← Ch.1036 | Ch.1038 → |
Chung Nhạc tế khởi Quyền hành Thiên Đế. Chuôi kiếm này khẽ ấn một cái về phía vực sâu. Chỉ thấy vực sâu chợt ầm một tiếng khép lại, biến mất không thấy đâu nữa.
Hắn dọc theo con đường sinh lộ duy nhất quay trở về. Những nơi hắn đi qua, sinh lộ phía sau không ngừng khép lại, biến mất không thấy đâu nữa. Cuối cùng đường sinh lộ duy nhất cũng bị hắn lau đi. Hắn muốn biến Tổ Đình thành một tòa sát trận không có bất luận sinh lộ gì. Ngoại trừ hắn ra, bất cứ tồn tại nào cũng không thể đặt chân vào nơi này.
Chung Nhạc đi tới cửa thứ tư, chỉ thấy một tòa Tạo Hóa Huyền Môn cao vút sừng sững ở đó. Hồn Đôn Vũ đang lúc giao thủ với Y Uyển Quân và Thạch Âm Cơ. Có Tạo Hóa Huyền Môn che chở, ba người bọn họ chém giết kịch liệt cũng không lo lắng sẽ bị đánh chết.
Chung Nhạc khẽ di một tiếng. Thực lực của Hồn Đôn Vũ cực kỳ cường đại, đã từng là đệ nhất nhân của Chân Thần Chư Thánh Bảng. Mà Y Uyển Quân liên thủ với Thạch Âm Cơ không ngờ lại có thể đánh không phân cao thấp với hắn, thật sự rất quái lạ.
Ngay sau đó hắn liền nhìn ra chỗ không đúng. Y Uyển Quân và Thạch Âm Cơ tế khởi Thần binh khiến cho Hồn Đôn Vũ bị thua thiệt. Hơn nữa công pháp hai nữ tử tu luyện cũng rất quái lạ. Y Uyển Quân đang tế khởi một cái chén xương, Thần quang bắn ra bốn phía, chén xương treo cao, vạn pháp bất xâm, khiến cho Hồn Đôn Vũ rất khó có thể công vào.
- Tiên Thiên Thần Oản?
Chung Nhạc nhấp nháy mắt, đây hẳn là xương đầu của một tôn Tiên Thiên Thần bị luyện chế thành bộ dáng chén xương. Tân Hỏa từ trong Thức hải hắn nhảy ra, lườm hắn một cái, ngữ khí khinh thường nói:
- Chung Sơn thị, nhìn xem bộ dáng không kiến thức của ngươi kìa! Đó là xương đầu của Tiên Thiên Thần Đế! Tiên Thiên Thần Đế luyện chế xương đầu của chính mình thành Thần binh, gọi là Thiên Linh Bảo Hoa. Nó ở trong Thời đại Địa Kỷ cũng vô cùng nổi danh!
Chung Nhạc một trận yên lặng, mỉm cười nói:
- Thiên Linh Bảo Hoa? Rõ ràng chính là sọ não của Tiên Thiên Thần Đế, gọi là Tiên Thiên Thần Oản cũng đã coi như là xem trọng lắm rồi!
Tân Hỏa một trận không nói gì. Chung Nhạc lại nhìn về phía Thạch Âm Cơ. Bảo vật mà Thạch Âm Cơ đang tế khởi cũng cực kỳ bất phàm, chính là một sợi Ma tiên. Mỗi một lần quất ra đều có thể xé rách thiên địa, quất cho hư không run rẩy, vô cùng lợi hại.
- Sợi roi đen này nhìn giống như một cái đuôi thon dài, đầu sợi roi còn gắn một cái đầu nhọn nữa!
Chung Nhạc nghi hoặc lẩm bẩm. Tân Hỏa nổi xung thiên, nói:
- Đó là Thần binh do cái đuôi của Tiên Thiên Ma Đế luyện thành, không phải là sợi roi đen! Kiện bảo vật này cũng rất bất phàm. Tiên Thiên Ma Đế luyện chế Ma vĩ của chính mình thành Tiên Thiên Ma Binh, gọi là Ô Thanh Phi Hồng!
