← Ch.321 | Ch.323 → |
Biệt thự ở bên ngoài vườn là khu cảnh giới của trang viên gia tộc Gambino. Như vậy căn biệt thự còn lại. cũng chính là khu trung tâm của gia tộc. Thân là quản gia của gia tộc Gambino, Locke Phillips sinh hoạt luôn ở căn biệt thự này. Hắn đã cư ngụ ở trong đó được vài năm những năm qua hắn chưa từng kêu người đến sữa chữa bất Cứ thứ gì.
Bởi căn biệt thự trung tâm trong trang viên gia tộc Gambino, được Xậy dựng theo phong cách thời trung cổ, cả tòa biệt thự tràn ngập sắc thái cổ kính.
Locke tóc đã muốn bạc trắng cả đầu, đang ngồi ở thư phòng trong biệt thự. tay cầm theo một điếu xì-gà. Mặc dù điếu Xì gà đã cháy được hơn phân nữa, nhưng hắn lại không có gẫy tàn tro đi, mà đang cau mày trầm ngâm
Trong khi Locke đang trầm ngâm suy tư, thì một người da trắng mặc thân âu phục đi vào thư phòng, cung kính hồi báo: "Locke tiên sinh, Johnson thiếu gia muốn gặp ngài, hơn nữa còn dẫn theo cả Pascal thiếu gia. Mặt khác...."
"Có chuyện gì?" Locke nhận thấy được trong giọng nói của thủ hạ có điểm dị thường. nên nhíu mày hỏi.
"Pascal thiếu gia.... cả người đầy máu, tựa hồ đã bị trọng thương."
"Pascal bị đánh trọng thương?" Đồng tử Locke bỗng dưng phóng đại, quang mang trong con ngươi biến ảo liên hồi. theo sau giống như đoán ra chuyện gì đó, vội vàng nói: "Mau đưa bọn họ vào đây."
Vài phút đồng hồ sau, Johnson sắc mặt lạnh lùng tiến vào thư phòng Locke. Cùng đi với Johnson còn có Lý Dật. mà Pascal thì đang bị gã bảo tiêu của Johnson khóa tay dắt đi.
Gã bảo tiêu của Johnson thân chỉ cao khoảng một mét bẩy. nhìn qua hơi có điểm yếu nhược. Thế nhưng hắn lại chỉ dùng một tay. mà dễ dàng khống chế Pascal. Chứng kiến Lý Dật cùng Johnson tiến vào trong thư phòng. Locke có vẻ nghi hoặc, bất quá rất nhanh hắn lại đem ánh mắt dừng ở trên người Pascal.
Lúc này, Pascal đã bị đánh cho hôn mê bất tỉnh, quần áo của hắn nhiễm ướt máu tươi, trên người thậm chí vẫn còn găm vài mãnh thủy tinh.
"Buông Pascal ra đi." Johnson không đợi Locke kịp mở miệng. nhanh chóng phân phó gã bảo tiêu một tiếng.
Sau khi nghe được mệnh lệnh của Johnson, gã bảo tiêu không nói hai lời, trực tiếp ném Pascal Xuống sàn nhà.
Locke cố nén nội tâm đau Xót, đem ánh mắt từ trên người Pascal chuyển đi, nhíu mày nhìn sang Johnson hỏi: "Johnson, rốt cuộc đã có chuyện gì Xảy ra? Vì sao Pascal lại biến thành cái dạng này?"
"Locke chẳng lẽ ông thật sự không đoán được sao?" Johnson khẽ thở dài. sau đó cùng Lý Dật ngồi Xuống ghế sofa.
Nghe thấy Johnson nói vậy, sắc mặt Locke bỗng nhiên trắng nhợt, lông mày của hắn chau lại cùng một chỗ. thân mình cũng trở nên cứng nhắc đến cực điểm. Lúc trước nghe thủ hạ bẩm báo rằng Johnson mang theo Pascal tới đây, hắn liền mơ hồ đoán ra, Pascal chính là người đã tiết lộ tin tức. Hiện giờ Johnson tuy không nói thẳng thừng nhưng lại phi thường rõ ràng.
