Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1036

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1036: Thất Đạo Luân Hồi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Chung Nhạc tiến vào trong một đạo Tinh luân, phảng phất như đang hành tẩu trong trường hà trí tuệ của một tôn Đại Đế. Hắn không ngừng lắng nghe Đạo âm huyền diệu, tìm hiểu trí tuệ của tôn Đế này.

Từng đạo từng đạo Tinh luân thật lớn xoay tròn bên cạnh hắn, hắn từ trong một đạo Tinh luân trong đó tiến vào một đạo Tinh luân khác, Đạo âm liền có chỗ bất đồng, đạo lý giải thích cũng thay đổi, nhưng cũng đều ẩn chứa thần diệu vô tận.

Hắn hành tẩu trong từng đạo từng đạo Tinh luân giống như Tinh hà vậy, qua một lúc thật lâu, hắn theo những đạo Tinh luân di chuyển tới trung tâm của Thần điện. Có một tôn Phục Hy ba mắt đang đứng sừng sững ở nơi đó.

Đây cũng không phải là một tôn Phục Hy chân chính, mà là một pho tượng Phục Hy do vô số quang điểm cấu thành. Chung Nhạc cẩn thận quan sát, trong lòng khẽ động. Những điểm sáng này cũng không phải là dùng để cấu thành nhục thân Phục Hy, mà là từng cái từng cái Bí cảnh. Ở trong tòa Thần điện này, Phục Mân Đạo Tôn đã lập ra một pho tượng Phục Hy do vô số Bí cảnh cấu thành.

- Nếu Phong Hiếu Trung sư huynh ở đây, nhất định sẽ vui mừng tới mức nhảy dựng lên, gọi Đạo Tôn là đạo hữu rồi!

Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, trong lòng rung động đến tột đỉnh. Phục Mân Đạo Tôn đã phân tích nhục thân Phục Hy tới cực hạn, đánh dấu ra hết thảy toàn bộ các Bí cảnh trong cơ thể Phục Hy thị. Chính là những Bí cảnh này đã cấu thành nhục thân Phục Hy thị!

Phong Hiếu Trung nghiên cứu các Bí cảnh to to nhỏ nhỏ trong thân thể Nhân Tộc, nghiên cứu đối với lĩnh vực này cực sâu, đạt được hiệu quả tương đối giống với Phục Mân Đạo Tôn. Mà Phục Mân Đạo Tôn nghiên cứu hiển nhiên càng sâu hơn một chút. Hắn dù sao cũng là đệ nhất Đại Đế của hai cái Kỷ nguyên gần nhất, không cần giống như Phong Hiếu Trung vậy, phải giải phẫu phân tích các tộc, hoàn toàn có thể dễ dàng điều tra rõ ảo diệu của các Bí cảnh lớn lớn nhỏ nhỏ trong cơ thể.

Sau lưng pho tượng Phục Hy có sáu đạo Tinh luân chậm rãi chuyển động, đó là Bí cảnh Lục Đạo Luân Hồi của Phục Hy thị: Đạo Nhất, Âm Dương, Thần Tài, Vạn Tượng, Ngũ Hành, đối ứng với Bí cảnh Lục Đạo trong cơ thể pho tượng Phục Hy.

Sáu đạo Tinh luân này chậm rãi chuyển động, Chung Nhạc có thể nhìn thấy sáu tòa Bí cảnh trong cơ thể pho tượng Phục Hy cũng đang vận chuyển, ẩn chứa huyền cơ chí thâm chí ảo. Hắn lập tức có chỗ phát hiện, trái tim không khỏi phanh phanh nhảy loạn:

- Quỹ tích vận chuyển của Lục Đạo Luân Hồi trong cơ thể pho tượng Phục Hy này vô cùng phù hợp với Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh!

