← Ch.1041 | Ch.1043 → |
Quỷ U Minh chần chờ, có chút không quá tình nguyện. Thần binh của Huyền Kỳ Nhị Lão đã thua ba trận, đã chết một gã Thần Hoàng, một gã Tạo Vật Chủ và một gã Đế Quân, lại chết tiếp nữa, trong quân không tướng, trận chiến này làm sao đánh nữa?
Lúc này, Lâu Chính Sư chợt tiến lên phía trước, thấp giọng nói:
- Tả Thiên Thừa, vẫn phải tiếp tục phái đại tướng ra nghênh chiến a! Vừa rồi Huyền Kỳ Nhị Lão đã định ra đánh cuộc với Dịch Quân Vương, nếu nhị lão thua rồi, liền phải quy hàng Trấn Thiên Quan, giúp hắn rèn sắt. Nếu là như vậy...
Trong lòng Quỷ U Minh nhất thời nghiêm nghị. Chỉ thấy trong Trấn Thiên Quan lại có một gã Thần tướng ra khỏi thành khiêu chiến, chỉ đành lại phái một gã Thần tướng ra ứng chiến.
Sắc mặt Huyền Kỳ Nhị Lão cũng trở nên ngưng trọng, trịnh trọng lấy ra một kiện Thần binh, giao cho gã Thần tướng kia, đích thân truyền thụ phương pháp tế luyện. Gã Thần tướng kia giết xuống trước trận, tiếng trống song phương ầm ầm vang vọng. Chỉ sau mấy hiệp, gã Thần tướng kia đã bị tướng lĩnh của Trấn Thiên Quan tế khởi Thần binh chém chết, chết oan chết uổng.
- Còn kẻ nào muốn đi khiêu chiến nữa không?
Trong Trấn Thiên Quan, Chung Nhạc mỉm cười, hỏi. Mấy trăm gã Thần tướng nhao nhao ra khỏi hàng, kêu lên:
- Ta đi!
- Ta đi!
- ...
Phía đối diện, khóe mắt Quỷ U Minh nhảy lên, nhìn về phía Huyền Kỳ Nhị Lão. Sắc mặt Huyền Kỳ Nhị Lão tái nhợt, tâm thần có chút hoảng loạn. Một gã Tạo Vật Chủ cười lạnh, nói:
- Hai vị tiền bối, chẳng lẽ không phải là do Dịch Quân Vương phá rối, mà là các ngươi đã phá rối? Cách đây không lâu, chúng ta đều nghe rõ Dịch Quân Vương nói, giữa các ngươi đã có bí mật nhỏ a...
Huyền Kỳ Nhị Lão giận tím mặt, đảo mắt quan sát bốn phía. Chỉ thấy Lâu Chính Sư, Đình Đạo Cực và chư tướng Tứ Đại Sư Môn, Nam Thiên Môn cũng đều lộ ra vẻ hoài nghi.
- Nếu các ngươi đã không tin tưởng chúng ta, vậy chúng ta rời đi là được!
Huyền lão cười lạnh một tiếng, nói:
- Chúng ta là kẻ rèn sắt cho Thiên Đế gia, không phải tới đây để bị khinh bỉ!
Hai lão giả thu thập đạo cụ, dự định rời đi, nhưng Quỷ U Minh đã khách khí nói:
- Hai vị sư huynh khoan hãy đi đã, vẫn là lưu lại trong quân thì tốt hơn!
Huyền Kỳ Nhị Lão giận dữ:
- Quỷ Sư, ngươi là muốn giam lỏng chúng ta sao?
Mặc Ẩn vội vàng tiến lên, nói:
- Thiên Thừa, ta biết rõ Dịch tiên sinh đã dùng biện pháp gì phá giải Thần binh của nhị lão! Việc này không trách được bọn họ, chỉ trách Dịch tiên sinh quá giảo hoạt mà thôi!
Quỷ U Minh cười lạnh, nói:
- Lại là ngươi nhiều chuyện! Ngươi nói một chút xem, Dịch tiên sinh đã dùng biện pháp gì? Nếu ngươi nói không được, liền áp ngươi đi tế cờ! Trong triều đình ta có thể mặc kệ ngươi, nhưng ở trong quân, ngươi cũng không thể muốn nói gì thì nói được!
