Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1305

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1305: Tiến triển khả quan
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Đám Thần Vương Thái Cổ bọn Hắc Đế, Bạch Đế tụ tập cùng một chỗ, sắc mặt ngưng trọng. Gần hai trăm tôn Thần Vương đi săn bắn Chư Đế Thượng Cổ, không ngờ vậy mà hao tổn thảm trọng, chỉ còn lại một đám Thần Vương Thái Cổ bọn họ là còn sống sót.

Trên người bọn họ ai nấy đều bị trọng thương. Gần tám trăm vị Đại Đế Thượng Cổ đám Tiêu Dao Đế liều mình, thi triển ra thần thông Đạo Giải, đánh bọn họ trọng thương. Toàn bộ đám Thần Vương Viễn Cổ, Thần Vương Thượng Cổ cùng với một số Thần Vương Thái Cổ đã tan xương nát thịt, táng thân trong khu Luân Hồi thứ bảy, chỉ còn lại đám người bọn họ và ba người bọn Khởi Nguyên Thần Vương là còn sống sót.

- Thần thông Luân Hồi Đại nhất thống quả thật lợi hại! Phục Mân Đạo Tôn vẫn là đã lưu lại một tay a!

Bạch Đế than thở:

- Hắn vậy mà ẩn giấu thần thông Đạo Giải sâu như vậy, hiển nhiên là muốn tính toán chúng ta một lần! Mà tên tiểu nhi Thiên này đoán chừng cũng sẽ không bỏ qua cơ hội khiến cho chúng ta lưỡng bại câu thương này!

Thanh âm Hắc Đế từ trong bóng tối vang lên, có chút ngừng trệ nói:

- Loại thần thông này là thuộc về thần thông tương lai, tùy tiện sử dụng sẽ hao tổn tính mạng. Đám Chư Đế Thượng Cổ kia, không kẻ nào có thể sống sót, tất nhiên là sẽ hồn phi phách tán. Sử dụng thần thông của tương lai, cái giá phải trả chính là to lớn không thể thừa nhận. Đạo Giải đã theo cái chết của bọn họ mà thất truyền rồi, các vị không cần quá lo lắng. Duy nhất cần lo lắng, chính là lúc nào Thiên sẽ tới đây đối phó chúng ta!

Sắc mặt mấy tôn Thần Vương Thái Cổ còn lại khẽ động. Khu Luân Hồi thứ bảy có thể nhất thống Lục Giới, hình thành hệ thống Vũ Trụ Đại Luân Hồi. Bất quá, dù sao khu Luân Hồi thứ bảy vẫn chưa hoàn toàn xây dựng, vì vậy Đạo Giải thuộc về thần thông tương lai.

Sử dụng loại thần thông thuộc về thế giới vẫn chưa tồn tại này, tất nhiên cần phải trả một cái giá thật lớn.

Mấy tôn Thần Vương Thái Cổ bọn họ đều ngồi xếp bằng xuống, lưng đối với lưng, xếp thành một vòng tròn, lẳng lặng chờ đợi.

Một lúc sau, bầu trời đột nhiên phảng phất giống như dòng nước di chuyển, một đạo vết thương nhìn thấy mà giật mình chậm rãi xuất hiện, lẳng lặng treo trên đỉnh đầu bọn họ.

Tiên Thiên Thần Đế thản nhiên nói:

- Chư quân, chúng ta tựa hồ đã rất lâu không có chật vật như vậy rồi a? Vậy mà cần phải liên thủ mới có thể đối kháng lại Thiên tiểu nhi, nói tới thật buồn cười!

- Lần trước liên thủ, là để đối phó Phục Mân Đạo Tôn. Mà lần trước nữa, là để đối kháng vợ chồng Bào Hy thị!

Tiên Thiên Ma Đế mỉm cười, nói:

- Thiên tiểu nhi có tài đức gì, cũng xứng sánh ngang với bọn họ? Nếu không phải chúng ta đều đã bị thương, tùy tiện một người nào cũng đều có thể thu thập hắn. Hắn bất quá chỉ là một tiểu nhi đầu cơ trục lợi mà thôi!

