← Ch.0285 | Ch.0287 → |
Từng nàng từng nàng Ma nữ phiêu phù bay lên, vờn quanh đám Đồ Đằng Thần Trụ, không thèm để ý tới tòa Đồ Đằng Trận này của Khâu Cấm Nhi, mỉm cười nói:
- Nhân Tộc ở trên phiến Đại lục này vốn chỉ là một đám gia súc, ở trên Đại lục Ma Tộc chúng ta chỉ là Linh dược mà thôi. Nếu một vạn năm trước không có một tên Nhân Tộc nghịch khai năm luân thành Thần, nơi nào sẽ có Kiếm Môn? Sẽ có đám Luyện Khí Sĩ Nhân Tộc các ngươi chứ? Hiện tại Linh dược cũng dám hô to gọi nhỏ với những người nuôi trồng Linh dược chúng ta, thật sự là vô cùng kỳ quặc quái dị a!
Sắc mặt Khâu Cấm Nhi vô cùng khẩn trương. Lúc trước nàng một đường trốn chết, chưa từng tiếp xúc trực tiếp với đối thủ, mà là một đường mai phục thần thông giết chết đối phương. Mà hiện tại chính là trực diện đối thủ, đối quyết sinh tử, tâm cảnh khó tránh khỏi có chút bất ổn. Nàng liếc nhìn sang Chung Nhạc vẫn như cũ còn đang mê man bên cạnh, tinh thần trấn định lại, lãnh đạm nói:
- Kẻ rời đi, sống! Kẻ vào trận, chết!
- Khẩu khí không nhỏ! Tế!
Đám Ma nữ nhất tề quát lớn một tiếng. Nàng Ma nữ bạch sắc kia vứt lên cái hương nang. Chỉ thấy vô số Phong Hỏa Nghĩ giống như lang yên hỏa hồng sắc từ trong hương nang bay ra, lao về phía Đồ Đằng Trận. Nàng Ma nữ bạch sắc kia cười lạnh, nói:
- Xem ta làm sao phá Đồ Đằng Trận của ngươi!
Vô số Phong Hỏa Nghĩ đón gió lớn lên, hóa thành một đám kiến to ba thước, lao vào trong Đồ Đằng Trận, bám lên từng cây từng cây Đồ Đằng Thần Trụ, ôm lấy cọc gỗ bắt đầu gặm nhấm, tốc độ cực nhanh.
Tòa Đồ Đằng Trận này lập tức chấn động, mấy trăm gốc cự mộc bành bành bành va chạm. Vụn gỗ bay lượn ngập trời, hóa thành từng cây từng cây vụn gỗ tinh tế. Đám vụn gỗ này đâm vào trong cơ thể đám Phong Hỏa Nghĩ kia, xuyên thấu bọn chúng. Đám Phong Hỏa Nghĩ kia bị xuyên thấu thân thể, không ngừng giãy dụa. Đám vụn gỗ đột nhiên bành trướng lên, xé cho không biết bao nhiêu Phong Hỏa Nghĩ trở nên chia năm xẻ bảy.
Cự mộc hóa thành vô số vụn gỗ, ngay sau đó vụn gỗ một lần nữa bành trướng, hóa thành cự mộc. Số lượng cự mộc nhiều lên hơn một ngàn lần, phạm vi trận pháp bao phủ nhất thời bành trướng ra. Chỉ trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ đám Ma nữ, kể cả Thiên Ma Phi vào trong đại trận. Khâu Cấm Nhi quát lớn một tiếng, không biết bao nhiêu Đồ Đằng Thần Trụ nghiền ép va chạm, công kích về phía đám Ma nữ.
Đám Ma nữ kia cũng nhao nhao quát lớn. Chỉ thấy từng kiện từng kiện Hồn binh Ma Đạo kỳ dị được tế khởi. Đám Hồn binh Ma Đạo này vô cùng kỳ dị, đều có chỗ bất đồng với Hồn binh của Thần Tộc, Yêu Tộc và Nhân Tộc, chính là từng tôn từng tôn Ma Thần Tượng. Đám Ma Thần Tượng tế khởi, đón gió liền lớn lên, hóa thành từng tôn từng tôn Ma Thần ngọc chất, phẫn thanh rống lớn.
Đám Ma Thần Tượng này có bốn đầu tám cánh tay, một tôn Ma Thần Tượng đều bất đồng, có tôn thì mọc ra sáu chân, có tôn trên người phủ đầy lân phiến, có tôn toàn thân gai xương... kẻ nào cũng đều dữ tợn khủng bố. Trong tiếng thét rung trời, từng cây từng cây cự mộc nổ tung, bị đám Ma Thần Tượng này đánh nát. Sau đó ma hỏa thiêu đốt hừng hực, đốt hủy luôn đám vụn gỗ.
