← Ch.1114 | Ch.1116 → |
Chung Nhạc lộ ra thần sắc kinh ngạc, rốt cuộc đã khẳng định thân phận của mấy lão giả này, ngữ khí nghiêm nghị nói:
- Các vị đạo hữu, nếu là chọn đồ đệ, vậy các ngươi xem ta như thế nào?
Mấy lão giả kia bật cười, lắc đầu nói:
- Tạo nghệ của Dịch tiên sinh trên Bí cảnh thứ bảy và Thất Đạo Luân Hồi đã siêu việt chúng ta rồi, chúng ta làm sao dám thu Dịch tiên sinh chứ?
Chung Nhạc vẫn có chút không cam lòng, mỉm cười nói:
- Nếu đã như vậy, sao các vị đạo hữu không giao lưu với ta một chút?
Mấy lão giả kia thoáng chần chờ một chút. Hiển nhiên Chung Nhạc thấy bọn họ không muốn thu hắn làm đồ đệ, đã lui một bước cầu chuyện khác, muốn đạt được những lĩnh ngộ liên quan tới Bí cảnh thứ bảy và Thất Đạo Luân Hồi của bọn họ. Một lão giả trong đó xúc động nói:
- Lần này chúng ta xuất sơn, chưa chắc đã có thể tìm được đệ tử vừa lòng đẹp ý. Nếu đã như vậy, cũng không ngại giao lưu một chút với Dịch tiên sinh. Cho dù không tìm được đệ tử, cũng không tới mức y bát bị thất truyền!
Một lão bà khác cũng mỉm cười, nói:
- Đạt được chỗ tốt của hắn, sao có thể không có chút hồi báo?
Mọi người ngồi xếp bằng xuống dưới Tương Lai Chư Đế Bảng. Lão giả hào hoa phong nhã kia mỉm cười, nói:
- Ở trước mặt Dịch tiên sinh chơi đùa Bí cảnh thứ bảy và Thất Đạo Luân Hồi, chúng ta quả thật có chút không biết tự lượng sức mình rồi. Bất quá, mấy bộ xương già chúng ta ai cũng có chỗ độc đáo của mỗi người. Hôm nay không phải là biện Pháp, chúng ta chỉ là hồi báo chỗ tốt cho Dịch Quân Vương. Cho nên, lão hủ chỉ nói bảy chữ. Tiên sinh không cần quan tâm những thứ khác, chỉ cần nhìn Thần Nhân Bàn Cổ của chúng ta là được!
Hắn từ từ mở miệng, thấp giọng quát lớn:
- Đạo!
Ông!
Một đạo quang luân đại phóng sau đầu hắn, càng lúc càng lớn, có một tôn Thần Nhân Bàn Cổ ngồi đả tọa tại trung ương, đây là Bí cảnh Đạo Nhất.
Chung Nhạc nhất thời mắt hoa thần mê, chăm chú quan sát tôn Thần Nhân Bàn Cổ này. Chỉ thấy nếu tôn Thần Nhân này từ trong Bí cảnh Đạo Nhất đi vào hiện thực, chỉ sợ sẽ khổng lồ tương đương với những tôn Thần Nhân Bàn Cổ trong ba ngàn Lục Đạo Giới kia vậy, thật sự hùng vĩ thần kỳ.
- Đạo!
Lão giả hào hoa phong nhã kia lại quát ra chữ thứ hai.
Ý cảnh chữ Đạo này lại bất đồng với chữ Đạo đầu tiên. Trong đó xen lẫn lĩnh ngộ đối với Âm và Dương. Đó là lĩnh ngộ đạt tới mức tận cùng. Cùng lúc đó, sau đầu hắn, đạo quang luân thứ hai đại phóng, vờn quanh bên ngoài Đạo Nhất Luân.