Hắn vội vàng tiến hành xác minh với Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh, cảm thấy những chỗ trước đây lĩnh ngộ không ra, tìm hiểu không ra trong Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh nhất thời đột nhiên có thể thấu hiểu. Những huyền cơ trước đây hắn chưa từng nghĩ tới, những ảo diệu ngộ không tới, hết thảy đều biến thành những kiến giải vô cùng tinh diệu tiến nhập đại não hắn. Các loại thần thông, các loại đạo pháp toàn bộ đều không ngộ tự rõ.

Thậm chí những bí ẩn trong Lục Đạo Luân Hồi cũng đều biến thành vô số tin tức vọt tới, khiến cho lĩnh ngộ của hắn đối với Lục Đạo Luân Hồi đạt tới độ cao trước đây hắn nghĩ cũng không dám nghĩ. Tu vi và pháp lực của hắn dùng tốc độ cực kỳ khủng khiếp đề thăng lên, căn cơ càng lúc càng vững chắc, càng lúc càng thâm hậu.

Đây cũng không phải là Phục Mân Đạo Tôn truyền đạo thụ nghiệp, mà là Phục Mân Đạo Tôn đã truyền thụ tất cả mọi thứ, hết thảy những lĩnh ngộ kiến giải, hết thảy những thần thông của chính mình cho hắn.

Hoàn toàn có thể nói, chỉ cần Chung Nhạc dựa theo Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh tu luyện tiếp, tu luyện tới cảnh giới của Phục Mân Đạo Tôn, hắn hoàn toàn có thể trở thành một vị Phục Mân Đạo Tôn khác.

Chung Nhạc một lần đứng này, đã đứng trước pho tượng Phục Hy này suốt thời gian mười năm đằng đẳng. Trong thời gian mười năm này, cặp mắt hắn không hề chớp lấy một cái, vẫn luôn chăm chú quan sát diễn biến của Bí cảnh Lục Đạo Luân Hồi, tiến hành ấn chứng với Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh. Cuối cùng, cặp mắt của hắn khẽ chớp một cái, ánh mắt dời đi.

Sáu tòa Bí cảnh sau lưng pho tượng Phục Hy vẫn còn ẩn chứa ảo diệu vô tận, nghĩ muốn mở ra hết thảy những huyền bí chất chứa trong Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh, đừng nói là mười năm, cho dù là một ngàn năm cũng chưa chắc đã có thể làm được. Mục đích chuyến đi này của hắn cũng không phải là muốn giải khai toàn bộ ảo diệu của Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh, mà là vì Bí cảnh thứ bảy.

Chung Nhạc tiến vào một đạo Tinh luân thật lớn, chỉ thấy mấy ngàn đạo Tinh luân bốn phía đều xoay tròn quanh pho tượng Phục Hy này. Kỳ lạ hơn chính là, thỉnh thoảng lại có một đạo Tinh luân bay tới phía sau sáu đạo quang luân của pho tượng Phục Hy, kết hợp với Lục Đạo Luân Hồi, biến thành đạo quang luân thứ bảy.

Mỗi khi đạo quang luân thứ bảy xuất hiện, vô số quang điểm trong cơ thể pho tượng Phục Hy liền bắt đầu di chuyển, rất nhiều quang điểm tổ hợp lại, biến thành một tòa Bí cảnh thống nhất, chính Bí cảnh thứ bảy.

Bí cảnh thứ bảy vừa xuất hiện trong cơ thể pho tượng Phục Hy, sẽ liền dẫn động những Bí cảnh Lục Đạo Luân Hồi còn lại, khiến cho Bí cảnh Lục Đạo Luân Hồi vận chuyển xuất hiện tình trạng dị thường.

Đây chính là mục đích chuyến đi này của Chung Nhạc, tìm hiểu nghiên cứu của Chư Đế Thượng Cổ đối với Bí cảnh thứ bảy.

Từ mười vạn năm trước cho tới hai mười vạn năm trước, đó chính là niên đại huy hoàng nhất của Thời đại Thượng Cổ, là thời đại đạo pháp thần thông đại bạo tạc. Trong thời gian mười vạn năm đó đã xuất hiện không biết bao nhiêu kỳ tài ngút trời, thôi diễn đạo pháp thần thông toàn thể vũ trụ tới độ cao chưa từng có.