Mà đám Ma nữ kia tay áo tung bay, sau đầu nở rộ từng đạo từng đạo quang luân. Từ trong quang luân bắn ra vô số dải lụa như rồng như mãng, phá trận mà vào, giết về phía Khâu Cấm Nhi. Đám dải lụa kia vừa vào trong trận liền hóa thành độc mãng, bộ dáng cực kỳ dữ tợn khủng bố. Thần thông Ma Đạo của các nàng còn có tính hủ thực cực mạnh. Từng cây từng cây cự mộc bị độc mãng quấn lấy, liền thấy văn lộ Đồ đằng trên cự mộc không ngừng bị xâm thực mà nhạt dần. Đại trận Đồ đằng tràn ngập nguy cơ!
- Phục Kiếm Thuật!
Hai tay Khâu Cấm Nhi bắt ấn, chỉ thấy toàn bộ đám cự mộc ầm ầm nổ tung. Tất cả Đồ Đằng Thần Trụ đều biến mất, chỉ còn lại một đám Kiếm khí thuần túy. Vô số Kiếm khí hội tụ lại, hóa thành một khỏa kiếm hoàn tròn trịa sáng rực, lan tỏa kim quang. Bên trong kiếm hoàn, vô số đạo Kim Kiếm khí giống như khổng tước xòe đuôi vậy, bắn nhanh ra bốn phương tám hướng.
Kiếm khí vừa thu vừa phóng, nhất thời toàn bộ độc mãng do dải lụa biến thành bị chém làm đôi. Mà đám Ma Thần Tượng đang nhào tới kia nhất tề vươn ra bàn tay, đánh mạnh về phía trước. Chỉ thấy Kiếm khí trong kiếm hoàn vừa thu vừa phóng, lại một lần nữa bành trướng, Từng đạo Kiếm khí bắn nhanh ra, với đối kháng đám Ma Thần Tượng, phát ra thanh âm va chạm ầm ầm.
Bất quá, số lượng đám Ma Thần Tượng này dù sao cũng khá nhiều, hơn nữa mỗi một tôn Ma Thần Tượng đều có một nàng Ma nữ khống chế điều khiển. Đám Ma nữ kết hợp cùng một chỗ, trên phương diện pháp lực và uy lực nếu so với một mình Khâu Cấm Nhi thì hùng hậu hơn rất nhiều, nhất thời có thể áp chế Phục Kiếm Thuật, biến nó thành một khỏa kiếm hoàn, không thể nở rộ Kiếm khí được nữa.
- Táng Kiếm Thuật!
Thân thể Khâu Cấm Nhi khẽ động, khỏa kiếm hoàn kia đại biến. Trên không trung nhất thời xuất hiện từng tòa từng tòa Kiếm bi thật lớn. Kiếm bi như rừng, dày đặc san sát. Công kích của đám Ma Thần Tượng kia rơi thẳng lên trên tầng tầng Kiếm bi. Từng tòa từng tòa Kiếm bi đổ sụp, cuối cùng cũng ngăn cản được đợt công kích này.
Thân hình đám Ma nữ lóe lên, vô số dải lụa tung bay, hóa thành độc mãng xông vào kiếm lâm. Độc mãng quấn lấy Kiếm bi, khắc chế Táng Kiếm Thuật. Đột nhiên, toàn bộ Kiếm bi tan rã, hóa thành suối chảy, hội tụ thành sông, cọ rửa đám độc mãng kia chỉ còn lại có một bộ bạch cốt. Kiếm lãng chấn động ngập trời, vỗ bay hết thảy đám Ma Thần Tượng kia ra ngoài. Đây chính là một môn thần thông khác trong Đại Tự Tại Kiếm Khí, Lưu Kiếm Thuật!
Trong Đại Tự Tại Kiếm Khí, Chủng Kiếm Thuật là dùng Mộc Kiếm khí làm căn cơ, chú trọng trận pháp. Táng Kiếm Thuật là dùng Thổ Kiếm khí làm căn cơ, chú trọng phòng ngự. Phục Kiếm Thuật là dùng Kim Kiếm khí làm căn cơ, chú trọng công kích. Mà Lưu Kiếm Thuật dùng Thủy Kiếm khí làm căn cơ, biến Kiếm khí thành suối chảy, không chỗ nào không lọt vào.
