Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1337

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1337: Tự tế chính mình
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Đám người Thần Thiên Vương, Tinh Chủ Thiên Vương nhao nhao tiến lên, tươi sống đánh chết Nam Minh Thần Vương, trong lòng cũng không khỏi lo lắng bất an. Đây rõ ràng là một tôn Thần Vương Thái Cổ a! Cho dù là Thiên Đế, ở trước mặt Thần Vương Thái Cổ cũng đều phải thấp hơn một đầu, lại cứ như vậy bị bọn họ tươi sống đánh chết, nói không sợ, không hưng phấn đó là không có khả năng.

- Năm xưa, chúng ta không muốn bước lên thuyền giặc của Mục Tiên Thiên, cũng không nguyện bước lên thuyền giặc của Đế Hậu, cũng không muốn bước lên thuyền giặc của Dịch tiên sinh, hiện tại không ngờ lại bước lên thuyền giặc của Chung Hoàng Thần!

Mười bốn vị cường giả này có chút dở khóc dở cười, nói:

- Đánh chết tôn Thần Vương này, chính là bước lên thuyền giặc không xuống được nữa rồi!

Luân Hồi Đằng tiếp tục lan tỏa về phía Tổ Đình. Từng tôn từng tôn Thần Vương từ khu Luân Hồi thứ bảy tấn công mặt lưng Tổ Đình, chính là đám Thần Vương đã bị Thiên hàng phục kia, do Tiên Thiên Tà Đế dẫn đầu. Tiên Thiên Tà Đế đã đánh vào nội bộ Tổ Đình, sắp sửa sát nhập Vực sâu Tổ Đình. Những Thần Vương còn lại nhìn thấy Luân Hồi Đằng và mười bốn chiếc lâu thuyền bay tới, vội vàng nghênh đón, khí diễm hung hãn.

Chung Hoàng Thần chỉ tay một cái, lại là một tôn Thần Vương nữa bị trói lại, trực tiếp kéo lên trên thuyền. Đám người Thần Thiên Vương, Thiên Cương Đế Quân, Địa Sát Đế Quân... đồng thời xông lên, loạn đao loạn kiếm tươi sống chém chết tôn Thần Vương bị trói chặt như đòn bánh tét này.

Mọi người còn chưa kịp nghỉ ngơi, đã lại có một tôn Thần Vương nữa bị kéo tới, cũng ném lên trên boong thuyền. Trong lòng bọn họ vừa mừng vừa sợ, lập tức một lần nữa chém chết.

- Uy năng của gốc Luân Hồi Đằng này quả thật cường đại, trói cái nào chuẩn cái đó, ngay cả Thần Vương cũng không thể chạy thoát! Bất quá, đây hẳn không phải là lực lượng của tiểu Phục Hy Chung Hoàng Thần này a? Mà là lực lượng của Đại Phục Hy! Là phụ thân của hắn thông qua Luân Hồi Đằng truyền lực lượng tới cho hắn!

Trong lòng đám Đế Quân và Đại Đế cũng đều kinh hãi khó hiểu, đưa lực lượng của chính mình từ tương lai tới hiện tại, đây là muốn thay đổi quá khứ sao?

Loại thần thông này, đã hoàn toàn thay đổi thường thức của bọn họ.

Quá khứ không thể sửa, đây chính là thường thức, cho dù là Đại Đế vĩ ngạn, Thần Vương tung hoành thiên hạ vô số năm tháng, cũng không thể thay đổi được quá khứ.

Trừ phi có thể xây dựng ra hệ thống Thời Không Đại Luân Hồi, khiến cho thời gian và không gian hình thành nên một cái Luân Hồi thật lớn, mới có khả năng thay đổi quá khứ.

Đối với Chung Nhạc tương lai, hiện tại chính là quá khứ, làm sao hắn có thể thay đổi được quá khứ?

Chẳng lẽ là tác dụng của gốc Luân Hồi Đằng này sao?

Chung Hoàng Thần từng bước tiến lên, kéo từng tôn từng tôn Thần Vương lên thuyền chém chết, nhanh chóng tiếp cận mặt lưng Tổ Đình.

o0o

Phân nửa Tổ Đình rơi vào khu Luân Hồi thứ bảy, phân nửa còn ở trong Vũ trụ Cổ lão, cái này đã cấp cho địch nhân cơ hội hai mặt giáp công.