Bầu trời chậm rãi nhỏ máu. Đột nhiên, trên thiên không lại xuất hiện thêm một tầng trời, tiếp theo tầng trời thứ hai xuất hiện, sau đó là tầng thứ ba, tầng thứ tư... từng tầng từng tầng trời lần lượt xuất hiện. Sắc mặt đám Thần Vương Thái Cổ cũng không khỏi khẽ biến.

- Thiên tiểu nhi đúng là có chút bản lĩnh! Đáng tiếc! Hắn thủy chung cũng chỉ là Tế Tự Thần đáng thương do tạp niệm của sinh linh Hậu Thiên tụ tập tạo thành mà thôi, mạnh tới đâu cũng chỉ có hạn!

Bạch Đế mỉm cười, nói.

Cũng không lâu lắm, ba mươi tầng trời đã xuất hiện trên không bọn họ. Sau đó, thiên khung nhúc nhích, từng gã từng gã Thần Nhân không có khuôn mặt từ trên thiên không đi xuống, giết về phía đã Thần Vương Thái Cổ thân bị trọng thương kia.

Đám Thần Vương Thái Cổ bọn Hắc Đế vẫn như cũ ngồi xếp bằng ở nơi đó, cũng không đứng dậy, đều tự giơ tay lên ngăn cản.

Ba mươi gã Thần Nhân không có khuôn mặt nhao nhao hàng lâm, không ngừng đánh giết xung quanh đám Thần Vương Thái Cổ này. Đột nhiên, cái đầu một gã Thần Nhân rơi xuống, là bị Tiên Thiên Ma Đế vặn gãy cổ. Tiếp theo, đám Thần Nhân còn lại nhao nhao táng thân trong tay từng tôn từng tôn Thần Vương Thái Cổ.

Bất quá, kỳ quái chính là, đám Thần Nhân không có khuôn mặt kia vừa chết đi một người, trên bầu trời lập tức có dòng nước vô hình lưu động, lại có một gã Thần Nhân không có khuôn mặt khác từ trên trời giáng xuống, gia nhập chiến cuộc.

Bất luận đám Thần Vương Thái Cổ này giết chết bao nhiêu, đám Thần Nhân kia sẽ lại sinh ra bấy nhiêu, tựa hồ vô cùng vô tận, giết mãi không hết.

- Thiên tiểu nhi quả thật có chút thủ đoạn, vậy mà định dùng loại bản lãnh này để hao tổn chết chúng ta, chưởng khống chúng ta. Chỉ là thực lực quá yếu một chút!

Hắc Đế quát lớn một tiếng, hắc ám nhao nhao ba động, gào thét dâng lên, bao phủ ba mươi tầng trời, nhuộm bầu trời thành một mảnh đen như mực.

- Tế Tự Thần mặc dù cũng được xưng là Tiên Thiên Thần, nhưng bất quá chỉ sự phỏng đoán của sinh linh Hậu Thiên đối với Tiên Thiên Thần chân chính mà thôi. Thiên, ngươi thủy chung chỉ là một tiểu nhi, không nhảy ra khỏi giới hạn tưởng tượng của sinh linh Hậu Thiên được!

Bạch Đế cười khẽ một tiếng, một đạo bạch quang phóng thẳng lên cao, liên tục xuyên thấu ba mươi tầng trời, xỏ xuyên qua ba mươi tầng trời kia.

Hắc ám cuồn cuộn bao phủ, bầu trời bị nhuộm thành một mảnh đen như mực, lại bị đạo bạch quang này bắn thủng, nhất thời có Thần huyết nồng đậm chảy xuống. Tiếp theo, mảnh hắc ám kia vậy mà theo miệng vết thương chui vào trong nội bộ của Thiên, tựa hồ muốn đồng hóa ba mươi tầng trời này thành hắc ám.

