← Ch.186 | Ch.188 → |
"Ðược rồi, Lý Dật. Sao em lại gặp anh ở đây?" Mộ Dung Tuyệt nhớ tới điều gì, không giải thích được hỏi thăm. Theo nàng Xem ra, nếu Lý Dật phải bỏ trốn tới nước Mỹ, như vậy không thể có khả năng dự buổi tiệc như thế này. dù sao. buổi tiệc do Gambino gia tôc tổ chức, có thể nói là đại biểu cho buổi tiệc của giới thượng lưu Los Angeles.
Lý Dật vốn định nói cho Mộ Dung Tuyết nghe kinh lịch từ sau khi mình đi tới Los Angeles, lại nghe được điện thoại trong túi nhẹ nhàng rung động lên. Nghe được âm thanh rất nhỏ, trong lòng Lý Dật tuôn ra một cổ trực giác không hay. bất quá hắn cũng lấy ra điện thoại. trên màn hình biểu hiện chính là số điện thoại của Đường Hải.
Lý Dật hơi khép mắt, sau đó chuyển máy: "Hải thúc."
"Tiểu Dật, cậu qua đây một chút, Seaman tiên sinh muốn gặp cậu." Đầu kia điện thoại. mặc dù Đường Hải đã kiệt lực khống chế giọng nói của hắn, thế nhưng trong giọng nói vẫn không cách che giấu hưng phấn, có lẽ nói nhìn có chút hả hê mới Xác thực một ít.
Đường Hải nói làm trong lòng Lý Dật chợt trầm Xuống. Bất quá hắn vẫn làm như bình thường. nhẹ nhàng nói: "Tôi đã biết."
Mộ Dung Tuyết thấy sắc mặt Lý Dật có chút không thích hợp, lo lắng hỏi thăm:" Làm sao vậy? có phải tên hỗn đãn Johnson muốn tìm anh phiền toái?"
"Không có." Lý Dật mỉm cười nói: "Không phải em vừa mới hỏi anh vì sao lại gặp anh ở chổ này sao? Hiện tại anh là một thành viện hắc bang bản địa. Vừa gọi điện thoại chính là đại cạ của anh. hắn muốn bảo anh qua một chút."
"Nga" Lăng Vĩnh Bình lập nghiệp từ hắc đạo, Mộ Dung Tuyết làm cây tiền trong tay Lăng Vĩnh Bình. bình thường cũng hiểu biết chuyện hắc đạo, đối với chuyện trong hắc đạo cũng không Xa lạ. nên nghe được Lý Dật nói, nàng thật ra không có kinh ngạc. chỉ có chút lo lắng cho Lý Dật. Dù sao nàng biết lăn lộn hắc đạo đều phải mang theo sinh mạng đi tới, tuyệt đại đạ số mỗi người chỉ có hai con đường. sẽ tiến ngục giam, sẽ chết trong tranh đấu hắc đạo, đương nhiên cũng có một ít người may mắn qua hắc đạo làm giàu, sau đó tẩy trắng, trở thành nhân sĩ thành công. Chỉ là so sánh với hai khả năng trước, khả năng sau cũng không nhiều lắm, thậm chí so với Xác suất tìm một trinh nữ còn thấp hơn.
"Em ở đây chờ anh." Mắt thấy Lý Dật muốn Xuống Xe, Mộ Dung Tuyệt nhỏ giọng nói.
Lý Dật gật đầu, cũng chưa nói gì.
Trăng sáng nhô lên cao, gió đêm thổi qua. Lý Dật mặt không đổi sắc đi vào chủ kiến trúc trong trang viên. trong lúc hắn bước đi, những bảo tiêu ngầm của Gambino gia tộc cũng đều theo Lý Dật rời đi. VỚi tất cả, Lý Dật đều Xem tại trong mắt. cũng không thèm nhìn tới những người đó.
Khi Lý Dật đi tới, Chủ kiến trÚC, Đường Hải Ở nơi đÓ Chờ đã lâu. Nhìn dáng tươi cười hưng phấn không cách che giấu trên mặt Ðường Hải, Lý Dật hiểu được, Đường Hải dù nằm mộng cũng muốn hắn chết.
"Tiểu Dật, Seaman tiên sinh đã chờ cậu rất lâu trên lầu hai, mau đi với tôi." Mắt thấy Lý Dật đi qua, Đường Hải đ tới trƯỚC người Lý DậL "thân thiết" nói.
