Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0517

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0517: Các tộc uy hiếp
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Tiếng cười còn chưa dứt, đột nhiên chỉ thấy Thần uy Ma uy của đám Thần binh, Ma Thần binh hạo hạo đãng đãng lan truyền ra khắp các nơi, nhất thời kích phát phản ứng ứng kích dây chuyền, khiến cho đám Thần binh, Ma binh, Thần Linh, Ma Linh trấn tộc bên trong Thánh địa của các Thần Tộc, Ma Tộc không tự chủ chậm rãi xuất hiện. Trong thiên địa nhất thời xao động một mảnh Thần uy Ma uy khủng bố.

Từng tòa từng tòa Thánh địa nhao nhao sáng lên, từng tôn từng tôn Thần Linh, Ma Linh nhao nhao hiện thế. Uy năng Thần binh Ma binh ầm ầm bạo phát, thủ hộ một phương. Tất cả các Thánh địa trên toàn thể Tổ Tinh đều bị chấn động. Nội tình của các Thánh địa đều giật mình tỉnh giấc, tự thể hiện uy năng của chính mình. Loại tràng diện này thật sự vô cùng to lớn đồ sộ. Thậm chí ngay cả những bảo vật trấn tộc do đám cường giả các tộc này mang tới kia, lúc này cũng bị Thần uy Ma uy cuồn cuộn kinh động, không tự chủ đại phóng uy năng Thần Ma, sáng rọi sinh huy.

Cường giả các lộ tiến vào Đại Hoang tiếp cận Kiếm Môn kia nhất thời kinh hồn táng đảm. Khí thế ương ngạnh vừa rồi lập tức không cánh mà bay, bộ dáng căng căng thẳng thẳng theo thanh âm nhìn lại. Chỉ thấy trên Kim Đỉnh Kiếm Môn, một gã thiếu niên đang đứng nơi đó, chính là Chung Sơn thị Chung Nhạc. Sắc mặt hắn thản nhiên lạnh lùng nghiêm nghị, không chút nào có ý tứ hoan nghênh bọn họ, hoặc là chấp nhận cúi đầu nhận tội.

- Gia hỏa này hẳn là đã sớm biết chúng ta sẽ tới đây, cố tình cấp cho chúng ta một cái hạ mã uy a!

Phía Bắc Đại Hoang, Sư Bất Dịch ngồi trên một chiếc lâu thuyền, nhìn thấy một màn như vậy, suýt chút nữa đã nhảy bật lên. Hắn đột nhiên bật cười ha hả, giơ tay chỉ về phía Chung Nhạc đứng trên trên Kim Đỉnh Kiếm Môn, cười sằng sặc, lạnh lùng nói:

- Các ngươi đã thấy chưa? Nhân Tộc chỉ trong thời gian mấy năm ngắn ngủi đã lớn mạnh tới tình trạng này! Nhân Tộc chỉ cần còn kẻ này, nhất định sẽ từ từ thịnh vượng, dã tâm bừng bừng. Mà các ngươi vẫn chỉ biết tranh quyền đoạt thế, nội đấu không ngớt. Thậm chí còn có ý đồ muốn giết chết ta, cướp đoạt vị trí Yêu Chủ Đông Hoang! Đông Hoang giao cho các ngươi, tuyệt đối sẽ bị Chung Sơn thị ăn sạch ăn sẽ, Yêu Tộc đời đời trở thành nhân nô!

Sau lưng hắn, đám cường giả của Tam Đảo Lục Thành Tứ Quan trầm mặc không nói lời nào. Nhất là ba người Đảo chủ Lưu Hoàng Đảo, Đảo chủ Cẩm Tú Đảo và Đảo chủ Phong Sát Đảo, sắc mặt lại càng là âm tình bất định.

