← Ch.0517 | Ch.0519 → |
Chung Nhạc vừa nói những lời này, đầu lĩnh các tộc cực kỳ phẫn nộ, nhưng cũng không dám lập tức trở mặt. Ai biết cái tên điên này có thể nào đột nhiên phát điên, thật sự hạ lệnh thôi động các Thần binh, Ma Thần binh của Nhân Tộc hay không?
Lần này bọn họ tới đây chính là hưng sư vấn tội, vốn cho rằng dựa vào áp lực của các tộc, đủ khiến cho Kiếm Môn giao Chung Nhạc ra mặc cho bọn họ xử tử. Cho nên bọn họ chỉ dẫn theo một đám binh mã tới đây, cũng chỉ mang theo một đám Thần binh, Ma Thần binh bình thường, cũng không mang tới các loại bảo vật Thánh khí trấn tộc. Tới hiện tại, bọn họ mới biết được chính mình đã mắc phải sai lầm lớn tới mức nào.
Nhân Tộc hiện tại có được hơn bốn mươi kiện Thần binh, Ma Thần binh, cộng thêm hai mươi mấy gã Cự bá Côn Tộc, dưới tình huống toàn bộ Nhân Tộc Đại Hoang cùng với đám Luyện Khí Sĩ Kiếm Môn tế tự, muốn một lưới bắt hết những đầu lĩnh các tộc bọn họ sợ rằng cũng không phải là chuyện quá mức khó khăn, mà là có tới chín thành khả năng một hơi toàn diệt tất cả bọn họ.
Rõ ràng là tới đây hưng sư vấn tội, hiện tại lại bị tên Chung Sơn thị này nắm cổ uy hiếp, hỏi ngươi có sợ không? Cái này chỉ sợ chính là sự tình có thể khiến cho bọn họ thẹn quá thành giận. Nhưng khiến cho người ta phẫn nộ nhất chính là, bọn họ hết lần này tới lần khác lại không thể lập tức trở mặt. Trở mặt liền thật sự bị bóp chết rồi. Đám đầu lĩnh các tộc hận tới mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng trong lòng lại có một loại cảm giác vô lực sâu sắc, không thể làm gì.
- Nếu Chung Sơn thị thật sự làm ra loại sự tình này, chỉ sợ so với tên điên Phong Hiếu Trung kia còn muốn điên cuồng hơn!
Thủy Tử An đột nhiên bật cười, nói:
- Các vị... hắc hắc... các vị... Quyền Môn chủ chỉ là nói đùa mà thôi. Các vị sư huynh không nên để trong lòng. Sao không cùng tiến vào Thánh điện tộc ta uống trà, bàn luận một chút chuyện phong nguyệt chứ?
Lúc này hắn nhảy ra làm người tốt, cấp cho đầu lĩnh các tộc một bậc thang để leo xuống. Bởi vì hiện tại xé rách mặt chính là kế sách hạ hạ. Cho dù có thể một lưới bắt hết, tiêu diệt hết thảy đầu lĩnh các tộc ở đây, thì Nhân Tộc cũng không có khả năng nhất thống thiên hạ. Trái ngược, Đại Hoang và Kiếm Môn sẽ bởi vì vậy mà gặp phải đả kích mang tính hủy diệt, bị tất cả các tộc trên Tổ Tinh cùng nhau tấn công. Cộng thêm trên Tổ Tinh vẫn còn có các Thần Ma tại thế. Bởi vậy, nếu có thể đem lần vấn tội này chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, khiến cho đầu lĩnh các tộc uống trà xong rồi cụp đuôi cút đi, đó mới là kết quả tốt nhất.
Chung Nhạc cũng nở nụ cười ôn hòa, nói:
- Các vị sư huynh, Thủy Đại Trưởng lão có ân với ta. Hắn nói đó chỉ là chuyện đùa, vậy đó chính là một chuyện đùa. Bất quá, chuyện đùa này xuất hiện một lần có thể cho qua, xuất hiện hai lần chuyện đùa đồng dạng, vậy thì không phải là chuyện đùa nữa! Chung mỗ cũng biết sát sinh! Cả đời Chung mỗ đã sát sinh vô số, chẳng quan tâm có thêm mấy trăm mấy ngàn sinh linh nữa!