Lúc này, Chung Nhạc đã nhìn thấy một cảnh tượng kỳ diệu. Thần Nhân Bàn Cổ của lão giả kia bắt đầu kết ấn. Ấn pháp phức tạp khiến cho Đạo Nhất Luân và Âm Dương Luân bắt đầu luân chuyển lẫn nhau. Tâm thần Chung Nhạc nhất thời đại chấn, cơ hồ kinh hô thất thanh:
- Nhị Đạo Luân Hồi! Đây là Nhị Đạo Luân Hồi!
Hắn biết rõ Lục Đạo Luân Hồi, cũng đang thôi diễn Thất Đạo Luân Hồi, cũng biết trước thời Phục Mân Đạo Tôn, thế gian chỉ có Ngũ Đạo Luân Hồi, là do năm cái Bí cảnh trong cơ thể Thần Ma cấu tạo thành. Nhưng hắn chưa từng tỉ mỉ tìm hiểu qua trước Ngũ Đạo Luân Hồi, còn có Nhất Đạo Luân Hồi, Nhị Đạo Luân Hồi... hay không.
Giữa Luân Hồi và Luân Hồi hình thành nên một hệ thống, đây là cơ sở để các Luyện Khí Sĩ và Thần Ma tu luyện, là cơ sở mà tại thời điểm Đại Toại sáng tạo ra hệ thống tu luyện Đồ đằng cũng đã xác định ra.
Đại Toại mở ra hệ thống tu luyện Đồ đằng, từ trong cơ thể sinh linh Hậu Thiên tuyển chọn năm cái Bí cảnh: Đạo Nhất, Âm Dương, Thần Tài, Vạn Tượng, Ngũ Hành, đã tạo thành hệ thống Ngũ Đạo Luân Hồi. Nhưng bởi vì quá cơ sở, bình thường giống như là một cộng một bằng hai vậy, cho nên Chung Nhạc mới không suy tư nghiên cứu ảo diệu trụ cột của nó.
Sợ rằng từ cổ chí kim, những Thần Ma đi nghiên cứu Nhất Đạo Luân Hồi, Nhị Đạo Luân Hồi cũng là lác đác không bao nhiêu. Đại bộ phận mọi người cũng sẽ không đi miệt mài theo đuổi cái cơ sở trong cơ sở này. Mà hiện tại, vị Đại Đế Thượng Cổ này đã thể hiện cho hắn thấy một bộ phận mà hắn chưa từng nghĩ tới, chưa từng nghiên cứu qua.
Chữ Đạo đầu tiên của hắn, chính là chất chứa Nhất Đạo Luân Hồi của Bí cảnh Đạo Nhất. Mà chữ Đạo thứ hai, chính là tổ hợp Bí cảnh Đạo Nhất và Bí cảnh Âm Dương lại, biến thành Nhị Đạo Luân Hồi. Giữa hai cái Bí cảnh liên hệ, hỗ trợ lẫn nhau, ảnh hưởng tới sự vận chuyển của cả hai. Sự quấy nhiễu và gia trì lẫn nhau sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với thần thông đạo pháp, tất cả đều có quy luật vô cùng kỳ diệu ở trong đó.
Tam Mục Thiên Đồng trên mi tâm Chung Nhạc mở ra, không muốn bỏ qua bất kỳ thứ gì, tinh tế lĩnh ngộ. Mấy lão giả còn lại nhìn thấy khỏa Thụ nhãn trên mi tâm hắn, đều khẽ di một tiếng, liếc nhìn nhau một cái, cũng không nói lời nào.
- Đạo!
Vị Đại Đế Thượng Cổ kia lại mở miệng, thốt ra chữ Đạo thứ ba. Sau đó, đạo quang luân thứ ba, Thần Tài Luân đại phóng. Ba cái Bí cảnh Đạo Nhất, Âm Dương, Thần Tài tổ hợp lại, hỗ trợ lẫn nhau, đã tạo thành hệ thống Tam Đạo Luân Hồi huyền diệu. Ba cái Bí cảnh liên hệ với nhau, vô cùng tinh diệu. Bất kỳ một cái Bí cảnh nào vận động cũng sẽ tạo thành tác động đối với những Bí cảnh khác. Chính là Tam Đạo Luân Hồi!
