Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1041

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1041: Một đạo phá vạn binh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Trước Trấn Thiên Quan, Chung Nhạc và Huyền Kỳ Nhị Lão vỗ tay lập lời thề. Chung Nhạc cười ha hả, cao giọng nói lớn:

- Hai vị sư huynh đừng quên bí mật nhỏ mà chúng ta vừa mới nói!

Huyền Kỳ Nhị Lão nhất tề kinh ngạc:

- Bí mật nhỏ gì?

Chung Nhạc cau mày há miệng, cái miệng khép mở cũng không phát ra thanh âm, Huyền Kỳ Nhị Lão càng thêm kinh ngạc, cao giọng nói:

- Ngươi lớn tiếng một chút!

Cái miệng Chung Nhạc khép mở, lại vẫn không phát ra bất cứ thanh âm gì. Hắn đột nhiên ngậm miệng ngừng nói, cười ha hả, xoay người rời đi. Huyền Kỳ Nhị Lão vội vàng quay đầu lại, nói với Quỷ U Minh:

- Tả Thiên Thừa, vừa rồi hắn cũng không có nói gì!

Quỷ U Minh cười lạnh một tiếng, nói:

- Ta tự nhiên biết rõ! Dịch Quân Vương đây là chút tài mọn, cố tình muốn ly gián chúng ta, khiến cho ta hoài nghi lòng trung thành của các ngươi! Bất quá, hai vị sư huynh, các ngươi hẳn không nên đánh cuộc với Dịch Quân Vương a!

Huyền Kỳ Nhị Lão mỉm cười, nói:

- Dịch Quân Vương có một kiện bảo vật mà chúng ta không cách nào luyện ra, cũng nhìn không ra sự thần diệu của nó. Bất quá, hắn muốn đánh cuộc với chúng ta là Thần binh mà chúng ta luyện ra giết không chết bất cứ Thần Ma nào của Trấn Thiên Quan hắn, vậy hắn nhất định phải thua rồi! Tả Thiên Thừa, ngươi cứ việc yên tâm! Thế gian này ngoại trừ tồn tại Đế cấp, vẫn chưa có Thần Ma mà Thần binh của chúng ta giết không chết!

Quỷ U Minh khẽ nhíu mày, Mặc Ẩn cũng nhíu mày một cái. Kỳ lão cười lạnh, nói:

- Thần binh mà chúng ta luyện ra, trước giờ chỉ từng thất thủ qua một lần! Lần đó chính là đối mặt với Dịch Quân Vương. Cho dù là đối phó Tiên Thiên Đế Quân, chúng ta cũng chưa từng thất thủ qua!

Lời này của hắn ngược lại cũng không phải là nói quá, mà là xác thực. Huyền Kỳ Nhị Lão đã từng tao ngộ với Tiên Thiên Đế Quân, một mũi tên bức cho Tiên Thiên Đế Quân Thiên lên trời xuống đất cũng không đường để chạy, không thể không tế khởi Thần Nhãn do Hắc Đế ban tặng, kết quả lại bị thần thông Tà Đế trong mũi tên kia phong ấn mất. Mặc dù Huyền Kỳ Nhị Lão bại trận mà về, nhưng Thần tiễn do hai người bọn họ luyện chế cũng không hề thất thủ.

Huyền lão mỉm cười, nói:

- Các ngươi cứ việc yên tâm! Đợi một lát cứ việc tuyển chọn đại tướng, cầm Thần binh của chúng ta đi tới đối diện, cắt đầu lâu của tướng lĩnh đối phương!

Chung Nhạc quay trở lại trong Trấn Thiên Quan, truyền lệnh xuống:

- Kẻ nào có Thần binh khắc chế đã bị luyện ra rồi, đều đứng ra!

Gần sáu trăm vị Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ nhao nhao đứng dậy. Chung Nhạc trầm giọng nói:

- Các ngươi tế khởi đại đạo của chính mình!

Rất nhiều Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ nhao nhao tế khởi đại đạo của chính mình. Chung Nhạc kiểm tra một phen, yên lặng thôi diễn trong chốc lát, chỉ về phía Chiến Tranh Linh Thể Bách Thắng, nói:

- Ngươi hiện tại xuất quan khiêu chiến, sau khi thắng trận chém đầu đối phương lại về đây gặp ta!

