Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1109

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1109: Biến cố Quy Khư
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Nguyên Nha Thần Vương đã ăn hết hai mươi sáu tôn Đế, Thiên Nguyên Thiên Đế có thể là ở thời điểm tại vị đã bị ám sát, vừa mới hạ táng đã bị hắn đào lên.

- Phục Mân Đạo Tôn tổng cộng đã giết chết ba ngàn tôn Đế, luyện thành ba ngàn Lục Đạo Giới. Đế ở thời đại kia hẳn là vẫn còn lại hơn hai ngàn tôn. Hơn hai ngàn tôn Đế này, sao chưa từng nghe qua Đế tộc của bọn họ?

- Hơn hai ngàn tôn Đế, hẳn là phải có hơn hai ngàn Đế tộc mới đúng! Hiện tại lại không thấy Đế tộc của thời đại kia lưu truyền xuống. Nói như vậy, sợ rằng hơn hai ngàn tôn Đế này đã có không ít đã gặp phải độc thủ, những kẻ còn lại không thể không mai danh ẩn tích, ẩn nấp đi! Bọn họ cũng không muốn làm những con cá lớn, bị những tồn tại như Nguyên Nha Thần Vương để mắt tới!

Chung Nhạc phóng vọt lên trên Thiên Dực Cổ Thuyền, đang định thôi động Cổ thuyền viễn độn, chỉ thấy không trung đột nhiên tối sầm lại, lợi trảo con quạ đen kia từ trên không trung chụp xuống.

Con quạ đen kia chụp lấy Thiên Dực Cổ Thuyền, Cổ thuyền cật lực chấn động, trùng kích về phía trước, ầm một tiếng va chạm lên trên Tiên Thiên Đạo Sơn. Chung Nhạc bị đụng cho oa oa thổ huyết, mà con quạ đen kia cũng bị đụng cho thất điên bát đảo, không thể không buông hai trảo ra.

- Sao Phục Mân Đạo Tôn lại muốn giết ba ngàn tôn Đế này? Có lẽ hắn là bị kiện Thần binh đáng sợ trong Đế tinh kia ảnh hưởng tới, hoặc cũng có khả năng hắn là tương kế tựu kế, trước hết thảy bắt lấy những con cá lớn này, khiến cho đám người Nguyên Nha Thần Vương không còn cá có thể ăn, cản lại con đường bọn họ tiến lên Thất Đạo Luân Hồi! Lùi lại thời gian bọn họ tu thành Thất Đạo Luân Hồi!

Tại thời điểm nguy cơ trước mắt này, thần trí Chung Nhạc trái lại thanh minh trước giờ chưa từng có, trong lúc điện quang hỏa thạch đã nghĩ thông suốt một loạt những bí ẩn Thượng Cổ mà trước đây vẫn luôn nghĩ không ra.

Phục Mân Đạo Tôn lúc tuổi già hẳn là đã phát hiện ra cái tổ chức dùng sinh linh Hậu Thiên làm cá kia, dưới tình huống biết rõ trong Tinh hạch Đế tinh Địa Kỷ chôn giấu một kiện Thần binh quấy nhiễu thần trí và sức phán đoán của chính mình, hắn đã tương kế tựu kế, trước thống hạ sát thủ, nhấc lên tranh đấu giữa các vị Đại Đế trong vũ trụ, nhấc lên tranh đấu Thần Ma, thừa dịp cơ hội bình loạn, giết chết ba ngàn Đại Đế, luyện chế thành ba ngàn Lục Đạo Giới.

Hắn chính là làm dự định cho tương lai, cũng là dọn sạch sẽ đám cá lớn trong ao cá, khiến cho mưu kế của tổ chức kia hủy hoại trong chốc lát, cũng là chuẩn bị cho đại quyết chiến cuối cùng.

