← Ch.279 | Ch.281 → |
Tiếng súng trước đó đánh vỡ sự yên lặng trong bóng tối, đồng dạng cũng làm công nhân trên bến tàu nghe được. Lần trước Địa Ngục Hỏa huyết tẩy căn cứ địa của Hoa Nhân Bang đã để lại bóng ma không thể xóa nhòa trong lòng các công nhân, vì vậy lần này nghe được tiếng súng, những công nhân bến tàu trước tiên tuyển chọn báo cảnh sát.
Tốc độ xuất cảnh của cảnh sát Mỹ tuy rất nhanh, thế nhưng nói chung vừa ra ngoài, nhưng nửa giờ lại đến hiện trường, như vậy cũng có thể xem như là tốc độ rất nhanh rồi. Lần này hai xe cảnh sát có thể chạy tớ trong vòng hai mươi phút, là do có liên quan lớn lao đến hành động tảo hắn lần này, đương nhiên nguyên nhân chính yếu là trước đó Sidon đã biết trước chuyện này, trong hai xe cảnh sát đều là tâm phúc của Sidon.
Trên thực tế, sau khi giải quyết xong đám thành viên Địa Ngục Hỏa, Lý Dật liền khó dẫn người rời đi, bất quá thi thể của đám Địa Ngục Hỏa vẫn lưu lại bên trong nhà kho, Lý Dật dự định ngày mai dùng đầu người của bọn hắn tế điện cho đám người Phương Cảnh Minh!
Căn cứ kế sách của Lý Dật, trong buổi tế điện còn thiếu một người: Carville.
Khi Lý Dật mang theo đám huynh đệ của Jester đi tới khu phố Tàu, Jester một mình đi căn cứ hải quân Wald.
Trước đó, hắn đã có được địa đồ căn cứ hải quân Wald từ tay Lý Dật, thậm chí còn biết rõ gian phòng Carville đang ở.
Vào bốn giờ sáng, căn cứ hải quân Wald vẫn yên tĩnh như trước đó.
Đại đa số vật kiến trúc bên trong căn cứ hải quân đều đen kịt một mảnh, chỉ có một ít vật kiến trúc còn phát ra ánh sáng.
Carville cầm một điếu xì gà đang ngồi trên sô pha trong phòng khác, giờ khắc này, trên mặt hắn không còn tìm được dáng tươi cười tiêu chí, chỉ còn lại sự âm trầm. Vùng lông mày hắn gắt gao nhăn chặt lại, hình thành một chữ xuyên.
Hắn đã nhận được tin tức, người của Địa Ngục Hỏa toàn quân bị diệt, Lý Dật đã thiết trí mai phục tại bến tàu.
Tin tức này làm Carville chấn kinh!
Không sai, Carville luôn luôn trấn định xác thực đã bị tin tức này làm chấn kinh!
Bởi vì căn cứ theo tin tức mà hắn nắm giữ, Nick cũng không hướng đặc công bộ môn và hải quân lục chiến gây áp lực, nói cách khác, trong tay Lý Dật vốn không thể có thế lực đủ chống lại Địa Ngục Hỏa!
Thế nhưng sự thực lại hoàn toàn ngược lại với suy nghĩ của Carville, Lý Dật không chỉ có thế lực đủ chống lại Địa Ngục Hỏa, còn đánh cho bọn hắn trở tay không kịp, làm mười lăm thành viên của Địa Ngục Hỏa toàn quân bị diệt.
Đối với Carville mà nói, tin tức này không thể nghi ngờ là một tin tức xấu.
Người của Địa Ngục Hỏa là vương bài cuối cùng trong tay Carville, sau khi đánh ra bài tẩy này, Carville cũng không còn hậu chiêu, mà trên thực tế, nếu như không dựa vào Địa Ngục Hỏa, hắn căn bản không có vốn để liều mạng với Lý Dật. Làm quốc vương đế quốc buôn lậu biển tây nước Mỹ, thủ hạ của Carville không ít thương thủ ưu tú, thế nhưng ưu tú cũng chỉ có thế lực mạnh hơn những tên lưu manh thông thường, tiêu chuẩn của những thương thủ kia cũng không giỏi hơn tinh nhuệ của Hoa Nhân Bang, thế nhưng nhân số lại kém hơn rất nhiều.