Mỗi một đạo Tinh luân trong tòa Thần điện này đều đại biểu cho trí tuệ tối cao của thời đại kia. Mà Tinh luân kết hợp với Lục Đạo Luân Hồi của pho tượng Phục Hy, chính là những tìm hiểu nghiên cứu của bọn họ đối với đạo Luân Hồi thứ bảy.

Nếu có thể tập hợp trí tuệ của Chư Đế vào một thân, dung hợp tìm hiểu nghiên cứu của Chư Đế đối với đạo Luân Hồi thứ bảy thành một thể, vậy hắn sẽ có thể vô hạn tiếp cận Thất Đạo Luân Hồi.

Ánh mắt Chung Nhạc sáng ngời, quan sát quá trình kết hợp của mỗi một đạo Tinh luân với Lục Đạo Luân Hồi của pho tượng Phục Hy. Mỗi lần Bí cảnh trong cơ thể pho tượng Phục Hy sản sinh biến động, bất kỳ một biến động nào đối với hắn cũng đều là trí tuệ, là nỗ lực của Chư Đế Thượng Cổ trong việc mở ra Thất Đạo Luân Hồi.

Thời gian thấm thoát như thoi đưa, một tháng lại tháng đi qua, một năm lại năm trôi qua, từng đạo từng đạo Tinh luân không ngừng bay tới, tương dung với Lục Đạo Luân Hồi của pho tượng Phục Hy, một lúc sau lại bay đi. Sau đó, lại có một đạo Tinh luân khác bay tới... cứ như vậy không ngừng tuần hoàn chuyển hóa.

Trong lúc bất tri bất giác, Chung Nhạc đã lưu lại nơi này suốt ba mươi năm. Rốt cuộc, mấy ngàn đạo Tinh luân đã luân hồi đủ một vòng.

*****

Trong ba mươi năm này, hắn đã quan sát mấy ngàn đạo Tinh luân kết hợp với Bí cảnh trong cơ thể pho tượng Phục Hy, đã nghiên cứu qua toàn bộ một lần, bên trong não hải đã có thêm vô cùng vô tận kiến giải, nhiều tới bất tận những lĩnh ngộ liên quan tới Bí cảnh thứ bảy, khiến cho hắn phảng phất như đã bị ngâm trong hải dương trí tuệ mênh mông vậy.

Hắn tham lam hấp thu trí tuệ và kiến giải của Chư Đế. Lĩnh ngộ của mỗi một tôn Đế đối với Bí cảnh thứ bảy đều có chỗ bất đồng. Một trăm tôn Đế có một trăm cách nhìn, một trăm loại kiến giải khác nhau. Mấy ngàn tôn Đế sẽ có mấy ngàn loại kiến giải khác nhau.

Đối với những tôn Đế này, cái mà bọn họ nghiên cứu cũng không phải là Bí cảnh thứ bảy hoặc là Thất Đạo Luân Hồi, bọn họ chỉ là đang nghiên cứu Lục Đạo Luân Hồi. Nhưng đối với Chung Nhạc, đây chính là trân bảo khó có thể tưởng tượng, là lĩnh ngộ đối với đạo Luân Hồi thứ bảy.

Phục Mân Đạo Tôn thân là Thiên Đế lúc đó, chủ đạo Chư Đế thiên hạ cùng nhau nghiên cứu Lục Đạo Luân Hồi, toàn bộ lĩnh ngộ của Chư Đế cũng sẽ tụ tập tại chỗ của hắn. Bởi vậy, lúc đó hắn nhận được toàn bộ trí tuệ của Chư Đế, mà những Chư Đế khác chỉ đạt được một chút phiến diện mà thôi. Mà hiện tại, trí tuệ của Chư Đế Thượng Cổ đã tụ tập tại Chỗ của Chung Nhạc.

Chung Nhạc nhắm mắt lại, tinh tế nghiền ngẫm. Bên cạnh hắn, từng đạo từng đạo Tinh luân thật lớn vẫn như cũ không ngừng vận chuyển, Đạo âm không ngừng vang lên.

