Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0285

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0285: Bị đuổi kịp
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Đằng Nhân của Khâu Cấm Nhi chính là do nàng dùng pháp lực ngưng tụ văn lộ Đồ đằng tạo thành. Dùng tinh thần lực khống chế Đằng Nhân phóng chạy, vượt qua năm trăm dặm, tinh thần lực sẽ không đủ mạnh để khống chế nữa, khiến cho Đằng Nhân biến mất không thấy đâu nữa.

Nàng đẩy chiếc xe lăn gỗ bay nhanh về phía trước. Mà lúc này, trên không trung cái thôn nhỏ kia xuất hiện từng đạo từng đạo thân ảnh. Hàng trăm gã Luyện Khí Sĩ các Tộc phù không. Hơn mười gã Luyện Khí Sĩ Nam Hoang đáp xuống, đang dự định hỏi trưởng giả trong thôn về hạ lạc của Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi, đột nhiên cả thôn chợt biến thành một mảnh kiếm lâm.

Vô số Mộc Kiếm khí ngang trời xuất hiện, kiếm thụ thành rừng, ngàn tia vạn đạo. Cành cành lá lá Kiếm khí tung hoành ngang dọc, chôn vùi cái thôn nhỏ này, cắt tất cả mọi thứ trong thôn tới mức nát bấy.

Đợi sau khi đám Kiếm khí kia bình ổn lại, chỉ thấy đám Luyện Khí Sĩ xuống đây tra hỏi đã chết hơn phân nửa, kẻ nào không chết cũng toàn thân đầy máu, không tìm được một khối huyết nhục hoàn chỉnh. Về phần tộc nhân trong thôn này, đã sớm chết sạch chết sẽ.

- Chậc chậc... một khi nữ nhân trở nên điên cuồng, thủ đoạn quả nhiên là vô cùng độc ác a!

Hơn mười nàng Ma nữ trên không trung chậc chậc tán thưởng, cười nói. Cặp mắt Thiên Ma Phi chớp động, thấp giọng nói:

- Mộc Diệu Linh Thể Khâu Cấm Nhi... Người trong Kiếm Môn thật sự không tầm thường a! Trước có một tên Nhật Diệu Linh Thể Chung Sơn thị, hiện tại không ngờ lại xuất hiện một nữ tử Mộc Diệu Linh Thể. Bất quá, Khâu Đàn thị trước giờ luôn bị quang mang của Chung Sơn thị che khuất mất, cho nên đám Thần Tộc này cũng không có chú ý tới nàng. Lần này Chung Sơn thị bị thương, ngược lại để cho nàng bộc lộ tài năng!

Mà đám Luyện Khí Sĩ truy sát kia thì sắc mặt tái xanh. Mấy gã Tông sư Võ đạo Trọng Lê Thần Tộc sầm mặt lại, nâng đỡ mấy gã Luyện Khí Sĩ vừa rồi không chết trong Kiếm trận Kiếm Lâm của Khâu Cấm Nhi lên, sai người đưa về Hỏa Đô Thành chữa thương.

- Nàng mang theo Chung Sơn thị, hiển nhiên là không thể chạy xa! Đuổi theo!

Đám cường giả còn lại khí thế hung hăng, truy đuổi về phía trước, vượt núi băng đèo. Không bao lâu sau, bọn họ đã đi tới địa phương Khâu Cấm Nhi phân ra Đằng Nhân. Trong đám cường giả ở đây mặc dù không có cao thủ Hiếu Mang Thần Tộc, nhưng cũng không thiếu hạng người am hiểu truy tung. Bọn họ lập tức chia ra kiểm tra vết tích bốn phía, rất nhanh đã phát hiện, vết tích của Khâu Cấm Nhi vậy mà chia làm mười mấy đường, đều tiến về mười mấy phương hướng bất đồng.

- Nữ tử thật gian trá...

Mọi người ngược lại hút một hơi lãnh khí, có chút nhức đầu.

Vết tích Khâu Cấm Nhi chia ra, tiến về mười mấy phương hướng bất đồng. Từ vết chân Đằng Nhân lưu lại mà xem, toàn bộ đều là Đằng Nhân chân chính, không phải là cố ý bày nghi trận. Bọn họ rốt cuộc là nên đuổi theo phương hướng nào? Khâu Cấm Nhi tự nhiên là chỉ có một, những cái còn lại đều là giả. Nếu đuổi theo không đúng đường, khẳng định là tốn không ít thời gian cùng công sức.