Mặc Ẩn khom người nói:
- Mấy ngày trước, Dịch Quân Vương giao lưu tâm đắc luyện bảo với nhị lão, giúp nhị lão thổi gió. Thời điểm nhị lão luyện bảo, hắn đều nhìn vô cùng rõ ràng, biết rõ bảo vật luyện chế ra sẽ có công dụng gì. Bảo vật mà nhị lão luyện ra đều treo bên cạnh lô. Đám Thần binh này đều bị Dịch Quân Vương quan sát hiểu rõ, hắn hoàn toàn có thể luyện ra Thần binh nhằm vào những bảo vật này, để cho cường giả dưới trướng chính mình cầm theo những Thần binh này ra khiêu chiến, cho nên đánh đâu thắng đó! Lúc trước ta đã từng cảnh cáo qua Thiên Thừa, không thể cầm Thần binh do nhị lão luyện chế ra ứng chiến, nhưng Thiên Thừa hết lần này tới lần khác muốn ứng chiến, kết quả vô duyên vô cớ đánh mất tính mạng ba cao thủ!
Trong lòng Quỷ U Minh nổi giận, lạnh lùng nhìn hắn. Thân thể Mặc Ẩn khom xuống càng thấp hơn. Đột nhiên, Quỷ U Minh chợt mỉm cười, nói:
- Mặc tiên sinh cho rằng phải làm thế nào mới có thể phá địch?
Mặc Ẩn đang muốn đứng thẳng lên, lại bị một cỗ trọng lực vô hình đè lên trên người, khiến cho hắn không thể đứng thẳng lên, chỉ đành tiếp tục khom lưng nói:
- Huyền Kỳ Nhị Lão có thể luyện chế ra những Thần binh mới! Dịch tiên sinh chưa nhìn thấy những Thần binh này, tự nhiên không biết phải phá giải như thế nào. Đây là thứ nhất! Thứ hai, không nên đợi Dịch Quân Vương lựa chọn cường giả tới khiêu chiến chúng ta, mà chúng ta chủ động phái cường giả, cầm Thần binh đi ra điểm danh khiêu chiến, chúng ta chiếm thế chủ động. Kể từ đó sẽ có thể chém chết đại tướng của Trấn Thiên Quan. Đánh cuộc giữa nhị lão và Dịch Quân Vương cũng sẽ không thua rồi!
Đám người Lâu Chính Sư suy tư trong chốc lát, bừng tỉnh đại ngộ, rối rít nói:
- Mặc tiên sinh nói rất có lý! Vừa rồi Dịch tiên sinh quả thật ở cạnh lô nhìn nhị lão luyện bảo. Dùng phương pháp này của Mặc tiên sinh, sẽ có thể đối phó Dịch Quân Vương, khiến cho hắn thua trận đánh cuộc này!
Quỷ U Minh có chút miễn cưỡng, buông Mặc Ẩn ra, nói:
- Nếu phương pháp này vẫn không thể thắng được, liền ghi ngươi một tội! Người đâu! Treo lên miễn chiến bài! Huyền Kỳ sư huynh, các ngươi luyện chế ra Thần binh mới a!
Lập tức có tướng sĩ treo lên miễn chiến bài, không tiếp nhận khiêu chiến nữa. Huyền Kỳ Nhị Lão chấn chỉnh tinh thần. Kỳ lão thổi gió, Huyền lão rèn sắt, hai lão giả thôi động Luân Hồi Ma Âm, chế tạo ra Thần binh mới, tất yếu phải thắng được Chung Nhạc một ván.
Trên thành lâu Trấn Thiên Quan, trong lòng Chung Nhạc khẽ nhảy lên, sắc mặt ngưng trọng.
- Quả nhiên đã bị Mặc Ẩn nhìn thấu! Huyền Kỳ Nhị Lão một lần nữa chế tạo Thần binh, tất nhiên là dự định để cho Thần tướng dưới trướng Quỷ U Minh cầm theo Thần binh, điểm danh khiêu chiến. Nếu ta không dám ứng chiến, xem như đã thua trận đánh cuộc kia...
