← Ch.1000 | Ch.1002 → |
Uy năng của Tam Mục Thiên Đồng thật sự quỷ dị. Đình Phong Sầm dùng Tam Mục Thiên Đồng đối nhãn với Chung Nhạc, bị thua không địch lại, hồn phi phách tán. Ngay cả thần thông bảo mệnh của đám người Lâu Chính Sư cũng không thể bảo trụ được tính mạng của hắn.
- Con trai ta!
Trong đầu Đình Đạo Cực một mảnh ầm vang, run rẩy vươn tay ra tiếp lấy thi thể của Đình Phong Sầm từ trên lưng Bạch Tượng. Trên người Đình Phong Sầm một điểm vết thương cũng đều không có, nhưng Nguyên thần đã bị chém nát, hồn tiêu phách tán, không còn chuyển thế khả năng.
Ba khỏa Thần Nhãn của Đình Phong Sầm vẫn như cũ trừng tròn xoe, bộ dáng uy phong lẫm lẫm, trên mặt còn mang theo thần sắc vui mừng. Hiển nhiên hắn tử vong chỉ trong một cái chớp mắt, Nguyên thần trực tiếp bị đồng lực của đối phương chém chết.
Thần thông bảo mệnh cấp Đế Quân mà bọn họ lưu lại trong Thức hải của hắn cũng không có nửa phần tác dụng. Đồng lực của Tam Mục Thiên Đồng không hề xúc động tới đám thần thông này chút nào.
Trong lòng Lâu Chính Sư đại chấn, ngẩng đầu nhìn về phía Chung Nhạc. Chỉ thấy Thần Nhãn thứ ba của Chung Nhạc khép lại, khôi phục lại như ban đầu.
- Tam Mục Thiên Đồng Phá Vọng Thiên Kinh! Hắn cũng biết Tam Mục Thiên Đồng Phá Vọng Thiên Kinh! Hơn nữa, càng cao minh hơn Đình Phong Sầm một bậc!
Trong đầu Lâu Chính Sư một mảnh hỗn loạn:
- Hắn là Chân Thần, cho dù có chiến lực Thần Hoàng, đồng dạng là Tam Mục Thiên Đồng cũng không có khả năng liếc mắt trừng chết Đình Phong Sầm cường giả đẳng cấp này! Chẳng lẽ Tam Mục Thiên Đồng của hắn mới là chính tông? Hắn biến thành bộ dạng của Vô Kỵ tiên sinh, lẻn vào Thế Ngoại Chi Địa, rốt cuộc đã học trộm được bao nhiêu tuyệt học của Phục Hy thị?
Trong lòng hắn một mảnh lạnh lẽo:
- Hắn đã học được tuyệt học của Phục Hy thị, nghĩ muốn giết hắn, cũng không dễ dàng như vậy!
- Công thành!
Đột nhiên, hai tròng mắt Đình Đạo Cực đỏ bừng, hung ác thét lớn. Trong lòng Lâu Chính Sư cả kinh, vội vàng lắc đầu, nói:
- Đạo Cực huynh, chúng ta mới vừa đi tới dưới quan, đại quân hai nhà còn chưa diễn luyện, phối hợp cũng không được hoàn mỹ! Không bằng trước đợi hai ngày, để hai quân diễn luyện một phen, sau khi quen thuộc mới hãy công thành?
Đình Đạo Cực hừ lạnh một tiếng, phất ống tay áo, nói:
- Chỉ là một tiểu quan nhỏ bé, trong nháy mắt sẽ có thể phá, cần gì phải diễn luyện? Lâu sư huynh, ngươi đi đối phó Thủy sư Âm Khang thị là được! Những chuyện còn lại, cứ giao cho Hoàng Đình thị chúng ta!
Hắn đột nhiên quát lớn:
- Nổi trống! Vang chuông! Công thành cho ta!
Tiếng trống ầm ầm vang vọng, sau đó Chư Thiên Thần Đạo Chung chấn động. Trong tiếng chuông, đại quân Hoàng Đình thị giống như thủy triều phóng vọt về phía Trấn Thiên Quan. Mà tiếng chuông kia hạo hạo đãng đãng, trùng kích Trấn Thiên Quan, thậm chí còn kích động Tinh hà dâng trào, sóng lớn ngập trời, nghiền áp về phía cửa thành Trấn Thiên Quan.
Đúng lúc này, một cây Thần thụ rơi vào trong Tinh hà, cắm rễ xuống Tinh hà. Cây Thần thụ từ từ dâng cao, ngăn cản tiếng chuông và sóng biển ngập trời. Vô số thân ảnh Thần Ma trên tường thành chấn động, Chư Thần trong Trấn Thiên Quan nghiêm túc chuẩn bị.
