← Ch.1343 | Ch.1345 → |
Nghĩ muốn thành Đế, trước phải hàng phục đại đạo, không bị đại đạo đồng hóa. Trong lịch sử đã từng có rất nhiều Đế Quân nói với đệ tử của chính mình là muốn bế quan tiềm tu, một lần bế quan chính là mấy trăm mấy ngàn năm đằng đẳng. Tới lúc đệ tử khai quan nhìn lại, lại phát hiện địa phương bế quan không có một bóng người, chính là vì hắn trong lúc tu luyện có chút không cẩn thận, đã Hóa đạo, bị đại đạo thiên địa đồng hóa, tiêu tán biến mất trong thiên địa.
Sự hung hiểm của quá trình thành Đế, thậm chí có thể khiến cho hồn phách cũng theo đó hóa đi, không còn tồn tại.
Hết thảy mọi thứ như nhục thân, Thần binh, Chư Thiên, quần áo... của chính mình đều bị hóa đi, không lưu lại nửa điểm đồ vật.
Hơn nữa, thực lực của Đế Quân càng mạnh, đại đạo tu luyện càng tinh diệu, thì uy lực của Hóa đạo cũng sẽ càng mạnh, khả năng bị đại đạo đồng hóa cũng càng cao.
Chung Nhạc bởi vì tâm cảnh từ rất sớm đã đạt tới tâm cảnh Đế cấp, đã trải qua mấy lần kiếp nạn Hóa đạo. Bất quá, kiếp nạn Hóa đạo lần này vẫn là cực kỳ mãnh liệt.
Hắn quá mạnh mẽ, đã hình thành một cái vũ trụ trong Bí cảnh Đạo Nhất của chính mình, cơ hồ đã luyện thành Thất Đạo Luân Hồi, cộng thêm mở ra khu Luân Hồi thứ bảy, đã thành lập hệ thống Lục Giới Đại Luân Hồi, nghịch chuyển Tiên Thiên, trở thành sinh linh Hậu Thiên đầu tiên lột xác thành Tiên Thiên Thần Ma.
Những thành tựu này thật sự quá lớn, lại là thành Đế trong khu Luân Hồi thứ bảy, vì thế cho nên kiếp nạn Hóa đạo lần này cũng lớn không thể tưởng tượng.
Vô số đại đạo thiên địa muốn hắn Hóa đạo, áp lực mang tới cho hắn cũng to lớn không thể tưởng tượng.
Trong đám đại đạo này không chỉ có đại đạo do sinh linh Hậu Thiên dùng phương pháp Đồ đằng khai sáng ra, cũng có cả Đại đạo Tiên Thiên, hơn nữa chủng loại đa dạng phức tạp. Đại bộ phận trong đó đều là trước đây Chung Nhạc chưa từng tiếp xúc qua, vẫn chưa lý giải qua.
Cái này chính là cực kỳ hung hiểm rồi. Vô tri thì vô năng, trước đây chưa từng tiếp xúc, chưa từng lý giải, sẽ càng dễ dàng bị đại đạo đồng hóa.
Nếu không phải hắn là thành Đế tại địa phương như khu Luân Hồi thứ bảy này, cũng sẽ không gặp phải kiếp nạn Hóa đạo lợi hại như vậy. Bởi vì đại đạo thiên địa của mỗi một thế giới đều có chỗ bất đồng. Đại đạo thiên địa của ba ngàn Lục Đạo Giới và đại đạo thiên địa của Vũ trụ Cổ lão bất đồng, đại đạo của ba ngàn Lục Đạo Giới phần lớn đều là đại đạo Hậu Thiên.
Đại đạo của Vũ trụ Cổ lão lại có chỗ bất đồng với đại đạo của Tử Vi. Tử Vi là do Đại Tư Mệnh và các Thần Vương Thái Cổ mở ra, đại đạo chất chứa trong đó là đại đạo của các Thần Vương Thái Cổ kia.
