← Ch.1335 | Ch.1337 → |
Chung Hoàng Thần leo lên lâu thuyền, Thần Thiên Vương thôi động lâu thuyền chạy ra bên ngoài. Táng Linh Thần Vương ẩn núp trong bóng tối thoáng do dự một chút, cuối cùng cũng không ngăn cản, vẫn như cũ lặng yên không một tiếng động đi theo Chung Hoàng Thần.
Đám Đại Đế và Đế Quân còn lại cũng cùng đi theo, mỉm cười nói:
- Từ nơi này xuất phát, đại khái cần thời gian năm sáu năm mới có thể đi tới Tổ Đình. Thật ra thời điểm cha ngươi mời chào chúng ta tham dự Đại hội Chư Đế tương lai, chúng ta cũng đều đã đi, chỉ là hành sự rất điệu thấp, cũng không bắt chuyện với bất cứ kẻ nào!
- Chúng ta từ trong Đại hội Chư Đế tương lai đều có thu hoạch khá nhiều, bằng không cũng không thể có được thành tựu như hiện tại!
Năm xưa bọn họ đều là Thống soái một quân trong Thiên Đình Đế Minh, tu vi Đế Quân Đại viên mãn, chỉ là về sau chán nản, không muốn quy hàng Đế Hậu, cũng không muốn quy hàng Mục Tiên Thiên, cho nên mới ẩn cư tránh đời.
So với Chung Nhạc, bọn họ đều là thuộc về thế hệ trước. Bất quá, đối với đám thế hệ thanh niên bọn Chung Hoàng Thần, Phong Hoài Ngọc, Chung Hiếu Văn thì đám người Chung Nhạc, Phong Hiếu Trung đã thuộc về thế hệ trước.
Chung Hoàng Thần hiếu kỳ tra hỏi những cố sự của phụ thân. Đám Đế Quân, Đại Đế này nhắc lại chuyện năm xưa, nhắc lại những trận chiến với Chung Nhạc, còn nói lại những truyền thuyết mà bọn họ nghe được, khi thì cười ha hả, khi thì thở dài thở ngắn... Những cố sự trong đó ly kỳ khúc chiết, khiến cho Chung Hoàng Thần nghe tới mức nhập thần, liên tục kinh ngạc tán thán.
Đám Thống soái Thiên Đình tiền triều này mặc dù ẩn cư tránh đời, nhưng cứ cách mỗi một trăm năm lại xuất thế một lần, đi tham gia Đại hội Chư Đế tương lai, đối với những đại sự phát sinh trong vũ trụ cũng đều có hiểu biết.
Mà những đại sự này ít nhiều gì cũng đều có quan hệ với Chung Nhạc.
- Hóa ra cha ta đã từng trấn thủ Trấn Thiên Quan? Hắn ở trong Trấn Thiên Quan đã thả ra một tôn Đại Ma Thần của Thời đại Hắc Ám? Còn có rất nhiều người chết khủng bố phục sinh? Kẻ xông vào Bích Lạc Cung thật sự là cha ta? Lâu Chính Sư và Thủy sư Thiên Hà thật sự đã tự sát tuẫn táng rồi sao?
Chung Hoàng Thần không ngừng tra hỏi:
- Khương Y Kỳ thật là bị Mục Thiên Đế độc chết sao? Một vị trí giả như Tử Quang Quân Vương thật sự tự tuyệt chôn cùng với hắn sao? Mục Tiên Thiên thật sự có ba tôn chân thân, hai nam một nữ sao?
Tiên Thiên Thiên Vương nói:
- Những cố sự này, rất nhiều cái đều là chúng ta nghe nói. Kinh lịch của cha ngươi đã trở thành truyền kỳ. Ta cảm thấy ngươi cũng không kém, kinh lịch của ngươi cũng có thể nói là truyền kỳ. Chúng ta chuẩn bị nhảy ra đoạn cầu gãy rồi, đứng vững một chút a!