Lại qua thêm năm năm nữa, thân thể Chung Nhạc đột nhiên chấn động một cái. Sau đầu hắn chợt hiện ra hình chiếu của Bí cảnh thứ bảy, Bí cảnh Không Gian. Cùng lúc đó, Bí cảnh Lục Đạo Luân Hồi trong cơ thể hắn rốt cuộc tương liên với Bí cảnh thứ bảy, biến thành một hệ thống Thất Đạo Luân Hồi thống nhất.

Khoảnh khắc này, một cỗ năng lượng vô cùng kinh khủng từ trong cơ thể hắn bạo phát. Chung Nhạc cảm giác được chính mình phảng phất như có thể tùy ý xuyên toa trong đại thiên thế giới, lưu lại trong bất cứ phiến không gian nào. Hắn có cảm giác như trong nhục thân và Nguyên thần của chính mình phảng phất như cất giấu Bí cảnh Không Gian vô lượng, ẩn chứa pháp lực khôn cùng, thần thức vô tận, tinh khí vô biên, khí huyết vô đáy.

Hắn thôi động Thất Đạo Luân Hồi, năng lượng vô cùng vô tận vốn dĩ tự do trong không gian đại thiên thế giới điên cuồng phóng vọt về phía trong cơ thể hắn. Hắn vậy mà có thể mượn tới lực lượng từ trong vô số không gian, khiến cho thực lực của hắn điên cuồng đề thăng, đạt tới độ cao trước đây không thể sánh bằng.

Đột nhiên, Chung Nhạc chợt rên khẽ một tiếng, Bí cảnh thứ bảy trong cơ thể hắn chợt bắt đầu đổ nát, năng lượng cuồng bạo trong cơ thể bắt đầu tiêu thất.

- Không xong!

Sắc mặt Chung Nhạc đại biến, vội vàng tản đi Bí cảnh thứ bảy, điều động Bí cảnh Lục Đạo Luân Hồi trấn áp năng lượng thời không trong cơ thể. Bên ngoài cơ thể hắn hiện ra Tiên Thiên Bát Quái, Lục Đạo, Tứ Tượng, Âm Dương. Trong cơ thể hắn nhất thời vang lên thanh âm nổ vang ầm ầm, giống như đã kích nổ từng khỏa từng khỏa Thái Dương kinh người vậy.

Khóe miệng Chung Nhạc tươm máu, thân thể đại chấn. Sau một lúc lâu, toàn bộ chấn động bình ổn lại. Thân thể hắn cơ hồ xụi lơ xuống, không ngừng run rẩy, qua một lúc lâu sau này mới khôi phục lại được.

Vừa rồi Thất Đạo Luân Hồi không thể khống chế, nếu không phải hắn ứng biến kịp thời, chẳng những Bí cảnh thứ bảy hoàn toàn yên diệt, sợ rằng sáu tòa Bí cảnh còn lại cũng sẽ bị cỗ năng lượng kinh khủng kia phá hủy.

- Thất Đạo Luân Hồi vẫn không cách nào tạo thành một đại hệ thống hoàn chỉnh!

Trong lòng Chung Nhạc thoáng có chút thất lạc, cực kỳ tiếc nuối. Ngay cả trí tuệ của Chư Đế Thượng Cổ cũng không đủ để hoàn toàn mở ra Bí cảnh thứ bảy, dung hợp hoàn mỹ với hệ thống Lục Đạo Luân Hồi. Trí tuệ của Chư Đế cường đại mặc dù, nhưng hệ thống Thất Đạo Luân Hồi so với hệ thống Lục Đạo Luân Hồi thì càng phức tạp hơn, càng thâm ảo hơn, cần có trí tuệ cũng càng nhiều hơn.

