← Ch.0286 | Ch.0288 → |
Mặt trời chiều hạ xuống, sắc trời càng lúc càng hôn ám. Trên bầu trời còn có dư vị thải hà chưa tán. Khâu Cấm Nhi vẫn như cũ đẩy chiếc xe lăn gỗ, phiêu phù trên mặt đất, dọc theo chân núi đi nhanh về phía Tây Bắc.
Màn đêm chậm rãi buông xuống, thời điểm này truy tung bọn họ sẽ càng khó khăn hơn, càng có lợi cho bọn họ trốn chết.
Lúc này Chung Nhạc đã tỉnh lại, bắt đầu điều động tinh thần lực của chính mình, bình phục Thức hải ba động. Hắn dần dần đã có thể điều động một chút pháp lực, lập tức dùng Nhật Nguyệt Bảo Chiếu tiến hành trị liệu thương thế.
- Sư muội giúp ta băng bó rất kịp lúc, không để cho thương thế ta tiếp tục chuyển biến xấu, trái lại tốt hơn rất nhiều!
Hắn nội thị bản thân, phát hiện ngoại thương trên cơ bản không có bao nhiêu trở ngại, chỉ là xương cốt vẫn còn có chút chưa hoàn toàn khôi phục, không thể vận động mạnh, càng không thể chiến đấu.
Khâu Cấm Nhi đã giúp hắn tiếp nối xương gãy, lại dùng không biết bao nhiêu Linh Ngọc Cao bôi lên trên người hắn. Dược hiệu của Linh Ngọc Cao còn chưa đủ để chữa trị thương thế của hắn, nhưng ngăn cản thương thế hắn chuyển biến xấu thì hoàn toàn đủ rồi.
Thân thể Chung Nhạc cường đại, lại tìm hiểu Bất Tử Chi Thân của Quỳ Long Thần Tộc, khiến cho trong thân thể hắn tràn đầy sinh mệnh lực và sinh cơ bàng bạc, hơn nữa bên trong Bí cảnh Nguyên thần còn cất chứa sinh mệnh lực và sinh cơ của Quỳ Chính, cho nên mới khôi phục nhanh như vậy.
Thương thế hắn nặng nhất là ở Thức hải, cho dù hắn thân khoác tấm da Quỳ Long, nhưng ý thức cũng cơ hồ bị Lôi Trạch Thần Long đánh nát, hiện tại tỉnh lại đã không còn nguy hiểm tới tánh mạng. Lúc đó, hắn nguy hiểm nhất chính là đã hôn mê, trong hôn mê thì không thể tự cứu, may mắn là có Khâu Cấm Nhi ở bên cạnh.
- Đáng tiếc là không có được Bất Tử Chi Thân chân chính, bằng không cho dù thương thế của ta nặng hơn vài phần, cũng có thể nhanh chóng hồi phục, khôi phục sức chiến đấu!
Trong lòng Chung Nhạc thầm than một tiếng, lấy từ trong Bí cảnh Nguyên thần ra một bộ quần áo, miễn cưỡng mặc lên người. Nhật Nguyệt Bảo Chiếu chính là pháp môn luyện thể và chữa thương cực kỳ cường đại. Thức hải của hắn dưới sự chữa trị của Nhật Nguyệt Bảo Chiếu dần dần khôi phục lại. Chỉ là muốn khôi phục lại trạng thái toàn thịnh, sợ rằng còn cần thời gian mấy ngày.
- Sư ca, ta đã dùng Đồ Đằng Trụ thông tri cho mẫu thân ta, mẫu thân ta sẽ thông báo cho Trưởng Lão Hội, nhất định sẽ có người tới giải cứu chúng ta!
Khâu Cấm Nhi lấy từ trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình ra các loại linh đan diệu dược, mở ra một cái bình, nói:
- Chúng ta chỉ cần tránh né thêm mấy ngày, nhất định sẽ có viện quân tới hỗ trợ! Sư ca, há miệng a!
