← Ch.0784 | Ch.0786 → |
Tiên Thiên Đế Quân nhận lệnh, đang định lui ra, đột nhiên vị tồn tại kia chợt kinh ngạc nói:
- Tiên Thiên, ngươi gần đây khí vận hưng vượng, hơn xa trước đây! Đây là có chuyện gì?
- Khí vận hưng vượng?
Tiên Thiên Đế Quân thoáng ngẩn người. Chuyện khí vận này nói tới hư vô phiêu miễu, nhưng có một vài tồn tại lại có thể nhìn thấy được khí vận, chỉ là Tiên Thiên Đế Quân cũng nhìn không ra, bởi vậy trước giờ đối với khí vận chỉ là nửa tin nửa ngờ.
- Khí vận của ngươi đã ngũ khí triều nguyên, thiên hoa che đầu, như lửa cháy thêm dầu, như lửa lớn thiêu đốt đồng cỏ, dồi dào tới cực điểm. Trước đây khí vận ngươi vốn dĩ đã khá vượng, hiện tại lại càng vượng hơn rồi, ngay cả ta nhìn thấy cũng đều kinh hãi!
Vị tồn tại kia nghi hoặc hỏi:
- Lần trước ngươi tới gặp ta, ta nói ngươi có tướng Thiên Đế, chính là nhìn thấy khí vận của ngươi nồng đậm, cho nên mới có lời nói này. Hiện tại khí vận của ngươi lại càng vượng, hơn xa trước đây! Khí vận thoáng cái cường thịnh tới loại trình độ này, nhất định là gần đây có tồn tại đại khí vận đã đầu nhập vào ngươi, nguyện ý phụ tá ngươi, giúp ngươi tăng cường khí vận!
Tiên Thiên Đế Quân có chút suy tư, nói:
- Gần đây ta và Thiên Đế phân liệt, kẻ đầu nhập vào ta không nhiều lắm, ai nấy đều là đang xem chừng, làm gì có tồn tại đại khí vận nào... Chờ một chút!
Trong lòng hắn khẽ động, vội vàng nói:
- Sư tôn, gần đây đầu nhập vào ta, duy nhất đáng đặt vào trong mắt chính là gã Lê Dương Thần Quân kia! Chẳng lẽ là hắn đã giúp cho khí vận của ta hưng vượng?
- Có khả năng này! Xem ra, gã Lê Dương Thần Quân này quả thật là tồn tại có đại khí vận a!
Vị tồn tại kia mỉm cười, nói:
- Hắn có đại khí vận trên người, nếu chịu giúp ngươi, tất nhiên sẽ có thể khiến cho ngươi làm ít lời nhiều, đại sự đều có thể! Khí vận của hắn sẽ cuồn cuộn không ngừng rơi xuống trên người ngươi, giúp ngươi thành đại sự. Chỉ là ngươi cần phải cẩn thận, nếu để cho khí vận của hắn lấn át ngươi, sẽ có thể đoạt mất khí vận ngươi, khiến cho khí vận của ngươi ngày càng lụn bại, cuối cùng ngược lại thành toàn cho chính hắn!
Tiên Thiên Đế Quân không chút để ý. Chuyện khí vận này nói tới vốn dĩ là hư vô phiêu miễu. Hơn nữa, Chung Nhạc lại là một Nhân Tộc, tuy là Tiên Thiên Thần chuyển thế, nhưng tu vi hiện tại chỉ mới là Thần Minh, cho dù có chút khí vận thì có thể làm được gì? Mà hắn là tồn tại sẽ lên làm Thiên Đế, trở thành một vị Tiên Thiên Thiên Đế từ trước tới nay vốn dĩ đã không nhiều lắm, khí vận kẻ nào có thể lấn át nổi hắn chứ?
- Nói như vậy, ta càng cần phải quan sát gã Lê Dương Thần Quân này nhiều một chút, dò xét một chút lai lịch của hắn rồi!
Vị tồn tại kia nhàn nhạt nói:
- Nếu khí vận của hắn quá thịnh, cũng không thể lưu hắn...
Hắn vừa mới nói tới đây, đột nhiên chợt kêu lên một tiếng đau đớn, cảm thấy tâm huyết tuôn trào không ngớt, khí tức hỗn loạn, nhục thân cũng chấn động không thôi, khiến cho không gian chấn động kịch liệt.
Tiên Thiên Đế Quân nhất thời cả kinh, vội vàng nói:
- Sư tôn!
- Vô phương!
Vị tồn tại kia trấn áp dị động, thanh âm từ trong Thánh điện vang ra, nhàn nhạt nói:
- Chỉ là do nguyền rủa phản phệ mà thôi! Ta cách cảnh giới kia càng lúc càng gần hơn, nguyền rủa phản phệ do năm xưa phong ấn Phục Hy thị tạo thành cũng càng lúc càng mãnh liệt hơn! Đây chính là chuyện tốt!
