← Ch.0574 | Ch.0576 → |
Đại Hoang, Kiếm Môn Sơn...
Trên Kim Đỉnh, Tứ Minh Thú đang giương mắt quan sát bốn phương tám hướng, đột nhiên kêu lên một tiếng kinh dị. Chỉ thấy một vầng đại nhật lóe lên ở phía Tây, có một khỏa Thái Dương sáng ngời rơi xuống Tây Hoang, cuối cùng bất động luôn ở nơi đó.
- Thật sự gặp quỷ rồi a!
Tứ Minh Thú cực kỳ kinh ngạc, vội vàng thông báo cho Thủy Tử An, nói:
- Đại Trưởng lão, có một vầng đại nhật rơi xuống ở phía Tây, dừng lại ở đó mãi không chịu tắt, phi thường cổ quái! Ta sống lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một màn quái sự như thế này!
Thủy Tử An cũng vô cùng nghi hoặc. Hắn sống lâu, nhìn thấy quái sự cũng rất nhiều, nhưng Thái Dương hạ xuống mà mãi không tắt hắn, cái này chính là phi thường cổ quái rồi.
- Xem ra, Tây Hoang có đại sự phát sinh rồi!
Thủy Tử An nhất thời trầm ngâm, suy tư nói:
- Cần phải đi điều tra một chút xem sao! Truyền lệnh cho Luyện Khí Sĩ tại Tây quan tiến vào Tây Hoang nghe ngóng một chút, xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
o0o
Lúc này, tại Thần Chiến Chi Địa, trong vầng Thái Dương thiêu đốt hừng hực kia, cây Toại Thụ lại càng lúc càng cao ngất, chống đỡ vầng đại nhật này. Trong vầng đại nhật, không biết bao nhiêu tôn Thần Linh vĩ ngạn đang di chuyển như bay trên cây, nhao nhao giết về phía Chung Nhạc.
Chung Nhạc cũng không ngừng chạy loạn, Chân Linh Kim Ô đảo quanh trên đầu hắn, không ngừng dang cánh tấn công, ngăn cản tập kích từ phía trên đánh xuống.
Đột nhiên, Chung Nhạc chợt nhảy tới trên một phiến Toại Diệp. Phiến lá cây khổng lồ vừa vặn nâng lên thân thể hắn, nghênh chiến Thần Ma bát phương. Mà trên đầu hắn, Chân Linh Kim Ô đang giao chiến với một tôn Thần Linh đầu người thân chim.
Phía dưới, một tôn Thần Linh há miệng rống giận, hai tay tầng tầng oanh kích về phía phiến Toại Diệp bên trên, nỗ lực công kích Chung Nhạc từ phía dưới. Mảnh Toại Diệp chợt đại phóng quang mang, vậy mà thành công ngăn cản đạo công kích này, khiến cho công kích của hắn hoàn toàn vô hiệu.
- Đây là cây gì vậy? Vậy mà lợi hại như vậy!
Tôn Thần Linh kia không khỏi tán thán.
Trên phiến lá cây, Chung Nhạc lực chiến với Chư Thần, liên tục chém chết hơn mười tôn Thần Linh, cả người đầy thương tích. Bản thân hắn cảm ngộ Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ, hơn nữa còn là đang đứng trên Toại Thụ, Kim Ô thiêu đốt Toại Thụ, hóa thành một vầng Thái Dương, khiến cho hắn trong lúc giơ tay nhấc chân uy lực nhất thời đại tăng.
Mà thanh âm tiên dân Viễn Cổ ngâm xướng loáng thoáng truyền tới kia, thanh âm ngâm xướng Toại Hoàng Tụng, lại khiến cho hắn cảm thấy Toại Hoàng do chính mình quan tưởng ra đạt được sự gia trì tới từ Viễn Cổ, khiến cho uy lực lại càng phi thường dũng mãnh.
Mà bản thân Toại Thụ Đại Nhật này cũng là một đại trận luyện hóa mạnh mẽ. Chỉ cần tiến vào đại nhật, leo lên Toại Thụ, sẽ liền không ngừng bị Thái Dương Thần Hỏa hừng hực luyện hóa, thực lực tự nhiên không còn cường hoành như trước đây nữa.
Nhưng Thần Linh giết lên Toại Thụ lại cơ hồ vô cùng vô tận, giết mãi không hết, khiến cho bản thân hắn cũng khó có thể chống đỡ, rất nhanh đã thương tổn càng thêm thương tổn.
Xuy!