Nếu là trước đây, Tổ Đình cũng không có sơ hở này, dù sao cũng là Đệ nhất Sát trận do đích thân Phục Mân Đạo Tôn chỉnh hợp, không lưu lại bất luận góc chết gì. Nhưng hiện tại đã có khu Luân Hồi thứ bảy, góc chết của Tổ Đình liền xuất hiện tại khu Luân Hồi thứ bảy, cần phải đồng thời hai mặt tác chiến, đối với đám người Tư Mệnh, Càn Đô, Lôi Trạch lưu thủ Tổ Đình chính là cực kỳ bất lợi.

Bọn họ cần phải bảo vệ cả hai phương hướng, phân nửa ở trong Đệ nhất Sát trận, phân nửa ở trong khu Luân Hồi thứ bảy. Đệ nhất Sát trận chỉ nhằm vào công kích tới từ Vũ trụ Cổ lão, đối với công kích tới từ khu Luân Hồi thứ bảy lại có chút không đủ lực.

Đệ nhất Sát trận vẫn là sát trận có uy năng cường đại nhất từ cổ chí kim, gọi là đệ nhất cũng không quá đáng, nhưng hiện tại đã có khả năng bị phá.

Trước khi đám người Chung Hoàng Thần tới, phạm vi khu Luân Hồi thứ bảy ở mặt lưng Tổ Đình đã bị công phá, rất nhiều Thần Vương bọn Nam Minh Thần Vương đang lúc công kích Đệ nhất Sát trận, nỗ lực xông vào nội bộ Tổ Đình, tan rã tòa sát trận to lớn khôn cùng, vô cùng đáng sợ này từ bên trong.

Mà ở chính diện của Tổ Đình thì có những tồn tại đáng sợ đám Hắc Đế, Bạch Đế, Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế, Tiên Thiên Tà Đế... không ngừng tấn công, khiến cho đám người Lôi Trạch, Thần Hậu không rảnh tay xuất thủ cứu viện mặt sau.

Mà đại quân Thần Ma của Thiên Đình và Vũ trụ Cổ lão thì có tới mấy ức vạn quân số, cho dù có tồn tại đáng sợ như Mẫu Hoàng Đại Đế bậc này, cuồn cuộn không ngừng sinh ra vô số Côn Tộc rợp trời rợp đất, cũng khó có thể chống lại.

Mà khắc chế lớn nhất đối với Côn Thần, Mẫu Thần của Côn Tộc, cũng không phải là đại quân Thần Ma của Thiên Đình, mà là Thiên.

Trận chiến này, Bích Lạc tiên sinh của Bích Lạc Cung, Ngục chủ Thiên Ngục và Đế Tu La cũng đều tham chiến. Những Thiên Đạo Thân còn lại cũng nhao nhao xuất hiện, đều tự giá ngự Bảo vật Thiên đạo của chính mình. Trong đó, Đế Tu La chính là Thiên Mệnh Thân, chưởng khống Thiên Mệnh Đồ. Kiện bảo vật này được xưng là Mệnh Môn của Thiên đạo, một khi tế khởi lên, sẽ có thể dễ dàng lấy đi tính mạng của một đám Côn Thần, Mẫu Thần.

Bản thân Côn Tộc chính là nhục thân mạnh mẽ, Nguyên thần yếu ớt. Hồn phách của bọn họ vô cùng yếu ớt, đối mặt với Thiên Mệnh Đồ, bị tấm đồ này bao phủ, toàn bộ liền chết thảm. Cho dù mạnh mẽ như Đế Quân, Đại Đế... cũng không thể nào chống lại uy năng của Thiên Mệnh Đồ.

Côn Thần, Mẫu Thần chết dưới tay Đế Tu La nhiều vô số kể, khiến cho Mẫu Hoàng Đại Đế hận tới mức hàm răng ngứa ngáy, hận không thể lập tức đánh chết Đế Tu La. Nhưng những Thiên Đạo Thân còn lại đồng loạt ra tay, có thể ngăn cản nàng lại. Cũng may Thiên Đạo Thân cũng đã chết mấy người, không thể tập hợp đủ ba mươi bức Thiên Đạo Đồ, cấp cho nàng cơ hội chạy trốn, cũng không luân hãm vào trong đó.