Tiên Thiên Đế Quân cực kỳ khó hiểu. Nguyền rủa phản phệ sao lại là chuyện tốt được chứ?
- Ta sắp sửa lột xác, biến thành Đạo Thần, cỗ thân thể Tiên Thiên này sẽ bị vứt bỏ, biến thành ta quá khứ. Nguyền rủa do phong ấn Phục Hy thị tạo thành cũng sẽ rơi xuống trên người thân quá khứ, không quan hệ gì với ta nữa. Mà ta lại sẽ trong trong sạch sạch trở lại, trở thành Thuần Đạo Chi Thần, tiến vào cái thế giới không có khả năng kia, cùng tồn tại với Thiên!
Vị tồn tại kia mỉm cười, nói:
- Ta sẽ không còn bất kỳ vết nhơ nào nữa, cho nên đây là chuyện tốt!
Tiên Thiên Đế Quân vẫn chưa tiếp xúc tới cảnh giới này, đối với chuyện này cái hiểu cái không. Vị tồn tại kia lại nói:
- Ta sắp sửa bế quan tiềm tu, mưu cầu trút bỏ thân quá khứ. Ngươi dẫn gã Lê Dương Thần Quân này tới gặp ta, một lần đi đi về về này, sẽ trì hoãn không ít thời gian tu luyện của ta. Hiện tại ta đã tu luyện tới thời điểm then chốt, không thể động thân, cũng không thể trì hoãn quá lâu. Ngươi cầm theo một con mắt của ta đi gặp hắn. Con mắt này của ta có thể nhìn rõ mọi vật, nhìn thấu lai lịch của hắn cũng không quá khó khăn!
Từ trong Thánh điện chợt bay ra một con mắt. Con mắt này còn mang theo mí mắt, tràn ngập hắc ám vô cùng nồng nặc. Chỉ có thời điểm nhắm mắt lại, mảnh hắc ám kia mới tiêu tán, chỉ có thể nhìn thấy mí mắt. Kỳ quái nhất chính là không nhìn thấy huyết nhục phía sau nhãn cầu. Phảng phất như phía sau nhãn cầu được ẩn giấu trong hư không, hoặc là vẫn còn tương liên với nhục thân của vị tồn tại kia, vô cùng kỳ lạ.
Tồn tại đẳng cấp giống như hắn vậy, nhục thân sớm đã luyện thành một kiện Thần binh đáng sợ. Tùy tiện gỡ xuống một bộ vị thân thể cũng có thể xem thành bảo vật lợi hại tới cực điểm.
Tiên Thiên Đế Quân nhận lấy con mắt này, lại hỏi:
- Nếu sư tôn đã sắp bế quan, vậy huyết mạch của Tiên Thiên Cấm Quân...
- Đơn giản!
Vị tồn tại kia nói:
- Ta sẽ truyền thụ cho ngươi biện pháp phá giải năm tầng phong ấn phía trước, ngươi để cho bọn họ tự mình mở ra phong ấn huyết mạch. Thời điểm bọn họ phá giải phong ấn, hồn phách sẽ quay trở lại mười vạn năm trước gặp ta, ta tự nhiên sẽ thủ hạ lưu tình!
Trong lòng Tiên Thiên Đế Quân chấn động, hỏi:
- Sư tôn có thể quay trở lại mười vạn năm trước sao?
- Không thể! Ta chỉ là dùng đại chú nguyện, lưu một đoạn thời gian của chính mình lại trong một phiến thời không chỉ định ở mười vạn năm trước. Hiện tại ngươi vẫn chưa thể hiểu được thủ đoạn cấp bậc này! Đây là đại thần thông sau khi tu luyện Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh của Phục Hy thị tới cực hạn mới có thể sử dụng được. Đợi sau khi ngươi trở thành Thiên Đế, ta sẽ truyền thụ Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh cho ngươi. Ngươi đi xuống đi!
Tiên Thiên Đế Quân khom người xưng vâng, mang theo con mắt kia trở về Tiên Thiên Cung.
Đoạn đường này vô cùng bình tĩnh. Đột nhiên, Tiên Thiên Đế Quân thoáng ngẩn người, dừng bước lại. Chỉ thấy trong tinh không Tinh vực Tử Vi đột nhiên có Thần quang lóe sáng.
Tiên Thiên Đế Quân cẩn thận nhìn lại. Đạo Thần quang kia là một mảnh Thần hỏa hừng hực, từ trong một cái Thần lô thật lớn toát ra, thiêu đốt tinh không một mảnh đỏ bừng, so với Thái Dương còn sáng ngời hơn không biết bao nhiêu lần.