Bất quá, hắn còn chưa hoàn thành trận đại kế này, Thiên đã xuất hiện, khiến cho Đế tử Phục Thương bị lường gạt. Phục Thương dưới sự chỉ điểm của Thiên đã phát hiện ra âm mưu của phụ thân mình, quân pháp bất vị thân, vì vậy Phục Mân Đạo Tôn vốn đã tuổi già sắp chết đã gặp phải đả kích nghiêm trọng nhất từ người chí thân của chính mình. Hắn không thể dọn sạch sẽ toàn bộ những tồn tại Đế cấp lúc đó, vẫn còn sót lại hơn hai ngàn tôn Đế.

Mà về sau, hơn hai ngàn tôn Đế này kẻ già thì già, kẻ chết thì chết, vì vậy đã bị đám người Nguyên Nha Thần Vương ăn mất không ít. Đoán chừng lúc đó, đám Đại Đế này cũng phát hiện ra rất nhiều điểm đáng ngờ, không dám lại hiện thân, không thể không mang theo chủng tộc của chính mình ẩn nấp đi. Đây cũng là nguyên nhân chân chính vì sao không thấy hình bóng bọn họ, cũng là nguyên nhân chân chính vì sao Đế tộc lại ít như vậy.

- Đây cũng là nguyên nhân vì sao thời điểm Trường Sinh Đế và Kim Ô Thần Đế thăm dò bí mật sau lưng cuộc động loạn này, suýt chút nữa đã chết!

Chung Nhạc có chút rợn cả tóc gáy. Chân tướng mà Thần Hậu nương nương không nói cho hắn biết, đã bị hắn dựa vào lần hành trình Tiên Thiên Đạo Sơn này suy tính ra được. Chân tướng này thật sự hắc ám, hắc ám tới mức đáng sợ, hắc ám tới mức khiến cho người ta tuyệt vọng.

Mà ở sau lưng hắn, sơn mạch Tiên Thiên Đạo Sơn trong lúc bất chợt phảng phất như đã sống lại. Cả tòa Đạo sơn phát sinh biến hóa không tầm thường. Đạo sơn chậm rãi di chuyển, ngàn vạn thời không nhất thời hiện lên, khóa hắn và Thiên Dực Cổ Thuyền lại.

- Nghiệt chướng! Thừa dịp chân thân ta không ở nhà, không ngờ lại dám xông vào Đạo tràng của ta!

Con quạ đen kia bay tới, miệng nói tiếng người, cười lạnh nói:

- Chân thân ta đang trên đường chạy về, ngươi đã không chạy được nữa!

Trong lòng Chung Nhạc giật mình:

- Nguyên Nha Thần Vương đích thân chạy về? Tình huống hiện tại đã cực kỳ không xong, nếu Nguyên Nha Thần Vương lại chạy về, vậy thì càng không xong rồi! Đúng rồi! Ta đã biết Nguyên Nha Thần Vương đang ở đâu!

o0o

Ba ngàn Lục Đạo Giới, Đệ Nhất Lục Đạo Giới, Đại lục Quy Khư tàn phá.

Năm xưa, sau khi Chung Nhạc rời khỏi Đệ Nhất Lục Đạo Giới không bao lâu, Quy Khư cũng đã vỡ tan. Phiến Đại lục này bị Hắc động Quy Khư xoắn nát, năng lượng kinh khủng cũng nổ tung luôn Hắc động.

Hắc động Quy Khư bạo tạc, Đế Lâm Lão Mẫu sống sót sau cái chết, từ trong bạo tạc chạy thoát. Ngoại trừ nàng ra, những Thần dược thành tinh khác, những oan hồn bị Quy Khư trói buộc... toàn bộ cũng đều táng thân trong Quy Khư. Nhưng trong trận đại bạo tạc kia, vẫn còn một phiến Đại lục tàn phán không bị xoắn nát, thừa dịp trận đại bạo tạc chạy ra khỏi Hắc động Quy Khư.