Lâu Chính Sư nhìn về phía đại quân Hoàng Đình thị, khẽ nhíu mày. Thời điểm đại quân Hoàng Đình thị xông ra, hàng ngũ chỉnh tề, nhưng thời điểm chạy tới bên cạnh Tinh hà, trận hình cũng đã tán loạn. Trong lòng Lâu Chính Sư không khỏi thầm than một tiếng.
Hoàng Đình thị mặc dù là Đế tộc, nhưng đã mấy vạn năm chưa từng trải qua đại chiến, quân bị không nghiêm, hiển nhiên kỷ luật xa xa không sâm nghiêm bằng Tiên Thiên Cấm Quân của Chung Nhạc.
- Trận chiến này, tuy binh lực của chúng ta mạnh hơn, nhưng chỉ sợ không chiếm được bất luận tiện nghi gì...
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Lâu Chính Sư lại không thể trơ mắt nhìn Hoàng Đình thị đơn độc công thành, lập tức hạ lệnh cho Thủy sư Thiên Đình xuất động, giết vào Tinh hà.
Vô số Chiến hạm lâu thuyền trong Tinh hà giương buồm xuất phát, vạn buồm san sát, ngàn thuyền lướt nhanh. Thủy sư Thiên Đình và Thủy sư Âm Khang thị ở mặt dưới Tinh hà tao ngộ với nhau. Trấn Thiên Hà Đỉnh của Âm Khang thị đè xuống, ép tới mức Tinh hà không dậy nổi một tia sóng gợn. Trong Thiên Hà Chi Châu của Âm Khang thị, vô số chúng sinh nhao nhao tế tự Trấn Thiên Hà Đỉnh, khiến cho uy năng của kiện Thần đỉnh này càng khủng bố hơn.
Lâu Chính Sư nổi giận gầm lên một tiếng, một mình đứng trong Tinh hà, nước sông dâng lên tới thắt lưng, biến thành một gã Cự Thần đỉnh thiên lập địa, nhấc lên sóng gió ngập trời, đối kháng với Trấn Thiên Hà Đỉnh.
Mà ở mặt trên Thiên Hà, Tạo Vật Chủ Hoàng Đình thị dùng nhục thân của chính mình làm cầu, bắc ngang qua Tinh hà, để cho vô số đại quân Hoàng Đình thị từ trên thân thể của chính mình chạy tới bờ đối diện.
Thân là Đế tộc, Tạo Vật Chủ Hoàng Đình thị vô cùng đông đảo. Từng vị từng vị Tạo Vật Chủ phủ phục xuống, thân thể cao lớn hình thành mặt cầu. Trên lưng bọn họ, vô số Thần Ma Hoàng Đình thị giống như vô số côn trùng chi chi chít chít, điên cuồng phóng vọt về phía Trấn Thiên Quan.
Cũng có Thần Ma nỗ lực bay lên, nhưng vừa chạm vào đám phong cấm trên không Trấn Thiên Quan, nhục thân và Nguyên thần trực tiếp tan rã, chết oan chết uổng. Đám Thần Ma còn lại thấy thế, vội vàng thành thành thật thật phóng chạy trên người Tạo Vật Chủ.
Mà vào lúc này, trong Trấn Thiên Quan, từng tòa từng tòa Chư Thiên đột nhiên đại phóng dị thải. Lực lượng Chư Thiên cuồn cuộn đánh vào trong Thiên Hà. Mặt sông dâng trào sóng gió mãnh liệt, Tinh quang phun trào, Tinh thủy xao động, Tinh sa bay lượn, thổi quét thẳng tới, cuốn không biết bao nhiêu cao thủ Hoàng Đình thị vào trong dòng Tinh hà.
Cho dù là đám Tạo Vật Chủ kia cũng bị sóng lớn trùng kích khiến cho nhục thân trăm ngàn lỗ thủng, từng tên từng tên không ngừng kêu rên đau đớn.
Từng vị từng vị Tộc lão Hoàng Đình thị nhao nhao giết về phía Thiên Hà, trấn áp sóng gió của Thiên Hà, tế khởi Chư Thiên của mỗi người, chống đỡ lực lượng của Chư Thiên trong Trấn Thiên Quan. Giữa không trung nhất thời hiện ra Thần quang muôn hồng ngàn tía, ầm ầm va chạm với nhau.
