← Ch.0539 | Ch.0541 → |
Đại Chân Lão Mẫu khẽ nhíu mày, dằn xuống thương thế, cẩn thận quan sát cây đèn đồng này. Nàng đã lăn lộn trên Tổ Tinh nhiều năm như vậy, tự nhiên biết rõ đạo lý giang hồ hiểm ác. Không có khả năng đột nhiên một tên tự xưng là Thần Đèn nói chuyện, nàng liền tin tưởng được. Nếu là như vậy, nàng cũng không có khả năng sống tới bây giờ.
- Ba nguyện vọng? Lẽ nào cây đèn này là Ma Thần Ngẫu?
Trong lòng Đại Chân Lão Mẫu khẽ biến, lẩm bẩm. Trước đây nàng cũng không biết có loại bảo vật Ma Thần Ngẫu này. Bất quá, lúc trước Chung Nhạc ở trong hoang mạc đã mượn lực lượng của Ma Thần Ngẫu, huyết tế hết thảy Thánh Tộc trưởng của Bát Bộ Thánh Tộc, từ đó uy danh của Ma Thần Ngẫu đã lan truyền rộng rãi. Càng nhiều bí mật liên quan tới Ma Thần Ngẫu đã bị khám phá ra, cũng truyền tới trong tay nàng. Lúc này nghe cây đèn này nói có thể thỏa mãn nàng ba nguyện vọng, vì vậy ý nghĩ đầu tiên của Đại Chân Lão Mẫu chính là Ma Thần Ngẫu.
Ma Thần Ngẫu mặc dù cực kỳ trân quý, có thể mang tới cho người ta vận may, Ma Thần lưu lại Ma Thần Ngẫu khi còn sống đều là tồn tại cực kỳ bất phàm. Nhưng Ma Thần Ngẫu dù sao cũng rất hung hiểm, chỉ cần hơi chút không cẩn thận, nói ra chính là nguyện vọng thứ ba, sau khi nguyện vọng hoàn thành, Ma Thần cũng sẽ căn cứ theo khế ước, ăn tươi linh hồn của ngươi. Một tôn Ma Thần Hầu cấp hoặc là Hoàng cấp nghĩ muốn ăn tươi linh hồn của ngươi, cho dù là tồn tại như Đại Chân Lão Mẫu bậc này cũng không thể chống đỡ được.
- Ma Thần Ngẫu? Cái thứ rác rưởi đó cũng xứng so sánh với ta sao?
Trong cây đèn đồng, thiếu niên Chung Sơn thị bị ép xuống còn kích thước chỉ cỡ hạt đậu, đang đứng trên Thần Dực Đao, tinh thần lực chấn động hóa thành thanh âm, nói:
- Ta chính là Thần Đèn Viễn Cổ, tồn tại bất tử bất diệt, là Đăng Linh do Đế Hoàng lưu lại, không gì không làm được! Chung Sơn thị đã gặp được ta, hoàn thành xong hai nguyện vọng, đạt được thành tựu phi phàm, có thể thấy được đại năng lực của ta!
Bản thân Chung Nhạc cũng không ngờ tới chính mình sẽ rơi vào trong tay tôn Mẫu Thần Đại Chân Lão Mẫu này. Mục đích ban đầu của hắn là chờ sau khi trận chiến giữa Nguyệt Thần và Hiếu Mang Lão tổ kết thúc, lại từ trong cây đèn đồng đi ra. Mà hiện tại rơi vào trong tay Đại Chân Lão Mẫu, hắn liền sinh tử khó liệu rồi. Nếu Đại Chân Lão Mẫu phát hiện ra hắn, nhất định sẽ mừng tới mức cười không khép miệng lại được, mà hắn thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Đăng Linh do Đế Hoàng lưu lại?
Đại Chân Lão Mẫu cực kỳ tâm động, ho khan một tiếng, vẫn có chút hồ nghi, thử dò xét hỏi:
- Đèn Thần, Chung Sơn thị đã ước nguyện vọng gì?
