← Ch.1113 | Ch.1115 → |
Tử Vi Đế Tinh, Tử Quang Quân Vương cùng với Đế Tu La vừa mới rời khỏi Thánh địa của Thanh Hà thị, liền gặp Phong Vô Kỵ đang dẫn theo hai tôn Tiên Thiên Thần Ma đi tới, nhìn bộ dáng như dự định đi tới Thánh địa Thanh Hà thị làm thuyết khách. Tử Quang Quân Vương chắp tay thi lễ với Phong Vô Kỵ, mỉm cười nói:
- Vô Kỵ tiên sinh!
Phong Vô Kỵ vội vàng hoàn lễ, nói:
- Hóa ra là Tử Quang tiên sinh! Chẳng lẽ Tử Quang tiên sinh muốn thuyết phục Thanh Hà Đại Đế giúp Mục Tiên Thiên đoạt Đế sao?
Tử Quang Quân Vương thản nhiên nói:
- Thiên hạ nhộn nhịp, đều là vì lợi mà tới, thiên hạ nhốn nháo, đều là vì lợi mà đi. Nếu có đầy đủ lợi ích, sao không thể mời Thanh Hà Đại Đế kết minh với Tiên Thiên Cung ta chứ?
Ánh mắt Phong Vô Kỵ chớp động, hỏi:
- Tử Quang tiên sinh nhộn nhịp nhốn nháo, lợi tới lợi đi, có thu hoạch gì không?
Tử Quang Quân Vương mỉm cười, nói:
- Rất có thu hoạch!
Phong Vô Kỵ mỉm cười, nói:
- Nếu Tử Quang tiên sinh có thể dùng lợi thuyết phục Thanh Hà Đại Đế kết minh với Tiên Thiên Cung, vậy Vô Kỵ cũng có thể dùng càng nhiều lợi hơn thuyết phục Thanh Hà Đại Đế vứt bỏ Tiên Thiên Cung, kết minh với Thiên Đế Bệ hạ! Tử Quang tiên sinh ăn đại bại trong tay Mặc Ẩn tiên sinh, anh danh một đời hủy hoại trong chốc lát, hiện tại nói không chừng lại sẽ ăn một lần đại bại trong tay ta a!
Tử Quang Quân Vương cười ha hả, xoay người bỏ đi, lắc đầu nói:
- Hài tử ngốc! Hài tử ngốc!
Trong mắt Phong Vô Kỵ lóe lên sát cơ mãnh liệt, cười lạnh một tiếng, chắp hai tay sau lưng, nhàn nhạt nói:
- Ta xuất thân từ Hoàng tộc, sư xuất danh môn, trên người mang theo thân phận đặc phái viên mười bảy Đế tộc. Những nơi ta tới, Thần Ma chào đón, các phe các tộc cũng đều cấp cho mặt mũi. Bằng hữu của ta khắp thiên hạ, giao du rộng rãi, nào phải ngươi có khả năng sánh bằng?
Tử Quang Quân Vương không thèm để ý tới hắn, phiêu nhiên đi xa. Phong Vô Kỵ truyền âm cho hai tôn Tiên Thiên Thần Ma bên cạnh, hỏi:
- Gia hỏa này chính là sủng thần của Mục Tiên Thiên, có thể nhân cơ hội này diệt trừ hắn không?
Hai tôn Tiên Thiên Thần Ma kia liếc nhìn nhau một cái, lắc đầu nói:
- Vô Kỵ tiên sinh đừng nghĩ tới ý niệm này nữa! Người đi theo bên cạnh hắn kia, chính là đệ nhất Tiên Thiên Thần Ma của Bích Lạc Cung ta, Đế Tu La!
Phong Vô Kỵ nhất thời kinh ngạc, hỏi:
- Vị Đế Tu La này có lai lịch gì? Thực lực gì?
Một tôn Tiên Thiên Thần trong đó nói:
- Hắn có lai lịch cụ thể gì, chúng ta cũng không biết, chỉ biết là thời điểm chúng ta tới Bích Lạc Cung, hắn cũng đã ở nơi đó. Lúc đó, trong Bích Lạc Cung chỉ có hắn và Bích Lạc tiên sinh mà thôi. Hắn có mặt ở nơi đó còn sớm hơn Cửu Ngũ Chí Tôn một chút, địa vị cũng cao hơn Cửu Ngũ Chí Tôn một bậc!
