Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1110

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1110: Tính toán thất bại
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Cũng trong nháy mắt hắn viễn độn bỏ chạy, Ngũ Chỉ Sơn Quy Khư đột nhiên ầm một tiếng vỡ ra, sau đó tầng tầng vỡ nát, từ chân núi vẫn luôn vỡ nát tới đỉnh núi. Một đạo thân ảnh vô cùng đáng sợ phóng thẳng lên cao, dừng lại một chút trong tinh không, sau đó không gian ầm một tiếng nứt ra, đạo thân ảnh kia đã biến mất không thấy đâu nữa.

- Hắc Đế, ngươi đã trấn áp ta mười vạn năm, khiến cho ta bỏ lỡ không biết bao nhiêu chuyện tốt. Nếu không phải có một cây lão thụ tặng cho ta quả Bàn Đào, ta sớm đã bị ngươi mài chết rồi! Thâm cừu đại hận giữa ta và ngươi, tuyệt không đội chung trời!

Đạo thanh âm kia vẫn còn vang vọng, nộ hỏa ngập trời.

Đám tồn tại đang lúc giao phong bốn phía kia đột nhiên dừng lại, mỗi người cười ha hả một tiếng, nhao nhao tản đi.

Mà ở trong Côn Lôn Cảnh, sắc mặt Long Nhạc đột nhiên tái nhợt, thất thanh nói:

- Sắp chết rồi! Sắp chết rồi! Nguyên Nha Thần Vương đã đi tìm ta rồi!

o0o

Sâu bên trong Tiên Thiên Đạo Sơn, từng tòa từng tòa Thần điện đột nhiên chậm rãi xuất hiện. Trong Thần điện, từng tôn từng tôn tồn tại đáng sợ đi ra, lắc mình lóe lên biến thành vô số con quạ đen, quạ trắng phóng thẳng lên cao, tức giận ngập trời bay đi.

Những tồn tại này đều là thân ngoại thân của Nguyên Nha Thần Vương, thực lực vô cùng cường đại, không thua kém gì Đế cấp. Thời điểm Chung Nhạc đồ sát tòa Thánh địa này, bọn họ đang chuyên tâm tu luyện, căn bản không biết ngoại giới đã xảy ra chuyện gì.

Mà hiện tại Chung Nhạc đã tao ngộ thân ngoại thân con quạ đen trong đại diện Thánh dược kia, lúc này mới kinh động tới bọn họ, khiến cho đám thân ngoại thân Nguyên Nha Thần Vương này tức giận không kềm nổi, đuổi theo truy kích Chung Nhạc.

Trong tinh không mênh mông, một chiếc Thiên Dực Cổ Thuyền gào thét bay đi. Chiếc Cổ thuyền xuyên qua tầng tầng không gian dị độ do Tiên Thiên Đạo Sơn hình thành, né tránh sự truy sát của vô số con quạ đen, quạ trắng kia. Chung Nhạc điều động hết thảy lực lượng, ngay cả lực lượng của Hỏa Linh cũng bị hắn mượn tới, trực tiếp thi triển ra Thất Đạo Luân Hồi, cắt ra không gian dị độ do Đạo sơn hình thành, xông ra khỏi phạm vi Đạo sơn bao phủ.

- Không ngờ Nguyên Nha Thần Vương lại có nhiều thân ngoại thân như vậy. Đám thân ngoại thân này ẩn giấu trong những tòa Thần điện khác, chẳng lẽ trong những tòa Thần điện kia cũng có Đế thi sao?

Chung Nhạc bất chấp điều tra chuyện này, điên cuồng thôi động Cổ thuyền viễn độn bỏ chạy. Những thân ngoại thân này của Nguyên Nha Thần Vương là từ trong những tòa Thần điện khác xông ra. Nếu ở trong đó cũng có một đám Đế thi, một đám Thánh dược, vậy nội tình của vị Thần Vương Thái Cổ này thật sự quá đáng sợ rồi.