Còn có một môn thần thông gọi là Phần Kiếm Thuật, là dùng Hỏa Kiếm khí làm căn cơ, công kích chính là bạo liệt nhất. Bất quá, Khâu Cấm Nhi là Mộc Diệu Linh Thể, cho nên uy lực Chủng Kiếm Thuật là mạnh nhất, những môn kiếm thuật khác thường ít dùng một chút. Lúc này tình hình nguy cấp, chỉ dựa vào Chủng Kiếm Thuật căn bản không thể chống lại đám Ma nữ này. Cho nên bốn môn kiếm thuật còn lại cũng bị nàng luân phiên sử dụng ra, chống lại công kích của đám Ma nữ này.
Công kích của đám Ma nữ càng lúc càng hung hãn hơn. Lại có một nàng Ma nữ tế khởi một cái hồ lô, chỉ thấy hồ lô bay lên không trung, từ trong hồ lô tuôn ra ma khí cuồn cuộn, hóa thành một tôn Ma Thần. Tôn Ma Thần này không có hình thái cụ thể, lúc tụ lúc tán. Bất luận Kiếm khí gì cũng không cách nào ma diệt được hắn, vô cùng hung hiểm.
Khâu Cấm Nhi tử thủ trước mặt Chung Nhạc, một bước không lùi. Đột nhiên cả năm môn kiếm thuật đều xuất hiện, hóa thành năm khỏa kiếm hoàn sáng rực. Chỉ thấy năm khỏa kiếm hoàn ở giữa không trung bay lượn, trên dưới xuyên toa. Từng đạo từng đạo Kiếm khí như trụ từ trong kiếm hoàn bắn ra, ở giữa không trung cuộn trào tới lui.
Đây đã là kiếm thuật cấp bậc khá cao trong Đại Tự Tại Kiếm Khí. Kiếm hoàn tròn trịa không có thân kiếm, không có chuôi kiếm, Kiếm khí có thể bắn ra từ bất kỳ một phương hướng nào, khiến người ta khó lòng phòng bị. Mà năm khỏa kiếm hoàn này cũng là một tòa trận pháp Ngũ Hành sinh khắc. Năm khỏa kiếm hoàn này mặc dù trên dưới chạy loạn, nhưng thủy chung vẫn không va chạm với nhau, duy trì trận hình sinh khắc, cũng không chút nào thác loạn, khiến cho đám Ma nữ kia thủy chung cũng không thể đánh vào Kiếm trận.
Đám Ma nữ công lâu không được, đột nhiên nhất tề tiến lên, đứng trên bả vai từng tôn từng tôn Ma Thần Tượng, dùng thân nhập trận, đồng thời quát lên:
- Xá Nữ Thiên Ma Đại Trận!
Từng tôn từng tôn Ma Tượng nhất thời va chạm lại với nhau, tổ hợp cùng một chỗ, hóa thành một tôn Thiên Ma Thần. Đây là một tôn Nữ Ma Thần, gọi là Xá Nữ Thiên Ma. Hơn mười nàng Ma nữ vừa vặn đứng trên bộ ngực cao vút của tôn nữ Thiên Ma Thần này, mạnh mẽ giết vào bên trong năm khỏa kiếm hoàn kia. Từng đạo từng đạo công kích oanh kích ra bốn phương tám hướng, mạnh mẽ đánh bay năm khỏa kiếm hoàn.
- Tiểu nha đầu Nhân Tộc, không ngờ lại có thể chống cự lâu như vậy, thậm chí để cho chúng ta kết trận! Ngươi có thể chết được rồi!
Tôn Xá Nữ Thiên Ma kia oanh tới một quyền, tầng tầng lớp lớp Kiếm bi san sát trước mặt Khâu Cấm Nhi nhất thời bị đánh cho sụp đổ tan rã. Khâu Cấm Nhi giơ tay lên, mạnh mẽ đón đỡ một quyền này. Thân thể nàng bị chấn lùi lại, đụng lên chiếc xe lăn gỗ, cùng với Chung Nhạc trên chiếc xe lăn gỗ văng thẳng về phía sau. Khóe miệng nàng chảy ra một vệt máu, nhưng lại mạnh mẽ nhịn xuống máu tươi xông lên cổ họng, nuốt ngược trở về.
Ông!
Năm khỏa kiếm hoàn bay trở về, định trụ sau lưng nàng và Chung Nhạc. Từng đạo từng đạo kiếm quang bay ra. Kiếm quang hóa thành hình dạng Kiếm Môn, nâng đỡ thân hình nàng và Chung Nhạc lên. Khâu Cấm Nhi phất ống tay áo một cái, cuốn Chung Nhạc và chiếc xe lăn gỗ rơi vào trong Kiếm Môn, bản thân nàng thì đứng trước cửa, cánh tay ngọc run rẩy nhìn về phía Nữ Thiên Ma Thần đang nhào tới kia.
