← Ch.072 | Ch.074 → |
Mấy người áo đen còn lại cấp tốc đứng lên, vọt tới chỗ đống súng lục chụp lấy hướng theo xe bắn liên tục, thế nhưng không hề có tác dụng.
"Báo cáo Diệp thiếu, mục tiêu lái xe hướng dưới núi bỏ chạy." Mắt thấy không cách nào đuổi kịp Lý Dật và Andrew Luofu, một gã áo đen lấy ra điện thoại di động trong túi quần, gọi cho Diệp Thu.
"Thực sự là một đám phế vật!" Trong ống nghe truyền đến tiếng rít gào của Diệp Thu.
"Diệp thiếu, chúng ta thật không ngờ trên người tên kia có súng, hơn nữa tài bắn súng của hắn rất kinh khủng, ông để các huynh đệ phía dưới cẩn thận một chút." Tên áo đen nhớ lại thuật bắn súng của Lý Dật, thanh âm có chút sợ hãi.
Bên đầu kia điện thoại, Diệp Thu nghe được sự nhắc nhở của tên áo đen, trầm ngâm một chút, nói: "Đã biết, hiện tại ta cho người dưới chân núi chặn bọn họ, các ngươi từ phía trên truy kích, hai mặt giáp công, ta cũng không tin hắn có khả năng chắp cánh bay đi!"
Dứt lời, Diệp Thu cắt đứt điện thoại.
Lúc này, quanh thân hắn đứng hơn mười người, phía sau đỗ hơn mười chiếc xe, dùng để giết chết Lý Dật, hắn đã hạ đủ vốn gốc, thông qua quan hệ gia tộc từ Võ Cảnh đại đội điều tới một ít người, những người này đều là binh lính thân kinh bách chiến, chấp hành qua không ít nhiệm vụ.
"Mục tiêu đang xuống núi, các ngươi phân phân nửa lái xe đi trên đường chặn hắn, nhớ kỹ, toàn bộ dùng súng!" Diệp Thu lạnh lùng nói với người phía sau: "Mặt khác phân nửa người mai phục dưới chân núi, để ngừa mục tiêu chạy thoát!"
Những người này đều là binh lính dưới trướng của anh họ Diệp Thu, nhận được mệnh lệnh của anh họ Diệp Thu đến đây truy sát Lý Dật, lúc này nghe được Diệp Thu nói, không có bất luận lời gì dị nghị, trong đó phân nửa người chỉnh tề đi lên xe quân dụng, hướng trên núi chạy tới, còn phân nửa khác tập hợp cùng một chỗ, căn cứ theo sự an bài của tên binh sĩ dẫn đầu, ba người một tổ cấp tốc rời khỏi.
....
Cùng lúc đó, Andrew Luofu đã triệt để khôi phục sự lãnh tĩnh, vừa lái xe nàng vừa nhanh chóng từ trong xe lấy ra điện thoại di động, nỗ lực mở ra gọi viện binh, thế nhưng vừa mở điện thoại ra nhìn thì thấy đã tắt máy.
"Hết pin rồi." Andrew Luofu cười khổ một tiếng.
Lý Dật vô ý thức sờ vào túi mình, nhưng phát hiện không thấy điện thoại, thoáng nghĩ, liền hiểu rõ vừa rồi lúc tranh đấu khả năng đã đánh rơi xuống mặt đất.
"Điện thoại của tôi mất rồi." Lý Dật nhíu mày, suy nghĩ một chút, nói: "Đỗ xe. Nếu như tôi không đoán sai, đối phương khẳng định sẽ có mai phục bên dưới."
Andrew Luofu là một cô gái thông minh, nàng xem ra đám người kia ngày hôm nay nhất định muốn giết chết Lý Dật, tự nhiên hiểu được Lý Dật nói không sai, vì vậy dựa theo lời Lý Dật, trước tiên cho xe dừng ở ven đường.
"Chiếc xe này có hệ thống truy tung, chỉ cần chúng ta có thể chống đỡ qua tối nay, thủ hạ của cô nhất định sẽ tìm được nơi này." Sau khi Lý Dật xuống xe, trầm giọng nói.
Vừa nói, Lý Dật liền nhìn thấy được ngọn đèn trên núi, không đợi Andrew Luofu nói, một tay ôm lấy nàng.
Cử động đột nhiên của Lý Dật làm Andrew cả kinh, cùng lúc nhào vào trong lòng Lý Dật, nàng cũng vô ý thức ôm lấy cổ hắn. Ngửi thấy khí tức nam tính dày đặc trên người Lý Dật, cảm thụ được nhiệt độ và lực độ truyền đến từ trên đùi, Andrew thoáng tránh một chút, nhưng nghĩ đến mục đích của Lý Dật, vẫn chưa nói cái gì.
Lý Dật cũng không có tâm tư đi hưởng thụ sự khoái hoạt do cảm giác ôm giai nhân mang đến, mà là ôm Andrew cấp tốc chạy vào vào trong rừng cây ven đường.
"Ân!" Tiến vào rừng cây không bao lâu, Andrew ở trong lòng Lý Dật phát sinh một tiếng kêu rên, vùng lông mày chăm chú cau chặt lại.