Biểu tình của hắn mặc dù ôn hòa, nhưng lời nói lại khiến cho người ta cảm thấy càng dữ tợn, cảm thấy càng hung tàn, giống như một con Cự thú đang đói khát vậy.
Lúc này, Tông chủ Ngao thị đột nhiên mở miệng hỏi:
- Chung Sơn thị, ngươi có đầu nhập vào Côn Tộc không?
Chung Nhạc lắc đầu, ngữ khí thản nhiên:
- Không có! Côn Tinh đã bị ta hủy diệt. Nhưng Côn Thần, Mẫu Thần có lẽ còn chưa chết. Nếu bọn chúng chưa chết, đợi tới lúc bọn chúng đi tới Tổ Tinh ta, các ngươi liền sẽ biết ta nói không sai!
Tông chủ Ngao thị và mấy vị Tông chủ Long Tộc bọn Bà thị, Ngọc thị, Giao thị liếc mắt nhìn nhau một cái, tinh thần lực ba động, trao đổi lẫn nhau, sau đó khách khí nói:
- Nếu đã như thế, vậy chúng ta lựa chọn tin tưởng Chung Trưởng lão! Trà, cái này thì thôi đi. Chúng ta còn có việc khác, cáo từ! Cáo từ!
Chung Nhạc khách khí nói:
- Chung mỗ còn có tân khách ở đây, khó có thể đích thân đưa tiễn, thứ tội!
- Khách khí!
Những đầu lĩnh các tộc còn lại thấy năm vị Tông chủ Long Tộc rời khỏi, trong lòng biết lần này khó có thể bức bách Kiếm Môn, mỗi người cũng đều xuất hiện ý muốn rời khỏi. Đột nhiên chợt nghe một đạo thanh âm chấn động, tựa hồ từ trên trời truyền xuống:
- Chung Sơn thị, Thần binh, Ma Thần binh của Kiếm Môn các ngươi có thể uy hiếp được bọn họ, lại uy hiếp được ta sao?
Đạo thanh âm này vừa dứt, chỉ thấy trên thiên không gió cuốn mây vần, ma khí vô biên vọt tới, hóa thành một khuôn mặt khổng lồ. Tiếp theo, uy năng Ma Thần rợp trời ngập đất vọt tới, trấn áp từng kiện từng kiện Thần binh, Ma Thần binh trên dưới Kiếm Môn, khiến cho toàn bộ Kiếm Môn Sơn nghiêng ngã bấp bênh. Thân hình vô số Luyện Khí Sĩ Kiếm Môn bất ổn, căng căng thẳng thẳng.
Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy khuôn mặt khổng lồ kia từ từ dâng lên. Một tôn Ma Thần vĩ ngạn vô biên đứng sừng sững giữa không trung, đỉnh đầu cắm vào trong lôi tầng trên thiên không, chân đạp trên Kiếm Môn Sơn, chính là một tôn Ma Thần của Ma Tộc, Diêm Ma Ha hàng lâm!
Chân thân Diêm Ma Ha khổng lồ, hoàn toàn trấn áp hết thảy. Đám Thần binh, Ma Thần binh trên dưới Kiếm Môn đều là nhờ các Luyện Khí Sĩ Kiếm Môn tế tự, lúc này mới có thể thôi động ra uy năng, bản thân không phát huy được bao nhiêu uy lực của Thần binh, Ma Thần binh. Mà chân thân Diêm Ma Ha hàng lâm, Ma uy cuồn cuộn từ trên trời giáng xuống. Trong đầu tất cả các Luyện Khí Sĩ trên dưới Kiếm Môn một mảnh ầm vang, Ma âm đinh tai nhức óc vang vọng, khiến cho bọn họ cơ hồ không thể tiếp tục tế tự.
