Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1354

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1354: Biết một chút
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Giết một vị có thể gọi mình là đạo hữu, với Chung Nhạc mà nói nhiều hơn vẫn là đau lòng.

Huyền Cơ cũng biết hắn không chết dưới tay của Táng Linh Thần Vương mà là dưới đao của Chung Nhạc, nhìn thì có vẻ như Táng Linh Thần Vương tế đao nhưng thực ra là Chung Nhạc tế đao.

Một đao đó kinh diễm tuyệt luân, khiến hắn không thể chống đỡ, vì thế hắn mới nói cuối cùng cũng thắng ta.

Hắn là cường giả cùng thời với Chung Nhạc, là một trong những số ít có thể đuổi kịp Chung Nhạc. Chung Nhạc trải qua rèn luyện sinh tử, tự cắt hai trăm năm mới tu thành Đế Cảnh, còn hắn cũng bất tri bất giác thành đế.

Tuy hắn lặng lẽ nhưng chiến lực của hắn thậm chí còn hơn Táng Linh, tinh thông thần thông công pháp của các đời đại đế các tộc. Trong số các cường giả cùng thời đại, có thể thắng được hắn, ngoài Chung Nhạc ra có lẽ chỉ còn Phong Hiếu Trung.

Ngay cả Hoa Sảnh Mân, Âm Phiền Huyên cũng vẫn thua kém hắn một hai phần.

Chung Nhạc vẫn có chút đau lòng, tự tay giết đạo hữu khiến hắn rất không nỡ, nhưng vẫn buộc phải làm. Câu nói cuối cùng của Huyền Cơ có lẽ cũng có một loại cảm giác chết vì đạo không hề nuối tiếc. Đây có lẽ cũng là sự an ủi với Chung Nhạc.

- Đạo hữu của ta còn có được mấy người...

Chung Nhạc lẩm bẩm:

- Ngoài Phong sư huynh chắc cũng chỉ còn ngươi, Mục Tiên Thiên...

Cái chết của Huyền Cơ chính là điểm quan trọng để phá cục diện này. Có Huyền Cơ thì đại quân Chung Nhạc rất khó làm được gì. Ngay cả khi có Mặc Ẩn điều tiết chiến trận nhưng cũng không làm gì được, nhưng Huyền Cơ chết là phá vỡ được sự cân bằng.

Bốn mươi chín món thiên đạo chi bảo rơi lả tả nhưng vẫn rất đẹp, bay qua lại giữa đại quân của sáu mươi tư tòa thành, thiên uy bùng nổ khiến bọn Bích Lạc tiên sinh phải rút lui liên tục.

Đại quân chủ lực Thiên Đình của Mục Tiên Thiên đã bị Chung Nhạc đích thên dẫn đại quân Tổ Đình đánh bại ở Thiên Đình, tử thương vô số. Quân đội hiện giờ chỉ là thần ma các tộc ở vũ trụ cổ mà Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế triệu tập, không được trải qua chiến trận, không có kinh nghiệm ở chiến trường lớn, chỉ cần bại lui là bắt đầu hỗn loạn.

Số thần ma mà Thần Ma nhị đế triệu tập tuy đông nhưng có lúc cũng chưa chắc đã là việc tốt. Quân đội các trận xung đột lẫn nhau, đạp lên nhau, hỗn loạn bát nháo, thậm chí không ít thần ma chết trong tay người phe mình, bị giẫm đạp chết trên đường bỏ chạy.

Trong nháy mắt Mặc Ẩn nắm được cơ hội này, chuyển đổi chiến trận, không phòng thủ nữa mà đổi thành trận thế toàn lực tấn công, lấy mạng của thần ma bên địch, sát thương đối thủ với tốc độ nhanh nhất có thể!

Lúc này, tiếng tù và vang lên, chiến trận hỗn loạn của Mục Tiên Thiên dần ổn định, một nhánh đại quân do Bích Tà thần tộc tạo thành từ Thần Đế Cung lao ra, tiếng tù và vang lên khích lệ chiến ý của các quân, xoa diệu quân tâm.

- Bích Tà thần tộc!

Mặc Ẩn ngạc nhiên, lập tức điều động nhân tộc ở Thần Ma Thái Cực Thành và đại quân Phục Hy thị thần tộc vòng qua hai bên tiến thẳng tới hậu phương của quân địch, chuẩn bị tấn công thần ma Bích Tà thần tộc.

Phong Vô Kỵ điểu khiển Thiên Ý Đại Não, điều động Thiên Ngục chi chủ và Đồ Úc chặn đường. Mặc Ẩn lập tức điều động Trác Long và Bì Xì, Bệ Ngạn mười quân, vượt qua Thiên Ngục chi chủ và Đồ Úc. Hai vị trí giả này thủ đoạn vô số, mỗi người điều động một chiến trận, đấu tới trời long đất lở.