Trên thiên không vang lên một tiếng hừ nhỏ. Trong lúc bất chợt, ba mươi tầng trời đột nhiên tản đi, hai đạo vết thương trên không trung nhúc nhích, nhanh chóng đi xa.

- Tiểu nhi cuối cùng cũng chỉ là tiểu nhi! Mặc dù chúng ta thân bị trọng thương, nhưng cũng không phải là hắn có khả năng chống lại!

Đám Thần Vương Thái Cổ lắc lắc đầu, đều tự đứng dậy. Hắc Đế trầm giọng nói:

- Đoàn kết thì mạnh, chia rẽ thì yếu! Chư quân, hiện tại Đại Tư Mệnh đã phục sinh, mưu đồ không nhỏ. Chúng ta hẳn là nên liên thủ lại, bằng không sẽ bị Đại Tư Mệnh từng người từng người kích phá! Chư quân nghĩ thế nào?

Đám Thần Vương Thái Cổ đều có chút chần chừ. Tiên Thiên Ma Đế cười lạnh một tiếng, hỏi:

- Liên thủ lại, ai sẽ là thủ lĩnh? Ta thân là Lĩnh tụ của Ma đạo, cũng không muốn bị vị đạo huynh nào thống trị!

Tiên Thiên Thần Đế trầm mặc không nói, hiển nhiên cũng có ý nghĩ như vậy.

Bạch Đế mỉm cười, nói:

- Vị trí Lĩnh tụ này, tự nhiên là tuyển chọn ra giữa ta và Hắc Đế đạo hữu. Các ngươi là tuyển chọn Hắc Đế, hay là tuyển chọn ta đây?

Tiên Thiên Thần Đế không khỏi nổi giận, lạnh nhạt nói:

- Bạch Đế, ngươi đoạt cơ hội khí vận thành Đạo Thần của chúng ta, chuyện này ta vẫn chưa tìm ngươi tính sổ. Ngươi chỉ có nửa người trở thành Đạo Thần, còn muốn nhúng chàm vị trí Lĩnh tụ sao?

Bạch Đế cười ha hả, đầy mặt vinh quang, nói:

- Cho dù ta không cướp khí vận và cơ hội của các ngươi, thì các ngươi cũng có thể thành Đạo Thần sao? Một điểm khí vận và cơ hội này, căn bản không đủ để các ngươi trở thành Đạo Thần, tụ tập lại trên người ta cũng bất quá chỉ đủ cho nửa người ta trở thành Đạo Thần. Như Hắc Đế đạo hữu chẳng hạn, cũng đâu có bị ta cướp đi khí vận và cơ hội, hiện tại chẳng phải vẫn chỉ là Đế Cảnh, thủy chung cũng không thể nhảy ra một bước cuối cùng sao?

Hắc Đế nghe hắn nói vậy, hỉ nộ không hiện sắc, bất quá toàn thân hắc quang xao động, hiển nhiên cũng có chút không vui đối với lời nói của hắn.

Hắc Bạch và Nhị Đế kềm chế lẫn nhau, là đối thủ một mất một còn giống như Thần Đế và Ma Đế vậy. Bất luận kẻ nào lên làm Lĩnh tụ, kẻ còn lại cũng tuyệt sẽ không tâm phục khẩu phục.

*****

Đột nhiên, một đạo thanh âm vang lên, âm u nói:

- Nếu hai vị đạo hữu Hắc Đế Bạch Đế đều không có tư cách trở thành Lĩnh tụ, vậy cứ để ta ngồi lên vị trí Lĩnh tụ này, như thế nào?

- Kẻ nào?

Sắc mặt đám Thần Vương Thái Cổ đại biến, nhao nhao gầm lên. Đạo thanh âm này cách bọn họ quá gần, vậy mà bọn họ lại không phát giác, khiến cho trong lòng bọn họ không khỏi có chút sợ hãi.

- Là ta!