Mà ở phía Tây, Phong Vô Kỵ đột nhiên đứng bật dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Kiếm Môn Sơn, sau đó lại quan sát tám quan mười sáu thành rải rác bốn phía Đại Hoang. Hắn nhìn thấy một màn khí tượng như vậy, không khỏi kinh nghi bất định. Trong lòng hắn cũng không khỏi mơ hồ có chút hối hận:

- Nếu năm xưa ta không tham lam chức vị Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc này, mà cứ tiếp tục thành thành thật thật làm Môn chủ Kiếm Môn, hiện tại một màn vinh diệu này, liền chính là của ta, mà không phải là do Chung Sơn thị đứng ra diễu võ dương oai...

Ở phía Nam, sắc mặt Côn Đại tiên sinh với Bằng Đại tiên sinh của Côn Bằng Thần Tộc âm tình bất định, trầm mặc không nói lời nào. Hạ Tông chủ và Chúc Dung Nhan Khâm thì liếc nhìn nhau một cái, trong lòng thầm nói:

- Kiếm Môn Đại Hoang, từ khi nào đã cường đại tới trình độ này?

- Sau này có muốn chạy tới Đại Hoang ăn mấy tên Nhân Tộc, cũng đã trở nên khó khăn rồi...

Một lão giả Thần Tộc khẽ lẩm bẩm. Nhân Tộc vốn dĩ là chủng tộc thấp hèn nhất trong Vạn Tộc. Cho dù là mấy năm trước, thời điểm Tiểu Hư Không nổ tung, không gian Tiểu Hư Không khổng lồ quay trở lại Tổ Tinh, lúc đó Kiếm Môn cũng vẫn còn là chủng tộc thấp hèn nhất, chủng loại đê tiện nhất trong toàn bộ các chủng tộc, là lương thực của Vạn Tộc.

Mà hiện tại mới qua mấy năm? Không ngờ thực lực của Nhân Tộc đã lớn mạnh tới tình trạng này, lớn mạnh tới tình trạng đã có thể khiêu khích những chủng tộc cao quý bọn họ rồi. Thật sự quá đáng sợ a! Cho dù là lúc Kiếm Môn Đại Hoang vừa mới thành lập, Môn chủ đời thứ nhất Kiếm Môn còn tại thế, Kiếm Môn cũng không có được tràng diện thịnh vượng như vậy, uy thế mạnh mẽ như thế.

- Hạ mã uy...

Côn Đại tiên sinh hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói:

- Ngày hôm nay, chúng ta cũng không phải tới đây để ăn hạ mã uy, mà là muốn vấn tội Chung Sơn thị cấu kết Côn Tộc, họa loạn Tổ Tinh! Chúng ta có tình có lý, hôm nay nhất định phải buộc Kiếm Môn cấp cho chúng ta một cái bàn giao! Các vị đồng đạo, chúng ta có gì phải sợ Kiếm Môn chứ?

Trong lòng Hạ Tông chủ nhất thời nghiêm nghị, gật đầu nói:

- Đúng vậy! Các vị, chúng ta lên núi vấn tội!

Đám Tộc trưởng, Tông chủ, Đại Tế ty... các lộ nhao nhao đái lĩnh cường giả các tộc đi tới bên dưới Kiếm Môn. Từng chiếc từng chiếc lâu thuyền, đại hạm, bảo liễn, hương xa... dừng sát trên Linh Chi Đài của Kiếm Môn, đầu lĩnh các tộc cùng nhau lên núi, chỉ trong chốc lát đã lên tới trước Kim Đỉnh.

- Quân Môn chủ đang ở đâu?

Đám cường giả các tộc đảo mắt quan sát bốn phía, chỉ thấy lúc này các cường giả trên dưới Kiếm Môn đã sớm tụ tập đông đúc ở đây, nghiêm túc chuẩn bị. Dẫn đầu đám người Kiếm Môn chính là Chung Nhạc và Thủy Tử An, ngay phía sau là chín vị Trưởng lão còn lại của Trưởng Lão Hội, phía sau nữa là các vị Trưởng lão khác cùng với đám người Tả Tương Sinh, Điền Duyên Tông và Thiếu Điển, cũng có thể tính là cường giả tụ tập đông đúc.

