Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1332

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1332: Sát phạt quả đoán
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Năm thứ mười một sau khi Chung Nhạc biến mất, Mục Thiên Đế chiêu cáo thiên hạ, tuyên bố Thiên Thừa Tướng Dịch Phong là loạn đảng Phục Hy, chứa chấp trọng phạm Phục Hy, lột bỏ quan chứ Thừa Tướng, khởi binh chinh phạt dư nghiệt Phục Hy.

Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế nghe chiếu quy hàng, thần phục Mục Thiên Tử. Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế được phong làm hai Ngự Đế của Vũ trụ Cổ lão, mệnh lệnh các tộc Thần Ma trong thiên hạ, tụ tập hùng binh Vạn Tộc, mười ức tám ngàn vạn Chư Thần Thần Tộc, mười một ức hai ngàn vạn Ma Thần Ma Tộc, bốn mươi tám tôn Đế, vô số Đế Quân, Tạo Vật Chủ... Các tộc thệ sư, cùng nhau đi tới Tổ Đình.

Mục Thiên Tử ngự giá thân chinh, những nơi Thiên quân đi qua, các tộc Thần Ma trong lãnh địa phản nghịch Phục Hy không ai không nghe tiếng quy hàng, không phí một binh một tốt đã đánh hạ tám tòa Thần thành của Thông Thiên Tinh Lộ, chiếm lĩnh một phiến Tinh vực vô biên.

Đoạn đường này tin chiến thắng truyền tới liên tục, giống như hoa tuyết vậy đưa tới trước mặt Mục Tiên Thiên.

Năm thứ mười hai sau khi Chung Nhạc biến mất, đại quân Thiên Đình chia ra làm sáu mươi bốn lộ, binh lâm sáu mươi bốn Thần thành của dư nghiệt Phục Hy.

Lúc này, Hoa Tư thị và Lôi Trạch thị chiêu cáo thiên hạ, di chuyển Thánh địa vào Tổ Đình, trợ binh cho Phục Hy, triệt để quyết liệt với Mục Thiên Đế. Lại có Kim Ô thị, Thiên Yêu thị, Âm Khang thị, Trung Ương thị và Thiên Nguyên thị tạo phản. Thời điểm này có tài tử Nhân Tộc Vân Quyển Thư, từ sớm đã có phản chí, giúp các tộc thảo hịch văn, chinh phạt Mục Thiên Đế. Hắn tuyên cáo Mục Thiên Tử tàn bạo, nô dịch các tộc, mấy năm nay liên tục chinh chiến, khiến cho dân chúng lầm than, bạo quân như thế này, không thể nào là Thiên Đế được.

- Thiên hạ lầm than đã lâu, nay ta phát binh khởi nghĩa, không phải vì thiên hạ, mà là vì chúng sinh!

Vân Quyển Thư lại giúp Thiên Yêu thị thảo hịch văn, gọi là Trừ Đế Hịch, vạch trần Mục Thiên Tử không phải nam không phải nữ, vi phạm thiên luân, tự mình dâm loạn, tự sinh con cái. Trăm vạn con cái của Mục Tiên Thiên đều là do chính mình dâm loạn với chính mình mà sinh ra.

- Đại yêu nghiệt có một không hai lại nhập triều đường, ngồi lên Đế vị, tự mình dâm loạn, không phải là phúc của thiên hạ! Thiên Yêu thị ta đứng lên giương cờ tạo phản!

Có Thần tướng lấy ra một tấm hịch văn dâng lên cho Mục Thiên Đế, Mục Thiên Đế đọc xong hịch văn của Thiên Yêu thị, tức giận tới mức toàn thân run rẩy, rút kiếm chém chết gã Thần tướng hiến hịch văn kia, cả giận nói:

- Yêu nghiệt dám bêu xấu Trẫm, khinh Trẫm quá mức! Đám hạng người da lông này hẳn đều nên tuyệt chủng, mới có thể hóa giải mối hận trong lòng Trẫm!

Lại có Kiều Đông Nữ Đế phát binh tạo phản, suất lĩnh ức vạn đại quân Côn Tộc nhập Tổ Đình. Vân Quyển Thư cũng giúp Kiều Đông Nữ Đế thảo hịch văn, nói:

- Mục Yêu Đế có ba thân, một nữ hai nam, tự mình dâm loạn, sinh con dưỡng cái, tự sinh trăm vạn, hoàn toàn thiếu đức. Ta tuy là Côn Tộc, nhưng cũng biết rõ luân thường, xấu hổ làm tỷ muội kết bái với nàng, hôm nay ta giương cờ tạo phản, chỉnh sửa luân thường, lập lại cương thường!

