Vay nóng Tima

Truyện:Nghĩa Hải Hào Tình - Chương 297

Nghĩa Hải Hào Tình
Trọn bộ 370 chương
Chương 297: Võng lớn vô hình
0.00
(0 votes)


Chương (1-370)

Siêu sale Shopee


Lúc Lý Dật và Andrew Luofu chạy tới trang viên gia tộc Gambino, đã hơn mười giờ đêm

So sánh với dĩ vãng, phòng vệ của trang viên gia tộc Gambino càng thêm sâm nghiêm trang viên làm trung tâm, trong vòng ba cây số đặt vô số trạm gác công khai lẫn ẩn giấu. đủ so Sánh với sự phòng ngự trong phủ tổng thống.

Thậm chí, theo Lý Dật Xem ra, nếu để Jester Xâm nhập vào giết người cũng rất trắc trở, đương nhiên, nếu Hắc Dạ tập thể ra quân, đó sẽ là một chuyện khác!

Theo Lý Dật Xem ra, với năng lực của thành viên Hắc Dạ, nếu toàn thể ra quân. sợ rằng thế giới này không có mục tiêu nào không giải quyết được!

Toàn bộ trang viên phòng vệ sâm nghiêm không ít, thế nhưng vẫn quanh quẽ như cũ, thậm chí càng quạnh quẽ hơn so với lúc trước, cả trang viên tràn ngập khí tức nặng nề, biệt thự số một trang nghiêm phong cách cổ Xưa càng làm cho người ta có loại cảm giác âm u.

Andrew đưa Lý Dật đến trước cửa biệt thư số một, cũng không có dự định đi vào:" Cha em đang ở trong phòng sách chờ anh. anh trực tiếp đi vào là được."

"Ân em nên hảo hảo nghỉ ngơi." Lý Dật gật đầu, sau đó theo một gã bảo tiêu dẫn đường đi vào biệt thự.

Nếu như cách trang trí trang viên cho người ta một loại cảm giác nặng nề, thì cách trang trí biệt thự này lại làm cho người ta có loại cảm giác áp lực!

KhÔng sai, là áp lực!

Biệt thự yên tĩnh tới mức làm cho người ta hoảng hốt, tiếng bước chân của Lý Dật và tên bảo tiêu đánh vỡ sự an tĩnh vốn có của biệt thự, tiếng vang tại hành lang có vẻ vô cùng chói tai.

Tên bảo tiêu của gia tộc Gambino hiển nhiên đã được Edward dặn dò từ trước, hắn mang theo Lý Dật đi tới cửa phòng sách thì gõ nhẹ, đợi bên trong truyền ra thanh âm trầm thấp khàn khàn của Edward. nhìn Lý Dật làm ra ý mời. sau đó yên lặng lui Xuống.

Lý Dật đẩy cửa ra, liếc mắt liền nhìn thấy được Edward bên trong phòng Sách. Bên trong phòng sách. Edward đang đứng trước bức họa của người Sáng lập gia tộc Gambino. chấp tay sau lưng. cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.

Nghe được thanh âm mở cửa, Edward chậm rãi Xoay người, liếc mắt nhìn Lý Dật, mỉm cười: "Người thanh niên cậu đã đến rồi."

Cũng giống như Andrew Luofu, Edward mặc dù đang cười, thế nhưng dáng tươi cười làm cho người ta có loại cảm giác rất không thoải mái. vẻ mặt của hắn thoạt nhìn thập phần tiều tụy, thanh âm khàn khàn làm cho người ta cảm thấy có chút già lão. Nhìn dáng dấp uể oải của Edward từng nắm tất cả trong tay, Lý Dật biết rõ lần chính biến Ủy ban mafia này đã ảnh hưởng rất lớn đến gia tộc Gambino, lão đầu Edward này cũng vì thế mà hao hết tâm tư.

"Bây giờ còn chưa tới thời gian quyết chiến, ông nên nghỉ ngơi nhiều, dưỡng đủ tinh lực. có thể đủ sức ứng đối cuộc quyết chiến." Lý Dật mỉm cười nói.

