động, ngày hôm đó mình diệt trừ loại virus dường như được gọi là virus SCK.
Sau một khắc, một ý nghĩ lớn mật hiện lên trong đầu Lý Dật, Lý Dật thuần thục giải quyết xong bữa sáng, cấp tốc lên internet tuần tra mấy công ty phần mềm diệt virus lớn của Thượng Hải, sau đó ngồi xe bus đi tới một công ty phần mềm có tên là Minh Đạt.
Theo Lý Dật xem ra, nếu mình có thể hợp tác cùng công ty phần mềm kia, chế tạo ra một phần mềm diệt virus, như vậy có lẽ sẽ kiếm được một số tiền!
Do vì cuối tuần, trên xe bus đông người, người chen chúc, điều này làm cho Lý Dật thật không thói quen.
Bất quá, vật kiến trúc hai bên đường dời đi đại bộ phận lực hấp dẫn của Lý Dật, so sánh với Thượng Hải của giữa thế kỷ 21, Thượng Hải của hiện tại lạc hậu hơn rất nhiều, Thượng Hải của giữa thế kỷ 21 là đô thị lớn nhất toàn cầu, có được tòa nhà Long Đằng cao nhất thế giới, thậm chí Lý Dật còn từng ở lại một đêm trong một khách sạn năm sao của Long Đằng.
Đến trạm xuống xe, Lý Dật bước nhanh về hướng công ty phần mềm.
Công ty Minh Đạt là một công ty phần mềm khá lớn của Thượng Hải, công ty ở ngay trung tâm Thượng Hải.
Lý Dật đi tới dưới lầu công ty, sau khi hỏi thăm mới biết được, công ty nằm ở tầng hai mươi của tòa lầu, tầng này là địa phương đặt công ty phần mềm Minh Đạt.
Lý Dật đi vào thang máy tới tầng hai mươi, nữ tiếp tân lập tức lộ ra vẻ mỉm cười đầy chức nghiệp: "Tiên sinh, hoan nghênh ngài đi tới công ty Minh Đạt, xin hỏi, ngài có chuyện gì?"
"Lão tổng của các vị có đây không?" Lý Dật đi thẳng vào vấn đề.
Nữ tiếp tân nguyên bản cho rằng Lý Dật là nhận lời mời mà tới, ngạc nhiên khi nghe được Lý Dật muốn tìm tổng giám đốc, đầu tiên là ngây ra, sau đó lập tức đáp: "Xin lỗi tiên sinh, tổng giám đốc đang họp, xin hỏi ngài có hẹn trước không?"
Đang khi nói chuyện, nữ tiếp tân quan sát Lý Dật một phen, trong lòng hiếu kỳ Lý Dật tìm tổng giám đốc là có chuyện gì.
"Giúp tôi thông tri cho lão tổng của các vị, tôi muốn cùng ông ấy bàn một chuyện làm ăn, là chuyện làm ăn có liên quan tới virus SCK." Lý Dật không hề giấu diếm mục đích của mình.
Nghe được tên virus SCK, nữ tiếp tân run lên trong lòng!
Nàng hiểu rõ, sở dĩ tổng giám đốc mời dự họp hội nghị khẩn cấp, chính là muốn động viên nhân viên trong công ty nhanh chóng nghiên cứu ra phương pháp phá giải virus SCK, sẵn lúc toàn thành phố còn chưa có phần mềm diệt trừ loại virus này xuất hiện, muốn kiếm một số tiền lớn.
"Tiên...tiên sinh, mời ngài đến sô pha kia ngồi đợi một chút, hiện tại tôi lập tức gọi điện thoại!" Chẳng hiểu vì sao, nữ tiếp tân chợt nghĩ nếu như mình thực sự để cho thanh niên này hợp tác cùng lão tổng, mình sẽ nhận được chỗ tốt thật lớn lao.
Lý Dật cũng không hề sốt ruột, mà là đi tới sô pha trong phòng khách, ngồi xuống, lẳng lặng chờ câu trả lời.
Một phút đồng hồ sau, vị nữ tiếp tân kia vẻ mặt hưng phấn đi tới bên người Lý Dật, nói: "Tiên sinh, tôi đã chuyển lời tới lão tổng, lão tổng muốn gặp ngài, đã cho bí thư đến tiếp ngài."
Cùng lúc nữ tiếp tân nói xong, phía trước đi tới một nữ nhân mặc bộ quần áo công sở, nữ nhân mang kính râm, mái tóc không xõa ra, mà là buộc lên, thoạt nhìn cho người ta một loại cảm giác tinh luyện.
"Tiểu Lưu, đây là tiên sinh muốn gặp ông tổng sao?" Nữ nhân đi tới trước người Lý Dật, ánh mắt nhìn Lý Dật tràn ngập vẻ hoài nghi.
"Đúng vậy, Vương tỷ." Nữ tiếp tân thấy nữ nhân lộ vẻ nghi hoặc, trong lòng âm thầm hối hận bản thân có chút quá mức xung động, nếu như Lý Dật có thể hợp tác hiệp nghị với ông tổng hoàn hảo, nếu không đạt được, đúng là ăn trộm gà không được mà còn bị mất nắm thóc.