- Đạo!
Chữ Đạo thứ tư vang lên, Vạn Tượng Luân hiện ra, đã tạo thành hệ thống Tứ Đạo Luân Hồi phức tạp hơn. Đây quả thật là vô cùng tinh diệu, khiến người tỉnh ngộ, là ảo diệu mà trước giờ Chung Nhạc chưa từng nghĩ tới, chưa từng gặp qua.
- Đạo!
Ngũ Hành Luân xuất hiện, cùng với Tứ Đạo Luân Hồi phía trước hỗ trợ lẫn nhau, hình thành hệ thống Ngũ Đạo Luân Hồi càng huyền diệu phức tạp hơn. Ảo diệu của Ngũ Đạo Luân Hồi hoàn toàn thể hiện ra trước mắt hắn, thể hiện ra một mặt vô cùng tinh xảo.
*****
Đạo Nhất, Âm Dương, Thần Tài, Vạn Tượng và Ngũ Hành đã tạo thành hệ thống Bí cảnh Nguyên thần hoành đại nhất, khiến cho Chung Nhạc nhìn thấy sự mỹ diệu mà trước đây chính mình chưa bao giờ nhìn thấy, ảo diệu xem thế là đủ rồi.
- Đạo!
Huyết Mạch Luân hiện ra. Bí cảnh Huyết Mạch câu thông nhục thân và Nguyên thần với nhau, khiến cho nhục thân và Nguyên thần hòa làm một thể, khí huyết tương thông, tính mạng tương liên, thể hiện ra vĩ mô và vi mô, thoáng cái đã đạt tới cực hạn, xinh đẹp lộng lẫy.
Trọng điểm mà Chung Nhạc quan tâm lại ở trên Thần Nhân Bàn Cổ. Mỗi khi có thêm một đạo Luân Hồi, Thần Nhân Bàn Cổ sẽ có thêm càng nhiều ấn pháp càng huyền diệu, đồng thời Bí cảnh Đạo Nhất cũng thể hiện ra càng nhiều ảo diệu hơn.
Trong lòng Chung Nhạc xúc động, từ Thần Nhân Bàn Cổ trong Bí cảnh Đạo Nhất của vị Đại Đế Thượng Cổ này tới xem, những lĩnh ngộ và tu hành trước đây của hắn liên quan tới Thất Đạo Luân Hồi đều là đã đi vào đường rẽ.
Bí cảnh Đạo Nhất và Thần Nhân Bàn Cổ là địa phương chỉnh hợp những Bí cảnh khác, là đầu mối lực lượng của toàn bộ các Bí cảnh. Bí cảnh thứ bảy và Thất Đạo Luân Hồi mà trước đây hắn tìm hiểu, càng chú trọng vào mối liên hệ giữa Bí cảnh thứ bảy và sáu đạo Luân Hồi còn lại, nghĩ muốn dung nhập Bí cảnh thứ bảy vào trong hệ thống Lục Đạo Luân Hồi. Mà hiện tại sau khi nhìn thấy Thần Nhân Bàn Cổ do vị Đại Đế Thượng Cổ này thể hiện ra, hắn có một loại cảm giác đẩy ra mây mù nhìn thấy thanh thiên.
Mối liên hệ giữa Bí cảnh thứ bảy và sáu Bí cảnh Luân Hồi còn lại dĩ nhiên vô cùng quan trọng, nhưng càng quan trọng hơn chính là Thần Nhân Bàn Cổ trong Bí cảnh Đạo Nhất. Thần Nhân Bàn Cổ chưởng khống được lực lượng của Bí cảnh thứ bảy mới tính là nắm giữ được căn bản của Thất Đạo Luân Hồi, mới có khả năng luyện thành hệ thống Đại Thất Đạo Luân Hồi.
- Đạo!