"Locke nói vậy thì ông cũng đoán được rồi. Pascal chính là người đã tiết lộ tin tức cha tôi đi tảo mộ cho mẹ của tôi, bán đứng gia tộc Gambino!" Johnson sắc mặt bình tĩnh nói.
Lúc này, sắc mặt của Locke đã hoàn toàn trắng bệch. trong đôi con ngươi mờ đục kia, tản mát ra thần tình ảm đạm. Hiển nhiên, hắn biết ra, phản bội lại gia tộc Gambino sẽ có kết cục gì!
"Johnson, có thể nói cho ta biết, vì cái gì cháu khẳng định Pascal chính là phản đồ hay không?" Thân là quản gia của Gambino, cuộc đời Locke đã trải qua rất nhiều thăng trầm, thời gian ngắn ngủi qua đi. Locke cũng điều chỉnh Xong cảm Xúc, nhíu mày nhìn Johnson hỏi.
"Locke lão gia tử." Lúc này người mở miệng lại không phải là Johnson, mà là Lý Dật.
Nghe thanh âm của Lý Dật, trên mặt Locke nặn ra một nụ cười gượng ép: "Xin chào, Lý tiên sinh."
"Thật Xin lỗi Locke lão gia tử, tổn thương của Pascal chính là do tôi gây nên. Về chuyện vạch trần Pascal. cũng là tôi." Lý Dật bình tĩnh nhìn Locke, gằn từng chữ nói.
"Nga?" Nghe Lý Dật nói Xong. biểu tình của Locke có chút trở nên âm trầm. Nguyên bản hắn còn tưởng rằng Johnson đã phát hiện ra cái gì, nhưng hiện giờ nghe Lý Dật Xác nhận tất cả những chuyện này đều là do Lý Dật phát giác. Việc này không khỏi làm cho Locke cảm thấy bất mãn. dù sao Lý Dật cũng chỉ là ngoại nhân. Johnson dựa vào một ngoại nhân mà dám khẳng định cháu của hắn là phản đồ gia tộc.
Biểu tình biến hóa của Locke đều rơi cả vào trong mắt của Johnson và Lý Dật. Điều này làm cho Lý Dật không khỏi than thầm ở trong lòng, khổ nhục kế của Johnson đã phát huy tác dụng rồi.
Locke mặc dù nhiều năm làm nô bộc trong gia tộc Gambino không tham lam thứ gì. Nhưng dù sao Pascal cũng chính là cháu ruột của Locke. đồng dạng cũng là người thân duy nhất trên thế giới này đối với Locke!
Tại dưới một loại tình huống này. nếu trước kia Lý Dật thật sự dùng thủ đoạn cực hình bức cung Pascal mở miệng. Như vậy cho dù Locke khong dám trở mặt, thì trong lòng cũng tuyệt đối không được thoải mái. Mà hiện giờ gia tộc Gambino đang bị hãm sâu ở trong nguy nan, Johnson tuyệt đối không cho phép Locke sinh ra bất mãn!
"Locke lão gia tử, sự tình là như thế này..." Chứng kiến Locke diễn cảm bất hảo, Lý Dật liền mau chóng đem hết thảy chuyện tình phát sinh lúc trước kể cho Locke nghe.
Nghe Lý Dật tường thuật Xong, Locke rơi vào trầm mặc!
Bằng chứng như núi. Đây là ý niệm sau khi hắn nghe Lý Dật tường thuật Xong. Sự thật rành rành ở trước mắt, Locke không thể biện giải cho Pascal cái gì, nhưng đồng dạng hắn cũng không muốn Pascal sẽ bị giết. Nếu như vậy, dòng họ Phillips của hắn sẽ không còn người nối dõi!