Thần Đèn trong cây đèn đồng kia nói:
- Nguyện vọng đầu tiên của hắn, là để cho hắn leo lên Chí Tôn Bảng Tiểu Hư Không, trở thành đệ nhất. Ta đã thỏa mãn hắn! Nguyện vọng thứ hai của hắn là phá hủy Côn Tinh, ta cũng đã thỏa mãn hắn!
- Côn Tinh của ta chính là do ngươi hủy diệt?
Đại Chân Lão Mẫu nhất thời rợn cả tóc gáy, trong lòng ngược lại đã tin năm sáu phần. Chung Nhạc khoác lác là hắn đã phá hủy Côn Tinh, chỉ là sự tình bậc này thật sự kinh thế hãi tục, cho dù là Côn Tộc đối với chuyện này cũng vô cùng hoài nghi, không quá nguyện ý tin tưởng một tên Luyện Khí Sĩ nho nhỏ lại có được bản lãnh lớn như vậy. Hiện tại cây đèn đồng này lại còn nói Côn Tinh bị hủy, chỉ là nguyện vọng thứ hai của Chung Nhạc. Kẻ chân chính hủy diệt Côn Tinh, chính là vị Thần Đèn trong cây đèn đồng này. Lời này thật ra là đáng tin hơn một chút.
Thần Ma thời đại Viễn Cổ đã lưu lại rất nhiều bí mật. Không nói những cái khác, chỉ riêng Tổ Tinh cái địa phương chim không thèm ỉa này, lại đã mai táng không biết bao nhiêu tôn Thiên Hoàng, Địa Hoàng. Những Tinh cầu khác có lẽ không có nội tình đáng sợ như vậy, nhưng cái địa phương tà môn Tổ Tinh này tuyệt đối là có.
Đại Chân Lão Mẫu xoay chuyển con ngươi, hỏi:
- Xin hỏi Thần Đèn, Chung Sơn thị có ước nguyện vọng thứ ba hay không?
Nàng đối với cây đèn đồng này vẫn còn có chút hoài nghi, sẽ không dễ dàng tin tưởng như vậy.
- Nguyện vọng thứ ba của hắn, là muốn ta thức tỉnh Tiên Thiên Nguyệt Thần, để Tiên Thiên Nguyệt Thần bảo hộ hắn bình an không có việc gì! Ha ha ha ha...
Trong Đèn Thần vang ra một tràng cười thích thú. Toàn thân Đại Chân Lão Mẫu run rẩy, thất thanh nói:
- Tôn Tiên Thiên Thần kia lại là do ngươi thức tỉnh? Ngươi có thể thức tỉnh một tôn Tiên Thiên Thần... Không đúng! Không đúng! Chung Sơn thị đã ước nguyện vọng thứ ba, vì sao hắn ngược lại đã chết?
Thần Đèn cười khanh khách, nói:
- Nguyện vọng thứ ba của hắn là thức tỉnh Tiên Thiên Nguyệt Thần, mà để cho Tiên Thiên Nguyệt Thần bảo hộ hắn bình an chính là nguyện vọng thứ tư. Hắn đã dùng hết ba nguyện vọng, nguyện vọng thứ tư liền không nằm trong hiệp nghị rồi!
Thanh âm Thần Đèn trong ngọn đèn này lộ ra tà ác, cực kỳ tà ác, sự tà ác quỷ mị khiến cho người ta không rét mà run. Đối với sự tử vong của Chung Nhạc, hắn tựa hồ như đang cười trên nỗi đau của người khác, giống như là Thần Đèn rất thích ý nhìn thấy chuyện như vậy. Nhưng Đại Chân Lão Mẫu lại tin tưởng hắn!
Ma Thần Ngẫu cũng có thể thỏa mãn ba nguyện vọng, nhưng sau khi dùng hết ba nguyện vọng, Ma Thần Ngẫu sẽ biến thành phàm vật. Mà cây Đèn Thần này lại có thể thường xuyên sử dụng. Hiển nhiên, tồn tại luyện chế cây Đèn Thần này không phải tầm thường, xa xa không phải chủ nhân Ma Thần Ngẫu có thể so sánh.
