← Ch.252 | Ch.254 → |
Ánh nắng mặt trời rực rỡ tán lạc trong phi trường quốc tế John F. Kenedy. Giống như chỉnh thể nó được khoác lên mình một tấm áo lụa màu vàng. Là một trong những sân bay lớn nhất toàn thế giới. phi trường quốc tế JFK vô cùng bận rộn. một ngày hai mươi bốn giờ không trì hoãn chuyến bay nào.
Chiếc Xe Rolls-Royce màu bạc dừng ở bên ngoài sân bay, thu hút không ít ánh mắt của những vị hành khách. Ở phía trước và sau của chiếc Rolls-Royce màu bạc, là hai cỗ Xe màu đen bảo hộ.
Johnson Gambino ngồi điều khiển chiếc Xe Rolls- Royce, trong tay mang theo một điếu Xì-gà. vẻ mặt trông vô cùng hưởng thụ.
Hôm nay Johnson không có mặc lễ phục màu trắng giống như thường ngày, mà chưng diện một bộ âu phục màu vàng nhạt. bộ trang phục này là do chính tay nhà thiết kế hàng đầu của Armani chế tạo, cực kì vừa vặn. Mái tóc của Johnson cũng trải qua tỉ mỉ thiết kế, phối hợp cùng khuôn mặt anh tuấn, làm cho cả người hắn thoạt nhìn thập phần tuấn tú. hơn nữa khi Johnson cười, khóe miệng tự nhiên mà lộ ra một đường cong quyến rũ.
Cũng giống như Andrew Loufu, thứ mà Johnson hấp dẫn người ta nhất chính là đôi tròng mắt kia của hắn.
Ánh mắt của Andrew Loufu để cho người ta một loại cảm giác bình tĩnh và cơ trí, trong lúc nàng nhìn về phía ngươi, sẽ khiến ngươi cảm giác mình ở trước mặt nàng.... không có chút bí mật nào đáng nói. Dường như nàng có thể nhìn thấu tâm sự của ngươi.
Còn Johnson thì lại bất đồng, ánh mắi của hắn không bức người như cái dạng công tử ăn chơi trác táng. cũng không cơ trí giống như Andrew Loufu. mà ánh mắt của hắn CỰC kì.... Ðúng rồi, là thâm tình!
Thời gian khi hắn nhìn về phía ngươi, thì ánh mắt kia như thể biết nói. Nhiều lúc. Johnson đều dựa vào ánh mắt trao đổi. Xem có thể đem nữ nhân lừa gạt lên giường được hay không.
Đây chính là sở trường của riêng Johnson, từng có một vài hoa hoa công tử trong Xã hội thượng lưu tại Mỹ, lấy Johnson làm kinh nghiêm, nhưng lại chỉ học được chút điểm da lông ở bên ngoài, bắt chước không ra nổi ánh mắt thâm tình biết nói của Johnson.
Andrew Loufu giống như ngày thường, mặc một thân trang phục màu đen. Cùng biểu tình thích ý của Johnson bất đồng, vẻ mặt của nàng rất lạnh lùng, cái loại lạnh lùng nầy đã muốn thâm thúy đến tận Xương tủy, không thể thay đổi được.
"Oh, bà chị Xinh đẹp của tôi, có phải nam nhân của chị đã quên không đến Las Vegas mất rồi chăng?" Johnson giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, sau đó dụi tắt điếu Xì-gà, mỉm cười hướng Andrew nói.
Nghe Johnson nói như vậy. sắc mặt Andrew Loufu càng lạnh lùng hơn: "Câm miệng"
"Thật sự không tồi chút nào." Chứng kiến biểu tình của Andrew Loufu lạnh như băng tầng, Johnson lầm bầm nói:" Vốn tưởng rằng tình yêu có thể làm cho trái tim băng sương của bà chị tan chảy, bất quá hiện giờ nhìn lại, chị vẫn giống như trước đây, quả thực là tính tình lạnh nhạt!"
"Johnson!" Andrew Loufu nheo mắt lại, trong con ngươi không che giấu vẻ... tức giận chút nào.
Johnson chứng kiến Andrew Loufu tức giận, bất đắc dĩ nhún vai. nói: "Ðược rồi. Tôi câm miệng, bất quá tôi vẫn phải nhắc nhở chị, thời gian đã đến rồi, có nên gọi điện thoại hối hắn ta hay không? Tôi chỉ sợ hắn quên không lên phi cơ mà thôi."