Mà càng quan trọng là Carville rõ ràng, qua đêm nay, trong ba tháng tới hắn cũng không thể hướng tới Lý Dật động thủ! Hắn thế nhưng rất rõ ràng hành động tảo hắn lần này lớn đến bao nhiêu, theo hắn xem ra, ở thời điểm mấu chốt này chơi lửa không thể nghi ngờ là tìm chết.
Dưới ngọn đèn, điếu xì gà trong tay Carville, đã dập tắt, hắn dần dần khôi phục lại tinh thần, sau đó dụi xì gà vào trong gạt tàn.
Sau đó vẻ mặt hắn dần dần khôi phục sự bình tĩnh, đôi mày nhíu chặt cũng thư giãn ra, hiển nhiên, giờ khắc này Carville đã tiếp nhận hiện thực.
"Ngươi thật sự cho ta một sự kinh ngạc! Thế nhưng điều này lại có gì quan hệ? Thời gian còn dài, trò chơi còn chưa kết thúc!" Trên mặt Carville dần dần lộ ra dáng tươi cười, dáng tươi cười rất nhạt, không chút gì âm trầm đáng nói, ngược lại làm cho người ta có loại cảm giác thập phần dễ dàng.
"Trò chơi đã kết thúc."
Carville vừa nói ra miệng, nguyên lai trong đại sảnh vốn đang an tĩnh chợt truyền ra một thanh âm trầm lặng.
Jester trong bộ quần áo màu đên giống như quỷ mị xuất hiện ngay cửa thang lầu, tay trái hắn cầm một cây súng lục, tay phải đang đùa giỡn một cây dao găm thuộc thành viên Địa Ngục Hỏa. Cây dao găm còn đọng vết máu, dưới ngọn đèn tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, làm chói mắt người khác.
Sự xuất hiện của Jester làm dáng tươi cười trên mặt Carville trong nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh, hắn mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt không thể tin nhìn Jester, miệng há lớn định kêu gì đó!
"Ngươi hay nhất không nên kêu, bằng không ta sẽ giết ngươi, sau đó cầm đầu của ngươi rời khỏi đây, không tin chũng ta có thể thử xem." Jester cũng không ngăn cản Carville kêu to, mà hướng Carville đi đến. Vừa đi vừa chậm rãi nói, tựa hồ tuyệt không lo lắng Carville kêu lên.
Đối mặt vị khách không mời mà đến như Jester, nhìn biểu tình dễ dàng trên mặt Jester, con ngươi Carville chậm rãi thu nhỏ lại, lại thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành trạng thái như mũi nhọn cây châm, mà miệng của hắn cũng chậm rãi nhắm lại.
Bởi vì hắn nhìn ra được, Jester cũng không phải đang nói giỡn. Hắn có thể thần không biết quỷ không hay xuất hiện tại chỗ này đủ để chứng minh hắn không phải đang nói chuyện giật gân!
Tuy rằng Carville cũng không tin tưởng có người có thể bí mật lẻn vào căn cứ hải quân Wald, thế nhưng sự thực trước mắt cùng lý trí nói cho hắn, tất cả đều là sự thực.
"Nếu như ta đoán không sai, giết chết người của Địa Ngục Hỏa trong đó có ngươi, đúng không?" Khi Jester đi tới bên người Carville, trên mặt Carville đã không còn kinh ngạc, sợ hãi, vẻ mặt của hắn thoạt nhìn thập phần bình tĩnh, chí ít biểu hiện ra như vậy.
Jester tựa hồ cũng không dự định giấu diếm gì điểm này, mà rất thẳng thắn gật đầu.
Carville nhìn chằm chằm cặp mắt trầm lặng của Jester vài giây, nói: "Nếu như có thể, ta nghĩ trước khi chết gặp mặt lão bản của ngươi, ân, ta có một bút sinh ý bàn với hắn."