Sắc mặt Chung Nhạc âm tình bất định. Hắn ở bên cạnh Huyền Kỳ Nhị Lão rèn Thần binh suốt mười ngày, quan sát ảo diệu luyện binh của nhị lão, thôi diễn ra biện pháp khắc chế những Thần binh này, cộng thêm Tiên Thiên Dịch Đạo thiên biến vạn hóa, đám Thần tướng dưới trướng Quỷ U Minh tự nhiên là ra một tên chết một tên.
Nhưng hiện tại Huyền Kỳ Nhị Lão lại một lần nữa luyện binh, hắn không thể ở phụ cận quan sát, không thể nghiền ngẫm ra nhược điểm của những Thần binh này. Mặc Ẩn quả thật đã tìm được tử huyệt của hắn.
- Chúng tướng sĩ nghe lệnh, Huyền Kỳ Nhị Lão chế tạo ra Thần binh khắc chế kẻ nào, kẻ đó liền ra khỏi hàng!
Chung Nhạc quát lớn một tiếng, phân phó chư tướng, chính mình thì nghiêng tai lắng nghe Luân Hồi Ma Âm, nỗ lực tìm hiểu ảo diệu của Luân Hồi Ma Âm, từ trong Luân Hồi Ma Âm tìm kiếm ra cách phá giải. Đây là biện pháp vụng về nhất, rất khó thành công, nhưng với năng lực thôi diễn kinh khủng kia của Chung Nhạc ngược lại có thể tìm kiếm ra dấu vết tơ nhện, chỉ là nếu làm như vậy, cũng sẽ không có được mười phần nắm chắc.
Chung Nhạc đang lúc tinh tế nghiền ngẫm, đột nhiên chỉ nghe một đạo thanh âm quen thuộc vang lên:
- Sư đệ, Huyền Kỳ Nhị Lão đang chế tạo ra Thần binh nhằm vào ta!
Chung Nhạc thoáng ngẩn người, ngay sau đó đại hỉ, cười hắc hắc, nói:
- Huyền Kỳ Nhị Lão đây chính là tự tìm đường chết, không trách được người khác!
*****
Hắn không tiếp tục nghiền ngẫm Luân Hồi Ma Âm nữa, bộ dáng chắc chắn vạn phần đứng ở nơi đó, đợi Huyền Kỳ Nhị Lão luyện thành kiện Thần binh kia.
Qua một lúc lâu sau, Huyền Kỳ Nhị Lão rốt cuộc cũng luyện thành một kiện Thần binh, thở phào nhẹ nhõm một tiếng, mỉm cười nói:
- Tả Thiên Thừa, lần này Thần binh do chúng ta luyện ra, tất nhiên sẽ không xảy ra bất luận sơ xuất gì!
Quỷ U Minh nửa tin nửa ngờ, nói:
- Lần này hai vị sư huynh luyện chế ra Thần binh, là nhằm vào gã Thần Ma nào?
Huyền Kỳ Nhị Lão giơ tay chỉ về phía thành lâu Trấn Thiên Quan, nói:
- Chính là gã nam tử trung niên mặc áo bào trắng bên cạnh Dịch Quân Vương kia!
Quỷ U Minh nhìn về phía gã nam tử áo bào trắng kia, trong lòng khẽ động. Gã nam tử áo bào trắng này không biết là ai, cũng không biết là chủng tộc gì, cũng không biết tu vi cảnh giới ra sao. Trong đại chiến lúc trước, Quỷ U Minh đã từng đích thân truy sát hắn, kết quả lại để cho hắn chạy thoát. Hắn tra hỏi chư tướng dưới trướng:
- Gã nam tử áo bào trắng này rốt cuộc là cảnh giới gì?