Loại bảo vật giống Ma Thần Ngẫu, Đèn Thần này, trong truyền thuyết thường thường đều là vô cùng tà ác. Ước nguyện vọng, sẽ liền được thực hiện, thường thường đều là sự mê hoặc mà những tồn tại tà ác nào đó lưu lại cho chúng sinh, dùng không làm mà hưởng để dụ dỗ chúng sinh mắc câu. Nếu như ước nguyện, chính là đã cắn vào mồi nhử mà Thần Ma tà ác lưu lại, cuối cùng sẽ khiến cho chính mình rơi vào chỗ vạn kiếp bất phục, kết cục thường thường đều là cực kỳ thê thảm.
Đại Chân Lão Mẫu trên dưới quan sát Đèn Thần, trong mắt lóe ra quang mang trí tuệ, trong lòng thầm nghĩ:
- Chung Sơn thị thật sự ngu ngốc a! Hắn lại không nghĩ tới đó là hai nguyện vọng. Chết thật tốt! Chết thật tốt! Hắn vẫn chỉ là một tên Luyện Khí Sĩ, không phải là Thần, suy nghĩ không chu toàn cũng có thể hiểu được! Nhưng cuối cùng vẫn là ngu xuẩn, khiến cho chính mình ngu chết theo luôn. Nếu ta đoán không sai, tên Thần Đèn này nhất định là một tôn Tà Thần, dùng đùa chơi chết kẻ ước nguyện làm mục đích! Nhưng nếu kẻ ước nguyện đủ minh mẫn, ước nguyện vọng tốt, thấy đủ liền dừng lại, như vậy sẽ có thể đạt được chỗ tốt cực lớn!
Nàng quyết định chủ ý, chỉ ước duy nhất một nguyện vọng, sau khi nguyện vọng thực hiện xong, lập tức ném Đèn Thần đi, có thể ném bao xa liền ném bao xa, kiên quyết không ước nguyện vọng thứ hai.
Trong Đèn Thần lại vang lên thanh âm, tràn ngập mê hoặc:
- Hiện tại, nguyện vọng của ngươi là gì?
Trong lòng Đại Chân Lão Mẫu như điện quang hỏa thạch tính toán, suy tính một phen, đột nhiên cười khanh khách, nói:
- Nguyện vọng của ta rất đơn giản, đó chính là giết sạch hết thảy Thần Minh trên Tổ Tinh!
- Ngươi xác định?
Thần Đèn cười tà ác hỏi lại. Đại Chân Lão Mẫu đang muốn xác định, đột nhiên rợn cả tóc gáy:
- Bản thân ta cũng là một tôn Thần Minh! Nếu ta ước nguyện vọng này, chẳng phải là ngay cả ta cũng bị giết chết rồi sao?
Toàn thân nàng toát ra mồ hôi lạnh cuồn cuộn, vội vàng đổi giọng, nói:
- Chờ một chút! Nguyện vọng của ta là, giết sạch toàn bộ Thần Minh trên Tổ Tinh ngoại trừ Côn Thần và Mẫu Thần ra!
Trong Đèn Thần chợt phát ra một thanh âm vang vọng, sau đó Thần Đèn cười sằng sặc, nói:
- Nguyện vọng của ngươi có thể thực hiện, bây giờ nói ra nguyện vọng thứ hai của ngươi!
Đại Chân Lão Mẫu vừa mừng vừa sợ, the thé hỏi:
*****
- Toàn bộ Thần Minh trên Tổ Tinh đều đã chết rồi?
Thần Đèn trong cây đèn kia cười tà ác nói:
- Tự nhiên vẫn chưa! Bất quá, tất cả bọn họ đều sẽ chết, hoặc là chết già, hoặc là gặp nạn mà chết, sẽ không vĩnh sinh! Ngươi ước nguyện vọng này không có nói rõ thời gian hoàn thành, cũng không nói rõ bọn họ lúc nào sẽ chết, cho nên ta liền lười biếng một chút! Nói cho ta biết, nguyện vọng thứ hai của ngươi là gì?