Mà ở phụ cận Đạo sơn, đám Đế Quân, Tạo Vật Chủ bọn Trác Nha đang hợp lực vây công ba người Thần Hạ Các, Phượng Ngọc Hoàn và Tà Dương. Song phương giết tới trời nghiêng đất ngã, không chút ngơi tay.

Đột nhiên, ba người Thần Hạ Các nhìn thấy từng con từng con quạ đen, quạ trắng to lớn khôn cùng kia từ xa bay tới, sắc mặt không khỏi tái nhợt, vội vàng nhảy ra khỏi chiến trường, phóng người bỏ chạy, một khắc cũng không dám dừng lại.

Khí tức của đám quạ trắng, quạ đen kia so với Đế Quân Đại viên mãn bọn họ còn đáng sợ hơn một bậc, còn khủng bố hơn, tu vi thực lực cũng gấp mấy lần bọn họ. Cho dù trong tay bọn họ có Thần kính Tà Nhãn, Tiên Thiên Long Kim Thừng hoặc là Thiên Phượng Thần Hỏa Phiến, cũng chưa chắc đã là đối thủ của đám quạ trắng, quạ đen kia. Nếu bọn họ không lập tức trốn đi, bị đám thân ngoại thân của Nguyên Nha Thần Vương này để mắt tới, nhất định là một con đường chết.

Trác Nha ra sức đuổi theo, lại không thể đuổi kịp ba người, chỉ đành bay trở lại, trong lòng thầm nghĩ:

- Thân ngoại thân của sư tôn vẫn luôn bế quan tu luyện, sao lần này lại gióng trống khua chiêng xuất động như vậy? Hơn nữa, còn là toàn bộ thân ngoại thân đều đã xuất động, nhất định là đã xảy ra đại sự gì! Chẳng lẽ sư tôn đã phát hiện ra Dịch Quân Vương sao? Đúng rồi! Dịch Quân Vương chạy thoát khỏi Vũ Quang Bình, sau đó liền biến mất không thấy đâu nữa, chẳng lẽ hắn đã tiến vào Thánh địa Tiên Thiên Đạo Sơn ta sao?

Đám người Trác Nha vội vàng quay trở lại Thánh địa, quan sát bốn phía, toàn thân run rẩy, trong lòng một mảnh lạnh lẽo.

- Trời ạ!

Một màn trước mắt khiến cho trái tim bọn họ cũng phải run rẩy. Khắp nơi đều là thi thể, khắp nơi đều là đại điện đổ nát, huyết dịch hội tụ thành sông, chảy vào một chỗ đất trũng, đã tạo thành một mảnh huyết hải.

Còn có từng đám từng đám Thần hỏa vẫn chưa được dập tắt, vẫn còn đang thiêu đốt hừng hực, bốc lên từng đám từng đám khói đen.

Bọn họ nhìn thấy hậu cung Nguyên Nha Thần Vương bị hủy không còn một mảnh. Trác Nha run rẩy bay lên, chỉ nhìn thấy thi thể của các vị nương nương.

Tuy nói Nguyên Nha Thần Vương chỉ là vì thỏa mãn dục vọng của chính mình mới cưới nhiều nữ tử như vậy, nhưng nhiều nương nương như vậy toàn bộ bị giết chết, cũng khiến cho hắn tưởng tượng ra được Nguyên Nha Thần Vương sẽ phẫn nộ tới mức nào.

- Thê thiếp của sư tôn, toàn bộ đều chết hết cả rồi!

Khóe mắt Trác Nha kịch liệt nhảy lên, vội vàng phi thân bay lên, tiến về phía những địa phương khác. Hắn dõi mắt nhìn khắp nơi, trong lòng một mảnh lạnh lẽo.

- Thảm! Thật sự quá thảm rồi!

Từ chỗ của hắn nhìn xuống, có thể nhìn thấy rõ ràng quỹ tích đoạn đường Chung Nhạc giết vào. Quả thật chính là Thần ngăn giết Thần, Ma cản giết Ma, trực tiếp bẻ gãy nghiền nát đánh vào.