Chung Nhạc mở miệng ra, Khâu Cấm Nhi đút Linh dược vào trong miệng hắn. Chung Nhạc nuốt Linh đan vào, thôi phát dược lực, lắc đầu nói:
- Sư muội, không cần trông mong quá nhiều vào Kiếm Môn. Kiếm Môn trước mắt cũng đang trong thời buổi rối loạn, sợ rằng cũng không phái ra được bao nhiêu nhân thủ!
Kiếm Môn nội ưu ngoại hoạn. Bên ngoài có quần hùng nhìn chằm chằm, nội bộ có kẻ một tay che trời. Hiện tại chỉ sợ chính là thời điểm nội bộ Kiếm Môn phân tranh kịch liệt nhất, bởi vậy hắn không ôm bất kỳ hy vọng nào đối với việc Kiếm Môn phái người chạy tới cứu viện.
Khâu Cấm Nhi lại bảo hắn há miệng, một lần nữa cực kỳ nghiêm túc đút thuốc, nói:
- Trưởng lão của Khâu Đàn thị ta tuyệt sẽ không để cho chúng ta chết ở chỗ này, nhất định sẽ xuất sơn cứu giúp!
Chung Nhạc còn đang trầm mặc, Khâu Cấm Nhi đã lại đút thuốc tới, chỉ đành một lần nữa mở miệng, nói:
- Chỉ hy vọng như thế! Sư muội yên tâm! Nếu ta đã tỉnh lại, tốc độ phục hồi sẽ nhanh hơn rất nhiều. Chỉ cần khôi phục được pháp lực, Luyện Khí Sĩ Đan Nguyên Cảnh bình thường cũng không phải là đối thủ của ta!
- Sư ca, vì sao Thiên Ma Phi lại đáp ứng một cái giao dịch cổ quái như vậy?
Khâu Cấm Nhi vừa đút thuốc, vừa không nhịn được hỏi.
- Thiên Ma Phi là nhân vật tiến vào mười hạng đầu trên Chiến Vương Bảng. Nữ tử này có dã tâm cực lớn. Hơn nữa ta từng giao thủ qua với nàng, biết rõ lúc nàng giao đấu với ta, mặc dù là chiến bại, nhưng cũng chưa thi triển ra toàn lực, tình nguyện bị ta đánh chết!
Chung Nhạc cười nói:
- Một nữ nhân có dã tâm như thế, trượng phu càng lợi hại, nàng sẽ càng không cam lòng, càng muốn vượt qua trượng phu nàng. Huống chi nàng chỉ có thể làm thiếp? Ma Thánh là Ma Thần từ rất lâu trước đây, là tổ tông cấp Ma Thần của Ma Tộc, Thiên Ma Phi tự nhiên là không vượt qua được hắn. Với tâm tính quỷ quyệt của Ma Tộc, nếu đã không thể vượt qua được, vậy cũng chỉ có giết chết trượng phu nàng. Ta biết rõ tâm tính này của nàng, cho nên mới ném ra giao dịch này!
Khâu Cấm Nhi nhất thời bừng tỉnh:
- Thật sự là một Ma nữ, tâm tư khó lường như vậy!
- Giết ta, đối với Thiên Ma Phi không có bất kỳ chỗ tốt gì, cân nhắc nặng nhẹ hai bên, cho nên nàng đã đáp ứng giao dịch này của ta!
Chung Nhạc lại mở miệng tiếp nhận đút thuốc, mỉm cười nói:
- Tương lai ta sẽ cùng với nàng đi giết Ma Thánh. Bất quá, sau khi giết chết Ma Thánh xong, nàng cũng sẽ thống hạ sát thủ với ta. Bởi vì nàng đã không cho phép Ma Thánh siêu việt nàng, tự nhiên cũng sẽ không cho phép ta siêu việt nàng. Cho nên ta nhất định phải chết, tốt nhất là có thể đồng quy vu tận với Ma Thánh!