- Ta trở về mời cao thủ Hiếu Mang Thần Tộc tới!

Một gã Tông sư Võ đạo Nguyên Đan Cảnh Hạ thị cao giọng quát lên:

- Những sư huynh còn lại đều tự chọn một con đường, truy tìm hạ lạc của Khâu Đàn thị và Chung Sơn thị. Nàng mang theo Chung Sơn thị, khẳng định là chạy không nhanh, cũng chạy không xa. Nếu bắt gặp nàng, không vội lực địch, trước bay lên thiên không thi triển ra thần thông, chúng ta tự nhiên sẽ chạy tới chi viện!

Đám người nhao nhao gật đầu. Đám Luyện Khí Sĩ ở nơi này có chừng hơn ba trăm người, chia ra làm hơn mười tổ, mỗi một tổ cũng có chừng ba mươi người. Không chỉ như vậy, trong mỗi một tổ còn có một gã cường giả Đan Nguyên Cảnh tọa trấn. Lực lượng như vậy cũng không mạnh mẽ tới đâu, bất quá đối phó với Khâu Cấm Nhi lại là hoàn toàn dư dả. Nhưng vị Tông sư Võ đạo Hạ thị dẫn đầu kia vẫn chưa yên lòng, để cho bọn họ trước thả ra thần thông thông báo cho người khác. Hắn chính là lo lắng không bắt được Khâu Đàn thị, lại để cho nàng chạy thoát.

- Ma Phi nương nương, nữ tử Mộc Diệu Linh Thể này ngược lại thật sự không thể khinh thường a!

Một nàng Ma nữ quay sang nói với Thiên Ma Phi. Cặp mắt Thiên Ma Phi chớp động, thấp giọng nói:

- Chúng ta không cần để ý tới chuyện này, tạm thời nhìn một chút!

Từng nàng từng nàng Ma nữ rục rịch xuất động, cười nhạo nói:

- Đám Thần Tộc này thật sự đầu to nhưng vô cùng ngu ngốc, chỉ có thể làm Linh dược mà thôi. Ngay cả một nữ tử Nhân Tộc nho nhỏ cũng không bắt được. Nếu đổi lại là chúng ta... Hì hì...

Thiên Ma Phi lắc đầu, nói:

- Chúng ta chỉ là tới xem, không nên gây chuyện thị phi!

Mấy nàng Ma nữ chỉ đành nhẫn nại xuống.

Đám cường giả các Tộc đuổi ra năm trăm dặm, toàn bộ cũng đều vồ hụt. Vậy mà không có người nào sưu tầm được phương vị chính xác của Khâu Cấm Nhi. Không bao lâu sau, cao thủ Hiếu Mang Thần Tộc đã tới. Vị Tông sư Võ đạo Hạ thị dẫn đầu triệu tập lại đám người, để cho cao thủ Hiếu Mang Thần Tộc hóa thành Bàn Ngao, đánh huyết khí của Chung Nhạc, tiến về phía trước, tiếp tục sưu tầm.

Không lâu sau, sắc mặt cao thủ Hiếu Mang Thần Tộc kia khẽ biến, đột nhiên dừng lại, trầm ngâm bất định:

- Mùi vị của Chung Sơn thị chia làm mười bốn cỗ, tiến về phía mười bốn phương hướng khác nhau!

Vị Tông sư Võ đạo Hạ thị dẫn đầu vội vàng hỏi:

- Cái nào là thật, cái nào là giả?

Cao thủ Hiếu Mang Thần Tộc kia bất đắc dĩ nói:

- Từ phương diện mùi vị mà xác định, toàn bộ đều là thật...

Vị Tông sư Võ đạo Hạ thị kia bất đắc dĩ, lại chia đám người đuổi giết kia ra làm mười bốn tổ, chia nhau đuổi theo. Không bao lâu sau, đám người đã tìm được điểm cuối, chỉ phát hiện từng mảnh từng mảnh y phục dính máu, bị xé thành từng sợi dài treo trên cây. Hẳn là quần áo Chung Nhạc mặc lúc bị thương, trên đó dính đầy máu của hắn.