"Locke gia gia..." Ngay khi Locke đang trầm mặc, thì Johnson lại mở miệng, vẻ mặt của hắn thoạt nhìn vô cùng phức tạp, giọng điệu cũng rất thành khẩn: "Lúc trước tôi có nói qua Pascal. vì sao hắn lựa chọn phản bội lại gia tộc Gambino. Pascal nói với tôi rằng, bao nhiêu năm qua cha tôi không cho ông ưu đãi gì cả."
Cũng giống như mọi người, vào trước ngày hôm nay. Johnson ở trong lòng của Locke chỉ là một gã thiếu gia phong lưu, thích chọc ghẹo ong bướm. Nhưng qua buổi hội nghị vừa rồi, cùng với biểu hiện trầm ổn lúc này của Johnson, thì Locke đã minh bạch, ngày Xưa vị công tử ăn chơi nổi tiếng nhất Xã hội thượng lưu này, chẳng qua là đang lừa gạt mọi người.
Lúc này nghe Johnson nói Xong, Locke ngẩng đầu, trên mặt lộ ra biểu tình nghi hoặc, hắn không rõ câu nói phía sau của Johnson là có ý tứ gì.
"Locke, ông đã hiến dâng cả cuộc đời mình cho gia tộc Gambino. Ông chưa từng cầu Xin qua chuyện gì, có thể nói, ông là ân nhân của gia tộc Gambino!" Johnson giọng điệu có vẻ hết sức phức tạp: "Nhưng theo như lời của Pascal, thì gia tộc Gambino không cho ông ưu đãi gì, cũng không cho Pascal thứ gì ưu đãi."
Lời của Johnson vừa Xuất ra khỏi miệng, tức thì sắc mặt Locke đại biến. Nguyên bản trên gương mặt già nua kia lại lộ ra biểu tình kích động!
Đúng vậy là kích động!
Trải qua hơn nữa đời người. làm cho tâm tình của Locke vững như bàn thạch, nhưng giờ khắc này hắn cảm giác nhịp tim của mình nhảy nhót liên hồi. đạt tới một cái dạng trình độ khủng bố!
Bởi vì, Locke mơ hồ nghe ra ý tứ của Johnson.
"Locke gia gia, Pascal hại chết cha tôi, theo đạo lý mà nói, thì hắn nhất định là phải chết không thể nghi ngờ." Johnson tiếp tục mở miệng, vẻ mặt của hắn có chút thống khổ: "Bất quá tôi vẫn quyết định lưu cho hắn một cái mạng. không phải vì cái gì khác, mà chính bởi vì hắn là cháu ruột của ông."
Câu nói này của Johnson đã chứng thực suy đoán ở trong lòng Locke, nhịp hô hấp của hắn trở nên dồn dập. ánh mắt nhìn về phía Johnson đã tràn ngập ý vị cảm kích.
"Locke gia gia, hiện giờ Gambino đang đứng trên bờ vực nguy nan. Tôi hy vọng ông có thể sử dụng trí tuệ và thủ đoạn của mình. cố gắng bảo vệ gia tộc! Mặt khác, hãy khuyên giải Pascal nói ra những tên phản đồ khác đang tiềm phục ở trong gia tộc. Có được không?" Johnson đưa ra đề nghị.
"Ðược, được!" Locke vội vàng đáp ứng. Theo sau, dường như hắn cảm thấy hành vi của mình quá mức luống cuống. Liên tục thở dài hai tiếng, tiếp theo son sắt tuyên thệ nói: "Johnson, Locke Phillips ta cam đoan với cháu. Chỉ cần Locke ta con sống, bọn người Qiesi Jarno đừng hòng tiến vào được trang viên của gia tộc Gambino nữa bước!"
Thực hiển nhiên, Locke muốn dùng phương thức này để chuộc tội cho Pascal, cháu mình.