Mà vào lúc này, cửa thành đột nhiên mở rộng, từng chi từng chi đại quân giết ra. Dẫn đầu chính là đám Tạo Vật Chủ đỉnh cao bọn Ba Hoàng của Phì Di Thần Tộc, Tranh Hoàng của Tranh Tộc. Bọn họ không nói lời nào, lập tức công kích về phía đám Tạo Vật Chủ Hoàng Đình thị dùng thân làm cầu kia, đánh cho đám Tạo Vật Chủ kia rơi vào trong Tinh hà.
Cường giả Hoàng Đình thị trên lưng đám Tạo Vật Chủ kia từng tên từng tên bị Tinh hà bao phủ. Sau đó, đám Tạo Vật Chủ đỉnh cao bọn Ba Hoàng cũng nhảy vào trong Tinh hà, ở trong dòng sông chém giết với các Tạo Vật Chủ của Hoàng Đình thị. Vô số Cự thú ở trong nước lúc ẩn lúc hiện, giết tới trời long đất lở.
- Lót cầu!
Đình Đạo Cực rống giận một tiếng. Đám cường giả Hoàng Đình thị phía sau lập tức tế khởi từng khối từng khối Thần Mộc Bản, nhao nhao trải về phía mặt sông. Cùng lúc đó, trong cửa thành bờ bên kia cũng bay ra vô số khối Thần Mộc Bản, cũng nhao nhao trải lên trên mặt sông, không thể phân ra là cầu do phe nào lót ra.
Đại quân Hoàng Đình thị từ phía sau ào ào phóng tới, lôi cuốn đám Thần Ma Hoàng Đình thị ở phía trước phóng vọt về phía cửa thành đối diện. Bọn họ vọt tới một nửa thì từng khối từng khối Thần Mộc Bản đột nhiên bay lên, rút lên khỏi mặt sông. Đám Thần Ma phía sau nhao nhao vọt tới, đẩy vô số Thần Ma phía trước rơi vào trong dòng sông, bị Tinh thủy cọ rửa, nhất thời biến thành bạch cốt, tiếp theo bạch cốt cũng nhao nhao vỡ nát.
Từng tòa từng tòa Chư Thiên bay tới, ngăn chặn đám Chư Thiên trong Trấn Thiên Quan. Hơn mười vị Đế Quân Hoàng Đình thị vươn tay chụp về phía Tinh hà, vớt từ trong dòng sông lên từng đám từng đám Tinh sa, ném mạnh lên trên không trung.
Chỉ thấy Tinh sa biến thành bầu trời đầy sao, sau đó đám Đế Quân kia há miệng phun ra một đầu đại đạo, xâu chuỗi từng khỏa từng khỏa ngôi sao lại, tạo thành một đạo Tinh kiều thật dài trên Tinh hà. Đám cường giả Hoàng Đình thị lập tức leo lên Tinh kiều, nối đuôi nhau tuôn trào về phía Trấn Thiên Quan. Đột nhiên, trong dòng sông dâng lên sóng lớn, một con cự xà hai đuôi mở ra cái miệng to như chậu máu, cắn về phía đám cường giả của Hoàng Đình thị.
*****
- Phì Di Thần Tộc thật nhiều chuyện!
Một vị Đế Quân Hoàng Đình thị leo lên Tinh kiều, hừ lạnh một tiếng, sau đầu bay ra một đạo kim quang, xoay quanh cái đầu của Ba Hoàng một vòng. Cái đầu thật lớn của Ba Hoàng nhất thời rơi xuống trong Tinh hà. Đột nhiên, thân thể không đầu của Ba Hoàng lại mọc ra một cái đầu khác, cũng không dám lại làm càn, lập tức chui vào trong Tinh hà, biến mất không thấy đâu nữa.
- Thân ngoại thân của Phì Di Thần Tộc?
Vị Đế Quân kia kinh ngạc, nhưng cũng không để ở trong lòng. Ba Hoàng mặc dù là Hoàng của Phì Di Thần Tộc, nhưng so với một Đế Quân đẳng cấp như hắn vẫn còn kém hơn rất nhiều. Những Đế Quân Hoàng Đình thị còn lại leo lên Tinh kiều, cùng với đại quân công thành.
Trong Tinh hà phía dưới, vô số Tạo Vật Chủ hình thể thật lớn đang không ngừng gây sóng gió. Phù Tang Thần Thụ và Chư Thiên Thần Đạo Chung lại càng là nhiều lần giao phong với nhau. Vô số sợi rễ hấp thu năng lượng của Tinh hà, ngàn cành vạn nhánh cùng nhau chống lại Chư Thiên Thần Đạo Chung. Uy năng của Chư Thiên Thần Đạo Chung mạnh mẽ khôn cùng, nhưng cũng không thể nào lướt qua được Tinh hà.
