← Ch.0573 | Ch.0575 → |
Trên năm tòa Tế đàn của Trọng Lê Thần Tộc kia, ngoại trừ Bát Long Trấn Thiên Phủ ra, còn có nhục thân của hai tôn Thần Nhân Võ Đạo và hai tôn Thần Linh Chúc Dung thị. Lúc này, nhận được sự quỳ lạy tế tự của đám Luyện Khí Sĩ Trọng Lê Thần Tộc, bốn tôn Thần Nhân Võ Đạo và Thần Linh Chúc Dung thị kia bắt đầu sống lại, mà uy năng của Bát Long Trấn Thiên Phủ cũng đang dần dần tăng trưởng.
Sắc mặt Chung Nhạc nhất thời ngưng trọng. Hắn đã bắt giữ sáu tôn Thần Linh, còn có một tôn Quỷ Thần Chi Linh bị hắn trấn áp trong Thức hải. Ngoại trừ cái này ra, còn có ba kiện Thần binh trên ba tòa Tế đàn cũng bị hắn thu hồi, trấn áp trong cây đèn đồng.
Còn có Thần Linh Lôi Điểu trên tòa Tế đàn đang được Chân Linh Tiên Thiên Kim Ô của hắn bảo vệ kia nữa. Mỗi một lần tôn Thần Linh Lôi Điểu kia vừa phục sinh, liền bị Kim Ô đánh chết một lần, khiến cho trong Thần Chiến Chi Địa có tới mười một tòa Tế đàn trống rỗng.
Nhưng mười một tòa Tế đàn trống rỗng so với tổng số mấy trăm ngàn tòa Tế đàn ở nơi này, bất quá chỉ là một hạt cát trong sa mạc mà thôi. Vẫn còn có mấy ngàn tòa Tế đàn đang tản mát ra Thần quang cùng Thần uy khủng bố, trên Tế đàn hoặc là Thần Linh hoặc là Thần thi, hoặc là Thần binh đang nhao nhao phục sinh. Ngoài ra vẫn còn có mấy trăm ngàn tòa Tế đàn vẫn chưa được tế tự kích hoạt nữa.
Mà lúc này, thân thể hắn cũng đã bị thương tổn không nhẹ, toàn thân Sư Bất Dịch cũng bị thương tổn chồng chất, muốn sống sót rời khỏi phiến Thần Chiến Chi Địa này đã là hy vọng xa vời. Hắn có thể có được chiến tích như hiện tại, cũng đã tương đối bất phàm rồi.
Nếu không phải lúc trước từng lịch lãm trong Lôi kiếp, đạt được bốn mươi chín đóa Đạo hoa, hắn nhiều nhất chỉ có thể chiến đấu sinh tử với một tôn Thần Linh mà thôi. Mà hiện tại, đối mặt với sự vây công của bốn tôn Thần Linh, không ngờ hắn lại có thể thắng hiểm như vậy. Với cảnh giới Chân Linh Cảnh viên mãn hiện tại của hắn, phần thành tựu này có thể nói là đã chấn động cổ kim năm vạn năm rồi.
Bất quá, đây chỉ là một lần thăm dò, thăm dò thực lực của hắn, thăm dò sâu cạn của hắn.
Ở đây có nhiều Thần Linh như vậy, tự nhiên không có khả năng đồng thời công kích hắn được. Bắt đầu chân chính giao chiến, xung quanh Chung Nhạc chỉ có mười điểm công kích là tám hướng cộng thêm hai phương trên dưới mà thôi, bởi vậy cùng một lúc nhiều nhất chỉ có thể có mười tôn Thần Linh đồng thời công kích hắn.
Mà nếu là bày bố trận thế, dưới tình huống nhiều nhất sẽ có một trăm lẻ tám tôn Thần Linh đồng thời công kích hắn. Vượt qua một trăm lẻ tám tôn, trận thế sẽ trở nên vận chuyển trì trệ. Nếu như là đại trận Không Gian hệ, vậy sẽ có thể càng nhiều hơn, mượn không gian vặn vẹo trọng điệp, dung nạp càng nhiều Thần Linh hơn, uy lực cũng càng đáng sợ hơn.