Lý Dật mỉm cười nói: "Ðược, Hải thúc."
Nhìn dáng tươi cười dễ dàng trên khóe miệng Lý Dật, trong ngực Đường Hải cũng chút nghi hoặc: Chẳng lẽ tiểu tử không biết hắn đã chọc phiền phức? Không có khả năng, với ý nghĩ của tiểu tử này lẽ nào đoán không ra điểm này. có lẽ nói. tiểu tử này không Xem Gambino gia tộc vào mắt? Hẳn là sẽ không, tiểu tử này nếu mạnh như vậy. cũng đã không đi vào Hoa Nhân Bang.
Thầm nghĩ trong lòng. đồng thời lòng hiếu kỳ trong ngực Đường Hải cũng càng ngày càng nặng.
Trong đại sãnh, buổi tiệc vẫn còn đang tiếp tục. Những khách nhân vẫn nâng cốc nói chuyện với nhau, bầu không khí tương đối hòa hợp. Chỉ bất quá. trong đại sãnh thiếu Johnson và Mộ Dung Tuyết, điều này làm cho buổi tiệc mất đi một ít màu sắc, về phần Lý Dật rời đi, ngoài trừ những phu nhân nghĩ muốn cùng Lý Dật có một đêm tình ra, những người khác vốn không hề lưu ý.
Bởi vậy, thấy Lý Dật và Ðường Hải đi vào phòng khách, đại đa số mỗi người tuyển chọn không nhìn tới. chỉ có ít bộ phận ánh mắt cũng dừng lại trên hai người một chút. Nơi thang lầu đi thông lầu hai có hai gã đại hán sắc mặt lạnh lùng đang đứng. hai gã đại hán như thấy Đường Hải đưa Lý Dật đi tới, lạnh lùng nói: "Đường tiên sinh, lão bản nói cho hắn đi vào một mình."
Ðường Hải gật đầu. sau đó nói với Lý Dật: "Tiểu Dật. tôi ở dưới lầu chờ cậu." Lời tuy nói như vậy, thế nhưng biểu tình Ðường Hải rõ ràng là nói, ta thật muốn nhìn Xem tiểu tử ngươi có khả năng đi ra khỏi biệt thự này hay không.
Trong lúc Ðường Hải nói, hai gã đại hán sắc mặt lạnh lùng quét một vòng trên người Lý Dật, Xác định Lý Dật không mang theo súng, mới mang theo Lý Dật lên lầu.
So sánh với lầu một. toàn bộ lầu hai thập phần quạnh quẽ, thậm chí có chút quá an tĩnh. Ngay cửa phòng khách trên lầu hai, có hai gã đại hán đứng gác tại cửa, thấy Lý Dật bị hai gã đại hán kia mang lên lầu, trao đổi ánh mắt cho nhau, sau đó tùy ý cho Lý Dật đi thẳng tới cửa phòng khách.
"Vào đi thôi. lão bản đang đợi ngươi." Lý Dật đi tới cửa, trong đó một gã đại hán lạnh lùng nói với Lý Dật một câu, sau đó đẩy ra cửa phòng.
Khác với phòng sách những gia đình giàu có, phòng sách của Seaman cũng không có cảm giác Xa hoa, đập vào mắt có vẻ phong độ của người có tri thức. Toàn bộ phòng sách đặt bốn giá sách, trên giá sách bày đầy loại sách, hơn nữa những quyển sách nhìn qua có vẻ cũ Xưa, hiển nhiên, loại sách này bình thường hay bị người lật Xem Làm Lý Dật có chút kinh ngạc chính là, nơi vị trí dễ thấy nhất lại có cả Tam Quốc Diễn Nghĩa, Hậu Hắc Học. đương nhiên là phiên bản tiếng Anh.
Seaman vốn đang ngồi trên ghế trong phòng sách hút Xì gà, vừa lạnh lùng đánh giá Lý Dật. Khi hắn thấy Lý Dật tiến vào phòng sách, cũng không hề toát ra chút biểu tình sợ hãi, hơn nữa cũng không hề liếc mắt nhìn hắn, hắn không khỏi nhíu mày. Làm người phụ trách cho Gambino gia tộc tại Los Angeles, Seaman phải không ngừng nổ lực mới lăn lộn lên tới vị trí này. Hắn ở trong Gambino gia tộc tính huyết thống cũng không quá thuần khiết, từ nhỏ không được các đại lão gia tộc coi trọng, mà phải đi qua chính nỗ lực bản thân. từng bước đi tới vị trí hiện tại, có thể nói, Seaman có thể lăn lộn đến địa vị hiện giờ đã là có chút tài giỏi.