Nếu như nói trong thời gian ngắn Carville có thể khôi phục sự lãnh tĩnh làm cho Jester thoáng có chút kinh ngạc, như vậy những lời này của Carville làm cho Jester kinh ngạc! Carville phái Địa Ngục Hỏa huyết tẩy căn cứ địa của Hoa Nhân Bang tại bến tàu, còn cắt đầu của đám người Phương Cảnh Minh!
Có thể không chút khoa trương nói, hắn có thù không đội trời chung với Lý Dật, đã tới nông nỗi không chết không ngớt!
Thế nhưng hôm nay Carville nói muốn bàn vụ làm ăn với Lý Dật?
Nhìn biểu tình bình tĩnh của Carville, tuy rằng Jester không tin là thực sự, thế nhưng không thể không thừa nhận biểu tình của Carville không giống đang nói dối.
"Ta nghĩ lão bản sẽ rất thích ý tự mình cắt đầu của ngươi." Jester ôn hòa trả lời một câu.
Jester nói làm khóe mắt của Carville hung hăng nhảy lên, hiển nhiên, Carville còn chưa đạt đến việc thản nhiên tiếp thu sự tử vong sắp đến.
Hơn năm giờ, bầu trời bên ngoài cũng tảng sáng.
Bơi liên tục vài ngày không ngủ được, biểu tình Lý Dật thoạt nhìn có chút tiều tụy, vành mắt hiện đầy tơ máu.
Trong đại sảnh chỉ có một mình hắn, trước đó Anh Hoa vốn đang ở bên cạnh Lý Dật, bất quá cuối cùng Lý Dật đã gọi nàng đi ngủ một chút, bởi vì hắn biết mấy hôm nay Anh Hoa còn ngủ ít hơn cả hắn.
Chỉ là hắn không biết, trong phòng ngủ trên lầu hai, Anh Hoa cũng không đi ngủ, mà đứng bên cửa sổ lẳng lặng nhìn ra ngoài.
Lý Dật có chuyện phải suy nghĩ cùng lo lắng, Anh Hoa cũng như vậy, chỉ là tâm tư hai người khác nhau mà thôi!
Khoảng năm giờ rưỡi, bên ngoài biệt thự truyền đến thanh âm tiếng phanh xe, sau đó cửa biệt thự bị người đẩy ra, Carville dẫn đầu đi vào biệt thự, phía sau hắn chính là Jester.
Nghe được cửa mở, Lý Dật chậm rãi dụi tắt tàn thuốc trong tay, sau đó phun ra ngụm khói dày đặc, trực tiếp đứng lên khỏi sô pha.
Có thể do ngồi lâu không hề động đậy, khi Lý Dật đứng dậy toàn thân không ngừng vang lên tiếng răng rắc, tiếng vang đánh vỡ sự an tĩnh vốn có trong đại sảnh.
Sau khi đứng dậy, Lý Dật không hề động, chỉ lẳng lặng đứng tại chỗ, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm cửa.
Rốt cục, trong đường nhìn của Lý Dật, Carville xuất hiện.
Carville mặc áo ngủ màu xám, thoạt nhìn mái tóc hơi có chút mất trật tự, biểu tình cũng giống như Lý Dật, nhiều ít có chút tiều tụy.
Vào cửa, Carville đón nhận ánh mắt, của Lý Dật.
Tuy rằng hắn đã từng nhìn thấy Lý Dật qua ảnh chụp, thế nhưng hắn lại thừa nhận, Lý Dật càng nguy hiểm hơn xa nhìn trong ảnh chụp, nhất là con ngươi đen kịt làm cho toàn thân Carville cũng không thoải mái.
Bất quá Carville vốn có tố chất tâm lý cực kỳ xuất sắc cũng không hề bị sự tức giận toát ra từ người Lý Dật làm hoảng sợ, ngược lại hắn còn rất tùy ý quan sát bố cục trong phòng sách cùng với gia cụ tràn ngập phong vị Trung Quốc.
"Không tệ." Carville thu hồi ánh mắt, lúc này hắn đi tới đối diện Lý Dật.
Lý Dật không trả lời Carville, mà đưa cho Jester một ánh mắt, người kia rất thức thời đi lên lầu.