Chỉ là Thần Linh không phải là Thần Minh, đã không có nhục thân, thực lực không bằng được lúc còn sống, không thể tiến hành vặn vẹo không gian. Đương nhiên, đám Thần Linh này khẳng định cũng không có kinh nghiệm cộng đồng kết trận kháng địch, cho nên tình huống nguy hiểm nhất chính là mười tôn Thần Linh đồng thời tiến công, hơn nữa còn là cuồn cuộn không ngừng tiến công. Cho dù Chung Nhạc chém chết một tôn Thần Linh, sẽ lập tức có một tôn Thần Linh khác bổ sung chỗ trống.
Mà Thần Linh bị hắn chém chết sẽ lại phục sinh trên Tế đàn, một lần nữa gia nhập chiến trường, do đó sẽ hình thành một loại cục diện xa luân chiến, không ngừng cuốn lấy hắn, mãi cho tới khi giết chết hắn mới thôi.
Hiện tại, năm tòa Tế đàn của Trọng Lê Thần Tộc đã tới, hơn nữa còn mang theo Bát Long Trấn Thiên Phủ cùng tới, không thể nghi ngờ chính là muốn đoạn tuyệt hết thảy sinh lộ của hắn.
Bát Long Trấn Thiên Phủ mặc dù đã bị Ích Tà Thần Hoàng đánh thành tàn tạ rách nát, nhưng dù sao vẫn là Thần binh cấp Thần Hầu. Kiện bảo vật này không thể nghi ngờ chính là trọng khí cường hãn nhất ở đây. Nếu như được thôi động, bộc phát ra toàn bộ uy năng, sợ rằng chỉ một kích sẽ khiến cho Chung Nhạc lập tức hình thần câu diệt.
Quan trọng là, Trọng Lê Thần Tộc rốt cuộc có thể phát huy ra bao nhiêu uy năng của Bát Long Trấn Thiên Phủ?
- Phong Đại Tế ty Phong Vô Kỵ?
Chung Nhạc hít mạnh một hơi. Lúc trước, Phong Vô Kỵ đã nếm mùi thất bại từ chỗ của hắn. Bản thân kẻ này rành nhất chính là mượn lực, mượn ngoại lực diệt trừ ngoại địch, đục nước béo cò, để cho chính mình trở thành kẻ thắng lớn. Chung Nhạc ước chiến với các Thần Linh của Tây Hoang ở Thần Chiến Chi Địa, khẳng định là không thể gạt được tai mắt của hắn. Hắn cổ động Trọng Lê Thần Tộc tới đây góp vui, chỉ sợ cũng là lòng dạ khó lường.
- Phong Vô Kỵ giỏi về mượn lực, mà chính mình lại không muốn xuất đầu, khí phách cuối cùng vẫn là nhỏ một chút. Lần này Bát Long Trấn Thiên Phủ cũng xuất hiện, quả thật đã có thể uy hiếp được ta. Bất quá, ta cũng không phải là không có sức đánh một trận!
Sắc mặt Chung Nhạc lạnh lùng nghiêm nghị, vươn tay lấy ra Thái Dương Thần Đao. Thanh Thần đao này đón gió lớn lên, phát ra đao quang vạn trượng, khảm nạm khối Thái Dương Diệu Kim kích thước to lớn như núi kia vào trong chuôi đao.
Sau đó, Thái Dương Thần Đao nhanh chóng thu nhỏ lại, khối Thái Dương Diệu Kim kia cũng theo đó thu nhỏ lại. Hiện tại thanh Thần đao này trở nên vô cùng nặng nề, Chung Nhạc cầm trong tay cũng cảm giác có chút cật lực.
- Hiện tại hẳn là phải xuất toàn lực mới có thể ứng đối a!
Chung Nhạc thấp giọng lẩm bẩm. Hắn cũng không phải là luyện hóa Thái Dương Diệu Kim vào trong Thần đao. Luyện hóa Thái Dương Diệu Kim vào trong Thần đao hiển nhiên là có thể đề thăng uy năng của Thái Dương Thần Đao, nhưng đồng dạng cũng sẽ làm giảm đi chất liệu của Thần đao, lợi bất cập hại. Hắn chỉ là mượn dùng năng lượng của Thái Dương Diệu Kim, tạm thời đề thăng uy lực của Thần đao mà thôi.
Chung Nhạc lại lấy ra một viên minh châu. Viên minh châu trong sáng như nguyệt, khảm nạm lên chỗ chuôi đao của Nguyên Từ Thần Đao. Thần đao khảm nạm minh châu là chuyện rất bình thường, mà viên minh châu này lại không giống bình thường, chính là viên minh châu do Tiên Thiên Nguyệt Thần luyện hóa Nguyệt Hạch tạo thành.