Đại Chân Lão Mẫu nhất thời ngẩn ngơ, cả giận nói:
- Như vậy cũng được sao?
Thần Đèn không chút tình cảm nói:
- Ngươi quá ngu ngốc, không thể trách ta! Tồn tại ngu xuẩn, nghĩ kỹ nguyện vọng thứ hai của ngươi đi!
Trong lòng Đại Chân Lão Mẫu cực kỳ không cam lòng, một nguyện vọng không ngờ cứ như vậy bị lãng phí mất rồi. Nàng vừa rồi còn giễu cợt Chung Nhạc khiến cho chính mình cho ngu chết, mà hiện tại nàng lại hận không thể tự tát miệng chính mình hai cái.
- Tên Thần Đèn này tuyệt đối là một tôn Tà Thần, giỏi nhất việc chui vào những thiếu sót trong nguyện vọng. Chỉ cần hơi chút lơ là liền sẽ bị hắn chui lỗ hổng. Loại tác phong này quả thật là tác phong của Tà Thần!
Trong mắt Đại Chân Lão Mẫu một lần nữa lóe lên quang mang trí tuệ, âm thầm tính toán. Nàng hồn nhiên đã quên mất vừa rồi nàng dự định là chỉ ước duy nhất một nguyện vọng, sau đó liền ném Đèn Thần đi thật xa, tuyệt sẽ không ước nguyện vọng thứ hai. Mà hiện tại, nàng lại đang toàn tâm toàn ý suy tư nguyện vọng thứ hai của chính mình. Dựa theo lời nói của chính nàng, nàng đã cắn trúng mồi nhử của Thần Đèn.
- Thần Đèn, nguyện vọng thứ hai của ta là...
Đại Chân Lão Mẫu suy tư hoàn tất, nhấn mạnh từng chữ:
- Ta muốn hồi phục! Hãy trị liệu hết thảy thương thế của ta, để cho ta khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, phải hồi phục ngay lập tức!
- Ngươi xác nhận nguyện vọng thứ hai của ngươi là khôi phục tới trạng thái đỉnh phong?
Thần Đèn hỏi lại. Trong lòng Đại Chân Lão Mẫu đột nhiên sinh ra cảnh giác, vội vàng nói:
- Chờ một chút! Nguyện vọng thứ hai của ta là khôi phục tới trạng thái đỉnh phong của cảnh giới trước mắt!
Trong đèn liền vang lên tiếng cười tà ác:
- Ha ha ha ha... Ta vốn dự định giúp ngươi khôi phục lại trạng thái đỉnh phong của Uẩn Linh Cảnh đây, không ngờ ngươi đã nghĩ tới điểm này! Đáng tiếc! Đáng tiếc...
Đại Chân Lão Mẫu rợn cả tóc gáy, trong lòng cảm thấy một trận may mắn:
- May mà ta suy nghĩ chu toàn, không lưu lại bất luận lỗ hổng gì cho hắn chui!
Trong cây đèn đồng, Chung Nhạc lại có chút sầu muộn:
- Nguyện vọng thứ nhất còn có thể hồ lộng qua, nguyện vọng thứ hai liền không dễ gạt gẫm rồi... Tân Hỏa, chuyện này toàn bộ phải nhờ vào ngươi rồi!
Tân Hỏa nhấp nháy mắt:
- Ý của ngươi là...
Trong cây đèn đồng đột nhiên từ từ dâng lên một đóa hỏa diễm, đầu to thân nhỏ, thuần một màu xanh, có tay có đuôi, có mắt có miệng, giống như một đứa bé con đầu đội một cái khăn xếp. Đại Chân Lão Mẫu ngưng mắt nhìn lại, trong lòng nghi hoặc:
- Đây là chân thân của Thần Đèn sao?
Từ trong mắt đóa hỏa diễm đầu to thân nhỏ kia bắn ra một mảnh quang mạc. Đại Chân Lão Mẫu vội vàng nhìn lại, chỉ thấy trong quang mạc thể hiện ra từng tòa từng tòa Tế đàn. Đám Tế đàn này do vô số văn lộ Đồ đằng đan xen mà thành, hình thành nên một loại Pháp trận kỳ quỷ. Tòa Pháp trận này cực kỳ thâm ảo, cho dù là nàng cũng không thể nhìn ra toàn bộ ảo diệu của Pháp trận.