Phong Vô Kỵ nhất thời nghiêm nghị, không dám lỗ mãng, trong lòng thầm nghĩ:
- Tồn tại ngang vai ngang vế với Bích Lạc tiên sinh, cho dù không phải là Tiên Thiên Thần Ma thành Đế, chỉ sợ cũng không thua kém bao nhiêu. Tồn tại đẳng cấp này, hơn phân nửa là sứ đồ của Thiên, đồng dạng với cái tên Huyền Cơ kia! Vận khí của Tử Quang Quân Vương thật là tốt, lại có thể được tồn tại đẳng cấp này phụ tá!
o0o
Tử Quang Quân Vương vừa mới rời khỏi lãnh địa của Thanh Hà thị, đang định chạy tới Phá Thiên Quan. Đế Tu La đi theo bên cạnh hắn đột nhiên thoáng ngẩn người, khẽ di một tiếng.
Tử Quang Quân Vương nghi hoặc, nương theo ánh mắt của hắn nhìn lại, chỉ thấy phía trước có một ngọn núi nhỏ, trên đỉnh núi có một gian miếu đổ nát. Ngọn núi nhỏ và gian miếu đổ nát này chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện phía trước bọn họ. Vừa rồi Tử Quang Quân Vương cũng không lưu ý tới ở đây còn có ngọn núi và gian miếu.
- Kỳ quái!
Tử Quang Quân Vương phóng người bay thẳng lên không trung, bay về phía thiên ngoại. Chưa bay được bao xa, phía trước đã xuất hiện cảnh sắc của Đế tinh. Bọn họ không phải đang bay về phía Phá Thiên Quan, mà là bay về phía Đế tinh, mắt thấy đã sắp sửa bay vào phạm vi của Đế tinh. Tử Quang Quân Vương khẽ nhíu mày, chỉ thấy trên Đế tinh phía trước vẫn có một ngọn núi nhỏ, trên đỉnh núi cũng là một gian miếu đổ nát.
- Chẳng lẽ là Luân Hồi Ma Âm? Bất quá, sao không nghe được thanh âm rèn sắt? Hơn nữa, Dịch Quân Vương hiện tại hẳn cũng sẽ không trở mặt với ta a?
Trong lòng Tử Quang Quân Vương nghi hoặc, một lần nữa chuyển hướng. Trước mặt hắn đột nhiên lại xuất hiện cảnh sắc của Đế tinh, còn có một ngọn núi nhỏ, một gian miếu đổ nát. Tử Quang Quân Vương nhìn về phía Đế Tu La bên cạnh. Đế Tu La lắc đầu, miệng thốt ra hai chữ:
- Không có!
Tử Quang Quân Vương minh bạch ý tứ của hắn. Hắn nói là gian miếu đổ nát đột nhiên xuất hiện phía trước kia không có nguy hiểm, người ở trong gian miếu đổ nát kia cũng không có sát cơ với hắn. Hắn đối với Đế Tu La chính là tín nhiệm vạn phần, lập tức cất bước đi lên núi, đi tới trước gian miếu đổ nát.
Cánh cửa gian miếu đổ nát này mở rộng, bên trong có một vị lão đạo, đang nói lẩm bẩm với một cái Thần lô. Tử Quang Quân Vương đi tới cửa miếu, mỉm cười nói:
- Vị sư huynh này, ngươi thi triển đại thần thông ngăn cản lối đi của ta, không biết là có chuyện gì?
Lão đạo kia quay lưng về phía hắn, mỉm cười nói:
- Ta thương mến tài năng của ngươi, cho nên mới tới gặp ngươi, dự định thu ngươi làm đồ đệ. Ta mệnh không bao lâu nữa, hiện tại đã tới tình trạng nhất định phải tìm một truyền nhân rồi!