Lý Dật nói làm trên mặt Edward hiện ra biểu tình kinh ngạc, sau đó hắn phất phất tay, ý bảo Lý Dật ngồi Xuống trò chuyện.

Lý Dật dựa theo ý thích Edward ngồi Xuống ghế, chỉ là trong lòng thập phần nghi hoặc Edward tìm mình để nói chuyện gì?

Edward cũng không nói ra mục đích hắn muốn tìm Lý Dật nói chuyện, mà rút điếu Xì gà, châm lửa nhẹ hút một hơi, sau đó hắn chậm rãi nhắm mắt lại phun ra ngụm khói nhàn nhạt. biểu tình trên mặt cực kỳ thích ý.

Nhìn thấy biểu tình thoải mái của Edward, Lý Dật không khỏi nhớ tới dáng dấp của những kẻ nghiện hít thuốc phiện.

"Đây là mặt hàng mới nhất, bên ngoài thị trường còn chưa xuất hiện, cậu nếm thử. so với mấy loại Xì gà khác còn ngon hơn một chút." Edward chậm rãi mở mắt, cười nhìn Lý Dật nói.

Lý Dật chưa nói gì, mà cầm lấy hộp diêm trên bàn đốt xì gà hút một hơi. Cũng không nhận thấy được có chỗ nào khác với những loại Xì gà trước kia.

"Xem ra ở phương diện này cậu không phải là hành gia." Chỉ liếc mắt Edward liền nhìn ra được Lý Dật cũng không có nghiên cứu nhiều về Xì gà.

Mà trên thực tế Xác thực như vậy, thời gian kiếp trước. Lý Dật ít hút thuốc, kiếp này tuy rằng thường thường hút. thế nhưng hơn phân nữa chỉ hút khi có chuyện cần suy nghỉ.

Đây cũng trở thành một loại thói quen của hắn.

"Ân tôi đối với thứ này hứng thú không lớn." Lý Dật nhìn thoáng qua điếu Xì gà trong tay, cười đáp.

Lúc này đây, Edward cũng không lập tức mở miệng. mà nhẹ nhàng hút Xi gà, tựa hồ đang nghỉ tới lý do của Lý Dật. khói thuốc vờn quanh khuôn mặt hắn. dưới ngọn đèn. vẻ mặt của hắn có chút quỷ dị.

"Lý Dật, làm minh hữu của gia tộc Gambino, biểu hiện của cậu làm tôi rất vui mừng." Edward lần thứ hai mở miệng, giọng nói vô cùng bình thản: "Làm tộc trưởng của gia tộc Gambino tôi đại biểu toàn bộ gia tộc cảm ơn cậu."

Có thể thật không ngờ Edward lại nói lời cảm ơn, Lý Dật nhiều ít có chút kinh ngạc. sau đó hắn lắc đầu:" Ðã từng, khi tôi hai bàn tay trắng, Annie giúp đỡ tôi rất nhiều lần, tôi giúp đỡ nàng hẳn là chuyện nên làm, huống chi đúng như lời ông, tôi là minh hữu của gia tộc Gambino."

"Như vậy. tôi muốn biết. phân lượng của lý do nào nặng hơn một chút?" Edward bỗng nhiên nheo mắt, dừng trên khuôn mặt Lý Dật.

Ngay lập tức. Lý Dật cảm thấy một cỗ áp lực vô hình. thân là ông trùm mafia đệ nhất nước Mỹ. Edward đột nhiên bạo phát khí thế đủ dùng từ kinh khủng để hình dung. nhưng tố chất tâm lý của Lý Dật khi đối mặt với áp lực của Edward, lại có vẻ thập phần dễ dàng, hắn thâm ý liếc mắt nhìn Edward: "Ông muốn nghe lời nói thật hay nói dối?"

"Đương nhiên là lời nói thật." Edward hơi nhếch miệng, thanh âm khàn khàn nói. Lý Dật phun mạnh một ngụm khói. trầm giọng: "Điều trước."