Chung Nhạc ngạc nhiên:
- Ô Thanh Phi Hồng? Thiên Linh Bảo Hoa? Đặt tên ngược lại vô cùng êm tai a! Nhưng nói tới cùng, bọn chúng vẫn là xương sọ và cái đuôi. Còn nữa, tròng mắt xanh biêng biếc mà Vũ sư huynh đang tế khởi kia, đừng nói là không có chút danh tiếng gì chứ?
Tân Hỏa bất đắc dĩ nói:
- Đó là Bích Nhãn Tà Đồng! Là nhãn cầu của Tiên Thiên Tà Đế luyện thành, ở Thời kỳ Thượng Cổ nó cũng là Dị bảo. Ba kiện bảo bối này đều không thua kém gì Đế binh, tới trong miệng ngươi như thế nào đã biến thành sọ não, sợi roi đen và tròng mắt rồi?
Chung Nhạc quan sát một phen, trong lòng khẽ động. Công pháp mà Y Uyển Quân và Thạch Âm Cơ đang dùng cực kỳ quái dị, đi con đường hoàn toàn bất đồng với công pháp tu luyện trước đây của các nàng. Công pháp hiện tại các nàng đang thi triển cực kỳ cao cấp, giống như một loại công pháp Đế cấp vậy, nhưng công pháp của hai người lại có chút không quá giống nhau.
- Chẳng lẽ là công pháp của Tạo Hóa Đại Đế?
Chung Nhạc tiến về phía đám người. Hồn Đôn Vũ, Y Uyển Quân và Thạch Âm Cơ lập tức thu tay lại. Thạch Âm Cơ dẫn đầu chạy tới, khoe khoang nói:
- Tướng công, ta có sợi roi mới rồi!
Sắc mặt Chung Nhạc nhất thời tối sầm. Bị cái đuôi của Tiên Thiên Ma Đế quất lên trên người, nhất định là sẽ rất đau. Chung Nhạc dò hỏi:
- Các ngươi lấy được đám Dị bảo này từ chỗ nào?
Y Uyển Quân kể lại đầu đuôi một phen, cuối cùng nói:
- Ngoại trừ ba kiện bảo vật này ra, còn có hai kiện nữa! Một kiện là một sợi phượng vũ, một kiện là một cái lưỡi chim!
- Lông chim và lưỡi chim?
Chung Nhạc nhất thời kinh ngạc, nhận lấy hai kiện bảo vật từ trong tay nàng. Tân Hỏa trợn tròn cặp mắt, chỉ điểm cho hắn, nói:
- Sợi lông chim... phượng vũ này là do Linh vũ trên đỉnh đầu Phượng Thiên Nguyên Quân luyện thành, gọi là Thiên Ti Hỏa Vân Phiến. Cái lưỡi chim này là đầu lưỡi của Nguyên Nha Thần Vương luyện thành, gọi là Ngọc Kiều Nhất Điểm Hồng. Năm kiện bảo vật này, một kiện nào cũng đều không thua kém Đế binh bao nhiêu, hơn nữa còn có thể luyện thành Đệ nhị Nguyên thần, Đệ tam Nguyên thần... Nếu luyện chúng thành phân thân, thực lực của phân thân ít nhất cũng là tồn tại cấp Đế Quân, gần với Đế!
Trong lòng Chung Nhạc đại chấn:
- Gần với Đế? Lợi hại như vậy?
- Đây là tự nhiên! Dù sao cũng là bảo vật trên người các Tiên Thiên Thần Ma tồn tại Đế cấp. Mấy vị Thần Vương cổ lão này luyện chế một bộ phận thân thể của chính mình thành Thần binh, cũng chính là muốn luyện thành Đệ nhị Nguyên thần, thân ngoại thân, để cho bọn họ thay thế chính mình hành tẩu trong thế gian!
Tân Hỏa nói:
- Có thể xem như là Đế binh, lại có thể biến thành thân ngoại thân. Loại bảo vật này cũng chỉ có đám Thần Vương cổ lão kia mới có thể luyện thành. Không nghĩ tới ngươi thoáng cái đã có được tới năm kiện như vậy!