Mà đại đạo của Hư Không Giới lại bất đồng với đại đạo của Tử Vi. Đại đạo của Hư Không Giới phần lớn là liên quan tới linh hồn.
Về phần đại đạo của Đạo Giới lại hoàn toàn bất đồng, đại đạo của Đạo Giới càng thuần túy hơn, càng cao cấp hơn.
Mà đại đạo của khu Luân Hồi thứ bảy lại hoàn toàn bất đồng với đại đạo của những thế giới khác, liên quan tới Luân Hồi của linh hồn, thống nhất Lục Giới.
Mấu chốt nhất vẫn là Lục Giới nhất thống. Ở nơi này thành Đế, rất có khả năng sẽ dẫn dắt đại đạo của những thế giới khác tới. Nhất là Chung Nhạc lại là kẻ mở ra khu Luân Hồi thứ bảy, cũng là người dẫn đạo Lục Giới nhất thống, lại càng được trời ưu ái.
Thời điểm ngàn vạn đại đạo vọt tới, vô số Đạo âm chấn động nổ vang, lập tức tách ra tu vi của hắn.
Tiên Thiên Thái Cực, Tiên Thiên Tứ Tượng và Tiên Thiên Bát Quái của bản thân hắn ở trước mặt đại đạo thiên địa quả thật bé nhỏ không đáng kể, so với Tiên Thiên Thái Cực, Tiên Thiên Tứ Tượng và Tiên Thiên Bát Quái của toàn thể vũ trụ lại càng có chênh lệch cực lớn.
Về phần hai đạo Không Gian và Thời Gian, cũng là xa xa không bằng!
Duy nhất không bị triệt tiêu, chỉ có Tiên Thiên Dịch Đạo.
Dịch đạo là tuyệt học tổ truyền của Phục Hy thị, từ Bào Hy thị dựng lên, đã tới một đời Phục Mân Đạo Tôn rốt cuộc tập hợp lại, đã biến thành Tiên Thiên Dịch Đạo.
Dịch giả, biến hóa dã!
Phục Mân Đạo Tôn dựa vào Tiên Thiên Dịch Đạo, rốt cuộc đã làm được thân ở bên trong, Đạo ở bên ngoài, tung hoành thiên hạ suốt mười hai vạn năm, đánh khắp thiên hạ không có địch thủ, sáng tạo ra thịnh thế vô cùng huy hoàng.
Hắn là từ không tới có, sáng tạo ra một, nhưng bởi vì thọ nguyên giới hạn, không thể tiếp tục. Chung Nhạc chính là dựa trên trụ cột của hắn sáng tạo ra hai ba bốn năm... rốt cuộc đã làm được nghịch chuyển Tiên Thiên.
Phục Mân Đạo Tôn là người tập hợp thành quả của các đời Phục Hy, mà Chung Nhạc chính là kẻ hoàn thiện dựa trên trụ cột của hắn.
Tiên Thiên Dịch Đạo đối với Chung Nhạc chính là tương đương với Đạo Nhất trong bảy tòa Bí cảnh, những đại đạo còn lại chính là đám Bí cảnh Âm Dương, Thần Tài, Vạn Tượng, Ngũ Hành. Đạo Nhất mới là căn bản thống hợp những Bí cảnh khác.
Khiến cho toàn bộ các Bí cảnh thống hợp quy nhất, gọn gàng ngăn nắp vận chuyển, chỉ có Bí cảnh Đạo Nhất.
Lần này, ngàn vạn đại đạo trùng kích, cũng chỉ có duy nhất Dịch đạo là bất loạn. Dịch đạo là trụ cột vững chắc của hắn, cũng là căn bản để hắn vượt qua kiếp nạn Hóa đạo lần này.
Hắn thủ vững tâm thần, những đại đạo khác của bản thân bị đồng hóa cũng không quá quan trọng, chỉ cần chuyên tâm bảo vệ Dịch đạo, không ngừng hàng phục những đại đạo khác.