"Nga" Nghe được đáp án của Lý Dật, lão đầu Edward cũng nở nụ cười: "Người thanh niên, trước khi trận chính biến phát Sinh, cậu đã triệt để đứng đối lập với gia tộc Qiesi Jarno, một ngày gia tộc của tôi thua trận quyết đấu lần này. gia tộc Qiesi Jarno tuyệt đối sẽ không bỏ qua cậu, ở dưới tình hình này, cậu đứng ra giúp đỡ gia tộc Gambino không ngờ là vì Annie?"

"Ðúng vậy. Edward tiên sinh. ông không có nghe lầm." Lý Dật nhàn nhạt cười.

Edward hít một hơi thật sâu, gắt gao nhìn chằm chằm con ngươi của Lý Dật: "Người thanh niên. quá khứ và hiện tại của cậu tôi đều rất rõ ràng. cậu nên hiểu được, nếu gia tộc Gambino thực sự thất bại. như vậy tất cả nổ lực của cậu ở Mỹ đều sẽ uổng phí. Kể từ đó, cậu muốn báo thù cơ bản là chuyện không có khả năng. Thử nghĩ một chút, ở dạng tình hình nầy, cậu cho rằng tôi tin tưởng cậu sao?"

"Bởi vì tôi biết gia tộc Gambino sẽ không thua, đáp án này ông thõa mãn không?" Lý Dật mỉm cuời, sau đó thấy biểu tình của Edward có chút quái dị, nghiêm mặt nói: "Mặt khác, nếu như ông muốn thứ thành ý của minh hữu như tôi, tôi cho rằng hoàn toàn không cần như vậy. chuyện trước đây cũng đủ để chứng minh tất cả, không phải sao?"

Lúc nầy đây. Edward không mở miệng. mà quỷ dị nhìn chằm chằm cặp mắt đen kịt thâm thúy của Lý Dật. sau đó, Edward nở nụ cười. cười đến vô cùng hài lòng.

"Người thanh niên, tôi vì ánh mắt của con gái tôi mà cảm thấy kiêu ngạo, tôi cũng vì gia tộc của mình có được minh hữu như cậu mà cảm thấy may mắn." Edward cảm thán một câu. lại nói: "Người thanh niên. nếu như gia tộc Gambino gặp phải nguy cơ thật lớn, cậu sẽ không tiếc mọi sư trả giá giúp đỡ gia tộc Gambino, đồng thời bảo chứng sẽ không để cho Annie bị thương tổn, đúng không?"

Ngạc nhiên nghe được những lời nầy của Edward. trong lòng Lý Dật không khỏi giật mình, hắn có chút nghi hoặc nhìn Edward, cũng không cách nào nhìn ra được điều gì ẩn ý trên mặt Edward. Thân là ông trùm mafia đệ nhất nước Mỹ. năng lực ngụy trang của Edward tuyệt đối dùng từ Xuất sắc để hình dung, nếu hắn không thể che giấu ý nghĩ thật sự trong nội tâm, như vậy hắn sẽ không có tư cách ngồi trên vị trí này.

"Ðúng vậy! Chính như lời ông, gia tộc Gambino thua, đối với tôi nói cũng là một tai nạn. Còn về phần Annie, vô luận lúc nào tôi cũng sẽ không để cho nàng bị thương tỔn!" Lý Dật nói gằn từng chữ từng câu, giọng nói thành khẩn đến cực điểm

Nghe được Lý Dật nói, khóe mắt lão đầu Edward cũng thoáng nhẩy lên vài lần, trong con ngươi hiện ra một đạo ánh Sáng kỳ dị, sau đó hắn lộ ra một dáng tươi cười hài lòng: "Lý Dật, nếu như tôi còn không tín nhiệm lời cậu nói. Thượng Đế cũng sẽ không tha thứ cho tôi!"

Có thể thật không ngờ lão đầu Edward lại có tế bào hài hước như vậy, Lý Dật có chút dở khóc dở cười.

"Lý Dật, tôi, tộc trưởng đương đại của gia tộc Gambino, chủ tịch ủy ban mafia của nước Mỹ. Edward Gambino cam đoan với cậu. từ nay về sau, cậu sẽ là minh hữu chân chính của gia tộc Gambino." Edward lại chuyển lời, biểu tình trở nên thập phần ngưng trọng: "Nếu cậu gặp phải phiền phức, gia tộc Gambino sẽ toàn lực giúp đỡ cậu, bao quát hi sinh lợi ích của gia tộc!"