Mà trên tường thành, Tiên Thiên Cấm Quân nhấc lên Nỗ Huyền Xa, không ngừng bắn về phía đám Đế Quân Hoàng Đình thị, ngăn cản bước chân của bọn họ. Còn có vô số Thần Quang Pháo không ngừng bắn về phía Tinh kiều, nỗ lực oanh gãy Tinh kiều, giết chết đám Thần Ma trên cầu. Ngoài mặt tường thành còn giăng ra thiên la địa võng, ngăn cản đám Thần Ma Hoàng Đình thị bám vào tường thành leo lên. Tướng sĩ trên tường thành tay cầm trường thương, đâm giết đám Thần Ma Hoàng Đình thị treo ở trên lưới.
Một cỗ chấn động kịch liệt truyền tới. Một vị Đế Quân giết tới dưới cửa thành, tế khởi một mặt Thần kính. Quang mang trong Thần kính như trụ, không ngừng oanh kích cửa thành, khiến cho ngay cả thành lâu cũng không ngừng run rẩy.
- Tế Tinh Quang Kính!
Kim Hà Hề lớn tiếng hạ lệnh. Trong thành nhất thời dâng lên ngàn vạn tấm gương, cấu thành một mảnh thiên mạc, chiếu rọi vô số Tinh quang trong Tinh hà. Ngàn vạn đạo quang mang chiếu xạ xuống, không biết bao nhiêu Thần Ma Hoàng Đình thị nhất thời bị kính quang khiến cho bốc hơi.
- Tế cờ!
Đình Đạo Cực gầm lên một tiếng, đích thân leo lên Tinh kiều. Chỉ thấy ngàn vạn cây đại kỳ nhao nhao xuất hiện trên không trung. Bàn tay Đình Đạo Cực liên tục vươn ra, cầm lên từng cây từng cây đại kỳ vung tay phóng ra. Vô số cây đại kỳ bắn vào trên không Trấn Thiên Quan, cắm vào trên những tấm gương kia, mặt cờ mở ra, ngăn cản kính quang.
- Phi Vân Xa!
Đình Đạo Cực lại quát lớn. Từng chiếc từng chiếc Phi Vân Xa bay tới, đám Thần Ma trên xe tế khởi Phi Vân Xa. Vô số sợi thang mây thật dài khoác lên trên tường thành, vô số Thần Ma điên cuồng dọc theo thang mây bò lên trên.
Kim Hà Hề lập tức truyền lệnh:
- Treo Lồng đèn Thần Dương! Đốt Thái Dương Châu!
Từng cây từng cây đèn lồng được treo lên trên tường thành. Vô số tướng sĩ Kim Ô thị nhao nhao biến thành Kim Ô, bay vào trong đèn lồng. Trong đèn lồng nhất thời Thần hỏa bốc lên hừng hực, giống như từng con từng con Nộ Long bay ra, đốt cháy từng chiếc từng chiếc Phi Vân Xa và từng sợi từng sợi thang mây. Chi quân đội Kim Ô thị này là của hồi môn của nàng, số lượng cũng không nhiều lắm. Lồng đèn Thần Dương cũng là vật hồi môn, hiện tại cũng đều bị nàng dùng vào trong chiến trường.
Đình Đạo Cực giận dữ, mạnh mẽ giết lên thành lâu. Đúng lúc này, hậu phương đại quân Hoàng Đình thị đột nhiên đại loạn. Đại quân chín Trấn mười hai Bảo từ phía sau lưng bọn họ giết tới, xé rách hậu phương đại quân Hoàng Đình thị. Ở phía trước, Chung Nhạc thu toàn bộ Tiên Thiên Cấm Quân trên tường thành vào trong Bát Trận Đồ, thôi động Tiên Thiên Bát Quái, ở trên thành lâu ngăn cản Đình Đạo Cực. Đình Đạo Cực căn bản không thể giết vào Trấn Thiên Quan.
Đúng lúc này, từng vị từng vị Đế Quân Hoàng Đình thị leo lên thành lâu, bao vây Chung Nhạc lại. Đột nhiên, một tiếng cười lớn truyền tới:
- Dịch Quân Vương, Ngự Thiên Quan tới viện trợ!
Lại có một tiếng cười lớn khác truyền tới:
- Dịch Quân Vương, viện quân Lũy Bích Quan ta cũng đã tới!