Tư Mệnh đứng trước cửa Vãng Sinh Cung, lẳng lặng quan sát một màn này. Màn tràng diện này kinh tâm động phách, mặc dù không đáng sợ như chiến trường đại chiến Tổ Đình vậy, nhưng mức độ hung hiểm thì còn cao hơn.
Nàng có thể cảm giác được, khí tức của Chung Nhạc trong nháy mắt đã thẳng tắp rơi xuống hơn chín thành, đại biểu cho tu vi của Chung Nhạc đã bị hóa đi hơn chín thành.
Cái này đối với những Đế Quân khác cơ hồ là đại kiếp nạn trí mạng, phía sau khẳng định là không thể chống đỡ nổi, trực tiếp bị đại đạo thiên địa hóa đi. Nhưng Tư Mệnh vẫn như cũ vô cùng lãnh tĩnh, cũng không nhúng tay vào.
Sau khi tu vi của Chung Nhạc rơi xuống hơn chín thành, cũng không tiếp tục rơi xuống nữa, mà là đứng vững tại chỗ, sau đó bắt đầu chậm rãi đề thăng.
Khí tức của hắn cũng đang một tia một tia tăng lên, đại biểu cho tu vi đang không ngừng khôi phục. Ngay tại một tia khí tức đầu tiên của hắn tăng lên, cỗ khí tức kia đã diễn biến thành Đế uy. Đế uy huy hoàng không ngừng tăng trưởng, gọn gàng ngăn nắp đề thăng.
Hàng phục đại đạo, chính là khởi đầu của thành Đế!
- Phục Mân Đạo Tôn vô địch, chính là vô địch bởi Dịch đạo!
Ánh mắt Tư Mệnh chớp động, thấp giọng nói.
Luận tài trí, bất luận Chung Nhạc hay là Tư Mệnh, cũng đều xa xa không bằng được Phục Mân Đạo Tôn. Nghĩ muốn đạt được thành tựu lớn hơn Phục Mân Đạo Tôn, chỉ có đứng trên bả vai của Phục Mân Đạo Tôn mới có thể làm được. Đứng trên bả vai của Cự nhân mới có thể càng cao hơn, nhìn thấy càng xa hơn.
*****
Chung Nhạc dùng Dịch đạo hàng phục đại đạo thiên địa điên cuồng vọt tới. Hàng phục đầu tiên chính là đại đạo thân cận với Phục Hy nhất, biểu tượng của nhật nguyệt, Đại đạo Âm Dương. Tiếp theo lại hàng phục Đại đạo Thần Ma, sau đó hàng phục đám Đại đạo Tiên Thiên Bát Quái như Thiên đạo, Địa đạo... khiến cho tu vi của chính mình không ngừng khôi phục.
Còn chưa hàng phục hết toàn bộ đám Đại đạo Tiên Thiên Bát Quái, khí tức của hắn cũng đã cường đại tương đương với trước đây. Đợi tới lúc hàng phục xong hết thảy toàn bộ sáu mươi bốn loại Đại đạo Tiên Thiên Bát Quái, khí tức của hắn cũng đã vượt qua trước đây gấp mấy lần.
Sáu mươi bốn loại Đại đạo Tiên Thiên Bát Quái lan tỏa ra ngoài, sản sinh ra vô số cành cành khúc khúc. Chung Nhạc hàng phục các loại đại đạo thiên địa càng lúc càng nhanh chóng, tu vi đề thăng cũng càng lúc càng tăng nhanh.
Sau khi các loại đại đạo dị loại bị hắn hàng phục, các loại tin tức mới ào ào xuất hiện, tiến nhập đại não hắn. Vô số ảo diệu của các loại đại đạo một phát tiến nhập, biến thành tri thức của hắn, biến thành đạo hạnh của hắn, khiến cho tu vi của hắn càng lúc càng khủng bố hơn, càng lúc càng tinh thâm hơn. Chỗ cường đại của Tiên Thiên Dịch Đạo đã được triển lộ hoàn toàn.
