Truyện ngôn tình hay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1169

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1169: Trí Tuệ Thiên Vương
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Không có chuyện gì! Không có chuyện gì!

Chung Nhạc gia tăng thôi động Thánh địa Tiên Thiên Bát Quái, tiến hành trị liệu thương thế, miệng thì an ủi:

- Đại não ngươi hiện tại bị nhét vào một đám ký ức vui sướng của người khác, cộng thêm tiếng trống của Cực Lạc Thiên Vương trùng kích khiến cho ngươi rơi vào Cực Lạc Tịnh Thổ, ký ức có chút hỗn loạn mà thôi. Đợi tới lúc dư uy tiếng trống của Cực Lạc Thiên Vương tiêu tán, ngươi sẽ có thể khôi phục lại như thường!

- Vâng! Thiếp thân đã biết rồi!

Ngữ khí Hồn Đôn Vũ cực kỳ nhu thuận nói.

Chung Nhạc nhấp nháy mắt, liếc nhìn Hồn Đôn Vũ một cái. Hồn Đôn Vũ không chút nhận ra, mỉm cười nói:

- Ngươi nhìn thiếp thân làm gì? Ta thật là tốt a! Hiện tại ta cảm giác được chính mình đặc biệt thỏa mãn, nhất là thời điểm ở cùng một chỗ với ngươi, thiếp thân càng có một loại cảm giác đặc biệt an toàn...

Hắn nhất thời ngẩn ngơ, lộ ra thần sắc kinh hoàng, vội vàng kêu lên:

- Dịch tiên sinh cứu ta!

Chung Nhạc lúng ta lúng túng nói:

- Cái này, ngươi trước cách xa ta ra một chút... Vũ sư huynh, không được ngồi vào trong lòng ta! Xuống ngay cho ta! Ngươi đi xuống cho ta! Đừng làm rộn! Hiện tại ký ức ngươi đã hỗn loạn rồi... Vũ sư huynh, cút xuống! Hãy tôn trọng một chút...

Chung Nhạc nhất thời đau đầu, nhìn một cái Hồn Đôn Vũ giống như một nàng tiểu tức phụ chịu ủy khuất đang đứng cách đó không xa, trong lòng cũng có chút sợ hãi.

- Ta muốn vui chơi khoái hoạt a!

Một lát sau, gã tuấn kiệt trẻ tuổi Hỗn Độn thị này giống như một con chó con vậy, điên cuồng chạy loạn, sau đó lại giống như một con thỏ hoang vậy nhảy nhót tại chỗ, khiến cho Chung Nhạc nhìn tới mức trợn trắng mắt.

- Ha hả... Vũ sư huynh vẫn luôn ghi chép chuyện xấu hổ của ta cho Lão tổ tông nhà bọn họ xem, hiện tại ta có thể ghi chép chuyện xấu hổ của hắn rồi!

Chung Nhạc lặng lẽ tế khởi một tấm gương, vô thanh vô tức ghi chép lại sự tình Hồn Đôn Vũ vui chơi nhảy nhót.

Cũng không lâu lắm, Hồn Đôn Vũ bình tĩnh trở lại, giống như một con thỏ nhỏ ngồi chồm hổm ở nơi đó, nâng chân sau lên đạp lên mặt chính mình, liên tục đạp mấy cái, nghiêng đầu nhìn lại có chút mơ hồ, cảm thấy chính mình không phải là thỏ hoang, mà là một vị Hoàng đế tọa ủng hậu cung ba ngàn giai lệ.

Ký ức của người khác dù sao cũng là của người khác, ký ức của chính mình mới là cắm rễ bên trong linh hồn. Hồn Đôn Vũ mơ mơ hồ hồ suốt hơn mười ngày, ảnh hưởng do tiếng trống của Cực Lạc Thiên Vương trùng kích mang tới dần dần tiêu tán. Cuối cùng hắn cũng chậm rãi khôi phục trở lại, chỉ là ngẫu nhiên còn có chút mơ hồ.

Thương thế của Chung Nhạc cũng đã khôi phục lại bảy tám phần, hai người tiếp tục lên đường, leo lên trọng thiên thứ ba của Luân Hồi Táng Khu.

