← Ch.0283 | Ch.0285 → |
Lưu ý! Chương này chỉ là bản dạng hình ảnh (hoặc có một phần là hình ảnh), nếu độc giả có nhã ý muốn đánh máy phần hình ảnh, xin liên lạc tới hòm thư truyenkiemhiep.com.vn@gmail.com! (Vui lòng bật chế độ xem ảnh của trình duyệt nếu bạn không thấy được chương) |
- Thật nhiều tàn thi a!
- Uy năng lôi đình mạnh mẽ như vậy, nhất định là đã dẫn động lôi tầng trên thiên không, khiến cho Lôi Trạch Thần Long hiển hóa ra, đánh xuống trọng kích a!
- Còn chưa tìm được thi thể của Chung Sơn thị sao?
Trong lòng mọi người vạn phần kinh hãi. Bọn họ không tìm được thi thể của Chung Nhạc, đại biểu cho Chung Nhạc vẫn còn sống. Uy năng lôi đình cường đại như vậy, không ngờ lại vẫn không thể giết chết được Chung Nhạc, trái lại khiến cho hơn ba mươi gã cường giả Đan Nguyên Cảnh mất mạng dưới uy năng của Lôi Trạch Thần Long. Chỉ suy nghĩ một chút thôi cũng đã khiến cho người ta không rét mà run.
Một gã Hiếu Mang Thần Tộc dùng sức ngửi ngửi, tìm được địa phương Khâu Cấm Nhi đã băng bó cho Chung Nhạc, cao giọng nói:
- Các ngươi nhìn xem! Chung Sơn thị bị chảy máu rất nhiều, hiển nhiên hắn cũng đã bị trọng thương!
Một gã cường giả Đan Nguyên Cảnh Trọng Lê Thần Tộc nheo mắt lại, quan1sát vết tích, trầm giọng nói:
- Hắn nhất định là đã bị thương cực nặng. Nhìn những vết máu này và vết tích trên mặt đất, thương thế của hắn sợ rằng đã lấy hắn hơn nửa cái mạng rồi. Hiện tại chúng ta đuổi theo, tất nhiên là có thể bắt được hắn! Các vị sư đệ Hiếu Mang Thần Tộc, truy tung phương vị của hắn, phải làm phiền các ngươi rồi!
Mấy gã Luyện Khí Sĩ Hiếu Mang Thần Tộc kia gật đầu, cúi đầu ngửi ngửi, nhanh chóng phóng thẳng về phía phương hướng Khâu Cấm Nhi rời đi.
Hơn mười gã Luyện Khí Sĩ các Tộc còn lại liếc nhìn nhau một cái, nhao nhao bay thẳng lên không trung, theo sát sau người mấy con Bàn Ngao phía dưới. Chưa đi được bao xa, đã thấy phía trước cỏ xanh thành phiến, kéo dài liên miên mấy trăm dặm, khắp nơi đều là cỏ xanh biêng biếc.
- Đây là...
Một gã cường giả Đan Nguyên Cảnh trên không trung quan sát thảm cỏ xanh, sắc mặt đột nhiên khẽ biến, vội vàng cao giọng quát lớn:
- Các vị sư4đệ Hiếu Mang Thần Tộc, mau mau rời khỏi thảm cỏ xanh!
Câu nói của hắn còn chưa dứt, cỏ xanh khắp nơi trên mặt đất đột nhiên mọc dài lên. Trong khoảnh khắc, từng gốc từng gốc cỏ xanh đã cao tới hơn ba thước, chập chờn vũ động. Đám cỏ xanh kia giống như không có rễ vậy, phảng phất giống như bị gió thổi bay lên. Vô số gốc cỏ xanh ba thước ngưng tụ lại, hóa thành một khỏa thảo cầu to lớn khôn cùng, bao vây mấy gã Luyện Khí Sĩ Hiếu Mang Thần Tộc kia vào trong khỏa thảo cầu.