"Hắn không quên." Andrew Loufu nhẹ nhàng nói một câu, thanh âm tuy nhỏ, nhưng vô cùng kiên định.
Giống như để Xác minh câu nói của Andrew Loufu, nàng vừa dứt lời. thì Lý Dật lái ô tô Xuất hiện ở trong tầm mắt hai người.
Thấy mỗi màn như vậy. Johnson bĩu môi: "Chẳng lẽ các người thông đồng với nhau sao?"
Nói Xong, Johnson không đợi Andrew Loufu đáp lời, trực tiếp mở cửa Xe bước Xuống, hiển nhiên đối với bà chị của mình, Johnson vẫn có một chút sợ hãi. Trong gia tộc, những thành viên có hi vọng trở thành người kế nhiệm, Johnson không úy kị một ai kể cả lão cha Edward của mình, nhưng lại phi thường tránh né Andrew Loufu. Theo cách nghĩ của Johnson. Andrew Loufu giúp hắn gánh vác trách nhiệm gia tộc, nên thỉnh thoảng Andrew hướng hắn phát hỏa cũng là bình thường.
Cùng Johnson Xuống Xe còn có Anh Hoa.
Lúc trước Anh Hoa nhận được điện thoại của Lý Dật, phân phó nàng đi theo Andrew Loufu cùng ra sân bay. Còn Jester, ngày hôm qua đi "ám sát" Trương Đức Khôn Xong, liền rời khỏi New York, suốt đêm trở về Los Angeles.
Mấy ngày qua, Ngưu Lâm Sinh mỗi ngày đều gọi điện thoại cho Lý Dật, hồi báo tình hình ở Los Angeles. Mặc dù mỗi lần Ngưu Lâm Sinh ở trong điện thoại nói với Lý Dật. hết thẩy mọi chuyện bên phía Los Angeles đều bình thường. Nhưng theo trong giọng điệu của Lâm Sinh, Lý Dật nghe ra có điều dị thường, vậy nên phân phó Jester chạy về Los Angeles, âm thầm điều tra chuyện nầy.
Jester hoàn thành Xong nhiệm vụ, hắn đã trình diễn một vở kịch ám sát tuyệt hảo, đồng thời vừa vặn đạt tới yêu cầu của Lý Dật, không lưu lại ở hiện trường bất kì dấu vết gì.
Sau đó. Trương Ðức Khôn còn hoảng sợ gọi một cú điện thoại cho Lý Dật, nói: "Nếu không phải báo trước rằng chúng ta đang diễn trò, tôi còn tưởng rằng mình sẽ đi gặp Diêm Vương gia."
"Tại sao?"
"Bởi vì hắn đã giết chết bảo tiêu của tôi."
Đây là câu nói lúc ấy Trương Ðức Khôn trả lời, khi nói ra những lời nầy, trong thanh âm kèm theo một tia run run. Thực hiển nhiên, Jester đã để lại cho hắn một loại ấn tượng mang tính hủy diệt.
Kết quả làm cho Lý Dật hết sức hài lòng, đối với Lý Dật mà nói, diễn trò ám sát Trương Đức Khôn thứ nhất là vì tung hỏa mù Hồng Thanh Vân, về phương diện khác cũng là cấp cho Trương Đức Khôn một chút áp lực!
Trên thực tế, Trương Đức Khôn còn chưa nói hết câu: "Jester dưới tình huống tay không, nhất chiêu liền giết chết bảo tiêu của hắn!"
Hành động của Jester thành công viên mãn, sáng sớm hôm nay, cơ hồ toàn bộ Hoa Nhân bang đều biết chuyện tình Trương Đức Khôn bị ám sát. Tiếp theo, Trương Đức Khôn lại phái người đi tìm Hồng Thanh Vân, muốn hắn cho mình một lời giải thích. Đối với chuyện nầy, Hồng Thanh Vân giải thích thuyết phục là: "Không có bất luận bằng cớ gì chứng minh Lý Dật làm, cho nên cự tuyệt đề nghị của Trương Đức Khôn, muốn khai trừ Lý Dật ra khỏi Hoa Nhân Bang."
Có lẽ bởi do ánh mặt trời có điểm chói chang, sau khi Xuống Xe, Johnson híp mắt, tiếp theo dùng nhãn tình thưởng thức liếc nhìn Anh Hoa một cái.