Nguyên Từ Thần Đao là do Nguyên Từ Thần Quang của Thái Dương cấu thành. Bản thân Nguyên Từ Thần Quang không có bất kỳ nhiệt lượng gì, là một loại từ quang từ lực, cộng thêm minh châu Nguyệt Hạch, sẽ có thể đề thăng uy năng thật lớn.
Hắn cắm hai thanh Thần đao ra sau lưng, trong mi tâm, Toại Thụ bao lấy Quỷ Thần Chi Linh, đưa vào cây đèn đồng bên trong Bí cảnh Nguyên Thần tiến hành trấn áp. Mà Chân Linh Tiên Thiên Kim Ô của hắn thì bắt lấy Thần Linh Lôi Điểu bay tới, đồng dạng cũng biến mất vào trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn, nhét tôn Thần Linh Lôi Điểu kia vào trong cây đèn đồng, tiến hành trấn áp.
Toại Thụ ầm một tiếng rơi xuống đất, sợi rễ trở nên vô cùng thô to, thân cây không ngừng dâng lên, càng lúc càng cao. Trong khoảnh khắc, đám rễ của cây Toại Thụ này đã thô to giống như từng dãy từng dãy sơn mạch. Từng sợi từng sợi rễ cây giống như sơn mạch cắm rễ vào trong Thần Chiến Chi Địa.
Cây Toại Thụ này cực kỳ nguy nga, cao vút đâm thẳng vào trong mây. Tán cây biến mất trên thiên không, cành lá nằm ở địa phương cực hàn, tiến vào lôi tầng trên thiên không, đỉnh tán cây vừa vặn chạm tới sát biên giới Lôi tầng Thuần dương.
Nơi này đã cao tới khoảng chừng hai mươi vạn trượng. Chung Nhạc còn có thể thôi phát cây Toại Thụ này càng cao hơn, thậm chí là xuyên thấu Lôi tầng Thuần dương. Chỉ là tiến vào Lôi tầng Thuần dương cũng sẽ ảnh hưởng tới sự an nguy của bản thân hắn.
Bốn phía tràn ngập một mảnh áp lực. Các Thần Linh trên từng tòa từng tòa Tế đàn không chút cử động, lẳng lặng chờ đợi hắn bố trí. Toàn bộ Thần Chiến Chi Địa mênh mông bát ngát chỉ có thể nghe được thanh âm tế tự du dương trầm bổng mà thôi.
Thậm chí gió cũng ngừng thổi, mây cũng ngừng trôi...
Chung Nhạc đứng dưới tàng cây Toại Thụ, thân hình chậm rãi bay lên, hạ xuống trên tán cây, thấp giọng nói:
- Đại Sư Tử, lên đây!
Sư Bất Dịch phóng người leo lên Toại Thụ. Lúc này, sắc mặt con Đại Sư Tử này cũng cực kỳ ngưng trọng, nhìn ra sự hiểm ác đáng sợ của trận chiến này. Nếu Chung Nhạc chiến bại, ngay cả hắn cũng là một con đường chết. Chỉ có liều mạng đánh một trận, mới có thể có chút phần thắng. Chỉ là, từ việc Chung Nhạc tế khởi Toại Thụ, leo lên gốc Thần thụ này mà xem, hiển nhiên là Chung Nhạc muốn đánh một trận tử chiến. Hắn muốn dựa vào Toại Thụ, chống lại công kích của toàn bộ Thần Linh, Thần thi và Thần binh trong Thần Chiến Chi Địa này.
- Cây Toại Thụ này thật sự có thể chống đỡ được sao?
Trong lòng Sư Bất Dịch lo lắng bất an.
Sâu bên trong Thần Chiến Chi Địa, Thần quang không ngừng lượn lờ, khuôn mặt và thân hình từng tôn từng tôn Thần Linh bao phủ bên trong Thần quang. Đột nhiên, một đạo thanh âm trầm thấp vang lên, quát hỏi:
*****
- Chung Sơn thị, đã chuẩn bị sẵn sàng lên đường chưa?