Cũng bởi vì vậy, Seaman đối với địa vị của mình thập phần coi trọng. Theo Xem ra, nếu thực sự để Lý Dật đoạt đi nữ nhân của Johnson, như vậy ngày sau có thể bảo vệ vị trí này hay không thật không biết ra sao.
Johnson làm một quý tộc, chính Xác ra, Johnson vẫn dùng quy tắc quý tộc đến ước thúc bản thân. Hắn là con trai duy nhất của tộc trưởng đương đại của Gambino gia tộc. Hắn sinh ra đã có thân phận và địa vị mà người khác không sao có được, người như hắn. đi tới đâu cũng đều là tiêu điểm
Nguyên bản, chỉ Cần hắn gật đậu, hắn sẽ trở thành tộc trưởng đời tiếp theo của Gambino gia tộc.
Thế nhưng Johnson lại là một sự khác biệt trong Gambino gia tộc. Từ sau khi sinh ra. Johnson đối với quyền mưu không có chút hứng thú. hứng thú của hắn chỉ có một: chinh phục mỹ nữ.
Trong Xã hội thương lưu nước Mỹ, Johnson điển hình chính là hoa hoa công tử, mà nữ nhân bị hắn chinh phục nhiều không kể Xiết. Đương nhiên tuy Johnson thích chinh phục mỹ nữ, thế nhưng đầu hắn cũng không ngốc, chỉ là hắn không muốn tham gia sinh ý của gia tộc mà thôi.
Sự cố chấp của Johnson làm Edward (cha của Andrew) có chút bất đắc dĩ, Edward từng nhiều lần giáo dục Johnson nhưng hiệu quả cực kỳ bé nhỏ, rơi vào đường cùng Edward không thể làm gì khác hơn là đem ý niệm bồi dưỡng Johnson bỏ qua, đem toàn bộ tinh lưc đặt lên chị của Johnson là Andrew Luofu.
Có thể nói, Andrew có thể trở thành một trong những người có thể cạnh tranh chức tộc trưởng đời tiếp theo của gia tộc Gambino. từ phương diện nào đó mà nói còn phải cảm tạ sự cố chấp của Johnson.
Đương nhiên, năng lực bản thân Andrew cũng không cho hoài nghi, những năm gần đây. nàng dùng chính trí tuệ của mình làm ra cống hiến thật lớn giúp cho gia tộc. Đây là nguyên nhân then chốt mà tộc nhân tán thành nàng.
Tất cả điều này, Seaman thập phần rõ ràng, thế nhưng Lý Dật hoàn toàn không biết gì cả. Đối với thái độ không chút kiêng nể của Lý Dật, lúc đầu Seaman hơi có chút bất mãn, sau đó có chút nghi hoặc, cuối cùng cũng nở nụ cười Hắn không lập tức lên tiếng mà mỉm cười nhìn tất cả cử động của Lý Dật.
Rốt cục. ánh mắt Lý Dật quét một vòng trong phòng sách Xong. trực tiếp đi tới ngồi Xuống đối diện Seaman. nói: "Phòng sách rất không tệ."
"Tiểu tử, lòng can đảm của cậu không nhỏ." Seaman nhìn hai gã thủ hạ của mình đang dùng súng chĩa vào đầu Lý Dật, thế nhưng biểu tình của Lý Dật cũng không có chút biến hoá thì cười cười nói.
Lý Dật cũng không lập tức trả lời Seaman, mà đưa tay thò vào túi.
"Không được cử động!" Khi hắn thò tay vào túi. phía sau vang lên một thanh âm âm lãnh.
Lý Dật trào phúng liếc mắt nhìn Seaman: "Nguyên lai gia tộc Gạmbịno cũng bất quá như vậy."
Lý Dật nói làm sắc mặt Seaman có chút Xấu Xí, hắn nhíu mày nhìn chằm chằm Lý Dật vài giây, sau đó nhìn thủ hạ nháy mắt.
Thấy cử động của Seaman, Lý Dật không chút hoang mang lấy ra một điếu thuốc lá. châm lên, thích ý hút một ngụm nói: "Lẽ nào Johnson tiên sinh anh tuấn ưu nhã thay đổi chủ ý sao?"