Một đạo thân ảnh thản nhiên đi tới, khuôn mặt bao phủ trong từng tầng từng tầng quang mang, mỉm cười nói:

- Năm xưa ta là Lĩnh tụ của các ngươi, hiện tại ta một lần nữa quay lại vị trí Lĩnh tụ, ý các ngươi như thế nào?

Quang mang bao phủ khuôn mặt hắn từ từ tản đi, lộ ra chân diện mục. Sắc mặt Hắc Bạch Nhị Đế khẽ biến. Đám Thần Vương bọn Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế, Bàn Hồ, Đề Đĩnh... nhìn thấy dung mạo của hắn, lại là hoàn toàn tâm phục khẩu phục, nhao nhao khom người, mỉm cười nói:

- Có thể được đạo huynh ngồi lên vị trí Lĩnh tụ này, chúng ta tự nhiên vô cùng vinh hạnh!

Cơ nhục trên mặt Hắc Đế và Bạch Đế vặn vẹo nhảy lên. Một lúc sau, Hắc Đế khom người, cung kính nói:

- Sư tôn làm Lĩnh tụ, đệ tử tự nhiên tâm phục khẩu phục!

Bạch Đế cũng khom người xuống, mỉm cười nói:

- Đạo huynh trước chúng ta một bước trở thành Đạo Thần, chúng ta tự nhiên cam tâm tình nguyện phụng đạo huynh vi tôn! Không biết đạo huynh dự định làm cách nào bình định thế cục thiên hạ hiện tại?

Diện mạo của vị tồn tại kia lại bị quang mang che lấp, thản nhiên nói:

- Tự nhiên là mở ra khu Luân Hồi thứ bảy!

Đám Thần Vương Thái Cổ nghe hắn nói vậy, không khỏi biến sắc.

- Về điểm này, ta và Phục Mân Đạo Tôn đều có quan niệm tương đồng. Khu Luân Hồi thứ bảy nhất định phải mở ra. Nhất là khi nhìn thấy đám người các ngươi bị thần thông Đại nhất thống đánh bị thương thành như vậy, đã càng thêm kiên định cái nhìn của ta!

Vị tồn tại kia mỉm cười, nói:

- Các ngươi không cần lo lắng! Từ cổ chí kim, những sinh linh Hậu Thiên kinh tài tuyệt diễm nhiều đếm không xuể, đi tiên phong vô số lĩnh vực. Bọn họ sáng tạo ra Ngũ Đạo Luân Hồi, sáng tạo ra Lục Đạo Luân Hồi, sáng tạo ra ba ngàn Lục Đạo Giới, sáng tạo ra Hư Không Giới... nhưng hết thảy chỉ đều may áo cưới cho chúng ta. Con cá nuôi càng mập mạp, mùi vị lại càng ngon. Mở ra khu Luân Hồi thứ bảy, cũng chỉ là may áo cưới cho chúng ta mà thôi!

Sắc mặt Bạch Đế khẽ biến, nói:

- Nếu sinh linh Hậu Thiên nắm giữ thần thông Đại nhất thống, vậy sẽ có thực lực của chúng ta diệt tuyệt! Tám trăm Đại Đế Thượng Cổ hợp lực thi triển ra loại thần thông Đạo Giải này, đã cơ hồ một lưới bắt hết tất cả chúng ta. Lại để cho sinh linh Hậu Thiên mở ra khu Luân Hồi thứ bảy, sợ rằng chúng ta sẽ triệt để mất đi quyền chưởng khống đối với cái vũ trụ này, trở thành đối tượng bị bọn họ tàn sát!

Hắc Đế cũng gật đầu, nói:

- Thần thông Đạo Giải là thần thông của tương lai, uy lực quá mạnh. Nhân số chúng ta vốn dĩ đã ít, nếu sáng tạo ra khu Luân Hồi thứ bảy, sinh linh Hậu Thiên nắm giữ loại lực lượng này, chỉ sợ cho dù là Đạo Giới cũng không yên bình! Càng huống chi còn có Thiên, cũng đang nhìn chằm chằm khu Luân Hồi thứ bảy kia, chuẩn bị mượn khu Luân Hồi thứ bảy tiến vào Đạo Giới, nhất thống Lục Giới!