Ánh mắt Sư Bất Dịch chớp động, mỉm cười nói:

- Hôm nay đầu lĩnh các tộc tới thăm, sao Quân Môn chủ lại không hiện thân? Quân Môn chủ không hiện thân, ngược lại để cho các ngươi nghênh tiếp, thân phận địa vị kém xa cả vạn dặm. Cái này là đạo đãi khách của Kiếm Môn các ngươi sao?

Thủy Tử An tiến lên một bước, mỉm cười nói:

- Các vị đầu lĩnh đừng trách! Hiện tại Quân Môn chủ đang bế quan tu luyện trên Thủy Diệu Tinh, không thể tiếp đãi các vị. Trước khi Môn chủ rời đi, đã lệnh cho Quyền Môn chủ tạm thay nàng chấp chưởng quyền lực Môn chủ. Hiện tại, tất cả sự vụ của Kiếm Môn ta là do Quyền Môn chủ toàn quyền xử lý!

- Quân Tư Tà đang ở trên Thủy Diệu Tinh?

Bốn phía nhất thời một mảnh xôn xao. Sắc mặt đám Tế ty, Tộc trưởng, Tông chủ các tộc nhất thời kịch biến. Ngay cả Phong Vô Kỵ cũng sắc mặt khẽ biến, lòng tin bị đả kích nghiêm trọng, thất thanh nói:

- Nàng đã tu thành Nguyên thần Thuần dương, thành tựu Thần Vị rồi?

Muốn bay ra khỏi Tổ Tinh nhất định phải vượt qua Lôi tầng Thuần dương. Chưa luyện thành Nguyên thần Thuần dương, tu thành Thần Minh, làm sao có thể bay ra được? Bởi vậy, rất nhiều cường giả ở đây đều là tâm thần đại loạn, ý nghĩ đầu tiên chính là Quân Tư Tà đã tu thành Nguyên thần Thuần dương, trở thành một tôn Nhân Thần. Nếu là như vậy, thực lực Nhân Tộc chẳng phải là đã bao trùm trên các tộc rồi sao? Bọn họ còn hưng sư vấn tội cái rắm gì nữa?

Thủy Tử An cười ha hả, cũng không có giải thích. Chuyện này tự nhiên là càng hiểu lầm càng tốt. Nào ngờ Phong Vô Kỵ đột nhiên bật cười, nói:

- Quân Tư Tà căn bản không có khả năng tu thành Nguyên thần Thuần dương! Một là nàng bất quá chỉ là một tên Nhân Tộc hèn mọn, cho dù là Thủy Diệu Linh Thể, huyết mạch cũng cực kỳ thấp kém, không có tư chất này. Hai là thời gian quá ngắn, cho dù nàng có thể tu luyện tới Thông Thần Cảnh, cũng đã là cực kỳ thần tốc rồi. Đoán chừng là Quân Môn chủ tìm được Truyền Tống Trận gì đó, truyền tống lên trên Thủy Diệu Tinh a? Nàng có thể còn sống trở về hay không, vẫn còn rất khó nói!

Đám đầu lĩnh các tộc cũng không phải là hạng người ngu dốt, lập tức liền nghĩ tới điểm then chốt. Quân Tư Tà mấy năm trước chỉ mới tu luyện tới cảnh giới Chân Linh Cảnh, cho dù tài trí hơn người, cũng không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy tu luyện tới Thông Thần Cảnh, càng huống chi là Nguyên thần Thuần dương?

Thủy Tử An nheo mắt cười nói:

- Các vị sư huynh, sao không tiến vào Thánh điện tộc ta, cũng tiện cho tộc ta dâng trà bánh, tận tình gia chủ?