Uy lực của từng kiện từng kiện Thần binh, Ma Thần binh bao phủ Kiếm Môn kia nhất thời giảm nhiều, khí tức không còn kinh thiên động địa giống như lúc trước nữa, lực uy hiếp tự nhiên là giảm xuống rất nhiều. Chung Nhạc và Thủy Tử An đều khẽ nhíu mày, mà đầu lĩnh các tộc thì không khỏi đại hỉ.
- Diêm Ma Tôn Ma đích thân chạy tới vấn tội!
Thánh Tộc trưởng của Diêm Ma Thánh Tộc bật cười ha hả:
- Hiện tại, Chung Sơn thị ngươi còn có thể càn rỡ nữa không?
Phong Vô Kỵ khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:
- Chung Sơn thị, hiện tại ta hỏi ngươi có sợ hãi không?
Sắc mặt Sư Bất Dịch cũng tràn ngập tươi cười, vuốt vuốt chòm râu, nhàn nhạt nói:
- Đây chính là lột da hổ làm đại kỳ, hiện tại mãnh hổ đã tới vấn tội a. Vừa rồi Chung tiểu hữu thật biết dọa người, hiện tại lại dọa một chút cho Sư mỗ mở rộng tầm mắt a?
Mấy vị Thánh Tộc trưởng của Bát Bộ Thánh Tộc cảm thấy tâm thần vô cùng thư sướng. Diêm Ma Ha là Ma Thần của Diêm Ma Thánh Tộc, nhưng cũng là Ma Thần của Ma Tộc, càng là một trong hai vị Thần Ma lần này từ trên Côn Tinh còn sống trốn về được.
Chung Nhạc vừa rồi còn kiêu ngạo nói muốn giết cái này giết cái kia, bây giờ Diêm Ma Ha đã xuất hiện, còn chưa xuất thủ đã khiến cho khí thế của Kiếm Môn Sơn tan rã không còn một mảnh, quả thật đã khiến cho bọn họ cảm thấy mở mày mở mặt.
Côn Đại tiên sinh lạnh lùng nói:
- Muốn đánh mặt Vạn Tộc chúng ta, hiện tại lại bị đánh mặt, báo ứng trước mắt a!
Bằng Đại tiên sinh tiếp lời, nói:
- Hiện tại ta ngược lại muốn nhìn một chút, Chung Sơn thị nhanh mồm nhanh miệng còn có thể nói cái gì, làm những gì?
Sắc mặt Thủy Tử An kịch biến. Tôn Ma Thần Diêm Ma Ha này đích thân hàng lâm, khiến cho hắn cũng có chút tâm loạn. Trận hình hiện tại của Kiếm Môn, đối phó đám Cự bá Thông Thần Cảnh đầu lĩnh các tộc kia vẫn còn có thể, nhưng muốn đối phó một tôn Ma Thần, vậy thì ngàn vạn lần không được.
*****
- Chung Sơn thị, ngươi có biết tội của ngươi không?
Diêm Ma Ha cúi đầu xuống, nhìn về phía Chung Nhạc, cặp mắt giống như hai vầng Ma Nhật thiêu đốt hừng hực, bốc ra từng đám từng đám hỏa diễm màu đen. Sắc mặt Chung Nhạc không đổi, ngẩng đầu nhìn thẳng tôn Ma Thần này, mỉm cười hỏi:
- Tôn Ma, Chung mỗ có tội gì?
Diêm Ma Ha hừ lạnh một tiếng, lạnh nhạt nói:
- Thần Ma chúng ta bị Côn Tộc phục kích, tử thương cực kỳ thảm trọng, chỉ còn lại có hai người trốn thoát trở về. Ngay cả Thần Ma cũng khó có thể tự bảo vệ mình, phải tìm mọi cách mới có thể trốn chết, mà ngươi lại có thể bình bình an an trốn thoát từ trong vòng vây chặn giết của Côn Tộc, từ trên Côn Tinh chạy trở về Tổ Tinh. Sự tình ngay cả Thần Ma còn không làm được, ngươi một tên Luyện Khí Sĩ Pháp Thiên Cảnh hèn mọn sao có thể làm được?