Nhận thấy được ánh mắt bất hảo của Johnson, Anh Hoa không tỏ vẻ chút nào, chỉ lẳng lặng nhìn về phương hướng cỗ Xe kia đang chạy băng băng đến.
Dường như trong lòng Johnson đối với Anh Hoa cũng có điểm sỢ hãi. Chứng kiến khuôn mặt nàng lạnh như tiền, đành phải tươi cười giup đỡ Andrew Loufu mở cửa Xe."Bà chị Xinh đẹp, mời ngài Xuống Xe!"
Đối với Johnson, Andrew Loufu cùng Edward giống nhau đều thập phần bất đắc dĩ. Cho nên, cứ việc Johnson một mực khiêu khích Andrew, thế nhưng nàng cũng không tính toán với hắn mà biểu tình lạnh lùng từ trong ô tô bước ra.
Sau vài giây đồng hồ, Lý Dật lái chiếc Xe hơi chạy băng băng đến, trong quá trình ma sát cùng mặt đường quốc lộ. phát ra một chuỗi thanh âm gào rít chói tai. Sau khi dừng lại, trên đường lớn rõ ràng con nguyên một đạo ấn ký lốp Xe.
"Lý tiên sinh, kĩ thuật lái Xe của anh thoạt nhìn không sai nha!" Thấy Lý Dật bước Xuống Xe. Johnson mỉm cười nghênh đón. đồng dạng còn có Anh Hoa. bất quá nàng cái gì cũng không nói. mà chỉ im lặng đứng ở bên cạnh.
Đối mặt với lời khen tặng của Johnson, Lý Dật khẽ mỉm cười, sau đó lập tức bước đến bên người Andrew Loufu, nói: "Thật Xin lỗi. thiếu chút nữa thì đã chậm trễ thời gian rồi."
Andrew Loufu không trách cứ Lý Dật, thậm chí cả hỏi đều chưa có mở miệng, chỉ bình thản liếc mắt nhìn Lý Dật một cái.
Không biết tại sao, khi tiếp Xúc cùng ánh mắt bình tĩnh của Andrew Loufu, bỗng nhiên Lý Dật cảm giác được cái nhìn kia của nàng, dường như đã trực tiếp Xuyên thấu qua nội tâm của hắn.
Liếc mắt nhìn Lý Dật một cái Xong, Andrew Loufu chuyển dời mục quang, Xoay người đi tới hướng phía trạm kiểm soát sân bay. Nissen lửng thửng theo sau.
"Lý tiên sinh, hình như anh đã làm chị của tôi tức giận rồi!" Johnson cưới híp mắt nói, theo sau không cho Lý Dật trả lời, tiếp tục: "Tốt lắm, bạn của tôi, chúc cậu hành trình đến Las Vegas của anh được thuận lợi."
Dứt lời, Johnson Xoay người quay trở ra phía ô tô, con hai gã bảo tiêu người da đen thì phân biệt chui vào trong chiếc Xe mà Lý Dật chạy đến. Nương theo sau một trận thanh âm khởi động của Xe hơi, bốn chiếc ô tô nhanh chóng rời khỏi phi trường. Còn Lý Dật cũng mang theo Anh Hoa, cùng Andrew Loufu đi vào bên trong sân bay.
Từ lúc vào trong sân bay đến lúc ngồi lên phi cơ, Andrew Loufu không có tiến hành trao đổi gì cùng với Lý Dật, thậm chí ngay cả liếc mắt cũng không. Thay đổi bất thình lình của Andrew Loufu, mặc dù trong lòng Lý Dật có chút không thoải mái, nhưng cũng không nói gì.
Dù sao hắn không có tư cách yêu cầu Andrew Loufu làm cái gì.... . !
Máy bay là chuyên cơ tư nhân của gia tộc Gambino, người phi công được thuê với mức lương Xa Xỉ, nghe nói hắn là bộ đội Xuất ngũ, tay lái thuộc hàng nhất lưu. Sau khi lên máy bay. Andrew Loufu dường như không có hứng thú nói chuyện cùng Lý Dật, mà dựa lưng vào trên ghế, nhắm mắt dưỡng thần.
