Truyện ngôn tình hay

Truyện:Nghĩa Hải Hào Tình - Chương 081

Nghĩa Hải Hào Tình
Trọn bộ 370 chương
Chương 081: Lời hứa của nam nhân
0.00
(0 votes)


Chương (1-370)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

"Dạ!"

Trần Phong trầm giọng đáp ứng một tiếng, sau đó bật dậy khỏi mặt đấy, rút súng lục ra nhắm tới hướng hai người Ngô Vũ."Trần gia gia..." Ông nội của Ngô Vũ cùng Trần Diêm Vương có quen nhau, tự nhiên hiểu được tính cách vô tình của Trần Diêm Vương, sau khi nghe được phân phó của ông ta, hắn trực tiếp nằm gục trên đất.

Trần Diêm Vương giương mắt hổ lạnh lùng nhìn Ngô Vũ nói: "Ngô gia tiểu tử, ngươi nghe kĩ cho ta. Chiếu theo hành vi tác oai của ngươi mấy năm qua, nếu không phải có lão gia tử nhà ngươi ra mặt, ngươi bị tử hình mười lần cũng không đủ đền tội! Chuyện này ta đã thông báo cho lão gia tử nhà ngươi, hắn theo ta cầu tình, lão Trần ta đành phải bán mặt mũi, tha cho ngươi một mạng!"

Nghe Trần Diêm Vương nói như thế, Ngô Vũ hiểu, hai chân của mình ngày hôm nay nhất định sẽ bị phế.

"Ngoài ra, ta còn chưa muốn tố ngươi, Lý Dật hắn không chỉ là đại tá trong quân khu NJ, mà còn là nhân vật do Tống Tử Văn tại viện khoa học tự mình điểm danh cần người!" Trần Diêm Vương lạnh lùng nói: "Ngươi đi về hỏi thử gia gia, ngươi tự ý lợi dụng mạng lưới quan hệ điều động Võ Cảnh đuổi theo truy sát hắn có hậu quả như thế nào, tin tưởng rằng ông nội của ngươi sẽ cho ngươi một đáp án chính xác."

Lời của Trần Diêm Vương vừa thốt ra khỏi miệng, toàn bộ mọi người có mặt tại đương trường đều sững sờ.

Người phía Diệp gia nguyên bản còn ôm tâm tư ngóng đợi may mắn, nhưng lúc này đây hiểu được Diệp Thu đã gây tai họa ngập trời!

Bởi vì coi như Lý Dật không có tòa đại sơn như Trần gia chống lưng, thì theo như lời nói của Trần Diêm Vương, tội danh của ba người Ngô Vũ, Diệp Thu, Diệp Hải đều khó thoát khỏi cái án tử hình!

"Phanh Phanh Phanh Phanh!"

Chứng kiến Trần Diêm Vương không định tiếp tục giải thích nhiều lời. Trần Phong chớp mắt bóp bốn lần cò súng. Nơi đầu gối của Diệp Thu cùng Ngô Vũ bị đạn xới tung, máu tươi nóng bỏng theo lỗ thủng tuôn ra xối xả.

Đối với cấu tạo trong cơ thể con người, Trần Phong mười phần hiểu rõ ràng. Khi đạn bắn trúng, cả đời đều phải ngồi trên xe lăn.

"Chúng ta đi!" Chứng kiến Trần Phong chấp hành mệnh lệnh của mình xong. Trần Diêm Vương trầm giọng nói một câu, sau đó thâm ý liếc mắt nhìn Lý Dật một cái.

Theo sau sự dẫn dắt của Trần Diêm Vương, Lý Dật và Trần Phong cùng đám thủ hạ rời khỏi nơi này. Mà Diệp lão gia tử cũng phái nhân lực đem ba người Diệp Thu, Diệp Hải, Ngô Vũ mang đến bệnh viện.

Trên đường quay về quân khu NJ, những binh lính thủ hạ của Trần Phong ngồi trên ô tô trước sau bảo hộ chiếc xe cờ đỏ của Trần Diêm Vương kia ở giữa.

Bên trong xe cờ đỏ, Trần Phong có chút nghi hoặc nhìn sang Trần Diêm Vương nói: "Ông nội, làm sao bỗng nhiên người lại đến Diệp gia?"

"Ta không đến có thể được sao?" Trần Diêm Vương tức giận nói: "Ngươi đem người bao vây cả nhà người ta, còn muốn giết hai tên tiểu tử Diệp Thu cùng Ngô Vũ, nếu như ta không đến sự tình còn phiền phức nhiều hơn!"

