Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1229

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1229: Khởi Nguyên Chi Địa
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Tân Hỏa đau khổ suy tư, hồi ức lại tình hình chính mình nhìn thấy tại một khắc sinh ra kia:

- Chờ một chút! Lúc đó hỏa quang ta chiếu rọi, quả thật đã có vài thứ bị hỏa quang rọi sáng, còn có chút đồ vật vẫn còn sống... Những đồ vật vô cùng kỳ quái... Bất quá, khi đó ta ngây ngô đần độn, hỏa quang chiếu rọi không xa... Lúc đó ta ở trên cây đèn, Đại Toại cầm theo cây đèn, có vài thứ muốn nhào tới, lại bị Đại Toại dùng ta bức lui những thứ kia, sau đó chúng ta đi ra ngoài...

Hắn kêu lên:

- Kỳ quái! Kỳ quái! Trí nhớ rất mơ hồ, ánh đèn của ta ở nơi đó chiếu rọi cũng không xa lắm!

- Sau đó thì sao?

Chung Nhạc vội vàng hỏi:

- Sau khi các ngươi đi ra khỏi nơi đó, ngươi đã nhìn thấy được cái gì?

Tân Hỏa tiếp tục vắt óc suy nghĩ, hồi tưởng lại cảnh tượng chính mình nhìn thấy lúc vừa mới xuất thế, nói:

- Là một mảnh Tinh vực nào đó trong Vũ trụ Cổ lão! Bất quá, tinh tú ở nơi đó cực kỳ cổ lão, quá cổ lão rồi! Đại Toại nói có chút tinh tú đã thành tinh, còn có thể đối thoại với hắn. Đám tinh tú cổ lão kia còn có một loại ngôn ngữ gọi là Tinh ngữ, là công cụ giao lưu giữa bọn họ!

- Tinh cầu thành tinh, đã có được sinh mệnh? Hơn nữa còn khai phá ra ngôn ngữ, có thể giao lưu lẫn nhau sao?

Chung Nhạc nhất thời kinh ngạc. Đây là chỗ nào trong Vũ trụ Cổ lão? Hắn đối với Vũ trụ Cổ lão vẫn còn vô cùng xa lạ, đối với nơi này cũng không quá hiểu rõ. Trong Vũ trụ Cổ lão vẫn còn có rất nhiều bí mật chưa bị hắn phát hiện.

Chẳng lẽ những Tinh cầu kia đã có linh hồn, đã sống lại, bọn chúng đã thành lập ra một cái Văn minh?

- Nếu là như vậy, trong Vũ trụ Cổ lão hẳn là có dấu vết của những Tinh cầu sinh mệnh thể này, hẳn là đã bị những người khác phát hiện ra!

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, gọi Phù Kỳ Chi tới, tra hỏi một phen. Nhân Tộc của Tinh Hồng Bảo thường xuyên dạo chơi trong vũ trụ, nếu có vết tích hoạt động của những Tinh cầu sinh mệnh thể này, bọn họ hẳn là sẽ có tin tức.

- Tinh cầu sinh mệnh thể?

Phù Kỳ Chi cũng vô cùng ngạc nhiên, lắc đầu nói:

- Ta chưa từng gặp qua bao giờ! Tinh cầu cũng có thể trở thành sinh linh sao?

- Nhân Tộc của Tinh Hồng Bảo du lịch nhiều nơi trong Vũ trụ Cổ lão, cũng chưa từng gặp được Tinh cầu sinh mệnh thể sao?

Chung Nhạc khẽ nhíu mày, gọi Táng Linh Thần Vương tới, tra hỏi một phen. Ý chí của Táng Linh Thần Vương và Táng Địa Thần Vương dung hợp với nhau, trong đó có cả ký ức của Táng Địa Thần Vương. Trí nhớ của hắn cực kỳ cổ lão, hẳn là có thể truy ngược tới thời kỳ sinh linh Hậu Thiên đầu tiên sinh ra.