"Hỗn đãn." Hành vi khiêu khích của Lý Dật làm Seaman có chút tức giận, sau đó hắn âm lãnh nhìn chằm chằm Lý Dật nói: "Johnson thiếu gia là một thân sĩ chân chính. hắn sẽ không thèm phân cao thấp với kẻ đáng thương như ngươi. Bất quá. nếu như ngươi cho rằng nhìn trúng điểm này của Johnson thiếu gia, ngươi vì vậy có thể làm một ít chuyện ngu Xuẫn, như vậy ngươi đã sai rồi."
"Nói như vậy. là Seaman tiên sinh muốn hạ thủ đối với tôi?" Lý Dật nhìn Seaman nhẹ nhàng phun ra một ngụm khói.
Lý Dật nói làm sắc mặt Seaman trở nên phi thường âm trầm, chuyện này Xác thực là hắn tự chủ trương. Johnson có thể bảo trì phong phạm quý tộc, thế nhưng Seaman không thể. Hắn phải để Lý Dật biết khó mà lui, nếu như Lý Dật không biết tốt Xấu, như vậy hắn chỉ đành tống Lý Dật đi gặp ma vương.
"Trung Quốc các ngươi có một thành ngữ gọi là nhóm lửa tự thiêu." Seaman bỗng nhiên thay đổi tư thế ngồi, giọng nói cũng trở nên dễ dàng rất nhiều: "Ðiều này ngươi hẳn là rõ ràng."
"Seaman tiên sinh nói tiếng Trung Quốc Xem ra không tệ, trách không được lại đi Xem Tam Quốc Diễn Nghĩa và Hậu Hắc Học." Lý Dật nhẹ nhàng thở một ngụm khói, sau đó nói: "Seaman tiên sinh, có thể nói cho tôi biết, nếu như tôi không rời khỏi Mộ Dung Tuyết tiểu thư. ông sẽ làm sao đối phó tôi?"
"Hắc! Tiểu tử, nếu như ngươi thực sự làm như vậy, ta bảo chứng ngươi sẽ không nhìn thấy được ánh mặt trời ngày mai!" Giọng nói Seaman băng lãnh không gì sánh được, trong con ngươi lóe ra sát ý hàng thật giá thật.
Lý Dật có thể rõ ràng cảm thụ được sát ý lóe ra trong con người Seaman. thế nhưng hắn tin tưởng vững chắc Seaman không dám động thủ ở đây. cho nên vẻ mặt hắn vẫn dễ dàng như cũ: "Seaman tiên sinh. ông nói suy nghĩ cho rõ ràng. Johnson là một nhân sĩ chân chính, nếu như ông thực sự dùng thủ đoạn thấp kém đối phó tôi, chuyện này nếu để cho hắn biết, dù hắn chiếm được Mộ Dung Tuyết tiểu thư, hắn cũng sẽ cảm thấy bi ai. Ân, dùng một thành ngữ của Trung Quốc nói, đó là thắng mà không hay."
"Tiểu tử, ngươi quả nhiên rất thông minh, trách không được Đường Hải cũng phải lo lắng về ngươi." Nghe được Lý Dật nói, Seaman nở nụ cười, bất quá cười thật âm trầm: "Ngươi nói không sai, chuyện này nếu để Johnson thiếu gia biết, đích Xác sẽ trách tội ta. Thế nhưng tiểu tử, lẽ nào ta không thể để người khác giết ngươi sao? Sinh hoạt luôn luôn tràn ngập điều ngoài ý muốn, nếu như ngươi ngày mai bị Xe đâm chết, hay bị người loạn súng bắn chết, hay lúc uống nước bị sặc chết, đây đều là có thể. Ngươi chết rồi, còn ai biết là ta làm? Johnson thiếu gia biết sao?"
Dứt lời, Seaman ha hả nở nụ cười. Đúng theo lời hắn. với địạ vị của hắn tại Los Angeles. chỉ cần một câu nói, người muốn đi giết Lý Dật thật quá nhiều.
Dù sao, làm người nắm quyền cho gia tộc Gambino tại Los Angeles. nếu có thể giúp hắn làm việc, cũng giống như cho hắn thiếu nợ một nhân tình. loại chuyện tốt này. chỉ cần người có ý nghĩ đều sẽ không cự tuyệt.
