← Ch.1086 | Ch.1088 → |
Tốc độ của Bàn Kê mặc dù cực nhanh, nhưng về tới Phá Thiên Quan vẫn là đã hơn mười ngày sau. Mặc Ẩn và Thiên Ti nương nương ẩn thân trong Bí cảnh Nguyên thần của Bàn Kê. Từ xa nhìn lại, trận chiến vẫn còn đang diễn ra, thanh âm sát phạt dâng lên bốn phía. Tướng sĩ song phương chiến ý ngất trời, khiến cho ngay cả thiên khung cũng nhuộm thành một mảnh huyết hồng sắc. Trong lòng ba người đều là vui vẻ:
- Còn không tính là quá muộn!
Bất quá, tới khi Bàn Kê tiếp cận Phá Thiên Quan, trong lòng ba người đều là một mảnh lạnh lẽo.
- Muộn rồi!
Một màn trước mắt khiến cho trong lòng ba người tuyệt vọng. Chỉ thấy đại quân Thiên Đình đã bị phân cắt thành trên dưới một trăm khối, rơi vào trong một trận bao vây tiễu trừ. Tiên Thiên Cấm Quân xuyên toa như rồng, không ngừng xen kẽ qua trên dưới một trăm khối chiến trường kia, khiến cho đại quân Thần Ma của Thiên Đình không thể tụ tập lại, hình thành nên sức chiến đấu.
Mà trên chiến trường thỉnh thoảng lại vang lên tiếng kèn lệnh, lại khiến cho đại quân Thiên Đình triệt để mất đi cơ hội đào tẩu. Chiến Tranh Hào Giác có thể kích phát ý chí chiến đấu, không chút sợ hãi. Nhưng nếu ý chí chiến đấu quá mạnh, ngược lại cũng không có chỗ tốt gì, mất đi năng lực xem xét thời thế, tùy cơ ứng biến.
- Hết rồi! Hết rồi!
Mặc Ẩn giơ tay lên, chỉ về phía gã nam tử thổi Chiến Tranh Hào Giác kia, lạnh lùng hỏi:
- Cái tên kia là ai? Sao lại hãm hại đại quân Thiên Đình ta?
Cặp mắt Bàn Kê khẽ nheo lại, tinh tế quan sát, lắc đầu nói:
- Tựa hồ là một vị Thần Hoàng Ích Tà Thần Tộc! Ích Tà Thần Tộc có thâm cừu đại hận gì với Thiên Đình sao? Sao lại muốn diệt tuyệt đại quân Thiên Đình ta như vậy?
Trong lòng Thiên Ti nương nương khẽ động, vội vàng âm thầm liên lạc với Ích Tà Thần Hoàng. Ích Tà Thần Hoàng lập tức thu hồi Chiến Tranh Hào Giác, xoay người rời đi. Thiên Ti nương nương trầm ngâm nói:
- Hơn phân nửa là trợ thủ do Dịch Quân Vương mời tới! Cái tên này giao du rộng rãi, nghe nói gã Ích Tà Thần Hoàng thổi kèn lệnh này cũng từng tham gia Đại hội Chư Đế tương lai!
Trong lòng Mặc Ẩn thầm than một tiếng, nói:
- Sau trận đại bại này, sợ rằng không thể giữ được hạ du Thiên Hà nữa rồi! Bàn Tộc trưởng, ngươi lập tức đi tới Thiên Hà Chi Châu, chuẩn bị ở nơi đó nghênh chiến!
Bàn Kê gật đầu nói phải, vội vàng rời đi.
Ích Tà Thần Hoàng đã rời đi, đại quân Thiên Đình đang lúc liều chết chiến đấu rốt cuộc tỉnh táo lại, dõi mắt nhìn lại, khắp nơi đều là quân địch, khắp nơi đều là thi thể đồng liêu đồng bạn, trong lòng không khỏi đại kinh hãi, vội vàng đột phá vòng vây đào tẩu.