Trên phiến Đại lục này không có bất cứ vật gì, chỉ có một ngọn Ngũ Chỉ Sơn lẻ loi trơ trọi.

Lúc này, trên Ngũ Chỉ Sơn phù văn đan xen, bộc phát ra trận trận Thần quang. Lại có từng đạo từng đạo hoa văn hình thái viên hoàn bao lấy từng đầu từng đầu ngón tay, không ngừng từ đầu ngón tay rơi xuống gốc ngón tay, cứ như vậy tuần hoàn chuyển hóa lên xuống.

Nhưng đám phù văn này, đám đại đạo này, hiện tại lại đang trong lúc băng liệt. Dưới chân Ngũ Chỉ Sơn truyền tới từng trận từng trận rống giận.

Lúc này, giữa không trung mơ hồ hiện ra mấy khuôn mặt khổng lồ, mặc dù mơ hồ có thể nhìn thấy, nhưng những khuôn mặt này lại bao phủ trong tầng Thần quang dầy nặng.

- Diễn Hành Thần Vương thoát khốn, thật sự rất đáng mừng!

Thanh âm Nguyên Nha Thần Vương vang lên, nói:

- Bất quá, ân oán năm xưa giữa chúng ta vẫn còn! Hôm nay thừa dịp Thần Vương thoát khốn, không bằng trước hiểu rõ ân oán, hóa giải nhân quả giữa chúng ta! Diễn Hành Thần Vương đã không còn nhân quả, cũng sẽ toàn thân thoải mái, nói không chừng có thể vấn đỉnh cảnh giới càng cao hơn!

Lại có một đạo thanh âm cổ lão từ thiên ngoại truyền tới, cười ha hả, nói:

- Sư huynh nói không sai! Diễn Hành sư huynh mãn kiếp thoát khốn, đây là đại hỷ sự, rất đáng mừng! Nếu có thể một phát chấm dứt những nhân quả trước đây, vậy dĩ nhiên là chuyện vui gấp bội rồi!

Từng cái từng cái khuôn mặt trang nghiêm trên thiên ngoại kia nhao nhao gật đầu, mỉm cười nói:

- Chính là đạo lý này! Diễn Hành Thần Vương, ngươi hôm nay song hỷ lâm môn, có thể mở lòng ra hay không?

Dưới ngọn Ngũ Chỉ Sơn kia, một đạo thanh âm trầm trọng cười lạnh, nói:

- Các ngươi không phải là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, muốn thừa dịp ta gặp rủi ro khiến cho ta đẹp mắt sao? Cần gì giả bộ quân tử như thế? Ta bị Hắc Đế trấn áp lâu như vậy, vẫn không bị hắn trấn chết, các ngươi không phải là nhân cơ hội thực lực của ta còn chưa hồi phục, chạy tới bỏ đá xuống giếng mà thôi!

Một đạo thanh âm già nua cười ha hả, nói:

*****

- Diễn Hành, ngươi quá cực đoan rồi! Nếu chúng ta quả thật muốn bỏ đá xuống giếng, cần gì thừa dịp thời điểm ngươi thoát khốn mới tới gặp ngươi? Tại thời điểm ngươi bị trấn áp thống hạ sát thủ với ngươi, chẳng phải càng tốt hơn sao?

Lại có một vị tồn tại cổ lão cười ha hả, nói:

- Diễn Hành Thần Vương, chấp niệm và tạp niệm trong lòng ngươi quá nhiều rồi! Chúng ta tới giúp ngươi tẩy trừ một chút, chẳng phải là tốt hơn sao? Sau khi ngươi thoát khốn toàn thân thoải mái, mà chúng ta thì lại còn bị nhân quả quấn thân. Chúng ta chính là thành toàn cho ngươi a!

- Da mặt của các ngươi...

Ngọn Ngũ Chỉ Sơn kia lay động kịch liệt. Ngọn Ngũ Chỉ Sơn này chính là Tiên Thiên Hắc Đế chặt bàn tay của chính mình xuống biến thành, hiện tại đang lung lay sắp đổ.