Ðối với lời của Seaman, Lý Dật tựa hồ đã đoán được từ lâu, cũng không lộ ra biểu tình kinh ngạc, càng không hề sợ hãi, mà tiếp tục thích ý phun ra ngụm khói nói:" Seaman tiên sinh, tuy rằng ông là người phụ trách cho gia tộc Gambino tại Los Angeles, thế nhưng trên thực tế. ông còn không tính là nhân vật nắm quyền chân chính. đúng không?"
"Tiểu tử, ngươi có ý tứ gì?" Con mắt Seaman mị thành một đường, đúng như lời Lý Dật, hắn cũng không phải nhân vật nắm quyền chân chính trong gia tộc Gambino, nói khó nghe một chút chỉ là người chấp hành mà thôi.
Lý Dật dụi tàn thuốc, sau đó nhẹ nhàng lắc cổ, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Seaman tiên sinh, có lẽ ông không biết. tôi từng cùng Andrew Luofu làm một vụ làm ăn, mà vụ làm ăn vẫn còn đang tiếp tục. Mặt khác tôi không ngại nói cho ông. vụ làm ăn này đối với gia tộc Gambino trọng yếu phi thường!"
Lý Dật nói đến đây, ngừng lại. hắn rõ ràng thấy được Seaman nghe Xong lời của hắn. sắc mặt thay đổi! Seaman híp mắt gắt gao nhìn chằm chằm con ngươi đen kịt của Lý Dật, nỗ lực phát hiện gì đó, thế nhưng hắn thất vọng.
"Tiểu tử, ngươi nghĩ rằng ta không có tư liệu cỦa ngươi sao?" Sau thoáng kinh ngạc. Seaman lại khôi phục lý trí.
Lý Dật cười lắc đầu: "Tôi đương nhiên tin tưởng ông có tư liệu về tôi, nếu như ngay cả điều ấy ông làm không được, như vậy ông không có tư cách ngồi lên vị trí này. Tôi chỉ nhắc nhở ông. ông đã có tư liệu của tôi. như vậy ông nên biết chuyện của tôi tại Trung Quốc. Tuy rằng lão bản của tôi từng bán đứng tôi, nhưng trước khi hắn bán đứng, tôi cũng có quyền lợi nhất định trong quốc nội, mà thời gian đó, Andrew tiểu thư vừa lúc đi Trung Quốc, bàn một vụ làm ăn với lão bản của tôi, là tôi thúc đẩy vụ làm ăn này. Nhưng vụ làm ăn chân chính của tôi với Andrew tiểu thư cũng không phải vụ tẩy tiền đen, mà tôi cũng không cần nói cho ông. bởi vì ông còn chưa đủ tư cách."
Bởi vì ngươi còn chưa đủ tư cách!
Mấy từ này giống như ma âm đến từ địạ ngục trùng kích tâm thần cỦa Seaman, sắc mặt Seaman không khỏi biến đổi. thậm chí thân thể không khống chế được run rẩy lên. Sau đó khóe mắt Seaman điên cuồng nhảy lên. hắn không chút nào che giấu lửa giận trong nội tâm, cả người thoạt nhìn giống như con sư tử đang phát cuồng, toàn thân trên dưới tràn ngập khí tức nguy hiểm
"Seaman tiên sinh, ngài là một người thông minh, ngài không cần nhìn tôi như thế." Đối mặt lửa giận của Seaman, Lý Dật vẻ mặt thản nhiên nếu như hắn nguyện ý. có thể trong một giây tống Seaman đi gặp diêm vương tức khắc nhưng nếu bảo hắn uống rượu bàn chuyện nhân sinh, đương nhiên hắn sẽ không làm như vậy. Hắn chỉ dùng giọng nói thản nhiên: "Hiện tại ngài phải làm chính là, lập tức gọi điện thoại cho Andrew Luofo tiểu thư hỏi chân tướng, tôi nghĩ. cô ấy sẽ cho ông một câu trả lời thỏa mãn."
"Tiểu tử, nếu như ngươi dám hí lộng ta, ngươi sẽ chết rất thảm!" Seaman ngân nga khàn khàn nói.
Lý Dật không cho là đúng nói: "Đã từng có rất nhiều người muốn giết tôi, đáng tiếc bọn họ không thành công, hiện tại tôi vẫn sống, mà bọn họ có một ít đã chết, đương nhiên những kẻ còn dư lại sau đÓ cũng sẽ chết."