Bách Thắng thất thanh nói:

- Tiên sinh, Thần binh khắc chế ta đã bị Huyền Kỳ Nhị Lão luyện ra rồi, ra xuất quan hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Chung Nhạc tế khởi Tiên Thiên Dịch Đạo, biến thành một kiện Thần chung, mỉm cười nói:

- Thời điểm đối phương tế khởi hồ lô sắt, ngươi gõ vang Thần chung, sau đó sẽ có thể tấn công rồi. Tiếng chuông vừa vang lên, đối phương sẽ không đả thương được ngươi chút nào, sẽ có thể bị ngươi đánh chết!

Bách Thắng nửa tin nửa ngờ, nhận lấy kiện Thần chung này, trong lòng thấp thỏm bất an, âm thầm lau một thân mồ hôi lạnh, nhìn về phía Lung Chất, run giọng nói:

- Lung Chất sư tỷ, tiên sinh, nhà ta còn có vợ con...

Lung Chất bình thản nói:

- Vợ con ngươi, ta sẽ chiếu cố, ngươi cứ việc ra ngoài khiêu chiến. Yên tâm! Ta sẽ không bạc đãi bọn họ!

Bách Thắng vẫn đứng yên tại chỗ, không ngừng càu nhàu than vãn, thủy chung không muốn đi xuống khiêu chiến. Chung Nhạc cười lạnh, nói:

- Ngươi cứ việc ra ngoài khiêu chiến, đắc thắng trở về, cùng một chỗ ăn mừng. Nếu ngươi lại càu nhàu nữa, đầu ngươi sẽ lập tức bị treo trên tường thành!

Bách Thắng chỉ đành xuất quan khiêu chiến, đi tới trước hai quân, cao giọng quát lớn:

- Trấn Thiên Quan Bách Thắng ở đây, kẻ nào dám đánh một trận với ta?

Trên tường thành, Lung Chất Nữ Quân nghiêng đầu, thấp giọng hỏi:

- Chẳng lẽ tiên sinh dự định dùng Huyết Tế để phá Luân Hồi Ma Âm của Huyền Kỳ Nhị Lão? Ta nghe nói trong Tà Điển có một môn pháp môn lợi hại, gọi là Huyết Tế. Bất luận Thần binh, Ma Thần binh, hoặc là trận pháp lợi hại tới đây, chỉ cần dùng tính mạng của mấy gã Thần Ma tiến hành tế qua, uy lực sẽ liền tổn hại, dễ dàng có thể công phá!

Chung Nhạc kinh ngạc nói:

- Ta để hắn xuất quan khiêu chiến, là muốn giành thắng lợi trở về, cũng không phải là muốn huyết tế hắn. Sao sư tỷ lại nói như vậy?

- Ngươi không phải muốn huyết tế hắn sao?

Kiều Đông ở một bên cũng có chút kinh ngạc, cười ha hả, nói:

- Ta còn cho rằng ngươi dự định huyết tế Chiến Tranh Linh Thể của chúng ta, mới vừa rồi còn âm thầm hạ vào trong cơ thể hắn mấy tiểu hài tử, tránh cho lãng phí thi thể!

Đám Thần tướng bốn phía nhất thời rợn cả tóc gáy, vội vàng cách xa vị Nữ Quân này một chút.

- Chỉ cần hắn chưa chết, đám tiểu hài nhi của ta cũng sẽ không ăn hắn!

Ánh mắt Kiều Đông đảo quét xung quanh, thu sắc mặt của mọi người vào đáy mắt, cười khanh khách, nói:

- Các ngươi yên tâm! Ta cũng sẽ không ăn các ngươi, hiện tại các ngươi vẫn còn có chỗ hữu dụng! Đương nhiên, thời điểm vô dụng... hì hì...

Đối diện, đám người Quỷ U Minh, Lâu Chính Sư, Đình Đạo Cực lộ ra thần sắc nghi hoặc. Chỉ thấy đại quân Trấn Thiên Quan nghiêm túc chuẩn bị, một chi quân đội mấy ngàn người lao ra khỏi thành quan, một gã Thần Hoàng trong đó tiến ra khiêu chiến. Đình Ngọc Cực kinh ngạc nói:

- Hắn đây là cố ý tới chịu chết hay sao? Trấn Thiên Quan có tính toán gì đây? Chẳng lẽ là muốn dùng Huyết Tế sao?