Nghe Locke nói như vậy, Johnson chậm rãi đứng lên, hướng Locke làm ra một cái lễ nghi tiêu chuẩn quý tộc: "Cảm ơn ông, Locke gia gia."
Locke mau chóng đỡ Johnson dậy. Tại hắn Xem ra. Johnson nể tình lưu lại cho Pascal một cái mạng, đã là muốn cấp đủ mặt mũi cho hắn rồi! Như thế nào lại còn phải nói hai chữ cảm ơn?
"Locke gia gia. hy vọng ông có thể dùng thời gian ngắn nhất. khuyên giải Pascal mở miệng." Johnson trầm ngâm, nói: "Tôi và Lý tiên sinh sẽ mượn gian thư phòng bên cạnh. Để thương lượng một vài sự tình."
"ĐưỢc!" Locke thực sãng khoái đáp ứng.
Theo sau, Locke ở lại đại sãnh truy hỏi Pascal xem những tên phản đồ khác tiềm phục trong gia tộc Gambino là kẻ nào. Còn Lý Dật và Johnson thì đi sang thư phòng bên cạnh của Locke.
So sánh với thư phong Của Edward, thì gian thư phòng này trong có vẻ cổ kính hơn nhiều. Thoạt nhìn. những quyển sách trên giá đỡ kia cũng thập phần cũ kĩ. thậm chí vài quyển sách đến cả bìa còn không có.
Sau khi tiến vào thư phòng, Lý Dật không đợi Johnson kịp mở miệng, cực nhanh kiểm tra chung quanh nơi này một vòng. Rồi sau đó hướng Johnson lắc lắc đầu. Thấy Ly Dật lắc đầu Xác nhận, Johnson thoáng nhẹ nhàng thở ra. Tiếp theo ngồi Xuống ghế, nhìn Lý Dật chân thành nói: "Lý, cảm ơn anh đã trợ giúp gia tộc Gambino chúng tôi!"
"Johnson, tôi đã từng đáp ứng với cha cậu. Dù có chuyện gì Xảy ra, tôi cũng sẽ không để cho chị cậu phải chịu tổn thương. và sẽ hết Sức trợ giúp gia tộc Gambino trong trận chiến này!" Lý Dật nhẹ nhàng lắc đầu. thản nhiên nói: "cho nên cậu không cần cảm ơn tôi. Mặt khác, nếu như tôi đoán không sai, hẳn là cậu đã có kế hoạch chế định tương lai, nói đi. muốn tôi làm chuyện gì?"
Lý Dật nói vậy, trực tiếp làm cho Johnson rung động tinh thần, hắn cười khổ: "Lý, chị của tôi có thể gặp được anh, nàng nhất định sẽ hạnh phúc. Gia tộc Gambino chúng tôi chấp nhận làm minh hữu với anh, quả thực là sáng suốt."
Lúc này đây, Lý Dật lại im lặng, chỉ là ngẩn ngơ nhìn chằm chằm vào Johnson. Ðối với Lý Dật mà nói, thì hành vi hôm nay của Johnson đã hoàn toàn phá vở hình tượng Johnson ở trong lòng hắn. Thậm chí, Lý Dật dám khẳng định, nếu như gia tộc Gambino còn bảo lưu thực lực ở trong trận chiến này. vậy thì Johnson nhất định sẽ Xử lý cả hai người Pascal và Locke!
Theo ý nào đó mà nói thì. Johnson chính là một Edward thứ hai!
"Lý, anh cũng biết rồi, gia tộc của tôi có phản đồ, hơn nữa không chỉ một hai người!" Johnson chậm rãi lên tiếng: "Một hồi nữa chờ sau khi Pascal khai ra danh sách, tôi sẽ bí mật thanh trừng phản đồ. Còn đám thủ hạ của bọn chúng thì nhờ anh Xuất thủ."