Đám người hai mặt nhìn nhau, nhao nhao lắc đầu. Thống soái Nam Lạc Sư Môn lắc đầu, nói:
- Ta đã từng giao thủ mấy hiệp với hắn trong loạn quân. Cảnh giới của hắn rất cổ quái, vừa giống như Đế Quân, lại vừa giống như Tạo Vật Chủ. Nhưng ta lại cảm thấy hắn còn giống như một gã Thần Hoàng...
Đình Ngọc Cực cũng nói:
- Ta cũng từng giao thủ qua với hắn, cũng có loại cảm giác này!
Ma Thiên Vương của Nam Thiên Môn cũng kinh ngạc nói:
- Ta cũng từng giao thủ qua với hắn, cũng không biết hắn là cảnh giới gì!
Thần Thiên Vương của Nam Thiên Môn cũng thất thanh nói:
- Còn có ta! Ta cũng từng gặp qua hắn trong loạn quân, từng giao thủ qua hai lần!
Quỷ U Minh bị dọa cho sợ hết hồn. Tuyệt đại bộ phận tướng lĩnh dưới trướng hắn vậy mà đều nói đã từng có giao phong với gã nam tử trung niên không biết tên này, mà gã nam tử trung niên này lại vẫn chưa bị đánh chết, thật sự kỳ quặc quái dị.
- Gã nam tử này rốt cuộc có lai lịch gì? Sao lại không nhìn ra cảnh giới của hắn?
Quỷ U Minh khẽ nhíu mày. Bất quá, từ trong tao ngộ của đám tướng lĩnh này mà xem, thì cảnh giới của gã nam tử trung niên áo bào trắng này hẳn là nằm giữa Tạo Vật Chủ và Đế Quân, thủ đoạn cực kỳ quỷ dị, có thể tránh thoát sự truy sát của Đế Quân đỉnh phong, mạnh mẽ đón đỡ mấy chiêu mà không chết.
- Nếu đã như thế, vậy thì mời Tiên Thiên Thiên Vương xuất mã!
Quỷ U Minh nhìn về phía Tiên Thiên Thiên Vương, một trong bốn Thiên Vương của Nam Thiên Môn, nói:
- Tiên Thiên Thiên Vương xuất chiến, cộng thêm Thần binh của Huyền Kỳ Nhị Lão, tất nhiên có thể giết chết hắn! Cho dù không giết được hắn, cũng có thể toàn thân trở lui!
Đám tướng lĩnh nhao nhao gật đầu. Mặc dù Tiên Thiên Thiên Vương là cảnh giới Tạo Vật Chủ, nhưng lại là một tôn Tiên Thiên Thần, thực lực cường đại, không chút thua kém những Thiên Vương khác.
Tiên Thiên Thiên Vương nhận lệnh, nhận lấy Thần binh từ trong tay Huyền Kỳ Nhị Lão, suất lĩnh một chi đại quân giết ra trận doanh, để cho đại quân ở phía sau trợ trận, cao giọng nói:
- Dịch Quân Vương, ta muốn khiêu chiến gã nam tử áo bào trắng trên thành lâu kia! Không biết hắn có dám ứng chiến không?
Chung Nhạc quay đầu lại, mỉm cười nói:
- Sư huynh, người ta đang khiêu chiến ngươi a, ngươi có ứng chiến không?
Phong Hiếu Trung cất bước đi xuống thành lâu, không mang theo một binh một tốt nào, một mình ra khỏi cửa thành, đi tới trước trận.
Huyền Kỳ Nhị Lão khẩn trương vạn phần, nhìn chằm chằm về phía Tiên Thiên Thiên Vương và Phong Hiếu Trung. Trận chiến này quan hệ tới vận mệnh của Huyền Kỳ Nhị Lão, không thể không khiến cho bọn họ khẩn trương.
Sắc mặt Tiên Thiên Thiên Vương hờ hững, sáu đạo quang luân sau đầu đại phóng, từng tòa từng tòa Tiên Thiên Động Thiên treo cao, khí tức cường đại không gì sánh được, không thua kém Đế Quân chút nào.
- Tả Thiên Thừa lệnh cho ta cầm theo Thần binh của Huyền Kỳ Nhị Lão tới giết ngươi, thật ra đối với ta căn bản là không cần thiết!
