← Ch.0785 | Ch.0787 → |
Trong lòng Tiên Thiên Đế Quân máy động. Hai lão giả này ba lần nhắc tới con mắt, lẽ nào biết rõ trên người hắn mang theo con mắt của sư tôn?
Lần đầu tiên có lẽ là trùng hợp, lần thứ hai là ngẫu nhiên, nhưng lần thứ ba chính là tới có chuẩn bị, đã biết rõ lai lịch của hắn.
- Xem ra, Thiên Đế cũng không phải chỉ có hư danh, sau lưng khẳng định có tồn tại rất cao nào đó ủng hộ hắn, chỉ điểm hắn. Bằng không, hai lão quỷ này cũng sẽ không điểm danh muốn con mắt của ta!
Trong lòng Tiên Thiên Đế Quân dâng lên sát cơ mãnh liệt, lạnh nhạt nói:
- Muốn con mắt của ta, cũng phải xem hai vị sư huynh có bản lĩnh này không?
Hai lão giả kia hợp lực kéo căng cây Thần cung. Nhất thời chỉ thấy từng khỏa từng khỏa ngôi sao trong Tinh vực Tử Vi nhao nhao ảm đạm xuống, tinh quang khôn cùng tụ tập tới, dung nhập vào bên trong Thần cung.
Tiên Thiên Đế Quân kinh hãi khiếp vía, mơ hồ cảm thấy có chút không ổn. Cây Thần cung này không ngờ lại là một kiện Tiên Thiên Thần Cung, là Dị bảo do Tiên Thiên Thần luyện chế. Hơn nữa nhìn uy năng của nó, chỉ sợ còn là một tôn Tiên Thiên Thần Đế cấp đã dùng gân và xương của chính mình làm tài liệu mới luyện ra được loại bảo vật bậc này.
Mượn tới lực lượng của vô số ngôi sao trong Tinh vực Tử Vi, uy lực của cây Thần cung này rốt cuộc lớn tới mức nào, thần diệu tới mức nào?
Vô số ngôi sao trong Tinh vực Tử Vi đều là vật đã có chủ, đều có Thần Ma trấn thủ, có một vài ngôi sao còn là vị trí Thánh địa. Bảo vật gì mới có thể mượn dùng lực lượng của những ngôi sao này? Chỉ có Tiên Thiên Thần, hơn nữa còn là Tiên Thiên Thần đã tiến vào Đế cảnh, mới có thể điều khiển giá ngự lực lượng của những ngôi sao này!
Hai lão giả giương cung lắp tên, Thần cung Thần tiễn chỉ về phía Tiên Thiên Đế Quân ở xa xa. Khí tức hai lão giả rèn sắt nhìn như bình bình thường thường triệt để đại phóng, cơ hồ có thể đè sập Chư Thiên. Đây rõ ràng là hai vị Đại năng, tu vi thực lực tiếp cận cảnh giới Đế Quân viên mãn.
Sau lưng hai vị lão giả kia phân biệt bay lên bảy tòa Chư Thiên, giống như mười bốn khỏa minh châu lớn như cái đấu. Lực lượng Chư Thiên từ bên trong minh châu cuồn cuộn vọt tới. Lực lượng Chư Thiên do vô số sinh linh gia trì, giống như đại dương hạo hãn khôn cùng tiến nhập vào trong cơ thể bọn họ, khiến cho thân thể bọn họ trở nên vô cùng vĩ ngạn. Hiện tại bọn họ đâu còn là lão đầu thân thể gầy gò nữa?
Bọn họ dùng mười bốn Chư Thiên làm Thần binh, làm Tế đàn, lực lượng thôi động đáng sợ tới mức nào?
- Mục Tiên Thiên, nếu ngươi không tiếp nổi một mũi tên này, chính là một con đường chết. Nếu ngươi tiếp được một mũi tên này, liền phải vứt đi một con mắt!
Sắc mặt Tiên Thiên Đế Quân kịch biến, cũng không tế khởi ra bảo vật gì. Hắn thân là Tiên Thiên Thần, nhục thân chính là bảo vật cường đại nhất. Nếu nhục thân hắn đã không chống đỡ nổi, cho dù có luyện chế những bảo vật khác cũng không chống đỡ nổi. Hắn cũng đã từng luyện chế ra một vài kiện Thần binh, nhưng đều không đủ để ứng phó tình thế nguy hiểm trước mắt.
Soạt!
Mũi Thần tiễn kia rời cung phóng thẳng ra, một đường phá vỡ tinh không. Quang mang chiếu rọi rợp trời ngập đất, giống như ức vạn khỏa Thái Dương đang cùng một khoảnh khắc bộc phát ra toàn bộ năng lượng của chính mình, gắt gao phong tỏa Tiên Thiên Đế Quân.