Mười bốn con đường, mười ba đường đều là một mảnh y phục, chỉ có một con đường cuối cùng hẳn là con đường Khâu Cấm Nhi rời đi. Bất quá, khiến cho gã cao thủ Hiếu Mang Thần Tộc kia phát điên chính là, không đi được bao lâu, hắn lại ngửi được mười bốn cỗ mùi vị từ mười bốn phương hướng bất đồng truyền tới.

Hiển nhiên, Khâu Cấm Nhi đã lại xé y phục nhuốm máu của Chung Nhạc, treo lên trên đám Đằng Nhân bất đồng, để cho đám Đằng Nhân này đi về phía những phương hướng.

- Đáng giận!

Vị Tông sư Võ đạo Hạ thị kia nhất thời chán nản, nói với một nàng nữ tử bên cạnh:

- Hạ Tịnh Nhan, ngươi đi tìm một cái thôn nhỏ, liên lạc với Hỏa Đô Thành, để cho Hỏa Đô Thành mời Trường Không tiên sinh tới đây, sưu tầm tung tích hắn!

Nữ tử kia nhất thời cả kinh:

- Trường Không tiên sinh? Là Chúc Dung Trường Không của Chúc Dung thị?

Vị Tông sư Võ đạo kia trầm giọng nói:

*****

- Không sai! Chính là hắn! Trường Không tiên sinh đang sưu tầm Chung Sơn thị ở Bắc Cương. Hắn là tồn tại Pháp Thiên Cảnh, cước lực cực nhanh, chỉ cần Hỏa Đô Thành dùng Đồ Đằng Trụ thông tri cho hắn, lâu thì một ngày, nhanh thì nửa ngày, hắn nhất định sẽ tới! Những sư huynh còn lại, chúng ta tiếp tục đuổi! Ta không tin Chung Sơn thị có nhiều y phục có thể xé như vậy!

Bên cạnh Thiên Ma Phi, một nàng Ma nữ bĩu môi nói:

- Đám Thần Tộc này thật sự khiến người ta thất vọng! Ngay cả một tiểu nữ hài Nhân Tộc nho nhỏ cũng không bắt được, lại bị nàng lừa chạy vòng vòng. Năm xưa, chúng ta chính là bị một đám ngu xuẩn như vậy đuổi ra khỏi phiến Đại lục này, chỉ có thể lưu lại ở hải ngoại sao?

- Năm xưa, kẻ đánh đuổi chúng ta cũng không phải đám Thần Tộc giống như heo này, mà là Ích Tà Thần Hoàng!

Một nàng Ma nữ khác cười lạnh, nói:

- Ma Phi nương nương, chúng ta đi bắt giữ nữ tử Mộc Diệu Linh Thể Nhân Tộc này đi? Để cho đám Thần Tộc giống như heo này nhìn một chút bản lĩnh của Ma Tộc ta!

Thiên Ma Phi đối với Chung Nhạc chính là vạn phần kiêng kỵ. Bất quá, một đường này đi tới, chỉ thấy Khâu Cấm Nhi bày trận giết người, cũng không thấy Chung Nhạc xuất thủ. Có thể thấy được Chung Nhạc hiện tại quả thật đã bị thương rất nặng. Nàng chỉ kiêng kỵ Chung Nhạc, đối với Khâu Cấm Nhi lại không chút kính sợ, lập tức gật đầu, nói:

- Cũng được!

Đám Ma nữ lập tức lặng yên rời đi. Lên tới giữa không trung, Thiên Ma Phi cười hỏi:

- Các ngươi có phương pháp truy tung gì?

Một nàng Ma nữ bạch sắc lấy ra một cái hương nang, mỉm cười nói:

- Ta có Phong Hỏa Nghĩ! Đây là Côn Tộc do phu nhân bí luyện. Ta được phu nhân ban cho một bình, đã bị ta luyện thành Cổ Trùng. Phong Hỏa Nghĩ này ngự phong hỏa mà đi, tốc độ cực nhanh. Đám Phong Hỏa Nghĩ này được tế khởi ra, toàn bộ đều sẽ trở thành ánh mắt của ta, có thể chia ra truy tung Khâu Đàn thị!