Về phần Hắc Đế Bạch Đế, Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế, chính là do bốn vị Thần Vương đám Lôi Trạch, Thần Hậu, Tương Vương, Càn Đô tới ngăn cản. Nhưng Tiên Thiên Tà Đế và một đám Thần Vương do Thiên điều khiển lại chỉ có thể do đám Chư Đế bọn Huyền Kỳ Nhị Đế, Trác Long, Thiên Yêu Đế, Kim Ô Thần Đế, Dương Hầu Ma Đế, Bí Hý Đế, Bệ Ngạn Đế, Thiên Cơ Thần Vương, Thiên Huyền Thần Vương... tới ngăn cản.

Tiên Thiên Tà Đế chính là Cự bá trong Thần Vương, thực lực cường đại nhất, cho dù là Đệ nhất Sát trận của Tổ Đình cũng rất khó khăn mới có thể ngăn cản, khiến cho bọn họ tử thương đông đảo.

Mà Mục Tiên Thiên cũng có chiến lực cấp Thần Vương, lực lượng của Thiên cũng cực kỳ cường đại, bởi vậy Tổ Đình rất khó khăn mới có thể ngăn cản. Đại trận ngoại vi của Đệ nhất Sát trận đã bị công phá, mà đại trận nội tầng cũng đã bị xâm nhập, tràn ngập nguy cơ.

Về phần Thần Ma Thái Cực Thành do Chung Nhạc một tay chế tạo sớm đã bị phá tan không còn một mảnh.

Mà trong đại trận nội tầng, chính là quần thể Thiên Đình đã bị Cổ Nhạc cướp sạch dọn trở về, được xây dựng ở nơi này, vàng son lộng lẫy, nguy nga hùng vĩ, hiện tại cũng đã bị đánh tới mức rách nát tả tơi.

Trên không trung Thiên Đình, từng kiện từng kiện Trọng bảo đáng sợ huyền phù, tràn ngập uy năng vô tận. Trong đó có từng kiện từng kiện Trọng khí trong Tổ Đình. Chói mắt nhất chính là hai cây Linh căn Thần thụ, Phù Tang Thần Thụ và Tiên Thiên Quả Thụ, kế tiếp chính là Vãng Sinh Luân.

Kế đó là một thanh Trát đao nhuốm máu, tọa lạc trên Trảm Đế Đài, đao quang không ngừng lưu chuyển, chém chết bất cứ kẻ nào xâm nhập Thiên Đình.

Còn có Tạo Hóa Chi Môn, không ngừng phun ra nuốt vào huyền cơ.

*****

Lại có từng kiện từng kiện Trọng bảo Thượng Cổ, chính là Đế binh của đám Chư Đế Thượng Cổ đã chết trong tay Phục Mân Đạo Tôn kia luyện thành, nhiều tới ba ngàn kiện, được Phục Mân Đạo Tôn giấu bên trong Tổ Đình, xem thành kỳ ngộ trong Tổ Đình, ban cho hậu nhân.

Các tộc Nhân Tộc, Hoa Tư và Lôi Trạch đều có rất nhiều hậu bối lịch luyện trong Tổ Đình, đã trải qua tầng tầng khảo nghiệm, thu được Trọng bảo. Vô số Đế binh của các vị Đại Đế Thượng Cổ huyền phù trên không trung Thiên Đình, thủ hộ một mảnh lãnh địa cuối cùng.

Mà bên trên Vực sâu Tổ Đình, chính là do Tư Mệnh chưởng khống chiếm cứ, thôi động Đệ nhất Sát trận đối kháng cường địch xâm nhập. Về phần Lục Đạo Thiên Luân thì được nàng giao cho đám cường giả trẻ tuổi có được huyết mạch Phục Hy bọn Hiếu Văn thị, Không Động thị, để cho bọn họ dùng để đánh lén tướng lĩnh chư quân.

Nàng cần vừa giá ngự Đệ nhất Sát trận, vừa khống chế Vãng Sinh Luân, nhất tâm nhị dụng. Những nơi Vãng Sinh Luân bao phủ, sau khi đám Thần Ma của Tổ Đình kia chiến tử, chỉ cần hồn phách vẫn còn, sẽ không hồn phi phách tán, bị Vãng Sinh Luân tiếp dẫn tới, lợi dụng lực Tạo Hóa trọng tố nhục thân và Nguyên thần, phục sinh trở lại từ trong Vãng Sinh Luân, tiếp tục chiến đấu chém chết.