Đây chính là lịch sử vô cùng cổ lão.

- Tinh cầu sinh mệnh thể?

Thần sắc Táng Linh Thần Vương khẽ động, nói:

- Ta đã từng gặp qua! Bất quá, bọn họ đã diệt tuyệt trong giai đoạn loạn lạc giữa Thời đại Hỏa Kỷ và Thời đại Địa Kỷ kia rồi. Bọn họ được xưng là Tinh Tộc, đã bị một tôn Thần Vương Thái Cổ tiêu diệt. Tôn Thần Vương Thái Cổ kia đã thôn phệ toàn bộ Tinh Tộc, dùng Tinh hạch của bọn họ để luyện chế một kiện bảo vật cường đại. Sao Chủ công lại muốn tìm Tinh Tộc?

- Đã diệt tuyệt rồi?

Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ, trong lòng có chút thất vọng. Đám Tinh Tộc kia vậy mà đã bị diệt tuyệt trong thời kỳ động loạn.

- Nếu Tinh Tộc là một chủng tộc, vậy hẳn là có lãnh địa của bọn họ a?

Trong lòng hắn đột nhiên sinh ra một tia hy vọng, hỏi:

- Ngươi có biết lãnh địa của Tinh Tộc ở nơi nào không?

- Lãnh địa của Tinh Tộc chính là ở địa phương khởi nguyên của vũ trụ, được gọi là Vũ Trụ Khởi Nguyên Chi Địa, cũng chính là...

Táng Linh Thần Vương tế khởi một bức Tinh đồ, quan sát trong chốc lát, chỉ vào một phiến Tinh vực nào đó trong Tinh đồ, nói:

- Chính là nơi này!

- Vũ Trụ Khởi Nguyên Chi Địa?

Chung Nhạc nhìn về phía địa phương kia, chỉ thấy nơi đó là phía dưới Thần Thành thứ chín. Trước đây chính mình không chỉ một lần đi ngang qua nơi đó. Đứng ở Thần Thành thứ chín nhìn ra ngoại giới, hết thảy mọi thứ đều trở nên vô cùng kỳ diệu. Thần Thành thứ chín phảng phất như đứng sừng sững tại tâm điểm của vũ trụ, hết thảy tinh tú đều xoay tròn quanh tòa Thần thành này.

Hơn nữa, từ Thần Thành thứ chín nhìn về phía vũ trụ, vũ trụ phảng phất như còn ở tại một khắc vừa mới sinh ra kia. Vô số tinh tú do Vũ Trụ Nguyên Dịch đại bạo tạc hình thành đang nhanh chóng bay ra xa.

Đứng ở trong Thần thành thứ chín, thời gian phảng phất như vĩnh hằng đình trệ tại một khắc vũ trụ sơ khai kia, thể hiện sự thần kỳ của tạo hóa.

Căn cứ theo Tinh đồ miêu tả, phía dưới Thần Thành thứ chín là một mảnh Tinh vực cổ lão nhất, thời điểm vũ trụ vừa mới mở ra, chính là nhóm tinh thể đầu tiên sinh ra.

- Lẽ nào nơi đó còn có Vũ Trụ Nguyên Dịch? Đại Toại đã tìm được Vũ Trụ Nguyên Dịch từ nơi đó, dùng nó sáng tạo ra Tân Hỏa sao?

Chung Nhạc đột nhiên ngẩn người, nghĩ tới Đại Tư Mệnh và Tinh vực Tử Vi.

Năm xưa, Đại Tư Mệnh tụ tập những Thần Vương Thái Cổ cường đại nhất lúc đó, tế khởi gốc Linh căn thứ hai Thế Giới Hoa tại Thần Thành thứ chín, diễn biến thành Tinh vực Tử Vi.

Như vậy, sợi rễ Thế Giới Hoa hẳn là cắm rễ trong phiến Tinh vực cổ lão phía dưới Thần thành thứ chín kia.