Chung Nhạc nhất thời bừng tỉnh. Năm kiện bảo vật này sở dĩ gọi là Đệ nhị Nguyên thần, chủ yếu là vì nhục thân và Nguyên thần của Tiên Thiên Thần Ma không có phân chia. Nhục thân của bọn họ cũng chính là Nguyên thần, bất luận là xương sọ, phượng vũ, nhãn cầu, hay là cái đuôi, đầu lưỡi, cũng đều là một bộ phận Nguyên thần của bọn họ, cũng là một bộ phận nhục thân của bọn họ.
Đối với những Tiên Thiên Thần Vương bọn họ, luyện những thứ này thành Thần binh, Ma Thần binh cũng là tương đương với luyện ra Đệ nhị Nguyên thần của chính mình. Nhưng nếu đám Đệ nhị Nguyên thần này bị gạt bỏ hết thảy mọi lạc ấn của bọn họ, bị đoạt đi, bị luyện hóa, vậy người khác cũng sẽ có thể tế luyện, luyện những bảo vật này thành Đệ nhị Nguyên thần của chính mình.
- Đám người Tiên Thiên Tà Đế lần này quả thật trộm gà không thành còn mất nắm gạo, đã tiện nghi cho chúng ta! Tân Hỏa, ngươi có biết biện pháp tu luyện Đệ nhị Nguyên thần và thân ngoại thân hay không?
Chung Nhạc lấy được pháp môn tu luyện Đệ nhị Nguyên thần và thân ngoại thân từ chỗ của Tân Hỏa, truyền thụ cho Y Uyển Quân, Thạch Âm Cơ và Hồn Đôn Vũ. Ba người vừa mừng vừa sợ, lập tức bắt đầu tu luyện.
*****
Đám người đi ra ngoài. Trên đường đi, Chung Nhạc hỏi:
- Uyển Quân, công pháp của hai người các ngươi lại là chuyện gì xảy ra?
Y Uyển Quân nói:
- Chung lang một đi không trở lại, ta và Âm Cơ muội muội cùng nhau tiến vào Huyền Môn lịch luyện. Những công pháp này là Tiểu Hữu và Tiểu Tả truyền thụ cho chúng ta, nói là Tạo Hóa Hỗn Nguyên Công của Tạo Hóa Đại Đế!
- Sao các ngươi tu luyện lại không giống nhau?
Chung Nhạc nghi hoặc hỏi. Thạch Âm Cơ từ phía sau bu lại, cười hì hì nói:
- Tướng công cũng nhìn ra sao? Tiểu Hữu và Tiểu Tả một người là Hữu Môn, một người là Tả Môn, Tạo Hóa Hỗn Nguyên Công của mỗi người cũng có chút khác biệt, nhưng đều là công pháp Đế cấp. Quan trọng nhất chính là hai người liên thủ, uy lực sẽ càng mạnh hơn, vượt qua những công pháp Đế cấp khác khá nhiều, lợi hại phi phàm! Đây là công pháp do Tạo Hóa Đại Đế nghiên cứu Đế Kích Thuật của Phục Hy Đại Đế tìm hiểu ra!
Chung Nhạc tinh tế ngẫm nghĩ một chút, quả thật từ trong Tạo Hóa Hỗn Nguyên Công nhìn ra bóng dáng Long Xà Hợp Kích của Phục Hy và Nữ Oa, trong lòng thầm nghĩ:
- Do các nàng thi triển ra, uy lực quả nhiên phi phàm!
Mọi người đi tới chỗ lối vào của Tổ Đình, tâm niệm Chung Nhạc khẽ động, gọi ra Thiên Dực Cổ Thuyền. Đám người lên thuyền, ngàn cặp cánh của Cổ thuyền chấn động, từ từ bay thẳng ra ngoài.
Chung Nhạc tế khởi Quyền hành Thiên Đế, ấn về phía sau một cái. Chỉ thấy con đường sinh lộ duy nhất kia triệt để khép kín. Đệ nhất sát trận từ cổ chí kim hoàn toàn khởi động, phong ấn toàn bộ Tổ Đình.