"Ông nội, chuyện này là do bọn hắn không đúng, đâu cần phải sợ cái gì chứ?" Trần Phong có chút không vui.

Trần Diêm Vương liếc mắt nhìn Trần Phong nói: "Tên tiểu tử ngươi, làm sao ngươi không động não suy nghĩ lại. Hiện tại nói như thế nào thì Lý Dật cũng chưa bước chân vào cửa Trần gia chúng ta, vậy không được tính là người của Trần gia. Ở trong mắt ngoại nhân, Trần gia vì một người ngoài mà dẫn binh lính đến bao vây cả Diệp gia, còn muốn sát nhân, ngươi làm sao giải thích với cánh báo chí?"

Nghe Trần Diêm Vương nói, Lý Dật trong lòng không thể không bội phục người này đa mưu túc trí.

Nếu Trần Diêm Vương không tham dự chuyện này, theo tính cách của Trần Phong hơn phân nửa sẽ sát tử Diệp Thu cùng Ngô Vũ. Đến lúc đó người của Diệp gia và Ngô gia bị người Trần gia bắn chết, Trần Diêm Vương tuyệt đối sẽ không dễ dàng gì.

Mà sau khi Trần Diêm Vương xuất hiện, cũng chưa nói Lý Dật là người của Trần Gia, chỉ bao quát một vài thân phận của hắn, vô hình trung đã ngăn chặn được miệng ngoại nhân.

Dù sao đại tá quân khu NJ cùng thành viên của viện khoa học, hai cái dạng thân phận này, chỉ cần một thôi cũng đã đủ cân lượng rồi.

Mà như vậy theo trong mắt ngoại nhân xem ra, Trần gia xuất đầu giúp cho Lý Dật cũng có một lời giải thích hợp tình hợp lý, đại tá quân khu NJ bị người ta truy sát, Trần Diêm Vương nổi giận là mười phần hợp lý.

"Ông nội anh minh!" Tâm tư của Trần Phong cũng không phải ngu độn, hắn vừa nghe liền hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Trần Diêm Vương, không khỏi phun ra một câu vỗ mông ngựa.

Trần Diêm Vương hung hăng cho Trần Phong ăn tát, lớn tiếng nói: "Tiểu tử ngươi, không cần phải phóng cái rắm!"

Dứt lời, hắn lại quay sang nhìn Lý Dật nói: "Tiểu Dật, ta nghe Tiểu Lâm nói qua cậu thân thủ không tồi, hơn nữa tính cách quật cường. Ta biết, với tính cách của cậu hơn phân nửa sẽ trả thù hai người Diệp Thu cùng Ngô Vũ. Nhưng sự tình phát triển đến nước này rồi, nếu muốn tiếp tục trả thù mà nói, một vài kẻ tiểu nhân sẽ lợi dụng việc này đưa lên mặt báo. Cho nên cậu nể mặt lão Trần ta, tha cho bọn chúng một mạng, như thế nào?"

Đúng theo như lời của Trần Diêm Vương, Lý Dật quả thật không định buông tha cho bọn chúng. Vô luận kiếp trước hay là kiếp này, hắn đối đãi với địch nhân chưa từng bao giờ nương tay. Bởi vì hắn hiểu, nhân từ với địch nhân chính là tàn nhẫn với bản thân mình.

Bất quá, sau khi nghe Trần Diêm Vương nói như vậy, Lý Dật cũng hiểu người của Trần gia hôm nay đã vì mình không tiếc chọc vào Diệp gia cùng Ngô gia, nếu như chính mình không đáp ứng, Trần Diêm Vương nhiều ít cũng bất hảo. Mặt khác, tại Lý Dật xem ra, trải qua lần này Trần gia giáo huấn, ngày sau người của Diệp gia cùng Ngô gia, tuyệt đối sẽ không tìm đến chính mình trả thù.

Lý Dật gật đầu: "Theo như ngài nói đi."

"Tốt!" Câu trả lời của Lý Dật làm cho Trần Diêm Vương mười phần hoan hỉ, hắn thích những người biết điểm dừng. Nếu như Lý Dật chưa cảm thấy thỏa mãn hôm nay Trần gia vì mình ra mặt giúp đỡ, như vậy ấn tượng ban đầu của hắn đối với Lý Dật sẽ bị sụt giảm nghiêm trọng.