Mục Tiên Thiên thấy thế, nhìn sang Bách Thảo tiên sinh:

- Bách Thảo tiên sinh có thể đi thu hoạch quả của ngươi rồi.

Bách Thảo tiên sinh là một trong hai vị thượng cổ đại đế thoát được từ đại chiến Tổ Đình và Thiên Đình, nghe thế cười ha hả bay vào chiến trường, không ngừng tiếp cận Bệ Ngạn Đế.

Bên kia, Hiên Viên Phong Hoài Ngọc, Chung Hiếu Văn, Hình Thiên những tướng lĩnh trẻ đó dẫn thần nhân nhân tộc hướng về Bích Tà thần tộc. Bên kia chiến trường là Phong Kỷ Khai, Phong Thường Thái dẫn đội quân Phục Hy thần tộc, từ hai bên giáp công Bích Tà thần tộc.

Đột nhiên mấy chục vị tế tự Tiên Thiên Thần lao ra chiến trường.

- Những tế tự Tiên Thiên Thần ở Bích Lạc Cung?

Mặc Ẩn nhíu mày, lập tức truyền lệnh để Phong Kỷ Khai, Phong Thường Thái quay sang vây công tấnc ông mấy chục vị tế tự Tiên Thiên Thần kia, rồi chọn ra ba nhánh đại quân từ Hoa Tư thị thập quân, vây công Tiên Thiên Thần Thánh.

- Vũ Đô Lang, nhận ra ta không?

Vũ Đô Lang cũng ở trong số các tế tự Tiên Thiên Thần đó, đang chém giết thì đột nhiên một giọng nói lanh lảnh vọng tới. Hắn vội quay lại nhìn thì thấy thủ lĩnh mọt nhanh đại quân Hoa Tư thị là một nữ Đế Quân, ánh mắt nhìn hắn đầy nộ hỏa.

Vũ Đô Lang khựng người, cười khảy:

- Ta và Hoa Tư thần tộc không oán không thù, sao nhận ra ngươi được?

Vị nữ đế quân đó vẫy tay, đại quân tràn tới, bao vây quanh Vũ Đô Lang, nàng cười khảy:

- Ta chính là Hoa Tư thị Nữ Hy, tiền thế là tế tự Tiên Thiên Thần, tên là Lê Dương Thần Quân. Giờ chắc ngươi nhận ra rồi chứ?

- Lê Dương Thần Quân?

Vũ Đô Lang ngẩn người rồi cười ha hả, cười tới ứa nước mắt:

- Lê Dương, ngươi chuyển thế thành nữ tử sao? Nực cười, nực cười, không ngờ ngươi lại thành nữ tử! Ta vẫn cứ tưởng ngươi chính là Dịch tiên sinh, khiến ta mấy lượt truy sát hắn, suýt nữa thì bị hắt giết!

Nữ Hy thi triển Lục Đạo Luân Hồi sát trận, thần ma phía sau tạo thành vòng luân hồi thứ bảy của nàng. Vũ Đô Lang quát lên:

- Ngươi và ta là sinh tử đại địch, đã đấu vô số lần, ngươi lần trước thua trong tay ta, giờ định dựa vào chiến tranh giết ta sao?

Nữ Hy Thất Đạo Luân Hồi chuyển động, một đòn đánh xuống, nguyên thần Vũ Đô Lang tan rã, nhục thân tan thành tro bụi.

- Mối hận diệt tộc giữa chúng ta, ngươi tưởng ta sẽ đánh một trận công bằng với ngươi sao?

Nữ Hy cười hảy, thi triển sát trận chuyển sang tấn công các Tiên Thiên thần ma khác.

Bích Tà thần tộc đứng đầu là một vị Đạo Tôn, uy phong lẫm liệt, lạnh lùng nhìn Hiên Viên, Phong Hoài Ngọc lao tới, đột nhiên rung người, sau lưng hiện ra vô số Bích Tà Đế Quân, bùng nổ một luồng khí tứ khó tả bằng lời, dẫn động thiên địa đại đạo.

Hiên Viên, Hình Thiên kinh ngạc, kêu lên:

- Thánh Linh Thể?

Khí tức dẫn động thiên địa đại đạo rất giống với Thánh Linh Thể, họ từng thấy khí tức đặc biệt này ở Âm Phiền Huyên. Âm Phiền Huyên đối với mọi đại đạo của thiên địa đều rất thân cận, điều động bất cứ loại thiên địa đại nào cũng rất dễ dàng, vị Đế Quân của Bích Tà thần tộc này cũng làm được, thật sự nằm ngoài sự dự liệu của họ!

- Là giả!

Phong Hoài Ngọc cười:

- Nếu hắn là thật thì ta cũng là Thánh Linh Thể rồi!