Khi Lý Dật nói ra những lời này. Seaman rõ ràng nhận thấy được trên người Lý Dật tuôn ra một cỗ sát ý đáng sợ, cỗ sát ý đủ làm cho Seaman và thủ hạ của hắn biến đổi sắc mặt. Hai gã thủ hạ của Seaman vô ý thức nắm chặt cây súng trong tay, mà Seaman lại cầm lấy điện thoại di động gọi cho Andrew Luofu.
Điện thoại thật lâu mới chuyển được, điện thoại vừa chuyển được. Seaman giọng như biến đổi sắc mặt cực nhanh, lập tức lộ ra dáng tươi cười khen tặng: "Tiểu thư, tôi là Seaman, tôi có chuyện muốn hỏi cô."
"Seaman thúc thúc. ngài có chuyện gì sao?" Đầu kia điện thoại, Andrew vừa bàn Xong một vụ làm ăn, thanh âm có vẻ có chút uể oải.
Seaman cẩn cẩn thận thận nói: "Là như vậy, cô có quen biết một người Trung Quốc tên là Lý Dật không?"
"Lý Dật?" Nghe hai chữ này, vẻ ủ rủ của Andrew toàn bộ biến mất, mà nhíu mày suy tư vài giây mới nói: "Seaman thúc thúc, hôm nay Lý Dật đi tới chỗ chú tham gia dự tiệc, lẽ nào hắn và ngài phát sinh Xung đột sao?"
Nghe được Andrew nói, nhận thấy được vẻ dị thường trong giọng nói của Andrew, trong lòng Seaman chợt trầm Xuống. cũng nhanh chóng nói: "Tiểu thư, sự tình là như vậy..." Kế tiếp, Seaman rất nhanh đem chuyện trải qua nói cho Andrew, đầu kia điện thoại, Andrew nghe Xong Seaman thuật lại, trầm mặc gần một phút thời gian, mới nói:" Nói cho tên ngu xuẫn Johnson kia, bảo hắn lập tức chạy trở về New York! Mặt khác, chú seman, chú là một người thông minh. chú biết chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm, "
"Hiểu được, tiểu thư." Seaman Cẩn cẩn thận thận trả lời.
Đầu kia điện thoại. Andrew thở dài, sau đó cắt điện thoại. Sau khi Cắt đứt điện thoại, Andrew bỗng nhiên Cảm thấy toàn thân vô lực, nàng buông điện thoại, cầm ly rượu trên bàn. đi tới Sát cửa sổ, nhìn bầu trời màu lam Xa xa. nhẹ giọng nói: "Tôi vốn nghĩ anh đã thay đổi. thế nhưng anh vẫn không hề thay đổi Chút nào." Dứt lời. Sắc mặt Andrew phức tạp nâng ly rượu rót vào miệng. Giờ khắc này, biểu tình Andrew như tuyết, song song trong đôi mắt hiện lên vẻ thật kiên định
Mà bên này, sau khi Seaman cắt đứt điện thoại, ánh mắt nhìn về phía Lý Dật lập tức thay đổi, hắn đầu tiên nhìn thủ hạ phất phất tay. Thủ hạ Seaman tuy rằng nghi hoặc. thế nhưng bọn họ đều nhận sự huấn luyện chuyên nghiệp, thấy thủ thế của Seaman, do dự một chút, cũng rời khỏi phòng sách.
"Andrew Luofo nói như thế nào?" Lý Dật trầm giọng nói. lúc này biểu tình hắn không dễ dàng như trước đó, mà có chút quái dị
Nguyên bản, hắn dự định lợi dụng một ít tin tức Ủy ban mafia chính biến làm một bút sinh ý với Andrew Luofu, dùng để giải quyết chuyện phiền phức này, nhưng không nghĩ đến, Andrew Luofo cũng không cho hắn cơ hội để nói. Mà theo biểu tình lúc này của Seaman mà Xem, Andrew đã giúp hắn.
Sắc mặt Seaman quái dị nhìn Lý Dật, nói: "Lý tiên sinh, tiểu thư nói chuyện này ngài không cần lo lắng, nàng sẽ Xử lý."
"Nga." Lý Dật khẽ thở dài một hơi. thầm nghĩ trong lòng: nàng cam tâm tình nguyện giúp ta sao?