- Trong trọng thiên thứ ba của Luân Hồi Táng Khu có Tam Hồn Thiên Vương, nếu thực lực của bọn hắn cũng giống như Cực Lạc Thiên Vương vậy, sợ rằng chúng ta khó có thể đi qua a!

Trong lòng Hồn Đôn Vũ có chút lo lắng, nói.

Chung Nhạc lắc đầu, nói:

- Thực lực của bọn hắn chỉ sẽ càng cường đại hơn Cực Lạc Thiên Vương, tuyệt sẽ không yếu hơn! Cực Lạc Thiên Vương chỉ là hấp thu vui sướng trong linh hồn mà thôi, đối với đề thăng thực lực cũng không có bao nhiêu tác dụng. Mà Tam Hồn Thiên Vương này chính là hấp thu lực lượng Tam Hồn từ trong linh hồn! Hấp thu lực lượng từ trong hồn phách, thực lực sẽ càng khủng bố hơn rồi!

- Nhưng cũng không làm khó được chúng ta, có đúng không?

Hồn Đôn Vũ cười hắc hắc, cực kỳ lạc quan nói.

Chung Nhạc một trận không nói gì:

- Vũ sư huynh vẫn còn bị ảnh hưởng, có đôi khi lạc quan không hợp lý!

- Chúng ta có thể không xung đột với Tam Hồn Thiên Vương, vẫn là tận lực không nên xung đột, yên lặng đi qua. Tam Hồn Thiên Vương rất khó ứng phó, nếu phát sinh xung đột, chúng ta không phải là đối thủ của bọn họ!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, phóng nhãn nhìn về phía trọng thiên thứ ba. Chỉ thấy cương vực của Táng Hồn Thiên này không ngờ còn mênh mông hơn so với Cực Lạc Thiên gấp mấy lần, có thể nói là hạo hãn vô bờ.

Cái này chính là phi thường kỳ quái rồi.

Luân Hồi Táng Khu là hình thái một cỗ quan tài bao lấy một cỗ quan tài, theo lý mà nói, quan tài bên trong khẳng định phải nhỏ hơn so với quan tài bên ngoài. Nhưng không gian ở nơi này lại hoàn toàn đảo ngược, quan tài càng là bên trong, không gian lại càng lớn.

- Muốn một đường đánh tới, bằng vào thực lực của chúng ta căn bản là chuyện tình không có khả năng làm được. Cho dù một tôn Đế đi tới nơi này, sợ rằng cũng phải cúi đầu mới có thể đi tới. Lực lượng ở nơi này, có thể so với một cái thế gia Đế tộc rồi, thậm chí còn có thể cường đại hơn nữa!

Sắc mặt Chung Nhạc ngưng trọng:

- Mà thực lực của Tam Linh Thiên Vương, Địa Xích Thiên Vương, Động U Thiên Vương, Trí Tuệ Thiên Vương, Thần Thông Thiên Vương ở các trọng thiên phía sau, sợ rằng sẽ càng cường đại hơn, không thể không cẩn thận hành sự!

o0o

Sau khi bọn họ bước vào trọng thiên thứ ba Táng Hồn Thiên không bao lâu, trong trọng thiên thứ hai Cực Lạc Thiên, từng con từng con Thực Duyệt Ma lại quay trở về phiến địa phương đẫm máu kia.

Đột nhiên, mảnh vỡ huyết nhục trên mặt đất chợt nhúc nhích, quấn lấy từng con từng con Thực Duyệt Ma. Thân thể đám Thực Duyệt Ma kia vặn vẹo, sau đó bị vô số mảnh vỡ huyết nhục nhao nhao chui vào trong thân thể.

Một lúc sau, đám Thực Duyệt Ma bị quấn lấy càng lúc càng nhiều, biến thành từng tôn từng tôn Cực Lạc Lão Ma. Đám Cực Lạc Lão Ma kia cũng bị huyết nhục quấn lấy, tổ hợp lại cùng một chỗ, biến thành một tôn Cực Lạc Thiên Vương hình thể khổng lồ.