Tiên Thiên Đế Quân phóng người một cái, thân hình biến mất, lại là từ Tinh vực Tử Vi trực tiếp nhảy vào Hư Không Giới, dự định từ Hư Không Giới bỏ chạy.
Cũng trong nháy mắt thân hình hắn biến mất, đột nhiên chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, Tiên Thiên Đế Quân kêu lên một tiếng đau đớn, bị thanh âm kia đánh rơi xuống. Hai lão giả kia vừa bắn ra một mũi tên này, liền gỡ xuống Thần lô, lấy ra thiết chùy, ầm một tiếng đánh lên thân Thần lô. Luân Hồi Ma Âm lập tức phong tỏa không gian, khiến cho Tiên Thiên Đế Quân không thể nhảy ra khỏi Tinh vực Tử Vi.
Tiên Thiên Đế Quân nhanh chóng lui về phía sau, bước chân giao thoa, thân hình chợt cao chợt thấp chợt trái chợt phải, phiêu hốt bất định, dùng tốc độ cực nhanh viễn độn. Thân hình hắn phiêu dật, nhất cử nhất động ám hàm thiên lý. Tuy là lui về phía sau, nhưng lại giống như đang nhảy múa vậy, chất chứa đạo diệu cao thâm.
Đạo quang tiễn kia lại càng lúc càng thịnh, thủy chung vẫn đuổi theo sau hắn. Hơn nữa, mỗi một bước hắn hạ xuống, thanh âm rèn sắt lại vang lên một tiếng. Một bước một tiếng vang! Thanh âm rèn sắt kia vừa vặn cắt đứt thiên lý uẩn tàng trong bộ pháp của hắn, khiến cho hắn thủy chung không thể nào thoát khỏi đạo quang tiễn kia.
- Thiên Đế quả nhiên tàn nhẫn! Xem ra, hắn đã nghiên cứu công pháp thần thông của ta rất lâu rồi!
Sắc mặt Tiên Thiên Đế Quân âm tình bất định, hai tay thiên biến vạn hóa, từng đạo từng đạo thần thông Tiên Thiên uy năng hạo hãn khôn cùng lao thẳng về phía đạo quang tiễn, trong lòng thầm nghĩ:
- Hai lão quỷ này vậy mà có thể sử dụng Luân Hồi Ma Âm vững vàng phong tỏa tung tích của ta, phá giải thần thông Thiên Lý Thần Bộ của ta. Đây tất nhiên là lão thất phu Thiên Đế kia đã nói hết thảy thần thông của ta cho bọn họ biết! Nghiên cứu ta sâu sắc tới mức như vậy, khẳng định không phải là một sớm một chiều có thể làm được!
Hai lão giả kia nhìn như sau khi bắn ra một mũi tên liền không có xuất thủ nữa, Tiên Thiên Đế Quân cần phải đối phó cũng chỉ là một mũi Thần tiễn kia mà thôi. Nhưng trên thực tế, ba người đã giao phong từ rất sớm, hơn nữa còn là giao phong vô cùng kịch liệt.
Trận giao phong này, thật ra ngay từ thời điểm Tiên Thiên Đế Quân gặp mặt hai lão giả rèn sắt này cũng đã bắt đầu. Lúc đó, Tiên Thiên Đế Quân liền phát hiện ra không ổn, nghĩ muốn thoát khỏi Luân Hồi Ma Âm. Mà thanh âm rèn sắt của hai lão giả thủy chung trói buộc hắn trong phiến không gian này, khiến cho hắn không thể rời khỏi.
Chín lần giao phong trí tuệ, Tiên Thiên Đế Quân đều không cách nào phá giải Luân Hồi Ma Âm. Khi đó, hắn liền hoài nghi làm sao hai lão giả này có thể hiểu rõ hắn như vậy, hiện tại rốt cuộc đã nghĩ thông suốt.
Hai lão giả này nhìn như rèn sắt, nhưng thật ra là dùng Luân Hồi Ma Âm công kích hắn, hơn nữa còn là toàn lực phát ra. Chuy âm đánh ra, mỗi một chuy đều là đánh lên trên thần thông, đạo pháp và nhục thân của hắn.
Mà thần thông do Tiên Thiên Đế Quân phát ra còn chưa chạm tới đạo quang tiễn kia, đã bị chuy âm đương đương phá vỡ. Bất luận hắn lui tới chỗ nào, chuy âm kia đều vô cùng rõ ràng vang lên, tựa hồ có thể vượt qua tầng tầng không gian vậy.
Cái này không chỉ là giao phong giữa hắn và hai lão giả rèn sắt này, đồng dạng cũng là giao phong giữa hắn và Thiên Đế. Thiên Đế đã phá giải đạo pháp thần thông của hắn, lệnh cho hai lão giả này tới đây, chính là muốn cảnh cáo hắn một lần.