Chung Hoàng Thần nhìn về phía trước. Chỉ thấy Tinh vực Huyền Tẫn đã bị chém đứt, phiến Tinh vực này hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới, đã tạo thành một mặt cắt thời không to lớn, hoàn toàn tách ra khỏi Tinh vực Huyền Tẫn, một mảnh thời không Tinh vực ở trước mặt và sau lưng bọn họ đã đứt đoạn, từ xa nhìn lại phảng phất như có từng đạo từng đạo cầu gãy cách bờ đối diện lẫn nhau.
Từng chiếc từng chiếc lâu thuyền lướt qua đoạn cầu gãy, đi tới phía đối diện. Thân tàu không ngừng chấn động kịch liệt, cũng may ở trên thuyền đều là cường giả, có thể ổn định lại thân tàu, không bị mặt cắt thời không cắn nuốt.
- Hửm? Đại đạo thiên địa ngoại giới tựa hồ có chút bất đồng a...
Thần Thiên Vương đã tu luyện tới Đế cảnh, lập tức phát hiện ra đại đạo thiên địa của Vũ trụ Cổ lão có sự biến hóa rất nhỏ, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Đại đạo biến động dị thường, tựa hồ có rất nhiều tồn tại cường đại đã chấn động thiên địa càn khôn! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Quy tắc đại đạo thiên địa đang thay đổi! Ta cảm giác được bên trong thời không đã xuất hiện một thế giới khác!
Ma Thiên Vương lẩm bẩm:
- Thế giới này tương liên với Nguyên thần của ta, phảng phất như Nguyên thần của ta là một bộ phận của thế giới kia! Quá kỳ quái rồi!
Hai trăm năm này Chung Nhạc cũng không có mời chào bọn họ tham gia Đại hội Chư Đế tương lai, bởi vậy mặc dù ngoại giới đã giết tới trời nghiêng đất ngã, nhưng bọn họ cũng đều không biết, không bị ảnh hưởng tới.
Tinh vực Huyền Tẫn đã trở thành một cái thế ngoại đào nguyên.
Chung Hoàng Thần quay đầu nhìn lại, chỉ có thể nhìn thấy địa phương bọn họ vừa mới nhảy ra là một tầng hào quang thật mỏng, hoàn toàn không nhìn ra bên trong hào quang là Tinh vực Huyền Tẫn mênh mông vô ngần, không khỏi chậc chậc lấy làm kỳ.
- Lực lượng của Đại năng thật là hùng vĩ kỳ bí! Đúng rồi! Các vị thúc bá, Thánh địa Huyền Tẫn của Mục Tiên Thiên chính là xuất từ nơi này, các ngươi có biết hắn đã dời Thánh địa Huyền Tẫn đi tới nơi nào rồi không?
Hắn đột nhiên dò hỏi.
Đám Thống soái tiền triều nhao nhao lắc đầu. Thiên Cương Đế Quân nói:
- Mục Tiên Thiên rất giỏi ẩn núp, vô cùng ẩn nhẫn. Nàng dọn Thánh địa đi chính là vì đề phòng bị cừu gia tìm được. Bất quá, nghe nói cha ngươi chưởng quản Thiên Đạo Đồ, trong đó lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, hoặc là có thể dùng Thiên Võng thông qua Tinh vực Huyền Tẫn để suy tính hạ lạc của Thánh địa Huyền Tẫn. Về phần có thể tìm được hay không, chúng ta cũng không biết rồi!
Hạm đội chạy đi ở trong Vũ trụ Cổ lão mênh mông, trong lúc bất tri bất giác đã là năm năm trôi qua, khoảng cách Tinh vực Tổ Đình càng lúc càng gần. Sắc mặt các vị Đế Quân và Đại Đế trên thuyền càng lúc càng ngưng trọng, Chu Thiên Tinh Quân quan sát tinh không bốn phía, nói:
- Sát khí thật nặng!