Đám quang mang bao vây xung quanh thân thể Chung Nhạc đang dần dần yếu bớt. Đám quang mang này là hào quang đại đạo, sau khi bị Chung Nhạc hàng phục hấp thu, đã không còn đại đạo mới phóng vọt tới, tự nhiên sẽ càng lúc càng yếu dần. Mà Chung Nhạc thì lại càng lúc càng mạnh, mạnh mẽ tới mức khiến cho Tư Mệnh cũng không ngừng lui về phía sau.
Đột nhiên, Tư Mệnh quay đầu lại nhìn về phía bên ngoài Thánh địa Vãng Sinh. Chỉ thấy từng đạo từng đạo thân ảnh Tiên Thiên Thần Ma như ẩn như hiện, thân thể to lớn lúc thì xuất hiện trong quang mang chiếu rọi xung quanh thân thể Chung Nhạc, lúc thì lại trong nháy mắt ẩn đi.
Tư Mệnh cười lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn lên không trung của Thánh địa Vãng Sinh. Nơi đó, thiên khung đang lưu động, xuất hiện từng đạo từng đạo vết thương. Tư Mệnh một lần nữa cười lạnh, thu hồi ánh mắt, không thèm để ý tới nữa.
Đúng lúc này, từ xa xa Đạo âm nổ vang, một cây Thần thụ phong cách cổ xưa nhưng lại tràn ngập lục ý nguy nga phiêu phiêu đãng đãng, chậm rãi bay tới. Dưới cây Cổ thụ, vô số sợi rễ to lớn vờn quanh, phiêu động như xúc tu. Trên đám rễ cây thô to kia có một tôn Thần Vương Thái Cổ nguy nga vĩ ngạn đang đứng, sắc mặt nghiêm nghị, nhìn về phía thiên khung, cất cao giọng nói:
- Thiên, có nhận ra Sinh Mệnh Cổ Thụ không?
Trên cây còn có một cái tổ chim, một cái phượng sào, lại có một con khỉ dừng lại trong táng cây.
Thiên khung lưu động trên không trung Thánh địa Vãng Sinh nhẹ nhàng chấn động, từ từ dời đi, rất nhanh đã biến mất không thấy đâu nữa.
- Khởi Nguyên Thần Vương bái kiến Phục Hy!
Tôn Thần Vương Thái Cổ dưới cây Thần thụ kia xa xa chắp tay, mỉm cười nói:
- Đại Tư Mệnh biết được Phục Hy muốn độ kiếp nạn Hóa đạo, bởi vậy lệnh cho ta tới đây hộ pháp, tránh cho bọn đạo chích làm phiền!
Thanh âm của Chung Nhạc từ trong quang mang vang lên, thản nhiên nói:
- Đa tạ ý tốt của Đại Tư Mệnh và các vị đạo huynh, Chung mỗ tâm lĩnh! Thiên hiện tại đã rời đi, tất sẽ không dám lại tới nữa, mời các vị đạo huynh trở về đi!
Khởi Nguyên Thần Vương mỉm cười, nói:
- Cũng được! Vậy chúng ta sẽ ở đằng xa hộ pháp!
Dứt lời, Sinh Mệnh Cổ Thụ liền chậm rãi bay đi xa.
Tư Mệnh liếc nhìn cây Sinh Mệnh Cổ Thụ đang rời đi kia một cái, chỉ thấy cây Cổ thụ này dừng lại ở một địa phương cách đó không xa, cười lạnh một tiếng, nói:
- Giả ân cần! Nếu thật sự ân cần, thời điểm Tổ Đình bị vây công, sao không thấy các ngươi tới tương trợ? Trái lại còn nhân cơ hội xâm chiếm địa bàn của khu Luân Hồi thứ bảy, trắng trợn mở rộng lãnh địa!