Nhưng nếu đã hồn phi phách tán, vậy thì không thể làm gì được nữa.

Hơn nữa, có thể phục sinh trở lại từ trong Vãng Sinh Luân, cảnh giới không thể quá cao. Vãng Sinh Luân nhiều nhất chỉ có thể phục sinh cường giả cấp Đế Quân, hơn nữa cũng tốn thời gian khá lâu. Nếu là Đại Đế chết trận, vậy thì không thể phục sinh được rồi.

Tư Mệnh liên tục thôi động Đệ nhất Sát trận và Vãng Sinh Luân suốt hai mươi năm trời, khổ cực có thể tưởng tượng.

Nàng sớm đã mệt mỏi tới cực hạn, cho dù đã dốc hết khả năng, nhưng Đệ nhất Sát trận của Tổ Đình vẫn không thể tránh khỏi lộ ra sơ hở. Hơn nữa, theo thời gian trôi qua, sơ hở càng lúc càng nhiều, khiến cho từng tầng từng tầng sát trận trong Đệ nhất Sát trận từng cái từng cái bị công phá.

Đám Thần Vương Thái Cổ bọn Hắc Đế đều bị ngăn cản lại, duy nhất không thể ngăn cản chính là một tôn Tứ Diện Thần. Chính là tôn Tứ Diện Thần này đang công phá Đệ nhất Sát trận. Cho dù là thần thông do Phục Mân Đạo Tôn lưu lại trong Đệ nhất Sát trận cũng thường xuyên bị hắn phá hủy.

Khóe mắt Tư Mệnh cơ hồ muốn rách ra, từng lần từng lần điều động trận pháp tuyệt sát trong Đệ nhất Sát trận đối kháng với tôn Tứ Diện Thần này. Nhưng kẻ này quả thật vô cùng đáng sợ, cho dù là lâm vào trận pháp tuyệt sát cũng vẫn như cũ nhàn nhã tản bộ, không tìm được bất luận sơ hở gì.

Trước sau trái phải của hắn đều là chính diện, không có bất kỳ nhược điểm gì có thể lợi dụng, hơn nữa dung mạo thiên biến vạn hóa, vậy mà có thể biến thành vô số bộ dáng, thậm chí có thể biến thành bộ dáng của đám người Lôi Trạch, Hoa Tư, Hắc Đế, Bạch Đế... còn có thể thi triển ra thần thông của bọn họ. Cho dù là thần thông của Đại Tư Mệnh hoặc là Chung Nhạc cũng đều có thể dễ dàng thi triển ra.

Lực lượng của hắn thật sự quá cường đại, một đường đi tới, hơn phân nửa trận pháp ngoại vi đều là bị hắn phá vỡ, trận pháp nội tầng cũng bị hắn từng cái từng cái kích phá. Về phần đám tồn tại bọn Hắc Đế, Bạch Đế, Thiên... trái lại chỉ là làm nền cho hắn, giúp hắn quấn lấy đám người Lôi Trạch mà thôi.

Sở dĩ đám người Tư Mệnh có thể kiên trì tới hiện tại, hoàn toàn là nhờ vào đám Thần Vương dưới trướng Đại Tư Mệnh bất ngờ công kích lãnh địa của Thiên trong khu Luân Hồi thứ bảy, quấn lấy thế lực của Thiên, vì thế cho nên đám tồn tại bọn Thiên và Tà Đế không thể không quay trở về cứu viện.

Mãi cho tới cách đây không lâu, Thiên lệnh cho đám Thần Vương dưới trướng dọn đi toàn bộ Thánh địa của chính mình, nhường ra lãnh địa, không tiếp tục đối kháng với đám người của Đại Tư Mệnh nữa, lúc này mới rảnh rỗi xuất thủ, có thể toàn tâm toàn ý đối phó Tổ Đình.

Trận chiến này gian khổ có thể tưởng tượng.

Đột nhiên, Tư Mệnh phát hiện ra trong Vực sâu Tổ Đình truyền tới tà khí cuồn cuộn, Tiên Thiên Tà Đạo xông thẳng thiên không, chấn động vực sâu.