- Phục Hy, chỉ cần là địa phương có hồn, ta sẽ liền không chết!

Cái đầu nhỏ của Cực Lạc Thiên Vương xoay chuyển, ánh mắt nhìn về phía Táng Hồn Thiên, cười lạnh nói:

- May mà các ngươi không biết diệu dụng của Luân Hồi Táng Khu ta, bằng không ta đã thật sự chết trong tay các ngươi rồi... Các ngươi đã đi tới trọng thiên thứ ba rồi sao? Rất tốt! Ta sẽ lập tức đi tìm Tam Hồn Thiên Vương, cùng nhau giết các ngươi!

Vô số Thực Duyệt Ma nhao nhao vọt tới, nâng nhục thân mập mạp của Cực Lạc Thiên Vương lên, chạy như bay về phía Táng Hồn Thiên.

o0o

- Cực Lạc Thiên Vương, ngươi dám tiến vào Táng Hồn Thiên chúng ta sao? Thật to gan a!

Sâu bên trong Táng Hồn Thiên, trong Tam Hồn Thánh Điện, Thiên Hồn Thiên Vương, Địa Hồn Thiên Vương và Thần Hồn Thiên Vương nhìn về phía Cực Lạc Thiên Vương, nhất tề cười lạnh một tiếng. Thanh âm Địa Hồn Thiên Vương chấn động, nói:

- Giữa các Chư Thiên chúng ta luôn luôn nước sông không phạm nước giếng, ngươi ở trong Cực Lạc Thiên của ngươi, chúng ta ở trong Táng Hồn Thiên của chúng ta. Mặc dù ngươi nhỏ yếu hơn chúng ta, nhưng chúng ta cũng chưa từng xâm nhập và lãnh địa của ngươi. Bất quá, nếu ngươi đã dám tới Táng Hồn Thiên chúng ta, vậy ngươi liền chết ở nơi này đi thôi!

Thần Hồn Thiên Vương mỉm cười, nói:

- Lãnh địa của chúng ta càng lớn hơn lãnh địa của ngươi, cho nên ngươi mơ ước lãnh địa của chúng ta sao? Cực Lạc Thiên Vương, ngươi thật sự quá tham lam rồi, nhưng bản lĩnh lại kém như vậy, có thể nói là cực kỳ ngu xuẩn a!

Sắc mặt Cực Lạc Thiên Vương khẽ biến, vội vàng nói:

- Lần này ta tới đây không phải là vì muốn tranh đoạt lãnh địa của ba vị huynh trưởng, mà là có người sống xâm nhập vào nơi này! Lần này ta tới đây là muốn tìm ba vị huynh trưởng, cộng đồng đối phó người sống!

*****

Tam Hồn Thiên Vương liếc nhìn nhau một cái, nhao nhao mỉm cười, nói:

- Người sống xâm nhập, chúng ta tự nhiên biết rõ! Vừa rồi chúng ta đã gặp qua đám người sống kia rồi, trong đó có ba người sống tay cầm chiếu văn của Tiên Thiên Tà Đế, Tiên Thiên Ma Đế và Tiên Thiên Thần Đế. Chúng ta nể mặt mũi của ba vị Thần Vương Thái Cổ này, đã thả cho bọn họ đi qua!

Ba vị Thiên Vương này cực kỳ không có hảo ý nhìn một thân thịt mỡ của Cực Lạc Thiên Vương. Thiên Hồn Thiên Vương liếm môi một cái, cười hắc hắc, nói:

- Ngươi đã bị thương rồi? Thực lực đã không bằng được trước đây, chính là cơ hội tốt nhất để ăn tươi ngươi a!

- Người sống mà ta nói không phải là bọn họ, mà là Phục Hy!

Cực Lạc Thiên Vương đầy mặt tươi cười, nói:

- Là Phục Hy! Đã có một tên Phục Hy tiến vào nơi này! Hắn còn đi cùng với một tiểu tử Hỗn Độn thị nữa!