Thanh âm Chung Nhạc truyền tới, nói:
- Đại Tư Mệnh có ân với ta, hơn nữa hắn cũng đã quấn lấy Thiên, khiến cho Thiên trễ hơn mười năm mới tiến công Tổ Đình, đã xem như là tận tình tận nghĩa rồi!
- Tận tình tận nghĩa? Sợ rằng chưa chắc a!
Đạo hỏa toàn thân Tư Mệnh tung bay, nói:
- Nếu hắn thật sự tận tình tận nghĩa, vậy sẽ không khoanh tay bàng quan, ngồi xem Tổ Đình ta bị công phá. Các ngươi là minh hữu, lãnh địa của minh hữu bị công phá lại khoanh tay không cứu, tính là minh hữu gì chứ? Hơn nữa, lần này ngươi độ kiếp nạn Hóa đạo rõ ràng là tất sẽ thành công, cho dù Thiên có thật sự tập kích, thì có ngươi và ta ở đây cũng có thể dễ dàng lui địch, khiến cho Thiên biết khó mà lui. Hắn lại để cho thuộc hạ chạy tới tương trợ, không phải là giả ân cần thì là cái gì?
Chung Nhạc lặng yên không đáp, toàn tâm toàn ý luyện hóa hào quang đại đạo xung quanh thân thể. Tư Mệnh tiếp tục nói:
- Ngươi cần phải cẩn thận Đại Tư Mệnh! Dù sao, hiện tại mục tiêu của các ngươi cũng không nhất trí, tới thời điểm mục tiêu xung đột, cũng sẽ là thời điểm các ngươi phát sinh xung đột!
Chung Nhạc gật đầu, nói:
- Ngươi cứ việc yên tâm!
Đột nhiên, đã hào quang ngập trời mạnh mẽ co rút lại, toàn bộ bị hắn thu vào trong cơ thể. Toàn thân Chung Nhạc đại phóng quang minh. Từng đạo từng đạo Thần quang từ trong cơ thể hắn bùng phát, biến thành quang thải chói mắt, một lúc lâu sau mới thu hồi lại, chỉ còn lại Đế uy hạo hạo đãng đãng không ngừng chấn động, từ khu Luân Hồi thứ bảy truyền tới Vũ trụ Cổ lão, Lục Đạo Giới, Tử Vi và Hư Không Giới, thậm chí một bộ phận Đế uy còn phóng vọt vào bên trong Đạo Giới.
Tử Vi Đế Tinh không ngừng dao động, tinh tú tượng trưng cho Chư Đế cũng đang phiêu diêu bất định. Chỉ là mặc dù Chung Nhạc đã thành Đế, nhưng cũng không có Đế tinh mới sinh ra, khiến cho người ta vô cùng ngạc nhiên.
Mục Tiên Thiên lại mệnh lệnh cho Giám Thiên Ty, Tuần Thiên Ty dò xét các nơi trong vũ trụ, điều tra một chút xem là yêu nghiệt phương nào tác loạn. Giám Thiên Ty và Tuần Thiên Ty bận rộn một trận, cũng không phát hiện ra chỗ dị thường nào.
Đế uy dần dần thu liễm trở lại, Chung Nhạc khôi phục lại như bình thường, đi thẳng về phía Tư Mệnh. Tư Mệnh khẽ nhíu mày, nói:
- Sao ngươi không luyện hóa đám hào quang ngập trời cuối cùng kia?
- Đại đạo của Đạo Giới càng cao cấp hơn, trước mắt ta vẫn chưa thể luyện hóa được!
Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn về phía Đạo Giới Chi Môn ở đầu cuối của khu Luân Hồi thứ bảy, nhàn nhạt nói:
- Đạo Giới quả thật thần bí! Ta rất muốn tiến vào xem một chút...
← Ch. 1343 | Ch. 1345 → |