Khí tức trong cơ thể hắn bùng phát, cũng là khí tức tương tự như Thánh Linh Thể, sáu quầng sáng sau đầu hiện ra, bên trong mỗi quầng sáng là một Phong Hoài Ngọc, giống như phân thân mà cũng không giống phân thân!

Chung Hiếu Văn cười:

- Ta cũng có thể!

Nói rồi thân thể lắc một cái, cũng phát ra khí tức giống Thánh Linh Thể.

- Lão sư dạy à?

Hiên Viên sững người, ảo não nói:

- Lão sư không dạy ta.

*****

Lão sư mà hắn nói chính là Phong Hiếu Trung, hắn ta nghiên cứu rất sâu về Thánh Linh Thể, thậm chí còn hơn cả Âm Phiền Huyên, rõ ràng Phong Hoài Ngọc và Chung Hiếu Văn đều nhận được truyền thừa của Phong Hiếu Trung.

- Không truyền cho ngươi vì ngươi không học được.

- Hình Thiên cười khảy:

- Học được Ngụy Thánh Linh Thể cần phải có thiên tư rất cao, còn ngươi thì quá kém.

Hiên Viên đại nộ, cười khảy nói:

- Ngươi từ nhỏ đã theo lão sư nhiều năm như vậy rồi, ngươi học được chưa? Ta cũng là Đế Quân rồi, cảnh giới đã đuổi kịp ngươi, trong vòng nghìn năm ta chắc chắn sẽ thành đế, vượt qua ngươi! Không đúng, đối phương dùng tiếng tù và làm ảnh hượng đạo tâm của chúng ta, khiến đạo tâm hỗn loạn, tàn sát lẫn nhau. Bạch sư thúc, làm rối loạn ma âm đi!

Đại quân nhân tộc đột nhiên hỗn loạn, các vị thần nhân đánh giết lẫn nhau, hạ sát thủ với người đồng hành, không chút nương tình, giống như kẻ thù của nhau vậy. Đây chính là biểu hiện cho thấy tiếng tù và đã khống chế tâm trí của họ!

Một vị Bạch Trạch Đế Quân đứng dậy, thân hình cao lớn, toàn thân trắng như tuyết, quầng sáng thứ bảy sau đầu chuyển động, là Chú Linh Bí Cảnh, cầm một cây ngọc tiêu lên thổi, trận trận ma âm nhấn chìm Bích Tà thần tộc.

Ma âm của tù và và ma âm Chú Linh đối đầu, hai bên triệt tiêu nhau, dùng âm luật làm thần thông, khó lòng phân thắng bại.

Vị Bạch Trạch Đế Quân này đã đạt tới trình độ Đế Quân viên mãn, vô cùng lợi hại, hắn chính là Bạch Thương Hải, vì cùng vai vế với Chung Nhạc nên Hiên Viên gọi hắn là sư thúc.

Tu vi Bạch Thương Hải tiến bộ nhanh như vậy là vì sát nghiệt mà Vân Quyển Thư, Mặc Ẩn và Thần Hậu nương nương tạo ra quá nặng, ác vận quá sâu. Bạch Thương Hải, Kỷ Yên phu phụ họ cố gắng hết sức hóa giải ác vận, tu vi hai người tăng vọt bất ngờ, đều tới gần với Đế Cảnh, những vẫn chưa thể tiến thêm.

Hiên Viên thấy lòng quân đã ổn định, Thất Đạo Luân Hồi sát trận lại hồi phục chuyển động, lúc này mới yen tâm, cho quân tiến tới!

- Chú Linh Thể!

Bích Tà Đế Quân cười khảy, điều động thần nhân Bích Tà thần tộc tạo thành một tòa Thất Đạo Luân Hồi sát trận nghênh đón. Hắn cười khảy:

- Ngươi cũng là hậu bối của ta, Chung Sơn thị lại để những kẻ hậu bối các ngươi đối địch với ta, đúng là coi thường ta rồi!

- Cha ta từng có giao hẹn quyết đấu với ngươi đúng không?

Chung Hiếu Văn tới phía trước, cười:

- Nhưng trước kia ngươi rất mạnh còn giờ thì ngươi đã không phải địch thủ của cha ta rồi. Đối phó với ngươi đâu cần phải cha ta đích thân tới? Mấy tiểu bối bọn ta là đủ để bắt ngươi rồi!

Phong Hoài Ngọc từ bên cạnh đánh tới, hai vị tiểu tướng vây chiến Bích Tà Đế Quân. Bích Tà Đế Quân phân thành sáu, còn hai tiểu tướng một chia bảy, mười bốn vị thần nhân lao vào quyết chiến, các vị Bích Tà Đế Quân lần lượt bị giết. Bích Tà Đế Quân hoảng loạn, cố gắng lao ra khỏi vòng vây nhưng lúc này Chú Linh Bí Cảnh của Bạch Thương Hải bay tới, chụp xuống hắn.