- Mấy vị sư đệ này...

Một vị Tạo Vật Chủ run giọng nói:

- Tất cả bọn họ đều gặp phải độc thủ! Vì sao? Vì sao tên hung đồ này không chạm vào bất luận phong cấm, bất luận trận pháp nào? Lẽ nào trong số chúng ta đã có nội gian, đã tiết lộ các bố trí của Thánh địa chúng ta?

Trận pháp phong cấm trong Thánh địa Tiên thiên Đạo Sơn cực kỳ cường đại, dù sao cũng là Đạo tràng của Cổ Thần Vương. Những phong cấm nơi này tuyệt đối sẽ không thua kém gì các Thánh địa của Hoàng tộc.

Đương nhiên, tồn tại Đế cấp sinh ra trong Tiên Thiên Đạo Sơn không nhiều như những Hoàng tộc đẳng cấp như Lôi Trạch, Hoa Tư và Phục Hy thị.

Nhưng Chung Nhạc xông vào nơi này, vậy mà không đụng phải bất luận phong cấm và trận pháp gì, cái này cũng không tránh khỏi quá kỳ quái rồi. Khó trách vị Tạo Vật Chủ kia hoài nghi trong Thánh địa Tiên Thiên Đạo Sơn đã xuất hiện nội gian.

- Là chiếc thuyền kia!

Trác Nha nghiến răng nghiến lợi, nói:

- Chiếc thuyền kia có thể cắt ra tầng tầng không gian, cũng có thể dưới tình huống không xúc động đám trận pháp phong cấm kia lẻn vào trong đó! Ta từng nghe sư tôn nói qua về chiếc thuyền kia...

Khóe mắt hắn nhảy lên. Thời điểm chế tạo ra Thiên Dực Cổ Thuyền, Nguyên Nha Thần Vương cũng ở trong đó, cùng với rất nhiều Thần Vương Thái Cổ hợp lực chế tạo ra Thiên Dực Cổ Thuyền. Trong Thiên Dực Cổ Thuyền bao hàm thần thông đạo pháp của Nguyên Nha Thần Vương. Chiếc Cổ thuyền này có thể lẻn vào Thánh địa Tiên Thiên Đạo Sơn, một phần là có chỗ độc đáo thần diệu của chính nó, một phần khác cũng có đại đạo của bản thân Nguyên Nha Thần Vương quấy phá ở trong đó.

*****

Đại đạo của Nguyên Nha Thần Vương đụng vào phong cấm do Nguyên Nha Thần Vương bày ra, tự nhiên sẽ không kích động tới phong cấm.

- Đại sư huynh, Trinh Nha sư đệ cũng đã chết!

Một vị Đế Quân thất thanh kêu lên.

Trác Nha nhìn lại, chính là gã Thần Hoàng đã mở ra Bí cảnh thứ bảy, đạt được truyền thụ Thất Đạo Luân Hồi của Nguyên Nha Thần Vương, đã chết trong tay Chung Nhạc kia. Hắn bị Chung Nhạc chém chết, chết oan chết uổng, hồn phi phách tán.

Trong mắt Trác Nha lóe lên một tia vui mừng không dễ nhìn thấy, trong lòng thầm nghĩ:

- Sư tôn bất công, vẫn luôn thiên vị Trinh Nha sư đệ, giúp hắn mở ra Bí cảnh thứ bảy, thậm chí còn truyền thụ cho hắn lĩnh ngộ đối với Thất Đạo Luân Hồi của chính mình, nghĩ muốn để cho hắn tranh phong với cường giả thế gian. Ta đã hiệu lực cống hiến cho sư tôn nhiều năm như vậy, vẫn chưa từng được truyền thụ! Chết thật tốt! Trinh Nha sư đệ chết thật tốt! Danh ngạch của hắn đã trống, nói không chừng ta cũng có thể mở ra Bí cảnh thứ bảy rồi!