Sắc mặt Quỷ U Minh khẽ biến, nói:

- Hai vị sư huynh, gã Thần Hoàng này là Chiến Tranh Linh Thể Bách Thắng của Trấn Thiên Quan, hai vị sư huynh có luyện ra Thần binh đối phó hắn không?

Huyền Kỳ Nhị Lão gõ mạnh thiết chùy một cái, lắng nghe chuy âm, lấy ra một cái hồ lô sắt, mỉm cười nói:

*****

- Thần binh khắc chế kẻ này ở đây! Các vị cứ yên tâm! Cho dù Huyết Tế có thể phá giải được Thần binh của chúng ta, nhưng gã Chiến Tranh Linh Thể này cũng sẽ chết, Dịch Quân Vương cũng xem như là đã thua rồi!

Quỷ U Minh nhất thời đại hỉ, gọi một gã Thần Hoàng tới, để cho hắn tay cầm hồ lô sắt đi xuống ứng chiến, nói:

- Nhất định phải kỳ khai đắc thắng!

- Chậm đã!

Mặc Ẩn vội vàng chạy tới, kêu lên:

- Thiên Thừa chậm đã! Nếu ngươi phái người ứng chiến, nhất định không được mang theo Thần binh do Huyền Kỳ Nhị Lão luyện chế, bằng không nhất định sẽ chết!

Quỷ U Minh liếc nhìn hắn một cái, thản nhiên nói:

- Mặc tiên sinh có gì muốn chỉ giáo?

Mặc Ẩn nói:

- Dịch tiên sinh quỷ kế đa đoan, nhất định là đã có đề phòng. Dùng Thần binh nhằm vào Chiến Tranh Linh Thể mà Huyền Kỳ Nhị Lão luyện chế ra để đối phó Chiến Tranh Linh Thể, chắc chắn sẽ thất bại không thể nghi ngờ. Theo như ta thấy, nhất định phải mời Đế binh, để cho Thần Hoàng cầm theo xuất trận ứng chiến, xuất kỳ bất ý tế khởi Đế binh tru diệt hắn. Đây mới là sách lược vẹn toàn!

Quỷ U Minh cười lạnh một tiếng, nói:

- Mặc tiên sinh, ngươi tuy là sứ giả của Bệ hạ, nhưng nếu ngươi lại hồ ngôn loạn ngữ, phá hoại sĩ khí quân ta, ta cũng sẽ giết chết ngươi để tế cờ!

Gã Thần Hoàng kia nhận lấy hồ lô sắt, vỗ tọa kỵ dưới khố chính mình một cái, xông ra trận doanh. Hai gã Thần Hoàng ở trước hai quân đại chiến một trận. Bách Thắng thân là Chiến Tranh Linh Thể, chiến lực cực mạnh, khí huyết khủng bố tới cực điểm, nhất là ở trên chiến trường, thực lực của hắn lại càng mạnh hơn. Chỉ qua mấy chiêu, gã Thần Hoàng kia không địch lại, liền tế khởi hồ lô sắt. Bách Thắng Thần Hoàng chỉ cảm thấy ba hồn bảy vía tê dại, cơ hồ muốn bay vào trong hồ lô. Hắn vội vàng tế khởi Thần chung mà Chung Nhạc đã giao cho hắn, mạnh mẽ vỗ một cái.

Thần chung phát ra Đạo âm mãnh liệt, chấn vỡ cái hồ lô sắt kia. Gã Thần Hoàng kia trở tay không kịp, bị Đạo âm của Thần chung định trụ. Bách Thắng một thương đâm xuyên nhục thân hắn, định trụ Nguyên thần hắn, mạnh mẽ giết chết, đắc thắng quay về.

Đám người Quỷ U Minh toàn bộ đều ngây người, cặp mày Huyền Kỳ Nhị Lão cũng nhíu chặt, vội vàng thu hồi mảnh vỡ hồ lô sắt do chính mình luyện chế, tinh tế kiểm tra. Nhị lão cũng đều trầm ngâm không nói lời nào.