Đình Đạo Cực vội vàng quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy Đa Âm Đế Quân và Phủ Nhai Đế Quân mỗi người suất lĩnh ngàn vạn Thần Ma từ hai cánh xông tới, giết vào chiến trường. Lũy Bích Phi Thành thật lớn và Ngự Thiên Phi Bảo va đụng lung tung. Vô số tướng sĩ Thần Ma trên Lũy Bích Phi Thành tế khởi ngàn vạn Thần binh, Ma Thần binh, tàn sát bốn phía. Mà trên Ngự Thiên Phi Bảo thì quang tiễn phóng ra như mưa, bắn về phía Hoàng Đình thị.
Trong Lũy Bích Phi Thành và Ngự Thiên Phi Bảo lại có Cự nhân nổi trống, tiếng trống vang vọng thiên ngoại, sĩ khí dâng cao. Đa Âm Đế Quân và Phủ Nhai Đế Quân rất nhanh đã giết lên thành lâu, hội hợp với Chung Nhạc.
- Lui! Mau lui về phía sau!
Lâu Chính Sư đột nhiên hạ lệnh cho Thủy sư Thiên Đình lui ra khỏi chiến trường. Bản thân hắn thì tế khởi Thiên Hà Trận Đồ, biến thành một đạo Tinh luân thật lớn, va chạm với Trấn Thiên Hà Đỉnh một cái, bức lui Thủy sư Âm Khang thị, cao giọng nói:
- Đạo Cực huynh, mau lui về phía sau!
Trong lòng Đình Đạo Cực một mảnh lạnh lẽo, đảo mắt quan sát bốn phía. Chỉ thấy đại quân Hoàng Đình thị tử thương thảm trọng, bại cục đã định, chỉ đành thầm than một tiếng, truyền lệnh xuống:
- Binh sĩ Hoàng Đình thị lui ra khỏi chiến trường!
Hắn cùng với hơn mười vị Tộc lão đích thân đoạn hậu, ngăn cản Tiên Thiên Cấm Quân, Lũy Bích Quan và Ngự Thiên Quan truy kích. Bất quá, đám người Phù Lê, Phù Liệt và Mục Tô Ca suất lĩnh đại quân từ hai cánh tiến công, không ngừng tằm ăn rỗi, vẫn khiến cho Hoàng Đình thị tổn binh hại tướng vô số.
Trận chém giết này giằng co suốt mười mấy ngày. Cuối cùng, Lâu Chính Sư và Đình Đạo Cực rốt cuộc lui về phía sau hai Tinh địa, mượn Chư Thiên Thần Đạo Chung bức lui đại quân của Trấn Thiên Quan, Lũy Bích Quan và Ngự Thiên Quan.
Chung Nhạc đứng trên thành lâu, nhìn về phía trước quan. Chỉ thấy tướng sĩ Tiên Thiên Cấm Quân đang lúc quét dọn chiến trường. Trận ác chiến này khiến cho khắp nơi trên chiến trường đều là thi thể, đầy mặt đất đều là mảnh vỡ Thần binh, còn có không ít Thần Ma tàn phế ngã vào trong vũng máu, không thể đuổi kịp bộ đội lui lại.
Hỏa quang thiêu đốt hừng hực, chiếu sáng đám thi thể trong chiến trường, bóng ảnh lay động, sáng tối bất định.
- A a a...
Trên chiến trường, một gã Chân Thần Hoàng Đình thị ôm lấy một cỗ thi thể, phát ra tiếng khóc tê tâm liệt phế.
Hai chân hắn đã bị chặt đứt, cỗ thi thể trong ngực hẳn là thân nhân của hắn. Hắn há lớn miệng, tựa hồ có thiên ngôn vạn ngữ, nhưng bởi vì quá bi ai, toàn bộ ngôn ngữ đã tới trên mép cũng không có lực để thốt ra, chỉ có thể phát ra thanh âm a a. Đó là tiếng khóc xé lòng!
Thống soái Đoài trận của Tiên Thiên Cấm Quân, Lê Hoa tiến lên phía trước, khom người nói:
- Sư huynh, ta xuất thủ rất nhanh, sẽ không có thống khổ!
Gã Chân Thần Hoàng Đình thị kia ngẩng đầu lên, đờ đẫn nhìn nàng. Lê Hoa chém ra một đạo quang mang, cái đầu của gã Chân Thần Hoàng Đình thị kia rơi xuống đất.
Trên thành lâu, Chung Nhạc thở dài một tiếng.
← Ch. 1000 | Ch. 1002 → |