Tử Quang Quân Vương bật cười, lắc đầu nói:
- Sư huynh, ngươi vừa gặp mặt đã đòi làm sư phụ ta rồi, ngươi biết ta là ai không?
Lão đạo kia vẫn như cũ không xoay người lại, nói:
- Ngươi là Tử Quang Quân Vương! Thuở nhỏ bần hàn khởi nghiệp, sau đó đi theo Mục Tiên Thiên, phong lưu phóng khoáng, bác ái đa tài, xưa nay có danh xưng tiên sinh!
Tử Quang Quân Vương mỉm cười, nói:
- Nếu ngươi đã biết ta, hẳn là biết rõ, muốn làm sư phụ ta cũng không đơn giản như vậy!
Sau đầu lão đạo kia hiện ra từng đạo từng đạo quang luân, ông ông chấn động. Trong chớp mắt đã có bảy đạo quang luân xuất hiện trước mặt Tử Quang Quân Vương, ngàn vạn Đạo âm không ngừng chấn động.
Cặp mắt Tử Quang Quân Vương nhất thời hoa lên. Hắn đưa tay lên dụi dụi hai mắt, quan sát xung quanh. Chỉ thấy bảy đạo Tinh hà xuyên suốt thiên không, chiếu rọi vũ trụ ra nhiều màu nhiều sắc.
- Ngươi dùng trí tuệ nhập Đạo, mà ta mở ra chính là Bí cảnh Trí Tuệ. Ngươi còn chưa tu luyện tới một bước này! Không biết ta có thể làm sư phụ của ngươi không?
*****
Lão đạo kia cũng không quay đầu lại, nói:
- Tu đạo của ta, ngươi mới tính là tiến vào cánh cửa trí tuệ nhập Đạo. Năm xưa tại thời kỳ Phục Mân Đạo Tôn, chính là ta đã giúp hắn sáng tạo ra ba bộ Trí Tuệ Thiên Thư!
Sắc mặt Tử Quang Quân Vương khẽ động, thất thanh nói:
- Ngươi là dư nghiệt tiền triều!
- Dư nghiệt tiền triều? Thẹn không dám nhận!
Lão đạo kia mỉm cười, nói:
- Ta cũng không phải là Phục Hy Thần Tộc! Phục Hy Thần Tộc quá kiên cường, kiên cường quá sẽ dễ gãy, khí vận quá cường thịnh sẽ dễ suy. Ta phát hiện khí vận của Phục Hy Thần Tộc sắp đổi, cho nên sớm thoát thân, làm kẻ tiêu dao. Bọn họ gọi ta là Tiêu Dao Đế! Hiện tại ta già rồi, muốn tìm một truyền nhân. Ngươi theo ta tu hành, ngàn năm sau, trong thế gian Chư Đế có một chỗ cho ngươi đặt chân!
Tử Quang Quân Vương định thần trở lại, khom người nói:
- Tiền bối, vãn bối muốn giúp Mục Tiên Thiên đoạt được Đế vị, chỉ sợ không rảnh đi theo tiền bối! Đợi tới lúc vãn bối giúp Mục Tiên Thiên leo lên Đế vị, vãn bối liền công thành lui thân, có thể đi theo tiền bối!
Lão đạo kia trầm mặc trong chốc lát, thở dài một cái, dị tượng ngập trời đột nhiên biến mất, lạnh nhạt nói:
- Ngươi đi đi! Ta có thể đợi ngươi thêm ngàn năm, nhưng ngươi chưa chắc đã có thể đợi ta được ngàn năm. Trước khi đi, ta cho ngươi hai lời khuyên. Một là cẩn thận Mục Tiên Thiên, hai là không nên trách cứ chính mình!
Tử Quang Quân Vương khẽ giật mình. Đột nhiên, gian miếu đổ nát và ngọn núi nhỏ kia bất chợt biến mất, mà hắn chẳng biết tại sao lại xuất hiện bên cạnh Đế Tu La, phảng phất như chưa từng bao giờ di động qua vậy. Thần sắc Đế Tu La không đổi, nhẹ giọng nói:
- Đại năng Thượng Cổ!