Vị tồn tại kia mỉm cười, nói:

- Nếu chúng ta cũng nắm giữ lực lượng thần thông Đại nhất thống thì sao?

Đám Thần Vương Thái Cổ nhất thời ngẩn ra.

- Nếu chúng ta cũng nắm giữ loại lực lượng này, sinh linh Hậu Thiên sẽ không còn bất cứ cơ hội nào nữa!

Hắn bình thản nói:

- Vĩnh viễn cũng không có cơ hội xoay người! Bọn họ chỉ có thể vĩnh viễn làm con cá do chúng ta nuôi dưỡng!

- Nhưng...

- Ta là Lĩnh tụ, hay các ngươi là Lĩnh tụ?

Vị tồn tại kia lạnh lùng nói:

- Không ngờ lại dám nghi ngờ lời nói của ta. Những năm qua các ngươi nhất định là đã nhảy nhót tới quen rồi, đã quên mất chính mình hẳn là nên ngồi ở vị trí nào!

Đám Thần Vương Thái Cổ nhất thời trầm mặc, không nói thêm gì nữa.

- Muốn mở ra khu Luân Hồi thứ bảy, cần một tồn tại không thua kém Phục Mân Đạo Tôn! Ta chính là đang bồi dưỡng tồn tại bậc này!

Ngữ khí vị tồn tại kia trở nên nóng bỏng, nói:

- Phục Mân Đạo Tôn, ta cần địch nhân cấp bậc như Phục Mân Đạo Tôn, cần có đối thủ bậc này! Còn có Thiên, còn có Đại Tư Mệnh nữa! Ta cũng kỳ vọng bọn họ có thể càng cường đại hơn. Bọn họ hiện tại vẫn chưa có bao nhiêu hương vị. Bất quá, bọn họ đang phát triển rất khả quan, rất nhanh sẽ có hương vị rồi...

o0o

Thánh địa Diễn Hành...

Diễn Hành Thần Vương mặc dù cũng là Thần Vương Thái Cổ, nhưng đã bị Hắc Đế trấn áp hơn mười vạn năm, kết quả vẫn đã táng thân dưới sự liên thủ của Chư Đế, bị đánh cho tan xương nát thịt. Lúc này, đại đạo của Thánh địa Diễn Hành chậm rãi lưu chuyển, kết xuất Tiên Thiên Nhục Thai, Diễn Hành Thần Vương đang chậm rãi phục sinh trong nhục thai.

Mà lúc này, không trung Thánh địa Diễn Hành đột nhiên lưu động, xuất hiện hai đạo vết thương máu chảy đầm đìa. Sau đó, trên bầu trời chợt chảy xuống một dòng huyết lưu, rơi xuống đất biến thành một gã nam tử không có khuôn mặt.

- Diễn Hành Thần Vương, rốt cuộc đã bắt được ngươi rồi!

- Sai rồi! Phải là rốt cuộc đã bắt được ngươi rồi, Thiên!

Một cây Sinh Mệnh Cổ Thụ nguy nga từ xa bay tới, trên cổ thụ có một con Nguyên Nha và một con Cửu Đầu Thiên Phượng. Mặc dù nhục thân Khởi Nguyên Thần Vương to lớn khôn cùng, nhưng đứng dưới táng cây vẫn không thể hiện ra sự vĩ ngạn của thân thể hắn. Mà bất luận là Khởi Nguyên Thần Vương hay Sinh Mệnh Cổ Thụ, đều bị một bàn tay nâng trong lòng bàn tay.

Bàn tay kia đột nhiên bấm tay nhẹ nhàng búng một cái. Sinh cơ trong Thánh địa Diễn Hành nhất thời dâng trào bàng bạc, nhục thai Diễn Hành Thần Vương nhanh chóng trưởng thành. Cũng không lâu lắm, Diễn Hành Thần Vương đã một lần nữa sinh ra, từ trong nhục thai nhảy ra.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)