Cái vực sâu này là do Đại Toại đào ra, trực tiếp móc ra một khối lớn từ trong Thánh địa Tổ Đình, biến thành Tổ Tinh, đã lưu lại cái vực sâu này. Từ khu Luân Hồi thứ bảy ở mặt sau Tổ Đình giết vào, sẽ có thể tiến vào vực sâu, phá hư Thánh điện.

- Thua rồi sao?

Sắc mặt Tư Mệnh không chút thay đổi, nhìn về phía đám Thần Ma Tổ Đình vẫn còn đang chinh chiến chém giết, sắc mặt vẫn như cũ lạnh nhạt bình đạm:

- Ta rốt cuộc thua rồi sao? Không giữ được nơi này nữa rồi! Ta từng khoe khoang chính mình không thua kém gì hắn, nhưng lại không thể bảo vệ được cơ nghiệp tổ tông... Ta thua rồi!

Trong vực sâu, Tiên Thiên Tà Đế thế như chẻ tre, liên tục phá cấm, nhanh chóng giết về phía này.

- Trước đây ta từng nói với hắn, nếu ta thua rồi, sẽ tự giải tự tế!

Tư Mệnh thấp giọng nói:

- Ta muốn phong ấn sinh dục của tất cả các chủng tộc trong thiên hạ, khiến cho toàn bộ Thần Ma đều tuyệt chủng tuyệt hậu, báo thù cho Phục Hy Thần Tộc ta! Hiện tại, đã tới thời gian thi triển tràng đại tế này rồi. Hiện tại, số lượng Thần Ma chết đi đã đủ rồi!

Nàng dang rộng hai cánh tay, đại đạo trong cơ thể bắt đầu sôi trào.

Theo đại đạo của nàng sôi trào, kiện Trọng khí Vãng Sinh Luân này cũng bắt đầu thiêu đốt. Trong thiên địa vang lên Đạo âm vô cùng vang vọng, đó là đại đạo khống chế Sinh Dục, Tạo Hóa, Tạo Vật và Vãng Sinh, đang cộng minh với quá trình tự tế của bản thân nàng.

- Ta sẽ đoạn tuyệt sinh dục của hết thảy các Thần Ma trong thiên hạ, chặt đứt con đường Vãng Sinh, ngăn cách Tạo Hóa, đoạn tuyệt Tạo Vật. Cho dù là Tiên Thiên Thần Ma cũng sẽ đoạn tử tuyệt tôn!

Thanh âm Tư Mệnh vang lên, vang vọng Tổ Đình:

- Ta sẽ khiến cho toàn bộ vũ trụ này triệt để khô tế điêu linh, chôn cùng với Phục Hy Thần Tộc ta! Trăm ngàn năm sau, sẽ không có sinh mệnh mới sinh ra. Mười vạn năm sau, vũ trụ tử vong, ngoại trừ Tiên Thiên Thần Ma, sẽ không còn bất kỳ sinh linh nào nữa!

- Trăm vạn năm sau, nguyền rủa của sinh linh đã lâm nạn và chết oan sẽ bao phủ khắp các nơi trong vũ trụ. Thiên Nhân vĩnh suy, Tiên Thiên Thần Ma sẽ từ từ suy yếu, cuối cùng đại đạo biến thành nước mủ, tế tự không tồn, nhục thân không tồn!

Từng tòa từng tòa đại trận của Tổ Đình không ngừng nổ vang chấn động. Vô số thi thể Thần Ma tử chiến trên sa trường đang phân giải, biến thành huyết khí cuồn cuộn phóng vọt về phía Tư Mệnh và Vãng Sinh Luân.

Toàn bộ Thần Ma trên chiến trường cũng đều nghe được thanh âm của nàng, cảm giác được một cỗ chấn động khó hiểu.

Đó là một vị Nữ Thần chưởng khống sinh dục đang tự giải bản thân, tự tế chính mình, muốn hủy diệt toàn bộ sinh sôi nảy nở, sinh dục tạo hóa trên thế gian, thậm chí cắt đứt con đường Vãng Sinh.

- Đây là báo thù! Là báo thù của Phục Hy Thần Tộc ta!

Tư Mệnh lộ ra nụ cười băng lãnh.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)