Chung Nhạc bộc phát lực lượng, quơ đao chém đôi một cỗ Thần thi, đang định thu cỗ Thần thi này vào trong cây đèn đồng. Đột nhiên, chỉ thấy một tôn Thần Linh thân cao ba tấc cưỡi trên một con Cốt Thú phóng chạy như bay trên Toại Thụ, dọc theo thân cây gào thét lao tới.
Con Cốt Thú này cũng là một tôn Thú Thần, sớm đã bỏ mình, chỉ còn lại một bộ xương cốt. Bất quá, vẫn có thể nhìn thấy sự cường đại của nó lúc còn sống.
Tôn Thần Linh ba tấc kia mặc dù rất nhỏ, nhưng lại mọc ra bốn cái đầu, tám cánh tay, đứng thẳng trên giữa trán Cốt Thú, tay không tấc sắt gào thét giết về phía Chung Nhạc.
Chung Nhạc cũng không dám có chút nào xem thường hắn. Thú Thần là hỗn huyết giữa Yêu Tộc với những chủng tộc khác. Có thể hàng phục một tôn Thú Thần làm tọa kỵ, tất nhiên cũng là một tồn tại không tầm thường. Tôn Thần Linh ba tấc này tất nhiên có chỗ đáng sợ của hắn.
Đột nhiên, không gian chợt chấn động, một cỗ sóng âm từ trên không trung oanh kích thẳng xuống. Một tôn Thần Linh Bạch Bức bay vòng qua Chân Linh Kim Ô của Chung Nhạc, treo ngược thân thể trên cành cây, mở miệng phát ra từng vòng từng vòng âm ba, không ngừng công kích xuống dưới. Những vòng sóng âm kia còn lan tỏa kim quang, vậy mà từ trên chụp xuống, bao phủ toàn thân Chung Nhạc, chụp hắn vào bên trong.
Tôn Thần Linh Bạch Bức kia treo ngược trên cây, cái miệng lớn mở ra, càng lúc càng nhiều vòng âm ba kim hoàn rơi xuống, trong nháy mắt đã trói Chung Nhạc lại như đòn bánh tét. Mà tôn Thú Thần kia thì nâng trảo vỗ xuống, hung hăng đánh lên trên người Chung Nhạc. Cùng lúc đó, công kích của những Thần Linh khác cũng đồng thời đánh tới.
Thanh Thần đao trong tay Chung Nhạc đột nhiên biến thành Thiếu Hạo Chung. Đương đương mấy tiếng ầm vang, Thiếu Hạo Chung ầm ầm tan rã. Công kích của Chư Thần nhao nhao đánh tới. Đột nhiên, phiến Toại Diệp kia chợt đảo ngược xuống dưới. Nhất thời, mấy tôn Thần Linh liền không chỗ đặt chân, đầu dưới chân trên té thẳng xuống dưới.
Toàn thân Chung Nhạc đứng thẳng, tám cánh tay mở ra, bứt đứt đám âm ba kim hoàn kia. Hắn vừa mới thở phào một hơi, đã nhìn thấy tôn Thần Linh ba tấc kia phóng người nhảy lên, vứt bỏ Cốt Thú một mình giết tới.
- Tế!
Chung Nhạc thôi động Nguyên Từ Thần Đao, mạnh mẽ chém xuống. Tôn Thần Linh ba tấc kia cười hắc hắc một tiếng, lách người tránh thoát, chân đạp trên đao quang giết về phía hắn. Chung Nhạc vứt bỏ Thần đao, khom người bái một cái. Vạn Thần ào ào hiện ra, nhất tề tế tự, khiến cho khí huyết hắn nhất thời cuồng bạo, trùng kích về phía tôn Thần Linh ba tấc kia.
Chỉ nghe một tiếng ầm vang thật lớn, tôn Thần Linh ba tấc kia vậy mà mạnh mẽ ngăn cản lại Vạn Thần Triều Bái của hắn, phóng tới trước mặt hắn, một quyền đánh lên trên mặt Chung Nhạc.
Chung Nhạc rên lên một tiếng, xương mặt bể nát mấy chỗ, nhục thân vặn vẹo, bị tôn Thần Linh ba tấc kia đánh cho bay ngược về phía sau.
- Cái đầu thật cứng a!
Tôn Thần Linh ba tấc kia thở dài tán thán.
- Nhạc tiểu tử, đây là một tôn Thiên Thần Chi Linh!