Khâu Cấm Nhi nhất thời líu lưỡi, nghi hoặc hỏi:
- Vậy sao sư huynh còn muốn giúp nàng?
- Nếu ta không giúp nàng diệt trừ Ma Thánh, nàng sẽ giống như những gì vừa rồi nói vậy, sẽ dẫn theo Ma Thánh tới giết chết ta. Ma Thánh phục sinh, tất nhiên là một đại sự cực kỳ nguy hiểm cho Nhân Tộc ta. Về công về tư, ta đều phải diệt trừ hắn... Sư muội, đây là cái gì?
Khâu Cấm Nhi đút xong một bình Linh dược, lại mở ra Bí cảnh Nguyên thần, từ trong lấy ra một bình Linh dược khác. Chung Nhạc thấy bên cạnh mấy bình Linh dược trong Bí cảnh Nguyên thần của Khâu Cấm Nhi có một cái tượng gỗ, không khỏi khẽ di một tiếng, nói:
*****
- Ngươi đưa cái tượng gỗ kia cho ta xem một chút!
Hình dáng cái tượng gỗ này có chút kỳ lạ, ngoài mặt vẽ một chút hoa văn hắn cảm thấy rất quen thuộc, là một pho Quỳ Long Tượng chừng một thước ba bốn tấc. Khâu Cấm Nhi lấy cái tượng gỗ Quỳ Long ra, nói:
- Cái này là Thần tượng trong Bí cảnh của gã cường giả Quỳ Long Tộc kia. Sau khi hắn chết, Bí cảnh đổ sụp, bị ta lấy được, vẫn luôn chưa kịp kiểm tra!
Chung Nhạc nhận lấy cái tượng gỗ, lại lấy ra tấm da Quỳ Long, khoác tấm da trâu lên trên đầu gối, tinh tế quan sát, đối chiếu với tượng gỗ Quỳ Long.
Khâu Cấm Nhi lại mở ra một cái bình ngọc, tiếp tục đút thuốc, nói:
- Sư ca, há miệng! Văn lộ Đồ đằng trên này có chút cùng loại với văn lộ Đồ đằng của Bất Tử Chi Thân, nhưng lại có chút bất đồng. Chỉ là ta vẫn chưa nghiên cứu, không biết có phải có liên quan gì với Bất Tử Chi Thân hay không!
- Có áo nghĩa gì, ta chỉ cần nhìn một cái liền biết!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, mi tâm nhô lên, mi mắt tách ra hai bên, hiện ra Thần Nhãn thứ ba, nhìn về phía cái tượng gỗ kia. Tân Hỏa đã từng nói Thần Nhãn thứ ba mở ra, bất luận Đồ đằng gì vừa liếc nhìn, tất cả thần thông tự rõ. Chung Nhạc cũng phát hiện Thần Nhãn thứ ba của chính mình quả thật có một mặt thần kỳ như vậy.
Dùng hai con mắt bình thường quan sát, xem không hiểu đám văn lộ Đồ đằng kia, nhưng dùng Thần Nhãn thứ ba lại có thể nhận ra rõ ràng cấu tạo và đạo lý của đám văn lộ Đồ đằng, có thể nhanh chóng tìm hiểu ra huyền cơ chất chứa trong văn lộ Đồ đằng. Tân Hỏa đã từng nói, đây chính là nguồn gốc của câu nói liếc mắt liền nhìn ra kia. Mặc dù Chung Nhạc còn chưa làm được liếc mắt liền nhìn ra, nhưng tìm hiểu công pháp thần thông so với trước đây quả thật đã nhanh hơn rất nhiều.
- Văn lộ Đồ đằng trên tượng gỗ Quỳ Long này là một thể với văn lộ Đồ đằng trên tấm da Quỳ Long, cũng là ghi chép văn lộ Đồ đằng Bất Tử Chi Thân!