- Vô số Thần Ma đã táng thân, oán khí quá nặng, đã ảnh hưởng tới tinh tú của Vũ trụ Cổ lão vận hành!
- Nguồn gốc của cỗ sát khí này chính là ở phía trước! Chẳng lẽ là Tổ Đình sao? Khí tức thật cường đại!
- Là Thần Vương! Tồn tại Thái Cổ! Hơn nữa không chỉ một tôn!
- Đó là cái gì? Nửa bên quang minh, nửa bên hắc ám!
- Quá đáng sợ rồi!
- ...
Trong lòng Chung Hoàng Thần lo lắng bất an, đã nhìn thấy Tổ Đình đang bị hắc ám và quang minh bao phủ. Toàn bộ Tổ Đình đã rơi vào trong quang ám giao thế, hạch tâm của quang ám chính là Đại đạo Thần Ma, cuồn cuộn chuyển động, phía trên quang và ám còn có một tầng trọng thiên, ba mươi tầng trời bao phủ nơi đó, tựa hồ là muốn đè xuống.
Mà ở khu vực hạch tâm của Tổ Đình, có hai cây Thần thụ xanh um tươi tốt đang nâng lên một mảnh lãnh địa, vô số đại đạo quay cuồng. Trung tâm hai cây Thần thụ là một kiện luân bàn to lớn đang không ngừng xoay chuyển, khiến cho kia hắc ám, quang minh và Đại đạo Thần Ma kia không thể nào đè xuống.
- Không thể tiến tới phía trước nữa!
Thần Thiên Vương dừng Hạm đội lâu thuyền lại, trầm giọng nói:
- Nơi đó là chiến trường Thần Vương, ngay cả Thiên cũng đã xuất hiện! Chúng ta tiến vào nơi đó chính là tự tìm chết! Chung Hoàng Thần, ngươi không thể về nhà được rồi, đi theo chúng ta a!
- Tổ Đình bị công phá đã thành định cục!
Chu Thiên Tinh Quân nhìn về phía xa xa, cảm thấy hãi hùng khiếp vía, lắc đầu than thở:
- Hiện tại ta đã biết vì sao ngươi lại bị mẫu thân lưu đày! Mẫu thân ngươi lo lắng an nguy của ngươi, biết rõ Tổ Đình chắc chắn sẽ bị công phá, cho nên mới sớm đưa ngươi rời khỏi nơi này!
- Cha ngươi có ân với chúng ta, chúng ta sẽ bảo vệ ngươi an toàn! Đi thôi!
*****
- ...
Chung Hoàng Thần ngơ ngác nhìn về phía Tổ Đình, thân thể run rẩy, ký ức đối với Tổ Đình giống như nước thủy triều phóng vọt tới, đột nhiên nói:
- Đa tạ các vị thúc thúc bá bá đã mang ta tới đây! Ta đã thành niên rồi, không thể không có trách nhiệm với nhà và tộc! Tiểu chất sẽ tự mình trở về...
Thần Thiên Vương giơ tay lên trấn áp hắn, xoay chuyển đầu thuyền, ngữ khí lạnh lùng nói:
- Ngươi đã có hậu đại rồi sao? Mẫu thân ngươi thật không dễ dàng mới đưa ngươi rời đi, nếu ngươi chạy trở về tìm chết, chẳng phải Phục Hy sẽ bị tuyệt hậu rồi sao? Đi thôi!
Từng chiếc từng chiếc lâu thuyền lái về phía xa xa, rời xa Tổ Đình.
Chung Hoàng Thần ngơ ngác đứng trên boong thuyền, không thể động đậy, trong lòng một mảnh bi thương.