Tử Quang Quân Vương gật đầu một cái, nói:
- Hắn muốn thu ta làm đồ đệ. Kỳ quái! Đại Đế Thượng Cổ như thế nào lại xuất hiện vào lúc này? Bí cảnh thứ bảy, Thất Đạo Luân Hồi... Vị Đế này quả thật có duyên với ta! Nếu ta tu luyện Đạo của hắn, trí tuệ thông suốt, hoàn toàn có thể thành Đế!
Hắn cất bước đi về phía Thiên Hà trên thiên không Đế tinh, Đế Tu La trầm mặc không nói lời nào, vẫn như cũ đi theo bên cạnh hắn. Một lúc sau, tâm thần Tử Quang Quân Vương đột nhiên đại chấn, dừng bước lại, thất thanh nói:
- Ta biết rồi!
Đế Tu La cũng dừng bước lại, sắc mặt không chút bận tâm. Sắc mặt Tử Quang Quân Vương âm tình bất định, nói:
- Chư Đế Thượng Cổ từ cuối Thời đại Địa Kỷ sống tới hiện tại, sợ rằng thọ nguyên của bọn họ đã sắp sửa tiêu hao hết rồi!
Dáng vẻ Đế Tu La không chút nào khiếp sợ, chỉ có Tử Quang Quân Vương là không ngừng lẩm bẩm, tiếp tục nói:
- Vị Tiêu Dao Đế này tới đây tìm ta, chỉ sợ Chư Đế Thượng Cổ còn lại cũng đều đang tìm kiếm người truyền thừa, sẽ không để cho y bát của chính mình biến thành hư không! Tiêu Dao Đế đã xuất hiện, vậy Chư Đế khác cũng sẽ xuất hiện, tìm kiếm người truyền thừa tốt nhất của mỗi người. Cũng tức là nói, thế gian này sợ rằng sẽ có thêm rất nhiều tồn tại tu thành Bí cảnh thứ bảy! Đế Tu La, ngươi sao lại không chút kinh hãi nào vậy?
Đế Tu La ậm ừ một tiếng, nói:
- Đã biết rồi!
Tử Quang Quân Vương cả giận nói:
- Ngươi có biết đây chính là đại sự kiện sẽ thay đổi thế cục thiên hạ không? Năm xưa, Chư Đế Thượng Cổ này chính là những tồn tại cùng xưng đạo hữu với Phục Mân Đạo Tôn. Năm xưa bọn họ thí nghiệm Lục Đạo Luân Hồi thất bại, đã mở ra đủ loại Bí cảnh khác nhau, thôi diễn thần thông đạo pháp tới tình trạng cực cao! Bọn họ tại thời điểm Thời đại Địa Kỷ kết thúc, Thời đại Thần Kỷ mở ra đã nhao nhao biến mất không thấy đâu nữa. Trong này khẳng định có sự kỳ hoặc gì! Sau khi Lục Đạo xác lập, những tích lũy thí nghiệm thất bại năm xưa của bọn họ ngược lại sẽ trở thành ưu điểm của bọn họ, có thể trợ giúp khiến cho bọn họ mở ra Bí cảnh thứ bảy!
Sắc mặt Đế Tu La vẫn như cũ không chút thay đổi, chỉ có Tử Quang Quân Vương là không ngừng lẩm bẩm, nói:
- Bọn họ có thể nói là một nhóm tồn tại nắm giữ huyền bí của Bí cảnh thứ bảy! Nếu bọn họ thu đồ đệ, vậy trên thế gian sợ rằng sẽ có thêm rất nhiều cao thủ tu thành Bí cảnh thứ bảy. Tương lai sợ rằng sẽ có thêm rất nhiều tôn Đế cường đại nghịch thiên a!