Lại thêm chốc lát, Chung Nhạc kinh ngạc nói:
- Bất quá, văn lộ Đồ đằng trên tấm da Quỳ Long là văn lộ Đồ đằng nhục thân, mà văn lộ Đồ đằng trên tượng gỗ này lại là văn lộ Đồ đằng tu luyện Nguyên thần Bất Tử Chi Thân! Năm xưa, Quỳ Chính bị cường giả Kiếm Môn ta bắt giữ, nhưng thủy chung cũng không giết được hắn, chính là bởi vì Nguyên thần của hắn bất tử, không thể tiêu diệt hồn phách hắn!
Khâu Cấm Nhi vừa mừng vừa sợ, vội vàng hỏi:
- Có hữu dụng không?
- Hữu dụng! Tự nhiên là hữu dụng! Gã cường giả Quỳ Long Tộc này nhất định là vẫn chưa luyện thành Nguyên thần Bất Tử Chi Thân, cho nên mang theo tượng gỗ này bên người, có thể thời thời khắc khắc tìm hiểu!
Chung Nhạc vui vẻ nói:
- Văn lộ Đồ đằng của Bất Tử Chi Thân hẳn là chia làm hai loại Nguyên thần và nhục thân. Phương diện nhục thân, chúng ta đã có tấm da Quỳ Long, chỉ thiếu văn lộ Đồ đằng trên xương cốt. Bất quá có thêm tượng gỗ này, ngược lại có thể thôi diễn ra bảy tám thành Bất Tử Chi Thân, chỉ là không luyện được xương cốt. Không luyện được xương cốt cũng không có vấn đề gì lớn. Bảy tám thành Bất Tử Chi Thân đã đủ để cho cường độ thân thể chúng ta tương đương với Tông sư Võ đạo rồi. Cho dù không đạt tới thành tựu như Tông sư Võ đạo, cũng không thua kém bao nhiêu. Thương thế của ta cũng có thể càng khôi phục nhanh hơn!
Bất Tử Chi Thân thiếu hai ba thành văn lộ Đồ đằng, là văn lộ Đồ đằng trên xương cốt. Cốt tủy tạo máu, máu mới đổi máu cũ, tự nhiên là thanh xuân thường trú, thọ mệnh sẽ lâu hơn một chút. Chung Nhạc suy đoán hai ba thành văn lộ Đồ đằng này hẳn là quan hệ tới thọ nguyên. Kẻ tu thành Bất Tử Chi Thân, thọ nguyên cũng lâu dài hơn những người khác rất nhiều, Quỳ Chính chính là như vậy.
- Sư muội, không cần đút thuốc cho ta nữa, ta muốn chuyên tâm nghiên cứu Nguyên thần Bất Tử Chi Thân này!
Chung Nhạc hăng hái bừng bừng, lập tức chuyên tâm tìm hiểu. Khâu Cấm Nhi nghe hắn nói không cần đút thuốc nữa, trong lòng có chút thất lạc, chỉ đành lấy ra Linh dược, tự mình ăn.
Chỉ thấy sắc trời càng lúc càng hắc ám, quang mang hoàng hôn trên bầu trời cũng triệt để tản đi. Nàng lập tức tế khởi một đám mây, mang theo Chung Nhạc lặng yên từ giữa núi rừng bay lên. Hai người ẩn nấp trong đám mây, thừa dịp bóng đêm tiếp tục lên đường.
Đợi tới thời điểm sắc trời sáng rọi, Chung Nhạc đã tìm hiểu thấu triệt những văn lộ Đồ đằng Bất Tử Chi Thân mà Luyện Khí Sĩ Linh Thể Cảnh có khả năng tu luyện. Tinh thần lực khẽ ba động, truyền thụ những gì chính mình tìm hiểu được cho Khâu Cấm Nhi.
Một đêm bay đi trên thiên không, hai người đã bay được hơn tám ngàn dặm. Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi lại đáp xuống, tiếp tục xuyên qua giữa núi rừng, tránh né sưu tầm trên thiên không.