Không biết bao nhiêu thanh thảo kiếm xuyên tới xuyên lui trong thảo cầu. Gã cường giả Đan Nguyên Cảnh trên không trung đang muốn xuất thủ, đột nhiên toàn bộ thảo kiếm nhao nhao rơi xuống, rớt xuống đất hóa thành từng đạo từng đạo văn lộ Đồ đằng, biến mất không thấy đâu nữa. Mà mấy gã Luyện Khí Sĩ Hiếu Mang Thần Tộc bị bao vây trong thảo cầu kia lại không thấy hình bóng, chỉ lưu lại từng bãi từng bãi máu tươi.
- Bọn họ đã bị2cắt nát rồi...
Một gã cường giả Đan Nguyên Cảnh trên không trung nhìn chằm chằm đám máu tươi kia, không khỏi rùng mình một cái, lẩm bẩm nói:
- Mộc Kiếm khí xuất quỷ nhập thần như vậy, cỏ xanh sinh động như thật như vậy, đây là chuyện mà chỉ có Mộc Diệu Linh Thể mới có thể làm được!
Một gã cường giả Đan Nguyên Cảnh khác sắc mặt ngưng trọng, nói:
- Chúng ta chỉ lo tập trung vào Chung Sơn thị, đã quên mất bên cạnh Chung Sơn thị còn có một nàng Khâu Đàn thị! Mộc Diệu Linh Thể cũng là nhân vật có thể giết vào trăm hạng đầu trên Chiến Vương Bảng, tuyệt đối không yếu hơn đám người Hạ Thánh Sơ!
- Hiện tại không còn Hiếu Mang Thần Tộc dẫn đường, làm sao mới có thể tìm được Khâu Đàn thị và Chung Sơn thị?
- Đối với nữ tử Mộc Diệu Linh Thể này, Trọng Lê Thần Tộc biết được bao nhiêu?
Một gã cường giả Đan Nguyên Cảnh quay sang hỏi cường giả Trọng Lê Thần Tộc. Gã cường giả Trọng Lê Thần Tộc kia lập1tức lấy ra một cây Đồ Đằng Trụ, tế tự một hồi, liên lạc với Trưởng lão trong Tộc. Một hồi sau, hắn lắc đầu, nói:
- Chỉ biết nàng gọi là Khâu Cấm Nhi, xuất thân từ Khâu Đàn thị trong Thập Đại Thị Tộc Nhân Tộc Đại Hoang. Thuở nhỏ thân thể yếu ớt, hai chân bị Mộc hóa hành động bất tiện, chỉ có thể dựa vào xe lăn gỗ hành tẩu. Trong trận chiến với Hiếu Mang Thần Miếu, nàng thi triển ra Chủng Kiếm Thuật trong Đại Tự Tại Kiếm Khí, nghi ngờ là đã đạt được truyền thừa của Môn chủ Kiếm Môn Phong Thường. Còn nữa, nàng xếp hạng thứ tám mươi trên Chiến Vương Bảng. Ngoài những thông tin này ra, chi tiết cụ thể cũng không rõ lắm!
Đám người nhất thời nhíu mày. Chỉ biết một chút tin tức như vậy, đối với bọn họ căn bản là không có tác dụng quá lớn.
- Bất quá cũng có một chút tác dụng! Khâu Đàn thị đi đứng không tiện, một khi cận chiến tất nhiên sẽ chịu thiệt thòi. Nàng không sở trường tốc độ, nói rõ2nàng tuyệt đối không thể chạy xa, chúng ta vẫn còn có thể đuổi kịp, dùng cận chiến đánh chết nàng!
Trong chốc lát, lại có thêm không ít Luyện Khí Sĩ các Tộc nữa tìm tới. Đám người chia ra sưu tầm bốn phía, nhưng thủy chung cũng không tìm được phương vị chính xác của Khâu Cấm Nhi.