Bên cạnh cái Thần lô kia có hai lão giả, một người ngồi xổm bên cạnh Thần lô, há lớn cái miệng rộng thổi lửa, thần khí giúp tăng cường hỏa thế, khiến cho uy năng Thần hỏa càng lúc càng vượng. Một lão giả khác thì để thân trần, lộ ra vóc người gầy gò, giơ cao một cây búa lớn đến không thể tưởng tượng, đập xuống một kiện binh khí.
Hai lão giả một người thổi lửa, một người rèn sắt, đánh một cái thổi một cái, vô cùng xuất lực.
- Kỳ quái! Tu vi hai lão giả này tựa hồ không kém, sao lại ở chỗ này rèn binh?
Tiên Thiên Đế Quân có chút kinh ngạc, ngắm nhìn trong chốc lát. Lúc này, lão giả rèn sắt chợt giơ lên kiện binh khí kia, tinh tế quan sát, lại cắm kiện binh khí vào bên trong Thần lô thiêu đốt, sau đó rút ra, tiếp tục trui luyện.
Tiên Thiên Đế Quân quan sát trong chốc lát, từ tốn nói:
- Sao hai vị sư huynh lại rèn đúc binh khí ở chỗ này?
Lão giả thổi lửa kia ngẩng đầu lên, mở ra cặp mắt già vẫn đục, run run rẩy rẩy hỏi:
*****
- Ngươi là Thiên Đế sao?
Tiên Thiên Đế Quân lắc đầu, mỉm cười nói:
- Trước mắt còn chưa phải!
- Đã không phải là Thiên Đế, ngươi dong dài cái gì?
Lão giả này cười lạnh một tiếng:
- Trong thiên hạ, nơi nào cũng là Đế thổ! Nơi này là địa bàn của Thiên Đế, ngươi không phải Thiên Đế, quản chúng ta làm gì?
Dứt lời, lại cúi đầu xuống tiếp tục thổi lửa, tăng cường hỏa thế.
Sắc mặt Tiên Thiên Đế Quân ôn hòa, mỉm cười nói:
- Ta mặc dù không phải là Thiên Đế, nhưng cũng là tồn tại có danh có tiếng trong Tinh vực Tử Vi, thăm hỏi hai vị sư huynh một chút cũng không tính là quá phận a? Tính tình của hai vị sư huynh sao lại lớn như vậy?
Lão giả rèn sắt ngẩng đầu lên, cắm kiện binh khí kia vào trong Thần lô, kinh ngạc nói:
- Vị huynh đài này thật không nói đạo lý a! Chúng ta ở chỗ này rèn sắt, vừa không cản đường của ngươi, vừa không chiếm địa bàn của ngươi, sao ngươi hết lần này tới lần khác lại nhiều chuyện tới hỏi chúng ta? Chọc giận chúng ta, chúng ta đập nát đầu ngươi a!
Ánh mắt Tiên Thiên Đế Quân chớp động, bình thản đạm mạc nói:
- Là ta nhiều chuyện rồi! Mời hai vị sư huynh tiếp tục!
Hai lão giả kia tiếp tục thổi lửa, tiếp tục rèn sắt.
Tiên Thiên Đế Quân từ một bên đi vòng qua. Chỉ nghe sau lưng vang lên thanh âm rèn sắt đương đương không dứt. Trong lòng hắn vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng không quá mức để ý, tiếp tục lên đường.
Cũng không lâu lắm, phía trước chợt Thần quang xung thiên, thanh âm rèn sắt đương đương lại vang lên. Tiên Thiên Đế Quân khẽ nhíu mày, chỉ thấy trước mặt chính mình chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một cái Thần lô, hai lão giả đang ở bên cạnh Thần lô, một người thổi lửa, một người rèn sắt, khí thế ngất trời.
Tiên Thiên Đế Quân dừng bước lại, trong mắt Thần quang sáng ngời, nhàn nhạt nói:
- Sao hai vị sư huynh lại cản đường của ta?
Lão giả thổi lửa kia ngẩng đầu lên, run run rẩy rẩy hỏi:
- Ngươi là Thiên Đế sao?
- Không phải!
Tiên Thiên Đế Quân lắc đầu.
- Đã không phải là Thiên Đế, ngươi dong dài cái gì? Trong thiên hạ, nơi nào cũng là Đế thổ! Nơi này là địa bàn của Thiên Đế, ngươi không phải Thiên Đế, quản chúng ta làm gì?
Lão giả thổi lửa kia lại tiếp tục thổi lửa.
Tiên Thiên Đế Quân cười lạnh một tiếng, từ một bên đi vòng qua, sau lưng lại tiếp tục vang lên thanh âm rèn sắt đương đương.