Sắc mặt Chung Nhạc vẫn bình tĩnh như thường, mỉm cười nói:
- Sự tình Thần Ma không làm được, sao ta lại không thể làm được? Tôn Ma, thời điểm ngươi trốn chạy, ta cũng đang trốn chạy. Thời điểm ngươi chạy ra khỏi Côn Tinh, ta oanh tạc Côn Tinh, chặt đứt thông đạo Côn Tinh. Nếu không tin, ngươi có thể đi Băng Phong Cổ Thành tại Bắc Hoang kiểm tra một chút, liền biết rõ thông đạo liên tiếp Côn Tinh quả thật đã bị chặt đứt, lúc đó ngươi sẽ biết ta nói không sai!
Diêm Ma Ha cười ha hả, nói:
- Cái thông đạo tại Băng Phong Cổ Thành kia quả thật đã bị chặt đứt. Nhưng ai có thể chứng minh là hành vi của ngươi?
Đầu lĩnh các tộc nhao nhao gật đầu. Đại Tế ty Quỷ Thần Tộc cười nói:
- Nói không chừng Côn Tộc muốn ngươi làm gian tế của bọn chúng, đã cố ý chặt đứt thông đạo a!
Chung Nhạc lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái:
- Ngu ngốc! Cái lối đi kia chính là miệng của Mẫu Hoàng, cắn chặt lên Tổ Tinh. Ngươi cho rằng Mẫu Hoàng Côn Tộc sẽ vì ta mà nhả ra sao? Nói ngươi ngu ngốc, là vì ngươi nói chuyện mà không động não!
- Ngươi!
Đại Tế ty Quỷ Thần Tộc giận tím mặt. Tâm cảnh Chung Nhạc bình thản, cúi đầu thở dài, lẩm bẩm:
- Nếu không phải ở trên Tổ Tinh còn có nhiều đồng bạn Nhân Tộc như vậy, ta mới không để ý tới sự sống chết của đám a miêu a cẩu các tộc khác. Con bà nó! Không ngờ Nhân Tộc ta lại sinh hoạt trên cùng một khỏa Tinh cầu với một đám bại hoại chỉ biết nội đấu các ngươi... Thật bất hạnh a!
- Chung Sơn thị, ngươi nói cái gì?
Đầu lĩnh các tộc giận tím mặt, nhao nhao quát lớn. Diêm Ma Ha cũng nhịn không được phẫn nộ trong lòng, cười lạnh nói:
- Nhân Tộc hèn mọn, một chủng tộc đê tiện nhất, không ngờ lại dám nói Thần Ma Vạn Tộc chúng ta là a miêu a cẩu! Nhân Tộc chẳng qua là một đám gia súc do Thần Ma Vạn Tộc chúng ta nuôi dưỡng mà thôi!
Chung Nhạc tiếp tục cúi đầu, lẩm bẩm:
- Nếu có thể giết chết bọn họ, thật muốn làm thịt hết thảy bọn họ! Chỉ là hiện tại đại địch trước mặt, còn phải hợp tác với đám bại hoại khốn kiếp này...
Sắc mặt Diêm Ma Ha trở nên cực kỳ âm trầm. Sắc mặt hắn vừa biến, trên thiên không nhất thời lôi điện đan xen, mây đen bao phủ dày đặc. Từng đạo từng đạo lôi đình răng rắc răng rắc đánh xuống, lôi quang như mưa rào rơi xuống, oanh kích ngay bên chân Chung Nhạc, khiến cho đá núi không ngừng vỡ nát. Thần Ma nổi giận, thiên tượng đại biến!
- Chung Sơn thị, ngươi có gan lặp lại lần nữa!