- Đánh không lại các nàng...
Sắc mặt Khâu Cấm Nhi tái nhợt, tiếu nhan thảm đạm. Nàng cầm thanh kim kiếm bằng vũ của Chung Nhạc trên bàn tay. Tôn Xá Nữ Thiên Ma đối diện lại một lần nữa oanh tới. Khâu Cấm Nhi khẽ cắn răng, nhấc kim kiếm bằng vũ lên, bổ mạnh về phía trước. Đúng lúc này, bên tai nàng chợt truyền tới một đạo thanh âm quen thuộc:
- Lớn!
*****
Thanh âm này vừa mới vang lên, liền thấy thanh kiếm vũ trong tay nàng đột nhiên đại phóng kim quang, từ độ dài ba thước hóa thành một thanh cự kiếm trăm trượng. Một kiếm chém xuống, nắm tay của Xá Nữ Thiên Ma nhất thời nứt vỡ. Nắm tay tách làm hai mảnh, từ hai bên người nàng sượt qua, hung hăng oanh kích lên Kiếm Môn sau lưng nàng, chấn cho Kiếm Môn nứt vỡ, từng khỏa kiếm hoàn bay ngược về phía sau.
Mà cây kim kiếm bằng vũ trăm trượng kia thì cắt thẳng vào lồng ngực Xá Nữ Thiên Ma. Hai nàng Ma nữ tránh né không kịp, bị một kiếm chém giết, thi thể từ trên lồng ngực Xá Nữ Thiên Ma rớt thẳng xuống dưới.
Kiếm Môn của Khâu Cấm Nhi trúng phải trọng kích, nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt càng thêm tái nhợt, nhưng trong lòng thì vừa mừng vừa sợ. Nàng vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Chung Nhạc trên chiếc xe lăn gỗ đã tỉnh lại, hữu khí vô lực ngồi trên chiếc xe lăn.
- Sư ca!
Chung Nhạc miễn cưỡng cười một tiếng, trên mặt vẫn không có một chút huyết sắc nào, ho khan nói:
- Sư muội, khổ cực ngươi rồi...
Khâu Cấm Nhi lau đi vệt máu trên khóe miệng, ngọt ngào cười nói:
- Không khổ cực! Một chút cũng không khổ cực!
Nàng nghĩ tới những tao ngộ trong một ngày qua, không ngừng hoảng sợ chạy trối chết, không có ai bên cạnh, liều mạng lẩn trốn, vành mắt nhất thời không khỏi đỏ lên, vội vàng nhịn xuống nước mắt, quay đầu lại nghiêm túc chuẩn bị đối địch.
Hơn mười nàng Ma nữ kia vừa sợ vừa giận, thôi động Xá Nữ Thiên Ma một lần nữa đánh tới. Một nàng Ma nữ cao giọng nói:
- Ma Phi nương nương, vì sao ngươi còn chưa ra tay?
Thiên Ma Phi từ đầu đến giờ vẫn luôn chưa xuất thủ, cho dù là lúc bị Khâu Cấm Nhi kéo vào trong Kiếm trận, nàng cũng chỉ là thân hình lóe lên, tránh né công kích, cũng không tham dự vào chiến cuộc. Nếu nàng xuất thủ, Khâu Cấm Nhi đã bị bại càng sớm hơn, càng nhanh hơn.
Trong lòng Khâu Cấm Nhi không khỏi trở nên khẩn trương, kiếm hoàn một lần nữa bay trở về, lại hóa thành một tòa Kiếm Môn. Nàng giấu Chung Nhạc vào bên trong Kiếm Môn, lại huy kiếm chém giết với Xá Nữ Thiên Ma.
Lần này, đám Ma nữ kia đã có đề phòng, không mạnh mẽ đón đỡ kim kiếm bằng vũ nữa, mà là thi triển thần thông từ xa oanh kích lên kim kiếm bằng vũ, chấn cho thân thể Khâu Cấm Nhi không ngừng rung động, lại nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.
Chung Nhạc xụi lơ vô lực ngồi trên chiếc xe lăn gỗ, không ngừng ho khan, mỉm cười nói:
- Thiên Ma Phi, chúng ta làm cuộc giao dịch như thế nào?
Ánh mắt Thiên Ma Phi chớp động, cười duyên hỏi:
- Giao dịch như thế nào?