"Lý tiên sinh, chẳng nhẽ ngài không dự định mời khách nhân như ta ngồi xuống hút điếu xì gà sao?" Carville thấy Lý Dật không nói lời nào, lần thứ hai lộ ra dáng tươi cười, cười vẫn vô cùng dễ dàng.
Nhìn dáng tươi cười dễ dàng trên mặt Carville, Lý Dật cũng cười, chỉ là cười thật lạnh: "Ngươi cũng tính là khách nhân của ta sao?"
"Ân, ở trong mắt ngươi ta chỉ là một cừu nhân, mà sự thực xác thực như vậy." Carville lạ lùng cảm thán một câu, sau đó mặc kệ Lý Dật có nguyện ý hay không, trực tiếp cầm lấy xì gà trên bàn châm lửa, ngồi xuống, nhẹ nhàng hút một ngụm.
Lý Dật cũng không trực tiếp giết chết Carville, tuy rằng hắn không biết trong hồ lô của Carville muốn làm gì, thế nhưng có thể khẳng định: Carville đã là một người chết!
"Lý tiên sinh, ngươi cho rằng cừu nhân làm sao định nghĩa?" Carville hút mấy ngụm xì gà, sắc mặt phức tạp nhìn Lý Dật.
Lý Dật dừng tại cặp mắt cơ trí của Carville, gằn từng chữ: "Carville, ta mong muốn ngươi rõ ràng, ta cho người mạo hiểm sinh mạng lẻn vào căn cứ Wald đem ngươi ra đây không phải vì tìm ngươi nói chuyện phiếm."
"Ta đương nhiên rõ ràng." Carville gật đầu, sau đó thở dài nói: "Kỳ thực nguyên bản chúng ta không có khả năng trở thành địch nhân, chỉ là thượng đế chết tiệt trêu cợt người!"
"Carville, ta không tin thượng đế, cho tới bây giờ cũng không tin, ta chỉ tin chính mình, cho nên ngươi không cần theo ta nói chuyện thượng đế!" Gương mặt Lý Dật không chút biểu tình nói: "Còn có, ngươi không cần nói những lời không ý nghĩa này, ngươi hẳn hiểu rõ, dù ngươi nói đến thế nào ta cũng không buông tha cho ngươi."
Carville liếc mắt nhìn Lý Dật.
"Cho nên ngươi có gì muốn nói, hay nhất nên nhanh lên một chút, không nên tiêu hao sự kiên trì của ta, sự kiên trì của ta rất hữu hạn." Lý Dật thẳng thắn nói.
Carville phun ra ngụm khói, sau đó nhìn chằm chằm gương mặt lạnh lùng của Lý Dật, gằn từng chữ: "Ta thừa nhận ta không ngờ sẽ bại bởi ngươi, đúng vậy, ngươi không có nghe sai, tuy rằng ngươi xuất sắc, thế nhưng ta cũng không cho rằng ta sẽ bại bởi ngươi! Nhưng hiện tại sự thực đã cho ta một bạt tai vang dội! Ta thua, điểm này không có bất luận điều gì nghi vấn. Đồng dạng, ta không hi vọng xa vời ta có thể đi ra khỏi khu phố Tàu. Bởi vì từ khi ta bắt đầu bày ra kế hoạch, giữa chúng ta phải có một người ngã xuống, đây là sực thực không thể thay đổi."
"Ngươi rõ ràng là tốt rồi. Bất quá ngươi nói sai một điểm, ngươi có thể sống đi ra khu phố Tàu, thế nhưng sẽ không sống mà chạy thoát khỏi tay ta." Lý Dật không chút cảm tình trả lời.
"Lẽ nào ngươi không muốn hỏi ta vì sao hạ thủ đối với ngươi sao?" Carville có chút nghi hoặc nhìn chằm chằm Lý Dật: "Nguyên bản giữa chúng ta không có cừu hận, cũng không có xung đột lợi ích, ta hạ thủ thật lạ lùng với ngươi, ngươi không cảm thấy ngoài ý muốn?"
"Lý do trọng yếu sao?" Lý Dật nở nụ cười nói, dáng tươi cười làm Carville cực kỳ khó chịu: "Lý do cũng không trọng yếu, quan trọng là kết quả, ngươi phái người giết chết huynh đệ của ta, như vậy ngươi phải bồi mạng cho bọn họ. Kỳ thực rất đơn giản!"