Mục Thiên Đế tức giận không kềm nổi, giậm chân mắng chửi:

- Kiều Đông, ngươi cũng phản Trẫm sao? Nếu không có Trẫm, các ngươi đám sâu kiến nho nhỏ này vẫn còn ngây ngô trong cống rãnh, không dám lộ mặt ra ngoài!

Có cận thần nói:

- Bệ hạ, đây chính là quỷ kế của Mẫu Hoàng Đại Đế! Mẫu Hoàng Đại Đế vẫn còn, Kiều Đông Nữ Đế đã bị nàng ta điều khiển, ẩn núp bên cạnh Bệ hạ!

Mục Thiên Đế hạ lệnh chém đầu gã cận thần kia:

- Trẫm sớm đã biết rõ, còn cần ngươi phải nói sao?

Quần thần không ai dám nói gì nữa.

Tư Mệnh lại hạ lệnh, lệnh cho tướng sĩ xây dựng Thiên Đình tại Tổ Đình, cực kỳ vàng son lộng lẫy, khí phái phi phàm, chính là vận chuyển Thiên Đình của Tử Vi tới Tổ Tinh, mỉm cười nói:

- Hiện tại ta có Thiên Đình, Mục Tiên Thiên không có chỗ ở cố định, còn là Thiên Đế cái gì? Xin hỏi Mục Tiên Thiên, Thiên Đình ở đâu?

Mục Tiên Thiên giận dữ, thét ra lệnh đại quân Thần Đế Ma Đế vây chiến sáu mươi bốn tòa Thần thành. Song phương huyết chiến trên dưới một trăm ngày, Chư Đế đích thân xuất trận chém giết, lại bị đám tặc tử bọn Huyền Kỳ Nhị Đế, Kim Ô Thần Đế, Táng Linh Thần Vương, Thiên Huyền Thần Vương, Thiên Cơ Thần Vương, Trác Long Thần Đế, Nữ Oa, Thiên Yêu Đế, Mẫu Hoàng Đại Đế... ngăn cản, không thể thắng nổi.

Mục Tiên Thiên lệnh cho Thao Quang tiên sinh xuất chiến, lại bị Tương Vương ngăn cản. Thần Ma Nhị Đế xuất chiến, Lôi Trạch Cổ Thần và Thần Hậu nương nương đích thân nghênh chiến, cũng là không thể thắng nổi.

Sáu mươi bốn tòa Thần thành thây chất trăm vạn, lại có quân sư phản tặc Mặc Ẩn ở trong thành thi triển Yêu pháp, tế tự Hư Không Giới, mời Đế linh Chư Đế xuống, khiến cho liên quân các tộc cực kỳ chật vật.

Viện quân Thiên Đình chạy tới, Mục Tiên Thiên đích thân xuất trận chém chết, ba thân hợp thể, ba đầu sáu tay, đánh trọng thương Mẫu Hoàng Đại Đế, lực chém Kiều Đông Nữ Đế. Sáu mươi bốn tòa Thần thành nhất thời lâm vào nguy cơ, tặc nhân huyết chiến không địch lại, vì vậy từ bỏ ba mươi hai tòa Thần thành, bảo vệ ba mươi hai tòa Thần thành còn lại.

Lại khổ chiến thêm mấy năm nữa, đại quân song phương thương vong vô số, Tư Mệnh hạ lệnh từ bỏ Thần thành, quay trở về khổ thủ tám quan. Đại quân Thần Ma Thiên Đình và Vũ trụ Cổ lão vây chiến tám quan, khổ chiến mấy năm, tử thương vô số kể, Tư Mệnh lại hạ lệnh lui giữ Thần Ma Thái Cực Thành.

Vì vậy, liên quân Thiên Đình và Vũ trụ Cổ lão binh lâm Tinh vực Tổ Đình, bao vây Tinh vực Tổ Đình một giọt nước không lọt. Song phương huyết chiến hơn hai năm trời, rốt cuộc Thần Ma Thái Cực Thành thất thủ, liên quân Thần Ma và đại quân Thiên Đình tiến nhanh vào, sát nhập Tổ Đình.