Đột nhiên, thanh âm Thần Đèn trong cây đèn đồng lại vang lên:
- Ngươi bày bố Pháp trận này, đứng trên Tế đàn trung ương, sau khi tế tự Thiên Địa Thổ Phụ, sẽ có thể trị tốt thương thế của ngươi, khiến cho ngươi lập tức khôi phục tới trạng thái đỉnh phong!
Đại Chân Lão Mẫu nghe được thanh âm trong cây đèn, nhất thời hiểu rõ:
- Đóa hỏa diễm này không phải là chân thân của Thần Đèn!
Nàng có chút nghi hoặc nói:
- Thần Đèn, không phải ngươi giúp ta hồi phục sao?
Thần Đèn trong cây đèn đồng lười biếng nói:
- Trong nguyện vọng của ngươi cũng không đề cập khiến cho bản thân ta tiêu hao pháp lực giúp ngươi hồi phục, vì sao ta lại phải tự mình động thủ? Đại trận Tế đàn này gọi là Thiên Địa Thổ Phụ Tế Tự Pháp, có thể mượn linh lực thiên địa giúp ngươi hồi phục!
Đại Chân Lão Mẫu không khỏi tán thán:
- Thật không hỗ là Tà Thần, tồn tại vô cùng tà ác! Ngay cả nguyện vọng như vậy cũng có thể bị hắn chui được sơ hở! Bất quá, nếu hắn sử dụng pháp lực giúp ta hồi phục, ta ngược lại sẽ hoài nghi mục đích thật sự của hắn, có phải muốn hại ta hay không? Hiện tại hắn để cho bản thân ta động thủ, bản thân ta có thể phân biệt ra được cái gọi là Thiên Địa Thổ Phụ Tế Tự Pháp này của hắn là thật hay giả! Nếu như là thật, ta sẽ có thể học được ảo diệu của Tế Tự Pháp này, có thêm một loại bảo mệnh chi đạo!
Nàng chăm chú quan sát đạo quang mạc bắn ra từ trong mắt của ngọn lửa Đèn Thần, tinh tế thể ngộ các loại ảo diệu trong đám văn lộ Đồ đằng kia. Bất quá, những văn lộ Đồ đằng này vô cùng thâm ảo, vô cùng phức tạp, cho dù là nàng cũng chỉ có thể nhìn ra hai ba phần ảo diệu. Nhưng hai ba phần ảo diệu này quả thật là tuyệt không thể tả, mượn linh khí thiên địa phụ tá bản thân tu luyện, hẳn là một môn Tế Tự Pháp cực kỳ huyền ảo.
Trong lòng Đại Chân Lão Mẫu không còn chút hoài nghi nào nữa, miễn cưỡng đề thăng pháp lực, tinh thần lực tuôn ra, phân giải một ngọn núi lớn cách đó không xa. Từng khối từng khối đá núi thật lớn bay lên. Pháp lực và tinh thần lực của nàng lạc ấn lên từng khối từng khối trên cự thạch, hóa thành lạc ấn các loại văn lộ Đồ đằng. Rất nhanh, từng tòa từng tòa Tế đàn đã triệt để hình thành, nối liền thành một thể.
Đại Chân Lão Mẫu đang muốn leo lên Tế đàn trung ương, trong lòng đột nhiên cảnh giác, pháp lực tuôn ra, hóa thành một cái cự thủ, vươn ra ngoài ngàn dặm, chụp lấy một con chuột lớn hai chân cường tráng, trên bụng mọc ra túi thịt, đặt lên Tế đàn trung ương, sau đó thôi động các tòa Tế đàn.
- Tôn Mẫu Thần này quả thật vô cùng cẩn thận, không phải dễ đối phó như vậy!
Trong cây đèn đồng, sắc mặt Chung Nhạc có chút ngưng trọng.
← Ch. 0539 | Ch. 0541 → |