Nàng mở cái hương nang ra, chỉ thấy một đoàn hồng vụ từ trong hương nang bay thẳng lên không trung, hóa thành một đám mây hỏa hồng sắc. Trong hỏa vân là một đám kiến lớn chừng đầu ngón tay, toàn thân lan tỏa ma hỏa. Đám kiến này đón gió liền tăng trưởng, biến thành từng con kiến lớn ba thước có thừa, trên lưng mọc ra sáu cái cánh mỏng, vỗ cánh mà bay, phá không bay đi.

Đám Phong Hỏa Nghĩ này chính là Côn Tộc. Bản thân Côn Tộc chính là cỗ máy chiến đấu do Ma Tộc chế tạo ra, chuyên môn để đối phó Thần Tộc. Về sau Côn Tộc sản sinh ra linh trí, phát sinh tạo phản, gây ra tai nạn cực lớn. Bất quá, vẫn còn có không ít Ma Tộc tiến hành chăn nuôi Côn Tộc, nhưng không còn tùy tiện giống như trước đây nữa, mà gạt bỏ linh trí của bọn chúng, luyện bọn chúng thành Cổ Trùng, xem như là Hồn binh của chính mình.

Bầy kiến rợp trời ngập đất bay ra bốn phương tám hướng. Qua một lúc lâu sau, nàng Ma nữ bạch sắc kia vui vẻ nói:

- Tìm được rồi! Không ngờ tiểu nha đầu này đã chạy ra hơn hai ngàn dặm. Ta đã để cho Phong Hỏa Nghĩ bám theo sau nàng, chúng ta nhanh một chút chạy tới a!

- Hơn hai ngàn dặm?

Hơn mười nàng Ma nữ nhao nhao cười nói:

- Đám Thần Tộc ngu ngốc kia một đường truy tung, mở miệng nói là sắp sửa đuổi kịp, nào ngờ lại bị người ta chạy ra hơn hai ngàn dặm, chính mình còn ở chỗ này hít khói, thật sự là không có năng lực mà!

Đám Ma nữ nhanh chóng chạy về phía trước, tốc độ nhanh như điện chớp. Nàng Ma nữ bạch sắc kia tế khởi hương nang. Chỉ thấy trên đường đi, từng con từng con Phong Hỏa Nghĩ bay trở về, giống như từng luồng từng luồng yên hỏa vậy, nhao nhao bay vào trong hương nang.

Khâu Cấm Nhi một đường chạy đi, không ngừng xé ra quần áo nhuốm máu của Chung Nhạc, để cho đám Đằng Nhân mang đi. Một bộ quần áo của Chung Nhạc rất nhanh đã bị xé sạch, nàng lại lấy từ trong Bí cảnh Nguyên thần ra một bộ quần áo của chính mình, cẩn cẩn thận thận cắt ngang cổ tay Chung Nhạc, rưới máu hắn lên trên bộ quần áo, sau đó tiếp tục xé thành từng mảnh từng mảnh để cho Đằng Nhân mang đi.

- Phương pháp này có hiệu quả! Đám Thần Tộc đuổi giết kia không thể đuổi kịp chúng ta. Chỉ là máu sư huynh có hạn, nếu cứ tiếp tục cắt cổ tay lấy máu hắn, sợ rằng sư huynh rất nhanh sẽ mất máu quá nhiều mà chết...

Lúc này trong lòng Khâu Cấm Nhi cũng đang sầu muộn. Chung Nhạc cho tới bây giờ vẫn chưa tỉnh lại, có thể thấy được thương thế của hắn rất nặng. Nếu cứ tiếp tục lấy máu như vậy, sợ rằng khó giữ được tính mạng.

Hiện tại sắc trời đã xế chiều, qua không bao lâu nữa thái dương xuống núi, khó phân biệt phương hướng. Hành tẩu trong đêm rất dễ bị lạc phương hướng, trừ phi là lăng không phi hành.

- Bất quá, lăng không phi hành trên bầu trời đêm thật ra cũng là một biện pháp tốt, tốc độ có thể càng nhanh hơn, hơn nữa cũng không cần lo lắng bị đám người truy sát kia phát hiện!