"Trần đại ca, tôi còn một bộ phương án để huấn luyện cho bộ đội đặc chủng chuyên nghiệp, đối với quân lính của anh rất có hữu dụng." Nhớ tới hôm nay Trần Phong vì mình đã bất chấp tất cả, Lý Dật cảm tưởng cũng nên hồi đáp một chút, vì thế nói: "Nếu như anh không chê, hai ngày nữa tôi sửa sang lại, đem qua tặng nó cho anh."

"Ưm." Trần Phong chỉ đáp ứng nhẹ một tiếng. Bởi vì phương án huấn luyện T7 của khu bộ đội đặc chủng là do Trần Diêm Vương nhập ngũ tạo thành. Trong mắt hắn xem ra, phương án của Lý Dật không có khả năng cường hãn hơn được so với bộ đội T7.

Nhưng cho đến sau này Trần Phong xem bản phương án của Lý Dật thì hắn mới biết được, suy nghĩ hôm nay của mình có bao nhiêu ngu xuẩn!

Bộ phương án kia của Lý Dật làm cho hắn và lính của hắn, ở trong bảy đại quân khu liên hợp đại xuất danh tiếng trở thành binh đoàn bộ đội đặc chủng có võ lực mạnh nhất. Thậm chí còn mang theo vài tên thủ hạ đi tham dự giải thi đấu bộ đội đặc chủng toàn cầu, giành được một số thành tích huy hoàng.

...

Phản ứng của Trần Phong cũng nằm trong Lý Dật dự liệu, nhưng hắn không có đi giải thích bộ phương án huấn luyện của mình sẽ biến thái đến cỡ nào.

"Lý Dật, nguyên bản sự tình trước kia ta và cậu đàm luận, ta cảm thấy được cậu nói không sai, cho rằng sự tình giữa cậu và Tiểu Lâm hẳn là thuận theo tự nhiên vẫn tốt hơn." Trần Diêm Vương thâm ý nhìn sang Lý Dật nói: "Nhưng hôm nay đã xảy ra chuyện này, mối quan hệ giữa cậu và Tiểu Lâm coi như cũng bị lộ. Nếu nói như vậy, chắc không ngại đem chuyện này công bố ra bên ngoài! Ta xem bên phía Tiểu Lâm không có ý kiến gì."

"Không còn cách nào tốt hơn nữa." Trần Phong nhếch miệng cười. Đối với hôn sự của Trần Lâm bản thân hắn cũng rất lưu tâm, ngày trước nhắc tới cái gì hậu nhân của danh môn, Trần Phong không bao giờ thèm để vào trong mắt. So ra mà nói, nhìn Lý Dật cũng thuận mắt hơn nhiều.

Nghe hai người nói, Lý Dật chỉ im lặng không lên tiếng phản bác. Hiển nhiên ở trong lòng hắn không muốn Trần Diêm Vương tiếp tục thảo luận cái vấn đề này.

Tuy rằng hiện tại Lý Dật không có chán ghét Trần Lâm giống như ban đầu, thậm chí còn cảm thấy được nàng là một cô gái không sai. Nhưng hiện tại vẫn chưa đến mức độ nảy sinh tình cảm trai gái với Trần Lâm, mà ngay cả nàng ta đối với mình cũng như thế.

Hiện giờ Lý Dật xem ra Trần Diêm Vương nhắc tới chuyện này nhiều ít vẫn còn hơi sớm.

Nhưng hắn biết, hiện tại Trầm Diêm Vương hạ quyết định cũng chỉ xuất phát từ nội tâm bất đắc dĩ. Dù sao Trần Phong đã tuyên bố cho ngoại nhân biết Lý Dật là con rể của Trần gia. Nếu như hắn không đáp ứng, rơi vào trong mắt người ngoài, đây đối với Trần gia mà nói thực là một sự tình dọa người.

Lý Dật im lặng không nói làm cho Trần Diêm Vương cùng Trần Phong hơi nhíu mày.

So ra mà nói tính cánh của Trần Phong vẫn nóng nảy hơn, có chút dễ bị kích động, chứng kiến Lý Dật trầm mặc, nhịn không được nói: "Lý huynh đệ, hay là trong lòng của cậu đang suy nghĩ đến cái nữ nhân ngoại quốc kia?"

Trần Phong vừa hỏi, nhất thời Trần Diêm Vương mất hứng, chỉ thấy hắn nheo mắt lại nhìn sang Lý Dật nói: "Nữ nhân ngoại quốc? Là sao?"