- Cho dù là Tiên Thiên Thần Vương cũng không thể tiến vào trong Tổ Đình ta! Địa phương này sẽ có thể trở thành cứ điểm cuối cùng của Phục Hy thị ta rồi!
Ánh mắt hắn chớp động, trong lòng thầm nghĩ:
- Không biết bên ngoài rốt cuộc có hung hiểm gì đang đợi chúng ta... Đám người Tà Đế, Ma Đế chắc chắn sẽ không dễ dàng thả cho chúng ta rời khỏi!
Vũ trụ Cổ lão, bên ngoài Tổ Đình, năm gã cường giả Tà Dương, Ma Nguyên Liệt, Thần Hạ Các, Phượng Ngọc Hoàn, Trác Nha mỗi người đều ẩn nấp trong không gian, chờ đợi bên ngoài phiến Đại lục đi thông Tổ Đình kia, chặt chẽ quan tâm mọi động tĩnh trong Tổ Đình.
Năm người bọn họ đã đợi ở nơi này hơn bốn mươi năm đằng đẳng. Tòa Tế đàn trên không Đại lục thủy chung vẫn không có bất cứ động tĩnh gì. Nhưng năm người này đặc biệt vô cùng kiên trì, vẫn như cũ chờ ở nơi đó, giống như pho tượng đất vậy, hoàn toàn không chút cử động. Cả năm người đều cảm ứng được nơi này có chút không bình tĩnh, còn có các khí tức khác, nhưng lại không nhìn thấy bất cứ nhân ảnh nào, hẳn là đã ẩn nấp trong không gian, bởi vậy lúc nào cũng tăng mạnh phòng bị, tránh cho chính mình bại lộ vị trí.
Một ngày này, không gian tòa Tế đàn trên không Đại lục khẽ chấn động, mơ hồ như có cái gì đó từ chỗ sâu nhất trong không gian chui ra. Tinh thần năm người nhất thời đại chấn, ánh mắt lấp lánh, nhìn về phía địa phương chấn động kia.
Phượng Ngọc Hoàn không nói lời nào, lập tức tế khởi Thiên Phượng Thần Hỏa Phiến, trong lòng thầm nghĩ:
- Lão tổ tông mệnh lệnh ta thấy Cổ thuyền bay ra, liền quạt về phía không gian bốn phía, không cần để ý tới Cổ thuyền. Xem ra, Lão tổ tông đã đoán được còn có những cao thủ khác sẽ tới đây, chính là muốn ta công kích đám cao thủ kia!
Ánh mắt Trác Nha chớp động, tế khởi Vũ Quang Bình, trong lòng thầm nghĩ:
- Sư tôn không có dặn dò gì, chỉ lệnh cho ta tế khởi Vũ Quang Bình của hắn, thu một vòng bốn phía xung quanh. Bốn phía xung quanh đang có bốn gã cao thủ ẩn nấp, sư tôn hơn phân nửa là muốn ta thu bọn họ. Bốn gã cao thủ này ngược lại rất kiên trì, không ngờ lại có thể ẩn núp lâu như vậy, vẫn không bị ta tìm được phương vị!
Tà Dương tế khởi tấm gương do con mắt Tà Đế luyện thành, trong lòng thầm nghĩ:
- Sư tôn lệnh cho ta chiếu rọi chiếc Cổ thuyền kia một cái, không biết mấy gã cao thủ kia cũng có thủ đoạn gì hay không?
Thần Hạ Các thì tế khởi Kim Thừng, quét ra bốn phía, vẫn không thể phát hiện ra mấy gã cao thủ ẩn nấp bốn phía kia, trong lòng thầm nghĩ:
- Ân sư chỉ lệnh cho ta tế khởi Kim Thừng, đợi một lát sau khi ta tế khởi Kim Thừng xong liền lập tức rời đi, không cần để ý tới bốn gã cao thủ kia!
Ma Nguyên Liệt thì thôi động Vạn Ma Phiên, trong lòng thầm nghĩ:
- Có bảo vật này của sư tôn trong tay, cho dù bốn gã cao thủ kia có cường đại tới đâu đi nữa, cũng không thể làm gì được ta!