- Ta chính là đợi thời khắc này! Những năm qua dụ địch thâm nhập, tử thương vô số, chính là vì khoảnh khắc này!

Tư Mệnh thôi động Sát trận Tổ Đình, vô số sát trận trong Tổ Đình khởi động, thương thương mang mang, u u minh minh, hỗn hỗn độn độn, không thể lường, không thể biết, không thể thấy. Sát trận của các đời Thiên Hoàng Địa Hoàng, Đệ nhất Sát trận của Phục Mân Đạo Tôn... hết thảy khởi động.

Trong đại trận, thanh âm kêu la vang dậy khắp trời đất, người chết ức ngàn vạn, tàn hồn như mây, thi thể như núi, huyết vụ như nước thủy triều.

Ngày đầu tiên, ngàn vạn Thần Ma chôn vùi. Ngày thứ hai, người chết nhiều tới ức vạn. Ngày thứ ba, Chư Đế tử thương hơn phân nửa. Ngày thứ tư, Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế bị trọng thương, chân thân Thần đạo và chân thân Ma đạo của Mục Tiên Thiên táng thân trong sát trận.

Nhưng tới ngày thứ năm, đại trận vận chuyển xuất hiện sơ sót, Thần Ma Nhị Đế suất lĩnh tàn binh tàn tướng hộ tống Mẫu thể Mục Tiên Thiên chạy ra sát trận. Lôi Trạch Cổ Thần và Thần Hậu nương nương đuổi theo truy kích, một đường thi thể vô số, thương vong thảm trọng. Đại quân Thiên Đình và liên quân Thần Ma bị mạnh mẽ đánh cho tàn phế.

Thần Ma Nhị Đế không ngừng khổ chiến. Đúng lúc này, Dương Hầu Ma Đế đột nhiên phản loạn, xuất thủ đánh trọng thương Tiên Thiên Ma Đế, Thần Hậu nương nương nhân cơ hội xuất thủ, giết chết Tiên Thiên Ma Đế.

Đang lúc Mục Tiên Thiên cho rằng chính mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ, đột nhiên thiên khung nứt ra, Thiên hàng huyết vũ, thương thiên bích huyết, vô số Tiên Thiên Thần Vương chân đạp huyết vũ mà tới, đánh lui truy binh, cứu giá bỏ chạy.

Dương Hầu Ma Đế tuyên bố quy hàng, chiêu cáo thiên hạ:

- Mục tặc đánh cắp thiên địa chính thống, Đế không phải là Đế, cam nguyện làm Thiên tử, tự cam đọa lạc, tự mình dâm loạn, vì vậy thần tử không phải thần tử, nay ta đứng lên giương cờ tạo phản!

Sau đó Dương Hầu Ma Đế đầu nhập vào Tổ Đình, treo thủ cấp của Tiên Thiên Ma Đế trên Thần Ma Thái Cực Thành.

Tư Mệnh hạ lệnh, để cho đại quân dưới trướng nhân cơ hội thu phục lãnh địa bị mất, đoạt lại tám quan sáu mươi bốn Thần thành, xử tử trăm vạn Thần Tộc Ma Tộc phản bội, biếm chủng tộc đám Thần Tộc Ma Tộc phản bội này làm nô dịch, tu sửa tám quan sáu mươi bốn tòa Thần thành.

Mục Thiên Đế hao tổn thảm trọng, Tiên Thiên Ma Đế táng thân, Đại Đế Thượng Cổ đi theo Mục Thiên Đế tử thương hơn phân nửa, binh lực hao tổn sáu thành, lại vô lực tấn công Tổ Đình, chiến sự tạm thời chấm dứt.

Tư Mệnh để cho các tộc nghỉ ngơi lấy lại sức, khôi phục lại thực lực. Trận chiến này đã kéo dài hơn ba mươi năm, các tộc tử thương thảm trọng, không thể tiếp tục đại chiến được nữa.

Tổ Đình thu hoạch đại thắng, nhưng cũng là thắng thảm. Trận chiến sáu mươi bốn Thần thành, trận chiến ba mươi hai Thần thành, trận chiến tám quan, trận chiến song thành, các quân cũng đều tử thương hơn phân nửa. Tướng lĩnh chư quân đối với vị Tư Mệnh Chủ mẫu này cũng vừa bội phục, lại vừa kinh sợ, căng căng thẳng thẳng, nói gì nghe nấy.