Lâu Chính Sư, Thần Thiên Vương, Ma Thiên Vương và tướng lĩnh Tứ Đại Sư Môn cùng với đám người Đình Đạo Cực, Đình Ngọc Cực mỗi người suất lĩnh đại quân đột phá vòng vây. Chung Nhạc cũng không lấy cứng chọi cứng với bọn họ, mà là từ mặt bên và hậu phương không ngừng tằm ăn rỗi, giống như một đám cá mập, không ngừng cắn xé, thôn phệ lực lượng còn lại của bọn họ.
Đám người Lâu Chính Sư cũng không thể làm gì, chỉ đành liều mạng chạy về phía Thiên Hà. Chung Nhạc không nhanh không chậm đuổi theo. Thủy sư Âm Khang thị tế khởi lâu thuyền đại hạm, từ trên Thiên Hà giết qua.
Mặc Ẩn và Thiên Ti nương nương giá ngự một chiếc thuyền nhỏ chạy tới. Lâu Chính Sư vội vàng đón hai người lên Soái hạm, sắc mặt xấu hổ, nói:
- Ta không ngờ được Dịch Quân Vương đột nhiên trở về, đã bị hắn phá vỡ trận thế đại quân ta, hiện tại miễn cưỡng tụ tập không tới hai ngàn vạn đại quân!
Mặc Ẩn lắc đầu, nói:
- Thắng bại là chuyện thường tình binh gia! Dịch Quân Vương vậy mà có thể chạy ra khỏi bẫy rập do ta và nương nương bố trí, dưới sự bao vây tiễu trừ của năm tôn Đế linh vẫn còn sống xông ra ngoài, ngay cả ta cũng không thể ngờ tới! Tội này không trách các ngươi! Dịch Quân Vương so với trước đây đã cường đại hơn quá nhiều rồi, là do ta dự liệu thiếu sót!
Lâu Chính Sư phẫn nộ nói:
- Nếu không có tên Ích Tà Thần Tộc thổi kèn lệnh kia, thương vong có khả năng sẽ giảm đi hơn phân nửa. Đáng giận! Thật đáng giận! Tên Ích Tà Thần Tộc kia dùng Chiến Tranh Hào Giác khích lệ sĩ khí bên ta, khiến cho Thần binh Thần tướng không chút sợ chết, mất đi thời cơ tốt nhất để lui lại! Không nghĩ tới bộ hạ Dịch Quân Vương lại còn có kỳ nhân dị sĩ như vậy, suýt chút nữa đã một lưới bắt hết toàn bộ đại quân ta!
Mặc Ẩn cũng nghi hoặc không thôi, nói:
- Chiến Tranh Hào Giác vốn dĩ là dùng để khích lệ sĩ khí, khiến cho Thần Ma ở trên chiến trường bạo phát ra thực lực càng mạnh hơn. Dịch Quân Vương vậy mà dùng Chiến Tranh Hào Giác ở trên người quân đội chúng ta! Cách dùng này thật ra là vô cùng kỳ lạ!
Sắc mặt Thiên Ti nương nương ửng đỏ, cũng không tiếp lời bọn họ.
Ích Tà Thần Hoàng chính là minh hữu của nàng, cũng giống như nàng, đều đang hiệu lực dưới trướng của cùng một tôn Đế. Bất quá, cả hai người cũng không phải là đại tướng cầm binh, mà là kẻ chủ mưu nhiễu loạn thiên hạ. Bọn họ ai cũng có sở trường riêng, bình thường đều là hành tẩu trong bóng đêm, cũng không thường xuyên lộ diện.
Lúc trước, nhấc lên thiên hạ đại loạn, chính là Thiên Ti nương nương liên thủ với Ích Tà Thần Hoàng.
Mà lần này trợ giúp đại quân Thiên Đình diệt trừ Chung Nhạc, Thiên Ti nương nương trực tiếp đi tìm Mặc Ẩn, còn Ích Tà Thần Hoàng thì ẩn thân ở một nơi bí mật gần đó.
- Bản ý của Ích Tà Thần Hoàng nhất định là trợ giúp đại quân Thiên Đình đối kháng với đại quân Dịch Quân Vương, lại không ngờ không giúp được ngược lại còn gây họa!