Vì sao Đại Tư Mệnh và Đại Toại, hai vị tồn tại có thể xưng là Đại này đều tuyển chọn phiến Tinh vực này?

- Nhất định phải đi địa phương này nhìn một lần!

Chung Nhạc hăng hái bừng bừng, đột nhiên tỉnh ngộ lại, nhìn về phía Táng Linh Thần Vương, lộ ra thần sắc hồ nghi, hỏi:

- Táng Linh đạo huynh, ngươi thân là Thần Vương Viễn Cổ và Thần Vương Thái Cổ, sao lại chưa từng thăm dò qua phiến Tinh vực này? Cho dù ngươi chưa từng thăm dò qua, thì Táng Địa Thần Vương hẳn là cũng đã từng đi qua a? Những Thần Vương Thái Cổ khác hẳn là cũng từng đi qua nơi này rồi a?

Táng Linh Thần Vương sưu tầm ký ức của Táng Địa Thần Vương, một lát sau mới nói:

- Táng Địa Thần Vương đã từng đi qua nơi đó, phát hiện được một chút hiện tượng kỳ quái, nhưng hắn cũng không có đi vào, bởi vì nơi đó quá nguy hiểm, vì vậy đã quay trở lại!

- Quá nguy hiểm?

Chung Nhạc thoáng ngẩn người. Địa phương mà ngay cả Thần Vương Thái Cổ cũng cảm thấy nguy hiểm, trong Vũ Trụ Khởi Nguyên Chi Địa này rốt cuộc tồn tại những thứ gì?

- Nơi đó là thế giới đạo pháp không tồn!

Trong mắt Táng Linh Thần Vương lộ thần sắc sợ hãi, rùng mình một cái:

*****

- Đại đạo nơi đó vẫn chưa hình thành, nhưng lại có rất nhiều sinh linh cổ quái!

Chung Nhạc nghĩ muốn biết thêm càng nhiều tin tức, nhưng năm xưa Táng Địa Thần Vương chỉ mới tiến vào ngoại vi của Vũ Trụ Khởi Nguyên Chi Địa, đã không dám thâm nhập, nhanh chóng vòng trở lại. Hơn nữa, căn cứ theo ký ức của Táng Địa Thần Vương, đã từng có rất nhiều Thần Vương Thái Cổ đi qua nơi đó, nhưng cũng chỉ là hoạt động ở bên ngoài, cũng không có thâm nhập sâu bên trong.

- Hiện tại ba tôn Thần Vương Thái Cổ Tiên Thiên Tà Đế, Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế đang thủ ở bên ngoài, ôm cây đợi thỏ, chờ ta tự chui đầu vào lưới. Bởi vậy muốn rời khỏi nơi này còn phải thông qua Ám Võng!

Chung Nhạc quyết định lưu lại phân thân Ứng Long của chính mình chưởng khống Tổ Đình, chỉ dẫn theo Táng Linh Thần Vương cùng đi.

Hắn cẩn thận an bài cho Phong Hoài Ngọc công việc tu luyện sau này, đã chuẩn bị từng cái từng cái Cấm khu để cho hắn lịch luyện. Lại đi quan sát một chút tình huống tu luyện của Hiên Viên. Chỉ thấy Hiên Viên đi theo Phong Hiếu Trung tu luyện, vẫn là bị vây tại cảnh giới Thiên Thần. Gã thiếu niên đầu to Hình Thiên kia cũng đang đi theo bên cạnh Phong Hiếu Trung, thỉnh thoảng lại giơ lên cây búa lớn cười lạnh không thôi, dùng búa cứa tới cứa lui trên cần cổ chính mình, nhằm để uy hiếp Hiên Viên.

Phong Hiếu Trung thấy thế, tâm niệm khẽ động. Chỉ nghe phốc một tiếng, câu búa lớn của Hình Thiên đột nhiên phát uy, cắt cái đầu của hắn rơi xuống, nhất thời dọa cho Hiên Viên sợ hết hồn.