Sắc mặt ba vị Thiên Vương kịch biến, ba tiếng thét chói tai vang lên, chỉ thấy ba vị Thiên Vương này vội vàng thôi động Tam Hồn Thánh Điện. Ầm một tiếng, Tam Hồn Thánh Điện đột nhiên chìm sâu vào trong lòng đất, toàn thân ba vị Thiên Vương không ngừng run rẩy, the thé kêu lên:

- Phục Hy! Phục Hy lại tiến vào Táng khu rồi!

- Hắn giết chết chúng ta một lần còn chưa đủ sao?

- Chúng ta biết sai rồi! Chúng ta không dám nữa! Ngài xem chúng ta như cái rắm, buông tha cho chúng ta a!

- ...

Cực Lạc Thiên Vương một trận không nói gì, nhìn ba vị Thiên Vương toàn thân co rút tại góc tường, cười lạnh nói:

- Cũng không phải là Phục Mân Đạo Tôn, mà là một gã tiểu Phục Hy, chẳng qua chỉ mới có tu vi Thần Hoàng mà thôi! Phục Mân Đạo Tôn đã chết rồi, ngay cả hồn phách cũng đều đã triệt để hóa đi, sẽ không sống lại nữa đâu!

Ba vị Thiên Vương nhất thời giật mình, ngay sau đó đứng dậy. Tam Hồn Thánh Điện ầm ầm chấn động, lại một lần nữa trồi lên mặt đất. Ba vị Thiên Vương mỗi người chỉnh lý lại quần áo, liên tục cười lạnh, nói:

- Hóa ra chỉ là một gã tiểu Phục Hy! Ta còn tưởng rằng cái tên Phục Mân kia đã trở lại rồi chứ!

Cực Lạc Thiên Vương cười bồi, nói:

- Hiện tại chính là cơ hội tốt để báo thù a! Chúng ta bắt lấy gã tiểu Phục Hy này, khiến cho hắn nếm trải cảm giác muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!

Trong lòng ba vị Thiên Vương đại hỉ, đang định hạ lệnh để cho đám Phệ Hồn Ma dưới trướng xuất động, bắt giữ Chung Nhạc. Đột nhiên, chỉ nghe một đạo thanh âm vang lên, cười ha hả, nói:

- Ba vị hiền huynh đệ bình tĩnh chớ nóng nảy!

Thanh âm vừa dứt, một nàng Ma Thần kiều mị như ngọc đột nhiên hàng lâm, xuất hiện trong Tam Hồn Thánh Điện. Tam Hồn Thiên Vương và Cực Lạc Thiên Vương đều thoáng ngẩn ra, bốn người vội vàng hành lễ, mỉm cười nói:

- Trí Tuệ Thiên Vương như thế nào lại tới nơi này rồi?

Nàng Nữ Thiên Vương kia chính là Trí Tuệ Thiên Vương của trọng thiên thứ bảy Trí Tuệ Thiên, hấp thu trí tuệ trong Tàn hồn, Tàn linh của chúng sinh mà sinh ra, mỉm cười nói:

- Lần này ta tới đây, chính là phụng mệnh phân phó các vị, để cho gã tiểu Phục Hy kia tiếp tục tiến về phía trước, đi tới trọng thiên thứ mười!

Bốn vị Thiên Vương đều thoáng ngẩn người, không hiểu ý của nàng.

Trí Tuệ Thiên Vương khẽ mỉm cười, nói:

- Đây là do vị tồn tại kia phân phó! Các ngươi không được cãi lại!

- Vị tồn tại kia?

Trong lòng bốn vị Thiên Vương nhất thời nghiêm nghị, lộ ra thần sắc kinh hoàng.

- Không sai! Chính là vị tồn tại kia!

Trí Tuệ Thiên Vương mỉm cười, nói:

- Trước đây hắn đã tới nơi này, các ngươi cũng đã từng gặp qua hắn!

Trong lòng bốn vị Thiên Vương cực kỳ chấn động. Thanh âm Thiên Hồn Thiên Vương khàn khàn, hỏi:

- Hiện tại hắn cũng đang ở trong Táng khu sao?