Thiên Ti nương nương có chút dở khóc dở cười, trong lòng thầm nghĩ.
o0o
Chung Nhạc suất lĩnh đại quân Phá Thiên Quan một đường truy kích. Đại quân Thiên Đình liều mạng chạy trốn, sau khi hao tổn mấy chiếc lâu thuyền, rốt cuộc cũng trốn thoát một mạng.
Đám người Mặc Ẩn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Thủy sư Âm Khang thị cũng không tiếp tục truy đuổi, mà là quay trở về, hiển nhiên là không định truy kích tới cùng.
- Hạ du Thiên Hà đã không có chỗ cho chúng ta đặt chân nữa! Hiện tại chỉ có thể xây dựng doanh địa tại Thiên Hà Chi Châu, đối kháng với Dịch Quân Vương!
Mặc Ẩn trầm giọng nói:
*****
- Ta đã để cho Tộc trưởng Bàn Kê đi trước chuẩn bị. Chúng ta đi tới nơi đó, chỉnh đốn một phen, lại dâng thư Thiên Đình, mời Bệ hạ lệnh cho Cửu Ngũ Chí Tôn gấp rút tiếp viện!
o0o
Đại quân Chung Nhạc lui trở về, một đường giảo sát tàn quân Thiên Đình. Trải qua sáu bảy ngày, mới quét dọn sạch sẽ toàn bộ tàn quân Thiên Đình.
Trận chiến này, Thần Ma Thiên Đình phục thi vô số, tổn binh hại tướng. Bên phe Thiên Đình, Thủy sư Thiên Đình, Tứ Đại Thiên Vương, Tứ Đại Sư Môn, cộng thêm hai Đế tộc Hoàng Đình thị và Đại Đình thị, cơ hồ đều bị đánh cho tàn phế, đại quân tan rã.
Ba mươi sáu Quân Bộ Thiên Đình đã hao tổn mười bộ, hơn nữa đều là hao tổn trong tay Chung Nhạc.
Chung Nhạc đại thắng trở về, lập tức hạ lệnh Chư Thần vận chuyển Phá Thiên Quan, trực tiếp dọn tòa hùng quan này vào trong đại doanh Thiên Hà, chiếm đóng nơi đó, sau đó luận công ban thưởng các quân, dùng bảo vật của Thần Ma Thiên Đình chết trận, cùng với tù binh Thần Ma ban thưởng cho các tướng sĩ có công.
Sau trận chiến này, hung danh và uy danh của Dịch Quân Vương đã một lần nữa chấn động thiên hạ.
Trước đây, Mục Tiên Thiên lâm trận đổi tướng, để cho Tử Quang Quân Vương thay thế Chung Nhạc, rất nhiều Thần Tộc Ma Tộc cổ lão trong Đế tinh cũng có chút chần chờ. Khí vận Phá Thiên Quan đình trệ, mà Tử Quang Quân Vương trải qua trận Thiên Hà đại bại, Thần Ma trong Tử Thành tử thương hơn ức vạn, khiến cho khí vận của Phá Thiên Quan thoáng cái rơi xuống tới số không.
Mà hiện tại Chung Nhạc trở về, một trận đại chiến đã đại phá đại quân Thiên Đình, bức cho đại quân Thiên Đình phải lui về trung du Thiên Hà, khiến cho danh tiếng hắn vang xa, khí vận Phá Thiên Quan không ngừng tăng vọt, thậm chí còn muốn viễn siêu trước đây, cường thịnh tới cực điểm.
Bất quá, ngoài dự đoán của mọi người chính là, Chung Nhạc sau khi chiếm lĩnh hạ du Thiên Hà, cũng không có thừa thắng truy kích, mà chỉ chiếm giữ nơi đó, cũng không hề nhắc tới chuyện tấn công Thiên Đình.