Ngay cả Hình Thiên cũng bị dọa cho kinh hãi, vội vàng quăng búa ôm lấy cái đầu của chính mình, đặt lại lên trên cổ, ảo não bỏ đi, không dám lại tới uy hiếp Hiên Viên nữa.

- Tên ngu ngốc! Thường xuyên dùng búa cứa lên cổ chính mình, sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác chém rơi đầu!

Phong Hiếu Trung lắc đầu, nói với Hiên Viên:

- Đối với Tế, hiểu biết trước đây của ngươi đều sai lầm rồi! Để ta dạy cho ngươi cái gì mới là Tế chân chính...

Chung Nhạc nói với Phong Hiếu Trung:

- Sư huynh, ta chuẩn bị xa nhà một chuyến, sự tình trong Tổ Đình còn muốn làm phiền sư huynh phí tâm một chút!

Phong Hiếu Trung gật đầu, nhìn về phía Táng Linh Thần Vương, hai mắt chợt sáng lên. Chung Nhạc lắc đầu, nói:

- Lần này đi xa, ta còn cần dẫn hắn theo, không thể giao cho ngươi được!

Táng Linh Thần Vương đối với chuyện đi Vũ Trụ Khởi Nguyên Chi Địa vẫn có chút sợ hãi, vội vàng nói:

- Ta nguyện ý lưu lại!

Chung Nhạc trừng mắt nhìn hắn một cái, cười lạnh nói:

- Lưu lại, ngươi sẽ biết cái gì gọi là sống không bằng chết!

- Đáng tiếc a! Tiên Thiên Thần Ma trong Luân Hồi Táng Khu, đại đạo của hắn có chỗ độc đáo, đáng giá nghiên cứu!

Phong Hiếu Trung thở dài một tiếng, tiếp tục chỉ dạy Hiên Viên.

Chung Nhạc dẫn theo Táng Linh Thần Vương đi vào đại môn Ám Võng, bước vào Ám Võng, tiến thẳng về phía Thần Thành thứ chín. Nửa năm sau, hai người xuất hiện tại phụ cận Thần Thành thứ chín. Táng Linh Thần Vương kinh nghi bất định, quay đầu nhìn lại, nghĩ muốn tìm hiểu xem Ám Võng bằng cách nào đưa bọn họ đi tới nơi này, lại cái gì cũng đều không nhìn ra được.

Ám Võng này chính là thông qua khu Luân Hồi thứ bảy còn chưa hoàn toàn sáng tạo ra để đi tới các nơi trong vũ trụ, cho dù hắn là Thần Vương Viễn Cổ đẳng cấp này cũng không thể nhìn ra nguyên lý trong đó.

Chung Nhạc tế khởi Thiên Dực Cổ Thuyền, bay về phía Vũ Trụ Khởi Nguyên Chi Địa. Chỉ thấy tinh tú bốn phía càng lúc càng cổ lão, có chút tinh tú đã có hơn mười ức năm lịch sử. Lại đi tới phía trước, còn có thể nhìn thấy tinh tú vượt qua trăm ức năm lịch sử.

Cũng không lâu lắm, bọn họ lại nhìn thấy từng bộ từng bộ hài cốt tinh tú to lớn mà cổ lão, còn có dấu vết chiến đấu lưu lại.

- Hài cốt Tinh Tộc!

Táng Linh Thần Vương thấp giọng nói:

- Vị tồn tại kia quả nhiên đã diệt tuyệt toàn bộ đám Tinh Tộc này...

Chung Nhạc liếc nhìn hắn một cái, hỏi:

- Là hành vi của vị tồn tại nào?

Táng Linh Thần Vương lắc đầu, nói:

- Không thể nói! Nói ra sợ rằng sẽ có tai vạ tới nơi!

Trong lòng Chung Nhạc chấn động. Táng Linh Thần Vương chính là ý thức của Táng Linh Thần Vương và Táng Địa Thần Vương kết hợp lại với nhau, có thể nói là một tôn Thần Vương do hai tôn Thần Vương kết hợp với nhau tạo thành. Ngay cả hắn cũng không dám nói ra danh hào của vị tồn tại kia, chẳng lẽ vị tồn tại kia là một tôn Đạo Thần sao?