Chứng kiến ông nội chuẩn bị có dấu hiệu phát hỏa, Trần Phong vội vàng hòa hoãn nói: "Ông nội, kì thật cũng không có gì. Chỉ là có một nữ nhân ngoại quốc dường như thích Lý Dật, nhưng xem ra Lý Dật không ưng thuận, còn tưởng rằng hắn đang nhớ tới người đàn bà kia."

"Vớ vẩn!" Trần Diêm Vương tức giận trợn mắt nhìn Lý Dật nói: "Chẳng lẽ Tiểu Lâm nhà ta lại không bằng một cái nữ nhân ngoại quốc hay sao?"

"Trần gia gia, ngài hiểu lầm rồi." Thấy hai người đang hiểu lầm chính mình, Lý Dật bất đắc dĩ phải mở miệng lên tiếng.

Câu trả lời của hắn làm cho sắc mặt Trần Diêm Vương dễ nhìn hơn một chút: "Không có là tốt nhất, nếu có cậu phải nhanh chóng chặt đứt mối quan hệ cùng cô ta! Sau này cậu làm con rể Trần gia, tuyệt đối không thể có nữ nhân khác ở bên ngoài được."

"Phải rồi! Với tính cách của Tiểu Lâm, nếu cậu ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, khẳng định nàng sẽ rất buồn." Trần Phong lập tức phụ họa nói, đối với hắn, tự nhiên hắn không hi vọng em gái mình phải chịu tổn thương.

Nghe được hai người luyên thuyên như vậy, Lý Dật không khỏi nhíu mày.

Mặc dù Lý Dật đối với Trần Diêm Vương cùng Trần Phong có ấn tương không tệ, mà hành động hôm nay của hai người làm cho hắn thập phần cảm kích. Nhưng hiện tại nghe hai người nói chuyện lại khiến cho hắn có chút không thoải mái. Cái cảm giác này giống như cuộc sống tương lai của mình đã bị hai người định đoạt rồi, loại cảm giác này để cho Lý Dật không chấp nhận nổi.

Kiếp trước hắn làm việc cho tổ chức sát thủ cũng không phải bị tổ chức khống chế, chỉ là vì hắn muốn báo đáp ân tình tổ chức đào tạo ra hắn.

Hắn không thích bị người khác thao túng! Kiếp trước như thế nào thì kiếp này vẫn như vậy.

Huống chi quan hệ của hắn và Trần Lâm còn xa mới đến mức như hai người Trần Diêm Vương cùng Trần Phong nói.

"Trần lão gia, tôi nghĩ, có thể ngài đã hiểu lầm ý của tôi rồi." Lý Dật thở dài, nói: "Tôi cũng chưa từng nói qua là muốn tiến vào đại môn của Trần gia."

Lời của Lý Dật vừa thốt ra khỏi miệng, hai người Trần Diêm Vương cùng Trần Phong sắc mặt trong nháy mắt đại biến!

"Tiểu tử, ngươi...." Trần Diêm Vương giơ ngón tay chỉ vào Lý Dật, muốn nói cái gì đó, nhưng là nhất thời kích động không biết nên nói như thế nào cho phải.

"Trần Lâm ngoại trừ tính khí táo bạo ra, nàng cũng là một nữ nhân phi thường xuất sắc, có thể cưới được nàng làm vợ là ước mơ của nhiều nam nhân." Lý Dật nghiêm mặt nói: "Tôi thừa nhận, lúc trước Trần lão gia ngài đưa ra lời đề nghị này, thì tôi cũng bị động tâm. Các người có thể tôn trọng không chê bai thân phận, đây là sự tình may mắn của Lý Dật tôi."

" Có lẽ, tôi nói như vậy có chút giả tạo, thậm chí có thể nói là cái loại không biết điều, nhưng tôi vẫn phải nói." Lý Dật cười khổ: "Tôi không thể đáp ứng lời đề nghị của Trần lão gia ngài."

"Tại sao?" Trần Phong nhíu chặt lông mày rậm, còn Trần Diêm Vương mặt lạnh như tiền, một bộ dấu hiệu chuẩn bị phát hỏa.

Lý Dật chậm rãi nhắm hai mắt lại, trong đầu hiện ra khuôn mặt mỉm cười của Hạ Vũ Đình, giọng điệu kiên định vô cùng: "Bởi vì...Tôi từng đáp ứng một nữ nhân, cả đời này sẽ không để cho nàng bị tổn thương!"

Crypto.com Exchange

Chương (1-370)