Các tộc Đế tinh không ngừng phái sứ giả tới đây. Có kẻ nguyện ý xuất binh hiệp trợ Dịch Quân Vương dọn dẹp tàn quân Thiên Đình, có kẻ nguyện ý xuất ra kỳ trân Dị bảo, quân lương quân thảo, cũng có kẻ còn muốn kết thông gia với Mục Tiên Thiên.
Phá Thiên Quan trước đây vốn dĩ tràn ngập nguy cơ, các tộc Đế tinh không dám đi lại quá thân cận với Phá Thiên Quan, mà hiện tại Chung Nhạc đại phá đại quân Thiên Đình, thế cục nghịch chuyển, các tộc Đế tinh thấy thế, liền lập tức ào ào kéo tới, lôi kéo quan hệ.
Chung Nhạc sai người nhất nhất tiếp đãi, báo trận đại thắng này lên cho Mục Tiên Thiên, đồng thời cũng dâng thư thỉnh tội, nói rõ chuyện tình trước trận chém đầu mười chín vị Thái tử, Công chúa tế cờ.
Cũng không lâu lắm, Mục Tiên Thiên truyền chỉ, ca ngợi Chung Nhạc mấy câu, không hề nhắc tới chuyện Chung Nhạc chém đầu mười chín vị Thái tử, Công chúa, lại triệu hồi Tử Quang Quân Vương, quay về cố thủ hậu phương, giao tiền tuyến lại cho Chung Nhạc.
Mục Tiên Thiên lại lệnh cho đám người Thái Phùng, Lung Chất, Dực Thiên Quân, Nữ Phòng, Kiều Đông, Đa Âm, Phủ Nhai, Linh Tranh mỗi người thống lĩnh một quân, lấy Chung Nhạc làm chủ, tám vị Đế Quân này làm phụ.
Tám vị Đế Quân này vốn dĩ mỗi người thống lĩnh một quân, sau khi đi tới Đế tinh, Thái Phùng, Dực Thiên Quân, Nữ Phòng, Đa Âm, Phủ Nhai trên danh nghĩa quy về Tử Quang. Sau khi trải qua trận đại bại kia, Thần binh Thần tướng bộ hạ mấy vị Đế Quân này còn dư lại không bao nhiêu.
Hiện tại Mục Tiên Thiên hạ lệnh để cho mỗi người bọn họ thống lĩnh một quân, là có ý tứ phân mỏng binh lực của Chung Nhạc, tránh cho Chung Nhạc một nhà độc đại.
Chung Nhạc cũng không chút để ý. Bản thân một mình thống soái đại quân, quả thật khó có thể khiến cho Mục Tiên Thiên yên tâm. Chỉ cần nắm trong tay lực lượng trực hệ của chính mình, Mục Tiên Thiên có phân mỏng tới đâu cũng không đả thương được nguyên khí của hắn.
Nếu Mục Tiên Thiên phân mỏng lực lượng trực hệ của hắn, vậy Chung Nhạc sẽ không có khả năng nhẫn nhịn rồi, nhất định sẽ trở mặt.
Thần Ma các tộc Đế tinh đầu nhập vào đại quân, đa số cũng bị hắn phân tới dưới trướng đám người Thái Phùng.
Sau đó, Chung Nhạc liền chiếm giữ hạ du Thiên Hà, cũng không đề cập tới chuyện dụng binh nữa. Mà ở hậu phương, Tử Quang Quân Vương thống trị các tộc ngay ngắn rõ ràng, hậu phương cực kỳ an ổn.
Mặc Ẩn chiếm giữ trung du Thiên Hà, tiến công thăm dò mấy lần, cũng đều không chiếm được bất luận tiện nghi gì, cũng không nhắc tới chuyện tấn công Phá Thiên Quan nữa, mà là toàn tâm kinh doanh Thiên Hà Chi Châu.
o0o
- Mặc tiên sinh, Dịch Quân Vương rộng rãi thu gom Diệu Kim trong thiên hạ, đang chuẩn bị chế tạo Thần binh!
Một ngày này, có thám báo báo lại, nói:
- Hiện tại Phá Thiên Quan hoạt động ngày đêm, Thần hỏa thông thiên, tinh luyện kim tương ngọc dịch, không biết là muốn đả tạo kỳ binh gì!