- Đa tạ Huyền Kỳ sư huynh đã thủ hạ lưu tình!

Trên thành lâu Trấn Thiên Quan, Chung Nhạc cười ha hả, cao giọng nói lớn.

Quỷ U Minh hồ nghi nhìn về phía Huyền Kỳ Nhị Lão. Sắc mặt Huyền Kỳ Nhị Lão cũng một trận mờ mịt, vội vàng nói:

- Quỷ Sư, bảo vật mà chúng ta luyện chế, quả thật là nhằm vào gã Thần Hoàng vừa rồi, kiên quyết không sai!

Khóe mắt Quỷ U Minh nhảy lên một cái, khách khí nói:

- Ngựa cũng có thất đề! Đoán chừng hai vị sư huynh đã có chút sơ xuất rồi. Bất quá, tiếp theo cũng không thể lại sơ xuất nữa!

Huyền Kỳ Nhị Lão hồi phục lại tinh thần, tiếp tục rèn sắt.

Trong Trấn Thiên Quan, Bách Thắng đắc thắng trở về, cực kỳ vui vẻ, quỳ một chân trên mặt đất, trả Thần chung lại cho Chung Nhạc. Chung Nhạc vung tay, mỉm cười nói:

- Ngươi đi xuống đi, trước ghi cho ngươi một công! Phù Lê Đế Quân đâu?

Phù Lê khom người, bước ra khỏi hàng. Tâm niệm Chung Nhạc khẽ động, kiện Thần chung trong tay biến hóa, biến thành một cây châm nhỏ, nói:

- Ngươi ra trước quan khiêu chiến, sau khi đắc thắng trở về cũng ghi ngươi một công!

Phù Lê đạt được Tam Thập Tam Trọng Thiên Đại Diệu Thiên Kinh, mấy chục năm qua chuyên cần khổ luyện, đã tu thành Đế Quân, thân thể lại càng vĩ ngạn xuất chúng hơn, nhục thân có thể so với mấy vị Đế Quân Cự Linh thị. Gã Đế Quân Nhân Tộc này cầm lấy cây kim thêu nhỏ bé, thất thanh nói:

- Chủ công, bảo bối này cũng quá nhỏ rồi a? Có cái nào lớn hơn một chút không?

Chung Nhạc phất tay nói:

- Bảo ngươi đi, ngươi cứ việc đi đi!

Phù Lê chỉ đành nhét cây kim thêu vào trong lỗ tai, cầm theo cây gậy xương lớn đi ra khỏi thành, lớn tiếng kêu lên:

- Đối diện nghe đây, Phù Lê gia gia các ngươi ở đây, ai dám đánh một trận với ta?

Cũng không lâu lắm, một gã Đế Quân Nam Thiên Môn ra khỏi hàng, cầm theo Thần binh cấp Đế Quân do Huyền Kỳ Nhị Lão chế tạo ra xuất trận. Đó là một tấm vải bố lớn. Khúc xương sống thứ bảy sau đầu Phù Lê đã luyện tới không có sơ hở, Thần châm đối với hắn đã vô hiệu, Huyền Kỳ Nhị Lão tìm chỗ sơ hở khác, dùng tấm vải bố lớn này để đối phó hắn.

Hai gã Đế Quân ở trước trận đại chiến một trận, giết tới thiên hôn địa ám. Gã Đế Quân Nam Thiên Môn tế khởi tấm vải bố lớn, soạt một tiếng bao phủ Phù Lê trong tấm vải bố lớn, nghiền ép tới mức xương cốt toàn thân hắn ầm ầm đùng đùng vang dội. Mắt thấy Phù Lê sắp sửa bị nghiền nát, đột nhiên cây kim thêu trong lỗ tai Phù Lê xuyên phá tấm vải bố lớn, nhanh như thiểm điện chui vào lỗ tai gã Đế Quân Nam Thiên Môn kia.

Cây kim thêu kia chui vào lỗ tai của hắn, liền ở trong cơ thể hắn tới lui xuyên toa, xuyên qua toàn bộ nhục thân và Bí cảnh Nguyên thần của hắn một lần.