Lý Dật có thể nghe ra được, giọng nói của Edward thập phần thành khẩn, hơn nữa thái độ rất chân thành. chí ít biểu hiện ra là như thế. Tuy rằng đối với biểu hiện kỳ quái trong đêm nay của Edward làm cho hắn nghi hoặc, nhưng Lý Dật vẫn gật đầu: " Đúng theo lời ông, tôi sẽ chứng minh cho ông thấy tuyển chọn của gia tộc Gambino là không sai!"

Ngay lập tức. Lý Dật nói ra cực kỳ tự tin!

"Ân, để chúng ta cùng chứng kiến tất cả." Edward gật đầu, sau đó nói: "Được rồi, Lý Dật, cậu một đường đến đây khẳng định cũng đã mệt mỏi, đi nghỉ ngơi thôi."

Lý Dật cười cười, không nói thêm điều gì, trực tiếp rời khỏi phòng sách.

Sau khi Lý Dật rời đi, biểu tình lão đầu Edward lập tức thay đổi. trở nên thập phần lãnh tĩnh, cặp mắt cơ trí càng không ngừng biến ảo. hắn vẫn không nhúc nhích ngồi yên trên ghế, cho điếu Xì gà cháy hết trong tay mới chậm rãi đứng dậy.

Lão đầu Edward đi tới trước bức họa vị tộc trưởng đầu tiên Karo Gambino. dừng ngay bức họa. có chút kích động nói: "Xin lỗi, thỉnh tha thứ cho sự vô năng của tôi. trong gia tộc Xuất giòi bọ, đây là Sĩ nhục và bi ai của gia tộc! Tôi bảo chứng với ngài, tôi sẽ cho lũ giòi bọ nầy vì những hành động của chúng mà hối hận, đồng dạng, vinh quang của gia tộc Gambino tuyệt đối sẽ không đánh mất trong tay tôi! Tin tưởng tôi. tổ tiên vĩ đại. tôi có thể thắng được trận đánh cuộc điên cuồng này!"

Trong phòng sách an tĩnh quanh quẩn lời nói của lão đầu Edward, chờ sau khi hắn nói Xong. biểu tình kích động trên mặt hắn chậm rãi biến mất. chỉ còn lại sự lãnh tĩnh. loại lãnh tĩnh tuyệt đối!

Chỉ là tận sâu trong con ngươi của hắn lại có sự điên cuồng không thể nào che giấu!

Người quen thuộc Edward nếu như có mặt tại đây, nhất định sẽ bị kinh ngạc đến ngây người!

Bởi vì thẳng tới nay, Edward đều là một người cực kỳ lãnh tĩnh, hắn làm bất cứ chuyện gì cũng là hình dáng bình tĩnh, tựa hồ toàn bộ những sự tình trong thiên hạ đều đang nằm trong lòng bàn tay hắn, vô luận gặp phải chuyện phiền phức gì cũng thành thạo giải quyết, mà không phải giống như bây giờ, giống như một kẻ điên cuồng trong sòng bạc!

Rời khỏi biệt thự số một. Lý Dật đi về chỗ biệt thự số sáu. trên đường đến trang viên gia tộc Gambino, Andrew từng nói cho Lý Dật, hôm nay biệt thự số sáu đã không cho người khác ở lại, mà chuyên môn bảo lưu cho Lý Dật. Điều này cũng có thể chứng minh được ý nghĩa của Lý Dật đối với gia tộc Gambino.

Ánh trăng lạnh đọng trên bầu trời đen kịt. ánh trăng nhu hoa rơi Xuống trang viên. làm trang viên vốn đã quạnh quẽ lại có thêm một tia hàn ý. Khác với ngày thường chính là. trong trang viên tựa hồ có không ít thành viên trung tâm của gia tộc Gambino, không ít biệt thự đều sáng đèn. Hơn nữa cũng giống như bên ngoài trang viện, phòng ngự bên trong rõ ràng tăng mạnh, dọc theo những con đường nhỏ trong rừng cây hai bên, đều có thể nhìn thấy được nhiều trạm canh gác.