- Còn dầy hơn ta rất nhiều lần a!

Đạo thanh âm dưới chân núi kia bỗng nhiên biến lớn. Ngũ Chỉ Sơn mắt thấy đã sắp sửa đổ nát tan rã, nhưng lúc này, trên thiên ngoại, từng cái từng cái bàn tay đè xuống, ấn về phía Ngũ Chỉ Sơn đang dao động kia. Một đạo thanh âm mỉm cười, nói:

- Mọi người đều là tám lạng nửa cân, không ai hơn ai, cần gì giả vờ cao nhã?

Áp lực của Ngũ Chỉ Sơn nhất thời tăng thêm gấp mấy lần. Dưới chân núi bị ép tới mức đại địa vỡ ra, máu tươi ồ ồ chảy ra ngoài. Đó là Tiên Thiên Thần Huyết, hội tụ thành từng đạo từng đạo trường giang đại hà, tràn ngập khí tức Thần hà, bay vút lên cao.

Đột nhiên, một đạo thanh âm nữ tử chợt vang lên:

- Các vị đạo hữu, các ngươi làm như vậy không khỏi có chút quá đáng rồi a? Vẫn là thu tay lại thôi!

Lại có thêm mấy bàn tay nữa vươn tới. Một bàn tay với những ngón tay ngọc trắng muốn, đánh về phía mạch môn những bàn tay đang đè lên trên Ngũ Chỉ Sơn kia. Mà những bàn tay còn lại hoặc là nắm quyền hoặc là bắt ấn, hoặc là dùng chưởng làm đao chém xuống, hoặc là bàn tay biến thành lợi trảo, hoặc là cong ngón tay như câu... toàn bộ đều công kích về phía những bàn tay đang đè lên trên Ngũ Chỉ Sơn kia.

Những bàn tay đang đè lên trên Ngũ Chỉ Sơn kia nhao nhao buông ra. Từng bàn tay tung bay giao phong, va chạm quanh ngọn Ngũ Chỉ Sơn này, chấn cho Đại lục Quy Khư tàn phá không ngừng tróc ra từng ngọn từng ngọn núi lớn, ngay sau đó bị chấn cho vỡ nát.

Cho dù là Côn Lôn Cảnh và A Đà Cảnh ở tinh không xa xôi cũng bị chấn cho quần tinh run rẩy, rào rào đập về phía hai tòa Thánh địa.

Thần Ma trong Côn Lôn Cảnh và A Đà Cảnh nhao nhao bay thẳng lên cao, đón đỡ những ngôi sao này, cật lực nâng đám ngôi sao lên, không cho quần tinh rơi vào trong hai tòa Thánh cảnh.

Nếu để cho đám ngôi sao này rơi vào trong Thánh cảnh, sẽ đập cho hai tòa Thánh cảnh trăm ngàn lỗ thủng, không biết bao nhiêu sinh linh táng thân, sợ rằng hai tòa Thánh cảnh cũng sẽ biến thành không thích hợp sinh tồn.

Trận kịch biến này giằng co suốt hơn mười ngày, Thần Ma trong hai tòa Thánh cảnh hãi hùng khiếp vía, lo lắng trong lúc bất chợt sẽ gặp phải tai ương ngập đầu. Cho dù là Tây Vương Mẫu cũng khẩn trương không thôi, trong lòng lo lắng nhìn về phía sâu bên trong tinh không, đột nhiên cao giọng nói:

- Đi mời Ứng Long tới đây cho ta!

Qua không bao lâu, Long Nhạc đã tới. Tây Vương Mẫu hỏi:

- Đông Vương Công, sao trên thiên ngoại đột nhiên có trận đại biến này? Là tồn tại gì đang giao thủ?