Phù Lê thu hồi cây kim thêu, thân thể gã Đế Quân kia chia năm xẻ bảy, chết oan chết uổng. Chỉ thấy phía sau cây kim thêu kia mang theo một sợi tơ mảnh, chính là sợi tơ mảnh này đã cắt đứt, cắt nát nhục thân và Nguyên thần của hắn.

Trên thành lâu vang lên tiếng cười to của Chung Nhạc:

- Đa tạ nhị lão đã tương trợ, lại diệt trừ một địch thủ!

Phù Lê đại thắng trở về, khom người tạ ơn Chung Nhạc, lại không hề nhắc tới chuyện trả cây kim thêu lại cho Chung Nhạc. Hiển nhiên là hắn nhìn trúng kiện bảo vật này uy lực kinh người, nghĩ muốn giả vờ quên đi, tự chiếm làm của riêng.

Chung Nhạc cười ha hả, cây kim thêu tự động từ trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn bay ra, biến thành một cái đỉnh nhỏ, giao cho một gã Tạo Vật Chủ bên cạnh, nói:

- Ngươi đi ra trước quan khiêu chiến đi!

Sắc mặt Phù Lê chán nản, chỉ thấy gã Tạo Vật Chủ kia đã cầm lấy cái đỉnh nhỏ chạy xuống thành lâu, ra tới trước trận khiêu chiến.

Sắc mặt Huyền Kỳ Nhị Lão lúc trắng lúc xanh, có chút không biết làm sao. Sắc mặt Quỷ U Minh cũng có chút khó coi, sự nghi ngờ trong lòng càng nặng hơn, nói:

- Huyền Kỳ sư huynh, Thần binh của các ngươi tựa hồ có chút sơ sót, thật sự có thể khắc chế được đối phương sao?

- Quỷ Sư để chúng ta rèn luyện lại một phen!

Sắc mặt Huyền Kỳ Nhị Lão ngưng trọng, nhanh chóng đánh thiết chùy. Luân Hồi Ma Âm vang lên đương đương vang dội. Sau một lúc lâu, Huyền Kỳ Nhị Lão luyện chế lại kiện Thần binh kia một phen, cuối cùng mới gật đầu, nói:

- Hiện tại có thể bảo đảm không còn sai sót gì nữa rồi!

Quỷ U Minh nửa tin nửa ngờ, lệnh cho một gã Tạo Vật Chủ tay cầm kiện Thần binh này xuất chiến. Trống trận song phương vang lên như sấm. Bất quá chỉ mấy chiêu, sắc mặt Quỷ U Minh đã tái nhợt. Chỉ thấy đại tướng bên phía chính mình vừa tế khởi Thần binh do Huyền Kỳ Nhị Lão chế tạo, đã bị một cái đỉnh nhỏ do đối phương tế khởi ngay cả người lẫn Thần binh cùng một chỗ thu vào trong đỉnh, luyện hóa thành tro bụi.

- Quỷ Sư, Huyền Kỳ Nhị Lão sẽ không phải đã đầu phục Dịch Quân Vương rồi chứ?

Một gã Thần Hoàng bên cạnh Quỷ U Minh chợt thấp giọng nói.

Quỷ U Minh nhìn về phía đám bộ hạ chính mình. Chỉ thấy ai nấy đều lộ ra thần sắc sợ hãi, hiển nhiên là phi thường không tín nhiệm đối với Thần binh của Huyền Kỳ Nhị Lão, sợ rằng khó có thể chọn ra một gã Thần tướng nào chịu cầm lấy Thần binh của Huyền Kỳ Nhị Lão đi nghênh địch nữa rồi.

- Lẽ nào Huyền Kỳ Nhị Lão thật sự đã cấu kết với Dịch Quân Vương rồi sao?

Quỷ U Minh nhìn về phía Huyền Kỳ Nhị Lão. Chỉ thấy Huyền Kỳ Nhị Lão cũng là đầy mặt đỏ bừng, có chút kinh nghi bất định. Huyền lão chợt đứng lên, nói:

- Thần binh mà chúng ta luyện ra tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm! Nhất định là Dịch tiên sinh đã phá rối! Quỷ Sư lại phái ra mấy gã cường giả nữa xuất chiến. Ta không tin Dịch Quân Vương có thể phá giải được hết thảy Thần binh của chúng ta!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1489)