Trọng Lê Thần Tộc lại có thêm càng nhiều cường giả nữa chạy tới. Rất nhiều Tông sư Võ đạo và Luyện Khí Sĩ điều động Đồ Đằng Trụ trong các thôn xóm. Đám Đồ Đằng Trụ trong các thôn xóm kia nhao nhao hiển thánh, kêu gọi tộc nhân trong các thôn xóm, truyền đi bức họa của Khâu Cấm Nhi và Chung Nhạc.
Nửa ngày sau, phàm là những thôn xóm, thành quách, Bộ lạc... có Đồ Đằng Trụ trong Nam Hoang, hết thảy đều nhận được tin tức. Chỉ cần Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi đi ngang qua những Bộ lạc này, sẽ khó có thể tránh được tai mắt của Trọng Lê Thần Tộc.
Ngoài ra, còn có những cường giả Pháp Thiên Cảnh không biết tới từ chủng tộc gì, ngồi lên7trên chiến xa. Hai gã Luyện Khí Sĩ Yêu Tộc hóa thành nguyên hình, chính là Hỏa Liệt Điểu, vỗ cánh bay lên, lôi theo chiến xa bay qua trên thiên không. Tinh thần lực khủng bố của cường giả Pháp Thiên Cảnh giống như thủy triều tuôn trào xuống, lan tràn ra mấy trăm dặm, sưu tầm phương vị của Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi.
*****
Kẻ này không tầm thường, chính là nhân vật đã leo lên Thần Thoại Bảng, ngay cả ta cũng từng bại trong tay hắn, ở trong Tiểu Hư Không bị hắn đánh chết một lần!
Thiên Ma Phi giải thích một phen. Sắc mặt đám Ma nữ xung quanh khẽ động. Ánh mắt một nàng Ma nữ sáng ngời, vỗ tay cười nói:
- Nếu chúng ta bắt giữ được tên Linh dược này, đem hiến cho phu nhân, phu nhân nhất định sẽ vô cùng vui vẻ. Ma Phi nương nương, phu nhân đang thương lượng với đám Cự bá kia, chúng ta cũng đi tìm một chút vui vẻ a?
Thiên Ma Phi lắc đầu, nói:
- Không được làm càn! Dù sao nơi này cũng là địa bàn của Thần Tộc. Tuy nói Hoa Trân phu nhân đáp ứng lời mời tới đây, thương lượng với Nam Hoang và Tây Hoang. Nhưng Ma Tộc ta và Thần Tộc dù sao cũng là kẻ thù truyền kiếp. Ở trên địa1bàn Thần Tộc, chúng ta chi bằng an phận một chút...
Đám Ma nữ xung quanh nhao nhao cười nói:
- Ma Phi nương nương từ khi nào lại cẩn thận như vậy?
- Không phải cẩn thận, mà là Chung Sơn thị quả thật rất hung mãnh!
- Đã tìm được tung tích của Chung Sơn thị!
Bên ngoài đột nhiên truyền tới thanh âm huyên náo. Một nàng nữ Tông sư Võ đạo đi tới, khom người nói:
- Ma Phi nương nương, Trọng Lê Thần Tộc ta đã xác định được phương vị của Chung Sơn thị, không biết nương nương có hứng thú hay không...
- Có hứng thú! Có hứng thú!
Đám Ma nữ xung quanh nhao nhao lôi kéo Thiên Ma Phi tuôn ra Hỏa Thánh Cung, mỉm cười nói:
- Nương nương thật là, chúng ta vượt biển xa xôi tới đây liên thủ với các Thần Tộc, hành trình vất vả như vậy, sao có thể không tìm chút vui vẻ chơi đùa một phen?4Lại nói, Nam Hoang có nhiều cường giả như vậy, cũng không tới phiên chúng ta xuất thủ a!
Thiên Ma Phi bất đắc dĩ, chỉ đành đáp ứng.
Đám Ma nữ nhao nhao bay lên, thân thể diêm dúa, quần áo tung bay. Không biết bao nhiêu Luyện Khí Sĩ phía dưới ngẩng đầu nhìn lên, nhìn tới mức không chớp mắt.