- Bất quá, ta thu hoạch cũng đã đủ nhiều rồi! Cách Thất Đạo Luân Hồi cũng đã rất gần rồi!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động. Chỗ tốt thu hoạch lần này quả thật quá lớn rồi. Trước đây hắn chỉ là mở ra Bí cảnh thứ bảy, xa xa chưa nói tới xây dựng nên Thất Đạo Luân Hồi. Hơn nữa thời gian duy trì Bí cảnh thứ bảy cũng phi thường ngắn ngủi. Nhưng hiện tại, trí tuệ của Chư Đế đã khiến cho hắn có thể mở ra Bí cảnh thứ bảy, duy trì một đoạn thời gian rất dài, hơn nữa còn có thể vận dụng lực lượng của Thất Đạo Luân Hồi.

Mặc dù sử dụng lực lượng của Thất Đạo Luân Hồi vô cùng hung hiểm, bất cứ lúc nào cũng có khả năng sẽ bởi vì không thể khống chế được mà thân tử đạo tiêu. Bất quá, đây cũng là một đòn sát thủ đáng sợ. Đây cũng chính là tiền vốn chân chính giúp cho hắn có thể quật khởi ở thời đại này. Nếu hắn có thể trở thành kẻ đầu tiên hoàn thành hệ thống Thất Đạo Luân Hồi, chưởng khống lực lượng càng mạnh hơn Lục Đạo Luân Hồi, vậy hắn hoàn toàn có thể lật bàn.

Hắn sẽ có thể tẩy đi tội nghiệt mà Phục Hy thị đang phải gánh ở trên lưng, khiến cho Nhân Tộc trở lại thành Phục Hy thị, một lần nữa leo lên hàng ngũ các chủng tộc vinh quang nhất, tôn quý nhất, khiến cho các tồn tại cao cao tại thượng trong Chư Thiên Chư Địa trả một cái giá mà bọn họ hẳn là phải trả. Tay đánh bay trời này, chân đạp bằng đất này, khiến cho bọn họ nợ máu phải trả bằng máu.

- Nếu có Phong sư huynh ở đây, như vậy sẽ càng tốt hơn rồi!

Chung Nhạc không khỏi có chút tưởng niệm Phong Hiếu Trung. Phong Hiếu Trung mặc dù hành xử vô pháp vô thiên, nhưng trí tuệ và đạo tâm của hắn lại khiến cho Chung Nhạc cực kỳ bội phục. Một Thiên Nhân bậc này hoàn toàn có thể cùng xưng đạo hữu với Phục Mân Đạo Tôn.

Với lực lĩnh ngộ yêu nghiệt và tinh thần cầu đạo của Phong Hiếu Trung, cùng với phương thức nghiên cứu cơ linh cổ quái, nhất định sẽ có thể hoàn thiện hệ thống Thất Đạo Luân Hồi càng nhanh hơn rất nhiều.

- Phong sư huynh đang ở Trấn Thiên Quan! Bất quá, chỉ dựa vào hai chúng ta, rất khó có thể nhất cử triệt để hoàn thành hệ thống hệ thống Thất Đạo Luân Hồi. Việc này cần có trí tuệ của Chư Đế tương lai!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, đi ra Thần điện, cất bước đi ra khỏi vực sâu, trong lòng thầm nghĩ:

- Tổ Đình là cứ điểm cuối cùng của Phục Hy thị ta! Tổ Đình chưa mất, Phục Hy thị ta vẫn như cũ chưa bại, vẫn như cũ có thể Đông Sơn tái khởi! Hiện tại, là thời điểm nên trở lại Trấn Thiên Quan rồi!

Cách thời điểm hắn tham gia Thiên Đế thọ yến đã sắp sửa trôi qua một trăm năm rồi, lần đại hội Chư Đế tương lai thứ hai đã sắp tới.

Lần đại hội Chư Đế tương lai thứ hai có liên quan rất nhiều tới Thất Đạo Luân Hồi, nhất định sẽ có thêm càng nhiều trí tuệ nữa xuất hiện, khiến cho hệ thống Thất Đạo Luân Hồi lại càng hoàn chỉnh hơn.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1489)