Nếu hắn không có hậu trường, nếu sư tôn của hắn không phải là vị tồn tại kia, sợ rằng Thiên Đế cũng không phải là cảnh cáo hắn rồi, mà là đích thân giết chết hắn.
Đương kim Thiên Đế Bệ hạ nhìn như là một tôn Đế hoàng bình thường, tuy có cái danh Thiên Đế, nhưng hai bên đều bị cản tay. Hắn một mặt phải làm Thiên tử, con trai của Thiên, bị Thiên quản chế, một mặt lại phải cân nhắc suy nghĩ của chư hầu, không có bao nhiêu quyền tự quyết. Nhưng một vị anh hùng hào kiệt tài nghệ có thể trấn áp một cái thời đại, leo lên bảo tọa Thiên Đế, lại có mấy người là tài trí bình thường?
- Trong Tinh vực Tử Vi căn bản là không có hai lão quỷ này! Bọn họ có được mười bốn Chư Thiên, nếu ở trong Tinh vực Tử Vi, chắc chắn sẽ không vô danh vô tánh! Bọn họ rốt cuộc là từ nơi nào chui ra?
Đạo quang tiễn rất nhanh tiếp cận. Tiên Thiên Đế Quân thét dài một tiếng, hai tay tầng tầng hợp lại trước ngực, bắt thành hình chữ thập. Sau lưng hắn đột nhiên soạt soạt soạt mở ra vô số cánh tay. Ngàn vạn cánh tay bay múa, giống như khổng tước xòe đuôi vậy, tung bay khắp nơi, tầng tầng công kích về phía đạo quang tiễn kia.
Đám cánh tay này thiên biến vạn hóa. Có bàn tay cầm đóa hoa, trong đóa hoa là một thế giới. Có bàn tay nắm quyền, trong quyền ẩn chứa một Chư Thiên. Có bàn tay cầm bát, trong bát ẩn chứa vô số ngôi sao như hằng hà tinh sa.
Mà đạo quang tiễn kia lại xuyên qua ngàn vạn cánh tay bắn tới, thế không thể đỡ, bắn thẳng về phía mi tâm của hắn.
Tiên Thiên Đế Quân cắn răng một cái, trong lòng biết rõ không thể tránh né. Hắn đang muốn liều mạng cũng phải tiếp được đạo quang tiễn này. Đột nhiên, trong mi tâm hắn chợt bay ra một con mắt, chính là con mắt mà vị tồn tại kia đã ban cho hắn. Mí mắt của con mắt kia khẽ mở ra, bóng tối vô tận đột nhiên tuôn trào ra, bao phủ đạo quang tiễn kinh thiên động địa kia vào bên trong.
Quang mang sáng ngời xung quanh đạo quang tiễn kia đột nhiên ảm đạm xuống, cuối cùng biến mất không thấy đâu nữa.
*****
- Đạo huynh, tiểu bối tranh đấu, ngươi cần gì nhúng tay vào chứ?
Con mắt kia vẫn như cũ chưa khép lại, trong mắt vang lên thanh âm của vị tồn tại kia.
- Ngươi có thể nhúng tay vào, sao ta lại không thể?
Trong con mắt đột nhiên vang lên một đạo thanh âm tang thương khác, mang theo ngữ khí trêu chọc. Sau đó, mi mắt của Thần Nhãn hắc ám khép lại, soạt một tiếng chui vào trong mi tâm của Tiên Thiên Đế Quân, dựng thẳng ở nơi đó.
Mà trên mi mắt của con mắt này lại hiện ra một đạo kim văn. Đạo Tiên Thiên Thần Văn kim quang lấp lánh giống như một mũi tên khắc lên trên hai bên mí mắt. Tiên Thiên Đế Quân nghĩ muốn mở con mắt này ra, chỉ thấy mũi tên kia đại phóng kim quang, khiến cho hắn làm thế nào cũng không mở mắt ra được.
Mà lúc này, hai lão giả kia cũng không tiếp tục rèn sắt nữa. Một người tế khởi Thần lô, một người huy vũ thiết chùy, khí thế nghiền ép thiên địa, công kích về phía Tiên Thiên Đế Quân.
Tiên Thiên Đế Quân đã không còn mũi tên kia uy hiếp, không chút sợ hãi, tay không tấc sắt chiến đấu với hai lão giả này. Chỉ trong chốc lát, hai lão giả nhao nhao thổ huyết, thét dài một tiếng lui về phía sau.
Tiên Thiên Đế Quân cất bước muốn đuổi theo, đột nhiên chỉ nghe thanh âm rèn sắt đương đương vang lên, cắt đứt thiên lý uẩn tàng trong bộ pháp của hắn, khiến cho khí huyết hắn quay cuồng. Chỉ thấy hai lão giả kia nhấc lên Thần lô, một đường rèn sắt chạy đi, cuối cùng biến mất không thấy đâu nữa.