Lại cũng không lâu lắm, phía trước lại vang lên thanh âm rèn sắt, Thần quang ba động. Tiên Thiên Đế Quân ngẩng đầu nhìn lên, lại là hai lão giả kia đang ở bên cạnh Thần lô trong tinh không rèn sắt. Kiện binh khí kia đang dần dần thành hình.
Tiên Thiên Đế Quân dừng bước lại, nhìn hai lão giả rèn sắt, quan sát trong chốc lát, cười lạnh một tiếng, từ một bên đi vòng qua.
Đương! Đương! Đương!
Trên con đường phía trước lại vang lên thanh âm rèn sắt, vẫn là hai lão giả kia, một người thổi lửa, một người rèn sắt, phảng phất như thủy chung vẫn luôn ở nơi đó, chưa từng di chuyển qua. Bất đồng duy nhất chính là kiện binh khí kia đã thành hình, là một cây tên!
- Luân Hồi Ma Âm!
Ánh mắt Tiên Thiên Đế Quân chớp động, nhận ra Ma âm do thanh âm rèn sắt kia truyền ra. Trong Ma âm này chất chứa huyền cơ kỳ diệu. Thanh âm rèn sắt trùng hợp với cước bộ của hắn, rất khó phá vỡ, kéo hắn vào trong một cái không gian Luân Hồi.
Hắn đi vòng qua hai lão giả, tiếp tục lên đường. Sau đó lại một lần nữa nhìn thấy hai lão giả rèn sắt và cái Thần lô kia. Hắn phảng phất như thủy chung đang lượn vòng vòng bên trong cái thời không này, một lần lại một lần đi ngang qua bên cạnh hai lão giả kia.
Tiên Thiên Đế Quân cũng không dừng bước, tiếp tục tiến về phía trước, sau đó lại gặp được hai lão giả kia. Hắn vẫn làm như không thấy, dần dần tăng nhanh tốc độ, tiếp tục đi tới.
Đợi tới lần thứ chín hắn đi ngang qua bên cạnh hai lão giả rèn sắt, cây tên kia đã rèn đúc hoàn thành. Hai lão giả tắt lửa Thần lô, một người vác Thần lô lên trên lưng, một người móc thiết chùy ra sau lưng, cùng nhìn về phía Tiên Thiên Đế Quân.
- Hai vị sư huynh, cuối cùng cũng rèn binh khí xong rồi?
Tiên Thiên Đế Quân dừng bước lại, mỉm cười nói.
- Ngươi thật nhiều chuyện!
Lão giả rèn sắt cười lạnh một tiếng, nói:
- Nơi này là địa bàn của Thiên Đế, chúng ta ở trên địa bàn Thiên Đế rèn binh khí của chúng ta, ngươi hết lần này tới lần khác lại muốn xen vào hỏi han. Ngươi cho rằng ngươi là Thiên Đế hay sao?
Lão giả thổi lửa kia cũng cười lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi nhìn chúng ta luyện bảo, học trộm bản lĩnh của chúng ta. Hôm nay chúng ta phải chọc mù một con mắt của ngươi mới được!
Tiên Thiên Đế Quân cười ha hả, y phục mở ra, tung bay phấp phới:
- Thiên Đế bảo các ngươi tới đối phó ta, các ngươi cần gì giả thần giả quỷ chứ? Trực tiếp động thủ là được rồi!
- Hóa ra Đế Quân không ngu ngốc a!
Hai lão giả kia liếc nhìn nhau một cái, cười hắc hắc, nói:
- Chỉ là ngươi há lại biết ảo diệu luyện binh của chúng ta? Huynh đệ chúng ta dùng chuy âm định lượng tu vi công pháp của ngươi, cây tên này chính là dựa vào chuy âm, vì ngươi mà lượng thân chế tạo! Bệ hạ đã nói, ngươi có công với hắn, lại tham niệm bảo tọa và lãnh thổ của Bệ hạ, nên lệnh cho chúng ta mang một con mắt của ngươi về cho Bệ hạ!
Ánh mắt Tiên Thiên Đế Quân rơi xuống trên cây tên kia, sắc mặt có chút ngưng trọng:
- Hai vị từ đâu tới, sao trước giờ ta chưa từng gặp qua hai vị?
- Ngươi có chỗ dựa, lẽ nào không cho Bệ hạ cũng có chỗ dựa sao?
Hai lão giả kia lấy ra một cây Thần cung, trên Thần cung quấn quanh từng đầu từng đầu Đồ đằng đại đạo thô to, đặt cây tên vừa mới luyện chế ra lên trên cung, châm chọc nói:
- Ngươi đi gặp chỗ dựa của ngươi, Bệ hạ sao có thể không đề phòng? Mục Tiên Thiên, giao con mắt của ngươi ra thôi!
← Ch. 0784 | Ch. 0786 → |