"Ta phát hiện một điều, ngươi là tên cố chấp còn điên cuồng hơn cả ta. Trở thành địch nhân của ngươi là một loại bi ai!" Carville kìm lòng không được cảm thán một câu, sau đó trịnh trọng nói: "Lý Dật, ta nghĩ trước khi chết, chúng ta có một chuyện giao dịch nên làm."
"Giao dịch?" Lý Dật híp mắt nhìn Carville, phát hiện hắn cũng không phải đang nói giỡn. Mà hắn cũng nghe ra, Carville cũng không nghĩ tiếp tục sống xót, vì thế hắn cảm thấy có chút hiếu kỳ với chuyện giao dịch trong miệng Carville.
Tựa hồ có thể nhận thấy được sự hưng phấn tận sâu trong con ngươi của Lý Dật, Carville lại nở nụ cười, cười rất tự tin: "Tin tưởng ra, Lý Dật, chờ ta nói chuyện này, ngươi sẽ đáp ứng hợp tác với ta!"
Lý Dật không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Carville.
"Trước ta nói qua, trước kia chúng ta cũng không có bất luận xung đột gì, chúng ta nguyên bản không nên trở thành địch nhân." Carville lại hút một hơi xì gà, trầm giọng nói: " Sở dĩ ta hạ thủ đối vơi ngươi, là bởi vì ta và gia tộc Qiesi Jarno đạt thành hiệp nghị. Tin tưởng ngươi đã biết thân phận của ta, ta là con riêng của tộc trưởng tiền nhiệm Qiesi Jarno, ân, kỳ thực là kết quả tinh tử biến dị của lão tạp chủng kia."
Vừa nghe, Lý Dật cũng rõ ràng nhận ra cỗ hận ý minh tâm khắc cốt trong giọng nói của Carville.
" Kỳ thực ta và gia tộc Qiesi Jarno hợp tác thập phần giản đơn, ta giúp bọn hắn giết chết ngươi, mà tộc trưởng hiện tai của gia tộc Qiesi Jarno sẽ đưa phần mộ của mẹ ta vào khu mộ địa của gia tộc Qiesi Jarno." Giọng nói Carville trầm thấp: "Mẹ của ta khi chết đã từng đưa ra nguyện vọng như vậy cho ta. Mặc dù ngày trước bà đưa ra nguyện vọng này chỉ là vì giúp ta tiếp tục sống xót, thế nhưng ta phải giúp bà hoàn thành tâm nguyện này! Cho nên ta thành địch nhân của ngươi!"
Nói đến đây, Carville bỗng nhiên nở nụ cười, dáng tươi cười làm cho người ta có loại cảm giác âm trầm: "Lý Dật, có thể ngươi nằm mơ cũng không nghĩ đến, tiền nhiệm tộc trưởng của gia tộc Qiesi Jarno, cũng chính là cha ta, nga, không, ta không nên xưng hô hắn như vậy, ta nên gọi hắn là tạp chủng, ân, cẩu tạp chủng! Tên cẩu tạp chủng kia là bị ta giết chết! Ta cầm dao lột da hắn, cho máu hắn chảy sạch! Ta lấy da của hắn làm một đôi giày, đó là đôi giày mà ta thích nhất. Bộ xương của hắn bây giờ còn bảo lưu bên trong một biệt thự của ta, đã trở thành một kiện tác phẩm nghệ thuật vĩ đại ..."
"Được rồi!" Nhìn dáng tươi cười đầy bệnh hoạn của Carville, Lý Dật cắt đứt lời hắn nói.
Carville ha ha cười: "Lẽ nào ngươi nghe không nổi nữa? Hay ngươi cho rằng ta là một tên biến thái cuồng?"
"Ta đối với việc của ngươi không có hứng thú." Lý Dật cười lạnh nói.