- Thế lực của Thiên Đế còn lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của ta! Xem ra, trong vũ trụ có một vài lực lượng bí ẩn đã đầu phục vào hắn!
Tiên Thiên Đế Quân lấy lại bình tĩnh, lớn tiếng gọi:
- Sư tôn!
Con mắt trên mi tâm hắn một mảnh yên tĩnh. Sau một hồi, trong khỏa Thần Nhãn hắc ám kia vang lên thanh âm của vị tồn tại kia, lạnh nhạt nói:
- Con mắt của ta đã bị sư thúc ngươi phong ấn, chỉ sợ trong lúc nhất thời một khắc không thể mở ra. Bất quá, vô phương! Đợi ta luyện hóa đi Thần tiễn của hắn là được!
- Sư thúc?
Trong lòng Tiên Thiên Đế Quân chấn động, thất thanh nói:
- Chẳng lẽ là hắn? Hắn vậy mà đã làm chỗ dựa cho Thiên Đế!
Trên trán hắn toát ra một tầng mồ hôi lạnh. Nghĩ tới chỗ đáng sợ của vị sư thúc kia, trong lòng hắn liền có một loại cảm giác không rét mà run. Mà mũi tên này hết lần này tới lần khác đang dán sát trên trán hắn, biến thành một đạo Thần văn. Nếu sư tôn hắn áp chế không được, chỉ sợ bất cứ lúc nào cũng có thể lấy tính mạng của hắn.
- Sư tôn, lúc nào thì ngươi mới có thể luyện hóa được mũi Thần tiễn này?
Tiên Thiên Đế Quân lấy lại bình tĩnh, hỏi.
- Ngắn thì trăm năm, lâu thì ngàn năm!
Thanh âm vị tồn tại kia trầm tịch xuống, đã không còn tiếng động.
Tiên Thiên Đế Quân khẽ nhíu mày, ngẩng đầu từ xa nhìn về phía Tử Vi Đế Tinh, cất bước trở về Tiên Thiên Cung:
- Bệ hạ, là ta đã xem thường ngươi! Bất quá, sau này ta sẽ xem ngươi thành đối thủ lớn nhất của ta! Giữa ta và ngươi, nhất định sẽ có một trận chiến đấu sinh tử!
o0o
Tử Vi Đế Tinh, hai lão giả rèn sắt kia thu hồi Thần lô và thiết chùy, cầu kiến Thiên Đế. Đương kim Thiên Đế rất nhanh triệu kiến hai người. Hai lão giả khom người, lộ ra thần sắc xấu hổ, nói:
- Chúng ta đã già rồi, không thể lưu lại Mục Tiên Thiên, cũng không thể lưu lại con mắt của hắn, chỉ có thể phong ấn con mắt kia của hắn mà thôi!
- Chỉ cần phong ấn được là tốt rồi! Ta không lo lắng Tiên Thiên, chỉ lo lắng vị tồn tại kia! Tiên Thiên mượn con mắt của vị tồn tại kia nhất định là để đối phó ta. Hiện tại đã phong ấn được con mắt kia, Trẫm mới tính là yên tâm!
Thiên Đế khẽ mỉm cười, nói:
- Huyền Kỳ Nhị Lão khổ cực rồi! Bản lĩnh của Tiên Thiên so với Trẫm thì như thế nào?
Hai lão giả rèn sắt liếc nhìn nhau một cái, nói:
- So với chúng ta thì cao hơn một chút, so với Bệ hạ thì còn thua kém ba phần!
Thiên Đế khẽ nhíu mày, không khỏi than thở:
- Thua kém ba phần... Tiên Thiên Thần không hỗ là Tiên Thiên Thần! Cũng chỉ thua kém có ba phần thôi sao? Nếu hắn đột phá Đế cảnh, ba phần ưu thế này cũng sẽ không còn tồn tại nữa rồi!
Huyền Kỳ Nhị Lão mỉm cười, nói:
- Bệ hạ đã phá giải hết thảy đạo pháp thần thông của hắn, cho dù hắn có thể đột phá Đế cảnh, cũng không phải là đối thủ của Bệ hạ!
- Các ngươi không hiểu! Tiên Thiên Đế Quân rất giảo hoạt, ta phá giải chỉ là đạo pháp thần thông năm xưa của hắn. Tới hiện tại, bản lĩnh của hắn đã xưa đâu bằng nay. Hắn ở trước mặt các ngươi không có sử dụng ra thủ đoạn chân chính, chính là sợ bị ta nhìn thấu!
Thiên Đế suy tư nói:
- Hắn hiện tại, đến cùng là đã đạt tới trình độ nào rồi?
← Ch. 0785 | Ch. 0787 → |