Vốn dĩ Lý Dật muốn hỏi nguyên nhân tại sao Andrew Loufu khăng khăng muốn hắn chạy đến Las Vegas. Bất quá chứng kiến bộ vó diễn cảm kia của nàng. cuối cùng lựa chọn áp chế vấn đề này Xuống.
Ước chừng khoảng bốn tiếng sau, chiếc phi cơ đáp Xuống sân bay Las Vegas, trên sân bay này Xuất hiện không ít phi cơ tư nhân. Căn cứ theo luật pháp của tiểu bang Nevada, thì phi cơ tư nhân được phép trú tạm ở trong này.
Ngoài sân bay, người phụ trách ở Las Vegas của gia tộc Gambino, sớm đã đợi lâu rồi. Người phụ trách ở Las Vegas của gia tộc Gambino, là một tay hình thể mập mạp vượt quá hai trăm cân, cái tên của hắn cũng mang đậm sắc thái hài hước: Karla! (cách phát âm giống đơn vị đo lường kim cương. )
Đương nhiên Karla không phải tay sai của bất luận kẻ nào. Ngược lại, hắn là một trong những thành viên trung tâm của gia tộc Gambino. Xử lí toàn bộ sinh ý của gia tộc tại Las Vegas, từ kinh doanh sòng bạc. cho đến sinh ý thuốc phiện cùng gái điếm Mặc dù Karla rất có thân phận trong gia tộc Gambino, nhưng khi đối mặt với Andrew Loufu, thì Karla có vẻ phi thường tôn kính.
Lý Dật nhìn ra được, lòng tôn kính của Karla đối với Andrew không giống như những người khác, đÓ là một loai tôn kính phát ra từ sâu trong nội tâm.
Tựa hồ Karla thập phần quen thuộc Andrew Loufu. Dù sao chỉ có chân chính hiểu biết tài năng của Andrew, thì nội tậm hắn mới tÔn trọng như vậy.
"Vị này chính là đồng minh trung thành nhất của gia tộc, Lý Dật tiên sinh." Andrew Loufu hướng Karla giới thiệu, nói: "Mục đích Lý tiên sinh đến Las Vegas, ngươi đã rõ ràng. Ta còn chuyện tình cần phải đi Xử lý. Trước tiên ngươi đưa Lý tiện sinh đi làm quen một chút với thành phố này. Buổi tối. ta sẽ đích thân kí tên làm hợp đồng chuyển nhượng sòng bạc cho Lý tiên sinh."
"Dạ! Tiểu thư." Đầu tiên Karla cung kính hướng Andrew khom lưng, sau đÓ nhìn Lý Dật. lộ ra một nụ cười nhiệt tình: "Lý tiên sinh. hoan nghênh ngài đến Las Vegas!" Khi nói chUYỆn, đồng thời Karla mở rộng song chưởng, cùng Lý Dật ôm giao lưu một cái.
"Thực Xin lỗi. tôi có chuyện quan trọng cần phải đi Xử lí, tạm thời không bồi anh được." Andrew Loufu nhìn Lý Dật, thản nhiên nói.
Lý Dật không sao cả cười cười: "Ok"
Hàn huyên ngắn ngũi qua đi, Andrew Loufu ngối vào trong Xe do Nissen điều khiển, mà Lý Dật bước qua Xe của Karla.
Sau khi lên Xe, Karla từ trong tủ rượu bên cạnh. mang ra một chai rượu vang lâu năm, thành thuc khui ra, rót một ly tràn đầy đưa sang mời Lý Dật, cười nói: "Lý tiên sinh, hoan nghênh ngài đến Las Vegas. Tin tưởng tôi. ngài sẽ rất thích tòa thành thị này"
"Cám ơn." Lý Dật mỉm cười tiếp nhận ly rượu, cùng Karla đụng một cái, theo sau nhẹ nhàng thưởng thức.
Karla này dáng người mập mạp không nói, ánh mắt kia cũng rất nhỏ. Bất quá trong cai khe nhỏ đó, đôi con ngươi lại toát ra thần sắc lanh lợi. Làm người phụ trách của gia tộc Garnbino ở Las Vegas, năng lực của hắn không cần phải hoài nghi.
"Lý tiên sinh, đây là lần đầu tiên ngài đến Las Vegas sao?" Karla mẫn tuệ phát hiện ra tâm tình của Lý Dật có điểm bất hảo, vì muốn phá vỡ bầu không khí nặng nề ở trong Xe, cho nên hắn mở miệng nói chuyện.