Long Nhạc nói:

- Hẳn là vị tồn tại tiền sử bị trấn áp dưới Ngũ Chỉ Sơn kia sắp sửa thoát khốn, dẫn tới cường địch và cường viện! Những tồn tại này còn đáng sợ hơn Đế rất nhiều. Cũng may bọn họ giao thủ cách Côn Lôn Cảnh quá xa, Xích Tuyết không cần quan tâm!

Tây Vương Mẫu vẫn còn lo lắng không thôi, nói:

- Nếu dư ba thần thông của bọn họ trùng kích tới đây, chúng ta làm sao chống lại?

- Không chống đỡ nổi! Chỉ có chết mà thôi!

Long Nhạc nói:

- Nếu dư ba thần thông của bọn họ tới đây, hết thảy đều sẽ tan thành mây khói, không còn sót lại chút gì. Bất quá, cũng may bọn họ vẫn chưa dốc toàn lực, bằng không, Đệ Nhất Lục Đạo Giới cũng sẽ bị triệt để phá hủy, không còn tồn tại. Nếu quả thật có dư ba thần thông rơi xuống, chúng ta chỉ có cách tránh né tới Tổ Tinh! Sau khi tới Tổ Tinh, một là có bảo vật của Tiên Thiên Đế Quân chống lại, hai là khắp nơi trong Tổ Tinh đều là Đế lăng, còn có Đế binh của các đời Thiên Đế Thời đại Hỏa Kỷ, Địa Kỷ, đủ để bảo vệ không lo!

Tây Vương Mẫu còn đang lo lắng, nghe được hắn nhắc tới Tổ Tinh, nhất thời yên lòng trở lại, tạm thời đặt xuống việc này, nói:

- Nghe nói trên Tổ Tinh, Hiên Viên đã nhất thống các Hoang, hàng phục rất nhiều Thần Tộc Ma Tộc, lại có Bạch Trạch thị tương trợ, thế lực lớn mạnh. Mà các Hoang hải ngoại thì bị Xi Vưu nhất thống. Xi Vưu và Hiên Viên cũng đã từ từ trở mặt. Ta sợ rằng tương lai bọn họ tất có trận chiến. Hai nhà này tựa hồ đều có liên quan với ngươi, tương lai ta nên giúp kẻ nào?

Long Nhạc khẽ nhíu mày, nói:

- Ta sẽ để Thủy Tử An cầm thư tín thân bút của ta tới khuyên nhủ Xi Vưu, để hai nhà sống chung hòa bình là được!

Tây Vương Mẫu cười lạnh một tiếng, nói:

- Điều này có thể sao? Hiện tại trên Tổ Tinh chỉ còn lại hai nhà bọn họ, bọn họ sớm muộn tất nhiên sẽ khai chiến! Ngươi để Vũ Sư tới đó, sợ rằng Xi Vưu sẽ giam lỏng hắn! Quyền dục quyền dục, có quyền lực sẽ có dục vọng. Hai nhà tranh đấu, tất nhiên sẽ càng lúc càng lớn, cuối cùng khó có thể thu thập!

o0o

Mà trên Đại lục Quy Khư, dưới công kích của rất nhiều tồn tại cổ lão, Quy Khư đã triệt để tan rã, chỉ còn lại Ngũ Chỉ Sơn và một mảnh thổ địa dưới chân núi. Có mấy vị tồn tại cổ lão tại thiên ngoại đã nhân cơ hội thu lấy mấy đạo huyết hà do Tiên Thiên Thần Huyết biến thành, mỉm cười nói:

- Lấy một chút chỗ tốt cho đồ tử đồ tôn a! Diễn Hành, tương lai bọn họ có thành tựu, sẽ cám ơn ân đức của ngươi!

Đúng lúc này, Nguyên Nha Thần Vương đột nhiên kinh hô một tiếng, lập tức biến thành một con quạ đen viễn độn chạy đi, lưu lại nộ khí ngập trời, kêu lên:

- Tặc tử khốn kiếp! Dám giết tới trên đầu của ta!


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)