"Được rồi, không đề cập tới chuyện của tên tạp chủng kia nữa, ân, hắn là một lão tạp chủng!" Carville hung hăng dụi tắt tàn thuốc trong tay, nhìn khuôn mặt Lý Dật, gằn từng chữ: "Lý Dật, chuyện tới hôm nay, ta không dối gạt ngươi, đời này của ta có hai nguyện vọng, thứ nhất đưa phần mộ mẹ ta dời vào trong mộ địa gia tộc Qiesi Jarno. Thứ hai, để gia tộc Qiesi Jarno triệt để phá tan! Nếu như có khả năng, ta sẽ làm cho bọn hắn diệt tộc!"
"Nếu như ta không bại trong tay ngươi, ta sẽ đợi khi gia tộc Qiesi Jarno đang đắc ý nhất cho bọn hắn một kích trí mạng, đáng tiếc ta không đợi được tới lúc đó, cho nên, ta muốn cùng ngươi bàn một chuyện giao dịch." Biểu tình Carville khôi phục lãnh tĩnh. Vừa nói vừa gắt gao nhìn chằm chằm con mắt Lý Dật.
Nghe xong lời của Carville, Lý Dật không thể không thừa nhận hắn là một tên điên cuồng tư tưởng biến thái. Trong lòng mặc dù kinh ngạc, bất quá biểu tình Lý Dật không hề phát sinh chút thay đổi nào, mà tuyển chọn trầm mặc.
"Năm mươi triệu! Năm mươi triệu đô la! Ta có thể cho ngươi năm mươi triệu đô la!" Gương mặt Carville vặn vẹo lên: "Chỉ cần ngươi giúp ta thực hiện hai nguyện vọng này!"
Có thể vì quá kích động, nói xong câu đó, Carville trực tiếp đứng lên, cơ mặt cũng triệt để vặn vẹo vào nhau!
"Carville, ngươi thật ngây thơ." Lý Dật nhẹ nhạng lắc đầu, dùng loại ánh mắt như nhìn kẻ ngu ngốc nhìn chằm chằm Carville: "Nếu ngươi biết ngươi và ta phải có một người ngã xuống, như vậy giữa chúng ta sẽ không có khả năng hợp tác!"
"Trên thế giới này không có địch nhân vĩnh hằng, chỉ có lợi ích vĩnh hằng!" Carville trầm thấp nói.
"Đó là đối với ngươi mà nói, có lẽ với đám người các ngươi mà nói. Ta và các ngươi khác nhau, trong thế giới quan của ta, lợi ích cũng không biểu đạt cho tất cả. Có một số việc không phải dùng tiền có thể giải quyết!" Lý Dật dùng một loại ánh mắt bi ai nhìn chằm chằm Carville, gằn từng chữ: "Ta có thể minh xác nói cho ngươi, mặc dù không cùng ngươi hợp tác, ta vẫn sẽ tiêu diệt gia tộc Qiesi Jarno, ân, dùng cách ngươi nói, là để cho bọn họ diệt tộc!"
Có thể thật không ngờ Lý Dật lại nói như vậy, Carville không khỏi ngây ngẩn cả người, có thể Carville thật không ngờ ở trên thế giới này có người có thể đối mặt năm mươi triệu đô la mà lông mày cũng không hề động chút nào.
"Đã như vậy, ngươi chỉ cần giúp ta đem phần mộ mẹ của ta dời vào mộ địa của gia tộc Quiesi Jarno là có thể xong được năm mươi triệu đô la, ngươi không làm?" Vẻ mặt Carville không thể tin được.
"Carville, ngươi không rõ, đối với ta mà nói, cừu nhân là cừu nhân, ta sẽ không hợp tác với cừu nhân, lại càng không giúp đơc cừu nhân hoàn thành tâm nguyện. Hà tràng của cừu nhân chỉ có một!" Lý Dật nói đến đây bỗng nhiên quỷ dị nở nụ cười: "Mặt khác, tuy rằng ta không thiếu tiền, thế nhưng cũng không chê tiền nhiều, ta sẽ giúp ngươi hảo hảo xài năm mươi triệu đô la đó!"
"Ngươi điên! Ngươi mới là người điên chân chính!" Carville như lọt vào sét đánh, vẻ mặt tái nhợt ngồi bệch trên mặt đất.
← Ch. 279 | Ch. 281 → |