Tân Hỏa cả kinh kêu lên:
- Cẩn thận một chút! Tiểu gia hỏa này là tồn tại cùng cấp bậc với Ma Tộc Bát Tổ!
- Thiên Thần Chi Linh cũng phải chết!
Hai tay Chung Nhạc chụp tới, Thái Dương Thần Đao và Nguyên Từ Thần Đao bay trở lại trong tay, nhanh chóng thu nhỏ lại, hóa thành hai con du long nhỏ bé, đột nhiên chui vào giữa hai ngón tay của một bàn tay hắn. Ba khỏa Thần Nhãn của hắn nhất thời bắn ra ba đạo Thần quang, công kích xoay quanh tôn Thần Linh ba tấc đang phóng thẳng tới kia.
Ánh mắt của Chung Nhạc nhanh tới mức nào? Cơ hồ có thể nói là nhìn thấy nơi nào đánh tới nơi đó. Nhưng tốc độ của tôn Thần Linh ba tấc kia nhanh tới mức khiến cho người ta hoa cả mắt. Ba đạo Thần quang kia vậy mà cũng không thể bắt lấy phương vị của hắn, bị tôn Thần Linh ba tấc kia nhanh chóng tiếp cận, lắc mình một cái đã phóng tới trước mặt Chung Nhạc, lại oanh tới một quyền nữa.
Chung Nhạc đứng sừng sững bất động, giơ hai ngón tay lên, cắt về phía trước một cái. Hai ngón tay hắn giống như hai con Long Giao, răng rắc một tiếng đã cắt đôi thân thể tôn Thần Linh ba tấc kia.
*****
Chính là thần thông của Phong Hiếu Trung, Long Giao Tiễn.
Bất quá, ở trong tay hắn, Long Giao Tiễn lại hoàn toàn thay hình đổi dạng. Thái Dương Thần Đao và Nguyên Từ Thần Đao là hai đạo Thần quang, bị hắn giấu vào giữa hai ngón tay, Long Giao cắt một cái, một tôn Thiên Thần Chi Linh đã đứt thành hai đoạn. Nếu Phong Hiếu Trung nhìn thấy một màn này, nhất định sẽ chậc chậc lấy làm kỳ lạ, phi thường tán thưởng.
Sau khi cắt đứt đôi tôn Thần Linh ba tấc kia, hai ngón tay của Chung Nhạc cũng bị chấn vỡ nát, hóa thành một mảnh huyết vụ phiêu tán, chỉ còn lại hai thanh Thần đao.
Hô!
Đám quang luân sau đầu hắn chuyển động, cây đèn đồng phát ra một cỗ hấp lực khủng bố, hút hai khúc thân thể của tôn Thần Linh ba tấc này vào trong cây đèn. Mà lúc này, từng tôn từng tôn Thần Linh từ phía dưới phóng người bay lên. Tâm niệm Chung Nhạc khẽ động, phiến Toại Diệp lại một lần nữa lật ngược một cái. Hắn còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, đã thấy tôn Thần Linh Bạch Bức kia treo ngược trên cành cây, âm ba kim hoàn trong miệng vòng vòng bắn ra, một lần nữa trói chặt hắn lại.
Tôn Thần Linh Bạch Bức kia đầu dưới chân trên, cặp cánh như đao, cặp trảo như dùi, điên cuồng công kích về phía hắn. Chung Nhạc điên cuồng rống lớn, mạnh mẽ xé rách đám kim hoàn. Sau đầu hắn hiện ra Chân Linh Tinh Thiềm, há miệng rống lớn về phía tôn Thần Linh Bạch Bức kia.
Hai người một kẻ đứng thẳng một kẻ treo ngược, không ngừng công kích lẫn nhau. Chung Nhạc từng bước tiến công, móng vuốt tôn Thần Linh Bạch Bức kia chụp lấy đám cành lá phía trên, từng bước từng bước lui về phía sau. Đột nhiên, một đạo đao quang lóe lên, cái đầu tôn Thần Linh Bạch Bức kia rơi xuống đất, bị thu vào trong cây đèn đồng.
- Chung Đại lão gia, không chống đỡ nổi nữa a!
Sư Bất Dịch đột nhiên hét lớn một tiếng.
Chung Nhạc quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy toàn thân Sư Bất Dịch đẫm máu, so với hắn còn thê thảm hơn nhiều. Dù sao Chung Nhạc có chân thân Phục Hy, có Bất Tử Chi Thân, thương thế mặc dù nặng, nhưng cũng rất nhanh hồi phục trở lại. Bản thân Sư Bất Dịch lại không có Bất Tử Chi Thân, thực lực mặc dù mơ hồ còn mạnh hơn Chung Nhạc một tia, nhưng nếu là chiến đấu lâu dài, lại có chút không bằng được Chung Nhạc.