Vị Đại Đế Thượng Cổ kia thốt lên chữ Đạo thứ bảy. Nhưng Chung Nhạc trái lại không quan tâm tới Bí cảnh thứ bảy của hắn, con mắt chỉ chăm chú rơi xuống trên người Thần Nhân Bàn Cổ trong Bí cảnh Đạo Nhất của hắn.
Chung Nhạc nhất thời bừng tỉnh đại ngộ. Hắn đã biết vì sao Chư Đế Thượng Cổ này lại cường đại như vậy, vì sao Bí cảnh Nguyên thần của bọn họ có thể hình thành nên ba ngàn Lục Đạo Giới vĩ ngạn như Thiên vậy, biến thành từng cái từng cái thế giới, thậm chí có thể khiến cho sinh linh Hậu Thiên sinh tồn trong đó. Hắn cũng đã hiểu rõ vì sao thần thông đạo pháp tiến bộ nhanh như vậy, nhưng tới hôm nay Đế Minh Thiên Đế vẫn không bằng được những tồn tại thế hệ trước này.
Hiện tại hắn đã có đáp án! Mặc dù thần thông đạo pháp đang tiến bộ, nhưng đã có vài thứ lại không được lưu truyền xuống, ví dụ như mối quan hệ giữa Thần Nhân Bàn Cổ và các Bí cảnh Nguyên Thần. Ngày nay, tồn tại như Đế Minh Thiên Đế bậc này cũng không thể tu luyện ra Thần Nhân Bàn Cổ cường đại như vậy. Kỹ xảo tu luyện liên quan tới Thần Nhân Bàn Cổ phảng phất như đã thất truyền từ sau khi Thời đại Địa Kỷ chấm dứt.
Hiện tại xem ra, chúng hẳn là không có thất truyền, mà là đang được nắm giữ trong tay đám Chư Đế Thượng Cổ này. Nhưng không biết vì nguyên nhân gì, đám Chư Đế Thượng Cổ mang theo bí mật của Thần Nhân Bàn Cổ này đã biến mất, cũng không lưu truyền xuống những bí quyết trong đó.
Bảy chữ Đạo chấm dứt, vị Đại Đế Thượng Cổ kia thu hồi Bí cảnh của chính mình. Lại có một vị Nữ Đế Thượng Cổ mỉm cười, nói:
- Dịch tiên sinh, ta cũng chỉ nói bảy chữ thôi!
Nàng cũng như vị Đại Đế Thượng Cổ vừa rồi vậy, mở miệng thốt lên bảy chữ Đạo. Chung Nhạc tiếp tục quan sát Thần Nhân Bàn Cổ của nàng, nghiền ngẫm hấp thu ảo diệu bên trong. Vị Nữ Đế này cũng có lĩnh ngộ rất sâu đối với Thất Đạo Luân Hồi. Nhưng Chung Nhạc cũng không tận lực theo đuổi ảo diệu trong đó, chỉ lo tìm hiểu Thần Nhân Bàn Cổ của nàng.
Hai vị Đại Đế Thượng Cổ bọn họ lĩnh ngộ đối với Thần Nhân Bàn Cổ đều rất bất đồng, thời điểm mở ra Thất Đạo Luân Hồi, Thần Nhân Bàn Cổ cũng thể hiện ra những ảo diệu bất đồng.
Một lúc sau, bảy chữ Đạo của vị Nữ Đế này kết thúc, lại có một lão giả tóc bạc như cước khác mỉm cười, nói:
- Năm xưa Phục Mân Đạo Tôn truyền thụ cho chúng ta ảo diệu của Thần Nhân Bàn Cổ, hiện tại là lúc nên trả lại cho Phục Hy thị rồi. Ta cũng chỉ nói bảy chữ mà thôi!
o0o
Mấy ngày sau, rốt cuộc mấy vị Đại Đế tuổi già này đều đã thể hiện lĩnh ngộ của chính mình một lần, nhao nhao đứng dậy cáo từ. Chung Nhạc cũng đứng dậy, khom người thi lễ với mấy lão giả này. Mấy lão giả này vội vàng hoàn lễ, mỉm cười nói:
- Nơi này vốn dĩ là nhà của ngươi, tiên sinh không cần khách khí! Mời Dịch tiên sinh dừng chân! Tương lai nói không chừng chúng ta còn có cơ hội gặp lại!