- Không cần!

Thanh âm Đại Tế ty Sơn Thần Tộc mạnh mẽ hữu lực, nói:

- Hôm nay chúng ta tới đây là để hưng sư vấn tội, vấn tội Nhân Tộc các ngươi cấu kết với Côn Tộc, vấn tội Chung Sơn thị các ngươi cấu kết với Côn Thần Côn Tộc, giết chết Thần Ma của Tổ Tinh ta! Nếu Quân Môn chủ đã không ở đây, vậy thì mời Thủy sư huynh ngươi giao Chung Sơn thị cho ra!

Bộ dáng Thủy Tử An khổ sở nói:

- Các vị sư huynh, các ngươi luôn miệng nói Chung Trưởng lão cấu kết với Côn Tộc, chứng cứ ở đâu? Không có chứng cứ đã chạy tới hưng sư vấn tội, không khỏi có chút buồn cười rồi a?

Sư Bất Dịch cười lạnh một tiếng, nói:

- Bên trong Đại Hoang, số lượng Côn Tộc còn ít sao? Hai ba mươi gã Cự bá Côn Tộc cũng đang trấn thủ bên trong biên quan và các thành của các ngươi. Nhân Tộc rõ ràng đã cấu kết với Côn Tộc a? Đại Hoang hiện tại đã biến thành cứ điểm của Côn Tộc, muốn công kích các tộc Tổ Tinh, khiến cho tất cả chúng ta bị diệt tộc! Hôm nay các ngươi giao Chung Sơn thị ra, giết chết đám Cự bá Côn Tộc kia, Nhân Tộc còn có thể bảo toàn. Nếu như không giao, chính là đối địch với chúng ta, đối địch với toàn thể Tổ Tinh, nguy cơ diệt tộc trong tầm tay!

Hạ Tông chủ khẽ vuốt càm, mỉm cười nói:

- Sư Yêu Chủ nói thật hay!

Sư Bất Dịch mỉm cười nói:

- Hạ Tông chủ khách khí! Ta cũng chỉ là nói ra tiếng lòng của mọi người mà thôi!

Côn Đại tiên sinh tiến về phía trước một bước, lạnh lùng nói:

*****

- Chung Sơn thị làm nhiều việc ác, hôm nay bất luận nói thế nào cũng không thể lại buông tha cái mầm họa này, nhất định phải diệt trừ, tránh cho lưu lại hậu hoạn!

Phong Vô Kỵ ho khan một tiếng, nhẹ giọng nói:

- Thủy Đại Trưởng lão, không cần bởi vì chút thiện niệm nhất thời mà thả hổ về rừng. Ta hiểu được ngươi hẳn là đã bị tên phản đồ này che mắt, không biết Chung Sơn thị đã làm nhiều việc ác. Nhân Tộc các ngươi che chở cho hắn, che chở tên phản đồ này, sợ rằng Nhân Tộc cũng sẽ bởi vì hắn mà mắc họa, dẫn lửa thiêu thân!

Thủy Tử An lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái, rít qua kẽ răng:

- Kẻ phản bội...

Phong Vô Kỵ khẽ mỉm cười, cắt ngang lời hắn, gật đầu nói:

- Đúng vậy! Chung Sơn thị chính là kẻ phản bội! Là phản đồ của Tổ Tinh ta! Hôm nay đầu lĩnh các tộc chúng ta tề tụ ở đây, chính là muốn trừ hại vì thiên hạ, diệt trừ Chung Sơn thị, quang huy chính nghĩa!

Khóe mắt Thủy Tử An lại run lên:

- Quang huy chính nghĩa...

Tả Tương Sinh đột nhiên tiến về phía trước một bước, thanh âm phẫn nộ:

- Chung Trưởng lão vì Tổ Tinh ta vào sinh ra tử, xông vào Côn Tinh, lập ra không biết bao nhiêu công lao hãn mã! Nếu không có hắn, hiện tại các ngươi sớm đã biến thành bữa ăn trong bụng Côn Tộc rồi!