Nàng vừa mới nghĩ tới đây, đột nhiên chợt nghe một tiếng cười khẽ vang lên. Sắc mặt Khâu Cấm Nhi đại biến, vội vàng theo tiếng nhìn lại. Chỉ thấy hơn mười nàng nữ tử trang điểm diêm dúa từ trên trời hạ xuống, nhưng cũng không triệt để đáp xuống đất, mà đứng trên ngọn cây mấy gốc đại thụ che trời xung quanh. Xiêm y bọn họ tung bay, giống như những nàng tiên nữ xinh đẹp trong các bức họa vậy.

Khâu Cấm Nhi đã từng gặp qua nữ tử dẫn đầu kia, sắc mặt không khỏi khẽ biến, thấp giọng nói:

- Thiên Ma Phi...

Trong lòng nàng nhất thời lo lắng bất an. Nàng có thể nhìn ra được tu vi thực lực mỗi một nàng nữ tử Ma Tộc này đều cực kỳ không tệ, thậm chí có mấy người tu vi thực lực sợ rằng cũng không thua kém nàng chút nào. Nhiều Ma nữ như vậy, lại thêm một nàng Thiên Ma Phi cực kỳ lợi hại, bản thân nàng tuyệt đối không có phần thắng.

- Kẻ này chính là Chung Sơn thị sao?

Đám Ma nữ hiếu kỳ nhìn về phía Chung Nhạc đang ngủ say trên chiếc xe lăn. Chỉ thấy lúc này Chung Nhạc đã bị cởi trần truồng không một mảnh vải, nhưng trên người lại bôi đầy Linh Ngọc Cao, ngược lại cũng không tính là cảnh xuân lộ sạch.

Một nàng Ma nữ khen:

- Thân thể thật là hùng tráng a! Nếu bắt hắn dâng cho phu nhân làm Linh dược, phu nhân nhất định sẽ vô cùng vui vẻ, ban thưởng cho chúng ta thật nhiều!

Một nàng Ma nữ khác cười nói:

- Nhật Diệu Linh Thể, hơn nữa còn nghịch khai năm luân, là nhân vật có tư chất thành Thần, dùng làm Linh dược nhất định là có dược tính cực mạnh a! Người ta cũng không khỏi động tâm, nghĩ muốn nếm thử một chút đây!

- Nữ tử Mộc Diệu Linh Thể này cũng là Linh dược không tệ, có thể dâng cho Thiếu chủ, Thiếu chủ nhất định sẽ rất yêu thích!

Khâu Cấm Nhi hút mạnh một hơi thật dài, quát lớn một tiếng. Vô số gốc cổ thụ nhất thời phóng lên khỏi mặt đất, càng lúc càng cao, càng lúc càng to. Chợt nghe thanh âm răng rắc răng rắc nổ vang không dứt, chỉ thấy toàn bộ cự mộc rút ra gốc rễ dưới lòng đất, bị Mộc Kiếm khí của nàng nhét đầy vào trong đó. Cự mộc phiêu phù giữa không trung, đánh bay đám Ma nữ kia ra ngoài.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Trong cự mộc ẩn chứa đầy Mộc Kiếm khí, ngoài mặt mỗi một gốc cự mộc che trời phủ đầy lạc ấn văn lộ Đồ đằng mỹ lệ. Từng gốc từng gốc cự mộc giống như những cây Đồ Đằng Thần Trụ phiêu phù trên không trung, tầng tầng thủ hộ nàng và Chung Nhạc ở trung tâm.

Toàn thân Khâu Cấm Nhi đằng đằng sát khí, vươn tay hư trảo một cái về phía mặt đất. Chỉ thấy một gốc dây leo khổng lồ phá đất chui lên, nâng nàng và Chung Nhạc lên trên một phiến lá dây leo. Gốc dây leo sinh trưởng cao vút trong mây, vây xung quanh là từng cây từng cây Đồ Đằng Thần Trụ thật lớn, bên cạnh Thần trụ là tầng tầng vân thải. Ánh chiều tà chiếu rọi, nhuộm đám mây thành một tầng thải hà xinh đẹp. Khâu Cấm Nhi lạnh lùng nói:

- Muốn làm hại sư ca ta, trước phải qua được cửa ải của ta đã!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1489)