Ánh trăng chiếu lên trên mặt Lý Dật, vùng lông mày hắn cau chặt lại. lý trí nói cho hắn, cuộc nói chuyện của Edward đêm nay thật sự quá quỷ dị. Hắn tỉ mỉ hồi ức lại cuộc nói chuyện với Edward, phát hiện lão đầu Edward nói nhiều như vậy, chỉ có một mục đích: Cột hắn vào trên chiến Xa của gia tộc Gambino!

Mà trên thực tế, Lý Dật và gia tộc Gambino đã thành người chung một thuyền, lão đầu Edward đúng ra hoàn toàn không cần làm như vậy mới phải. Lẽ nào...

Đột nhiên, trong ngực Lý Dật tuôn ra một cỗ ý niệm không thể tưởng tượng nổi, ý niệm vừa Xuất hiện. sắc mặt hắn không khỏi biến đổi.

Sau đó. hắn dừng chân lại. híp mắt suy tư gần nữa phút, mới đi về biệt thự số sáu.

Lúc Lý Dật đi tới biệt thự số sáu, Anh Hoa không ở trong biệt thự, mà đứng chờ ở cửa. Anh Hoa mặc áo choàng màu đỏ trong đêm đen có vẻ chói mắt. dưới ánh trăng, biểu tình của nàng vẫn lạnh lùng như trước, chỉ là cặp mắt băng lãnh có thêm một tình tự dị dạng: lo lắng.

Bất quá sau khi nhìn thấy Lý Dật từ Xa Xa đi tới. tình tự dị dạng trong con ngươi nàng biến mất, cùng lúc đó, nàng lạnh lùng Xoay người hướng rừng cây quanh biệt thự nhìn lướt qua!

Dưới ánh trăng, Anh Hoa phảng phất giống như một pho tượng sát thần. ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm chỖ rừng cây. thân thể vẫn không nhúc nhích. Trận gió nhẹ thổi qua. thổi bay mái tóc dài của Anh Hoa. Xa Xa rừng cây truyền đến tiếng vang cực kỳ nhỏ, sau đó Anh Hoa thu hồi ánh mắt.

Rất nhanh, Lý Dật đi tới bên cạnh Anh Hoa, hỏi: "Làm sao vậy?"

"Có người đang giám thị chúng ta." Anh Hoa nhẹ nhàng nói một câu.

Vùng lông mày Lý Dật hơi nhướng lên. sau đó dùng ánh mắt ý bảo Anh Hoa cùng đi vào biệt thự nói chuyện.

"Cô phát hiện được từ lúc nào?" Sau khi tiến vào biệt thự. Lý Dật hỏi thẳng vào vấn đề.

Anh Hoa thoáng quay người nói: "Lúc tôi đi tới biệt thự được mười phút, mục tiêu liền Xuất hiện, sau đó hắn vẫn ẩn núp ở đó. trước khi ông về hắn mới rời đi."

Nghe được Anh Hoa trả lời, vùng lông mày Lý Dật càng cau chặt lại!

Bởi vì trên đường đến biệt thự số sáu. hắn cũng phát hiện ra tình huống dị thường!

"Edward muốn làm gì?""

Lý Dật ngữa đầu nhìn trần nhà. thì thào tự nói một câu, sau đó trong đầu hiện lên gương mặt quen thuộc của AndreW, biểu tình dần dần khôi phục lại bình thường. Anh Hoa nghe được Lý Dật nói, vốn muốn hỏi gì đó, lại nghe được ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, vì vậy nuốt lời trở vào trong bụng. sau đó đưa ánh mắt nhìn về phía cửa.

Lý Dật cũng nghe được tiếng bước chân. bất quá hắn cũng không quay đầu lại, bởi vì tiếng bước chân ngoài cửa có chút quen thuộc với hắn, hắn biết thân phận người đó. Vài giây sau, Johnson quần áo tóc tai chỉnh tề đi tới.