Diêm Ma Ha quát lớn một tiếng. Sắc mặt Chung Nhạc không đổi, thở dài một tiếng, vuốt đầu Tiểu Hiên Viên, than thở:
- Tộc trưởng, Tông chủ, Đại Tế ty của Vạn Tộc cũng đều hoài nghi ta làm sao có thể trở về, hoài nghi ta làm cách nào chạy thoát khỏi sự truy sát của Côn Tộc. Lẽ nào không một người nào hoài nghi tôn Ma Thần Diêm Ma Ha này làm thế nào còn sống chạy thoát khỏi Côn Tinh sao? Ta, các ngươi có thể hoài nghi, lẽ nào Diêm Ma Ha lại không thể hoài nghi sao? Diêm Ma Ha, ta hoài nghi ngươi cấu kết với Côn Tộc, ngươi có biết tội của ngươi không?
Sắc mặt Diêm Ma Ha cực kỳ âm trầm, lạnh lùng nhìn hắn, đột nhiên cười nói:
- Ta vốn dĩ còn có chút do dự đối với việc giết chết ngươi và tiêu diệt Kiếm Môn, nhưng hiện tại kẻ nào dám ngăn cản ta, ta liền giết kẻ đó!
Toàn thân hắn phát ra ma khí ngập trời, đằng đằng sát khí. Ma Thần nổi giận, thiên địa đại biến, rốt cuộc chuẩn bị thống hạ sát thủ với Chung Nhạc và Kiếm Môn.
- Chém hắn!
Chung Nhạc mỉm cười nói với Tiểu Hiên Viên một tiếng. Tiểu hài tử trong ngực hắn giơ tay lên, chỉ thẳng về phía Diêm Ma Ha, thanh âm non nớt kêu lên:
- Tiện Tiện, chém hắn!
- Tiện Tiện?
Tất cả mọi người trên Kiếm Môn Sơn nhất thời ngẩn ra:
- Tiện Tiện cái gì?
Thanh Thần kiếm bên cạnh Tiểu Hiên Viên đột nhiên đón gió tăng vọt, chỉ trong nháy mắt đã biến thành một thanh Thần kiếm sáu bảy mươi dặm, toàn thân lan tỏa Hoàng uy, chém thẳng về phía Diêm Ma Ha. Sắc mặt Diêm Ma Ha kịch biến, kiếm quang nháy mắt đã lâm thể. Thanh kiếm này chính là Thần binh Hoàng cấp, là Thần binh do đích thân Nhân Hoàng luyện chế. Nhân Hoàng vẫn còn tại thế, kiếm uy ngập trời, căn bản không cần Tiểu Hiên Viên thôi động, một kiếm liền hoàn toàn phong tỏa Nguyên thần của hắn, khiến cho hắn không đường để trốn, không lối để chạy. Đây là sát cơ khôn cùng, lực lượng khôn cùng, vĩ lực khủng bố căn bản không phải hắn có khả năng chống cự.
- Chung Sơn thị, dừng tay!
Từ phía Tây đột nhiên truyền tới thanh âm của một tôn Thần Minh. Chỉ thấy phía Tây Thần quang xao động, không ngờ lại có từng tôn từng tôn Thần Minh Tây Hoang đang cực nhanh phóng về phía này, từ xa xa hét lớn, trong thanh âm mang theo ý uy hiếp:
- Nếu ngươi giết hắn, liền thật sự đối địch với cả thiên hạ!
Đúng lúc này, phần đỉnh đầu Diêm Ma Ha đột nhiên xốc lên, chỉ thấy trong sọ não hắn có một tôn Côn Thần nho nhỏ đang ngồi, ngay trước khi kiếm quang chém tới đã vội vàng vỗ cánh bay đi. Trong sọ não của Diêm Ma Ha, nửa điểm não tương cũng không còn, rõ ràng là đã bị tôn Côn Thần kia ăn sạch sẽ, ký sinh bên trong sọ não của hắn.
Mấy tôn Thần Minh đang phóng tới kia nhất thời kinh ngạc, chỉ thấy tôn Côn Thần này vỗ cánh bay đi, rất nhanh đã biến mất không thấy bóng dáng.
← Ch. 0517 | Ch. 0519 → |