- Đúng là một đám vô liêm sỉ! Ngay cả quần lót cũng không mặc một cái, tung bay giữa không trung cũng không sợ lộ sạch sao? Một đám nữ Ma đầu Ma Tộc, cẩn thận các ngươi tới kỳ, từ trên trời rớt xuống máu dơ a!
Có nàng nữ Luyện Khí Sĩ tức giận quát lớn.
Mà thời gian nửa ngày này, Khâu Cấm Nhi đã chạy đi được tám ngàn dặm. Tốc độ của Đằng Nhân mặc dù không thể so được tốc độ phóng chạy của Đại Nhật Kim Ô của Chung Nhạc, nhưng nàng dù sao cũng là cường giả Linh Thể Cảnh, Đằng2Nhân phóng chạy như bay, tốc độ cũng không chậm chút nào.
Trên đường đi, Khâu Cấm Nhi rất nhiều lần chuyển hướng, hành tẩu theo hình chữ Z, dọc đường lại bố trí mấy đạo Chủng Kiếm Thuật. Nàng lo lắng bố trí một đạo không thể giết sạch đám Luyện Khí Sĩ Hiếu Mang Thần Tộc, cho nên bố trí nhiều thêm mấy đạo. Chung Nhạc vẫn như cũ chưa tỉnh lại, chỉ có một mình thiếu nữ này nghĩ mọi cách rời khỏi Nam Hoang. Cũng may nàng là Mộc Diệu Linh Thể, pháp lực so với những Luyện Khí Sĩ khác hùng hồn hơn rất nhiều, ngược lại vẫn có thể kiên trì được.
Lúc này Khâu Cấm Nhi đang đi ngang qua một cái thôn nhỏ, chỉ thấy trong thôn, không ít tộc nhân Trọng Lê Thần Tộc nhao nhao nhìn về phía nàng. Trong lòng Khâu Cấm Nhi có chút buồn bực, sau đó từ một bên thôn đi qua.
- Không tốt!
Đi được một đoạn, 1sắc mặt nàng khẽ biến, vội vàng vòng trở lại, bấm tay búng một cái. Cây Đồ Đằng Trụ đứng sừng sững tại trung tâm cái thôn kia đột nhiên nổ tung, hóa thành vô số vụn gỗ. Đám thôn dân bốn phía kêu gào sợ hãi, vội vàng bỏ chạy tứ tán.
- Nguy rồi! Nguy rồi!
Khâu Cấm Nhi vội vàng thôi động Đằng Nhân, xoay người phóng chạy như điên:
- Lần này nguy rồi! Dọc đường ta tận lực lựa chọn thâm sơn mà đi, tránh né thôn làng, bất quá trên đường đi vẫn đi ngang qua mấy cái thôn nhỏ trong núi sâu. Trong mấy cái thôn này đều có Đồ Đằng Trụ, chỉ sợ sẽ tiết lộ tung tích của ta và sư ca!
Nàng dừng bước lại, thả người nhảy xuống khỏi Đằng Nhân, hai tay đánh mạnh lên trên mặt đất một cái, sau đó lại bay lên không trung, hạ xuống trên một phiến lá dây leo. Đằng Nhân lại tiếp tục vượt2núi băng đèo bão táp lao đi.
Tôn Đằng Nhân kia phóng đi hơn trăm dặm, Khâu Cấm Nhi đẩy Chung Nhạc phiêu nhiên hạ xuống. Tâm niệm nàng khẽ động, lại có thêm hơn mười tôn Đằng Nhân nữa xuất hiện xung quanh nàng. Đám Đằng Nhân này liền phân tán ra bốn phương tám hướng phóng đi.
- Tinh thần lực của ta chỉ có thể khống chế Đằng Nhân đi ra hơn năm trăm dặm, không thể vượt qua phạm vi này. Cũng tức là nói, ta chỉ có thể kéo dài thời gian năm trăm dặm mà thôi. Thừa dịp trong khoảng thời gian này, nhanh chóng lên đường!
← Ch. 0283 | Ch. 0285 → |