- Đại sư huynh, chủng tộc của chúng ta đã bị diệt tuyệt rồi!

Xa xa truyền tới thanh âm gào khóc. Trác Nha vội vàng dẫn người chạy về phía trước. Thân thể bọn họ không ngừng run rẩy. Chỉ thấy từng tòa từng tòa Chư Thiên cất giấu Bạch Nha Thần Tộc và Hắc Nha Thần Tộc kia vậy mà hết thảy không cánh mà bay, hẳn là đã bị Chung Nhạc cướp đi.

Bất quá, vẫn còn mấy trăm ngàn tộc nhân tránh được đại kiếp nạn. Bọn họ nhìn thấy đám người Trác Nha chạy tới, đều không ngừng gào khóc, nói:

- Bọn họ chết thật rất thê thảm! Gã Phục Hy kia đuổi tận giết tuyệt, diệt tuyệt hết thảy ức ngàn vạn tộc nhân chúng ta, không một người nào chạy thoát khỏi Chư Thiên!

- Chúng ta phản ứng quá trễ, chỉ kịp giấu đi một tòa Chư Thiên, những Chư Thiên còn lại đều đã bị hắn diệt tuyệt!

- Hắc Nha Thần Tộc đã bị diệt tộc rồi! Bạch Nha Thần Tộc chỉ còn lại duy nhất một tòa Chư Thiên! Đại sư huynh, ngươi phải làm chủ cho những tộc nhân đã chết chúng ta!

- Tên dư nghiệt Phục Hy kia tàn sát đồng tộc chúng ta, tội ác ngập trời, tội đáng chết vạn lần!

- ...

Trong lòng Trác Nha tức giận ngập trời. Diệt tộc rồi! Hắn cũng là Hắc Nha Thần Tộc, cũng là hậu đại của Nguyên Nha Thần Vương, không nghĩ tới hiện tại đã bị diệt tộc rồi, chỉ còn lại có mấy người bọn họ.

- Vợ con già trẻ của ta, bọn họ...

Trác Nha run giọng nói.

Trăm ngàn Thần Ma kia nhao nhao lắc đầu, một người trong đó đánh bạo nói:

- Không thể cứu được! Tên dư nghiệt Phục Hy này say lúy túy, giống như đã uống say, vừa xông vào trong Chư Thiên liền đại khai sát giới...

- Dịch Quân Vương!

Trác Nha thét lên một tiếng. Mới vừa rồi hắn còn vì cái chết của Trinh Nha sư đệ mà có chút mừng rỡ, nhưng hiện tại lại là lửa giận công tâm. Hắn phóng thẳng lên cao, truy sát về phía phương hướng Chung Nhạc bỏ chạy.

o0o

Vào lúc này, Chung Nhạc đang dốc hết lực lượng thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền điên cuồng phóng chạy. Phía sau thuyền chính là vô số con quạ đen, quạ trắng thật lớn, đang vỗ cánh đuổi theo chiếc Cổ thuyền. Cho dù tốc độ của chiếc Cổ thuyền cực kỳ kinh người, cũng không thể triệt để hất văng những con quạ đen, quạ trắng này.

Cho dù Chung Nhạc đã mượn tới lực lượng của một trăm tôn Hỏa Linh Thời đại Hỏa Kỷ, dùng tu vi Đế Quân thôi động chiếc Cổ thuyền, cũng thủy chung không thể bỏ rơi được bọn chúng.

Lần này Nguyên Nha Thần Vương bị thua thiệt nhiều, sào huyệt bị hắn huyết tẩy. Nếu là hành vi của một vị tồn tại ngang vai ngang vế với Nguyên Nha Thần Vương, hắn cũng sẽ liều mạng. Dù sao, đây cũng là quan hệ tới mặt mũi của chính mình, càng huống chi, Chung Nhạc hết lần này tới lần khác chỉ là một tên Thần Hoàng nho nhỏ?