- Hôm nay ngươi giúp ta giết chết đồng bạn của ngươi, tương lai ta giúp ngươi giết chết trượng phu Ma Thánh của ngươi! Giao dịch này như thế nào?
Ánh mắt Thiên Ma Phi sáng ngời, cười ha hả, nói:
- Ngươi muốn giết trượng phu của người ta, chẳng phải người ta sẽ trở thành tiểu quả phụ sao? Người ta làm sao có thể đồng ý giao dịch này đây? Hơn nữa, ngươi cũng chưa chắc có thể sống sót rời khỏi Nam Hoang. Nếu lần này ngươi chết ở Nam Hoang, ta chẳng phải là thua thiệt lớn rồi sao?
Chung Nhạc thản nhiên nói:
- Giết ta đối với ngươi có chỗ tốt gì? Huống chi hiện tại ta đã tỉnh, các ngươi chưa chắc đã có thể giết được ta, thậm chí nói không chừng ngay cả ngươi cũng sẽ chết trong tay ta. Ta nghịch khai năm luân, sớm muộn gì cũng thành Thần, chỉ có ta mới có thể giết chết trượng phu ngươi. Nếu ngươi muốn giết chết Ma Thánh, ta chính là hy vọng duy nhất của ngươi, không phải sao?
Thiên Ma Phi nhìn chằm chằm hắn một hồi, ánh mắt giống như rắn độc đang tập trung con mồi, đột nhiên cười nói:
- Ngươi làm sao biết ta muốn giết trượng phu ta?
Lồng ngực Chung Nhạc giống như cái túi khí bị thủng vậy, không ngừng phập phồng, ho khan nói:
- Một nữ tử xuất sắc, tâm cao khí ngạo như ngươi vậy, làm sao có thể cam tâm gả cho một kẻ đã chết? Hơn nữa còn là làm tiểu thiếp? Bất quá, nếu Ma Thánh phục sinh, ngươi lại không thể giết được hắn. Cho dù hắn chưa phục sinh, ngươi cũng đã giết không được hắn. Chỉ có thể liên thủ với ta, mượn ta cái ngoại viện này mới có thể giết chết được hắn. Giao dịch ngày hôm nay, chỉ có ta, ngươi và sư muội ta biết rõ, những người khác nhất định đều phải chết. Nếu ngươi đáp ứng giao dịch này, liền có thể động thủ rồi!
Thiên Ma Phi phất ống tay áo, từng cây từng cây ngân châm bắn thẳng ra, từ sau lưng Xá Nữ Thiên Ma bắn vào. Đám Ma nữ đứng trên ngực Xá Nữ Thiên Ma kia còn chưa kịp phản ứng, đã thấy một đám ngân châm từ phía sau xuyên thấu cái đầu của các nàng. Sắc mặt đám Ma nữ này nhất thời cháy đen, Thức hải trong đầu khô cạn, Nguyên thần bị hút vào trong ngân châm, nhục thân trong khoảnh khắc hóa thành nước mủ.
Thiên Ma Phi thu hồi ngân châm, xoay người rời khỏi, phiêu nhiên bỏ đi, tiếng cười khanh khách vang vọng:
- Chung Sơn thị, đừng quên ước hẹn ngày hôm nay! Bằng không, tương lai ta sẽ cùng với trượng phu ta tới giết ngươi!
Lúc này Xá Nữ Thiên Ma mới ầm ầm đổ nát, từng tôn từng tôn Ma Thần Tượng từ giữa không trung rơi thẳng xuống đất.
Khâu Cấm Nhi thở phào nhẹ nhõm, đang muốn xoay người lại, đột nhiên thân hình lảo đảo, khó có thể chế trụ thương thế, cùng với Chung Nhạc từ giữa không trung rơi thẳng xuống dưới.
Tới thời điểm sắp sửa rơi xuống đất, nàng mới miễn cưỡng tụ tập một tia pháp lực. Dưới mặt đất trùng trùng điệp điệp thanh đằng tung bay sinh trưởng, đón lấy thân hình đang rơi xuống của nàng và Chung Nhạc.
- Nhật Nguyệt Bảo Chiếu!
Khâu Cấm Nhi khẽ giãy dụa đứng dậy, một nhật một nguyệt tuôn xuất hiện, không ngừng xoay tròn xung quanh nàng, soi sáng nhục thân Nguyên thần, khiến cho thương thế thoáng bình phục lại một chút, lại đẩy Chung Nhạc tiếp tục lên đường.
← Ch. 0285 | Ch. 0287 → |