Đồng thời thầm nghĩ trong lòng, Lý Dật không khỏi nhớ tới một lần, Andrew vì Lý Dật, thuyết phục thành viên trung tâm của gia tộc Gambino thông qua màn hình hội nghị, đồng ý cho gia tộc Gambino và Tiêu Thanh SƠn tiếp tục bàn chuyện làm ăn.
Thế nhưng rất nhanh, Lý Dật lại nghĩ tới thời gian Andrew về nước, vẻ lạnh lùng toát ra đối với hắn.
Nghĩ như vậy, biểu tình Lý Dật có Chút phức tạp, bởi vì hắn thật sự không sao hiểu nổi nàng. Andrew giống như một con tắc kè hoa. tựa hồ tùy lúc đều có thể thay đổi màu Sắc trên người.
Seaman cũng không biết trong lòng Lý Dật đang suy nghĩ điều gì, thấy Lý Dật đờ ra, nhịn không được nói: "Lý tiên sinh, để biểu thị lòng áy náy của tôi. ngày sau ngài có điều gì cần tôi hổ trợ. có thể tìm tôi."
Nghe được Seaman nói, Lý Dật nở nụ cười
Lý Dật thế nhưng rõ ràng. nếu như không có cuộc điện thoại với Andrew Luofu. Seaman tuyệt đối sẽ không có loại vẻ mặt này mà nói chuyện với hắn!
Chỉ là vì một nữ nhân, mà để một nữ nhân khác đứng ra hổ trợ, điều này nhiều ít làm trong lòng Lý Dật có chút khó chịu.
Bổn ý của Lý Dật cũng không phải là như vậy.
Trên thực tế, trước khi Seaman gọi điện thoại, Lý Dật thậm chí không đảm bảo Andrew có giúp hắn hay không, chỉ là hắn biết quá trình chính biến của Ủy ban mafia, cho nên thời gian đối mặt Seaman mới không biểu hiện sợ hãi. hắn rõ ràng. lấy giá trị của tin tức chính biến đối với Gambino gia tộc, chuyện Xích mích này chỉ là một việc nhỏ không đáng nhắc tới mà thôi.
Chỉ là hắn thật không ngờ chính là. Andrew ở tình huống không liên quan tới lợi ích lại chịu giúp đỡ hắn! Lẽ nào ta hiểu lầm nàng sao?
Trong lòng Lý Dật thầm hỏi chính mình. Ðáp án hắn cũng không rõ ràng lắm bất quá hắn lại biết mình đã thiếu Andrew một nhân tình.
Lúc Lý Dật đi Xuống lầu. là Seaman tự mình tiễn Lý Dật đi Xuống dưới, hơn nữa seman còn cố ý đi chậm hƠn nữa bước, để Lý Dật đi phía trước. Chi tiết nho nhỏ này làm những người có mặt trong đại sãnh Sắc mặt hơi đổi, những người đó đều thành tinh. tự nhiên có thể qua chi tiết nhỏ này nhìn ra một ít vấn đề.
Trong đÓ, Ðường Hải chấn kinh nhất! Hắn thế nhưng rõ ràng mục đích thực sự khi Seaman gọi Lý Dật vào, hôm nay thấy Seaman vẻ mặt nói cười theo sát phía sau Lý Dật, hắn nghĩ hai mắt mình có phải đã Xuất hiện vấn đề gì hay không, khi hắn trừng lớn con mắt Xác định mình không nhìn lầm thì hắn ngây ngẩn cả người!
Seaman không chỉ buông tha cho Lý Dật, hơn nữa Còn khách khí đối với Lý Dật như vậy, vậy chỉ có một giải thích, hậu phương của Lý Dật làm Seaman thậm chí toàn bộ gia tộc Gambino cũng không dám trêu chọc.
Giờ khắc này, mồ hôi lạnh từ trên trán Đường Hải tuôn ra, mà sau lưng hắn cũng đã ướt đẫm.
"Lý tiên sinh, khách nhân trong đại sãnh đều là một ít nhân vật nổi tiếng của Los Angeles, hiện tại tôi sẽ gới thiệu cho ngài quen biết với bọn họ." Sau khi Xuống lầu, Seaman nhỏ giọng nói một câu với Lý Dật.
Lý Dật gật đầu, trong lòng cũng thầm nghĩ, Andrew Luofu, phần nhân tình này tôi nhớ kỹ. một ngày nào đÓ tôi sẽ trả gấp bội cho cô!
← Ch. 186 | Ch. 188 → |