"Tiên sinh, xin đi theo tôi." Nữ nhân được gọi là Vương tỷ nhàn nhạt nói với Lý Dật một tiếng, tựa hồ cũng không có hi vọng quá lớn đối với Lý Dật.
Lý Dật cũng chưa nói gì, theo Vương tỷ đi vào trong nội bộ công ty, lúc đi ngang qua phòng họp, phát hiện cửa phòng họp đang mở ra, người bên trong đang châu đầu ghé tai nói gì đó.
Khi thấy Vương tỷ đưa Lý Dật đi tới phòng làm việc của tổng giám đốc thì bên trong mọi người đều đưa mắt nhìn về phía Lý Dật, bọn họ rất muốn biết, Lý Dật rốt cục là ai, vì sao để ông tổng chịu tạm dừng cuộc họp hội nghị khẩn cấp mà gặp mặt.
Nhìn tướng mạo cùng quần áo bình thường trên người Lý Dật, mọi người đều lộ ra biểu tình nghi hoặc.
Lý Dật cũng không để ý ánh mắt của những người đó, theo Vương tỷ trực tiếp đi tới phòng làm việc của tổng giám đốc.
Đây là một phòng làm việc có diện tích khoảng tám mươi mét vuông, trong phòng làm việc có một bàn công tác tới mười thước, trên bàn đặt một máy vi tính đời mới nhất.
Một người trung niên mang kính, khoảng chừng bốn mươi tuổi vốn đang thao tác trên máy vi tính, thấy bí thư mang theo Lý Dật đi vào, ngẩng đầu quan sát Lý Dật một phen, sau đó nhìn bí thư phất phất tay nói: "Vương bí thư, cô đi ra ngoài trước."
Đồng thời, người trung niên nhìn Lý Dật lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt, nói: "Lý tiên sinh, nghe bí thư của tôi nói, ngài muốn cùng tôi bàn một chuyện làm ăn liên quan đến virus SCK?"
"Đúng vậy." Lý Dật ngồi vào sô pha, gật đầu nói: "Tôi có thể dạy cho nhân viên của ông phương pháp diệt virus."
Lý Dật nói, người trung niên ánh mắt sáng ngời, hắn kiệt lực khống chế tâm tình kích động, nói: "Lý tiên sinh, nếu như ngài nói là sự thật, như vậy, công ty chúng tôi dùng một trăm vạn mua kỹ thuật của ngài!"
Sau đó, người trung niên lập tức mang theo Lý Dật đi tới phòng làm việc của bí thư ở ngay kế bên, sau đó cho Lý Dật ở ngay máy vi tính của bí thư thực hành thao tác.
Cũng giống như ngày đó tại tiệm internet, Lý Dật đầu tiên là tiến nhập vào hệ thống thao tác của máy tính, sau đó nhanh chóng đưa vào một chuỗi số hiệu, lập tức màn hình hiện ra dòng chữ " virus đã bị diệt trừ", trước sau không đầy một phút đồng hồ.
Thấy cử động của Lý Dật, người trung niên và bí thư của hắn đầu tiên là há to miệng, sau đó trong mắt bọn họ đều lộ ra ánh sáng hưng phấn!
"Đưa tôi một trăm vạn, hiện tại tôi nói phương pháp cho các vị, bằng không, tôi sẽ hủy hết vết tích thao tác trên máy vi tính, sau đó rời khỏi đây." Lý Dật không chút biểu tình nói.
Người trung niên cũng không lập tức đáp ứng, mà là để bí thư kiểm tra máy vi tính một lần, xác định virus đã hoàn toàn bị diệt trừ xong, mới nói: "Không thành vấn đề! Hiện tại tôi viết chi phiếu cho ông!"
Dứt lời, người trung niên viết cho Lý Dật chi phiếu một trăm vạn, sau đó để bí thư gọi hết kỹ thuật viên chủ yếu của công ty đến.
Những kỹ thuật viên nghe được bí thư nói, Lý Dật có thể diệt trừ virus không đến một phút đồng hồ thời gian, đều là không tin.
Đi tới phòng làm việc của bí thư, bọn họ dùng một loại ánh mắt hoài nghi nhìn Lý Dật.
Mà Lý Dật thậm chí lười nói chuyện với bọn họ, trực tiếp đem số hiệu diệt virus viết lên một tờ giấy: "Số hiệu toàn bộ ở đây, phía dưới ta lại biểu thị một lần."
Lý Dật nói, lần thứ hai đem virus SCK trong máy diệt trừ, thời gian càng nhanh hơn lần trước!
"Lý tiên sinh, chờ một chút." Người trung niên thấy Lý Dật muốn đi, vội vã nói: "Nếu như Lý tiên sinh nguyện ý, tôi nguyện ý mời Lý tiên sinh, phương diện tiền lương tuyệt đối để Lý tiên sinh thỏa mãn!"
"Không có hứng thú." Lý Dật rất thẳng thắn cự tuyệt lời đề nghị của người đàn ông trung niên.
← Ch. 004 | Ch. 006 → |