Sắc mặt Đế Tu La vẫn không chút biểu tình. Tử Quang Quân Vương triệt để bất đắc dĩ, chỉ đành mặc kệ hắn, tiếp tục đi về phía Phá Thiên Quan, dở khóc dở cười nói:
- Ngươi chính là một khúc gỗ! Ta thật không biết phải chuyện gì mới có thể chấn kinh được ngươi!
o0o
Phá Thiên Quan, Chung Nhạc chấn chỉnh đại quân, điều binh khiển tướng, chỉ chờ tin tức của Tử Quang Quân Vương. Một ngày này, đột nhiên có Thần tướng báo lại, nói:
- Chủ công, có mấy lão giả không biết từ đâu tới, đã lẻn vào Phá Thiên Quan ta, đang quan sát Tương Lai Chư Đế Bảng kia của Chủ công!
Chung Nhạc nghe hắn nói vậy, vội vàng chạy tới. Tấm Tương Lai Chư Đế Bảng kia, hắn cũng không có thu lại, vẫn luôn đặt trong Phá Thiên Quan. Tấm bảng này là thứ tốt để hấp dẫn những cường giả trong Đế tinh tới đây đầu nhập vào. Những năm gần đây, quả thật cũng có không ít cường giả Đế tinh mộ danh tới đây, nghĩ muốn quan sát tấm bảng này, được chư tướng Phá Thiên Quan thịnh tình chiêu đãi giữ lại, vì vậy đã lưu lại Phá Thiên Quan.
Chung Nhạc bước nhanh tới dưới tấm bảng, quả nhiên thấy có mấy lão giả đứng ở đó, đang ngẩng đầu lên quan sát, thỉnh thoảng lại châu đầu ghé tai nghị luận mấy câu.
Chung Nhạc kinh nghi bất định. Mấy lão giả này có tu vi cảnh giới gì, thậm chí ngay cả chính hắn cũng không thể nhìn ra. Phải biết rằng hắn đã là Thần Hoàng, tu vi tinh thâm, cộng thêm Tam Mục Thiên Đồng, cho dù là một tôn Đế, ít nhiều cũng có thể nhìn ra chút manh mối.
- Phòng ngự của Phá Thiên Quan ta sâm nghiêm, chỉ riêng Đế Quân Đại viên mãn thôi cũng đã có tới tám vị. Mấy lão giả này rốt cuộc có lai lịch gì, vậy mà có thể thần không biết quỷ không hay xông vào đây?
Chung Nhạc tiến lên, mặt mày vui vẻ, mỉm cười nói:
- Các vị tiền bối đường xa tới thăm, Dịch mỗ không thể nghênh tiếp, còn xin thứ tội!
Một lão giả bộ dạng cao gầy trong đó xoay người hoàn lễ, ngữ khí nho nhã nói:
- Thôn phu sơn dã, còn chưa thông báo đã tùy tiện tới đây quấy nhiễu, mong rằng Dịch tiên sinh bao dung thứ tội!
Chung Nhạc chắp tay hoàn lễ, ngẩng đầu nhìn về phía Tương Lai Chư Đế Bảng, nói:
- Các vị tiền bối...
- Không dám nhận!
Lại có một lão giả mỉm cười, nói:
- Dịch tiên sinh lập ra bảng này, tất cả chúng ta đều chịu ân huệ của ngươi, không cần gọi chúng ta là tiền bối. Mọi người thật ra đều là đạo hữu! Dịch Quân Vương sớm đã là đồng đạo của chúng ta!
Trong lòng Chung Nhạc chấn động, đã có suy đoán, nói:
- Các vị quan sát Tương Lai Chư Đế Bảng này là có chuyện gì?
Mấy lão giả liếc nhìn nhau một cái, nhao nhao mỉm cười, nói:
- Chúng ta mệnh không bao lâu, thừa dịp còn lại chút hơi tàn, muốn tìm một người truyền thừa. May mà có Tương Lai Chư Đế Bảng của Dịch tiên sinh, có thể tiết kiệm được thời gian chạy ngược chạy xuôi khắp nơi. Người truyền thừa này sẽ thừa kế y bát của chúng ta, tương lai cũng sẽ báo thù cho chúng ta. Thiên tài hiếm thấy vốn không dễ tìm, nhưng Dịch tiên sinh lập ra bảng này, đối với chúng ta chính là công đức vô lượng. Cho nên mấy bộ xương già chúng ta mới tính là chịu ân huệ của ngươi!
← Ch. 1113 | Ch. 1115 → |