Nói đến đây, Johnson thâm ý liếc mắt nhìn Lý Dật một cái, tiếp tục nói: "Anh biết đó, hiện giờ tình thế vô cùng phức tạp. nếu tôi đường đường chính chính ra mặt thanh trừng đám phản đồ. như vậy sẽ khiến cho những gia tộc đồng minh khác rơi vào khủng hoảng, đây là chuyện thập phần bất lợi cho gia tộc Gambino chúng tôi!"
"Lý, tôi cam đoan với anh. chỉ cần lần này gia tộc Gambino có thể bảo trụ được quyền khống chế ủy ban mafia nước Mỹ, anh sẽ được rất nhiều ưu đãi!" Johnson nhìn chằm chằm vào mặt Lý Dật, gằn từng chữ: "Ưu đãi chính là, gia tộc Gambino có thể hy sinh lợi ích của gia tộc."
"Johnson, trước kia cha cậu đã từng nói những lời tương tự." Bỗng nhiên Lý Dật khẽ mỉm cười, cười đến thực bình tĩnh: "Tôi sẽ đưa ra điều kiện của mình. hơn nữa sẽ không vượt quá phạm vi mấu chốt của gia tộc Gambino. Nhưng bây giờ còn chưa phải lúc, hãy để qua thời gian này đã."
Lý Dật biểu hiện quá bình tĩnh, để cho Johnson có chút nghi hoặc, hắn thở dài nói: " Mặt khác. tôi hy vọng anh sẽ để Hoa Nhân bang trợ giúp gia tộc chúng tôi trong trận quyết chiến lần này. Mặc dù sức chiến đấu của Hoa Nhân bang không mạnh. nhưng lại có rất nhiều người, chỉnh thể nhân số cũng là một cỗ lực lượng cường đại."
"Điểm này. tôi sẽ đáp ứng." Lý Dật gật đầu nói.
Lý Dật đáp ứng rành mạch, làm cho Johnson rơi vào trầm mặc, Lúc trước Andrew Loufu từng nói với hắn. thứ mà Lý Dật quan tâm lớn nhất không phải là lợi ích. Ngay từ đầu hắn còn chưa tin lắm, nhưng giờ khắc này, hắn đã tin rồi!
Trong thư phòng yên tĩnh hơn rất nhiều, cũng khiến cho bầu không khí có chút trở nên quỷ dị!
Lúc này, bên ngoài hành lang truyền đến tiếng bước chân nặng nề, ngay sau đó một gã đại hán người da trắng mở cửa thư phòng ra, đứng ở trước cửa bẩm báo: "Johnson thiếu gia. Locke tiên sinh muốn gặp ngài."
"Ta biết rồi." Johnson thản nhiên đáp một câu, trong con ngươi lóe lên quang mang hưng phấn. Hiển nhiên, chỉ cần Pascal khai ra bản danh sách những kẻ làm phản đồ, như vậy trận chiến này gia tộc Gambino đã nắm chắc được phân nữa cục diện! "Lý, chúng ta ra ngoài thôi." Johnson quay sang Lý Dật nói, tiếp theo mau chóng đứng dậy.
Lý Dật khẽ gật đầu, đi theo Johnson ra bên ngoài.
Dưới lầu, Pascal toàn thân đẫm máu ngồi ở trên ghế sofa, cúi đầu lặng thinh. Mà biểu tình của Locke thì có chút phức tạp. hai hàng lông mày nhíu chặt lại với nhau. Chi tiết nầy rơi vào tầm mắt Johnson, khiến cho sắc mặt Johnson hơi đổi, trong lòng lại dâng lên một cỗ dự cảm bất an, theo sau hắn cật lực khống chế tâm tình của mình. hỏi: "Locke gia gia. có kết quả không?"
Locke tức giận trừng mật nhìn Pascal một cái: "Thằng hỗn đãn, còn không mau nói ra cho Johnson thiếu gia nghe!"