- Đi!
Chung Nhạc quát khẽ một tiếng. Chân Linh Kim Ô gào thét bay tới, trợ giúp Sư Bất Dịch nghênh chiến. Mà bản thân mình thì dùng Chân Linh Tinh Thiềm bảo vệ phía dưới, trên đỉnh đầu thì bỏ không, nhất thời bị mấy tôn Thần Linh nhìn ra tiện nghi, từ phía trên công kích xuống.
Chung Nhạc rên lên một tiếng, áp lực nhất thời đại tăng, cật lực giết về phía vị trí của Sư Bất Dịch. Sư Bất Dịch cũng là một cánh tay đắc lực của hắn, không thể mặc kệ nhìn Sư Bất Dịch bị Chư Thần đánh chết.
Rốt cuộc, hai người hội hợp lại với nhau, lưng tựa lưng cùng nhau chém giết. Áp lực nhất thời giảm bớt không ít. Trong Bí cảnh Nguyên thần của Chung Nhạc, từng mảnh từng mảnh lá Thần dược bay ra, cấp cho Sư Bất Dịch, để cho hắn phục dụng, trấn áp thương thế.
Đột nhiên, Chân Linh Kim Ô của Chung Nhạc trúng phải công kích, nhất thời bị thương nặng, gào thét một tiếng, bị một tôn Thần Linh mạnh mẽ xé rách. Chân Linh Kim Ô của hắn mặc dù đã là Tiên Thiên Chân Linh, nhưng dù sao chỉ mới thành tựu trong thời gian ngắn, xa xa không bằng được cây Toại Thụ này.
Tôn Thần Linh kia xé rách Chân Linh Kim Ô, trong lòng không khỏi đại hỉ. Nhưng lúc này, chỉ thấy cành lá Toại Thụ bay lượn, cuốn lấy Kim Ô, đưa vào trong Ô Sào. Trong Ô Sào Thần quang lượn lờ, Chân Linh Kim Ô rất nhanh đã khôi phục lại như lúc ban đầu, nhất thời khiến cho đám Thần Linh không khỏi mở miệng chửi ầm lên.
Thương thế hai người Chung Nhạc và Sư Bất Dịch càng lúc càng nặng, mà bốn phương tám hướng vẫn như cũ có vô số Thần Linh không ngừng nhào tới, vô cùng vô tận. Sư Bất Dịch đột nhiên cười ha hả, nói:
- Chung lão gia, thật ra, bản thân ta vô cùng bội phục ngươi!
- Bội phục ta?
Chung Nhạc há miệng phun ra một ngụm máu, song đao hóa thành Tế đàn, chính là Đại Tế đàn Thiên Địa Thổ Thụ Tế Tự, tươi sống tế diệt một tôn Thần Linh rơi lên trên Tế đàn, mỉm cười hỏi lại.
Sư Bất Dịch tế khởi Bát Cực Sát Trận, mạnh mẽ đón đỡ công kích từ đối diện oanh tới, nhất thời bị chấn cho há miệng thổ huyết, mỉm cười nói:
- Đúng vậy! Ta rất ít khi bội phục cường giả khác. Cho dù là lão đầu Phong Thường kia đã phá vỡ chân thân Minh Vương của ta, ta cũng chưa từng bội phục hắn. Cho dù là Thần Minh còn sống, ta cũng chưa từng bội phục. Bởi vì chỉ cần chân thân Minh Vương của ta không còn sơ hở, ta sớm muộn gì cũng sẽ có thể siêu việt bọn họ, bao trùm lên bọn họ. Chỉ có ngươi mới chân chính khiến cho ta thật lòng bội phục!
Khí tức của hắn không ngừng suy giảm. Cho dù là Yêu Thần Minh Vương Quyết khiến cho pháp lực của hắn hùng hồn không gì sánh được, khí huyết vô cùng dồi dào, nhưng chiến đấu tới hiện tại, con Đại Sư Tử này cũng đã vô lực chống đỡ tiếp, cười hắc hắc, nói:
- Ngươi rõ ràng là đồ đệ của ta, lại lừa gạt được tai mắt của ta, còn nhất cử phản bội, bắt giữ ta, khống chế ta, khiến cho ta trở thành tọa kỵ của ngươi. Trong lòng ta vốn dĩ phi thường không phục! Nhưng hiện tại, không ngờ ngươi lại có thể kiên trì lâu hơn ta... Ta sống mấy trăm năm, đây là lần đầu tiên ta cảm thấy chính mình không bằng người! Bất quá, cho dù ta bội phục ngươi, lại không thể tiếp tục cùng ngươi cùng sống cùng chết rồi! Ta đã kiên trì không nổi nữa...