- Tư Mệnh tỷ tỷ, nếu chúng ta đã quyết định sử dụng Tổ Đình, sao không sử dụng sớm một chút?

*****

Kim Hà Hề chất vấn Tư Mệnh, nói:

- Nếu sử dụng sớm một chút, các tộc ta cũng sẽ không đại thương nguyên khí rồi!

Âm Phần Huyên ho khan một tiếng, nói:

- Kim nương nương, Tư Mệnh tỷ tỷ là Thống soái, không được càn rỡ!

Chỉ là trong lòng nàng cũng có nghi hoặc. Nếu sớm sử dụng Đệ nhất Sát trận của Tổ Đình, chư quân sẽ không chật vật như vậy, cũng sẽ không tử thương nhiều như vậy.

Lúc này, cái bụng Tư Mệnh đã hơi chút nhô lên, mỉm cười nói:

- Không trải qua bốn trận huyết chiến này, sao Mục Tiên Thiên có thể bị dẫn dụ vào trong Tổ Đình? Đại quân của hắn không tiến vào Tổ Đình, sao có thể diệt trừ bọn họ? Từ không chưởng binh, các ngươi vẫn là quá nhân từ rồi!

Trong lòng các nương nương cũng có chút không quá phục.

Vân Quyển Thư ho khan một tiếng, nói:

- Các vị nương nương, phòng thủ nghiêm ngặt là từng bước một tiến lên, mà Tư Mệnh Chủ mẫu sử dụng chính là từng bước là giả, trước co rút lại binh lực, co rút lại thế lực, lại lệnh cho ta chiêu cáo hịch văn thảo phạt Mục Tiên Thiên, chọc giận Mục Tiên Thiên, khiến cho nàng khó có thể giữ vững lý trí. Sáu mươi bốn tòa Thần thành, ba mươi hai tòa Thần thành, tám tòa Thần quan, hai tòa Thần thành, mỗi một trận chiến đều đánh tới dị thường thảm liệt, tử thương vô số, tấc đất tất tranh, chính là khiến cho Mục Tiên Thiên và Thần Ma Nhị Đế tiêu thất cảnh giác, từng bước sai lầm, dụ dỗ bọn họ tiến vào phục kích. Những bước chuẩn bị này, thiếu một bước cũng không được, bằng không sẽ không thể thu được thắng lợi cuối cùng!

Hắn thoáng chần chừ một chút, nói:

- Cho dù Chủ công có đích thân tới, cũng sẽ không làm tốt hơn Tư Mệnh Chủ mẫu bao nhiêu!

Các vị nương nương nhất thời bừng tỉnh, Lôi Trạch Cổ Thần ở một bên liên tục gật đầu, tán thưởng:

- Không hỗ là Phục Hy thị, thủ đoạn hơn người! Ngươi ba mươi năm chỉ vì cầu một trận thắng, ẩn nhẫn quả thật đáng sợ. Bất quá, ngươi có chút quá sát phạt quả đoán rồi, dễ dàng tiêu thất nhân tâm. Ngươi cần phải hiểu căng quá sẽ gãy, loại kế sách này, chỉ có thể dùng một lần mà thôi!

Tư Mệnh gật đầu một cái, nói:

- Lão tổ tông dạy phải!

Lôi Trạch Cổ Thần thấy nàng không quá để tâm, cũng chỉ đành mặc cho nàng, trong lòng thầm nghĩ:

- Tư Mệnh không đủ nhân tâm, hết thảy mọi thứ đều có thể lợi dụng, khó trách đốm lửa nhỏ không lựa chọn nàng!

Lần này vì để dụ dỗ Mục Tiên Thiên tiến vào phục kích, ngay cả Lôi Trạch Cổ Thần và Thần Hậu nương nương cũng đều bị lợi dụng. Ai cũng không biết Tư Mệnh sớm đã đạt được quyền chưởng khống Tổ Đình, bởi vậy đều ra sức chém chết, muốn ngăn địch bên ngoài Tổ Đình, không một ai nghĩ tới Tư Mệnh chính là muốn lợi dụng điểm này, từng bước một dụ dỗ Mục Tiên Thiên tiến vào Đệ nhất Sát trận, thu lấy trận đại thắng này.