Bọn họ tiếp tục tiến về phía trước, chỉ nhìn thấy càng nhiều di thể Tinh Tộc. Đám Tinh Tộc này có chút đã hóa thành Cự nhân, hình thể vô cùng khổng lồ. Có chút thậm chí còn dùng Thái Dương vì trái tim, thôn phệ những tinh thể khác. Có thể tưởng tượng thân thể đám Tinh Tộc này khổng lồ tới mức nào.

Đột nhiên, bọn họ nhìn thấy một đạo Tinh hà tử vong. Đó là thân thể một tôn Tinh Tộc khổng lồ khó có thể tưởng tượng sau khi tử vong biến thành. Đạo Tinh hà này đã ảm đạm vô quang, không còn bất kỳ năng lượng ba động nào. Hiển nhiên là đã bị vị tồn tại khủng bố kia đánh chết, hút đi năng lượng của hắn luyện chế thành bảo vật.

Lại tiến về phía trước, bọn họ đã nhìn thấy càng nhiều di thể Tinh Tộc tương tự. Đám tinh tú cổ xưa nhất này đã hợp thành những Tinh Tộc vô cùng khổng lồ, khiến cho Chung Nhạc chậc chậc lấy làm kỳ, cảm khái tạo hóa thần kỳ.

Đáng tiếc đám Tinh Tộc này cũng đều đã tử vong, thậm chí có chút Tinh Tộc vẫn còn ở trong những quả trứng kích thước cỡ một khỏa Tinh cầu, đã bị người ta giết chết, thai chết trong trứng, không thể sinh ra.

- Chúng ta sắp sửa tới nơi rồi...

Thanh âm Táng Linh Thần Vương có chút run rẩy, hiển nhiên là bị ký ức của Táng Địa Thần Vương hù dọa, nói:

- Phía trước chính là địa phương kia! Ngươi có cảm giác được sự đáng sợ của đạo pháp không tồn hay không?

Đông!

Đột nhiên, một cỗ chấn động khó hiểu truyền tới, giống như tiếng trống vậy. Chung Nhạc có một loại cảm giác rợn cả tóc gáy, da đầu nhất thời tê dại, đại đạo trong cơ thể đột nhiên trầm tịch xuống, đạo pháp thần thông nhất thời bị áp chế.

- Chư Thiên Vô Đạo!

Hắn thất thanh nói.

Táng Linh Thần Vương run giọng nói:

- Hiện tại ngươi đã biết vì sao ta sợ chưa? Nếu ngươi đi vào, loại áp chế đó là ngươi không cách nào tưởng tượng! Hơn nữa, bên trong còn có vật sống...

Chung Nhạc khẽ nhíu mày, nhìn về phía trước. Thi thể Tinh Tộc khắp nơi trên mặt đất, hôn ám không rõ, trong mơ hồ tựa hồ có bóng dáng gì đó đang di động.

- Lẽ nào Chư Thiên Vô Đạo chính là khởi nguyên từ nơi này?

Sắc mặt hắn cũng âm tình bất định, đột nhiên tỉnh ngộ lại:

- Nơi này không chỉ có Vũ Trụ Nguyên Dịch, hơn nữa còn là một tòa Tiên Thiên Thánh Địa, sản sinh ra một tôn Tiên Thiên Thần Vương. Hẳn là khởi nguyên của tôn Tiên Thiên Thần Vương đã khai sáng ra Chư Thiên Vô Đạo kia!

Trong lòng hắn sinh ra sợ hãi, không dám tiến vào. Nhưng đúng lúc này, sâu bên trong vũ trụ đột nhiên đại phóng quang mang. Trong mơ hồ chỉ thấy một cây cổ thụ nguy nga lưu quang thải sắc, gào thét rơi xuống trong bóng tối kia.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1489)