Dứt lời, bọn họ liền nhao nhao rời đi. Chung Nhạc ngẩn người nhìn theo bọn họ. Âm Phần Huyên từ xa đi tới, lộ ra thần sắc thăm hỏi. Chung Nhạc lắc lắc đầu, nhẹ giọng nói:
- Là Chư Đế Thượng Cổ, đạo hữu của Phục Mân Đạo Tôn năm xưa! Bọn họ tới đây là muốn tìm truyền nhân!
Hắn quay đầu nhìn lại, ánh mắt phức tạp, thấp giọng nói:
- Bọn họ đã già rồi, không muốn lĩnh ngộ cả đời của chính mình cũng theo chân bọn họ vào trong quan tài, cho nên muốn thừa dịp chính mình còn có thể hành động, còn có thể chiến đấu, tìm được truyền nhân y bát!
Tiên hiền Thượng Cổ, những tồn tại đã từng cùng với Phục Mân Đạo Tôn, Hậu Thổ nương nương mở ra Lục Đạo, hoàn thiện Luân Hồi. Thần thông đạo pháp đã được bọn họ đẩy lên tới độ cao trước giờ chưa từng có.
Bọn họ có công đức thật lớn, nhưng lại không thể hưởng thụ vinh quang do phần công đức này mang tới cho bọn họ. Bọn họ thậm chí còn vô danh, không có bất kỳ danh tiếng gì. Thần Ma và chúng sinh hậu thế không nhớ nổi bọn họ là ai. Bọn họ thậm chí bị bức cho không thể không mai danh ẩn tích, không thể không trốn Đông trốn Tây, mới có thể bảo toàn tính mạng của chính mình. Đây thật là một sự châm chọc thật lớn!
Trong mấy ngày sau đó, không ngừng có từng đám từng đám lão giả tới đây. Chung Nhạc hạ lệnh để cho chư tướng dưới trướng dùng lễ đối đãi, không được phép ngăn cản những lão giả này.
Phá Thiên Quan nhất thời trở nên vô cùng náo nhiệt. Đám lão giả tới đây quan sát Tương Lai Chư Đế Bảng thường thường đều nguyện ý ngồi xuống, thể hiện cho hắn thấy một lần Thất Đạo Luân Hồi của chính mình. Chung Nhạc cũng đạt được rất nhiều thu hoạch, trong lòng cảm khái ngàn vạn:
- Chư Đế Thượng Cổ hiện thân thế gian, tương lai tất sẽ có rất nhiều cao thủ trẻ tuổi mở ra Bí cảnh thứ bảy không ngừng xuất hiện. Nói không chừng sẽ có thể tái hiện thịnh thế năm xưa khi Phục Mân Đạo Tôn mở ra Lục Đạo Luân Hồi! Thất Đạo Luân Hồi, nói không chừng có thể được xác định bởi một đời này!
o0o
Cũng không lâu lắm, Tử Quang Quân Vương đi tới Phá Thiên Quan, gặp mặt Chung Nhạc. Hai người khoanh chân ngồi xuống.
- Dịch Quân, hiện tại thời cơ đã tới, có thể tiến công Thiên Đình rồi!
Tử Quang Quân Vương nói ngay vào trọng điểm:
- Hiện tại các Đế tộc trong Đế tinh bản thân khó bảo toàn, có một số Đế tộc Vương tộc nguyện ý liên thủ với Tiên Thiên Cung ta, chung kết trận loạn cục này, bình định loạn thế!
← Ch. 1114 | Ch. 1116 → |