Nghe trong giọng nói của Locke có chút căm tức, Pascal không tự chủ được, thân mình khẽ run lẩy bẩy, theo sau hắn ngẩng đầu, vẻ mặt hối hận nói: "Johnson thiếu gia, ta quả thật không biết ai là phản đồ."
Pascal nói khiến cho đồng tử của Johnson bỗng nhiên phóng đại, nháy mắt ngây ngẩn cả người.
Thậm chí.... Tựu ngay cả Lý Dật cũng chấn động.
"Ta quả thật không biết, rốt cuộc con người nào đã phản bội lại gia tộc." Pascal thấy Johnson có vẻ không tin, lại tiếp tục giải thích nói: "Muse cũng không nói cho ta biết điểm này, mỗi khi liên hệ với ta, đều là do hắn chủ động! Hắn chỉ hỏi ta hành động của cha ngươi và thông báo thời gian Qiesi Jarno tấn công vào trang viên, để ta chuẩn bị mở cửa cho bọn hắn phương tiện hành động."
Nói đến đây Pascal nhận thấy được lửa giận trong con ngươi của Locke, nên vội vàng cúi đầu.
Còn Johnson thì mang biểu tình âm trầm, hiển nhiên hắn biết Pascal không có nói dối, bởi dù sao đã đến nước này rồi, Pascal cũng không cần phải nói dối làm gì. Nguyên bản Johnson tưởng rằng vấn đề phản đồ có thể giải quyết triệt để. Nhưng hiện giờ Xem ra. đối phương quá gian Xảo so với sự tưởng tượng của hắn.
"Johnson, Pascal hẳn là không có nói dối." Chứng kiến Johnson lặng thinh, Locke đành phải mở miệng, trong giọng nói mang theo hương vị vô cùng áy náy.
Johnson chậm rãi buông lỏng chân mày ra, theo sau nghiêm túc hỏi: "Locke gia gia, tôi tin tưởng Pascal không nói dối."
Lời này vừa Xuất. thần kinh đang buộc chặt của Pascal và Locke. cũng được thả lỏng hơn rất nhiều.
"Locke gia gia, với lực lượng phòng ngự ở trang viên, ông cho rằng, nếu bọn Qiesi Jarno liều lĩnh tấn công thì có thể cầm cự được bao lâu?" Johnson trầm giọng hỏi.
Locke hơi trầm ngâm, nói: "Dựa theo hiệp định. bọn Qiesi Jarno chỉ có thể tấn công vào buổi tối! Lấy năng lực phòng ngự hiện tại của gia tộc, kiên trì khoảng ba ngày là không thành vấn đề!"
Johnson im lặng vài giây đồng hồ. tiếp theo quay sang nhìn Lý Dật: "Lý, tôi muốn cùng Locke gia gia thương thảo biện pháp kế tiếp một chút. Chị Annie đang ở căn biệt thự trung tâm, tôi sẽ phân phó bảo tiêu đưa anh qua bên đó."
"Mặt khác, khi anh muốn rời đi, tôi sẽ cho người hộ tống anh ra bên ngoài, sau đó trang viên gia tộc Gambino liền bị phong tỏa. Hơn nữa còn ngăn chặn mạng lưới điện tử chung quanh, giữa chúng ta tạm thời không thể liên lạc được!"
"Yên tâm, tôi sẽ hoàn thành chuyện tôi đáp ứng cậu." Lý Dật hiểu rõ dụng ý của Johnson. Thản nhiên trả lời một câu, sau đó không chần chừ, trực tiếp rời khỏi biệt thự. Mười lăm phút sau, gã bảo tiêu của Johnson đưa Lý Dật đi tới căn biệt thự trung tâm. So sánh cùng những căn biệt thự khác mà nói, thì biệt thự trung tâm có nhân số bảo vệ đông đảo hơn rất nhiều, cầm đầu đám người chính là Nissen, bảo tiêu riêng của Andrew Loufu.