"Hai, Lý. tôi thực sự quá buồn chán, qua tìm anh uống rượu. sẽ không quấy rối anh chứ?" Johnson sau khi vào cửa, lộ ra dáng tươi cười thân sĨ tiêu chí, khách khí hỏi thăm

Khác với Andrew và Edward chính là Johnson vẫn như ngày thường. khóe miệng hiện dáng tươi cười mê người không thể che giấu, cặp mắt vẫn tràn ngập nhu tình, quần áo vẫn hoa lệ ngăn nắp sạch sẽ, mặc dù đã muộn, thế nhưng mái tóc của hắn vẫn chỉnh tề. làm cho người ta có một loại cảm giác thoải mái. Tựa hồ chính biến của ủy ban mafia cũng không làm ảnh hưởng đến vị hoa hoa công tử nổi danh trong Xã hội thượng lưu nước Mỹ.

Nhìn thấy biểu tình dễ dàng của Johnson, Lý Dật phải thừa nhận, Johnson tuyệt đối đúng là một vị phong lưu công tử!

Có thể dưới tình huống như vậy vẫn lịch sự tao nhã thanh nhàn uống rượu. phần đạm nhiên cùng trấn định của hắn tuyệt đối không phải người bình thường có thể so sánh!

Không đợi Lý Dật trả lời. Anh Hoa chủ động lên lầu, để hai người có không gian nói chuyện với nhau.

"Đương nhiên sẽ không." Lý Dật mỉm cười, sau đó trực tiếp đi tới quầy rượu. mà Johnson chậm rãi đi tới bên sô pha ngồi Xuống.

Khi Lý Dật cầm lấy một chai rượu vang niên đại đã lâu cùng hai ly rượu đi tới bên cạnh Johnson, Johnson có chút phiền muộn oán giận nói: "Những ngày nay thực sự là buồn chán cực độ, đều cũng không thể đi, còn tiếp tục Xuống dưỚi tôi sẽ điên mất."

Hiển nhiên, trong khoảng thời gian nầy gia tộc Gambino khai chiến với gia tộc Qiesi Jarno. làm con trai của Edward, Johnson không thể như ngày thường tùy ý tham gia tụ hội của giới thượng lưu, dù sao, thân phận của hắn quá đặc thù. Nếu như bị đối thủ lợi dụng, đối với gia tộc Gambino tuyệt đối là một ác mộng!

"Nói thật ra. cậu không hề giống như một thành viên của gia tộc Gambino." Lý Dật nhàn nhạt cười, rót một ly rượu cho Johnson, sau đó cũng rót cho mình một ly. Hai người ăn ý cầm ly rượu, nhẹ nhàng huýt một chút.

Mặc dù tâm tình có chút phiền muộn, thế nhưng Johnson vận dụng lễ nghi quý tộc ràng buộc chính mình. cũng không uống từng ngụm lớn, chỉ nhẹ nhàng nhấp một ngụm, tư thái thập phần ưu nhã.

"Lý, tôi biết anh hiếu kỳ vì sao tôi lại như vậy." Johnson thần bí cười cười: "Lý, anh cho rằng chỉ số thông minh của chị tôi và cha tôi ra sao?"

"Rất Xuất sắc." Lý Dật rất thẳng thắn đáp.

Nghe Lý Dật nói như thế, Johnson trừng mắt: "Như vậy được rồi. ngay anh cũng thừa nhận bọn họ rất Xuất sắc, tôi còn có gì để lo lắng nữa? Có bọn họ, gia tộc sẽ không bị suy sụp, tôi tự tin đối với họ. Nếu đem tế bào não lãng phí trong chuyện mà tôi cảm thấy không chút hứng thú, không bằng hồi ức về những nữ nhân tuyệt vời không phải tốt hƠn sao?"

Trong đầu hiện lên ánh mắt và khí thế của Edward làm tim kẻ khác đập nhanh, Lý Dật phải thừa nhận. Johnson không giống Edward một chút nào. thậm chí hắn tuyệt không giống như một thành viên của gia tộc Gambino. Bởi vì thoạt nhìn Johnson tựa hồ cũng không lưu ý tới cảm giác vinh quang của gia tộc.

Ân, chí ít biểu hiện ra như vậy.

"Tôi nghĩ. nếu cha cậu nghe được cậu nói như vậy, sẽ nghiêm phạt cậu ra sao." Lý Dật cười tủm tỉm nhìn Johnson nói.