Mặc Ẩn nghe hắn nói vậy, trong lòng nghi hoặc, sai người chuẩn bị một chiếc thuyền nhanh, cùng Lâu Chính Sư đi thuyền chạy tới hạ du Thiên Hà, đứng ở xa xa quan sát. Chỉ thấy Phá Thiên Quan quả nhiên là nổi lửa ngày đêm, có không biết bao nhiêu Thần Ma đang tinh luyện Thần kim.
Tinh thủy, Tinh quang của Thiên Hà cũng bị dẫn tới, dùng để thối luyện Thần kim.
- Quy mô bậc này, không giống như là luyện chế trọng khí bình thường, ngược lại giống như lần trước hắn luyện chế cái mâm nhỏ kỳ quái kia kia!
Mặc Ẩn quan sát một hồi, kết quả bị Thủy sư Âm Khang thị phát hiện, lập tức có lâu thuyền chạy tới bao vây tiễu trừ. Mặc Ẩn ỷ vào tốc độ thuyền nhanh, bỏ chạy trở về.
Mà ở trong Phá Thiên Quan, Chung Nhạc đang luyện chế kiện bảo vật Thiên đạo thứ hai. Lần này hắn luyện chế là bức Thiên Đạo Đồ thứ tư, Thiên Ấn Đồ.
Thiên Ấn trấn áp khí vận, đại biểu cho quyền lực vô thượng. Có được bảo này, sẽ có thể không bị Đoạt Vận Thuật của Mặc Ẩn khắc chế. Hơn nữa, kiện bảo vật này cũng không giống như Thiên Bàn. Thiên Bàn không có bao nhiêu uy lực, nhưng uy năng của Thiên Ấn lại cực kỳ phi phàm, nếu như luyện thành, có thể nói là không thua kém gì Đế binh.
Quan trọng nhất chính là, Thiên Ấn là do Chung Nhạc luyện thành, tế luyện tùy tâm, sau khi tế khởi, uy lực phát huy ra cũng sẽ mạnh hơn những Đế binh khác một chút.
Hơn nữa, quá trình luyện chế Thiên Ấn đối với hắn cũng là quá trình tìm hiểu Thiên Ấn Đồ, có thể trợ giúp hắn lĩnh ngộ ra huyền bí của Thiên đạo.
Huyền Kỳ nhị lão mượn Thiên Bàn ngộ ra huyền công Đế cấp, một lần nữa luyện chế ra Vạn Bảo Đạo Chuy, bếp lò và đe sắt so với trước đây cũng càng mạnh hơn. Luân Hồi Ma Âm cũng đạt tới độ cao trước đây không thể sánh bằng. Cho dù không có Phong Hiếu Trung tương trợ, Chung Nhạc cũng có lòng tin có thể chế tạo Thiên Ấn càng hoàn mỹ hơn.
Nếu không phải do tài liệu thiếu hụt, hắn thậm chí còn muốn luyện chế ra toàn bộ những bảo vật trong ba mươi bức Thiên Đạo Đồ.
Lần đại luyện binh này, hắn xuất động ức vạn Thần Ma, thanh thế so với lần trước còn lớn hơn không ít. Huyền Kỳ nhị lão làm trợ thủ cho Chung Nhạc. Trong lòng nhị lão vẫn như cũ cực kỳ khẩn trương, lo lắng hắn một lần nữa đập nát bảo vật mà chính mình gian gian khổ khổ mới luyện chế ra.
Chung Nhạc huy động Đạo chuy, đại đạo thiên địa nhất thời chen chúc lao tới, chui vào trong Vạn Bảo Đạo Chuy. Đạo chuy rơi xuống, Đạo âm vang lên mãnh liệt, thân ảnh hắn giơ chùy đập xuống, giống như hóa thân của Thiên đạo vậy, tựa hồ chưởng khống uy năng vô biên.
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, đột nhiên nắm bắt được mạch lạc của thần thông Thiên đạo.
← Ch. 1086 | Ch. 1088 → |