- Thiên Đình đã tàn phế, một hai chục năm cũng khó có thể khôi phục lại. Chư quân đi xuống cẩn thận nghỉ ngơi, chuẩn bị một chút cho trận đại chiến sắp tới!

Tư Mệnh cười tủm tỉm, nói:

- Trận đại chiến kế tiếp mới là trận đại quyết chiến!

Đám người nhao nhao rời khỏi, chỉ còn lại có Vân Quyển Thư, Mặc Ẩn và Thiên Ti nương nương. Trong ba mươi năm này, ba người bọn họ hết lòng hết sức, lúc này mới không khiến cho đại quân toàn bộ hủy diệt trên chiến trường.

Ba vị quân sư liếc nhìn nhau một cái, trong lòng đều có chút lo lắng. Tư Mệnh nhìn thấy rõ ràng một màn này, mỉm cười nói:

- Các ngươi đã nhìn ra rồi?

Mặc Ẩn gật đầu, nói:

- Chủ mẫu khống chế Đệ nhất Sát trận, hoàn toàn không thuần thục như ý, vì vậy nên mới xuất hiện sơ hở, không thể triệt để chém chết Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế. Đệ nhất Sát trận vận hành tới ngày thứ năm, sơ hở càng lúc càng lớn, vì vậy mới để cho một nửa địch nhân chạy thoát!

Tư Mệnh gật đầu, hỏi:

- Còn gì nữa không?

Thiên Ti nương nương nói:

- Trước đây, Đệ nhất Sát trận vốn không có sơ hở, nhưng hiện tại sau khi khu Luân Hồi thứ bảy mở ra liền đã xuất hiện sơ hở. Thời gian năm ngày kia, ức vạn Thần Ma chôn vùi trong Sát trận, ta thôi động nhân quả, phát hiện ra có ngoại lực từ khu Luân Hồi thứ bảy xâm nhập, thi triển đại tế, tế tự huyết nhục của đám Thần Ma kia. Hẳn là Thiên đang tác loạn trong khu Luân Hồi thứ bảy, thông qua khu Luân Hồi thứ bảy xâm nhập Tổ Đình, quấy nhiễu trận pháp vận chuyển!

Tư Mệnh một lần nữa gật đầu, nói:

- Còn gì nữa không?

Vân Quyển Thư than thở:

- Thiên liên thủ với Mục Tiên Thiên, tiếp theo chính là thời điểm Tổ Đình ta bị phá. Trận chiến lần này chỉ là thăm dò, thăm dò vị trí nhược điểm của chúng ta. Đám Thần Ma và Đại Đế chết trong Đệ nhất Sát trận bất quá chỉ là tảng đá dò đường mà thôi. Hiện tại đã dò xét ra hư thực của Tổ Đình, lần sau tự nhiên chính là tai ương ngập đầu!

Tư Mệnh thở dài một tiếng:

- Phục Hy có thể được các ngươi tương trợ, quả thật vô cùng may mắn! Chỉ là các ngươi cũng không cách nào giải khai thế cục trước mắt a?

Vân Quyển Thư, Thiên Ti và Mặc Ẩn nhất thời trầm mặc.

- Trí tuệ không địch lại thần thông, quả thật như vậy! Lần sau tới đây, ngoại trừ Thiên ra, còn có Tiên Thiên Ma Đế đã phục sinh, có lẽ còn có Hắc Đế và Bạch Đế, có lẽ còn có những tồn tại càng đáng sợ hơn nữa!

Tư Mệnh phun ra một ngụm trọc khí, nụ cười vẫn như cũ, nói:

- Tổ Đình là cái đinh trong mắt đám gia hỏa này, nhất định phải nhổ! Trận chiến đó, có khả năng chính là trận chiến cuối cùng trong đời này của ta rồi. Các ngươi cũng đi xuống nghỉ ngơi đi!

Ba người khom người lui ra.

Tư Mệnh nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng đã nhô lên, nhẹ giọng ngâm một bài đồng dao, mỉm cười nói:

- Chung Hoàng Thần, con trai của ta! Mẫu thân sẽ để cho ngươi sống sót, nhất định sẽ để cho ngươi sống sót...

Chương (1-1489)