Năm gã cường giả cẩn thận chuẩn bị sẵn sàng. Lúc này, chỉ thấy một chiếc lâu thuyền cổ lão chấn động ngàn cặp Tiên Thiên Nhục Sí, từ sâu bên trong thời không bay ra.
Ma Nguyên Liệt quát lớn một tiếng, lay động Vạn Ma Phiên. Thần Hạ Các cũng đồng thời bạo khởi, tế khởi Kim Thừng. Tà Dương giơ cao Thần kính Tà Nhãn, kính quang đại phóng, chiếu rọi về phía Thiên Dực Cổ Thuyền. Cùng lúc đó, Phượng Ngọc Hoàn thét dài một tiếng, giơ lên Thiên Phượng Thần Hỏa Phiến, quạt về phía bốn phía. Mà Trác Nha thì mở nắp Vũ Quang Bình ra, trong bình giống như có hắc động xoay tròn, vặn vẹo không gian bốn phía, hút hết mọi thứ vào trong bình.
Năm gã cường giả gần như đồng thời động thủ. Chỉ thấy trong không gian Thiên Hỏa lan tỏa, biến thành Hỏa Phượng bay lượn, thiêu đốt không gian không ngừng rách nát. Mà không gian thì lại vặn vẹo dị thường, phảng phất như một tờ giấy bị vò thành một cục, rơi vào trong một cái bình ngọc.
Trong không gian lại có một đạo Thần quang bay ra, xuyên qua Thiên Hỏa và không gian vặn vẹo, lao thẳng về phía Thiên Dực Cổ Thuyền. Vạn Ma Phiên không ngừng vũ động, phía trước Cổ thuyền chợt xuất hiện một tôn Thần Ma vĩ ngạn vô song, chụp về phía Cổ thuyền. Lại có một đạo kính quang chiếu tới, những nơi kính quang đi qua, hết thảy đều bị chiếu sáng, bị kéo rơi vào trong tấm gương, bị Tà Nhãn phong ấn.
Nhưng đúng lúc này, Thiên Dực Cổ Thuyền đột nhiên lui nhanh về phía sau, đi vòng qua phía sau Tử Bia, quay trở lại bên trong Tổ Đình.
Uy năng của năm kiện Tiên Thiên Thần Binh va chạm với nhau, phiến không gian kia triệt để tan rã, thậm chí ngay cả phiến Đại lục cổ lão phía dưới cũng bị chấn cho vỡ nát, đổ sụp, hòa tan, bốc hơi, biến mất.
Đám người Tà Dương, Ma Nguyên Liệt, Thần Hạ Các, Phượng Ngọc Hoàn, Trác Nha ai nấy đều rên lên một tiếng, bị uy năng Tiên Thiên Thần Binh cường đại của đối phương chấn cho khí tức đại loạn, huyết khí quay cuồng, mỗi người đều hiện ra thân hình.
Tà Dương, Ma Nguyên Liệt, Thần Hạ Các và Phượng Ngọc Hoàn không tự chủ được rơi về phía bên trong Vũ Quang Bình. Sắc mặt Trác Nha cũng đại biến, công kích của Thiên Phượng Thần Hỏa Phiến đang ầm ầm đánh tới, thậm chí rất có xu thế trước khi bọn họ rơi vào trong Vũ Quang Bình đã luyện hóa bọn họ thành tro bụi rồi.
Tà Dương thôi động Thần kính Tà Nhãn, Ma Nguyên Liệt vũ động Vạn Ma Phiên, Thần Hạ Các tế khởi Kim Thừng, Phượng Ngọc Hoàn điên cuồng quạt Thiên Phượng Thần Hỏa Phiến, Trác Nha thì ôm chặt Vũ Quang Bình. Năm người cũng đều tận lực bảo vệ toàn thân, tránh cho gặp phải độc thủ của đối phương.
Đúng lúc này, chỉ thấy chiếc Thiên Dực Cổ Thuyền kia vù một tiếng xông ra khỏi Tổ Đình, ngàn cặp cánh không ngừng chấn động, soạt một tiếng phá không bay đi, biến mất không thấy đâu nữa.
← Ch. 1036 | Ch. 1038 → |