Johnson chỉ nhún vai cười nói: "Lý, ông ấy đã thất vọng hai mươi mấy năm, cũng không cần để ý bị thất vọng thêm một lần."

Có thể chuyện phiền muộn nhất trong cuộc đời này của lão đầu Edward là đã sinh ra Johnson đi?

Nghe được Johnson nói, trong lòng Lý Dật thầm hỏi chính mình. khóe miệng không khỏi lộ ra dáng tươi cười bất đắc dĩ.

"Lý, anh với chị tôi đã tiến triển đến bước nào rồi vậy?" Giống như lần đầu tiên tại Los Angeles đi tới New York, Johnson khôi phục lại hình tượng của một thiếu niên, chờ mong nhìn Lý Dật, biểu tình mười phần là một cậu bé nhiều chuyện. Lý Dật tức giận trừng mắt nhìn Johnson, cũng không trả lời.

"Không nên làm ra vẻ thần bí như vậy chứ, lần trước chị của tôi về nhà cả người như biến hóa. lẽ nào hai người đã... ?" Johnson cười Xấu Xa nói.

Johnson nói không khỏi làm cho Lý Dật nhớ tới nụ hôn tiêu hồn cùng Andrew tại khách sạn Kim Tự Tháp. nụ hôn khiến cho quan hệ giữa hai người Xảy ra đột phát thực chất. chỉ là theo hình thức hiện tại mà Xem tất cả đều thay đổi. Andrew tựa hồ quay trở lại hình dạng như lúc trước. Bất quá Lý Dật cũng tuyệt không oán giận Andrew. dù sao hình thức hiện nay thật quá đặc thù.

Lý Dật cũng không trực tiếp trả lời Johnson, mà Xảo diệu dời đi trọng tâm câu chUYỆn, Johnson nhìn ra được Lý Dật không muốn nói về chuyện của hắn với Andrew, thức thời không tiếp tục truy hỏi.

Sau đó hai người tán gẫu, chín mươi phần trăm đều nhắc đến nữ nhân, đây không phải Lý Dật muốn nói về chuyện này. mà là Johnson câu nào cũng chỉ đề cập tới nữ nhân, vì thế Lý Dật phải đáp lại.

Trong lúc Lý Dật và Johnson nói chuyện phiếm, chiếc võng lớn vô hình đã được mở ra.

Khu phố Tàu, nơi ở của Hồng Thanh Vân.

Hồng Thanh Vân lẳng lặng ngồi trên sô pha trong phòng khách, trong tay cầm một điếu Xì gà, Xì gà đã cháy hơn phân nữa, thế nhưng hắn không hề lưu ý, mà cau mày chẳng biết đang suy nghĩ chuyện gì.

Sau đó hắn chậm rãi từ trong tự hỏi phục hồi lại tinh thần, đầu tiên dụi tắt Xì gà. Sau đó cầm lấy điện thoại bấm số của Biên Xuyên.

Điện thoại rất nhanh chuyển được. trong điện thoại truyền ra âm thanh của Biên Xuyên nói tiếng Trunng: "Hồng tiên sinh, ông gọi trễ như vậy có chuyện gì thế?"

"Lý Dật đi tới New York." Hồng Thanh Vân nói đến hai chữ Lý Dật thì giọng nói nhiều ít có chút dị thường. loại dị thường nầy tựa hồ như một phản ứng bản năng, dù là chính hắn cũng không có phát hiện: "Kế hoạch thực thi thế nào?"

"Yên tâm đi. kế hoạch thập phần thuận lợi." Đầu kia điện thoại. Biên Xuyên thoải mái cười cười: "Nếu như không có gì bất ngờ Xảy ra. ngày mai sẽ có kết quả."

Nghe được câu trả lời của Biên Xuyên, Hồng Thanh Vân thoáng thở phào nhẹ nhõm: "Chờ mong biểu hiện của ông."

Dứt lời, Hồng Thanh Vân trực tiếp Cắt đứt điện thoại, trên mặt hắn chậm rãi hiện lên dáng tươi cười

Dưới ngọn đèn. dáng tươi cười có vẻ vô cùng âm trầm!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-370)