Đột nhiên, chiếc lâu thuyền nhẹ nhàng chấn động, giống như rơi vào trong bùn lầy vậy. Trong lòng đám Thống soái tiền triều giật mình, vội vàng nhìn ra bên ngoài. Chỉ thấy bốn phía xung quanh Hạm đội lâu thuyền đột nhiên xuất hiện vô số tinh tú, Hạm đội của bọn họ đã lái vào một mảnh Tinh vực đột nhiên xuất hiện, bị đám tinh tú kia quấn lấy.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Từng vị từng vị cường giả vội vàng bay thẳng lên không trung, nhìn xuống phía dưới, không khỏi trừng mắt cứng lưỡi. Chỉ thấy mảnh Tinh vực đột nhiên xuất hiện này kéo dài liên miên không biết bao xa, thông suốt bốn phương, từ xa nhìn lại phảng phất như một gốc thực vật kỳ lạ, giống như một sợi dây leo vậy.
Chỉ là sợi dây leo này không khỏi cũng quá lớn một chút, ngay cả sợi rễ cũng biến thành vô số tinh tú liên tiếp thành từng đạo từng đạo Tinh hà.
Mảnh Tinh hệ dây leo này cực kỳ cổ quái, trong lúc bất chợt xuất hiện, khiến cho bọn họ ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có, đã rơi vào trong đó.
- Tinh vực kỳ quái này là từ đâu tới a?
Trong lòng đám Đế Quân và Đại Đế hoảng sợ, không biết là tốt hay xấu. Đúng lúc này, chỉ thấy mảnh Tinh vực này nhanh chóng thu nhỏ lại. Vô số Tinh cầu, Thái Dương giống như từng điểm từng điểm linh quang, càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng tinh tế, khiến cho sợi dây leo kia cũng lộ ra càng lúc càng tỉ mỉ.
Bá!
Sợi dây leo rơi xuống, biến mất trong một chiếc lâu thuyền. Đám Đế Quân và Đại Đế vội vàng bay về phía chiếc lâu thuyền kia. Chỉ thấy một gốc thanh đằng đang quấn lấy cánh tay Chung Hoàng Thần.
- Hoàng Thần, hài tử của ta!
Một cỗ tinh thần tối tăm bùng phát, khiến cho mười bốn vị Đế Quân và Đại Đế chân đứng không vững, không ngừng lui về phía sau, không thể tiếp cận Chung Hoàng Thần.
Thần Thiên Vương lập tức cảm giác được trấn áp của chính mình đối với Chung Hoàng Thần không cánh mà bay, căn bản không thể chống lại lực lượng từ trong gốc thanh đằng kia truyền tới.
Cỗ lực lượng kia hạo hãn mà thâm thúy, vô cùng cường đại, tràn ngập cảm giác bá đạo đạp phá thời không.
Cỗ tinh thần khủng bố kia vẫn còn ba động, khiến cho chiếc lâu thuyền cũng phát ra thanh âm răng rắc răng rắc:
- Cho dù là thời không xa xôi nhất cũng không ngăn cản được sự tưởng niệm của ta đối với ngươi, hài tử của ta, kẻ kế thừa Phục Hy Thần Tộc. Vi phụ xuyên qua thời gian tám mươi năm đối thoại với ngươi. Đi thôi! Mang theo Luân Hồi Đằng đi tới Tổ Đình, hoàn thành tâm nguyện của vi phụ. Lực lượng của ta sẽ thông qua Luân Hồi truyền cho ngươi! Đi thôi!
Chung Hoàng Thần nhất thời ngẩn ngơ:
- Cha! Là thanh âm của cha ta?
Đám người Thần Thiên Vương nhất thời hoảng sợ. Chỉ thấy gốc Luân Hồi Đằng kia đâm vào trong Bí cảnh của Chung Hoàng Thần, hình thành nên Thất Đạo Luân Hồi hoàn mỹ.
Một cỗ lực lượng cường đại khôn cùng từ trong cơ thể Chung Hoàng Thần bùng phát, vô cùng nóng bỏng, giống như một tôn Đế Hoàng vô cùng cường đại vậy.
- Đi Tổ Đình a! Ta cần mượn tay của ngươi cứu vãn Tổ Đình!