- Kiên trì một chút!
Chung Nhạc rống lên một tiếng. Đột nhiên, trong cây đèn đồng, một thanh Thần đao bay thẳng lên cao. Hắn phẫn nộ quát lớn:
- Bởi vì ta sắp sửa sử dụng toàn lực rồi!
Thần Dực Đao vừa xuất hiện, Chung Nhạc lập tức tế đao, một đao chém chết tám tôn Thần Linh. Lại tế đao một lần nữa, đao trảm một tôn Thiên Thần Chi Linh.
Ánh mắt Sư Bất Dịch sáng ngời, ho ra một ngụm máu, cười sặc sặc, nói:
- Tên khốn kiếp! Sao ngươi không tế xuất sớm một chút...
- Sư Yêu Chủ, hắn không dám tế xuất thanh đao này, là vì kiêng kỵ Côn Bằng Thần Tộc ta a!
Từ xa xa chợt truyền tới một tiếng cười lớn. Chỉ thấy một tòa Tế đàn từ từ bay lên, trên Tế đàn cung phụng nửa thanh Thần đao, chính là một nửa còn lại của Thần Dực Đao. Từng gã từng gã cường giả Côn Bằng Thần Tộc quỳ rạp trước tòa Tế đàn kia, thành kính quỳ bái, tế tự Thần Dực Đao. Côn Đại tiên sinh và Bằng Đại tiên sinh đứng ngay bên cạnh Thần Dực Đao. Côn Đại tiên sinh cười ha hả, nói:
- Chung Sơn thị, Phong Đại Tế ty đã mời chúng ta tới đây thu đao!
Bằng Đại tiên sinh lạnh lùng nói:
- Ngươi yên tâm! Chúng ta không phải là Thần Tộc Tây Hoang, chỉ tới thu hồi Thần Dực Đao mà thôi, sẽ không tham chiến!
Thanh Thần Dực Đao trong tay Chung Nhạc đại phóng quang mang, không ngừng run rẩy, nỗ lực bay ra khỏi tay hắn, xác nhập với nửa thanh Thần Dực Đao còn lại trên Tế đàn. Hai tay Chung Nhạc gắt gao cầm lấy nửa thanh Thần đao này, không cho nó bay đi. Côn Đại tiên sinh và Bằng Đại tiên sinh cũng quay sang tế tự triều bái, nhất thời khiến cho lực lượng lôi kéo Thần Dực Đao càng lúc càng mạnh mẽ hơn.
- Hống!
Trên Tế đàn của Trọng Lê Thần Tộc, thanh Bát Long Trấn Thiên Phủ kia đột nhiên sống lại, bị lực lượng tế tự đánh thức. Bát Long ngửa mặt lên trời rống dài, oanh kích về phía Toại Thụ, hung hăng chém thẳng lên Toại Thụ.
Cây Toại Thụ này có thể vững chắc chống đỡ công kích của mấy ngàn tôn Thần Linh, nhưng vừa bị Bát Long Trấn Thiên Phủ chém một cái, từng đầu từng đầu cành lá đứt đoạn, lá cây tung bay tróc ra, thân cây cơ hồ bị chặt đứt gãy ngang. Toại Thụ bị trọng thương, Chung Nhạc cũng kêu lên một tiếng đau đớn, nhất thời khó có thể khống chế Thần Dực Đao. Nửa thanh Thần Dực Đao tuột tay bay ra, xác nhập với nửa thanh Thần đao còn lại trên Tế đàn. Thần Dực Đao rốt cuộc cũng khôi phục trở lại.
- Hiện tại đã kiên trì không nổi nữa!
Sư Bất Dịch giương mắt nhìn về phía Bát Long Trấn Thiên Phủ một lần nữa oanh tới, phun ra một ngụm trọc khí, lẩm bẩm:
- Chung Đại Họa, ngươi lừa gạt ta! Ngươi nói sau khi kinh lịch trận chiến này, ta sẽ có thể tu thành Nguyên thần Thuần dương...
← Ch. 0574 | Ch. 0576 → |