Thời gian kiếp trước, Lý Dật đã từng đến Las Vegas, hơn nữa còn chơi đùa ở trong sòng bạc "Metro-Gold" nổi danh. Khi đó "Metro-Gold" cũng không thuộc về sản nghiệp của gia tộc Gambino. mà là một gia tộc khác tiếp quản! Đồng dạng. lúc đó gia tộc Qiesi Jarno đã thành công lật đố vương vị của gia tộc Gambino, trở thành gia tộc mafia có thực lực cường đại nhất tại nước Mỹ.
Thế nhưng kiếp này, Lý Dật quả thực là lần đầu tiên đến Las Vegas. cho nên nhẹ nhàng gật đầu.
Karla chứng kiến Lý Dật gật đầu, liền cười nói: "Las Vegas từ rất nhiều năm trước đã được người Mỹ khai phá. khi đó mãnh đất này phi thường cằn cỗi. khô cằn. Hàng đêm mọi người đều cầu nguyện Thượng Đế, biến nơi này thành một thảo nguyên màu mỡ, phì nhiêu, để có thể chăn dê, chăn thỏ. Đến trung kì thế kỉ, một gã trung úy lục quân từng đi qua Las Vegas đã tuyệt vọng cho rằng, từ nay về sau sẽ không có người nào đến cái mãnh đất sa mạc này nữa. Thế nhưng chỉ trải qua trăm năm thời gian, nơi hoang vu này không ngờ lại có cảnh tượng phồn hoa như ngày hôm nay."
Lý Dật không thể không thừa nhận. tài ăn nói của Karla vô cùng tốt, hơn nữa giọng điệu tuyệt hảo, chỉ nói đơn giản vài câu liền đã thu hút sự chú ý của hắn. Trên mặt của hắn dần dần lộ ra vẻ tươi cười. tâm tình không thoải mái trong lòng cũng bị đè ép trở Xuống.
Chỉ thấy hắn cầm ly rượu nhẹ nhàng lay động một chút, cười nói: "Nếu như tôi đoán không sai, chính là dân cờ bạc đi!"
"Phải! Lý tiên sinh, chính la dân cờ bạc!" Karla chứng kiến Lý Dật bị lời của mình hấp dẫn, hứng thú bỗng nhiên đại tăng: "Tuy rằng hàng năm đến Las Vegas du lịch khoảng mười vạn lữ khách. nhưng đa phần là đến mua sắm cùng hưởng thụ mỹ thực, còn tới đánh bạc chỉ chiếm một số ít mà thôi. Thế nhưng các sòng bạc lại chính là linh hồn của Las Vegas, nếu như nơi này không còn sòng bạc. thì có thể nó sẽ bị sa mạc nuốt chửng."
Nghe Karla nói, Lý Dật không thể không thừa nhận. Karla nói rất đúng! Các sòng bạc lớn mở ra tại Las Vegas đối với nguồn thu vào của những ngành nghề khác mà nói. ưu thế cũng chưa hẳn là mười phần rõ ràng. nhưng các ngành nghề khác có thế phát triện được. hoàn toàn là bởi vì sòng bạc kéo theo. mất đi sòng bạc. sự phát triển trong thành phố nhất định sẽ bị thụt giảm nghiêm trong.
"Thời gian khi Las Vegas mới Xây dựng. cũng năm đó. tiểu bang Nevada ra quyết định đánh bạc trở thành ngành công nghiệp giải trí hợp pháp. Lệnh này vừa ra, cơ hồ trong vòng một đêm, những sòng bạc nhốn nháo thành lập. Tại thung lũng chết Death Valley, khu giải trí Charleston cũng được Xây dựng. cái tên Las Vegas từ đó mới lan truyền đi Xa gần khắp nƠi. Kinh tế trong thành phố chủ yếu dựa vào khách du lịch. nội thành mọc lên nhiều câu lạc bộ đêm Xa hoa, khách sạn, nhà hàng cùng sòng bạc...."
Thời gian trôi qua. Karla hoàn mỹ đảm đương nhiệm vụ của một người hướng dẫn viên du lịch. khai sáng tư tưởng cho Lý Dật, về sắc thái truyền kì của thành phố Las Vegas.