Bích Tà Đế Quân choáng váng, mắt không thấy gì, tâm không cảm nhận được gì, không phân địch ta, tấn công bừa, rồi bị mười bốn thần nhân hợp lực giết chết!

- Mục Tiên Thiên, ngươi hạ độc giết Nhân Hoàng, hôm nay ta bắt ngươi phải đền mạng!

Hiên Viên đang điều động đại quân giết quân đội của Bích Tà thần tộc, đột nhiên nghe tiếng gầm lớn, biết không ổn, vội nhìn sang quả nhiên Hình Thiên đang gầm thét phẫn nộ, một tay cầm lá chắn, một tay cầm rìu lao thẳng tới Thần Đế Cung.

- Khốn kiếp!

Hiên Viên đại nộ, vội bay lên đuổi theo Hình Thiên.

- Không được đem quân tới đó, tới là bị tiêu diệt hoàn toàn đấy!

Trong đầu hắn như nổ tung, thân hình biến thành thần long lao đi, càng ngày càng gần hơn với Hình Thiên.

Hình Thiên vô cùng cao lớn, Thái Dương đại đạo trong cơ thể dần dần hồi tỉnh, cháy rực, hắn lao thẳng về hướng Thần Đế Cung. Tại nơi cao nhất Thần Đế Cung, Mục Tiên Thiên đứng trên vô số tinh cầu cùng với Thiên và Thần Ma nhị đế, đang quan sát chiến trường.

- Tiểu bối ngu ngốc.

Mục Tiên Thiên nhìn xuống, đế khí ẩn hiện, không để tâm tới hắn.

Trên đài cao đối diện, Chung Nhạc quan sát toàn cục, thấy Hình Thiên và Hiên Viên một trước một sau tiến về Thần Đế Cung thì nhíu mày.

Đột nhiên Phong Hiếu Trung nói:

- Ta đưa ra thì ta sẽ đưa về.

Nói rồi hắn xuống dưới, tiến vào chiến trường.

Thiên nở nụ cười, nhìn bọn Minh Di Đế:

- Chư vị, các vị có thể đi giết tiểu Đạo Tôn rồi.

Bên kia, Chung Nhạc nhíu mày, nói với tiểu lão đầu nhỏ thó bên cạnh:

- Tội, ngươi đi theo Phong sư huynh.

Phục Thương nhún người đi.

Thiên nhìn Địa Sư Thần Vương, cười:

- Địa Sư, ngươi cũng dẫn quân đi, chỉ cần ngươi kích sát thủ lĩnh quân địch. Xem lâu như vậy rồi chắc ngươi biết đầu não của quân địch là ai rồi chứ?

Địa Sư Thần Vương gật đầu, dẫn theo hai mươi vị Tiên Thiên Thần Ma ra khỏi Thần Đế Cung.

- Thần Ma nhị đế, đợi khi Địa Sư Thần Vương và Minh Di Đế vào chiến trường, các ngươi lập tức điều khiển Thần Ma đại đạo để Thất Đạo Luân Hồi đại trận của kẻ địch mất tác dụng.

Thiên nhàn nhã nói.

Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế nhìn nhau, tiến về phía trước.

Hình Thiên lao vun tới, mấy người Minh Di Đế lướt qua hắn, coi như hắn là vô hình. Mấy Tiên Thiên Thần Ma bọn Địa Sư Thần Vương cũng mặc kệ cho hắn lao tới Thần Đế Cung.

- Tiểu Đạo Tôn xác lập Thất Đạo Luân Hồi, lại trẻ như vậy sao...

Mấy người Minh Di Đế đột nhiên dừng bước, dùng một loại trận pháp đặc biệt để đứng vững. Vị trí mỗi người khác nhau, nhìn Phong Hiếu Trung từ chiến trước tiến lại. Cho dù chiến trường sát phạt ác liệt nhưng vị trung niên nam tử này vẫn như vào chốn không người, không hề bị chiến trường ảnh hưởng bất cứ điều gì.

Các vị thượng cổ đại đế đều kinh ngạc, Minh Di Đế tán thưởng, Phong thị thiên tài đời nào cũng có, Phục Mân Đạo Tôn ở tuổi ngươi chưa xác lập được Lục Đạo Luân Hồi.

Phong Hiếu Trung dừng bước, đánh giá vị trí của họ, cũng ngạc nhiên:

- Đạo Giải thần thông?

Minh Di Đế mắt sáng lên, khen:

- Ngươi cũng biết Đạo Giải?

- Biết một chút.

Phong Hiếu Trung thản nhiên nói.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)