Chung Nhạc tinh tế giảng giải cho Khâu Cấm Nhi ảo diệu và huyền cơ của Bất Tử Chi Thân. Không bao lâu sau, hai người đều tự mình tu luyện.
Lĩnh ngộ của Chung Nhạc đối với Bất Tử Chi Thân sâu hơn một bậc, tu luyện tự nhiên là cực kỳ mau lẹ. Bất quá, tốc độ tu luyện của Khâu Cấm Nhi so với hắn cũng không chậm hơn chút nào. Bản thân nàng là Mộc Diệu Linh Thể, trong cơ thể trời sinh ẩn chứa Mộc khí bàng bạc. Mộc khí chính là dùng sinh mệnh lực và sinh cơ hùng hậu mà tăng trưởng. Trước đây Khâu Cấm Nhi còn chưa thể hoàn toàn kích phát ra, thế nhưng hiện tại tu luyện Bất Tử Chi Thân, đã có thể kích phát ra sinh cơ và sinh mệnh lực bàng bạc của Mộc Diệu Linh Thể, tu luyện chính là làm ít lời nhiều!
Lúc này, Chung Nhạc tự mình đi lại. Hai người vừa thần tốc phóng đi vừa tu luyện. Không tới giữa trưa, thương thế của Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi không sai biệt lắm đã khỏi hẳn. Thương thế Nguyên thần cũng được chữa trị, trong lòng đều vừa mừng vừa sợ.
- Đáng tiếc là thiếu văn lộ Đồ đằng xương cốt, bằng không chính là Bất Tử Chi Thân hoàn chỉnh rồi! Hiện tại ít nhiều vẫn còn có chút khuyết điểm!
Chung Nhạc hoạt động thân thể một chút, ngữ khí tiếc hận nói. Tâm niệm hắn khẽ động, tóc đen trên đầu tăng vọt, từng sợi từng sợi tóc đen điên cuồng sinh trưởng, hóa thành chiều dài chừng mười trượng. Từng sợi từng sợi tóc đen giống như lợi kiếm, cắt nát bấy một cây đại thụ bên đường. Một sợi tóc chém về phía bàn tay hắn, không ngờ lại bị chấn đoạn, không lưu lại trên bàn tay chút vết tích nào.
- Độ mềm dẻo và sắc bén của mái tóc ta vẫn chưa thể so sánh với Hạ Thánh Sơ. Bản thân Tông sư Võ đạo có được sinh mệnh lực cực kỳ cường đại, hơn nữa trên phương diện luyện thể quả thật có thành tựu độc đáo, ngay cả một sợi tóc cũng là thiên chuy bách luyện!
Hắn thầm than một tiếng. Tông sư Võ đạo hy sinh pháp lực và Nguyên thần của chính mình mới có thể đạt được thành tựu nhục thân cực hạn, kẻ khác ước ao không nổi được.
- Bất quá, Tông sư Võ đạo trên phương diện kiếm thuật chính là không thể so với Kiếm Môn chúng ta... Không tốt!
Chung Nhạc vừa mới nghĩ tới đây, sắc mặt đột nhiên kịch biến, hô lớn một tiếng. Nhục thân hắn nhất thời bành trướng, hóa thành một con Tam Túc Kim Ô, nâng Khâu Cấm Nhi lên giữa không trung, vỗ cánh bay đi.
Giữa không trung, đột nhiên mây trắng hội tụ tầng mây lồng lộng san sát như núi, vân thải ào ào biến ảo, hiển hiện ra nửa thân trên một vị lão giả, cúi đầu nhìn xuống con Tam Túc Kim Ô đang nhanh chóng phóng chạy phía dưới.
Sau đó, chợt thấy cự nhân bạch vân kia chợt vươn ra một bàn tay lớn tới vài dặm, hung hăng đè xuống Chung Nhạc đang bay nhanh phía dưới.
Thiên Địa Pháp Tướng của cường giả Pháp Thiên Cảnh!
← Ch. 0286 | Ch. 0288 → |