Lý Dật dừng chân lại, thấy vẻ mặt thống khổ của Andrew, liền nhìn xuống, thình lình nhìn thấy ở hai chân trắng nõn lại đang chảy máu.
"Xin lỗi, tôi đã quên chuyện này." Lý Dật lập tức buông Andrew xuống, ngồi xổm xuống nhổ đi cây gai nhọn trên đùi Andrew, sau đó cởi y phục băng bó đùi cho Andrew.
Làm xong tất cả, Lý Dật lại bế nàng đứng lên, cấp tốc hướng trong rừng cây chạy đi, nhìn hắn liền cảm giác không phải đang ở trong rừng cây, mà là trên đường lớn bằng phẳng.
Mặc dù biết rõ thân hãm tuyệt cảnh, thế nhưng Andrew rõ ràng cảm thụ được, nhịp tim Lý Dật đang đập bằng phẳng mà hữu lực, tựa hồ tuyệt không kinh hoảng.
Điều này làm Andrew thật sự bội phục tố chất tâm lý của Lý Dật, đồng thời sự lo lắng trong lòng cũng trong nháy mắt bay lên tuốt chín tầng trời, tựa hồ tại nàng xem ra, chỉ cần có Lý Dật bên người, tuyệt đối sẽ không xảy ra việc gì.
Nàng không biết, đây là miêu tính đặc biệt của phụ nữ!
Bất luận nữ nhân nào cũng có miêu tính(tính như loài mèo), dù là nữ nhân cường thế như Andrew cũng không ngoại lệ, chỉ là dưới tình huống thông thường, các nàng có thể tự xử lý phiền phức, sẽ không toát ra miêu tính, còn một ngày gặp phải phiền phức mà các nàng khó có thể giải quyết, miêu tính trên người các nàng bộc lộ ra so với nữ nhân bình thường càng muốn nghiêm trọng hơn!
Nàng càng không biết, ở kiếp trước Lý Dật từng là sát thủ truyền kỳ của thế giới ngầm, đối với việc tác chiến trong rừng rậm thập phần quen thuộc, ngày xưa giáo quan vì muốn huấn luyện hắn, nên đưa riêng hắn ném vào trong rừng rậm Amazon, đồng thời mời một chi lính đánh thuê tám người đi truy sát Lý Dật.
Vào lần đó, Lý Dật dùng hai ngày thời gian giết chết toàn bộ thành viên của đội lính đánh thuê, cũng đã vượt qua được bài kiểm tra tác chiến trong rừng của giáo quan đặt ra.
So sánh với lần đó, các hạng cơ năng của thân thể Lý Dật hôm nay chỉ đạt được bốn thành của kiếp trước, vũ khí trong tay lạc hậu không nói, đạn chỉ còn ba viên, tình huống so với lần kia càng nguy hiểm!
....
Khi Lý Dật cõng Andrew chạy lao vào rừng, thì Diệp Thu cùng đám Võ Cảnh gặp nhau ngay giữa đường núi.
Bọn họ xuống xe cẩn cẩn thận thận tới gần xe thể thao Lamborghini đỗ ngay ven đường, sau đó giật mạnh cửa xe.
Ở trong nháy mắt, hầu như toàn bộ các họng súng đều nhắm ngay cửa xe.
Để cho bọn họ thất vọng chính là bên trong xe không có mục tiêu bọn họ muốn giết.
Đầu lĩnh đám binh sĩ xuất ra điện thoại di động gọi cho Diệp Thu, nói: " Báo cáo Diệp thiếu, mục tiêu bỏ xe chạy trốn, thỉnh chỉ thị mới!"
"Mang theo người của ngươi đi tìm trong núi, mặt khác phân phó mọi người dưới chân núi cẩn thận một chút, ngàn vạn lần không thể để mục tiêu chạy thoát!" Đầu kia điện thoại, vùng lông mày của Diệp Thu cau chặt lại, trực giác nói cho hắn, hành động của hắn đã có kết quả thất bại.
Tên đầu lĩnh binh sĩ nghe được mệnh lệnh của Diệp Thu, không nói thêm lời vô ích, mà là trước tiên cắt đứt điện thoại, sau đó cầm lấy bộ đàm, chỉnh kênh, trầm giọng nói: "Mục tiêu bỏ xe chạy trốn, phương hướng không rõ, hiện tại chúng ta phải vào núi tìm, các ngươi ở dưới chân núi phải nâng cao tinh thần, ngàn vạn lần không để mục tiêu trốn thoát!"
Dứt lời, tên đầu lĩnh đám binh sĩ cắt đứt thông tin, trầm giọng nói: "Lục soát từng chỗ, dù lật ngược ngọn núi này ba lần cũng phải tìm cho ra khốn khiếp kia!"
Đám binh sĩ nghe được Lý Dật giết chết vài tên chiến hữu của bọn họ, cả đám đều nghẹn một bụng lửa giận, lúc này nghe được đầu lĩnh binh sĩ nói, không hẹn mà cùng hét lớn: "Rõ!"
Nhìn những thủ hạ hai mắt đỏ lên, dự định liều mạng, đầu lĩnh binh sĩ vung tay: "Xuất phát!"
← Ch. 072 | Ch. 074 → |