- Làm càn!

Đám đầu lĩnh các tộc nhao nhao nhìn về phía hắn, từng tên từng tên khí thế kinh thiên động địa, ầm ầm trấn áp xuống. Tả Tương Sinh cố gắng chống đỡ áp lực của từng gã từng gã Cự bá Thông Thần Cảnh, bị ép tới mức máu tươi trong tai mắt mũi miệng chảy ra, nhưng vẫn không ngã xuống, ngược lại càng cười to một tiếng:

- Ha ha ha ha... Thời điểm chúng ta liều mạng trên Côn Tinh, đám ký sinh trùng các ngươi lại núp ở chỗ nào? Trốn trên Tổ Tinh! Thời điểm chúng ta giết tới long trời lở đất trên Côn Tinh, các ngươi đang làm gì? Trốn trên Tổ Tinh! Thời điểm chúng ta tử thương vô số, các ngươi ở nơi nào? Trốn trên Tổ Tinh! Hiện tại chúng ta đẫm máu trở về, các ngươi lại đang làm gì? Chạy tới bức tử chúng ta, bức tử đại thần có công!

- Thật càn rỡ!

Bằng Đại tiên sinh nhất thời giận dữ, giận quá hóa cười, sau lưng hiện ra dị tượng Côn Bằng ngàn dặm, cười lạnh nói:

- Quân Môn chủ không ở đây, Kiếm Môn các ngươi thật sự quá vô pháp vô thiên rồi! Ngay cả một tên tiểu bối hèn mọn không tên không họ cũng dám rít gào với chúng ta? Còn thể thống gì nữa?

Điền Duyên Tông mạnh mẽ chống đỡ uy áp của đám đầu lĩnh các tộc cất bước tiến lên phía trước, đứng sóng vai với Tả Tương Sinh, cao giọng nói:

- Côn Tinh đã bị Chung Trưởng lão phá hủy rồi! Côn Tộc đã bị Chung Trưởng lão diệt tộc rồi! Cái này là công lao sự nghiệp to lớn tới mức nào? Hắn đã bảo hộ Vạn Tộc các ngươi, không ngờ các ngươi còn muốn giết chết hắn, còn nói xấu hắn cấu kết với Côn Tộc? Các ngươi mới là tội nhân, tội đáng chết vạn lần!

- Khốn kiếp!

Từng đạo từng đạo thanh âm kinh thiên động địa ầm ầm nổ vang, đinh tai nhức óc. Đám đầu lĩnh các tộc nổi giận đùng đùng. Sư Bất Dịch bật cười, nói:

- Ngươi nói những lời này, sẽ có ai tin chứ? Ngươi thử đi hỏi tất cả mọi người, nhìn xem một chút sẽ có chủng tộc nào tin tưởng đây? Tiểu tử miệng còn hôi sữa, ăn nói lung tung! Chung Sơn thị hủy diệt Côn Tinh? Chung Sơn hủy diệt Côn Tộc? Cũng chỉ có hạng người vô tri như ngươi mới có thể nói ra lời nói dối ngu ngốc như vậy! Thủy Đại Trưởng lão, hôm nay Kiếm Môn các ngươi sẽ giao Chung Sơn thị ra hay không?

Côn Đại tiên sinh chậm rãi nói:

- Nếu như không giao, máu chảy thành sông! Nếu giao ra, còn có thể đàm phán!

Trên dưới Kiếm Môn nhao nhao tức giận. Vô số đệ tử Kiếm Môn đồng loạt nhìn về phía Thủy Tử An. Thủy Tử An lộ ra thần sắc khó khăn, hai tay mở ra, lúng ta lúng túng nói:

- Các vị sư huynh, không phải là ta không muốn giao ra, mà là Môn chủ không ở đây, ta cũng không thể làm chủ. Còn phải đợi Quyền Môn chủ đứng ra làm chủ mới có thể quyết định có giao Chung Trưởng lão ra hay không!