- Tồn tại như vậy, làm sao có thể tùy tiện tiến vào Táng khu? Bất quá, những chuyện phát sinh ở nơi đây, là không có khả năng giấu diếm được tồn tại vĩ đại như hắn được!

Trí Tuệ Thiên Vương mỉm cười, nói:

- Hắn muốn để cho Táng Khu Chi Chủ chúng ta phục sinh trở lại, để cho Luân Hồi Táng Khu chúng ta một lần nữa trở nên hoàn chỉnh. Hắn phân phó ta, để cho ta đái lĩnh các ngươi, dẫn dắt gã tiểu Phục Hy này từng bước từng bước hoàn thành cái sự nghiệp to lớn này. Hắn nói, Táng Địa Thần Vương đã chịu khổ suốt mười vạn năm, kiếp số đã đầy rồi, là tới lúc nên phục sinh rồi. Cái thời đại mới này không thể thiếu được Táng Địa Thần Vương và những Thiên Vương chúng ta!

- Vị tồn tại kia cũng biết tới những Thiên Vương chúng ta sao?

Đám người Cực Lạc Thiên Vương, Thiên Hồn Thiên Vương vừa mừng vừa sợ, run giọng hỏi:

- Hắn cũng biết đến những tồn tại hèn mọn như chúng ta sao?

Trí Tuệ Thiên Vương khẽ mỉm cười, phiêu nhiên xoay người đi ra ngoài, bộ dáng vô cùng diêm dúa, thản nhiên nói:

- Các ngươi đi theo ta! Chúng ta dẫn dắt gã tiểu Phục Hy này đi hoàn thành sứ mệnh hắn cần phải hoàn thành! Đây là sứ mệnh mà hắn cần phải gánh!

Cực Lạc Thiên Vương và Tam Hồn Thiên Vương đi ra Tam Hồn Thánh Điện, im lặng không nói lời nào đi theo sau lưng Trí Tuệ Thiên Vương, theo nàng đi về phía trọng thiên thứ tư Táng Linh Thiên.

- Ta tới chỗ của các ngươi trước, chính là lo lắng các ngươi sẽ hạ thủ với gã tiểu Phục Hy này, bởi vậy còn chưa kịp thông tri cho Tam Linh Thiên Vương!

Trí Tuệ Thiên Vương mỉm cười, nói:

- Các ngươi cũng theo ta đi tới Thánh Linh Vương Điện một chuyến, cũng để cho Tam Linh Thiên Vương tới đây tương trợ!

o0o

Cũng không lâu lắm, Tam Linh Thiên Vương gồm Thiên Linh Thiên Vương, Địa Linh Thiên Vương và Thần Linh Thiên Vương nơm nớp lo sợ, đi theo đám người Trí Tuệ Thiên Vương rời khỏi Thánh Linh Vương Điện, chạy tới trọng thiên thứ năm Đại Xích Thiên. Sau đó đám người lại mang theo Địa Xích Thiên Vương đi tới trọng thiên thứ sáu Động U Thiên, lại mang theo Động U Thiên Vương phóng qua trọng thiên thứ bảy Trí Tuệ Thiên, đi thẳng tới trọng thiên thứ tám Thần Thông Thiên.

- Thần Thông Thiên Vương mặc dù thần thông quảng đại, nhưng ngược lại còn dễ dàng khuyên bảo một chút. Nhưng đám Lĩnh tụ trong trọng thiên thứ chín Đế Táng Thiên thì lại đều có ý nghĩ của chính mình rồi, chưa chắc đã sẽ nghe theo chúng ta!

Trí Tuệ Thiên Vương có chút trầm ngâm. Thế lực trong Đế Táng Thiên tuyệt đối không phải là chuyện đùa. Năm xưa, mấy vị tồn tại cường đại trong Đế Táng Thiên cũng đều không nghe theo sự quản thúc của Táng Địa Thần Vương, đối với vị tồn tại kia cũng là bằng mặt không bằng lòng, đã tự có ý nghĩ của chính mình.

- Cho dù không có mấy vị tồn tại Đế Táng Thiên kia, chúng ta cũng có thể thành sự, vẫn là không cần để ý tới bọn họ!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1489)