- Nếu đã như thế, vậy thì đi địa phương ngay cả các ngươi cũng không đi được!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, Thiên Dực Cổ Thuyền đột nhiên phóng thẳng lên không, càng lúc càng cao, bay lên cao vô hạn trên thiên không Tinh vực Tử Vi. Phía sau hắn, vô số con quạ đen, quạ trắng kia điên cuồng đuổi tới, bám theo không buông.

Sắc mặt Chung Nhạc cứng đờ, có chút hoảng loạn:

- Nguy rồi! Không nhìn thấy thông đạo thời gian quá khứ và tương lai hỗn loạn kia!

Nguyên ý của hắn là giá ngự Cổ thuyền xông thẳng về phía Đạo Giới. Trước đây, thời điểm tại Trấn Thiên Quan, hắn từng giá ngự Cổ thuyền bay thẳng lên thiên không, tránh né sự truy sát của đám người Thái Phùng và Lung Chất. Chiếc Cổ thuyền đã lái vào trong một thông đạo thời gian, đã nhìn thấy đủ loại hình ảnh quá khứ vị lai, sau đó càng bay càng cao, cuối cùng bao trùm trên Tinh vực Tử Vi, đã nhìn thấy một màn không thể tin nổi, đã tiến vào Thánh điện Trấn Thiên chân chính, đồng thời thức tỉnh lại Đại Tư Mệnh, khiến cho Đại Tư Mệnh phục sinh.

Lúc đó, Chung Nhạc nhìn thấy trong Tinh vực Tử Vi còn có từng tòa từng tòa Thánh điện huyền phù trên thiên không Tử Vi. Đó hẳn là địa phương mà các vị tồn tại tiếp cận cảnh giới Đạo Thần đang tu luyện ngộ đạo. Những tòa Thánh điện này cao thấp bất đồng, đại biểu cho tu vi của những tồn tại này cách cảnh giới Đạo Thần này xa gần khác nhau.

Hiện tại Chung Nhạc làm theo cách cũ, nghĩ muốn mượn dùng công dụng có thể xuyên toa Đạo Giới của Thiên Dực Cổ Thuyền, xông thẳng về phía Đạo Giới. Đám thân ngoại thân của Nguyên Nha Thần Vương tu vi thực lực không tới, tự nhiên không thể đuổi theo hắn.

Nhưng bàn tính này lại đã thất bại rồi. Bất luận Thiên Dực Cổ Thuyền có bay lên cao tới đâu, tốc độ nhanh tới cỡ nào, thủy chung cũng không thể một lần nữa tiến vào cái thông đạo thời gian kỳ diệu kia.

- Đúng rồi! Trấn Thiên Quan có thể tiến vào con đường đi thông Đạo Giới, hẳn là Đại Tư Mệnh và đám Thần Vương Thái Cổ đã mở ra thông đạo kia. Mà đám cung điện huyền phù trên không trung Tử Vi kia, chắc cũng là một lối đi mà đám tồn tại kia mở ra, khiến cho cung điện của chính mình huyền phù ở nơi đó. Chỉ bằng vào lực lượng của ta, không thể sáng tạo ra một cái thông đạo như vậy!

Trên trán Chung Nhạc toát ra mồ hôi lạnh. Không thể tiếp cận Đạo Giới, hắn sẽ không thể thoát khỏi đám thân ngoại thân của Nguyên Nha Thần Vương. Nếu Nguyên Nha Thần Vương đích thân truy sát tới, sợ rằng hắn liền chết chắc rồi.

- Phải làm thế nào cho phải đây?

Hắn thôi động Cổ thuyền điên cuồng tiến lên, nhưng bay cao đến đâu cũng thủy chung ở trong Tinh vực Tử Vi, không thể nhảy ra ngoài.

Đúng lúc này, một đạo thanh âm trầm trọng đột nhiên vang lên. Đó là Tiên Thiên Thần Ngữ, Đạo ngữ thâm ảo tối tăm!

Chương (1-1489)