Phong Vô Kỵ mỉm cười nói:

- Xin các vị sư huynh tạm thời bớt giận! Chỉ cần có người có thể làm chủ là được! Thủy Đại Trưởng lão, người nào là Quyền Môn chủ của các ngươi?

Thủy Tử An nhếch nhếch môi về phía Chung Nhạc ở một bên, bất đắc dĩ nói:

- Chung Sơn thị chính là Quyền Môn chủ của chúng ta! Các ngươi cứ việc hỏi hắn xem hắn có nguyện ý tự giao chính mình ra hay không?

Đầu lĩnh các tộc nhất thời ngẩn ngơ. Chung Nhạc chính là Quyền Môn chủ của Kiếm Môn? Để cho hắn làm chủ tự giao chính mình ra? Đây rõ ràng là chuyện buồn cười nhất thiên hạ a! Sư Bất Dịch ho khan một tiếng, cười híp mắt nói:

- Chung Sơn thị, vì Kiếm Môn các ngươi, vì Nhân Tộc các ngươi, hiện tại ngươi nên chủ động đi ra a!

Chung Nhạc khẽ vuốt vuốt đầu nhỏ của Tiểu Hiên Viên, nghe vậy liền mỉm cười nói:

- Ta không dự định sẽ giao bản thân ta ra a!

Thanh âm Đại Tế ty Quỷ Thần Tộc như quỷ mỵ, âm lãnh nói:

- Nói như vậy, Kiếm Môn là muốn đối địch với chúng ta, đối địch với cả thiên hạ sao?

Sắc mặt Chung Nhạc ôn hòa, nhỏ nhẹ nói:

- Sư huynh cũng đừng nói như vậy a! Nếu ngươi nói như vậy, vạn nhất trái tim nhỏ bé của ta không chịu nổi, ra lệnh một tiếng, Tứ Kỳ Môn Trận của ta vừa phong bế, hơn bốn mươi kiện Thần binh, Ma Thần binh trong Đại Hoang ta một phát oanh vào trong trận, đánh chết hết thảy các vị sư huynh, như vậy phải làm sao thu tràng đây?

Sắc mặt đầu lĩnh các tộc nhất thời kịch biến, khóe mắt nhảy loạn, trong lòng vừa sợ vừa giận. Đây là uy hiếp trắng trợn, uy hiếp trần trụi không chút nào che giấu!

- Nhân Tộc có Thần binh, Ma Thần binh, lẽ nào các tộc chúng ta không có sao?

Sư Bất Dịch lại mở miệng, thản nhiên nói:

- Long Tộc, Bát Bộ Thánh Tộc của Ma Tộc, các Đại Thần Tộc Tây Hoang, Trọng Lê Thần Tộc, Côn Bằng Thần Tộc của Nam Hoang, chủng tộc nào mà không có Thánh khí trấn tộc chứ? Cho dù là Yêu Tộc ta, cũng có được vài kiện Yêu Thần binh. Chung Sơn thị, ngươi cầm Thần binh của Kiếm Môn tới áp chúng ta, lẽ nào không sợ Nhân Tộc bị diệt tộc sao?

Chung Nhạc so với hắn càng thản nhiên hơn:

- Trước tiêu diệt một đám các ngươi đã đủ rồi! Nếu các vị sư huynh đã không sợ chết, ta ngược lại có thể thử một lần, giết chết hết thảy những tồn tại cường đại nhất của các tộc, dùng máu tươi của các ngươi tẩy rửa Kiếm Môn Sơn một chút!

- Ngươi!

Đầu lĩnh các tộc vừa sợ vừa giận.

- Ta hỏi các ngươi có sợ hãi không?

Chung Nhạc lộ ra nụ cười xán lạn.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)