Tiên Thiên Thiên Vương chắp hai tay sau lưng, nhìn về phía Phong Hiếu Trung ngênh ngang đi tới, lạnh nhạt nói:
- Có thể ở cùng cảnh giới thắng được Tiên Thiên Thần Ma, chỉ có tồn tại mở ra Bí cảnh thứ bảy mà thôi. Mà loại tồn tại này lác đác không có mấy người. Giết ngươi, không cần Thần binh của Huyền Kỳ Nhị Lão!
Ông!
Bảy đạo quang luân sau đầu Phong Hiếu Trung cùng một chỗ đại phóng, thản nhiên nói:
- Hiện tại ngươi có thể tế khởi Thần binh của Huyền Kỳ Nhị Lão rồi!
Con ngươi Tiên Thiên Thiên Vương đột nhiên co rút. Trong trận doanh sau lưng, sắc mặt Mặc Ẩn kịch biến, vội vàng cao giọng quát lớn:
- Tiên Thiên Thiên Vương, mau mau lui trở về!
Thanh âm hắn còn chưa dứt, chiến đấu đã sớm bạo phát. Tiên Thiên Thiên Vương vừa mới tế khởi Thần binh do Huyền Kỳ Nhị Lão luyện chế, chỉ nghe một tiếng vang kinh thiên động địa truyền tới. Bảy đạo quang luân sau đầu Phong Hiếu Trung xoay tròn, dẫn động đạo Tinh hà hộ thành bên ngoài Trấn Thiên Quan kia. Vô số khỏa Tinh cầu thật lớn từ trong dòng sông dâng lên, Tinh lực của ức vạn quần tinh điên cuồng vọt tới. Ức vạn Tinh lực giống như cầu vồng hào quang, Đạo âm chấn động, không ngừng tiến nhập vào trong cơ thể Phong Hiếu Trung.
- Tâm cảnh Đế cấp!
Sắc mặt đám người Quỷ U Minh, Lâu Chính Sư kịch biến. Đây là tâm cảnh Đế cấp dẫn động vạn đạo triều bái. Bất quá, gã nam tử áo bào trắng này hiển nhiên không cụ bị năng lực chưởng khống tâm cảnh Đế cấp, hắn dẫn động đại đạo thiên địa như vậy, lẽ nào không sợ sẽ bị đại đạo thiên địa đồng hóa sao?
Bảy đạo quang luân kia cắt không gian trước sau Tiên Thiên Thiên Vương thành bảy phần. Tiên Thiên Thiên Vương ngã vào trong Thất Đạo Luân Hồi, ánh mắt lộ ra thần sắc sợ hãi. Hắn vội vàng tế khởi Thần binh, dốc toàn bộ lực lượng công kích Phong Hiếu Trung.
Kiện Thần binh kia liên tục cắt ra Lục Đạo Luân Hồi, sau đó bị định trụ trong không gian, không thể động đậy. Mặc cho Tiên Thiên Thần Vương thôi động như thế nào, cũng không thể di chuyển được một phân một tấc nào.
- Tế!
Phong Hiếu Trung thấp giọng quát lớn một tiếng.
Đột nhiên, Tiên Thiên Thiên Vương bắt đầu Hóa đạo. Từng đạo từng đạo đại đạo Tiên Thiên trong cơ thể hắn bị đại đạo thiên địa xé rách. Nhục thân hắn bắt đầu tan rã. Trước mắt hai quân, gã Tiên Thiên Thần cảnh giới Tạo Vật Chủ viên mãn này lại bị đại đạo thiên địa tươi sống đồng hóa.
Nhục thân của Tiên Thiên Thần Ma cũng chính là Nguyên thần, là do đại đạo thiên địa cấu thành, sẽ càng dễ dàng Hóa đạo hơn. Tốc độ Hóa đạo của Tiên Thiên Thiên Vương lần này cực nhanh, khiến cho người ta không kịp dự liệu. Trong chớp mắt đã có gần phân nửa nhục thân hắn bị đại đạo thiên địa đồng hóa.
← Ch. 1041 | Ch. 1043 → |