"Lý tiên sinh, tiểu thư phân phó tôi chờ ở đây đón ngài. Tiểu thư đang ở trong thư phòng, ngài tự mình đi lên nhé." Có thể là bởi vì gia tộc Gambino đang gặp phải nguy nan. cho nên trong con người lạnh lùng thường ngày của Nissen. toát ra thần sắc lo lắng.
Lý Dật gật đầu, không nói gì, mà trực tiếp đi vào trong biệt thự.
Khi Lý Dật đến thư phòng. thì Andrew Loufu đang đứng ở dưới bức họa của người tộc trường đầu tiên trong gia tộc Gambino. Nàng khẽ cau mày, cũng không biết nàng đang suy nghĩ cái gì.
Tin tức Edward bị ám sát, đối với Andrew ảnh hưởng mười phần rõ rệt, mặc dù nàng đã dùng tính tình cường ngạnh khống chế bản tâm của mình. Nhưng khi ở một mình, trong đôi mắt màu Xanh lam kia lại toát ra nỗi buồn không cách nào che giấu. Mà bởi vì mấy ngày qua làm việc kiệt lực, nên cả người nàng thoạt nhìn vô cùng tiều tụy. khóe mắt thâm quầng chưa nói, trong đôi con ngươi còn Xuất hiện không ít tơ máu.
Đứng ở cửa thư phòng nhìn vẻ mặt tiều tụy của Andrew Loufu. trong lòng Lý Dật chỉ cảm thấy. bỗng dưng sản sinh ra một cổ khó chịu không nói nên lời.
Dường như Andrew Loufu cảm nhận được cái gì. Bất thình lình ngoảnh đầu lại nhìn ra phía cửa. thấy Lý Dật đứng ở nƠi đó, nguyên bản trên khuôn mặt lo âu của Andrew lộ ra biểu tình kích động: "Lý!"
Nói dứt lời, Andrew Loufu kìm lòng không đậu, hướng phía Lý Dật chạy tới. Còn Lý Dật cũng nhanh chân bước lên đón nhận, một tay kéo Andrew ôm vào trong lòng. Ngửi mũi hương nam nhân quen thuộc, nghe nhịp tim mạnh mẽ của Lý Dật. Phòng tuyến cảm Xúc của Andrew bị trào ra như đê vỡ. thân mình nhẹ nhàng run rẫy lên. Khi nữ nhân cảm thấy yếu đuối, thì nhất định phải cần một bờ vai của nam nhân để dựa vào.
Giờ khắc này Andrew cũng như vậy!
Ngay cả khi nàng chính là người thừa kế gia tộc Gambino trong tương lai, ngay cả khi nàng là một nữ nhân cơ trí Xuất sắc nhất Xã hội thượng lưu. ngay cả khi nàng có được một khỏa trái tim kiên cường.
Thế nhưng, cuối cùng nàng vẫn là một nữ nhân!
Trong khoảng thời gian vừa qua, Andrew phải gánh chịu rất nhiều áp lực. Việc Edward chết đi càng gia tăng thêm áp lực cho nàng. Andrew có thể dựa vào tố chất tâm lý kiên cường, giả bộ làm ra dáng vẻ trấn định là bởi vì. nàng biết mình không thể ngã Xuống, lúc này gia tộc cần nàng!
Cho nên ở trước mắt những thành viên khác trong gia tộc, nàng cần phải giả bộ kiên cường, thậm chí ở trước mắt Johnson cũng vậy.
Nhưng khi ở trước mắt Lý Dật, nàng không cách nào duy tri nổi bộ dáng kiên cường giả tạo kia.
Nàng cần mượn đỡ bờ vai của Lý Dật, để phóng thích những cơn áp lực tích tụ trong lòng.
← Ch. 321 | Ch. 323 → |