"Lý tiên sinh. có một câu thế này để hình dung Las Vegas. đây là một tòa thành thị sa mạc hấp huyết." Karla tổng kết nói: "Nhìn trên phương diện nào đó. thì tôi cảm thấy cái từ này rất chính Xác."
Vừa nghe Karla nói như thế, Lý Dật không khỏi bội phục chính sách anh minh của tiểu bang Nevada! CÓ thể nói, nếu không ra quyết định cho ngành công nghiệp giải trí đánh bạc trở thành hợp pháp, như vậy hiện giờ khẳng định Las Vegas đã bị sa mạc bao trùm.
Lúc này Ô tô đi tới con phố sầm uất nhất Las Vegas, hai bên đường rộng rãi. những cửa hàng tạp hóa trưng bày rất nhiều hình điêu khắc nữ thần tự do, sa mạc ốc đảo, tòa nhà cao chọc trời. mô hình thực hùng vĩ. Những điều này hiển lộ rõ ràng Las Vegas phồn hoa không giống bình thường.
Lý Dật theo trong miệng Karla biết được, mười tòa khách sạn lớn nhất trên thế giới, thì có chín cái Xây dựng ở nơi này. trong đó lớn nhất chính là khách sạn Metro- Gold. Metro- Gold là khách sạn của gia tộc Gambino. Mà cũng là sòng bạc lớn nhất, ngoại trừ đÓ ra, gia tộc Gambino còn vài chục lộ sòng bạc nằm rãi rác trên khắp đường lớn ở Las Vegas. Lý Dật chuẩn bị được chuyển nhượng hai lộ. cũng chính là nằm trong số này.
Sau khi ô tô dừng ở trước cửa Metro- Gold. tay lái Xe cung kính mở cửa cho Lý Dật, còn Karla lại tươi cười: "Lý tiên sinh. tôi đã an bài Xong Xuôi phòng cho ngài rồi. Bảo tiêu của tôi sẽ dẫn ngài đi lên. trước tiên ngài tắm rữa một chút. còn tôi ở nhà ăn khách sạn chờ ngài."
Lý Dật gật đầu, chui ra khỏi ô tô.
"Tiên sinh, mời!" Bảo tiêu của Karla hướng Lý Dật làm một cái thủ thế. Sau khi Xuống Xe. Lý Dật không hề cử động, mà nheo mắt lại, gắt gao nhìn chằm chằm vào đại môn của khách sạn!
Ở nơi đó, hắn chứng kiến được hai cái bóng dáng quen thuộc.
Hai người này la một nam một nữ, nữ nhân đại khái chỉ cao khoảng mét sáu, chiếc váy mỏng manh che khuất đi hai phần ba đôi chân. Ðôi chân kia tỉ lệ phối hợp vô cùng hoàn mỹ, không có chút sẹo lồi nào. Chiếc giày cao gót màu đen phụ trợ cho vóc dáng kia, đủ phải dùng hai chữ "ma quỷ" để hình dung.
Nhưng mà, nữ nhân cho người ta chú ý nhất. không phải là đôi chân thon dài. cũng không phải là ánh mắt tiêu hồn kia, mà chính là đôi môi của nàng. Đôi môi của nữ nhân kia tô son đỏ, hơn nữa còn là cái loại màu sắc rực rỡ! Dưới ánh mặt trời, cái màu đỏ mê người kia đập vào trong mắt. càng kích thích hornone dục tính của nam nhân!
Mà người đàn ông còn lại, bề ngoài thoạt nhìn rất bình thường, ánh mắt toát ra trong con ngươi mờ đục, làm cho người ta nảy sinh một loại cảm giác trầm uất, nặng nề.
Dường như đối với hắn mà nói, trên thế giới này phát sinh chuyện gì, hắn đều không quan tâm.
Gia Cát Minh Nguyệt, đệ nhất quân sư dưới trướng Tiêu Thanh Sơn!
Lão Miêu, cái bóng của Tiêu Thanh Sơn, đảm đương nhiệm vụ hộ vệ!
Chứng kiến hai cái bóng dáng quen thuộc này, Lý Dật khẽ híp mắt lại thành một đường chỉ nhỏ. khóe miệng buộc vòng quanh một nụ cười âm trầm. Giờ khắc này, hắn tựa như đã minh bạch nguyên nhân tại sao Andrew Loufu lại sốt ruột, khăng khăng muốn hắn đến Las Vegas rồi!
← Ch. 252 | Ch. 254 → |