Cỗ tinh thần kia vẫn còn chấn động. Chung Hoàng Thần nhìn về phía Tổ Đình, khom người với đám người Lâu Chính Sư, nói:
- Các vị thúc bá, cha ta bảo ta đi tới Tổ Đình, ta sẽ đi Tổ Đình! Bất luận là sinh hay tử, ta cũng muốn cùng với thân nhân của ta đồng thời nghênh tiếp!
Thân hình của hắn rung lên một cái, Luân Hồi Đằng đột nhiên điên cuồng diễn sinh, vô số cành lá sợi rễ xuyên ra Bí cảnh Nguyên thần của hắn, liên tiếp với khu Luân Hồi thứ bảy, hiển lộ khu Luân Hồi thứ bảy hạo hãn ra trước mặt mọi người.
Chung Hoàng Thần đi xuống lâu thuyền, bước vào khu Luân Hồi thứ bảy tiến lên, đi về phía Tổ Đình. Ở dưới chân hắn, sợi dây leo to lớn không ngừng lan tỏa, khiến cho khu Luân Hồi thứ bảy không ngừng run rẩy, phảng phất như Chúa tể của khu Luân Hồi thứ bảy đã hàng lâm vậy.
Đám Đế Quân và Đại Đế nhất thời ngẩn ngơ, vội vàng thôi động Hạm đội lâu thuyền xông lên phía trước. Thần Thiên Vương than thở:
- Tính mạng của chúng ta là do hắn cho, hiện tại cùng lắm trả lại cho hắn là được! Đi thôi!
- Dịch Quân Vương vô cùng xảo trá, lần này không biết hắn lại muốn làm ra những thủ đoạn gì đây? Nói không chừng hắn thật sự có thể khiến cho Tổ Đình tránh thoát trận đại tai kiếp này a!
- Năm xưa tên khốn này cũng không thiếu lừa gạt chúng ta!
- Tên gia hỏa xấu tận mạng!
- ...
Từng chiếc từng chiếc lâu thuyền thật lớn đột nhiên bị cành lá của Luân Hồi Đằng nâng lên, tự động tiến về phía trước. Chung Hoàng Thần đứng trên một mảnh lá cây, nhìn thấy Tổ Đình càng lúc càng gần. Trong hắc bạch giao thoa, Tổ Đình đứng thẳng ở nơi đó, thân thể vô số Thần Ma một nửa ở trong khu Luân Hồi thứ bảy, một nửa ở trong Vũ trụ Cổ lão, đang lúc huyết chiến chém chết.
Lại có từng vị từng vị tồn tại vô cùng cường đại, thân thể bao phủ trong thiên địa, giết tới trời nghiêng đất ngã.
Từ nơi này nhìn lại, hết thảy mọi thứ trong Tổ Đình đều lộ ra mông lung mà không chân thật. Trận chiến đáng sợ kia, những thần thông đáng sợ kia ở trong khu Luân Hồi thứ bảy cũng lộ ra mười phần vặn vẹo.
Mà ở trong khu Luân Hồi thứ bảy, cũng đang có từng tôn từng tôn Thần Vương phát động tấn công Tổ Đình, từ nơi này nỗ lực phá vỡ Tổ Đình.
- Người tới mau thông báo tên họ!
Nam Minh Thần Vương thoáng nhìn từng chiếc từng chiếc Thiên Dực Cổ Thuyền bị lá cây nâng lên, tiến về phía này, vội vàng nghênh đón, quát lớn:
- Nơi này là Cấm địa, mau đi đường vòng mà qua, bằng không chém chết không tha!
Xuy!
Chung Hoàng Thần chỉ tay một cái, vô số sợi dây leo chui ra, trói toàn thân Nam Minh Thần Vương như một đòn bánh tét, kéo tới trước mặt đám người Thần Thiên Vương.
- Đánh chết hắn!
← Ch. 1335 | Ch. 1337 → |