Thân thể Chung Nhạc đứng thẳng, sắc mặt nghiêm nghị, trong Thức hải tiến hành quan tưởng Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng, có một loại khí độ cao vút vô biên, phảng phất như là một vị Chư Thiên Chi Chủ, Vạn Thế Chi Hoàng vậy.
- Xin mời!
Hắn lạnh nhạt nói, thanh âm bình bình đạm đạm, lại truyền khắp Thần Chiến Chi Địa.
Thần quang lập tức như nước thủy triều tuôn trào về phía này. Từ xa nhìn lại, Thần quang đủ mọi màu sắc giống như sóng lớn ngập trời, rợp trời ngập đất, bẻ gãy nghiền nát, hung hăng cuốn thẳng về phía Toại Thụ.
Oanh!
Thần quang vừa mới cuốn tới, Toại Thụ ngàn vạn cành lá chập chờn, lá cây ào ào tung bay, thân cây lù lù bất động, cắm rễ vào trong đại địa.
Trong Thần quang là từng tôn từng tôn Thần Linh đủ loại diện mạo, hình dáng thiên kỳ bách quái. Từng kiện từng kiện Thần binh chấn động, không gian lắc lư, Thần uy trảm thiên liệt địa, đồng thời công kích lên Toại Thụ, lao thẳng về phía Chung Nhạc.
Sắc mặt Sư Bất Dịch tái nhợt, tám bàn tay cầm thật chặt Bát Cực Hung Binh, bộ dáng thất thần nhìn một màn này. Trong lòng hắn đã nảy sinh khiếp ý. Trong chớp nhoáng này, hắn liếc mắt nhìn về phía Chung Nhạc, chỉ thấy sắc mặt Chung Nhạc vẫn bình tĩnh như mặt nước giếng cổ, không chút gợn sóng, không khỏi thoáng ngẩn ra, trong lòng thầm khen:
- Tên khốn kiếp này có thể thắng được ta, cũng không phải là do may mắn a! Phần tâm cảnh này, ta thật sự xa xa cũng không bằng!
Trong lòng Chung Nhạc một mảnh yên tĩnh, tĩnh lặng trước giờ chưa từng có. Trong Thức hải, Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ cũng hoàn chỉnh trước giờ chưa từng có. Từ sau khi Tân Hỏa truyền thụ cho hắn môn công pháp này, hắn tu luyện cho tới bây giờ vẫn như cũ chưa thể tìm hiểu thấu triệt toàn bộ. Hiện tại, tâm cảnh của hắn tiến vào một loại cảnh giới kỳ lạ khó hiểu, vậy mà lại thể hiện ra hoàn chỉnh môn Quan Tưởng Pháp này.
Đột nhiên, hắn chợt cảm giác được trong cõi u minh loáng thoáng có thanh âm tế tự, thanh âm cầu chúc truyền tới. Phảng phất như là lời kêu gọi của tiên dân Viễn Cổ, vừa như ca, vừa như chúc, vừa như cầu, vừa như nguyện... Những thanh âm này xuyên qua tuế nguyệt xa xôi, xuyên qua thời gian hơn bảy mươi vạn năm, truyền vào trong tai hắn, truyền vào trong não hải của hắn.
- Tân Hỏa, đây là thanh âm gì?
Chung Nhạc lẩm bẩm, như mê như say.
- Ngươi nghe được sao?
Tân Hỏa vô cùng kinh ngạc:
- Ngươi vậy mà nghe được lời nguyện cầu của tiên dân Hỏa Kỷ? Đây là lời nguyện cầu của các tiên dân Thời đại Hỏa Kỷ tế tự các đời Toại Hoàng, gọi là Toại Hoàng Tụng. Chỉ khi nào lĩnh ngộ được tinh túy của Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ, mới có thể nghe được lời kêu gọi Viễn Cổ này!
Lúc này, từng tôn từng tôn Thần Linh phóng tới trước người Chung Nhạc. Bọn họ chia ra trước mặt, sau lưng, trái phải, trên dưới... đồng thời giết về phía hắn. Tiếng hô giết vang lên rung trời, Thần uy cuồn cuộn ngập trời.
Trên mặt Chung Nhạc lộ ra nụ cười nhàn nhạt, thấp giọng nói:
- Phải! Ta nghe được lời nguyện cầu của bọn họ...
Bên tai hắn, trong đầu của hắn xuất hiện một cỗ hồng lưu do vô số thanh âm của tiên dân hội tụ tạo thành, phảng phất như lời ca hát nguyện cầu xuyên qua thời gian hơn bảy mươi vạn năm truyền tới:
- Tại Thời đại Hỏa Kỷ, Thần Túc bước ra!
- Tại Thời đại Hỏa Kỷ, Hỏa đạo khởi đầu!
- Tại Thời đại Hỏa Kỷ, Vạn Tộc lan tràn!
- Tại Thời đại Hỏa Kỷ, Toại Thụ che trời!
- Tại Thời đại Hỏa Kỷ, Toại Hoàng tọa thiên!
Trong thanh âm ca xướng, toàn thân Chung Nhạc biến thành Thái Cực Đồ, dùng thân thể hắn làm Long văn, cắt ra Âm Dương Thần Ma. Thân thể hắn khẽ di chuyển, Thái Cực Đồ theo đó di chuyển, giống như quang mạc huyễn lệ xoay chuyển xung quanh thân thể hắn.
Tôn Thần Viên Chi Linh của Kim Thủy Bạo Viên Thần Tộc kia là kẻ đầu tiên phóng tới. Con Thần Viên này bị Chung Nhạc thu mất kim bổng, lại hai lần bị Chung Nhạc đánh chết, lần này nó ôm hận đánh tới, nhảy nhót tung bay trên cành lá của Toại Thụ, leo trèo như bay, tốc độ chính là nhanh nhất. Chỉ trong nháy mắt, nó đã phóng tới trên đỉnh đầu Chung Nhạc, hai chân chụp lấy hai vai Chung Nhạc, hai tay biến thành lợi trảo, trảo về phía đầu lâu Chung Nhạc.
Chung Nhạc trở tay rút đao. Đao quang lóe lên, cái đầu rơi xuống. Thân thể không đầu của con Thần Viên kia lập tức xoay người bỏ chạy. Đột nhiên, thân thể nó chợt bốc lên một cỗ Thái Dương Thần Hỏa hừng hực, thiêu đốt tới mức kêu gào không thôi.
Mà lúc này, một tôn Thần Linh chợt từ bên dưới nhào lên, thần thông ầm ầm bạo phát, hóa thành một ngọn núi lửa khổng lồ. Địa hỏa bị luyện thành Thần hỏa, Thần hỏa là do văn lộ Đồ đằng Thần cấp cấu thành, lan tỏa ra uy năng cực kỳ khủng bố, kéo Chung Nhạc vào trong núi lửa luyện hóa.
Thái Cực Đồ xoay chuyển, ngọn núi lửa bị Thái Cực Đồ mạnh mẽ cắt ra. Toàn thân Chung Nhạc hiện ra tám cánh tay, hai tay cầm Thái Dương Thần Đao, hai tay cầm Nguyên Từ Thần Đao, hoành ngang Thần đao chém đầu Thần Linh, dựng thẳng Thần đao chém thân thể Thần Linh. Một đao chém ra, thái dương mọc lên, một đao hạ xuống, minh nguyệt trầm xuống.
Trong chớp mắt, lại có thêm hai tôn Thần Linh bị chém trúng, thân thể sụp đổ hóa thành vô số điểm linh quang, muốn bay trở về Tế đàn của chính mình.
Từng đạo từng đạo quang luân sau đầu Chung Nhạc chuyển động. Trung tâm sáu đạo quang luân, một cây đèn đồng rỉ sét cũ nát phiêu phù, phát ra hấp lực đáng sợ, hút từng đạo từng đạo linh quang kia vào trong cây đèn đồng, có vào không ra.
Thân thể Chung Nhạc treo ngược, đầu chúc xuống dưới, đuôi rắn quấn lên thân cây Toại Thụ, tốc độ di chuyển như bay, không ngừng chạy loạn trên cây Toại Thụ to lớn khôn cùng này, liên tiếp chém giết với Chư Thần.
Đột nhiên, Chân Linh Kim Ô của hắn chợt bay ra, há miệng phun ra Thái Dương Thần Hỏa. Thần hỏa hừng hực nhất thời thiêu đốt Toại Thụ. Toàn thân Toại Thụ nhất thời bị Thần hỏa ngập trời bao phủ, từ xa nhìn lại giống như một vầng Thái Dương rơi xuống đất, bốc cháy hừng hực.
Một màn này, vừa mỹ lệ vừa đồ sộ!
← Ch. 0573 | Ch. 0575 → |